1 00:00:24,415 --> 00:00:27,200 Đôi khi, điều đơn giản lại khó thực hiện 2 00:00:27,200 --> 00:00:30,520 Đã bao giờ bạn được giao một công việc đơn giản, 3 00:00:30,520 --> 00:00:33,400 đối với bạn thì khó thực hiện, 4 00:00:33,400 --> 00:00:35,239 trong khi có thể không ai khác thấy thế? 5 00:00:35,680 --> 00:00:38,600 Đó là khi bạn trải nghiệm sự thất vọng. 6 00:00:38,600 --> 00:00:42,160 Tôi đã trải nghiệm điều đó khi bắt đầu tham gia lớp học thanh nhạc, 7 00:00:42,160 --> 00:00:45,440 và giáo viên bảo tôi thở bằng cơ hoành. 8 00:00:45,440 --> 00:00:50,400 Đó là cách thở tự nhiên của chúng ta, rất dễ, nhưng thực ra lại khó thực hiện. 9 00:00:50,400 --> 00:00:53,690 và đó là bí quyết của những ca sĩ giỏi. 10 00:00:54,120 --> 00:00:56,800 Điều tương tự xảy ra khi 11 00:00:56,800 --> 00:01:01,360 sếp bạn đến buổi họp và yêu cầu bạn hãy tư duy vượt giới hạn. 12 00:01:01,360 --> 00:01:04,280 Nhanh nào, cho tôi những ý tưởng sáng tạo đi. 13 00:01:04,280 --> 00:01:07,250 Tư duy vượt giới hạn. Tôi muốn nghe chúng. 14 00:01:07,250 --> 00:01:08,730 Tôi cần sự cải tiến. 15 00:01:09,160 --> 00:01:12,400 Dễ dàng, đơn giản, nhưng thực ra lại rất khó thực hiện. 16 00:01:12,400 --> 00:01:13,920 Bạn cần phải luyện tập. 17 00:01:13,920 --> 00:01:18,480 Bạn cần phải biết làm thế nào để vượt ra khỏi giới hạn, cần đi đâu, 18 00:01:18,480 --> 00:01:22,240 và cách để quay lại bên trong những quy chuẩn, vì đó là nơi ta sống. 19 00:01:22,240 --> 00:01:24,360 Thực ra chúng ta sống bên trong "chiếc hộp". 20 00:01:24,360 --> 00:01:26,660 Tôi muốn hỏi ba câu hỏi. 21 00:01:26,660 --> 00:01:28,840 Tôi đã tự hỏi mình những câu hỏi này. 22 00:01:28,840 --> 00:01:32,360 Bài thuyết trình này là hành trình nhỏ xuyên suốt câu trả lời của tôi. 23 00:01:32,360 --> 00:01:35,520 Tôi hy vọng một trong số chúng sẽ tương đồng với các bạn. 24 00:01:35,520 --> 00:01:37,920 Điều đầu tiên cần hỏi là, tại sao. 25 00:01:37,920 --> 00:01:40,920 Tại sao chúng ta thực sự nên vượt ra ngoài những giới hạn? 26 00:01:40,920 --> 00:01:43,350 Vì bên trong những giới hạn đó, ta cảm thấy an toàn. 27 00:01:43,850 --> 00:01:46,330 Chúng ta đồng tình với tất cả mọi người. 28 00:01:46,920 --> 00:01:50,250 Và khi vượt ra ngoài giới hạn, chúng ta đánh liều danh tiếng của mình. 29 00:01:50,880 --> 00:01:54,360 Chúng ta đã làm việc vất cả cả đời để xây dựng nó. 30 00:01:54,360 --> 00:01:56,290 tại sao chúng ta lại mạo hiểm đánh đổi? 31 00:01:56,800 --> 00:02:01,100 Đó là điều xa xỉ mà ít người làm được, 32 00:02:01,760 --> 00:02:03,920 hay nó thực sự là điều tất yếu phải làm? 33 00:02:03,920 --> 00:02:05,080 Tại sao? 34 00:02:05,080 --> 00:02:07,000 Hãy nghĩ đến cuộc sống chúng ta hôm nay. 35 00:02:07,000 --> 00:02:09,600 Chúng ta là một phần của một hệ thống. 