1 00:00:00,106 --> 00:00:01,530 Tôi sẽ kể các bạn nghe về cỗ máy 2 00:00:01,530 --> 00:00:03,204 mà tôi nghĩ là tuyệt diệu nhất từng có 3 00:00:03,204 --> 00:00:05,203 Đó là một cỗ máy chưa từng được tạo ra 4 00:00:05,203 --> 00:00:07,583 tuy nhiên, nó sẽ được tạo ra thôi. 5 00:00:07,583 --> 00:00:09,575 Cỗ máy được thiết kế 6 00:00:09,575 --> 00:00:11,926 rất lâu trước khi bất kỳ ai biết về máy vi tính. 7 00:00:11,926 --> 00:00:14,075 Nếu như bạn biết bất cứ điều gì về lịch sử của máy vi tính, 8 00:00:14,075 --> 00:00:16,595 bạn sẽ biết là trong những năm 1930 và 1940, 9 00:00:16,595 --> 00:00:19,150 những máy tính đơn giản được tạo ra 10 00:00:19,150 --> 00:00:21,943 bắt đầu cho cuộc cách mạng máy tính như ngày nay, 11 00:00:21,943 --> 00:00:23,229 có thể bạn đúng, 12 00:00:23,229 --> 00:00:25,711 trừ việc bạn đã đoán nhầm thế kỷ. 13 00:00:25,711 --> 00:00:27,351 Chiếc máy tính đầu tiên thực sự được thiết kế 14 00:00:27,351 --> 00:00:31,023 từ những năm 1830 và 1840, chứ không phải 1930 và 1940. 15 00:00:31,023 --> 00:00:33,351 Nó đã được thiết kế, và nhiều phần là nguyên bản, 16 00:00:33,351 --> 00:00:35,487 và vài trong số đó được tạo ra ở đây, 17 00:00:35,487 --> 00:00:37,480 tại miền nam Kensington. 18 00:00:37,480 --> 00:00:40,799 Cỗ máy đã được tạo ra bởi anh chàng tên Charles Babbage. 19 00:00:40,799 --> 00:00:42,555 Tôi có cảm giác cực kỳ thân thuộc với Charles Babbage 20 00:00:42,555 --> 00:00:45,164 bởi vì tóc của anh ta luôn luôn không được chải như thế này 21 00:00:45,164 --> 00:00:47,505 trong mọi bức ảnh. 22 00:00:47,505 --> 00:00:49,352 Anh ta là một người giàu có 23 00:00:49,352 --> 00:00:51,365 và kiểu như thuộc tầng lớp quý tộc của nước Anh, 24 00:00:51,365 --> 00:00:53,704 và vào buổi tối thứ bảy tại Marylebone, 25 00:00:53,704 --> 00:00:56,135 nếu bạn là một phần của giới trí thức thời đó, 26 00:00:56,135 --> 00:00:57,631 bạn sẽ được mời tới nhà của anh ta 27 00:00:57,631 --> 00:01:00,590 dự một buổi dạ hội- và anh ta mời tất cả mọi người: 28 00:01:00,590 --> 00:01:04,022 nhà vua, công tước Wellington, và nhiều, nhiều người nổi tiếng - 29 00:01:04,022 --> 00:01:06,543 và anh ta sẽ cho bạn xem một trong những cỗ máy cơ khí của mình. 30 00:01:06,543 --> 00:01:09,583 Tôi thực sự nhớ kỷ nguyên đó, bạn biết đó, lúc mà bạn có thể 31 00:01:09,583 --> 00:01:11,931 đi dạo quanh buổi dạ hội và chiếc máy tính cơ khí 32 00:01:11,931 --> 00:01:13,044 thu hút sự chú ý của bạn. 33 00:01:13,044 --> 00:01:16,310 Nhưng Babbage, anh ta ra đời 34 00:01:16,310 --> 00:01:18,044 vào cuối thế kỷ thứ 18, 35 00:01:18,044 --> 00:01:20,088 và là một nhà toán học cực kỳ nổi tiếng. 