0:00:00.516,0:00:04.623 Tôi sẽ kể cho các bạn nghe [br]về một nỗi ưu phiền của tôi. 0:00:04.623,0:00:07.127 Và tôi tin là khá nhiều thính giả ở đây 0:00:07.127,0:00:09.047 cũng đang đồng cảnh ngộ. 0:00:09.047,0:00:11.144 Mỗi khi tôi tham quan một buổi triễn lãm, 0:00:11.144,0:00:13.247 với các căn phòng treo đầy tranh vẽ, 0:00:13.247,0:00:17.764 chỉ sau khoảng 15 hay 20 phút, 0:00:17.764,0:00:19.655 tôi nhận ra mình [br]không nghĩ về các bức tranh. 0:00:19.655,0:00:21.263 Tôi không thấu hiểu được chúng. 0:00:21.263,0:00:23.767 Thay vào đó, tôi nghĩ về [br]một li cà phê 0:00:23.767,0:00:26.767 để giúp tôi thoát khỏi cơn buồn ngủ. 0:00:26.767,0:00:29.951 Tôi mắc hội chứng [br]mệt mỏi khi ở phòng tranh. 0:00:29.951,0:00:32.327 Có bao nhiêu bạn ở đây[br]cũng bị giống như tôi vậy?-- 0:00:32.327,0:00:34.332 đúng vậy. Ha ha, ha ha! 0:00:34.332,0:00:36.256 Đôi lúc bạn có thể [br]chịu đựng được lâu hơn 0:00:36.256,0:00:38.576 hơn 20 phút, hay thậm chí ngắn hơn, 0:00:38.576,0:00:40.790 nhưng chúng ta đều đang [br]mắc cùng một căn bệnh. 0:00:40.790,0:00:42.871 Các bạn có cảm thấy điều gì có lỗi không? 0:00:42.871,0:00:45.858 Với tôi, tôi ngắm những [br]bức tranh trên tường 0:00:45.858,0:00:48.873 và nghĩ, một ai đó[br]đã quyết định đặt chúng ở đây, 0:00:48.873,0:00:51.401 họ cho rằng chúng [br]xứng đáng được trưng bày, 0:00:51.401,0:00:52.759 nhưng không phải lúc nào [br]tôi cũng thấy như vậy. 0:00:52.759,0:00:55.423 Thật ra, tôi gần như chẳng bao giờ [br]thấy như vậy cả. 0:00:55.423,0:00:59.197 Thế rồi tôi rời đi mà chẳng vui vẻ gì. 0:00:59.197,0:01:02.664 Tôi cảm thấy có lỗi và buồn bản thân, 0:01:02.664,0:01:04.727 thay vì đổ lỗi cho bức tranh, 0:01:04.727,0:01:06.184 tôi đổ lỗi cho bản thân mình. 0:01:06.184,0:01:09.092 Và rời triển lãm như vậy thì [br]chẳng vui vẻ gì cả. 0:01:09.092,0:01:10.363 (Cười) 0:01:10.363,0:01:12.672 Vấn đề là tôi nghĩ chúng ta [br]cần phải thả lỏng một chút. 0:01:12.672,0:01:15.132 Thử tưởng tượng mỗi khi tới nhà hàng, 0:01:15.132,0:01:20.979 khi bạn cầm thực đơn, bạn có muốn gọi[br]tất cả các món ăn trên đó không? 0:01:21.002,0:01:22.884 Không hề! Bạn sẽ chọn lựa. 0:01:22.884,0:01:26.059 Nếu bạn ra cửa hàng mua một chiếc sơ mi, 0:01:26.059,0:01:30.356 Chẳng lẽ bạn sẽ mặc thử mọi chiếc áo[br]và muốn mua tất cả chúng? 0:01:30.364,0:01:34.491 Dĩ nhiên là không, bạn sẽ lựa chọn cẩn thận. [br]Đó là chuyện bình thường. 0:01:34.491,0:01:39.692 Vậy tại sao ta lại không thể "chọn lọc"[br]mỗi khi tới các buổi triển lãm tranh chứ? 0:01:39.692,0:01:42.980 Tại sao ta lại phải đồng cảm [br]và thấu hiểu mọi bức tranh? 