WEBVTT 00:00:01.000 --> 00:00:02.520 Một đứa trẻ ra đời, 00:00:11.000 --> 00:00:13.450 và trong một thời gian khá dài 00:00:16.000 --> 00:00:18.220 nó là một người tiêu thụ. 00:00:21.000 --> 00:00:24.720 Chứ chưa thể là một người có ý thức đóng góp. 00:00:33.000 --> 00:00:35.000 Nó chưa giúp ích được. 00:00:35.000 --> 00:00:36.810 Nó không biết cách sinh tồn, 00:00:38.060 --> 00:00:46.410 mặc dù tạo hóa ban cho bản năng sinh tồn. 00:00:51.330 --> 00:01:05.790 Nó cần sự giúp đỡ của mẹ ruột, hoặc mẹ nuôi, để sinh tồn. 00:01:09.000 --> 00:01:20.800 Nó không nghi ngờ gì người chăm sóc mình. 00:01:22.000 --> 00:01:25.730 Nó hoàn toàn để cho điều đó xảy ra. 00:01:27.000 --> 00:01:30.810 như một người nộp mình trước một bác sĩ gây mê. NOTE Paragraph 00:01:32.000 --> 00:01:36.770 Nó hoàn toàn để cho điều đó xảy ra. 00:01:38.000 --> 00:01:45.300 Điều đó bao hàm sự tin tưởng. 00:01:48.000 --> 00:01:55.000 Điều đó bao hàm người được tin tưởng 00:01:55.000 --> 00:01:58.000 sẽ không vi phạm lòng tin. 00:01:58.000 --> 00:02:03.000 Khi một đứa trẻ lớn lên, 00:02:03.000 --> 00:02:05.750 nó bắt đầu khám phá rằng 00:02:07.000 --> 00:02:13.000 người được tin tưởng lại vi phạm lòng tin đó. 00:02:13.000 --> 00:02:17.050 Còn không biết đến từ "vi phạm" nữa. 00:02:18.000 --> 00:02:22.000 Vì vậy, phải tự trách bản thân, 00:02:24.000 --> 00:02:27.000 một sự trách cứ không nói nên lời, 00:02:27.000 --> 00:02:36.740 điều này còn khó hơn cách giải quyết thật sự - 00:02:39.000 --> 00:02:41.900 của sự hàm trách bản thân. NOTE Paragraph 00:02:45.000 --> 00:02:49.430 Khi một đứa trẻ lớn lên, rồi trở thành người lớn: 00:02:50.000 --> 00:02:54.000 trước giờ, nó từng là một người tiêu thụ, 00:02:54.000 --> 00:02:57.000 nhưng sự phát triển của một con người 00:02:59.450 --> 00:03:04.960 nằm ở khả năng đóng góp của người đó, 00:03:04.960 --> 00:03:08.990 để trở thành một người đóng góp. 00:03:10.640 --> 00:03:16.060 Một người không thể đóng góp được gì nếu người đó không cảm thấy an tâm. 00:03:17.820 --> 00:03:19.920 người đó cảm thấy to lớn, 00:03:21.740 --> 00:03:25.000 một người cảm thấy: Tôi có đủ rồi. NOTE Paragraph 00:03:26.320 --> 00:03:30.320 Để có lòng thương người không phải là chuyện đùa. 00:03:30.440 --> 00:03:33.000 Điều này không hề đơn giản. 00:03:34.640 --> 00:03:39.020 Người ta phải khám phá điều to lớn chắc chắn về bản thân mình. 00:03:39.020 --> 00:03:43.980 Sự lớn mạnh đó nên tập trung vào bản thân, 00:03:43.980 --> 00:03:46.970 không phải bằng tiền bạc, 00:03:46.970 --> 00:03:50.090 không phải bằng sức mạnh bạn có, 00:03:50.940 --> 00:03:56.800 không phải bằng bất cứ địa vị nào bạn có thể ra lệnh trong xã hội, 00:03:58.890 --> 00:04:02.060 nhưng nó nên tập trung vào chính bản thân. 00:04:03.000 --> 00:04:06.880 Cái tôi: bạn tự ý thức mình. 00:04:06.880 --> 00:04:12.750 Cái tôi đó, nó phải được tập trung - lớn mạnh và toàn vẹn. 00:04:14.000 --> 00:04:20.030 Nếu không thì, lòng thương người chỉ là một tên gọi hay một giấc mơ mà thôi. NOTE Paragraph 00:04:24.000 --> 00:04:28.080 Thỉnh thoảng bạn có thể trở nên từ bi, 00:04:29.000 --> 00:04:32.020 xúc động hơn nhờ sự cảm thông 00:04:34.720 --> 00:04:38.000 hơn là lòng thương người. 