WEBVTT 00:00:00.000 --> 00:00:04.056 Câu chuyện này bắt đầu khi tôi ở nhà một người bạn, 00:00:04.056 --> 00:00:07.791 và trên giá sách cô ấy có một cuốn DSM (Diagnostic and Statistical Manual of Mental Disorders - sách về chẩn đoán và số liệu về các chứng rối loạn tâm thần) 00:00:07.791 --> 00:00:10.556 tức là sách hướng dẫn về các chứng rối loạn tâm thần. 00:00:10.556 --> 00:00:13.156 Nó liệt kê mọi bệnh rối loạn tâm thần được biết đến. 00:00:13.156 --> 00:00:16.808 Vào những năm 50 cuốn sách này đã từng rất mỏng. 00:00:16.808 --> 00:00:19.640 Và nó cứ dày lên theo năm tháng, 00:00:19.640 --> 00:00:22.722 bây giờ nó dài đến 886 trang 00:00:22.722 --> 00:00:26.807 với 374 chứng rối loạn. NOTE Paragraph 00:00:26.807 --> 00:00:28.856 Lúc đấy tôi có đọc lướt qua nó 00:00:28.856 --> 00:00:31.023 xem mình có chứng bệnh rối loạn tâm thần nào không, 00:00:31.023 --> 00:00:33.606 và hóa ra tôi có tới 12 bệnh rối loạn tâm thần. 00:00:33.606 --> 00:00:34.657 (Tiếng cười) 00:00:34.657 --> 00:00:36.772 Tôi bị chứng rối loạn lo âu, 00:00:36.772 --> 00:00:38.323 điều đấy là tất nhiên rồi. 00:00:38.323 --> 00:00:39.940 Rối loạn ác mộng, 00:00:39.940 --> 00:00:41.756 được định nghĩa là 00:00:41.756 --> 00:00:45.889 nếu bạn có những giấc mơ lặp đi lặp lại về chuyện bị theo đuổi hoặc bị coi là một nỗi thất bại -- 00:00:45.889 --> 00:00:49.841 và mọi giấc mơ của tôi đều có cảnh người ta đuổi theo tôi suốt dọc phố 00:00:49.841 --> 00:00:51.489 và la lớn "Mày là một nỗi thất bại." 00:00:51.489 --> 00:00:53.223 (Tiếng cười) 00:00:53.223 --> 00:00:55.925 Tôi có vấn đề về quan hệ với cha mẹ, 00:00:55.925 --> 00:00:58.391 và tôi đồ rằng là do bố mẹ tôi. 00:00:58.391 --> 00:00:59.640 (Tiếng cười) 00:00:59.640 --> 00:01:02.692 Tôi đùa đấy. Mà cũng chẳng phải đùa đâu. 00:01:02.692 --> 00:01:03.974 Tôi đùa đấy. 00:01:03.974 --> 00:01:05.940 Và tôi còn bị bệnh tưởng. 00:01:05.940 --> 00:01:07.240 Tôi nghĩ khá hiếm gặp trường hợp mà 00:01:07.240 --> 00:01:10.689 có cả bệnh tưởng lẫn chứng rối loạn âu lo, 00:01:10.689 --> 00:01:13.423 bởi vì thường thì bệnh tưởng làm tôi cảm thấy liên tục lo âu. NOTE Paragraph 00:01:13.423 --> 00:01:14.757 Dù sao thì khi tôi lật nhanh qua cuốn sách này, 00:01:14.757 --> 00:01:17.772 và tự hỏi xem liệu tôi có điên hơn là tôi tưởng hay không, 00:01:17.772 --> 00:01:21.106 hay là việc tự chẩn đoán xem bạn có bị rối loạn tâm lý không không phải là một ý tưởng hay ho lắm 00:01:21.106 --> 00:01:23.208 nếu bạn không phải là một nhà chuyên môn được huấn luyện bài bản, 00:01:23.208 --> 00:01:27.940 hay là do ngành tâm thần học có một ham muốn kì lạ 00:01:27.940 --> 00:01:33.190 về việc gắn mác các hành động thông thường của loài người với một chứng rối loạn tâm lý. 00:01:33.190 --> 00:01:34.990 Tôi không biết cái nào đúng, 00:01:34.990 --> 00:01:36.690 nhưng tôi nghĩ nó khá thú vị, 00:01:36.690 --> 00:01:39.740 và tôi nghĩ tôi nên gặp một nhà phê bình tâm thần học 00:01:39.740 --> 00:01:41.058 để tham khảo cách nhìn của họ. 00:01:41.058 --> 00:01:45.770 Và đó là lý do tôi xuất hiện trong một buổi hẹn ăn trưa với các nhà Luận giáo. NOTE Paragraph 00:01:45.770 --> 00:01:47.133 Một gã tên Brian 00:01:47.133 --> 00:01:50.015 đứng đầu một nhóm các nhà Luận giáo học 00:01:50.015 --> 00:01:54.584 quyết tâm phá đổ ngành tâm thần học và căn nguyên của nó. 00:01:54.584 --> 00:01:56.066 Họ được gọi là nhóm CCHR. 00:01:56.066 --> 00:01:58.746 Và tôi hỏi anh