0:01:42.980,0:01:45.684 Tôi đang thử một cách tiếp cận mới. 0:01:45.684,0:01:47.302 Tôi làm 2 điều: 0:01:47.302,0:01:51.796 Khi tôi tới một buổi triển lãm,[br]lúc đầu tôi đi khá nhanh, 0:01:51.796,0:01:56.031 cố gắng liếc qua mọi thứ,[br]và ghi nhớ những bức tranh 0:01:56.031,0:01:59.085 khiến tôi đứng lại vì lý do gì đó. 0:01:59.085,0:02:01.886 Tôi không rõ tại sao chúng lại [br]thu hút tôi, nhưng 0:02:01.886,0:02:03.943 có thứ gì đó hút tôi[br]như một thỏi nam châm 0:02:03.943,0:02:07.061 khiến tôi bỏ qua những bức tranh khác[br]mà chỉ chăm chú vào bức tranh đó. [br] 0:02:07.061,0:02:09.525 Cho nên điều đầu tiên tôi làm là[br]tìm cách tự chữa bệnh cho mình. 0:02:09.525,0:02:12.821 Tôi chọn ra một bức tranh. [br]Có thể chỉ là một trong số 50 bức. 0:02:12.821,0:02:16.511 Điều thứ hai tôi làm là [br]đứng trước bức tranh ấy, 0:02:16.511,0:02:19.588 và tự kể một câu chuyện về nó. 0:02:19.588,0:02:23.186 Tại sao lại kể chuyện? [br]Tôi nghĩ chúng ta được kích thích, 0:02:23.186,0:02:27.077 ADN loài người kích thích ta làm vậy. 0:02:27.077,0:02:29.446 Chúng ta lúc nào cũng [br]kể chuyện về mọi thứ, 0:02:29.446,0:02:34.557 và tôi nghĩ ta làm vậy vì thế giới này[br]là một nơi khá điên rồ và hỗn loạn, 0:02:34.557,0:02:38.508 nên đôi lúc những câu chuyện giúp ta [br]giải thích đôi chút về thế giới. 0:02:38.508,0:02:40.677 cố gắng làm mọi thứ rõ ràng hơn. 0:02:40.677,0:02:44.668 Vậy tại sao lại không ứng dụng điều đó [br]khi đi xem tranh? 0:02:44.668,0:02:51.573 Giờ tôi đang có một thứ giống như [br]kiểu thực đơn khi tham quan phòng tranh. 0:02:51.606,0:02:54.814 Có 3 bức tranh tôi muốn cho các bạn xem, 0:02:54.814,0:02:57.878 những bức tranh khiến tôi phải dừng bước 0:02:57.878,0:03:00.424 và muốn kể những câu chuyện về chúng. 0:03:00.424,0:03:03.975 Tấm đầu tiên cần được giới thiệu [br]một chút -- 0:03:03.975,0:03:07.006 "Cô gái đeo hoa tai ngọc trai" [br]của Johannes Vermeer, 0:03:07.006,0:03:09.162 một họa sĩ Hà Lan thế kỷ 17. 0:03:09.162,0:03:11.662 Đây là bức vẽ lộng lẫy nhất. 0:03:11.662,0:03:13.806 Tôi đã thấy nó lần đầu năm 19 tuổi, 0:03:13.806,0:03:16.086 và tôi đã lập tức ra ngoài[br]mua ngay một bức, 0:03:16.086,0:03:20.243 thực ra tới giờ tôi vẫn còn giữ nó.