00:04:40.000 --> 00:04:44.000 Cảm ơn Chúa, chúng ta có sự đồng cảm. 00:04:44.000 --> 00:04:49.000 Khi có ai đó đau đớn, chúng ta đón lấy nỗi đau đó. NOTE Paragraph 00:04:49.000 --> 00:04:56.000 Trong trận chung kết Wimbledon, 00:04:56.000 --> 00:04:59.000 2 người đấu với nhau. 00:04:59.000 --> 00:05:04.000 Mỗi người có 2 vòng thi. 00:05:04.000 --> 00:05:07.880 Có thể là vòng thi của bất cứ ai. 00:05:07.880 --> 00:05:12.980 Họ đấu toát mồ hôi ra sao không còn ý nghĩa nào hết. 00:05:14.730 --> 00:05:17.250 Một người chiến thắng. 00:05:20.000 --> 00:05:27.800 Nghi thức trước trận tennis là, tất cả tuyển thủ phải đến gần chiếc lưới 00:05:30.890 --> 00:05:33.300 và bắt tay nhau. 00:05:35.590 --> 00:05:38.910 Người chiến thắng đánh tay lên không trung 00:05:40.440 --> 00:05:42.840 và hôn mặt đất, 00:05:43.840 --> 00:05:47.000 cởi bỏ áo như thể có ai đó đang chờ chuyện này vậy. 00:05:47.000 --> 00:05:48.880 (Cười) 00:05:50.590 --> 00:05:54.000 Và người này phải đến gần chiếc lưới. 00:05:54.000 --> 00:05:57.000 Khi anh ta đến gần chiếc lưới, 00:05:57.000 --> 00:06:01.180 bạn thấy đó, nguyên khuôn mặt anh ta thay đổi. 00:06:02.730 --> 00:06:06.250 Trông như thể anh ta đang cầu mong mình đừng có chiến thắng vậy. 00:06:07.590 --> 00:06:10.580 Tại sao? Sự cảm thông. NOTE Paragraph 00:06:12.000 --> 00:06:14.000 Đó là trái tim của con người. 00:06:14.000 --> 00:06:18.780 Không có trái tim nào phủ nhận sự cảm thông đó hết. 00:06:20.000 --> 00:06:24.180 Không có tôn giáo nào có thể bị một học thuyết đánh đổ. 00:06:26.000 --> 00:06:31.000 Không có nền văn hóa, không một quốc gia hay một chủ nghĩa dân tộc - 00:06:32.000 --> 00:06:35.000 không gì có thể chạm vào nó 00:06:35.000 --> 00:06:38.000 vì đây là sự đồng cảm. 00:06:38.000 --> 00:06:43.010 Và khả năng đồng cảm 00:06:43.540 --> 00:06:50.080 là chiếc cửa sổ qua đó bạn có thể kết nối với nhiều người, 00:06:52.000 --> 00:06:57.000 bạn thực hiện một việc có thể tạo sự khác biệt trong cuộc sống của ai đó - 00:06:57.000 --> 00:07:00.220 ngay cả bằng từ ngữ hay thời gian. NOTE Paragraph 00:07:02.760 --> 00:07:07.000 Lòng thương người không được định nghĩa ở một hình thức nào hết. 00:07:07.000 --> 00:07:10.000 Không có lòng thương người đối với người Ấn. 00:07:10.000 --> 00:07:14.000 Không có lòng thương người đối với người Mĩ. 00:07:14.000 --> 00:07:20.000 Nó vượt qua mọi quốc gia, giới tính, tuổi tác. 00:07:22.700 --> 00:07:28.670 Tại sao? Vì nó nằm trong tất cả mọi người. 