ta, "Anh có thể chứng minh cho tôi 00:01:58.746 --> 00:02:02.599 là Tâm thần học là một ngành hữu danh vô thực? 00:02:02.599 --> 00:02:05.015 và anh ta trả lời, "Tất nhiên tôi có thể chứng minh điều đấy cho anh." 00:02:05.015 --> 00:02:06.683 Và tôi nói, "Bằng cách nào?" 00:02:06.683 --> 00:02:10.227 Anh ta bảo, "Chúng tôi sẽ giới thiệu anh với Tony." 00:02:10.227 --> 00:02:12.368 Tôi thắc mắc, "Tony nào?" 00:02:12.368 --> 00:02:15.751 "Tony ở Broadmoor ấy." 00:02:15.751 --> 00:02:18.418 Broadmoor ở đây là bệnh viện Broadmoor. 00:02:18.418 --> 00:02:23.269 Từng được biết đến dưới cái tên "Trại tập trung Broadmoor cho những tội phạm tâm thần" 00:02:23.269 --> 00:02:25.667 Đó là nơi giam giữ những kẻ giết người hàng loạt 00:02:25.667 --> 00:02:27.636 và những người mất năng lực hành vi. 00:02:27.636 --> 00:02:30.286 Và tôi hỏi Brian, "Tony đã làm gì?" 00:02:30.286 --> 00:02:33.267 Anh ta trả lời "Chả làm gì mấy. 00:02:33.267 --> 00:02:36.269 Hình như anh ta có đánh lộn với ai đó, 00:02:36.269 --> 00:02:41.501 và rồi định giả điên để đỡ phải vào tù. 00:02:41.501 --> 00:02:46.103 Nhưng anh ta đóng đạt quá nên giờ bị nhốt ở Broadmoor 00:02:46.103 --> 00:02:48.985 và chả ai tin rằng anh ta hoàn toàn bình thường. 00:02:48.985 --> 00:02:52.653 Anh có muốn thử vào Broadmoor gặp Tony không?" 00:02:52.653 --> 00:02:54.268 Và tôi nói "Vâng" NOTE Paragraph 00:02:54.268 --> 00:02:56.935 Tôi lên tàu tới Broadmoor. 00:02:56.935 --> 00:03:00.553 Tôi bắt đầu ngáp liên tục khi qua khúc công viên Kempton, 00:03:00.553 --> 00:03:03.566 và có vẻ như đó là việc loài chó làm khi lo lắng -- 00:03:03.566 --> 00:03:05.502 chúng ngáp liên tục, 00:03:05.502 --> 00:03:06.837 Và chúng tôi đến Broadmoor. 00:03:06.837 --> 00:03:11.770 Tôi bị đưa qua hết cửa này đến cửa khác 00:03:11.770 --> 00:03:13.336 tới trung tâm y tế, 00:03:13.336 --> 00:03:15.003 nơi gặp bệnh nhân. 00:03:15.003 --> 00:03:18.754 Nó trông như một cái nhà trọ Hampton cỡ đại. 00:03:18.754 --> 00:03:22.838 Sơn màu hồng đào, màu gỗ thông, và các màu tạo cảm giác bình tĩnh. 00:03:22.838 --> 00:03:28.054 Và màu chói duy nhất là màu đỏ của những nút báo hiệu khẩn cấp. 00:03:28.054 --> 00:03:30.938 Và các bệnh nhân lần lượt lướt vào. 00:03:30.938 --> 00:03:35.637 Họ hơi thừa cân và mặc những chiếc quần thùng thình 00:03:35.637 --> 00:03:37.539 và trông hơi ngờ nghệch. 00:03:37.539 --> 00:03:39.537 Brian nhà Luận giáo thì thâm với tôi, 00:03:39.537 --> 00:03:41.688 "Bọn họ bị cho uống thuốc," 00:03:41.688 --> 00:03:45.185 điều mà đối với các nhà luận giáo là thứ đen tối quỷ quái nhất trên đời, 00:03:45.185 --> 00:03:47.981 nhưng tôi nghĩ thế có khi lại là ý hay. 00:03:47.981 --> 00:03:49.850 (Tiếng cười) NOTE Paragraph 00:03:49.850 --> 00:03:52.274 Rồi thì Brian bảo "Đây là Tony." 00:03:52.274 --> 00:03:54.204 Một người đàn ông bước vào. 00:03:54.204 --> 00:03:58.273 Anh ta không hề sồ sề, anh ta có dáng người khỏe mạnh. 00:03:58.273 --> 00:04:00.023 Và anh ta không mặc quần thùng thình, 00:04:00.023 --> 00:04:02.888 anh ta mặc một bộ đồ kẻ sọc. 00:04:02.888 --> 00:04:05.054 Và tay anh ta vươn ra 00:04:05.054 --> 00:04:07.138 như ai đó bước ra từ phim truyền hình "The Apprentice" 00:04:07.138 --> 00:04:09.905 Anh ta trông như một người muốn mặc một bồ quần áo 00:04:09.905 --> 00:04:14.239 để thuyết phục tôi rằng anh ta không điên. NOTE Paragraph 00:04:14.239 --> 00:04:16.072 Rồi anh ta ngồi xuống. 