1 00:00:00,997 --> 00:00:03,269 Tôi là lính thủy đánh bộ của Đại đội Vũ khí 1/1 2 00:00:03,269 --> 00:00:04,434 thuộc trung đội 81 3 00:00:04,434 --> 00:00:06,479 đóng ở Camp Pendleton, California. 4 00:00:06,483 --> 00:00:07,499 Oorah! 5 00:00:07,499 --> 00:00:08,831 Khán giả: Oorah! 6 00:00:08,855 --> 00:00:09,780 (Tiếng cười) 7 00:00:09,780 --> 00:00:11,848 Tôi nhập ngũ một vài tháng sau vụ 11/9, 8 00:00:11,848 --> 00:00:14,475 và cảm thấy giống như tất cả mọi người vào thời điểm ấy, 9 00:00:14,475 --> 00:00:18,200 tràn đầy lòng yêu nước, sự căm hờn 10 00:00:18,224 --> 00:00:19,866 và ước muốn làm một điều gì đó 11 00:00:19,890 --> 00:00:22,429 và thực tế là lúc đó tôi chẳng có việc gì để làm cả. 12 00:00:22,429 --> 00:00:25,905 Tôi chỉ mới 17, vừa tôt nghiệp cấp 3 vào mùa hè trước đó, 13 00:00:25,929 --> 00:00:27,159 sống ở căn phòng phía sau 14 00:00:27,159 --> 00:00:28,635 căn nhà của bố mẹ tôi 15 00:00:28,635 --> 00:00:31,324 trong một thị trấn nhỏ nơi tôi lớn lên ở phía bắc Indiana 16 00:00:31,324 --> 00:00:32,426 gọi là Mishawaka 17 00:00:32,450 --> 00:00:34,808 Tôi có thể đánh vần từ đó cho ai có hứng thú nghe 18 00:00:34,808 --> 00:00:35,520 (Tiếng cười) 19 00:00:35,520 --> 00:00:39,940 Mishawaka có rất nhiều điều hay ho nhưng không phải là một trung tâm văn hóa 20 00:00:39,964 --> 00:00:41,774 bởi vậy tiếp xúc của tôi với phim ảnh 21 00:00:41,774 --> 00:00:44,013 giới hạn trong những vở kịch tôi đóng hồi cấp 3 22 00:00:44,037 --> 00:00:46,265 và các hiệu Phim Bom Tấn, mong cô ấy yên nghỉ 23 00:00:46,289 --> 00:00:47,461 (Tiếng cười) 24 00:00:47,485 --> 00:00:49,152 Tôi nghiêm túc về diễn xuất tới mức 25 00:00:49,156 --> 00:00:52,298 tôi đã tham gia thử giọng cho Julliard hồi học lớp 12 26 00:00:52,298 --> 00:00:53,263 rồi bị đánh trượt, 27 00:00:53,263 --> 00:00:56,389 không muốn học lên tiếp, tôi không nộp đơn vào đâu cả, 28 00:00:56,413 --> 00:00:57,706 đó là lựa chọn sáng suốt. 29 00:00:57,730 --> 00:01:01,005 Tôi cũng thất bại khi thử trải nghiệm nghề diễn ở LA 30 00:01:01,005 --> 00:01:02,354 như tôi thường được nghe, 31 00:01:02,354 --> 00:01:04,369 về những diễn viên tới LA, chỉ với 7 đô la 32 00:01:04,369 --> 00:01:06,256 tìm kiếm công việc và sự thành công. 33 00:01:06,256 --> 00:01:10,512 Tôi đã đi tới tận Amarillo, Texas trước khi xe của tôi bị hỏng. 34 00:01:10,536 --> 00:01:12,263 Tôi dùng hết số tiền tôi có để sửa nó 35 00:01:12,287 --> 00:01:13,766 cuối cùng tới được Santa Monica 36 00:01:13,766 --> 00:01:15,234 còn chưa tới LA 37 00:01:15,258 --> 00:01:17,917 ở lại đó 48 giờ, chỉ lang thang trên bãi biển 38 00:01:17,941 --> 00:01:19,227 quay trở lại xe, về nhà. 39 00:01:19,251 --> 00:01:20,957 kết thúc sự nghiệp diễn xuất. 40 00:01:20,981 --> 00:01:22,259 (Tiếng cười) 41 00:01:22,283 --> 00:01:24,171 17 tuổi, Mishawaka ... 42 00:01:24,195 --> 00:01:28,023 nhà của bố mẹ, trả tiền thuê nhà, bán máy hút bụi ... 43 00:01:28,047 --> 00:01:29,602 bán hàng qua điện thoại, 44 00:01:29,626 --> 00:01:31,809 cắt cỏ quanh khu hội chợ 4-H. 45 00:01:31,833 --> 00:01:34,125 đó là thế giới của tôi cho đến tháng 9, 2001. 46 00:01:34,149 --> 00:01:35,300 Sau ngày 11 đó, 47 00:01:35,324 --> 00:01:37,526 tôi cảm thấy tràn đầy ý thức về nghĩa vụ, 48 00:01:37,550 --> 00:01:39,901 và cảm thấy bực bội nói chung với bản thân 49 00:01:39,901 --> 00:01:41,135 với cha mẹ, chính phủ; 50 00:01:41,135 --> 00:01:43,512 không có sự tự tin, không công việc đáng tôn trọng 51 00:01:43,512 --> 00:01:46,924 với cái xe nhỏ xíu cà tàng mà tôi lái đến California rồi trở về 52 00:01:46,948 --> 00:01:49,315 Tôi gia nhập và thích là một lính thủy đánh bộ. 53 00:01:49,315 --> 00:01:52,037 Đó là một trong những điều tự hào nhất trong cuộc đời tôi. 54 00:01:52,037 --> 00:01:53,867 Sử dụng vũ khí rất hay, 55 00:01:53,867 --> 00:01:56,632 cảm giác lái và kích nổ những thứ đắt đỏ rất tuyệt. 