36 00:02:09,600 --> 00:02:11,760 Chúng ta là những điểm nút trong hệ thống. 37 00:02:11,760 --> 00:02:14,090 Chúng ta chia sẻ thông tin trong thời gian thực, 38 00:02:14,720 --> 00:02:18,836 và chúng ta, đến cuối cùng, đều sở hữu những thông tin giống nhau. 39 00:02:19,640 --> 00:02:24,200 Đó là kết thúc, và đó cũng là một suy nghĩ đáng sợ. 40 00:02:24,200 --> 00:02:27,120 Nếu tất cả chúng ta sở hữu những thông tin giống nhau, 41 00:02:27,120 --> 00:02:29,470 điều gì làm chúng ta khác biệt đây? 42 00:02:30,080 --> 00:02:34,020 Phẩm chất con người của mỗi chúng ta nằm ở đâu? 43 00:02:34,800 --> 00:02:40,701 Nó thực sự phụ thuộc vào cách chúng ta xử lý những thông tin được chia sẻ chung. 44 00:02:41,903 --> 00:02:46,520 Để suy nghĩ sáng tạo, để vượt ra khỏi những giới hạn không phải là điều xa xỉ. 45 00:02:46,520 --> 00:02:51,560 Đó là sự cần thiết với mỗi chúng ta, và cho nhân phẩm của ta. 46 00:02:51,560 --> 00:02:53,840 Vậy thì chúng ta đang nói tới "cái hộp" nào? 47 00:02:53,840 --> 00:02:56,240 Chúng ta phải có một định nghĩa rõ ràng, 48 00:02:56,240 --> 00:02:58,920 để thực sự nói về một thứ cụ thể. 49 00:02:59,760 --> 00:03:03,230 Nó không phải lí trí của ta, chúng ta không thể nghĩ bên ngoài lí trí. 50 00:03:03,560 --> 00:03:06,514 Đó là những giới hạn bên trong lí trí ấy. 51 00:03:07,280 --> 00:03:10,000 Giới hạn giữa những gì ta biết, 52 00:03:10,000 --> 00:03:13,312 và những gì ta chưa biết, hoặc chưa nghĩ đến. 53 00:03:14,560 --> 00:03:15,840 Lí trí của ta là gì? 54 00:03:15,840 --> 00:03:17,560 Cấu trúc tri thức của ta là gì? 55 00:03:17,560 --> 00:03:21,840 Đó là một hiện tượng nổi lên khỏi cơ chế phức tạp, 56 00:03:21,840 --> 00:03:23,360 mà chính là bộ não. 57 00:03:24,210 --> 00:03:28,240 Chúng ta bắt đầu với những điều kiện sơ khai, di sản về di truyền của chúng ta. 58 00:03:28,240 --> 00:03:31,200 Chúng ta có những ranh giới về điều kiện, môi trường. 59 00:03:31,964 --> 00:03:34,200 Chúng ta có những trải nghiệm gián tiếp, 60 00:03:34,200 --> 00:03:37,240 những năm học ở trường và đại học 61 00:03:37,240 --> 00:03:39,720 để học những thứ người khác đã nghĩ, 62 00:03:39,720 --> 00:03:41,443 những điều người khác đã tìm ra, 63 00:03:41,443 --> 00:03:42,920 những thứ người khác tạo nên. 64 00:03:42,920 --> 00:03:45,760 Khi đó, chúng ta có những kinh nghiệm trực tiếp, 65 00:03:45,760 --> 00:03:50,160 thành công, thất bại của chúng ta đã tạo nên con người ta. 66 00:03:50,160 --> 00:03:54,920 Tất cả những thứ đó xây nên cái tổ kiến mà chúng ta sống, 67 00:03:54,920 --> 00:03:57,440 và chúng ta sống tốt trong đó. 68 00:03:57,440 --> 00:04:02,400 Dù ta có nghĩ gì trong cái tổ kiến, trong "cái hộp", thì ta cảm thấy an toàn. 69 00:04:03,360 --> 00:04:06,000 Bất cứ thứ gì ở ngoài, đều vô hình với ta. 70 00:04:06,000 --> 00:04:08,400 Chúng ta không biết ngoài đó có gì. 71 00:04:08,400 --> 00:04:12,511 Đó là lý do vì sao việc đó lại mạo hiểm, bởi vì chẳng ai biết (bên ngoài có gì). 