00:07:31.000 --> 00:07:36.040 Nó thỉnh thoảng được mọi người trải nghiệm. NOTE Paragraph 00:07:38.000 --> 00:07:42.010 Vậy thì lòng thương người thỉnh thoảng này, 00:07:43.630 --> 00:07:47.000 chúng ta không nói về điều đó - 00:07:47.000 --> 00:07:50.000 sẽ không bao giờ duy trì thỉnh thoảng nữa. 00:07:50.000 --> 00:07:55.000 Bằng cách chỉ thị, bạn không thể khiến một người trở nên từ bi được. 00:07:58.000 --> 00:08:01.290 Bạn không thể nói, "Làm ơn yêu tôi đi." 00:08:02.000 --> 00:08:05.000 Tình yêu là điều gì đó bạn khám phá được. 00:08:05.000 --> 00:08:08.810 Đó không phải là hành động, 00:08:10.000 --> 00:08:14.020 nhưng trong tiếng Anh, điều đó cũng được xem là một hành động. 00:08:15.000 --> 00:08:17.550 Tôi sẽ đề cập tới nó sau. NOTE Paragraph 00:08:19.000 --> 00:08:24.430 Vì vậy một người phải khám phá một sự trọn vẹn chắc chắn. 00:08:26.000 --> 00:08:30.050 Tôi sẽ trích dẫn khả năng trở thành tổng thể, 00:08:33.000 --> 00:08:37.900 nằm trong trải nghiệm của chúng ta, trải nghiệm của mọi người. 00:08:40.000 --> 00:08:45.960 Mặc dù cuộc sống tràn đầy bi kịch, 00:08:49.000 --> 00:08:58.000 con người vẫn hạnh phúc vào những lúc hiếm có như vậy. 00:08:59.000 --> 00:09:02.000 Và một người được xem là hạnh phúc, 00:09:02.000 --> 00:09:06.050 ngay cả đối với trò đùa, 00:09:10.000 --> 00:09:17.080 chấp nhận chính mình cũng như chấp nhận nhỡn giới mà con người ta tìm thấy chính họ NOTE Paragraph 00:09:19.000 --> 00:09:23.000 Điều đó có nghĩa là chấp nhận toàn thể vũ trụ, 00:09:23.000 --> 00:09:27.000 việc anh ta đã biết hay chưa biết. 00:09:27.000 --> 00:09:33.000 Tất cả chúng hoàn toàn được chấp nhận 00:09:33.000 --> 00:09:38.030 vì bạn khám phá sự toàn vẹn trong chính bản thân bạn. 00:09:39.000 --> 00:09:43.000 Chủ thể - "tôi" 00:09:43.000 --> 00:09:46.000 và khách thể - nhỡn giới của vạn vật - 00:09:46.000 --> 00:09:50.090 hợp nhất thành một thể. 00:09:51.000 --> 00:09:56.140 một trải nghiệm không ai có thể nói, "Tôi bị từ chối khỏi đó," 00:09:57.670 --> 00:10:02.440 một trải nghiệm bình thường đối với tất cả mọi người. NOTE Paragraph 00:10:03.000 --> 00:10:12.690 Trải nghiệm đó xác nhận rằng, mặc dù bạn còn nhiều hạn chế - 00:10:12.690 --> 00:10:16.280 tất cả những mong muốn, khao khát, sự thiếu thốn, và thẻ tín dụng 00:10:18.540 --> 00:10:20.320 và thời gian rỗi của bạn. 00:10:22.000 --> 00:10:25.080 và, cuối cùng, điểm cốt lõi - 00:10:26.000 --> 00:10:28.460 bạn có thể hạnh phúc. 00:10:30.590 --> 00:10:34.270 Nhưng sự mở rộng của lập luận này là 00:10:35.000 --> 00:10:39.090 bạn không cần lấp đầy nỗi khao khát mới được hạnh phúc. 00:10:40.760 --> 00:10:45.110 Bạn là niềm hạnh phúc, sự toàn vẹn mà bạn mong muốn. NOTE Paragraph 00:10:47.000 --> 00:10:49.260 Không có lựa chọn nào khác: 00:10:49.260 --> 00:10:52.760 đó là sự xác nhận duy nhất một thực tế 00:10:55.000 --> 00:11:02.850 rằng sự toàn vẹn không gì khác ngoài chính bạn, 00:11:02.850 --> 00:11:06.000 không thể là phiên bản âm của bạn. 00:11:06.690 --> 00:11:09.000 Nó phải là chính bạn. 00:11:09.000 --> 00:11:12.000 Bạn không thể trở thành một phần của một tập thể 00:11:12.000 --> 00:11:15.000 và vẫn còn vẹn nguyên. 