[br]30 năm qua nó vẫn được treo trong nhà tôi. 0:03:20.243,0:03:23.393 Nó đồng hành với tôi mọi nơi, 0:03:23.393,0:03:25.737 chưa bao giờ tôi thấy chán bức tranh đó. 0:03:25.737,0:03:29.516 Lúc đầu, thứ khiến tôi phải dừng bước 0:03:29.516,0:03:32.073 chỉ là những mảng màu tuyệt đẹp[br]mà vị họa sĩ sử dụng 0:03:32.073,0:03:34.017 và ánh sáng ở khuôn mặt cô. 0:03:34.017,0:03:36.801 Nhưng thứ khiến tôi xem lại 0:03:36.801,0:03:39.857 năm này qua năm khác, [br]lại là một điều khác, 0:03:39.857,0:03:43.551 và đó là cái nhìn trên khuôn mặt cô gái,[br]một sự mâu thuẫn trên khuôn mặt. 0:03:43.551,0:03:45.969 Tôi không biết cô ấy đang vui hay buồn, 0:03:45.969,0:03:48.936 và có lúc tôi thấy cô ấy vui,[br]khi thì lại thấy cô ấy buồn. 0:03:48.936,0:03:52.535 Nên nó đã khiến tôi xem lại nhiều lần. 0:03:52.535,0:03:56.544 Một ngày nọ, [br]sau 16 năm kể từ khi treo bức tranh.[br] 0:03:56.544,0:03:59.226 Tôi nằm trên giường và nhìn cô gái ấy, 0:03:59.226,0:04:01.805 và đột nhiên nghĩ, người họa sĩ 0:04:01.805,0:04:05.723 đã làm gì khiến cô ấy có biểu cảm đó. 0:04:05.723,0:04:08.667 Và đó là lần đầu tiên tôi cho rằng 0:04:08.667,0:04:11.467 biểu cảm trên mặt cô ấy phản ảnh 0:04:11.467,0:04:13.606 suy nghĩ của cô về người họa sĩ. 0:04:13.606,0:04:16.762 Trước đó tôi luôn mặc định rằng [br]đây là bức chân dung một cô gái. 0:04:16.762,0:04:21.531 Nhưng giờ tôi lại nghĩ đây [br]là một bức chân dung về một mối quan hệ. 0:04:21.531,0:04:24.363 Rồi tôi lại nghĩ, mối quan hệ đó là gì? 0:04:24.363,0:04:27.571 Thế là tôi bắt đầu tìm hiểu. Sau khi [br]nghiên cứu, tôi phát hiện 0:04:27.571,0:04:29.896 chẳng ai biết cô ấy là ai cả. 0:04:29.896,0:04:32.243 Thực tế thì chẳng ai biết [br]những người mẫu 0:04:32.243,0:04:34.603 trong các tác phẩm của Vermeer là ai cả, 0:04:34.603,0:04:36.730 và chúng ta biết rất ít về chính Vermeer. 0:04:36.730,0:04:39.504 Điều này khiến tôi thốt lên, "Tuyệttt!" 0:04:39.504,0:04:44.163 Tôi có thể làm mọi thứ mình muốn [br]và tưởng tượng ra bất kỳ câu chuyện nào. 0:04:44.163,0:04:46.759 Và đây là cách tôi đã vẽ ra câu chuyện. 0:04:46.759,0:04:48.636 Đầu tiên, tôi nghĩ, 0:04:48.636,0:04:50.728 tôi phải để cô ấy vào trong nhà. 0:04:50.728,0:04:53.216 Làm sao để Vermeer quen biết cô ấy? 0:04:53.216,0:04:54.760 Chà, cũng có người cho rằng 0:04:54.760,0:04:59.183 cô gái này là cô con gái 12 tuổi của ông. 0:04:59.183,0:05:01.408 Người con 12 tuổi vào[br]lúc ông vẽ bức tranh. 