56 00:01:56,656 --> 00:01:58,764 nhưng tôi nhận ra điều làm tôi yêu thích nhất 57 00:01:58,788 --> 00:02:01,429 điều mà tôi ít trông đợi nhất khi gia nhập 58 00:02:01,453 --> 00:02:02,614 chính là con người 59 00:02:02,638 --> 00:02:06,218 những gã cực dị - một đám đủ loại tính cách hỗn tạp 60 00:02:06,242 --> 00:02:08,624 từ khắp nơi trên đất Mỹ 61 00:02:08,648 --> 00:02:10,979 trên bề nổi thì tôi chẳng có gì chung cả. 62 00:02:11,003 --> 00:02:12,611 Và theo thời gian, 63 00:02:12,635 --> 00:02:14,461 những sự bất cần chính trị và cá nhân 64 00:02:14,485 --> 00:02:16,362 đưa tôi đến với quân đội đều tan biến, 65 00:02:16,386 --> 00:02:19,368 và với tôi, quân đội đồng nghĩa với bạn bè 66 00:02:19,392 --> 00:02:21,680 Và sau đó, khi phục vụ được một vài năm 67 00:02:21,704 --> 00:02:23,783 vài tháng trước khi được điều tới Iraq, 68 00:02:23,807 --> 00:02:26,672 Tôi bị trật khớp xương ức trong một tai nạn xe đạp leo núi 69 00:02:26,696 --> 00:02:28,338 và bị chăm sóc y tế cách ly. 70 00:02:28,362 --> 00:02:31,239 Những người không ở trong quân đội sẽ cảm thấy khó hiểu, 71 00:02:31,239 --> 00:02:33,966 nhưng không được điều động tới Iraq hoặc Afghanistan 72 00:02:33,966 --> 00:02:35,849 làm cõi lòng tôi tan nát. 73 00:02:35,873 --> 00:02:39,114 Tôi nhớ rất rõ ràng việc mình rời khỏi bệnh viện trên một cái cáng 74 00:02:39,138 --> 00:02:42,008 và toàn bộ tiểu đội đợi ở bên ngoài để chắc chắn rằng tôi ổn 75 00:02:42,032 --> 00:02:44,466 Sau đó, đột nhiên tôi trở thành dân thường lần nữa. 76 00:02:44,490 --> 00:02:46,695 Tôi biết tôi muốn thử diễn xuất lần nữa, 77 00:02:46,719 --> 00:02:48,523 bởi vì - đây là ý kiến cá nhân tôi - 78 00:02:48,547 --> 00:02:52,266 Tôi nghĩ vấn đề của dân thường thì quá nhỏ so với quân đội. 79 00:02:52,290 --> 00:02:55,047 ý tôi là bạn có thể than phiền gì nữa chứ? 80 00:02:55,071 --> 00:02:56,243 "Trời nóng quá. 81 00:02:56,672 --> 00:02:58,904 Ai đó nên bật điều hòa lên đi chứ." 82 00:02:58,928 --> 00:03:00,728 "Xếp hàng mua cafe thật quá lâu." 83 00:03:01,155 --> 00:03:02,291 Tôi từng là thủy quân. 84 00:03:02,291 --> 00:03:03,326 Tôi biết cách tồn tại 85 00:03:03,326 --> 00:03:04,978 Tôi sẽ đến NY để trở thành diễn vên 86 00:03:04,978 --> 00:03:05,993 Nếu không suôn sẻ, 87 00:03:05,993 --> 00:03:07,253 Tôi sẽ sống ở công viên 88 00:03:07,253 --> 00:03:09,331 và ăn rác qua ngày sau tiệm Panera Bread 89 00:03:09,796 --> 00:03:13,605 Tôi lại thử giọng cho Julliard và lần này tôi may mắn được vào 90 00:03:13,605 --> 00:03:16,510 Nhưng tôi bị bất ngờ bởi sự phức tạp khi chuyển đổi 91 00:03:16,510 --> 00:03:17,795 từ quân đội qua đời thường 92 00:03:17,795 --> 00:03:22,034 Và tôi khá là khỏe mạnh; Tôi không nghĩ mình thích ứng được với thay đổi 93 00:03:22,034 --> 00:03:23,760 với tổn thương thể chất và tinh thần 94 00:03:23,760 --> 00:03:25,445 Nhưng dù sao, điều đó vẫn rất khó. 95 00:03:25,445 --> 00:03:27,735 Một phần vì tôi học trường diễn xuất -- 96 00:03:27,759 --> 00:03:31,296 tôi không thể biện minh cho việc tới lớp ngữ âm và ngôn luận, 97 00:03:31,757 --> 00:03:33,457 ném quả bóng năng lượng tưởng tượng 98 00:03:33,457 --> 00:03:34,612 về phía cuối lớp, 99 00:03:34,612 --> 00:03:37,202 tập diễn để tìm lại chính mình -- 100 00:03:37,202 --> 00:03:38,134 (Tiếng cười) 101 00:03:38,134 --> 00:03:40,862 khi bạn bè đang phục vụ quân đội ở nước ngoài không có tôi 102 00:03:40,862 --> 00:03:43,445 những cũng có thể vì tôi không biết làm sao để áp dụng 103 00:03:43,445 --> 00:03:45,968 những điều tôi học trong quân ngũ vào cuộc sống. 104 00:03:45,992 --> 00:03:48,085 Ý tôi là về cả mặt thực tế lẫn tình cảm. 105 00:03:48,085 --> 00:03:49,744 Thực tế, tôi phải có việc làm. 106 00:03:49,768 --> 00:03:51,500 Và tôi là một lính thủy đánh bộ. 107 00:03:51,524 --> 00:03:54,080 quen với việc bắn súng tự động và súng cối 108 00:03:54,104 --> 00:03:57,651 Không có nhiều chỗ trên thế giới để áp dụng những kĩ năng này vào. 109 00:03:57,660 --> 00:04:00,722 Về mặt tinh thần, tôi vật lộn tìm ý nghĩa cuộc sống. 110 00:04:01,103 --> 00:04:02,968 Trong quân đội, mọi thứ đều có ý nghĩa. 111 00:04:02,968 --> 00:04:05,195 Mọi việc bạn làm hoặc ngập trong truyền thống 112 00:04:05,195 --> 00:04:06,597 hoặc có ý nghĩa thiết thực 113 00:04:06,597 --> 00:04:07,744 Bạn không thể hút thuốc 114 00:04:07,744 --> 00:04:09,759 vì bạn không muốn làm lộ vị trí của mình. 115 00:04:09,759 --> 00:04:12,008 Bạn không chạm vào mặt vì bạn phải duy trì 116 00:04:12,008 --> 00:04:13,874 một mức độ sức khỏe và vệ sinh cá nhân. 117 00:04:13,874 --> 00:04:15,504 Nhìn thẳng khi "Colors" vang lên, 118 00:04:15,504 --> 00:04:17,738 thể hiện sự tôn trọng với người đi trước. 