00:11:15.650 --> 00:11:19.000 Khoảnh khắc hạnh phúc của bạn cho thấy thực tế đó, 00:11:19.000 --> 00:11:23.310 Đó là sự nhận ra, sự thừa nhận: 00:11:24.570 --> 00:11:27.680 "Có lẽ tôi là một chỉnh thể toàn vẹn. 00:11:27.680 --> 00:11:30.000 Có lẽ nhà truyền giáo nói đúng. NOTE Paragraph 00:11:30.000 --> 00:11:38.340 Có lẽ nhà truyền giáo nói đúng." Thì bạn bắt đầu cuộc sống mới của mình. 00:11:41.000 --> 00:11:45.300 Sau đó mọi thứ trở nên có ý nghĩa. 00:11:47.000 --> 00:11:51.000 Tôi không có nhiều lí do để tự trách bản thân. 00:11:51.720 --> 00:11:57.000 Nếu một người phải tự trách bản thân, một người có hàng triệu lí do và còn nhiều hơn nữa. 00:11:57.000 --> 00:12:03.000 Nhưng nếu tôi nói, mặc dù cơ thể tôi bị giới hạn - 00:12:03.000 --> 00:12:10.320 nếu nó là màu đen thì không thể là màu trắng được, nếu là màu trắng thì nó không thể là màu đen được: 00:12:12.000 --> 00:12:17.220 cơ thể bị giới hạn bởi cách mà bạn nhìn vào nó. Bị hạn chế. NOTE Paragraph 00:12:18.000 --> 00:12:22.000 Kiến thức của bạn bị hạn chế, sức khỏe bị hạn chế, 00:12:22.000 --> 00:12:25.000 và sức mạnh vì vậy cũng bị hạn chế, 00:12:25.000 --> 00:12:28.920 và sự hân hoan sẽ bị hạn chế. 00:12:30.000 --> 00:12:35.180 Lòng thương người sẽ bị hạn chế. 00:12:35.480 --> 00:12:38.540 Mọi thứ đều sẽ bị hạn chế. 00:12:38.540 --> 00:12:42.280 Bạn không thể điều khiển lòng thương người 00:12:44.580 --> 00:12:48.000 trừ khi bạn trở nên vô hạn, và không ai có thể trở nên vô hạn, 00:12:48.000 --> 00:12:53.000 dù cho bạn có hay là không. Chấm hết. 00:12:54.470 --> 00:12:59.970 Và cũng không có cách nào khiến bạn không trở nên vô hạn được. NOTE Paragraph 00:13:02.520 --> 00:13:12.000 Trải nghiệm của riêng bạn cho thấy, dù còn nhiều giới hạn, bạn là tất cả. 00:13:12.000 --> 00:13:17.000 Và sự toàn vẹn là thực tế của bạn 00:13:17.000 --> 00:13:19.000 khi bạn liên hệ với thế giới. 00:13:19.000 --> 00:13:22.000 Trước tiên, đó là tình yêu. 00:13:22.000 --> 00:13:24.000 Khi bạn liên hệ với thế giới, 00:13:24.000 --> 00:13:29.000 biểu hiện chủ chốt của sự toàn vẹn 00:13:29.000 --> 00:13:33.080 là, điều chúng ta nói, tình yêu. 00:13:34.000 --> 00:13:37.120 Và bản thân nó trở thành lòng thương người 00:13:38.650 --> 00:13:46.010 nếu đối tượng bạn liên hệ, khơi gợi được cảm xúc. 00:13:50.170 --> 00:13:57.090 Vậy thì, điều đó một lần nữa biến thành sự cho đi và sẻ chia. 00:13:59.000 --> 00:14:05.000 Bạn thể hiện bản thân vì bạn có lòng thương người. NOTE Paragraph 00:14:05.000 --> 00:14:11.000 Để khám phá lòng thương người, bạn cần phải từ bi. 00:14:11.000 --> 00:14:16.000 Để khám phá khả năng cho và sẻ chia, 00:14:16.000 --> 00:14:18.000 bạn cần cho và