0:05:01.408,0:05:04.104 Và tôi nghĩ, không, cái nhìn [br]rất thân thiết 0:05:04.104,0:05:06.288 nhưng không phải của con gái dành cho cha. 0:05:06.288,0:05:08.128 Hơn nữa, trong tranh Hà Lan thời đó, 0:05:08.128,0:05:11.720 nếu miệng của người phụ nữ để mở,[br]thì điều đó ám chỉ việc quan hệ. 0:05:11.720,0:05:13.608 Như vậy sẽ không thích hợp khi Verneer 0:05:13.608,0:05:15.504 vẽ hình con gái ông ta như vậy. 0:05:15.504,0:05:17.384 Cho nên đó không thể là con gái ông,[br]nhưng 0:05:17.384,0:05:19.634 thân thiết với ông, vô cùng thân thiết với ông. 0:05:19.634,0:05:21.898 Chà, trong nhà còn có thể có ai khác đây? 0:05:21.898,0:05:25.281 Người hầu, một cô hầu đáng yêu. 0:05:25.281,0:05:26.842 Cô ấy ở trong nhà. 0:05:26.842,0:05:29.503 Làm sao để đưa cô ấy vào xưởng vẽ đây? 0:05:29.503,0:05:31.637 Chúng ta không biết nhiều về Vermeer, 0:05:31.637,0:05:33.776 chỉ biết đôi chút,[br]nhưng mà ta biết chắc là 0:05:33.776,0:05:36.767 ông đã cưới một phụ nữ Công giáo,[br]và sống với mẹ vợ 0:05:36.767,0:05:39.040 trong căn nhà mà[br]ông có một phòng riêng 0:05:39.040,0:05:43.323 và cũng là xưởng vẽ của ông. [br]Ông còn có 11 đứa con. 0:05:43.323,0:05:46.400 Đó chắc hẳn là một ngôi nhà [br]lộn xộn, ồn ào. 0:05:46.400,0:05:49.344 Và nếu bạn từng xem qua [br]tranh của Vermeer, 0:05:49.344,0:05:53.208 bạn chắc biết là chúng [br]cực kì trầm lắng và yên tĩnh. 0:05:53.208,0:05:57.104 Làm sao một họa sĩ vẽ được những[br]tranh như vậy khi có 11 đứa trẻ vây quanh? 0:05:57.104,0:05:59.400 Ông đã tách khỏi cuộc sống. 0:05:59.400,0:06:03.080 Ông vào xưởng vẽ, và nói, [br]"Không ai được vào đây. 0:06:03.080,0:06:07.808 Ngay cả vợ và con cái.[br]Trừ cô hầu có thể vào quét dọn thôi." 0:06:07.808,0:06:14.859 Cô ấy vào xưởng vẽ. Ông để cho cô vào [br]và họ ở cùng nhau. 0:06:14.859,0:06:16.939 Và ông đã quyết định vẽ cô ta. 0:06:16.939,0:06:19.207 Ông bảo cô gái mặc trang phục đơn giản. 0:06:19.207,0:06:22.578 Tất cả, hoặc gần như tất cả những [br]phụ nữ trong tranh của Vermeer 0:06:22.578,0:06:28.544 mặc những loại trang phục [br]bằng nhung, lụa, da rất xa xỉ. 0:06:28.544,0:06:31.064 Bức tranh rất giản dị nhưng có một thứ[br]không hề đơn sơ 0:06:31.064,0:06:33.104 chính là đôi hoa tai ngọc trai của cô gái. 0:06:33.104,0:06:36.551 Nếu là một người hầu, [br]cô ta không thể mua nổi 0:06:36.551,0:06:38.758 một đôi hoa tai ngọc trai được. 0:06:38.758,0:06:42.020 Cho nên đó chắc chắn không phải của cô ấy. [br]Vậy là của ai đây? 0:06:42.020,0:06:47.061 Chúng ta tình cờ biết được danh sách [br]trang phục của người vợ Cathrina. 0:06:47.061,0:06:50.677 Trong số đó là áo khoác vàng có lông trắng 0:06:50.677,0:06:52.424 áo vạt vàng đen 0:06:52.424,0:06:56.118 và bạn sẽ thấy nhiều quần áo loại này[br]trong những bức tranh khác, 0:06:56.118,0:06:59.232 nhiều người phụ nữ khác nhau trong [br]các bức tranh của Vermeer. 