119 00:04:17,738 --> 00:04:20,222 Đi thế này, nói thế này cũng vì như vậy. 120 00:04:20,222 --> 00:04:22,802 Đồng phục của bạn được giữ đến từng cm. 121 00:04:22,826 --> 00:04:24,783 Bạn tuân thủ những quy tắc đó ra sao 122 00:04:24,783 --> 00:04:26,792 thể hiện bạn là loại Lính thủy nào 123 00:04:26,792 --> 00:04:28,754 Thứ hạng của bạn cho thấy thành tích 124 00:04:28,754 --> 00:04:30,482 và sự tôn trọng bạn dành được. 125 00:04:30,482 --> 00:04:32,388 Đời thường thì không có thứ hạng. 126 00:04:32,388 --> 00:04:33,921 Ở đây bạn chỉ là một thân thể, 127 00:04:33,921 --> 00:04:36,362 tôi thấy phải liên tục chứng minh bản thân lần nữa. 128 00:04:36,362 --> 00:04:39,536 Và sự tôn trọng người ta dành cho tôi khi còn mặc quân phục 129 00:04:39,536 --> 00:04:41,506 không tồn tại khi tôi không mặc nó 130 00:04:41,506 --> 00:04:43,539 Tôi không cảm nhận được ... 131 00:04:43,563 --> 00:04:44,767 một ý thức cộng đồng nào, 132 00:04:44,767 --> 00:04:47,437 trong khi ở quân đội, tôi cảm nhận được dạng ý thức này. 133 00:04:47,437 --> 00:04:49,206 Có bao nhiêu lần trong cuộc đời 134 00:04:49,748 --> 00:04:52,982 bạn rơi vào cảnh cận kề cái chết cùng với bạn mình 135 00:04:53,006 --> 00:04:56,312 và họ liên tục chứng minh rằng họ sẽ không bỏ rơi bạn. 136 00:04:56,336 --> 00:04:58,389 Trong khi đó, tại trường học diễn xuất... 137 00:04:58,413 --> 00:05:00,871 (Tiếng cười) 138 00:05:00,895 --> 00:05:02,569 Lần đầu tiên, tôi thật sự, 139 00:05:02,593 --> 00:05:04,882 nhận ra là các nhà viết kịch nhân vật và vở kịch 140 00:05:04,882 --> 00:05:06,619 không liên quan gì tới quân đội, 141 00:05:06,619 --> 00:05:09,244 nhưng lại mô tả được kinh nghiệm quân ngũ của tôi 142 00:05:09,268 --> 00:05:11,815 bằng một cách mà trước đây tôi không thể diễn tả được. 143 00:05:11,839 --> 00:05:14,230 Và tôi cảm thấy bản thân trở nên bớt hung hăng 144 00:05:14,254 --> 00:05:17,457 vì lần đầu tiên tôi có khả năng diễn đạt cảm xúc bằng ngôn từ 145 00:05:17,481 --> 00:05:19,464 và nhận ra nó giá trị như thế nào. 146 00:05:19,464 --> 00:05:21,568 Và khi tôi nhớ lại thời gian mình ở quân ngũ, 147 00:05:21,568 --> 00:05:24,263 tôi không nghĩ ngay về các cuộc diễn tập, 148 00:05:24,263 --> 00:05:25,749 về sự kỉ luật hay sự đau đớn; 149 00:05:25,749 --> 00:05:28,253 mà là những khoảnh khắc đầy tình người, 150 00:05:28,277 --> 00:05:29,584 những xúc cảm tuyệt vời: 151 00:05:29,584 --> 00:05:30,754 bạn bè nghỉ không phép 152 00:05:30,754 --> 00:05:32,003 vì họ nhớ gia đình, 153 00:05:32,003 --> 00:05:33,242 bạn bè ly dị, 154 00:05:33,242 --> 00:05:35,254 cùng nhau buồn đau, cùng nhau chúc mừng, 155 00:05:35,254 --> 00:05:37,499 tất cả đều trong bối cảnh của quân đội. 156 00:05:37,523 --> 00:05:39,805 Tôi thấy bạn bè vật lộn trong những hoàn cảnh đó 157 00:05:39,829 --> 00:05:42,860 và tôi thấy những lo âu hiện lên trong họ và tôi, 158 00:05:42,884 --> 00:05:45,470 không thể diễn tả cảm giác của chúng tôi về điều đó. 159 00:05:46,026 --> 00:05:48,588 Quân đội và sân khấu thật ra rất giống nhau. 160 00:05:48,588 --> 00:05:51,207 Bạn thấy một nhóm người cố gắng hoàn thành một nhiệm vụ 161 00:05:51,207 --> 00:05:53,564 lớn lao hơn bản thân họ; không phải vì bạn. 162 00:05:53,564 --> 00:05:56,646 Bạn có một vai trò, bạn phải biết vai trò của mình trong đội. 163 00:05:56,646 --> 00:05:59,085 Mỗi đội đều có một thủ lĩnh hay đạo diễn; 164 00:05:59,109 --> 00:06:01,659 đôi khi họ rất thông mình, đôi khi thì không. 165 00:06:01,683 --> 00:06:04,287 Bạn buộc phải trở nên thân thiết với người xa lạ 166 00:06:04,311 --> 00:06:05,596 trong một thời gian ngắn; 167 00:06:05,620 --> 00:06:07,667 kỉ luật cá nhân, tự chăm sóc bản thân mình 168 00:06:08,132 --> 00:06:10,615 Tôi nghĩ, tuyệt làm sao khi tạo ra một không gian 169 00:06:10,639 --> 00:06:11,639 kết hợp hai thế giới 170 00:06:11,639 --> 00:06:13,990 tưởng chừng khác nhau này, 171 00:06:13,990 --> 00:06:14,990 mang tới sự hứng thú 172 00:06:14,990 --> 00:06:16,249 cho một nhóm người 173 00:06:16,249 --> 00:06:18,344 mà, nếu nhắc tới nghề của họ, 174 00:06:18,368 --> 00:06:19,598 có thể suy nghĩ nhiều hơn 175 00:06:19,598 --> 00:06:20,836 về một vấn đề 176 00:06:20,836 --> 00:06:22,503 hơn là những sự kiện phải-vui 177 00:06:22,503 --> 00:06:25,754 mà tôi nhớ bị bắt tham dự hồi ở quân ngũ 178 00:06:25,778 --> 00:06:26,780 (Tiếng cười) 179 00:06:26,804 --> 00:06:28,144 những sự kiện đều có ý tốt 180 00:06:28,144 --> 00:06:29,106 nhưng hơi phản cảm, 181 