00:04:16.072 --> 00:04:18.673 Và tôi hỏi "Có thật là anh đã giả vờ để bị vào đây không?" 00:04:18.673 --> 00:04:22.455 Anh ta bảo "Vâng. Vâng. Chính thế. Tôi gây lộn với một người khi tôi mới 17." 00:04:22.455 --> 00:04:24.775 Và tôi đang chờ án ở trong tù, 00:04:24.775 --> 00:04:26.287 thì một người cùng xà lim bỏ nhỏ, 00:04:26.287 --> 00:04:27.839 "Mày biết mày phải làm gì không? 00:04:27.839 --> 00:04:29.323 Giả điên. 00:04:29.323 --> 00:04:32.607 Nói với họ là mày bị điên. Họ sẽ gửi mày đến một bệnh viên êm đẹp nào đó. 00:04:32.607 --> 00:04:35.288 Y tá sẽ mang pizza cho mày. 00:04:35.288 --> 00:04:37.105 Mày sẽ có một cái Playstation của riêng mày." 00:04:37.105 --> 00:04:38.988 Tôi hỏi "Thế anh đã giả điên như thế nào?" 00:04:38.988 --> 00:04:41.605 Anh ta nói "Tôi yêu cầu được gặp nhân viên tâm thần học của nhà tù. 00:04:41.605 --> 00:04:43.752 Và tôi lúc đó mới xem một bộ phim tên là "Crash" 00:04:43.752 --> 00:04:47.737 mà trong đó người ta có khoái cảm tình dục từ việc đâm xe vào tường. 00:04:47.737 --> 00:04:49.370 Và tôi bảo nhà tâm thần học, 00:04:49.370 --> 00:04:53.352 "Tôi có khoái cảm tình dục từ việc cán xe vào tường." 00:04:53.352 --> 00:04:55.106 Và tôi hỏi "Gì nữa?" 00:04:55.106 --> 00:04:57.452 Anh ta trả lời "À, tôi còn bảo nhà tâm thần học 00:04:57.452 --> 00:05:01.120 là tôi thích ngắm phụ nữ chết 00:05:01.120 --> 00:05:03.468 bởi vì thế sẽ làm tôi thấy bình thường hơn." 00:05:03.468 --> 00:05:05.121 Và tôi hỏi "Anh nghĩ ra cái đấy ở đâu ra thế?" 00:05:05.121 --> 00:05:07.871 "À, trong một hồi ký của Ted Bundy 00:05:07.871 --> 00:05:09.421 mà họ có trong thư viện nhà tù." NOTE Paragraph 00:05:09.421 --> 00:05:13.740 Nói chung là anh ta đã giả mạo quá hoàn hảo. 00:05:13.740 --> 00:05:15.641 Và họ không đưa anh ta đến bệnh viện trải đệm êm ái nào cả. 00:05:15.641 --> 00:05:17.839 Họ tống anh ta vào Broadmoor. 00:05:17.839 --> 00:05:19.889 Ngay từ phút anh ta đặt chân tới đây, 00:05:19.889 --> 00:05:22.656 anh ta nhìn quanh một lượt, và đòi gặp nhà tâm thần học, 00:05:22.656 --> 00:05:24.372 nói rằng "Có một sự hiểu nhầm nghiêm trọng. 00:05:24.372 --> 00:05:27.005 Tôi không có chứng bệnh tâm lý nào cả." 00:05:27.005 --> 00:05:29.005 Tôi hỏi "Anh ở đây bao nhiêu lâu rồi?" 00:05:29.005 --> 00:05:33.339 Anh ta đáp "Nếu tôi nhận án phạt ban đầu, 00:05:33.339 --> 00:05:34.989 thì chỉ mất có 5 năm. 00:05:34.989 --> 00:05:40.529 Tôi ở Broadmoor được 12 năm rồi." NOTE Paragraph 00:05:40.529 --> 00:05:44.603 Tony nói rằng thuyết phục người ta rằng bạn tỉnh táo khó hơn rất nhiều 00:05:44.603 --> 00:05:47.104 so với việc thuyết phục họ rằng bạn bị điên. 00:05:47.104 --> 00:05:49.085 Anh ta nói "Tôi cứ tưởng cách tốt nhất để trông bình thường 00:05:49.085 --> 00:05:51.686 là nói chuyện bình thường với mọi người về những chuyện bình thường 00:05:51.686 --> 00:05:53.721 như là bóng bầu dục hay là các chương trình TV. 00:05:53.721 --> 00:05:55.770 Tôi đặt dài hạn tờ New Scientist, 00:05:55.770 --> 00:05:57.969 và gần đây có một bài 00:05:57.969 --> 00:06:02.102 về việc quân đội Mỹ huấn luyện ong bắp cày để ngửi các chất cháy nố. 00:06:02.102 --> 00:06:03.087 Và tôi kể cho một cô y tá, 00:06:03.087 --> 00:06:06.168 'Cô có biết là quân đội Mỹ đang huấn luyện ong bắp cày 00:06:06.168 --> 00:06:07.520 đánh hơi các chất nổ?' 00:06:07.520 --> 00:06:09.321 Khi tôi đọc các ghi chép tiến triển của mình, 00:06:09.321 --> 00:06:10.552 tôi thấy họ viết: 00:06:10.552 --> 00:06:14.836 'Tin rằng ong có thể ngửi được chất nổ.'" 00:06:14.836 --> 00:06:17.222 Anh ta bảo "Anh biết đấy, người ta luôn cố tìm ra 00:06:17.222 --> 00:06:20.020 các dấu hiệu không lời cho tình trạng tâm thần của tôi. 00:06:20.020 --> 00:06:23.436 Nhưng ngồi như thế nào để được coi là bình thường? 