0:06:59.232,0:07:03.710 Cho nên rõ ràng là quần áo của người vợ[br]được đưa cho nhiều người phụ nữ khác. 0:07:03.710,0:07:06.229 Không phải là vô căn cứ khi tin là 0:07:06.229,0:07:09.813 đôi hoa tai ngọc trai đó thật sự [br]thuộc về vợ của ông. 0:07:09.813,0:07:12.990 Vậy là chúng ta đã có đầy đủ mọi tình tiết [br]cho câu chuyện. 0:07:12.990,0:07:15.420 Cô gái ở trong xưởng cùng ông [br]trong một thời gian dài. 0:07:15.420,0:07:17.463 Phải mất rất lâu để vẽ[br]những bức tranh. 0:07:17.463,0:07:20.334 Họ đã dành khoảng thời gian riêng với nhau. 0:07:20.334,0:07:22.334 Cô gái đeo hoa tai ngọc trai của vợ ông. 0:07:22.334,0:07:25.149 Cô lộng lẫy. Cô rõ ràng là đang yêu ông. [br]Cô cảm thấy mâu thuẫn. 0:07:25.149,0:07:27.941 Và vợ ông có biết không? Có lẽ là không. 0:07:27.941,0:07:31.319 Và nếu bà không biết, hưm - 0:07:31.319,0:07:33.174 thì đó mới là câu chuyện chứ. 0:07:33.174,0:07:35.351 (Cười) 0:07:35.351,0:07:37.941 Bức tranh kế tiếp mà tôi sẽ đề cập 0:07:37.941,0:07:41.188 có tên là "Cậu bé xây ngôi nhà [br]bằng các quân bài" của Chardin. 0:07:41.188,0:07:45.564 Một họa sĩ người Pháp ở thế kỉ 18,[br]nổi tiếng với tranh tĩnh 0:07:45.564,0:07:48.157 nhưng ông thỉnh thoảng cũng[br]vẽ về con người. 0:07:48.157,0:07:52.124 Trên thực tế, ông đã vẽ 4 phiên bản[br]khác nhau của bức tranh này, 0:07:52.124,0:07:56.084 các cậu bé khác nhau xây nhà bằng[br]những lá bài, tất cả các bản đều [br]được trau chuốt. 0:07:56.084,0:07:59.548 Tôi thích phiên bản này nhất, [br]vì một vài cậu khác 0:07:59.548,0:08:02.941 hơi già và cậu khác thì hơi trẻ, với tôi, [br]bức tranh này 0:08:02.941,0:08:05.893 là hợp lí nhất. 0:08:05.893,0:08:09.884 Cậu không hẳn là một cậu bé nhưng cũng[br]chưa hoàn toàn là một người đàn ông. 0:08:09.884,0:08:14.677 Ở cậu có một sự cân bằng tuyệt vời giữa [br]sự ngây thơ và trải nghiệm, 0:08:14.677,0:08:19.160 và điều đó khiến tôi phải [br]dừng chân trước bức tranh này. 0:08:19.160,0:08:22.877 Và tôi nhìn gương mặt của cậu. [br]Có nét giống với tranh của Vermeer. 0:08:22.877,0:08:26.320 Ánh sáng đến từ phía bên trái, [br]và gương mặt cậu hòa cùng ánh sáng rực rỡ. 0:08:26.320,0:08:27.724 Ngay chính giữa bức tranh, 0:08:27.724,0:08:30.736 khi nhìn vào, tôi phát hiện [br]khi tôi ngắm nó, 0:08:30.736,0:08:31.943 tôi như đứng trong tranh đó. 0:08:31.943,0:08:34.896 "Hãy nhìn vào tôi. Làm ơn nhìn tôi." 0:08:34.896,0:08:37.632 Và cậu ta không nhìn tôi[br]mà vẫn chăm chú vào những quân bài 0:08:37.632,0:08:40.384 và đó là một trong những nét quyến rũ[br]của bức tranh 