00:06:29,106 --> 00:06:30,066 như "Một buổi hẹn hò 182 00:06:30,066 --> 00:06:31,511 với hoạt náo viên San Diego Chargers 183 00:06:31,511 --> 00:06:33,661 bạn trả lời một câu hỏi về văn hóa pop, 184 00:06:33,661 --> 00:06:35,528 và nếu trả lời đúng bạn có một buổi hẹn 185 00:06:35,528 --> 00:06:37,858 là một buổi đi dạo có hộ tống ở boong diễn hành 186 00:06:37,858 --> 00:06:39,548 với một hoạt náo viên đã có chồng 187 00:06:39,548 --> 00:06:40,533 và đang có bầu -- 188 00:06:40,533 --> 00:06:41,664 (Tiếng cười) 189 00:06:41,664 --> 00:06:42,714 Tôi không có ý gì cả, 190 00:06:42,714 --> 00:06:43,998 tôi thích hoạt náo viên. 191 00:06:43,998 --> 00:06:45,208 Vấn đề là, sẽ thật tuyệt 192 00:06:45,208 --> 00:06:47,034 nếu sân khấu được trình bày 193 00:06:47,034 --> 00:06:48,784 qua các nhân vật dễ liên tưởng 194 00:06:48,784 --> 00:06:50,312 mà không tỏ ra coi thường. 195 00:06:50,312 --> 00:06:52,392 Nên chúng tôi lập nhóm phi lợi nhuận 196 00:06:52,392 --> 00:06:53,591 Nghệ thuật trong Quân đội 197 00:06:53,591 --> 00:06:55,246 trong nỗ lực của chúng tôi, 198 00:06:55,270 --> 00:06:56,750 cố gắng kết nối hai cộng đồng 199 00:06:56,750 --> 00:06:58,212 tưởng chừng khác biệt này. 200 00:06:58,212 --> 00:07:00,232 Chúng tôi chọn vở kịch hay đoạn thoại 201 00:07:00,232 --> 00:07:01,851 từ kịch Mỹ đương đại 202 00:07:01,851 --> 00:07:03,531 đa dạng trong độ tuổi và sắc tộc 203 00:07:03,531 --> 00:07:05,749 như chính khán giả trong quân ngũ, 204 00:07:05,749 --> 00:07:08,098 lấy một nhóm diễn viên kịch tài năng, 205 00:07:08,122 --> 00:07:09,975 trang bị cho họ những lời thoại ý nghĩa 206 00:07:09,999 --> 00:07:12,183 giữ giá trị sản xuất thấp nhất có thể -- 207 00:07:12,183 --> 00:07:13,523 không màn, không trang phục, 208 00:07:13,523 --> 00:07:15,303 không ánh sáng, chỉ lời thoại -- 209 00:07:15,303 --> 00:07:17,782 nhấn mạnh tất cả vào ngôn ngữ 210 00:07:17,806 --> 00:07:18,896 và chứng minh sân khấu 211 00:07:18,896 --> 00:07:20,545 có thể được dàn dựng ở bất cứ đâu. 212 00:07:20,545 --> 00:07:21,725 Nó thực sự có sức mạnh, 213 00:07:21,749 --> 00:07:24,635 khi bước vào căn phòng toàn người lạ 214 00:07:24,659 --> 00:07:27,111 và tự nhắc bản thân về tình người trong ta 215 00:07:27,111 --> 00:07:28,521 và khả năng thể hiện bản thân 216 00:07:28,521 --> 00:07:29,322 cũng có giá trị 217 00:07:29,322 --> 00:07:30,953 như khẩu súng trên vai vậy. 218 00:07:30,953 --> 00:07:32,742 Và với một tổ chức như quân đội, 219 00:07:32,742 --> 00:07:36,089 tự hào vì có từ viết tắt cho từ viết tắt, 220 00:07:36,113 --> 00:07:37,536 bạn có thể hoàn toàn bối rối 221 00:07:37,560 --> 00:07:40,016 nếu phải diễn tả một trải nghiệm của mình. 222 00:07:40,016 --> 00:07:41,774 Và tôi nghĩ không tập thể nào tốt hơn 223 00:07:41,774 --> 00:07:43,989 nên được trang bị khả năng diễn tả cảm xúc 224 00:07:43,989 --> 00:07:46,225 như tập thể đang bảo vệ tổ quốc này. 225 00:07:46,225 --> 00:07:48,775 Chúng tôi đi khắp nước Mỹ và thế giới 226 00:07:48,779 --> 00:07:51,460 từ Walter Reed ở Bethesda, Maryland, 227 00:07:51,484 --> 00:07:52,484 tới trại Pendleton, 228 00:07:52,484 --> 00:07:53,954 tới trại Arifjan ở Kuwait, 229 00:07:53,954 --> 00:07:55,663 tới USAG Bavaria, 230 00:07:55,687 --> 00:07:57,727 quay lại Broadway ở New York nhiều lần. 231 00:07:57,751 --> 00:07:59,823 Và với những nghệ sỹ chúng tôi mang theo, 232 00:07:59,847 --> 00:08:01,515 đó là cửa sổ nhìn ra nền văn hóa 233 00:08:01,539 --> 00:08:03,699 mà họ không cách nào tiếp cận được. 234 00:08:03,723 --> 00:08:05,742 Và với quân đội cũng y như vậy. 235 00:08:05,766 --> 00:08:07,227 Và trong sáu năm vừa qua, 236 00:08:07,227 --> 00:08:08,787 Tôi luôn nhớ rằng diễn xuất 237 00:08:08,787 --> 00:08:10,032 là rất nhiều thứ. 238 00:08:10,032 --> 00:08:11,742 Là một nghề, là hành động chính trị 239 00:08:11,742 --> 00:08:13,888 là kinh doanh, là -- 240 00:08:13,888 --> 00:08:16,013 bất cứ tính từ nào bạn thấy thích hợp nhất 241 00:08:16,037 --> 00:08:17,476 Nhưng nó cũng là một nghĩa vụ. 242 00:08:17,500 --> 00:08:19,024 Tôi đã không hoàn thành được, 243 00:08:19,048 --> 00:08:20,680 vì thế nên mỗi khi được phục vụ 244 00:08:20,704 --> 00:08:22,624 ngành dịch vụ tối cao này, là quân đội, 245 00:08:22,624 --> 00:08:24,005 đối với tôi, một lần nữa -- 246 00:08:24,005 --> 00:08:26,052 không có gì tuyệt