00:06:23.436 --> 00:06:25.852 Vắt chéo chân theo kiểu nào là kiểu bình thường? 00:06:25.852 --> 00:06:27.503 Không tưởng." 00:06:27.503 --> 00:06:28.885 Và khi Tony nói thế với tôi, 00:06:28.885 --> 00:06:32.106 tôi thầm nghĩ "Mình có đang ngồi như một nhà báo không nhỉ? 00:06:32.106 --> 00:06:35.553 Mình có đang vắt chân giống một nhà báo không?" NOTE Paragraph 00:06:35.553 --> 00:06:41.215 Anh ta tiếp "Anh biết đấy, phòng bên tôi có "Kẻ siết cổ xứ Stockwell" 00:06:41.231 --> 00:06:44.872 bên kia thì là kẻ hiếp dâm "nhón chân qua những bông Tulip". 00:06:44.872 --> 00:06:48.206 Tôi khá e ngại họ nên thường ở trong phòng. 00:06:48.206 --> 00:06:50.588 Và họ cho là đó là triệu chứng bệnh điên. 00:06:50.588 --> 00:06:53.721 Họ nói nó minh chứng rằng tôi cho mình hơn người và thờ ơ với xung quanh." 00:06:53.721 --> 00:06:58.238 Chỉ ở Broadmoor thì việc không thích dây dưa với các sát nhân hàng loạt 00:06:58.238 --> 00:06:59.688 mới là dấu hiệu của bệnh tâm thần. 00:06:59.688 --> 00:07:03.186 Dù gì thì tôi cũng cho rằng anh ta cũng khá là bình thường -- nhưng tôi thì biết cái gì? NOTE Paragraph 00:07:03.186 --> 00:07:06.675 Và khi tôi về nhà tôi viết email cho bác sĩ của anh ta, Anthony Maden. 00:07:06.675 --> 00:07:07.959 Tôi hỏi "Thế chuyện là thế nào?" 00:07:07.959 --> 00:07:13.241 Và anh ta trả lời "Chúng tôi đồng ý rằng Tony giả điên để trốn án tù 00:07:13.241 --> 00:07:17.758 bởi những hoang tưởng sến súa của anh ta 00:07:17.758 --> 00:07:20.208 đã biến mất ngay khi anh ta tới Broadmoor. 00:07:20.208 --> 00:07:22.392 Tuy nhiên chúng tôi đã đánh giá anh ta. 00:07:22.392 --> 00:07:26.775 Và đưa ra quyết định rằng anh ta thực chất là một kẻ tâm thần." 00:07:26.775 --> 00:07:28.679 Và thực ra là, giả điên 00:07:28.679 --> 00:07:33.119 chính là kiểu hành động gian xảo và mang tính thâu tóm của một kẻ tâm thần. 00:07:33.119 --> 00:07:35.652 Nó nằm trên danh sách: gian xảo và mang tính thâu tóm. 00:07:35.652 --> 00:07:37.701 Vì thế giả vờ là bạn có vấn đề 00:07:37.701 --> 00:07:40.820 chứng tỏ rằng bạn có vấn đề. 00:07:40.820 --> 00:07:42.185 Và tôi cũng nói chuyện với các chuyên gia khác, 00:07:42.185 --> 00:07:46.235 và họ nói bộ đồ kẻ sọc ấy cho thấy một thằng điên điển hình. 00:07:46.235 --> 00:07:48.402 Nhân nói đến hai điều trong bản danh sách -- 00:07:48.402 --> 00:07:52.596 dẻo mép, vẻ dễ gần giả tạo, và cho rằng mình hơn người. 00:07:52.596 --> 00:07:55.913 Và tôi nói "Ừ thì sao nào, anh ta không muốn dây dưa đến những bệnh nhân khác?" 00:07:55.913 --> 00:08:00.412 Một tên điên điển hình -- tự cho mình hơn người và không đồng cảm với kẻ khác. 00:08:00.412 --> 00:08:04.145 Và những thứ mà có vẻ như là bình thường nhất ở Tony 00:08:04.145 --> 00:08:06.664 là bằng chứng. theo như bác sỹ của anh ta, 00:08:06.664 --> 00:08:09.098 cho việc anh ta bị điên theo một cách khác. 00:08:09.098 --> 00:08:10.932 Anh ta là một thằng điên. NOTE Paragraph 00:08:10.932 --> 00:08:12.147 Và bác sỹ của anh ta bảo tôi, 00:08:12.147 --> 00:08:14.164 "Nếu anh muốn biết thêm về các bệnh nhân tâm thần, 00:08:14.164 --> 00:08:17.231 anh có thể theo một khóa