0:08:40.384,0:08:44.874 khi cậu quá mải mê vào những gì [br]mình đang làm mà không để ý đến chúng ta. 0:08:44.874,0:08:48.767 Và theo tôi, đó là đặc điểm của một kiệt tác 0:08:48.767,0:08:52.744 của một bức tranh khi còn thiếu độ phân giải. 0:08:52.744,0:08:54.265 Cậu sẽ không bao giờ nhìn tôi. 0:08:54.265,0:08:55.944 Nên tôi đã nghĩ về [br]một câu chuyện, 0:08:55.944,0:08:59.160 nếu tôi ở vị trí đó thì ai có thể [br]ở đấy nhìn cậu ta? 0:08:59.160,0:09:01.362 Không phải họa sĩ, [br]tôi không muốn nghĩ như vậy. 0:09:01.362,0:09:03.888 Tôi cho rằng đó là bản thân cậu khi lớn hơn. 0:09:03.888,0:09:09.833 Một người đàn ông, người hầu, [br]người hầu già đang nhìn vào người hầu trẻ, 0:09:09.833,0:09:12.304 nói rằng, "Hãy nhìn vào tôi,[br]tôi muốn cảnh báo 0:09:12.304,0:09:14.754 điều bạn sắp phải trải qua. [br]Làm ơn hãy nhìn tôi." 0:09:14.754,0:09:16.280 Nhưng cậu không bao giờ làm như vậy cả. 0:09:16.280,0:09:20.083 Và vì tranh thiếu độ phân giải, tương tự[br]trong "Cô gái đeo hoa tai ngọc trai" - 0:09:20.083,0:09:22.127 chúng ta không biết[br]cô đang vui hay buồn. 0:09:22.127,0:09:23.776 Tôi đã viết cả một cuốn tiểu thuyết về cô 0:09:23.776,0:09:25.776 và tôi vẫn không biết[br]cô đang vui hay buồn. 0:09:25.776,0:09:27.880 Và hết lần này đến lần khác, [br]tôi nhìn lại bức tranh, 0:09:27.880,0:09:32.561 tìm kiếm đáp án, tìm kiếm câu chuyện để [br]lấp vào khoảng trống đó. 0:09:32.561,0:09:36.008 Và chúng ta có thể bịa ra một câu chuyện để[br]tạm thời thỏa mãn chúng ta, 0:09:36.008,0:09:41.823 nhưng không hẳn là vậy, và lần nữa [br]chúng ta lại xem lại hết lần này đến lần khác. 0:09:41.823,0:09:44.361 Bức tranh cuối cùng tôi muốn nhắc đến 0:09:44.361,0:09:49.225 có tên là "Ẩn danh" của một người [br]khuyết danh. (Cười) 0:09:49.225,0:09:52.276 Đây là chân dung Tudor [br]được Bảo Tàng Chân Dung Quốc Gia mua. 0:09:52.276,0:09:54.889 Họ từng nghĩ người đàn ông này[br]là Sir Thomas Overbury, 0:09:54.889,0:09:57.553 và sau đó họ phát hiện đây không phải ông, 0:09:57.553,0:09:59.153 và họ cũng không biết đây là ai. 0:09:59.153,0:10:01.296 Bây giờ, tại Bảo Tàng Chân Dung Quốc Gia, 0:10:01.296,0:10:03.065 nếu bạn không biết lai lịch bức tranh 0:10:03.065,0:10:04.689 thì xem chỉ tốn công vô ích mà thôi. 0:10:04.689,0:10:07.113 Họ không thể trưng bày bức tranh,[br]vì không biết người trong tranh là ai. 0:10:07.113,0:10:12.017 Vậy nên, thật không may là bức tranh không lai lịch rõ ràng này phải dành nhiều thời gian trong nhà kho, 0:10:12.017,0:10:14.161 cùng với một số đông [br]những tranh không có lai lịch rõ ràng khác, 0:10:14.161,0:10:16.672 một vài bức trong chúng rất đẹp. 0:10:16.672,0:10:21.675 Bức tranh này khiến tôi phải[br]dừng chân vì 3 lí do: 0:10:21.675,0:10:24.552 Thứ nhất là sự thiếu nhất quán[br]giữa miệng và mắt 0:10:24.552,0:10:27.257 miệng cười nhưng đôi mắt thật đăm chiêu. 