hơn điều này cả. 247 00:08:26,076 --> 00:08:27,404 Xin cảm ơn. 248 00:08:27,428 --> 00:08:32,016 (Vỗ tay) 249 00:08:32,040 --> 00:08:35,050 Chúng tôi sẽ diễn một cảnh 250 00:08:35,050 --> 00:08:35,988 của Marco Ramirez, 251 00:08:35,988 --> 00:08:37,682 mang tên "Ta không phải Người Dơi." 252 00:08:37,706 --> 00:08:38,996 Một diễn viên xuất chúng 253 00:08:38,996 --> 00:08:40,758 và là bạn tốt của tôi, Jesse Perez, 254 00:08:40,758 --> 00:08:41,933 sẽ đọc lời thoại, 255 00:08:41,957 --> 00:08:42,957 và Matt Johnson, 256 00:08:42,957 --> 00:08:44,465 tôi mới gặp cách đây vài giờ. 257 00:08:44,465 --> 00:08:46,220 Họ sẽ diễn cùng nhau lần đầu tiên, 258 00:08:46,220 --> 00:08:47,572 và ta sẽ coi nó đi tới đâu 259 00:08:47,572 --> 00:08:49,821 Jesse Perez và Matt Johnson. 260 00:08:49,845 --> 00:08:52,999 (Vỗ tay) 261 00:09:00,669 --> 00:09:01,660 JP: Giờ là giữa đêm 262 00:09:01,660 --> 00:09:04,724 bầu trời đỏ rực một màu phóng xạ. 263 00:09:04,724 --> 00:09:06,760 Và nếu nheo mắt, bạn có thể thấy mặt trăng 264 00:09:06,760 --> 00:09:08,140 qua lớp khói thuốc 265 00:09:08,140 --> 00:09:09,410 và khí thải máy bay 266 00:09:09,410 --> 00:09:10,745 bao trùm toàn thành phố, 267 00:09:10,745 --> 00:09:12,055 như cái mùng ngăn 268 00:09:12,055 --> 00:09:13,257 lối đi của các thiên thần 269 00:09:13,257 --> 00:09:13,991 (Tiếng trống) 270 00:09:13,991 --> 00:09:15,671 Và nếu bạn nhìn đủ cao, 271 00:09:15,671 --> 00:09:16,951 bạn sẽ thấy tôi đang đứng 272 00:09:16,951 --> 00:09:19,702 trên rìa của tòa nhà 87 tầng. 273 00:09:19,702 --> 00:09:21,232 Và trên đó, nơi của các tượng đá 274 00:09:21,232 --> 00:09:23,153 và những tháp đồng hồ đã hỏng 275 00:09:23,153 --> 00:09:24,553 chúng nằm yên và đã chết 276 00:09:24,553 --> 00:09:26,153 cả trăm năm nay rồi, 277 00:09:26,153 --> 00:09:27,664 trên đó có tôi. 278 00:09:27,688 --> 00:09:28,718 (Tiếng trống) 279 00:09:28,742 --> 00:09:30,326 Và tôi là Người Dơi chính hiệu. 280 00:09:30,350 --> 00:09:31,389 (Tiếng trống) 281 00:09:31,413 --> 00:09:33,578 Tôi có xe Dơi và boomerang Dơi 282 00:09:33,602 --> 00:09:35,997 và hang dơi thật xịn, thật đấy. 283 00:09:36,021 --> 00:09:37,715 Chỉ cần là nơi để chổi 284 00:09:37,739 --> 00:09:39,683 căn phòng phía sau hay lối thoát hiểm , 285 00:09:39,707 --> 00:09:41,737 và quần jeans cũ Danny cho tôi 286 00:09:41,737 --> 00:09:42,722 sẽ biến mất. 287 00:09:42,722 --> 00:09:44,618 Và áo phông có cổ màu navy của tôi, 288 00:09:44,642 --> 00:09:45,792 cái áo tôi mặc khá đẹp 289 00:09:45,792 --> 00:09:47,443 nhưng bị lủng ở gần mông 290 00:09:47,443 --> 00:09:49,143 khi bị vướng vào hàng rào kẽm gai 291 00:09:49,143 --> 00:09:49,941 sau nhà Arturo 292 00:09:49,941 --> 00:09:50,981 nhưng không vấn đề gì 293 00:09:50,981 --> 00:09:52,357 vì tôi cho áo trong quần rồi 294 00:09:52,357 --> 00:09:53,680 và mọi thứ quá ổn thôi. 295 00:09:53,680 --> 00:09:56,771 Cái áo xanh đó -- cũng biến mất luôn! 296 00:09:56,771 --> 00:10:00,098 Và tôi như là, là ... biến đổi hoàn toàn. 297 00:10:00,122 --> 00:10:01,122 (Tiếng trống) 298 00:10:01,434 --> 00:10:02,854 Không ai rút dây lưng và quất 299 00:10:02,854 --> 00:10:04,793 người Dơi vì nói hỗn cả. 300 00:10:04,793 --> 00:10:05,574 (Tiếng trống) 301 00:10:05,574 --> 00:10:07,254 Hay vì không nói hỗn. 302 00:10:07,278 --> 00:10:09,602 Và không ai gọi Người Dơi là đần 303 00:10:09,626 --> 00:10:11,175 hay ngu 304 00:10:11,199 --> 00:10:12,396 hay gầy còm nhom cả. 305 00:10:12,784 --> 00:10:14,644 Và không ai đuổi việc em trai người Dơi 306 00:10:14,644 --> 00:10:16,027 ở Công ty Taxi Phía Đông 307 00:10:16,027 --> 00:10:18,013 khi họ cắt giảm chi phí cả. 308 00:10:18,013 --> 00:10:19,972 Bởi họ không có gì ngoài sự tôn trọng. 309 00:10:19,996 --> 00:10:22,131 Và không phải tôn trọng vì sợ, 310 00:10:22,155 --> 00:10:24,534 mà là tôn trọng thực sự ấy. 311 00:10:24,558 --> 00:10:25,559 (Tiếng cười) 312 00:10:25,583 --> 00:10:27,090 Bởi không ai sợ bạn cả. 313 00:10:27,114 --> 00:10:29,248 Người Dơi không làm hại ai cả. 314 00:10:29,272 --> 00:10:30,273 (Tiếng trống) 315 00:10:30,297 --> 00:10:31,241 Không bao giờ. 316 00:10:31,241 --> 00:10:32,095 (Nhịp trống đôi) 317 00:10:32,095 --> 00:10:33,150 Bởi người Dơi chỉ muốn 318 00:10:33,150 --> 00:10:34,336 cứu giúp mọi người thôi 319 00:10:34,336 --> 00:10:36,027 và trả hóa đơn giúp bà ngoại 320 00:10:36,027 --> 00:10:37,182 và ra đi trong hạnh phúc 321 00:10:37,182 --> 00:10:39,478 Và cuối cùng trở nên siêu nổi tiếng. 