36 00:01:20,088 --> 00:01:23,231 Ông giữ chức vụ mà Newton từng đảm nhiệm tại Cambridge, 37 00:01:23,231 --> 00:01:25,743 và gần đây là Stephen Hawking. 38 00:01:25,743 --> 00:01:28,598 Ông ít nổi tiếng hơn 2 người họ bởi vì 39 00:01:28,598 --> 00:01:31,748 ông có ý tưởng để làm thiết bị máy tính cơ khí 40 00:01:31,748 --> 00:01:34,033 và không bao giờ làm cái nào hết. 41 00:01:34,033 --> 00:01:37,318 Lý do mà ông không làm bất kỳ cái máy nào, bởi ông là người vô cùng đam mê máy tính. 42 00:01:37,318 --> 00:01:39,329 Mỗi lần ông nghĩ ra một ý tưởng, ông ta nghĩ, 43 00:01:39,329 --> 00:01:40,777 "Thật là thông minh, mình sẽ bắt tay tạo ra nó. 44 00:01:40,777 --> 00:01:43,372 Mình sẽ tiêu cả gia tài vào nó. Mình có một ý tưởng hay hơn. 45 00:01:43,372 --> 00:01:45,732 Mình sẽ làm việc này. (Tiếng cười) Và mình sẽ làm điều này." 46 00:01:45,732 --> 00:01:48,612 Ông cứ làm vậy cho đến khi Sir Robert Peel, về sau là Thủ tướng, 47 00:01:48,612 --> 00:01:51,076 về cơ bản đã đá anh ra khỏi số 10 Downing Street, 48 00:01:51,076 --> 00:01:53,517 "đá ra ngoài", những ngày đó, nghĩa là , 49 00:01:53,517 --> 00:01:56,669 "Tôi chúc bạn ngày tốt lành, thưa ngài." 50 00:01:56,669 --> 00:01:58,649 Thứ ông thiết kế là vật quái dị này, 51 00:01:58,649 --> 00:02:02,088 một cỗ máy phân tích. Bây giờ, để bạn hiểu rõ hơn, 52 00:02:02,088 --> 00:02:03,960 đây là góc nhìn từ trên xuống. 53 00:02:03,960 --> 00:02:07,073 Mỗi vòng tròn là một bánh răng, một chồng bánh răng, 54 00:02:07,073 --> 00:02:10,309 và thứ này lớn như một đầu xe lửa hơi nước. 55 00:02:10,309 --> 00:02:12,300 Vì vậy, trong suốt buổi nói chuyện này, tôi muốn bạn tưởng tượng 56 00:02:12,300 --> 00:02:14,944 về chiếc máy khổng lồ này. Chúng ta đã nghe những âm thanh tuyệt vời 57 00:02:14,944 --> 00:02:16,704 mà máy này có thể đã tạo ra. 58 00:02:16,704 --> 00:02:18,481 Tôi sẽ nói rõ hơn về cấu trúc của chiếc máy 59 00:02:18,481 --> 00:02:19,960 - đó là lý do tại sao đây là cấu trúc máy tính — 60 00:02:19,960 --> 00:02:23,287 và cho bạn biết về chiếc máy này, hay còn gọi là máy tính. 61 00:02:23,287 --> 00:02:26,690 Vậy hãy nói về bộ nhớ. Bộ nhớ này 62 00:02:26,690 --> 00:02:28,937 rất giống như bộ nhớ của một máy vi tính ngày nay, 63 00:02:28,937 --> 00:02:31,639 ngoại trừ nó đều được làm từ kim loại, 64 00:02:31,639 --> 00:02:35,183 bánh răng chồng bánh răng, cao đến 30 chiếc. 65 00:02:35,183 --> 00:02:37,253 Tưởng tượng một thứ có ngần đó bánh răng, 66 00:02:37,253 --> 00:02:39,008 hàng trăm và hàng trăm chồng như thế, 67 00:02:39,008 --> 00:02:40,898 và họ đánh số lên chúng. 