Buổi chiều tốt lành. Burger Venlo ngon chứ? tốt chứ? Cho phép tôi hỏi bạn một số câu hỏi riêng tư Người nào trong số các bạn đang trong một mối quan hệ? Xin giơ tay lên (Cười) Không phải tôi tán tỉnh các bạn đâu, tin tôi đi Người nào trong các bạn may mắn có một số bạn ở bên? Một lần nữa, rất nhiều người Vậy, tôi nên kết luận là các bạn có rất nhiều người ở bên Vậy, ai trong các bạn biết một người đang bị tổn thương tâm lí? hay thậm chí rối loan tâm thần? Bây giờ việc giơ tay khó khăn hơn, phải không? 1 trong 4 người ở Hà Lan chịu tổn thương tâm lí và 1 trong 10 người chịu một căn bệnh mà chúng ta có thể chẩn đoán là bệnh tâm thần Xin các bạn hãy nhìn xung quanh mình đi Bài nói của tôi là về bạn và những con người trong cuộc đời bạn Tôi muốn cho bạn thấy cách những vấn đề tâm lí tương đối nhẹ nhàng của ta có thể chuyển từ xấu đến rất xấu một cách nhanh chóng và độ thường xuyên mà chúng ta tự tạo ra những tình huống này Tôi cũng muốn cho các bạn thấy cách hệ thống y tế của ta thất bại trong việc xử lý những vấn đề phức tạp và cách chúng ta có thể sử dụng sức mạnh của sự đau khổ để tiến hóa Tôi muốn các bạn gặp Jane Bây giờ, tất cả chúng ta đều biết Jane Cô ấy có thể là hàng xóm, bà con, hay đồng nghiệp của bạn Jane là một phụ nữ 40 tuổi cô đã có chồng, 2 con, 1 trai và 1 gái và cô làm thư ký cho một công ty lớn Một ngày, Jane không đi làm Cô cảm thấy mệt mỏi trong một lúc và cô báo cáo lại cho bác sĩ gia đình. Ông khuyên cô nên nghỉ ngơi thật tốt nên đó là điều mà cô đã làm: cô về nhà và nghỉ ngơi và sự nghỉ ngơi này của cô kéo dài tận 4 tuần Sau 4 tuần, cô trở lại làm việc 6 tháng sau, cô lại nghỉ một lần nữa: cùng triệu chứng, nhưng tệ hơn cô lại báo cáo cho bác sĩ gia đình cô và được chẩn đoán là bị kiệt sức Ông cho cô thuốc giảm suy nhược và lại khuyên cô nghỉ ngơi thật nhiều Lần này, đợt nghỉ của cô kéo dài 4 tháng Sau 4 tháng này, cô tiếp tục đi làm, và vẫn dùng thuốc 2 tháng sau, cô lại nghỉ tiếp, lần thứ 3 trong năm Suy nhược trầm trọng Cô được chuyển đến chuyên gia chăm sóc tâm lí cho 1 đợt điều trị chuyên sâu và sau 1 năm điều trị cô mất việc vĩnh viễn, phải ở nhà và vẫn trầm cảm Vậy, điều gì đã xảy ra? Tại sao thuốc của cô không hiệu quả? Tại sao đợt điều trị không hiệu quả? Vấn đề thực sự mà Jane phải đối mặt là con trai cô là một con nghiện ăn cắp từ cô mỗi ngày thao túng cô mỗi ngày nói dối và đe dọa cô Nên mỗi lần cô được gửi về nhà để nghỉ cô như được gửi thẳng xuống địa ngục Câu hỏi ở đây là tại sao Jane không nói với bác sĩ của cô về cậu con trai nghiện ngập của mình? Cô chỉ hỏi ông ta giúp cô với bệnh trầm cảm nhưng mặt khác, ông bác sĩ biết con trai cô ấy Thật ra, ông ta biết cả gia đình, và biết cả việc cậu con bị nghiện Tại sao ông ta chỉ tập trung vào những triệu chứng mà Jane thể hiện? và tại sao đợt điều tâm lí trị chuyên sâu cũng làm điều tương tự như vậy? Đó là bởi vì họ đang làm việc cuả họ Ông bác sĩ gia đình đang làm tốt việc của ông ta tập trung vào triệu chứng bệnh nhân đang thể hiện, và chữa chúng, rồi tăng liều, cũng như đợt điều trị tâm lí chuyên sâu tuân theo quy tắc, và điều trị cho cô với cái gọi là điều trị dựa trên chứng cứ Nhưng chính cái hệ thống này không cho họ tập trung vào điểm mấu chốt của vấn đề Cái hệ thống này đã bị hư hỏng rồi Chính hệ thống này đã không xử lí những tình huống phức tạp như của Jane thỏa đáng Chính sự thất bại của hệ thống này biến tôi trở