322 00:10:39,502 --> 00:10:40,513 (Tiếng cười) 323 00:10:40,537 --> 00:10:41,874 Oh-- và giết Joker nữa. 324 00:10:41,898 --> 00:10:43,358 (Trống rền) 325 00:10:43,382 --> 00:10:46,040 Đêm nay, như mọi đêm, tôi một mình. 326 00:10:46,064 --> 00:10:48,257 Và tôi trông xem rồi tôi chờ đợi 327 00:10:48,281 --> 00:10:49,463 như một con đại bàng 328 00:10:49,487 --> 00:10:50,657 hoặc như là -- 329 00:10:50,681 --> 00:10:52,390 không, như đại bàng ấy. 330 00:10:52,414 --> 00:10:53,415 (Tiếng cười) 331 00:10:53,439 --> 00:10:55,019 Áo choàng tôi phấp phới trong gió 332 00:10:55,019 --> 00:10:56,281 vì nó dài quá dài 333 00:10:56,281 --> 00:10:57,695 và đôi tai nhọn vểnh lên, 334 00:10:57,719 --> 00:11:00,549 và mặt nạ che nửa mặt tôi nữa, 335 00:11:00,573 --> 00:11:01,993 và tôi có đồ chống đạn 336 00:11:01,993 --> 00:11:04,073 trên ngực để không ai làm đau tôi được. 337 00:11:04,073 --> 00:11:05,787 Và không ai -- không ai! -- 338 00:11:05,811 --> 00:11:07,850 ngăn cản người Dơi ... 339 00:11:07,874 --> 00:11:09,053 thực thi công lý cả. 340 00:11:09,077 --> 00:11:10,188 (Trống) (Tiếng cười) 341 00:11:10,889 --> 00:11:12,411 Từ chỗ tôi đứng, 342 00:11:12,435 --> 00:11:14,022 tôi có thể nghe được tất cả. 343 00:11:14,046 --> 00:11:15,096 (Im lặng) 344 00:11:15,096 --> 00:11:16,200 Đâu đó trong thành phố, 345 00:11:16,200 --> 00:11:17,170 một cụ già đang nhặt 346 00:11:17,170 --> 00:11:19,470 những hộp xốp trong thùng rác lên 347 00:11:19,470 --> 00:11:22,184 và cho một miếng gà sốt mè ai đó nhổ ra 348 00:11:22,184 --> 00:11:23,845 vào miệng của mình. 349 00:11:23,869 --> 00:11:26,089 Và đâu có một bác sĩ có quả đầu dở tệ 350 00:11:26,089 --> 00:11:27,202 mặc áo choàng màu đen 351 00:11:27,202 --> 00:11:29,014 cố tìm cách chữa một căn bệnh 352 00:11:29,014 --> 00:11:30,744 mà sẽ khiến chúng ta tuyệt chủng 353 00:11:30,744 --> 00:11:32,066 vào một ngày nào đó. 354 00:11:32,066 --> 00:11:33,426 Và đâu đó một người đàn ông, 355 00:11:33,450 --> 00:11:34,847 chú mặc đồ lao công, 356 00:11:34,871 --> 00:11:36,804 loạng choạng về nhà khi say xỉn 357 00:11:36,828 --> 00:11:38,328 sau khi tiêu nửa tháng lương 358 00:11:38,328 --> 00:11:40,604 vào một chai bia hơn một lít giá cắt cổ 359 00:11:40,604 --> 00:11:43,548 và nửa còn lại vào 4 tiếng ở nhà một cô nàng nào đó 360 00:11:43,572 --> 00:11:45,811 mà đèn đường khu đó bị bắn bể hết rồi 361 00:11:45,811 --> 00:11:47,521 bởi những người thích làm việc 362 00:11:47,521 --> 00:11:48,778 trong bóng tối. 363 00:11:48,778 --> 00:11:51,004 Cách chú lao công nửa dãy nhà, 364 00:11:51,028 --> 00:11:53,942 một nhóm cô hồn không biết làm gì, 365 00:11:53,966 --> 00:11:55,056 ngoài đợi chú lao công 366 00:11:55,056 --> 00:11:56,514 với cái xích xe đạp rỉ sét 367 00:11:56,514 --> 00:11:58,207 nhìn mặt giống Louisville Sluggers, 368 00:11:58,207 --> 00:11:59,973 và nếu chúng thấy chú không có xu nào 369 00:11:59,973 --> 00:12:00,998 mà chắc chắn là vậy, 370 00:12:00,998 --> 00:12:04,300 chúng sẽ tẩn chú tới khi tay chúng đau, 371 00:12:04,300 --> 00:12:06,643 tới khi chú không còn răng ăn cháo nữa. 372 00:12:06,667 --> 00:12:08,166 Nhưng chúng quên mất còn tôi. 373 00:12:08,664 --> 00:12:10,911 Chúng chẳng quan tâm Kị sỹ bóng đêm, 374 00:12:10,935 --> 00:12:12,465 với một bụng đầy mì ống phô mai 375 00:12:12,465 --> 00:12:13,953 từ cửa hàng thực phẩm 376 00:12:13,953 --> 00:12:15,542 và xúc xích Vienna cắt nhỏ. 377 00:12:15,566 --> 00:12:16,567 (Tiếng cười) 378 00:12:16,591 --> 00:12:19,147 Bởi chúng thà tin rằng tôi không tồn tại. 379 00:12:19,893 --> 00:12:23,506 Từ tầng 87, tôi nghe một tên cô hồn nói, 380 00:12:23,530 --> 00:12:25,831 "Xì tiền ra đây!" -- nói nhanh vậy đó, 381 00:12:25,855 --> 00:12:27,598 "Đưa chỗ tiền chết tiệt đó đây!" 382 00:12:27,622 --> 00:12:29,112 Tôi thấy chú lao công lẩm bẩm 383 00:12:29,112 --> 00:12:30,729 trong cơn say và người trắng nhợt, 384 00:12:30,729 --> 00:12:32,150 và từ tầng thứ 87 385 00:12:32,150 --> 00:12:33,500 tôi nghe tiếng dạ dày chú 386 00:12:33,500 --> 00:12:35,532 như muốn trào ngược ra 387 00:12:35,532 --> 00:12:37,413 Tôi nhào xuống, nhanh như cắt 388 00:12:37,437 --> 00:12:39,955 giống như là bóng đêm, như là, "Vút!" 389 00:12:40,475 --> 00:12:41,595 Và tôi ném phi tiêu Dơi 390 00:12:41,595 --> 00:12:42,955 vào một bóng đèn đường. 