tìm kiếm kẻ tâm thần 00:08:17.231 --> 00:08:20.546 của Robert Hare người phát minh ra danh sách dấu hiệu tâm thần." 00:08:20.546 --> 00:08:21.730 Và tôi làm như lời anh ta bảo. 00:08:21.730 --> 00:08:23.797 Tôi theo một khóa học tìm kiếm dấu hiệu tâm thần, 00:08:23.797 --> 00:08:27.613 và giờ tôi đã được công nhận 00:08:27.613 --> 00:08:30.709 là một người tìm kiếm dấu hiệu tâm thần 00:08:30.709 --> 00:08:32.513 -- phải nói rằng, vô cùng tinh tường. NOTE Paragraph 00:08:32.513 --> 00:08:35.481 Và đây là con số thống kê: 00:08:35.481 --> 00:08:40.339 Một trên một trăm người bình thường là một người tâm thần. 00:08:40.339 --> 00:08:43.823 Và có 1500 người trong phòng này. 00:08:43.823 --> 00:08:49.631 15 người trong số các bạn bị tâm thần. 00:08:49.631 --> 00:08:51.914 Mặc dù tỉ lệ có thể đạt tới 4% 00:08:51.914 --> 00:08:54.864 với những CEO và thương gia. 00:08:54.864 --> 00:08:57.596 Vì thế tôi nghĩ có khả năng là 00:08:57.596 --> 00:09:02.597 có khoảng 30 40 kẻ tâm thần trong phòng này. 00:09:02.597 --> 00:09:05.180 Tối nay chúng ta có thể sẽ có một cuộc thảm sát đây. NOTE Paragraph 00:09:05.192 --> 00:09:08.897 (Tiếng cười) (Cười) NOTE Paragraph 00:09:08.897 --> 00:09:14.442 Hare nói rằng lý do là hệ thống tư bản khi ở mức nhẫn tâm nhất 00:09:14.442 --> 00:09:17.260 sẽ đem lại thành quả cho những hành vi tâm thần -- 00:09:17.260 --> 00:09:22.221 sự thiếu quan tâm, dẻo mép, 00:09:22.221 --> 00:09:24.461 gian xảo, tính thâu tóm. 00:09:24.461 --> 00:09:27.178 Thực tế cho thấy rằng chủ nghĩa tư bản khi không thương tiếc ai nhất 00:09:27.178 --> 00:09:31.578 thì là một biểu hiện vật lý của chứng tâm thần. 00:09:31.578 --> 00:09:33.495 Nó là một dạng của bệnh tâm thần 00:09:33.495 --> 00:09:37.642 mà ảnh hưởng đến tất cả chúng ta. 00:09:37.642 --> 00:09:40.110 Và Hare nói với tôi "Anh biết không? Quên cái gã ở Broadmoor đi 00:09:40.110 --> 00:09:42.061 cái kẻ mà có thể hoặc không hẳn đã giả điên đi. 00:09:42.061 --> 00:09:43.559 Ai quan tâm? Đó không phải là chuyện lớn. 00:09:43.559 --> 00:09:46.210 Chuyện lớn," anh ta nói, "là hiện tượng tập đoàn tâm thần. 00:09:46.210 --> 00:09:50.743 Điều anh nên muốn ấy là đi phỏng vấn những kẻ tâm thần trong các tập đoàn." NOTE Paragraph 00:09:50.743 --> 00:09:53.836 Và tôi đã thử. Tôi viết cho những người ở Enron. 00:09:53.843 --> 00:09:55.692 Tôi hỏi, "Liệu tôi có thể đến và phỏng vấn các anh ở trong tù 00:09:55.692 --> 00:09:57.726 để xem các anh có phải là những người tâm thần không?" 00:09:57.726 --> 00:10:01.994 Họ không thèm trả lời. 00:10:01.994 --> 00:10:04.376 Vậy là tôi đổi phương pháp. 00:10:04.376 --> 00:10:07.676 Tôi viết email cho "Chainsaw Al" Dunlap, 00:10:07.676 --> 00:10:10.795 kẻ bóc lột tài sản từ những năm 90. 00:10:10.795 --> 00:10:15.529 Ông ta làm lũng đoạn thương trường và mất đi 30% lực lượng lao động, 00:10:15.529 --> 00:10:18.697 biến các thị trấn của nước Mũ hành các thị trấn ma. 00:10:18.697 --> 00:10:20.327 Và tôi email hỏi 00:10:20.327 --> 00:10:22.395 "Tôi tin rằng ông bị căn bệnh não bất thường rất đặc biệt 00:10:22.395 --> 00:10:24.794 khiến ông trở nên đặc biệt 00:10:24.794 --> 00:10:29.293 và trở nên thích thú với tâm hồn dã thú và trở nên không sợ hãi với bất kỳ điều gì. 00:10:29.293 --> 00:10:31.061 Liệu tôi có thể đến và phỏng vấn ông 00:10:31.061 --> 00:10:32.728 về căn bệnh não đặc biệt này của ông?" 00:10:32.728 --> 00:10:36.211 Ông ta trả lời "Anh cứ qua đi." NOTE