thành một chuyên viên y tế, nghĩ về việc thay đổi mạnh trong cách ta giúp những người như Jane Và vì vậy, tôi muốn giới thiệu các bạn phương pháp M.A.D. "M.A.D" đứng cho biểu đồ phân tích động lực và M.A.D. dựa trên nguyên tắc là mức độ của sự chịu đựng ảnh huởng đến động lực để chúng ta chịu trách nhiệm cho sự hồi phục của mình và việc chịu trách nhiệm này là một yếu tố cơ bản trong bất cứ cuộc điều trị hiệu quả nào Để cho các bạn thấy đây là một biểu đồ thực sự, đây là diện mạo của nó Nó cố gắng quá mức để giải thích mô hình một cách chi tiết nhưng tôi sẽ cho các bạn thấy những nguyên lí chính của nó Và nguyên lí đầu tiên của phương pháp M.A.D. là mức độ chịu đựng ảnh hưởng đến động lực Như bạn có thể tưởng tượng, nếu mức độ đau khổ của tôi quá thấp, tôi sẽ không có động lực thay đổi hành vi của mình hoặc chọn những lựa chon khác Mặt khác, nếu mức độ đau khổ của tôi quá cao có khả năng là tôi sẽ không thể thay đổi vì quá nhiều nỗi đau hoặc áp lực Vậy, nếu tôi có thể tác động mức độ đau khổ của bạn, thì tôi cũng có thể ảnh hưởng đến hành vi của bạn Trong trường hợp của Jane, bác sĩ và đợt điều trị tâm lí chuyên sâu giảm mức độ đau khổ của cô bằng cách xử lí những triệu chứng của cô nhưng do vậy, họ đã giảm đi động lực của cô ấy để giải quyết nguồn gốc chính của vấn đề Vậy, tác động đến mức độ đau khổ là một yếu tố chính trong phương pháp M.A.D. Nguyên lí thứ 2 là M.A.D. tập trung vào nguồn gốc chính của vấn đề, thay vì những triệu chứng được thể hiện Một lần nữa, trong trường hợp của Jane, ta ngừng việc điều trị của cô, ngừng thuốc, và chỉ theo dõi cô Ta chỉ giám sát mức độ đau khổ tăng lên Rốt cuộc, cô mở lòng, và nói cho ta về đứa con nghiện ngập của cô nên chúng tôi xử lí cơn nghiện của con trai cô Chúng tôi cho cậu ta sự quan tâm và chăm sóc mà cậu ấy cần và chúng tôi cũng cho cậu một nơi khác để ở Trong vòng 4 tháng, những triệu chứng của Jane biến mất mà không cần điều trị gì thêm Phương pháp M.A.D. đã được chứng minh là thành công trong suốt 3 năm qua trong công ty của tôi và để so sánh, lên tới 85% những người được điều trị với phương pháp cai nghiện bình thường sẽ trở lại với cơn nghiện của họ trong vòng 1 năm 85% sẽ lại bị nghiện. Với phương pháp M.A.D., chúng tôi đã có thể giảm con số này xuống chỉ còn 10% và hãy tưởng tượng những lợi ích tới bệnh nhân của chúng tôi Tưởng tượng những lợi ích xã hội, hay thậm chí tài chính Đó là nhiệm vụ riêng của tôi trong những năm tới, làm cho phương pháp M.A.D. này có thể được dạy và được tiếp cận cho bất kì chuyên viên y tế nào Nhưng bạn cũng có thể sử dụng phương pháp M.A.D. ngay bây giờ giúp đỡ họ hàng, người thân, hay đồng nghiệp Và để làm được như vậy, tôi có 3 lời khuyên cho các bạn Đầu tiên là nhận ra sự đau khổ Để làm được như vậy, hãy luôn luôn đặt câu hỏi Một lần nữa, nó không có gì khó, chỉ việc phải suy nghĩ điều gì đang xảy ra, thay vì vội vàng đưa ra kết luận Cố gắng tìm ra nguồn gốc chính của vấn đề Điều thứ 2 là phải ngừng việc tập trung vào những thứ người ta muốn, bắt đầu tập trung vào những thứ người ta thật sự cần 2 điều này không giống nhau Điều thứ 3 là không ai muốn đau khổ cả, nó đau lắm nhưng thay vì giảm áp lực bạn có thể dung nó như một công cụ mạnh để tiến hóa Vậy, lần tới, ngày mai, vào thứ hai, lúc trở lại làm việc, lần tiếp theo khi bạn gặp một Jane khác, tôi muốn bạn nhớ những lời khuyến cáo này Cảm ơn vì đã lắng nghe (Vỗ tay)