72 00:04:14,396 --> 00:04:17,680 Chúng ta phải đối mặt với thứ gì đó rất cần thiết cho nhân phẩm, 73 00:04:18,464 --> 00:04:20,760 nhưng thực ra lại quá khó để thực hiện. 74 00:04:21,561 --> 00:04:24,800 Vậy làm thế nào để ra khỏi giới hạn? Làm thế nào để đạt được điều đó? 75 00:04:24,800 --> 00:04:26,360 Những kỹ năng nào có thể dùng? 76 00:04:26,360 --> 00:04:30,800 Chúng ta có cần phải đợi quả táo rơi vào đầu không, 77 00:04:30,800 --> 00:04:34,040 hoặc có những phương pháp nào cụ thể không? 78 00:04:34,040 --> 00:04:37,200 Thực tế ở ngoài này để chúng ta lĩnh hội. 79 00:04:37,200 --> 00:04:40,000 Nó thật đẹp. Bạn thấy những bông hoa này. 80 00:04:40,000 --> 00:04:44,960 Bạn có nhiều ý tưởng, đều là những thông tin tập trung, 81 00:04:44,960 --> 00:04:46,680 những ý tưởng chi phối. 82 00:04:46,680 --> 00:04:50,720 Bất kể khi nào ta cần nghĩ về một lĩnh vực trọng tâm nào, 83 00:04:50,720 --> 00:04:53,560 ta sẽ có những ý tưởng về việc mọi thứ nên thế nào. 84 00:04:53,560 --> 00:04:56,840 Chúng ta có những yêu cầu, chúng ta có sự định rõ. 85 00:04:56,840 --> 00:04:58,960 Chúng ta biết mọi thứ thế nào, 86 00:04:58,960 --> 00:05:01,840 bởi vì đó là cách chúng vẫn luôn tồn tại. 87 00:05:02,560 --> 00:05:04,320 Nhưng nếu muốn ra khỏi "chiếc hộp", 88 00:05:04,320 --> 00:05:08,040 chúng ta cần thêm thứ gì đó, chút gia vị, 89 00:05:08,040 --> 00:05:11,920 thứ gì vượt lên cả những thông tin mang tính tập trung. 90 00:05:11,920 --> 00:05:15,400 Thứ gì đó sai, thứ gì ngớ ngẩn, 91 00:05:15,400 --> 00:05:18,320 thứ gì đó hẳn là không liên quan, 92 00:05:18,320 --> 00:05:20,920 thứ gì có thể đưa chúng ta đi xa. 93 00:05:20,920 --> 00:05:24,280 Đó chính là thứ mà ta gọi là thông tin dị biệt. 94 00:05:24,280 --> 00:05:28,000 Chúng ta cần một chút thông tin dị biệt 95 00:05:28,000 --> 00:05:31,280 vượt qua mọi ranh giới trong suy nghĩ ta, 96 00:05:31,280 --> 00:05:35,320 từ điều ta biết đến những điều ta chưa nghĩ tới. 97 00:05:35,320 --> 00:05:40,440 Đây là cơ chế thiết yếu, một điều vô cùng cần thiết, 98 00:05:40,440 --> 00:05:44,880 và nó sẽ đưa ta đến những nơi mà ta thực sự không biết đi đâu. 99 00:05:45,440 --> 00:05:47,120 Chúng ta bị giới hạn. 100 00:05:47,120 --> 00:05:49,760 Như thể ở giai đoạn trung cuộc của một ván cờ vua. 101 00:05:49,760 --> 00:05:52,440 Bạn sẽ đi đâu một khi bạn ra khỏi "chiếc hộp" của mình? 102 00:05:52,440 --> 00:05:55,407 Bạn không có một hướng đi định trước. 