Paragraph 00:10:36.211 --> 00:10:39.110 Và tôi đến biệt thự hoành tráng tại Florida của Al Dunlap 00:10:39.110 --> 00:10:43.844 chứa đầy các tượng điêu khắc thú săn mồi. 00:10:43.844 --> 00:10:46.929 Sư tử và hổ. 00:10:46.929 --> 00:10:47.980 Ông ta dẫn tôi qua vườn. 00:10:47.980 --> 00:10:50.699 Ở đó có chim cắt và đại bàng. 00:10:50.699 --> 00:10:52.429 Ông ta bảo "Đằng kia là cá mập" 00:10:52.429 --> 00:10:55.114 Tât nhiên là cách nói của ông ạ không mềm mại như thế này. 00:10:55.114 --> 00:11:00.835 "Kia là cá mập và kia là hổ." 00:11:00.835 --> 00:11:02.830 Như là Narnia vậy. NOTE Paragraph 00:11:02.830 --> 00:11:06.120 (Tiếng cười) NOTE Paragraph 00:11:06.120 --> 00:11:08.772 Và chúng tôi quay lại căn bếp của ông ta. 00:11:08.772 --> 00:11:12.948 Giờ thì Al Dunlap được đưa ra để cứu các công ty thua lỗ. 00:11:12.948 --> 00:11:15.129 Ông ta đóng lại 30% lực lượng lao động. 00:11:15.129 --> 00:11:18.400 Và thường đuổi việc người ta với một câu chuyện đùa. 00:11:18.400 --> 00:11:21.205 Ví dụ, một câu chuyện nổi tiếng về ông ta, 00:11:21.205 --> 00:11:24.120 có ai đó đến gặp ông ta và khoe anh ta mới mua một chiếc xe mới 00:11:24.120 --> 00:11:26.113 và ông ta bảo "Có thể anh có một cái xe mới, 00:11:26.113 --> 00:11:31.836 nhưng tôi sẽ cho anh biết anh không có cái gì, anh không có một công việc." NOTE Paragraph 00:11:31.836 --> 00:11:34.656 Và trong bếp -- ông ta đứng đó với bà vợ Judy, 00:11:34.656 --> 00:11:37.529 và vệ sĩ Sean và tôi bảo "Ông biết là trong email tôi có đề cập 00:11:37.529 --> 00:11:41.343 đến chuyện ông có thể có một căn bệnh não đặc biệt mà làm cho ông đặc biệt chứ?" 00:11:41.343 --> 00:11:42.943 Ông ta bảo "Ừ, đó là một giả thuyết tuyệt vời. 00:11:42.943 --> 00:11:46.176 Như là Star Trek. Anh đang đến một nơi mà chưa ai đặt chân tới." 00:11:46.176 --> 00:11:54.027 Và tôi bảo "Ừm các nhà tâm lý học có thể nói 00:11:54.027 --> 00:11:56.976 điều này chứng minh ông là một kẻ ..." (lẩm bẩm) 00:11:56.976 --> 00:11:58.627 (Tiếng cười) 00:11:58.627 --> 00:12:00.394 "Gì cơ?" 00:12:00.394 --> 00:12:02.427 và tôi bảo "Một kẻ tâm thần." 00:12:02.427 --> 00:12:06.609 Và tôi bảo tôi có một danh sách các tính cách của một bệnh nhân tâm thần. 00:12:06.609 --> 00:12:08.893 Tôi có thể thử kiểm tra với ông không?" NOTE Paragraph 00:12:08.893 --> 00:12:11.510 Và ông ta có vẻ rất hiếu kì, 00:12:11.510 --> 00:12:12.909 và bảo "Được thôi." 00:12:12.909 --> 00:12:16.343 Và tôi bảo "Okay. Quả là một cảm giác tự trọng to lớn." 00:12:16.343 --> 00:12:18.842 điều mà tôi khi ông ta khó có thể từ chối 00:12:18.842 --> 00:12:22.043 bởi vì ông ta đang đứng dưới một bức tranh màu dầu to tướng vẽ ông ta. 00:12:22.043 --> 00:12:26.520 (Tiếng cười) 00:12:26.520 --> 00:12:30.073 Ông ta bảo "Hừm anh phải tin vào mình thôi!" 00:12:30.073 --> 00:12:32.668 Và tôi bảo "Điều khiển người khác" 00:12:32.668 --> 00:12:35.719 Ông ta đáp "đó là phẩm chất lãnh đạo." 00:12:35.719 --> 00:12:37.585 Và tôi nói "Ảnh hưởng tầm thấp: 00:12:37.585 --> 00:12:39.869 ít khả năng cảm nhận một số cảm xúc." 00:12:39.869 --> 00:12:43.486 Ông ta đáp "Ai mà muốn bị kéo chìm xuống với mấy thứ cảm xúc vớ vẩn cơ chứ?" 00:12:43.486 --> 00:12:45.953 Và ông ta lướt theo danh sách dấu hiệu tâm thần, 00:12:45.953 --> 00:12:49.186 và đơn thuần là biến nó thành "Who Moved My Cheese?" (Ai lấy miếng Pho-mát của tôi?" NOTE Paragraph 00:12:49.186 --> 00:12:53.181 (Tiếng cười) NOTE Paragraph 00:12:53.181 --> 00:12:55.881 Nhưng tôi có nhận ra những điều xảy đến với tôi ngày tôi gặp Al Dunlap. 