391 00:12:42,955 --> 00:12:43,994 (Tiếng chũm chọe) 392 00:12:44,018 --> 00:12:46,146 Và tụi nó ồ lên, "Trời, mẹ kiếp! 393 00:12:46,170 --> 00:12:47,761 Đứa nào vừa tắt đèn thế?" 394 00:12:47,785 --> 00:12:48,786 (Tiếng cười) 395 00:12:48,810 --> 00:12:50,283 "Cái gì thế kia?" "Cái gì chứ?" 396 00:12:50,283 --> 00:12:51,740 "Có giỏi thì ra đây lão kia!" 397 00:12:51,740 --> 00:12:52,770 "Nghe thấy gì không?" 398 00:12:52,770 --> 00:12:57,150 "Nghe gì? Làm gì có gì. Không có mà -- chẳng có con dơi nào đâu!" 399 00:12:57,174 --> 00:12:58,401 Nhưng rồi ... 400 00:12:58,425 --> 00:13:01,904 một thằng cô hồn ăn ngay một cú vào đầu -- bụp! 401 00:13:01,928 --> 00:13:04,785 Thằng thứ hai đấm bừa vào cái áo choàng đen trước mặt nó, 402 00:13:04,809 --> 00:13:06,618 nhưng trước khi nó kịp đấm trúng, 403 00:13:06,642 --> 00:13:08,546 tôi nắm lấy nắp thùng rác và -- 404 00:13:08,570 --> 00:13:09,757 trúng giữa ngay bụng nó! 405 00:13:09,781 --> 00:13:11,896 Thằng đầu tiên quay lại nhảy lên và đá, 406 00:13:11,920 --> 00:13:14,305 nhưng tôi cũng biết judo karate nữa, nên tôi -- 407 00:13:14,305 --> 00:13:18,356 (Tiếng trống) 408 00:13:18,380 --> 00:13:19,531 Hai lần! 409 00:13:19,555 --> 00:13:20,556 (Tiếng trống) 410 00:13:20,580 --> 00:13:21,805 (Tiếng cười) 411 00:13:21,829 --> 00:13:23,281 (Tiếng trống) 412 00:13:23,305 --> 00:13:25,065 Nhưng trước khi tôi kịp làm gì, 413 00:13:25,089 --> 00:13:27,288 tất cả đều nghe tiếng "click-click." 414 00:13:28,217 --> 00:13:30,453 Và đột nhiên mọi thứ chìm vào yên lặng. 415 00:13:31,049 --> 00:13:32,709 Thằng cô hồn còn lại đang đứng 416 00:13:32,709 --> 00:13:34,770 trong tay nó khẩu súng đang chĩa thẳng lên, 417 00:13:34,770 --> 00:13:36,631 như đang nắm giữ con tin của Chúa 418 00:13:36,655 --> 00:13:39,540 như đang đe dọa bắn thủng mặt trăng một lỗ. 419 00:13:39,564 --> 00:13:41,510 Đứa cô hồn bị đánh vào đầu, 420 00:13:41,510 --> 00:13:42,742 đứa mà cố đá tôi, 421 00:13:42,742 --> 00:13:44,529 và đứa còn lại ăn một cú vào bụng đó, 422 00:13:44,529 --> 00:13:47,744 đều lẩn tránh dạt ra khỏi bóng người trước mặt chúng. 423 00:13:47,744 --> 00:13:49,971 Và kẻ đang say, chú lao công ấy, 424 00:13:49,971 --> 00:13:52,544 đã lủi vào một góc, và cầu khấn Thánh Anthony 425 00:13:52,568 --> 00:13:54,684 vì chú ta chỉ nhớ có ông ấy mà thôi. 426 00:13:54,708 --> 00:13:55,709 (Nhịp trống đôi) 427 00:13:55,733 --> 00:13:56,885 Và còn tôi: 428 00:13:57,310 --> 00:13:58,680 đôi mắt trắng lóe lên, 429 00:13:58,704 --> 00:14:00,711 áo choàng nhẹ bay trong gió. 430 00:14:00,735 --> 00:14:01,540 (Nhịp điệu) 431 00:14:01,540 --> 00:14:03,257 Lồng ngực đã chống đạn thở gấp, 432 00:14:03,281 --> 00:14:05,821 tim tôi đập như đang đánh mã Morse: 433 00:14:05,845 --> 00:14:06,800 "Gây sự với tao 434 00:14:06,800 --> 00:14:07,695 một lần thôi 435 00:14:07,695 --> 00:14:08,510 mau lên nào 436 00:14:08,510 --> 00:14:09,340 thử đi." 437 00:14:10,830 --> 00:14:12,910 Và thằng cô hồn đang đứng đó, 438 00:14:12,934 --> 00:14:14,249 thằng đang cầm súng -- 439 00:14:14,273 --> 00:14:15,424 nó cười. 440 00:14:15,448 --> 00:14:16,630 Và nó hạ thấp tay xuống. 441 00:14:16,654 --> 00:14:17,964 Chĩa súng vào tôi 442 00:14:17,988 --> 00:14:19,439 và tha cho mặt trăng. 443 00:14:19,463 --> 00:14:21,636 Nó nhắm ngay giữa đôi tai nhọn của tôi, 444 00:14:21,660 --> 00:14:24,609 như mục tiêu và nó là lính đặc nhiệm. 445 00:14:25,444 --> 00:14:28,113 Và chú lao công thì vẫn cầu nguyện Thánh Anthony, 446 00:14:28,137 --> 00:14:29,493 nhưng không được đáp lại. 447 00:14:30,277 --> 00:14:31,955 Và chỉ trong một giây, 448 00:14:31,979 --> 00:14:33,233 dường như ... 449 00:14:35,040 --> 00:14:36,765 tôi có thể thua. 450 00:14:38,899 --> 00:14:39,721 Không đời nào! 451 00:14:39,721 --> 00:14:40,701 (Tiếng trống) 452 00:14:40,701 --> 00:14:41,990 Pằng! Pằng! Ka ka! 453 00:14:41,990 --> 00:14:43,025 "Đừng giết tôi!" 454 00:14:43,025 --> 00:14:45,463 Gãy! Trật cổ tay! Cổ! Chém! 455 00:14:45,487 --> 00:14:49,470 Da gặp acid: "Ahhhhhhh!" 