103 00:05:55,880 --> 00:05:59,383 Nó thật sự là một tình huống tiềm ẩn 104 00:05:59,710 --> 00:06:04,720 đưa chúng ta tới cảm giác mình cần phải quay về. 105 00:06:04,720 --> 00:06:06,400 Chuyện này chẳng có nghĩa lý gì cả. 106 00:06:06,400 --> 00:06:10,760 Hãy quay lại vùng an toàn. Hãy quay trở vào trong "cái hộp". 107 00:06:10,760 --> 00:06:14,520 Đây là sự cám dỗ mà chúng ta cần chống lại. 108 00:06:15,433 --> 00:06:18,920 Chúng ta cần coi trọng sự suy nghĩ sâu xa. 109 00:06:18,920 --> 00:06:21,840 Bình thường ta nói về suy nghĩ thông minh, 110 00:06:21,840 --> 00:06:24,600 suy nghĩ nhanh, suy nghĩ sâu, 111 00:06:24,600 --> 00:06:27,020 nhưng ở đây chúng ta nói về một thứ khác, 112 00:06:27,020 --> 00:06:28,800 suy nghĩ xa. 113 00:06:28,800 --> 00:06:30,240 Điều đó nghĩa là gì? 114 00:06:30,240 --> 00:06:34,000 Đó là một số suy nghĩ sẽ đưa ta đi xa. 115 00:06:34,000 --> 00:06:37,680 Đó như là khi bạn đang đọc bài thơ hay nghe nhạc. 116 00:06:37,680 --> 00:06:40,740 Bạn không nhận xét từng nốt nhạc. 117 00:06:40,740 --> 00:06:43,200 Bạn không nhận xét từng từ. 118 00:06:43,200 --> 00:06:48,000 Đó là cả tập hợp tạo cho chúng ta cảm xúc, và đưa ta đi xa. 119 00:06:48,000 --> 00:06:51,760 Chúng ta cũng phải làm thế với khái niệm của ta. 120 00:06:51,760 --> 00:06:53,320 Chúng ta cần đi xa. 121 00:06:54,200 --> 00:06:57,360 Chúng ta có thể sử dụng sự liên kết của ý tưởng, 122 00:06:57,360 --> 00:07:01,320 tập hợp ý tưởng, sự rút ra từ nguyên lý, 123 00:07:01,320 --> 00:07:03,520 và sự áp dụng của những nguyên lý đó 124 00:07:03,520 --> 00:07:06,560 cho lĩnh vực mà ta chưa từng áp dụng bao giờ. 125 00:07:06,560 --> 00:07:10,880 Chúng ta cần sẵn sàng tiếp thu. Chúng ta cần sự thông thạo. 126 00:07:10,880 --> 00:07:14,748 Tìm những lựa chọn khác nhau, chứ không phải câu trả lời chính xác. 127 00:07:15,990 --> 00:07:20,160 Bởi vì khi chúng ta nghĩ sáng tạo, sẽ không có một câu trả lời nào chính xác. 128 00:07:20,160 --> 00:07:23,000 Có rất nhiều lựa chọn có thể xảy ra. 129 00:07:23,852 --> 00:07:25,480 Giả sử bây giờ chúng ta may mắn. 130 00:07:25,480 --> 00:07:28,721 Chúng ta hạ cánh ở một ý tưởng mới trong chuyến hành trình, 131 00:07:29,320 --> 00:07:31,990 trong công cuộc khám phá bên ngoài chiếc hộp. 132 00:07:31,990 --> 00:07:34,120 Điều đó có giá trị gì? 133 00:07:34,120 --> 00:07:37,240 Làm thế nào để đánh giá giá trị của một ý tưởng mới? 134 00:07:37,240 --> 00:07:42,000 Có vẻ rất khó nếu nó thực sự mới, bởi vì bạn chưa từng thấy nó trước đây. 135 00:07:42,000 --> 