sẻ chia. 00:14:18.000 --> 00:14:23.000 Không có con đường tắt: chỉ là bơi lội thì phải bơi thôi. 00:14:23.000 --> 00:14:27.000 Bạn học bơi bằng cách lao vào bơi, 00:14:27.000 --> 00:14:31.000 Bạn không thể học bơi trên nệm hơi nước được mà phải dấn thân vào trong nước. 00:14:31.000 --> 00:14:33.000 (Cười) 00:14:33.000 --> 00:14:37.000 Bạn học bơi bằng cách lao vào bơi. Bạn học đi xe đạp bằng cách đạp liên tục. 00:14:37.000 --> 00:14:39.000 Bạn học nấu ăn bằng cách bắt tay vào nấu, 00:14:39.000 --> 00:14:42.000 và tập hợp những người đủ cảm thông 00:14:42.000 --> 00:14:44.000 để ăn món bạn nấu. 00:14:44.000 --> 00:14:45.890 (Cười) NOTE Paragraph 00:14:52.000 --> 00:14:55.000 Và, vì vậy, điều tôi muốn nói là, 00:14:56.000 --> 00:14:58.190 bạn phải giả tạo điều này cho đến khi bạn THỰC TẠO được nó. 00:14:58.190 --> 00:14:59.970 (Cười) 00:15:05.000 --> 00:15:08.000 Bạn cần phải làm vậy. 00:15:08.000 --> 00:15:12.060 Người tiền nhiệm của tôi ám chỉ điều đó. 00:15:14.000 --> 00:15:17.110 Bạn phải thể hiện ra bên ngoài. 00:15:19.640 --> 00:15:24.230 Bạn phải cư xử một cách từ bi. NOTE Paragraph 00:15:26.000 --> 00:15:30.010 Không có động từ dành cho lòng thương người, 00:15:31.000 --> 00:15:35.000 nhưng bạn có một trạng từ dành cho lòng thương người. 00:15:35.000 --> 00:15:38.110 Điều đó thú vị đối với tôi. 00:15:39.000 --> 00:15:42.920 Bạn cư xử một cách từ bi. 00:15:45.000 --> 00:15:49.000 Nhưng sau đó, nếu bạn không có lòng thương người, làm cách nào mới cư xử một cách từ bi được? 00:15:49.000 --> 00:15:52.000 Đó là khi bạn phải giả tạo nó. 00:15:52.000 --> 00:15:56.740 Bạn giả tạo cho đến khi THỰC TẠO được nó. Điều này là câu thần chú dành cho nước Mĩ. 00:15:56.740 --> 00:15:58.750 (Cười) NOTE Paragraph 00:16:01.370 --> 00:16:04.070 Bạn giả tạo cho đến khi THỰC TẠO được nó. 00:16:05.000 --> 00:16:08.000 Bạn hành động một cách từ bi như thể bạn có lòng thương người: 00:16:08.000 --> 00:16:10.680 nghiến răng, 00:16:10.680 --> 00:16:13.000 tận dụng toàn bộ cơ thể. 00:16:13.000 --> 00:16:16.120 Nếu bạn biết cách cầu nguyện, hãy cầu nguyện. 00:16:17.000 --> 00:16:20.000 cầu xin lòng từ bi. 00:16:20.000 --> 00:16:22.370 Rằng hãy làm tôi hành động một cách từ bi. NOTE Paragraph 00:16:23.000 --> 00:16:24.830 Thực hiện nó. 00:16:25.000 --> 00:16:27.000 Bạn sẽ khám phá ra lòng thương người 00:16:27.000 --> 00:16:32.000 và từ từ lòng thương người dần trở nên quen thuộc, 00:16:32.000 --> 00:16:36.000 và từ từ, nếu bạn có được lời giáo huấn đúng đắn, 00:16:36.000 --> 00:16:41.670 bạn sẽ khám phá ra lòng từ bi chính là biểu hiện chủ chốt 00:16:41.670 --> 00:16:47.000 của thực tế bản thân bạn, mang tính tổng thể, toàn vẹn, 00:16:47.000 --> 00:16:49.000 và đó chính là bạn. NOTE Paragraph 00:16:49.000 --> 00:16:52.000 Không biết nói gì hơn, chân thành cảm ơn mọi người lắng nghe. 00:16:52.000 --> 00:16:54.000 (Vỗ tay)