456 00:14:49,494 --> 00:14:50,732 Tên cô hồn nằm sõng soài 457 00:14:50,756 --> 00:14:51,954 còn tôi đứng trên nó 458 00:14:51,978 --> 00:14:53,887 và tay tôi giờ đang cầm súng 459 00:14:53,911 --> 00:14:56,519 tôi ghét súng, ghét phải cầm súng vì tôi là người Dơi. 460 00:14:56,519 --> 00:14:57,491 Và, dấu hoa thị: 461 00:14:57,491 --> 00:15:01,003 Người Dơi không thích súng bởi ba mẹ anh bị giết bởi súng đã lâu rồi. 462 00:15:01,003 --> 00:15:02,598 Nhưng chỉ trong tích tắc, 463 00:15:02,622 --> 00:15:03,940 đôi mắt tôi sáng lên, 464 00:15:03,964 --> 00:15:05,123 và tôi đang cầm thứ này 465 00:15:05,147 --> 00:15:06,714 tôi có thể nói với thằng cô hồn 466 00:15:06,714 --> 00:15:08,900 bằng một ngôn ngữ hắn hiểu. 467 00:15:08,924 --> 00:15:10,265 Click-click! 468 00:15:10,265 --> 00:15:11,062 (Nhịp điệu) 469 00:15:11,062 --> 00:15:13,471 Và tên cô hồn này sẽ bốc hơi ngay 470 00:15:13,471 --> 00:15:17,816 biến về nơi khỉ ho cò gáy chết tiệt nào mà từ đó chúng bò ra. 471 00:15:18,784 --> 00:15:20,760 Giờ chỉ còn tôi và chú lao công. 472 00:15:21,555 --> 00:15:23,025 Tôi nâng chú ấy dậy, 473 00:15:23,049 --> 00:15:26,182 lau khô mồ hôi và nước hoa rẻ tiền khỏi trán chú. 474 00:15:26,206 --> 00:15:27,546 Chú ta van xin tôi đừng đánh 475 00:15:27,546 --> 00:15:30,196 và tôi nắm cổ áo chú thật chặt, 476 00:15:30,220 --> 00:15:31,507 kéo sát mặt chú ấy gần lại 477 00:15:31,531 --> 00:15:33,611 chú cao hơn nhưng áo choàng đã giúp tôi, 478 00:15:33,635 --> 00:15:36,028 nên chú lắng nghe khi tôi nhìn thẳng vào mắt chú. 479 00:15:36,052 --> 00:15:37,773 Và tôi nói hai từ: 480 00:15:38,467 --> 00:15:40,075 "Về đi." 481 00:15:41,282 --> 00:15:42,528 Và chú ấy đi về, 482 00:15:42,552 --> 00:15:45,020 cứ vài ba mét lại ngoảnh lại. 483 00:15:45,044 --> 00:15:47,633 Tôi bay nhảy từ chỗ này qua chỗ kia trên con đường đó 484 00:15:47,657 --> 00:15:49,061 bởi tôi biết nơi chú sống. 485 00:15:49,085 --> 00:15:51,543 Tôi thấy chú run rẩy lấy chùm chìa khóa ra 486 00:15:51,543 --> 00:15:53,622 và mở cửa vào tòa nhà. 487 00:15:53,646 --> 00:15:54,741 Tôi quay trở lại giường 488 00:15:54,741 --> 00:15:57,213 trước khi chú kịp bước qua cửa chính. 489 00:15:57,548 --> 00:15:58,961 Tôi nghe chú vặn mở vòi nước 490 00:15:58,961 --> 00:16:01,447 tự rót cho mình một ly nước ấm. 491 00:16:01,796 --> 00:16:03,692 Để chiếc ly lại vào bồn rửa. 492 00:16:04,399 --> 00:16:05,800 Và tôi nghe tiếng bước chân. 493 00:16:06,630 --> 00:16:08,685 Bước chân chậm dần khi vào tới phòng của tôi 494 00:16:09,758 --> 00:16:12,883 Và chú mở cửa phòng chậm, cực kì chậm. 495 00:16:13,953 --> 00:16:15,781 Và chú bước vào, 496 00:16:15,805 --> 00:16:17,161 chú chưa làm vậy bao giờ. 497 00:16:17,677 --> 00:16:18,677 (Nhịp trống) 498 00:16:19,167 --> 00:16:20,797 Rồi chú nhìn xa xăm, 499 00:16:20,821 --> 00:16:23,486 da mặt chú có màu của vỉa hè trong nắng. 500 00:16:23,510 --> 00:16:25,091 Và tôi làm bộ mới thức dậy 501 00:16:25,115 --> 00:16:27,524 và tôi nói, "Có chuyện gì vậy Bố?" 502 00:16:28,452 --> 00:16:30,723 Chú lao công không nói gì với tôi. 503 00:16:31,753 --> 00:16:32,914 Nhưng tôi thấy, 504 00:16:32,938 --> 00:16:34,311 cánh tay chú mềm đi 505 00:16:34,335 --> 00:16:36,449 và chú quay đầu lại phía tôi. 506 00:16:36,473 --> 00:16:38,849 Để tôi nhìn thấy khuôn mặt chú, 507 00:16:38,873 --> 00:16:40,739 thấy đôi mắt chú. 508 00:16:40,763 --> 00:16:43,135 Nước chảy trên gò má chú, nhưng không phải mồ hôi. 509 00:16:43,704 --> 00:16:45,485 Và chú đứng đó thở đều, 510 00:16:45,509 --> 00:16:47,941 như nhớ lại đôi mắt lóe trắng của tôi, 511 00:16:47,965 --> 00:16:50,655 nhớ lại áo giáp chống đạn của tôi, 512 00:16:51,513 --> 00:16:53,456 và nhớ lại chú là bố tôi. 513 00:16:57,575 --> 00:17:00,531 Lâu thật lâu tôi không nói gì cả. 514 00:17:02,583 --> 00:17:04,609 Và chú quay đi, đặt tay lên núm cửa. 515 00:17:04,633 --> 00:17:06,061 Chú không nhìn về phía tôi, 516 00:17:06,085 --> 00:17:08,627 nhưng tôi nghe chú lẩm nhẩm hai từ: 517 00:17:10,253 --> 00:17:11,667 "Xin lỗi." 518 00:17:14,317 --> 00:17:17,596 Tôi nhoài người ra, mở cửa sổ một khe nhỏ xíu. 519 00:17:18,697 --> 00:17:20,382 Nếu bạn nhìn đủ cao, 520 00:17:21,036 --> 00:17:22,612 bạn sẽ thấy tôi. 521 00:17:23,519 --> 00:17:24,936 Và từ chỗ tôi đứng -- 522 00:17:25,641 --> 00:17:26,912 (Tiếng chũm chọe) 523 00:17:27,692 --> 00:17:29,442 Tôi có thể nghe thấy mọi thứ. 524 00:17:32,076 --> 00:17:40,500 (Vỗ tay) 525 00:17:40,544 --> 00:17:41,761 Xin cảm ơn. 526 00:17:41,801 --> 00:17:49,140 (Vỗ tay)