00:12:55.881 --> 00:12:58.469 Bất kể khi nào ông ta nói với tôi những điều bình thường -- 00:12:58.469 --> 00:13:01.635 như là nói không với tội phạm tuổi vị thành niên. 00:13:01.635 --> 00:13:03.021 Ông ta kể rằng ông ta được nhận vào West Point, 00:13:03.021 --> 00:13:06.269 và họ không nhận những tội phạm vị thành niên vào West Point. 00:13:06.269 --> 00:13:09.118 Ông ta nói không với những cuộc hôn nhân chóng vánh. 00:13:09.118 --> 00:13:10.603 Ông ta mới cưới có 2 lần. 00:13:10.603 --> 00:13:13.837 Phải thừa nhận rằng, vợ đầu của ông ta khai trong đơn ly dị 00:13:13.837 --> 00:13:16.004 rằng có lần ông dọa bà với một con dao 00:13:16.004 --> 00:13:18.570 và bảo rằng ông luôn tự hỏi thịt người có vị như thế nào, 00:13:18.570 --> 00:13:22.537 nhưng người ta nói những thứ ngốc nghếch với nhau trong những cuộc hôn nhân tệ hại trong lúc cãi nhau 00:13:22.537 --> 00:13:25.636 và cuộc hôn nhân thứ hai của ông đã kéo dài được 41 năm. 00:13:25.636 --> 00:13:29.255 Vì thế khi nào ông ta nói với tôi những thứ mà có vẻ là bình thường 00:13:29.255 --> 00:13:32.769 tôi bèn nghĩ là tôi sẽ không ghi lại điều đó vào sách của tôi. 00:13:32.769 --> 00:13:36.736 Và rồi tôi nhận ra rằng trở thành một người tìm kiếm dấu hiệu tâm thần 00:13:36.736 --> 00:13:40.436 đã biến tôi trở nên hơi tâm thần. 00:13:40.436 --> 00:13:45.404 Bởi vì tôi quá tuyệt vọng muốn tống ông ta vào một cái hộp đánh dấu 'kẻ tâm thần' 00:13:45.404 --> 00:13:50.070 tôi đã định hình ông ta bằng những góc điên rồ nhất trong con người ông ta. NOTE Paragraph 00:13:50.070 --> 00:13:53.337 Và tôi nhận ra rằng, Chúa ơi. Tôi đã làm điều này suốt 20 năm qua. 00:13:53.337 --> 00:13:55.037 Đó là điều mọi nhà báo làm. 00:13:55.037 --> 00:13:58.521 Chúng tôi du hành quanh thế giới với tập ghi chú trong tay, 00:13:58.521 --> 00:14:00.420 và chờ đợi những viên ngọc quý. 00:14:00.420 --> 00:14:04.948 Và những viên ngọc luôn là khía cạnh xa cách nhau nhất 00:14:04.948 --> 00:14:06.987 trong cá tính của những người chúng tôi phỏng vấn. 00:14:06.987 --> 00:14:10.239 Rồi chúng tôi nối chúng lại với nhau như những thầy tu trung cổ. 00:14:10.239 --> 00:14:14.104 Và để lại những thứ bình thường trên sàn. 00:14:14.104 --> 00:14:21.271 Và đây là một đất nước chẩn đoán quá đà trên diện rộng một số chứng rối loạn tâm thần. 00:14:21.271 --> 00:14:24.337 Rối loạn đa tâm lý ở thiếu nhi -- trẻ con bốn tuổi 00:14:24.337 --> 00:14:26.287 bị gắn mác là đa tâm lý 00:14:26.287 --> 00:14:28.670 bởi chúng hay quấy nhiễu, 00:14:28.670 --> 00:14:33.054 dấu hiệu của bệnh đa tâm lý NOTE Paragraph 00:14:33.054 --> 00:14:37.437 Khi tôi trở lại London, Tony gọi tôi. 00:14:37.437 --> 00:14:40.287 Anh ta bảo "Sao anh không trả lời các cuộc điện thoại của tôi?" 00:14:40.287 --> 00:14:43.679 Tôi bảo "Ừ thì họ nói anh bị tâm thần." 00:14:43.679 --> 00:14:45.973 Và anh ta bảo "Tôi không bị tâm thần." 00:14:45.973 --> 00:14:48.869 Anh ta bảo "Anh biết không, một trong những dấu hiệu là thiếu tính ăn năn, 00:14:48.869 --> 00:14:52.154 nhưng dấu hiệu khác lại là gian xảo, có tính thâu tóm. 00:14:52.154 --> 00:14:54.739 Và khi anh nói anh cảm thấy ăn năn cho tội của mình, 00:14:54.739 --> 00:14:56.503 họ nói "điển hình cho kẻ tâm thần, nói 00:14:56.503 --> 00:14:59.888 một cách gian xảo là anh ta thấy ăn năn khi anh ta không ăn năn.' 00:14:59.888 --> 00:15:03.387 Như một trò phù thủy. Họ làm đảo lộn mọi thứ." 00:15:03.387 --> 00:15:05.869 Anh ta kể "Tôi chuẩn bị có một phiên tòa. 00:15:05.869 --> 00:15:08.240 Anh có đến không?" 