0:10:27.257,0:10:30.264 Người này không vui, và tại sao lại như vậy? 0:10:30.264,0:10:33.981 Điều thứ hai thật sự thu hút tôi 0:10:33.981,0:10:35.697 là đôi gò má đỏ hồng của anh ta. 0:10:35.697,0:10:39.304 Anh ta đang đỏ mặt. [br]Anh ta ngại vì được vẽ chân dung! 0:10:39.304,0:10:42.338 Đây chắc là anh chàng lúc nào cũng đỏ mặt. 0:10:42.338,0:10:44.480 Anh ta đang nghĩ gì mà phải đỏ mặt như thế? 0:10:44.480,0:10:48.256 Điều thứ ba khiến tôi dừng chân lại 0:10:48.256,0:10:51.056 chính là chiếc áo chẽn [br]vô cùng lộng lẫy của anh ta. 0:10:51.056,0:10:54.624 Những chiếc nút xinh đẹp màu xám bằng lụa. 0:10:54.624,0:10:56.256 Và bạn biết nó khiến tôi nghĩ về gì không 0:10:56.256,0:11:01.048 đó chính là một thứ ấm áp phồng lên,[br]giống như tấm chăn lông vịt trải giường. 0:11:01.048,0:11:03.704 Tôi tiếp tục nghĩ về chiếc giường [br]và đôi gò má đỏ ửng, 0:11:03.704,0:11:06.464 và dĩ nhiên tôi lại nghĩ về chuyện tình dục [br]khi nhìn vào anh ta, 0:11:06.464,0:11:09.072 và tôi nghĩ, liệu đó có phải là[br]điều mà anh ta cũng nghĩ đến? 0:11:09.072,0:11:11.344 Và tôi nghĩ nếu như[br]tôi tạo ra một câu chuyện 0:11:11.344,0:11:13.328 thì chi tiết cuối cùng[br]nên đưa vào là gì? 0:11:13.328,0:11:16.958 À, điều gì khiến[br]một quí ông thời Tudor bận tâm? 0:11:16.958,0:11:18.888 Và tôi nghĩ, à, Henry VIII, đúng vậy. 0:11:18.888,0:11:23.032 Ông bận tâm vấn đề thừa kế [br]và người thừa kế của mình. 0:11:23.032,0:11:26.681 Ai sẽ kế thừa tên tuổi [br]và tài sản của ông đây? 0:11:26.681,0:11:30.561 Bạn ghép tất cả chúng lại với nhau,[br]và bạn có câu chuyện của mình 0:11:30.561,0:11:33.915 để lấp đầy khoảng trống [br]khiến bạn cứ phải mãi xem lại. 0:11:33.915,0:11:38.636 Và đây là câu chuyện. 0:11:38.636,0:11:41.566 Nó ngắn thôi. 0:11:41.566,0:11:44.297 "Rosy" 0:11:44.297,0:11:48.347 Tôi vẫn đang mặc áo chẽn thêu kim tuyến [br]mà Caroline đã tặng tôi. 0:11:48.347,0:11:52.658 Đó là một chiếc áo cổ cao đơn giản, [br]tay áo tách rời 0:11:52.658,0:11:55.834 và những chiếc nút bằng [br]vải lụa xoắn phức tạp, 0:11:55.834,0:11:58.760 đặt sát nhau để giữ ấm 0:11:58.760,0:12:02.323 Chiếc áo chẽn khiến tôi liên tưởng đến [br]khăn phủ trên chiếc giường lớn. 0:12:02.323,0:12:06.073 