00:07:44,600 Chưa một ai thấy nó trước đây, 136 00:07:44,600 --> 00:07:50,880 như thế nếu ta hạ cánh xuống một hành tinh mới, một miền chưa khai phá. 137 00:07:51,566 --> 00:07:54,800 Sẽ rất khó để hiểu giá trị của một thứ gì đó mới. 138 00:07:54,800 --> 00:07:59,040 Đầu tiên, bởi vì chúng ta không cảm thấy là người phát minh. 139 00:07:59,040 --> 00:08:02,520 Tôi là ai mà lại có thể nghĩ ra ý tưởng mới chứ? 140 00:08:02,520 --> 00:08:05,840 Rất có thể ý này đã được nghĩ đến trước đây rồi. 141 00:08:05,840 --> 00:08:10,000 Nếu điều này đúng, ai đó đã làm việc này trước tôi. 142 00:08:10,000 --> 00:08:15,320 Đây là một cơ chế tự nhiên khiến chúng ta giết chết ý tưởng của chính mình. 143 00:08:15,320 --> 00:08:16,960 Chúng ta phải cưỡng lại chúng. 144 00:08:17,350 --> 00:08:21,600 Chúng ta phải tìm kiếm sự kết nối giữa ý tưởng mới 145 00:08:21,600 --> 00:08:24,280 và động cơ ban đầu, trọng tâm ban đầu của ta, 146 00:08:24,280 --> 00:08:29,480 và đánh giá chính ý tưởng đó với giá trị của nó 147 00:08:29,480 --> 00:08:33,520 và có thể sẽ có thứ gì đó giúp giải quyết vấn đề khác, 148 00:08:33,520 --> 00:08:35,440 mà không phải là của bạn. 149 00:08:35,440 --> 00:08:38,919 Sự cầu may xảy ra mọi lúc. 150 00:08:38,919 --> 00:08:41,840 Chúng ta chỉ cần nhìn thấy nó, 151 00:08:41,840 --> 00:08:44,120 để nhận ra điểm khác biệt. 152 00:08:45,450 --> 00:08:48,080 Được, nhưng chúng ta là động vật xã hội. 153 00:08:48,080 --> 00:08:49,360 Ta sống trong môi trường, 154 00:08:49,360 --> 00:08:52,040 mà việc nghĩ ngoài chiếc hộp, mang đến ý tưởng mới, 155 00:08:52,040 --> 00:08:54,460 sẽ thách thức môi trường đó. 156 00:08:54,460 --> 00:08:59,120 Khi nào thì đó là một ý hay khi thách thức tất cả mọi người quanh bạn 157 00:08:59,120 --> 00:09:00,760 trong môi trường làm việc của bạn? 158 00:09:01,210 --> 00:09:02,280 Bạn có một người sếp. 159 00:09:02,280 --> 00:09:05,000 Bạn thực sự không muốn khiến anh ấy hay cô ấy tức giận. 160 00:09:05,000 --> 00:09:08,280 Khi nào thì nghĩ bên ngoài chiếc hộp là một ý hay? 161 00:09:08,280 --> 00:09:13,560 Đầu tiên, nếu môi trường đó phạt những lỗi lầm, 162 00:09:13,560 --> 00:09:17,320 bạn sẽ không bao giờ cố gắng vượt ra khỏi chiếc hộp. 163 00:09:17,320 --> 00:09:21,270 Bạn sẽ ở lại an toàn trong môi trường quen thuộc. 