00:15:08.240 --> 00:15:10.155 Tôi đồng ý. NOTE Paragraph 00:15:10.155 --> 00:15:13.047 Và tôi đến phiên xử. 00:15:13.047 --> 00:15:17.504 Sau 14 năm ở Broadmoor, họ trả tự do cho anh ta. 00:15:17.504 --> 00:15:20.752 Họ cho rằng anh ta không nên bị giam cả đời 00:15:20.752 --> 00:15:23.888 bởi vì anh ta đã đạt điểm cao trên bản danh sách 00:15:23.888 --> 00:15:29.271 điểu mà có thể cho thấy anh ta có cơ hội tái phạm lớn hơn trung bình. 00:15:29.271 --> 00:15:31.154 Nên họ cho anh ta đi. 00:15:31.154 --> 00:15:32.863 Và ra ngoài hành lang anh ta bảo tôi, 00:15:32.863 --> 00:15:34.406 "Anh biết không, Jon? 00:15:34.406 --> 00:15:36.829 Ai cũng tâm thầnh một chút." 00:15:36.829 --> 00:15:40.911 Anh ta bảo "Anh cũng thế. Tôi cũng vậy. Tất nhiên là tôi cũng vậy." 00:15:40.911 --> 00:15:43.411 Tôi hỏi, "Thế bây giờ anh định làm gì?" 00:15:43.411 --> 00:15:46.129 Anh ta bảo "Tôi sẽ đến Bỉ 00:15:46.129 --> 00:15:47.929 bởi vì tôi yêu một người phụ nữ ở đó. 00:15:47.929 --> 00:15:51.128 Nhưng nàng có chồng rồi nên tôi sẽ phải khiến bọn họ phải chia tay." NOTE Paragraph 00:15:51.128 --> 00:15:55.721 (Tiếng cười) NOTE Paragraph 00:15:55.721 --> 00:15:58.777 Dù gì thì đó là chuyện 2 năm về trước, 00:15:58.777 --> 00:16:00.784 và đó là điểm kết trong cuốn sách của tôi. 00:16:00.784 --> 00:16:05.251 Và suốt 20 tháng qua mọi việc vẫn suôn sẻ. 00:16:05.251 --> 00:16:07.385 Chưa có gì xấu xảy ra. 00:16:07.385 --> 00:16:09.256 Anh ta đang sống với một cô gái ở ngoại ô London. 00:16:09.256 --> 00:16:11.234 Anh ta, theo lời Brian nhà Luận giáo, 00:16:11.234 --> 00:16:14.598 đang bù lại thời gian đã mất -- tôi biết, nghe hơi ghê rợn, 00:16:14.600 --> 00:16:16.300 nhưng không nhất thiết là thực chất là ghê rợn. 00:16:16.300 --> 00:16:18.883 Không may là, sau 20 tháng, 00:16:18.883 --> 00:16:21.267 anh ta lại vào tù mất một tháng. 00:16:21.267 --> 00:16:25.633 Anh ta can dự vào một cuộc khẩu chiến ở một quán bar, theo lời anh ta -- 00:16:25.633 --> 00:16:27.701 và phải vào tù mất một tháng, 00:16:27.701 --> 00:16:28.751 tôi biết cũng không hay hớm gì, 00:16:28.751 --> 00:16:31.984 nhưng mốc một tháng cho thấy là dù cuộc khẩu chiến có là gì, 00:16:31.984 --> 00:16:34.517 thì nó cũng không quá tệ. NOTE Paragraph 00:16:34.517 --> 00:16:37.805 Và anh ta gọi cho tôi. 00:16:37.805 --> 00:16:42.354 Và bạn biết không, tôi nghĩ Tony được ra tù là đúng. 00:16:42.354 --> 00:16:46.255 Vì bạn không nên đánh giá người ta bằng khía cạnh điên rồ nhât của họ. 00:16:46.255 --> 00:16:49.737 Và Tony là một kẻ-điên-một-nửa 00:16:49.737 --> 00:16:55.437 Anh ta nằm trong vùng màu xám trong một thế giới không thích phần màu xám. 00:16:55.437 --> 00:16:59.855 Nhưng phần màu xám là nơi bạn tìm thấy sự phức tạp, 00:16:59.855 --> 00:17:03.237 nơi bạn tìm thấy tính người 00:17:03.237 --> 00:17:06.139 và nơi bạn tìm thấy sự thật. 00:17:06.139 --> 00:17:08.253 Và Tony kể với tôi, 00:17:08.253 --> 00:17:12.138 "Jon, tôi có thể mời anh uống nước không? 00:17:12.138 --> 00:17:15.445 Tôi chỉ muốn cảm ơn anh vì những gì anh làm cho tôi." 00:17:15.445 --> 00:17:20.501 Tôi đã không đi. Nếu là bạn, bạn sẽ làm gì? NOTE Paragraph 00:17:20.501 --> 00:17:21.811 Cảm ơn. NOTE Paragraph 00:17:21.811 --> 00:17:38.572 (Vỗ tay)