68 00:02:40,898 --> 00:02:43,317 Đây là một máy thập phân. Tất cả mọi thứ được xử lý bằng thập phân. 69 00:02:43,317 --> 00:02:44,902 Và ông nghĩ đến việc sử dụng nhị phân. Vấn đề 70 00:02:44,902 --> 00:02:46,620 với việc sử dụng nhị phân là cái máy có thể sẽ rất 71 00:02:46,620 --> 00:02:49,937 cao, và sẽ trông kỳ cục. Nếu vậy thì, nó sẽ lớn vô cùng. 72 00:02:49,937 --> 00:02:51,996 Vì vậy, ông sử dụng bộ nhớ. 73 00:02:51,996 --> 00:02:54,403 Bộ nhớ là phần này. 74 00:02:54,403 --> 00:02:56,733 Bạn sẽ thấy nó trông như thế này. 75 00:02:56,733 --> 00:03:01,268 Vật quái dị trên đây là CPU, hay có thể gọi là con chip nếu bạn muốn. 76 00:03:01,268 --> 00:03:03,518 Tất nhiên, nó lớn cỡ này. 77 00:03:03,518 --> 00:03:06,431 Hoàn toàn bằng cơ khí. Toàn bộ đều là cơ khí. 78 00:03:06,431 --> 00:03:10,572 Đây là một hình ảnh một nguyên mẫu trong một phần của CPU 79 00:03:10,572 --> 00:03:12,711 đặt ở Bảo tàng Khoa Học. 80 00:03:12,711 --> 00:03:16,343 CPU có thể thực hiện bốn chức năng cơ bản của số học-- 81 00:03:16,343 --> 00:03:18,796 cộng, nhân, trừ, chia-- 82 00:03:18,796 --> 00:03:21,804 đã là một kỳ công trong giới kim loại, 83 00:03:21,804 --> 00:03:24,433 nhưng nó cũng có thể làm vài điều mà một chiếc máy tính làm được 84 00:03:24,433 --> 00:03:26,132 còn một dụng cụ tính toán thì không: 85 00:03:26,132 --> 00:03:30,070 máy này có thể nhìn vào bộ nhớ trong của nó và đưa ra quyết định. 86 00:03:30,070 --> 00:03:32,936 Nó có thể thực hiện các lệnh lập trình cơ bản "If ... then" (Nếu...thì) 87 00:03:32,936 --> 00:03:35,076 và về cơ bản nó trở thành một chiếc máy tính. 88 00:03:35,076 --> 00:03:39,674 Nó có thể tính toán. Nó chỉ không chỉ tính toán mà còn có thể làm được nhiều hơn nữa. 89 00:03:39,674 --> 00:03:42,355 Bây giờ, hãy thử nhìn vào điều này, dừng lại một chút, 90 00:03:42,355 --> 00:03:44,226 và nghĩ về con chip của ngày hôm nay, chúng ta không thể 91 00:03:44,226 --> 00:03:48,041 nhìn bên trong một con chip bán dẫn vì nó quá nhỏ. 92 00:03:48,041 --> 00:03:49,842 Nhưng nếu như bạn muốn, bạn sẽ nhìn thấy một cái gì đó 93 00:03:49,842 --> 00:03:51,664 rất, rất giống với thứ này. 94 00:03:51,664 --> 00:03:54,611 Trong CPU, có sự phức tạp không tưởng này, 95 00:03:54,611 --> 00:03:57,303 và sự đều đặn đáng kinh ngạc này trong bộ nhớ. 96 00:03:57,303 --> 00:03:58,965 Nếu bạn đã bao giờ nhìn thấy hình ảnh kính qua hiển vi điện tử, 97 00:03:58,965 --> 00:04:00,934 bạn sẽ thấy điều này. Chúng trông y hệt nhau 98 00:04:00,934 --> 00:04:03,500 và nó có một chút ở đằng này, thứ cực kỳ phức tạp 99 00:04:03,500 --> 00:04:07,483 Tất cả các cơ chế bánh xe này ở đây vận hành giống một chiếc máy tính, 100 00:04:07,483 --> 00:04:09,576 nhưng tất nhiên bạn cần lập trình cho cái này, và dĩ nhiên, 101 00:04:09,576 --> 00:04:12,601 Babbage sử dụng công nghệ của thời