Có lẽ đó chính là sự sắp đặt. 0:12:06.073,0:12:10.991 Tôi mặc nó lần đầu vào buổi tối thịnh soạn[br]mà ba mẹ cô ấy tổ chức để mừng chúng tôi. 0:12:10.991,0:12:12.817 Trước khi đứng lên phát biểu thì tôi đã biết[br] 0:12:12.817,0:12:15.386 là đôi gò má của tôi sẽ đỏ ửng lên rồi. 0:12:15.386,0:12:19.087 Tôi luôn rất dễ xúc động, [br]do thể chất, 0:12:19.087,0:12:21.442 do rượu vang, do xúc cảm dâng trào. 0:12:21.442,0:12:25.907 Khi tôi còn là một cậu bé, chị em [br]và những cậu bạn ở trường hay trêu chọc tôi, 0:12:25.907,0:12:28.354 nhưng Gerge thì không làm vậy. 0:12:28.354,0:12:31.428 Chỉ có George mới có thể gọi tôi là Rosy. 0:12:31.428,0:12:33.587 Tôi sẽ không cho phép bất cứ ai khác gọi thế. 0:12:33.587,0:12:37.811 Cậu đã cố tìm cách để làm[br]ngôn từ trở nên mềm mại. 0:12:37.811,0:12:40.610 Khi tôi báo tin, George tỏ ra không vui 0:12:40.610,0:12:43.674 mà gương mặt lại hóa xanh xao [br]như chiếc áo chẽn của tôi vậy. 0:12:43.674,0:12:45.578 Cậu ấy lẽ ra không nên ngạc nhiên như vậy. 0:12:45.578,0:12:47.250 Đã có lời đồn 0:12:47.250,0:12:51.098 rằng tôi sẽ kết hôn cùng em họ của cậu ấy. 0:12:51.098,0:12:53.682 Nhưng khó mà nghe [br]những lời này trên thực tế. 0:12:53.682,0:12:56.983 Tôi biết, tôi hầu như không thốt nên lời. 0:12:56.983,0:13:01.385 Sau đó, tôi thấy George trên bậc thang[br]đang quan sát khu vườn bếp. 0:13:01.385,0:13:06.642 Mặc dù uống rất nhiều[br]nhưng trông cậu ấy vẫn rất xanh xao. 0:13:06.642,0:13:10.867 Chúng tôi đứng cạnh nhau và quan sát[br]những cô hầu cắt rau diếp. 0:13:10.867,0:13:13.129 "Cậu nghĩ gì về [br]chiếc áo chẽn của tôi?" - tôi hỏi. 0:13:13.129,0:13:18.573 Cậu liếc nhìn tôi "Cổ áo đó có vẻ[br]siết chặt cậu quá." 0:13:18.573,0:13:20.577 "Chúng ta vẫn còn gặp nhau mà" - [br]tôi nhấn mạnh. 0:13:20.577,0:13:23.865 "Chúng ta vẫn có thể đi săn, chơi bài [br]và lên điện cùng nhau. 0:13:23.865,0:13:25.601 Không gì thay đổi cả." 0:13:25.601,0:13:29.318 George đã im lặng. 0:13:29.318,0:13:32.712 "Tôi đã 23 tuổi rồi. Đã đến lúc tôi phải kết hôn 0:13:32.712,0:13:36.817 và có người thừa kế. [br]Đó là điều hiển nhiên mà." 0:13:36.817,0:13:40.398 George rót một li rượu vang khác[br]và chuyền sang cho tôi. 0:13:40.398,0:13:44.481 "Chúc mừng đám cưới sắp tới[br]của cậu nha James. 0:13:44.481,0:13:49.317 Tôi chắc các cậu sẽ hạnh phúc lắm." 0:13:49.317,0:13:52.634 Cậu ấy không bao giờ gọi tôi [br]bằng tên Rosy nữa. 0:13:52.634,0:13:54.393 Cảm ơn. 0:13:54.393,0:13:57.775 (Vỗ tay) 0:13:57.775,0:13:58.957 Cảm ơn. 0:13:58.957,0:14:00.504 (Vỗ tay)