164 00:09:21,880 --> 00:09:25,880 Nếu bạn muốn khuyến khích một môi trường sáng tạo, 165 00:09:25,880 --> 00:09:31,200 bạn cần phải cho phép sự tồn tại của những thông tin dị biệt. 166 00:09:31,200 --> 00:09:35,080 Bạn cần cho phép những thông tin không liên quan thâm nhập. 167 00:09:35,080 --> 00:09:38,120 Bạn phải xáo trộn và kết nối những luật lệ khác nhau. 168 00:09:38,120 --> 00:09:41,680 Bạn cần phải sử dụng phép ẩn dụ trong tổ chức. 169 00:09:42,200 --> 00:09:46,020 Chỉ trong trường hợp đó, bạn mới cho phép môi trường 170 00:09:46,020 --> 00:09:50,258 thiên về việc phát triển những ý tưởng mới. 171 00:09:51,660 --> 00:09:55,080 Tôi muốn kết thúc bài nói với một thí nghiệm nhỏ. 172 00:09:55,080 --> 00:09:57,160 Chúng tôi muốn tương tác với các bạn, 173 00:09:57,160 --> 00:09:58,800 nhưng thời gian có hạn. 174 00:09:58,800 --> 00:10:01,600 Tôi thực sự đã chuẩn bị một chút, 175 00:10:01,600 --> 00:10:04,600 và nếu bạn tin tôi, và thành thực, 176 00:10:04,600 --> 00:10:07,840 điều này sẽ được phát triển trong một vài phút. 177 00:10:07,840 --> 00:10:11,960 Việc phát triển ý tưởng, du hành bên ngoài chiếc hộp, 178 00:10:11,960 --> 00:10:14,240 là một điều diễn ra rất nhanh. 179 00:10:14,240 --> 00:10:16,720 Chúng ta nên thử nghiệm ở đâu nhỉ? 180 00:10:16,720 --> 00:10:22,360 Hãy cho là chúng ta muốn phát triển ý tưởng mới về hội thảo của TEDx. 181 00:10:22,360 --> 00:10:26,880 Chúng ta ở đây, và đây là lĩnh vực chúng ta biết rõ. 182 00:10:27,800 --> 00:10:33,600 Hãy bắt đầu với những thông tin hội tụ về hội thảo TEDx. 183 00:10:33,600 --> 00:10:38,920 Điều gì cần thiết để làm nên một hội thảo TEDx xuất sắc? 184 00:10:38,920 --> 00:10:42,400 Bạn cần một nhà diễn giả thông minh đến. 185 00:10:42,400 --> 00:10:45,520 Bạn cần một chủ đề xuất sắc. 186 00:10:46,660 --> 00:10:51,080 Bạn cần phải sự chuyển tiếp giữa các diễn giả nhanh. 187 00:10:51,360 --> 00:10:53,880 Bạn cần một sự khán phòng lớn. 188 00:10:53,880 --> 00:11:00,080 Danh sách còn tiếp, và tất cả điều tôi đang nói là những điều bạn đã biết. 189 00:11:00,080 --> 00:11:02,960 Đó là những thông tin hội tụ, an toàn. 190 00:11:02,960 --> 00:11:06,920 Tôi không phát triển cái gì mới. Tôi đang ở trong hộp. 191 00:11:06,920 --> 00:11:08,920 Và bây giờ tôi ra ngoài, 192 00:11:08,920 --> 00:11:11,697 để tôi áp dụng một số thay đổi dị biệt 193 00:11:12,280 --> 00:11:15,280 đối với bất kì yếu tố cố định nào. 194 00:11:15,480 --> 00:11:18,280 Bắt đầu từ cái cuối cùng, khán phòng lớn, 195 00:11:19,232 --> 00:11:22,520 Một sự thay đổi khác biệt, ví dụ, mở lớn hơn nữa. 196 00:11:22,520 --> 00:11:24,240 Mang nó đến giới hạn của mình. 197 00:11:24,240 --> 00:11:28,600 Thay vì nghĩ một buổi hội thảo TEDx trong nhà hát, 198 00:11:28,600 --> 00:11:31,560 nghĩ buổi hội thảo trong sân vận động. 199 00:11:32,360 --> 00:11:34,960 Nó có hợp lý không, trong một sân vận động? 200 00:11:34,960 --> 00:11:38,280 Sẽ rất khó để tổ chức, khó hơn nhiều so với trong rạp hát, 201 00:11:38,280 --> 00:11:40,840 và làm thế nào để lấp đầy chỗ này? 202 00:11:40,840 --> 00:11:42,400 Làm thế nào lấp đầy sân vận động? 203 00:11:42,400 --> 00:11:45,200 Nó quá khó, nó không có nghĩa lý gì cả. 204 00:11:45,200 --> 00:11:48,040 Tôi đang cố gắng đế loại bỏ ý tưởng đó. 205 00:11:48,040 --> 00:11:50,760 Và khi đó tôi đi tiếp, tôi nói, 206 00:11:50,760 --> 00:11:54,880 được rồi, có thể sân vận động đã có người. 207 00:11:54,880 --> 00:11:57,760 Từ đó, ta có thế có ý tưởng 208 00:11:57,760 --> 00:12:03,240 làm một buổi hội thảo TEDx vào giờ giải lao của trận bóng đá, 209 00:12:03,240 --> 00:12:09,840 một hệ thống bài nói diễn ra vào giờ giải lao của các trận bóng. 210 00:12:09,840 --> 00:12:13,600 Ý tưởng tốt, ý tưởng tồi? Tôi sẽ để các bạn tự đánh giá. 211 00:12:13,600 --> 00:12:17,320 Hãy cân nhắc yếu tố khác: diễn giả tốt và thông minh. 212 00:12:17,320 --> 00:12:20,760 Đây là một nhân tố chủ chốt cho một buổi hội thảo TEDx 213 00:12:20,760 --> 00:12:22,240 Hãy bỏ nó đi. 214 00:12:22,240 --> 00:12:25,480 Chúng ta loại bỏ diễn giả tốt và xuất sắc. 215 00:12:26,590 --> 00:12:30,720 Điều đó có nghĩa lý không? Không, chúng ta đang ở bên ngoài hộp 216 00:12:30,720 --> 00:12:33,760 Điều đó có dẫn đến thứ gì hữu ích không? 217 00:12:33,760 --> 00:12:37,160 Tôi có thể nói, Được rồi, tôi không cần diễn giả. 218 00:12:37,160 --> 00:12:41,200 nhưng tôi cần bài thuyết trình, bài nói, bản thảo. 219 00:12:41,200 --> 00:12:43,280 Từ điều này dẫn đến ý tưởng 220 00:12:43,280 --> 00:12:48,400 một người diễn giả đưa bài nói của một người khác. 221 00:12:48,400 --> 00:12:50,460 Chúng ta trao đổi diễn giả. 222 00:12:50,920 --> 00:12:54,320 Vậy thì, đó là một buổi hội thảo TEDx hợp tác. 223 00:12:54,320 --> 00:12:58,000 Chúng ta có thể có cặp đôi trên sân khấu, thay vì một người, 224 00:12:58,000 --> 00:13:02,400 hoặc chúng ta có thể những người nói về 225 00:13:02,400 --> 00:13:03,760 người khác có chủ đề này. 226 00:13:03,760 --> 00:13:06,280 Bằng cách này, chúng ta có ít nhất một lợi thế. 227 00:13:06,280 --> 00:13:08,960 Chúng ta lấy đi yếu tố về cái tôi. 228 00:13:08,960 --> 00:13:10,280 Sẽ không còn cái tôi nữa, 229 00:13:10,280 --> 00:13:13,360 nếu mà bạn đang nói dựa trên bản thảo của người khác. 230 00:13:13,360 --> 00:13:16,400 Đây chỉ là ví dụ, chỉ là ví dụ 231 00:13:16,400 --> 00:13:20,960 để cho các bạn thấy là có thể và không khó, 232 00:13:20,960 --> 00:13:22,680 để thực sự nghĩ bên ngoài chiếc hộp. 233 00:13:22,680 --> 00:13:26,440 Tôi hy vọng hành trình này, sẽ thú vị bằng một cách nào đó, 234 00:13:26,440 --> 00:13:29,042 và bây giờ bạn sẽ muốn làm nhiều hơn. 235 00:13:29,042 --> 00:13:31,390 Cảm ơn vì sự tập trung của các bạn. 236 00:13:31,390 --> 00:13:34,418 (Vỗ tay)