đó 102 00:04:12,601 --> 00:04:16,247 và công nghệ xuất hiện những năm '50, '60 và '70, 103 00:04:16,247 --> 00:04:19,116 chính là thẻ đục lỗ. Vật trong ảnh 104 00:04:19,116 --> 00:04:21,940 chứa một trong ba phiếu bấm lỗ độc giả trong này, 105 00:04:21,940 --> 00:04:25,620 và đây là một chương trình tại Bảo tàng Khoa học, 106 00:04:25,620 --> 00:04:30,013 không xa lắm đâu, do Charles Babbage tạo ra, 107 00:04:30,013 --> 00:04:31,881 ngồi ở đó — bạn có thể đến xem nó — 108 00:04:31,881 --> 00:04:34,322 chờ cho máy được xây dựng. 109 00:04:34,322 --> 00:04:37,742 Và không phải chỉ là một trong số những cái này, mà còn có rất nhiều máy nữa. 110 00:04:37,742 --> 00:04:40,832 Ông đã chuẩn bị các chương trình dự đoán điều sẽ xảy ra. 111 00:04:40,832 --> 00:04:42,805 Bây giờ, lý do họ đã sử dụng thẻ đục lỗ là do Jacquard, 112 00:04:42,805 --> 00:04:44,977 tại Pháp, đã tạo ra máy dệt Jacquard, 113 00:04:44,977 --> 00:04:47,655 cái đã dệt nên những hoa văn tuyệt vời và được kiểm soát bởi các thẻ đục lỗ, 114 00:04:47,655 --> 00:04:50,287 do đó, ông chỉ sử dụng công nghệ của thời này, 115 00:04:50,287 --> 00:04:52,392 và như mọi thứ khác ông đã làm, ông đang sử dụng công nghệ 116 00:04:52,392 --> 00:04:57,139 của thời đại của mình, những năm 1830, 1840, 1850, những bánh răng, hơi nước, 117 00:04:57,139 --> 00:05:01,077 thiết bị cơ khí. Trớ trêu thay, sinh cùng năm 118 00:05:01,077 --> 00:05:03,249 với Charles Babbage là Michael Faraday, 119 00:05:03,249 --> 00:05:05,926 người đã cách mạng hóa toàn bộ mọi thứ 120 00:05:05,926 --> 00:05:08,439 máy phát điện, máy biến áp, các máy tương tự. 121 00:05:08,439 --> 00:05:11,597 Babbage, tất nhiên, muốn sử dụng công nghệ đã được chứng minh, 122 00:05:11,597 --> 00:05:13,150 là hơi nước và các thứ khác. 123 00:05:13,150 --> 00:05:14,823 Bây giờ, ông cần nhiều phụ kiện nữa. 124 00:05:14,823 --> 00:05:16,495 Rõ ràng, bây giờ bạn có một chiếc máy tính. 125 00:05:16,495 --> 00:05:18,884 Bạn có những tấm thẻ đục lỗ, CPU và bộ nhớ. 126 00:05:18,884 --> 00:05:20,819 Bạn cần các phụ kiện để phối hợp. 127 00:05:20,819 --> 00:05:22,447 Bạn sẽ không chỉ có vậy, 128 00:05:22,447 --> 00:05:25,275 trước hết, bạn đã có âm thanh. Bạn có một cái chuông, 129 00:05:25,275 --> 00:05:27,429 vì vậy, nếu có sai sót gì xảy ra 130 00:05:27,429 --> 00:05:29,774 hoặc chiếc máy cần bổ trợ thêm thứ gì đó, 131 00:05:29,774 --> 00:05:31,744 một cái chuông có thể giúp ích trong chuyện này. 132 00:05:31,744 --> 00:05:33,280 Và thực sự đã có một câu lệnh trên thẻ bấm lỗ 133 00:05:33,280 --> 00:05:36,182 ghi là "Rung chuông." Vì vậy bạn có thể hình dung ra âm thanh "Ting!" 134 00:05:36,182 --> 00:05:38,382 Hãy dừng lại một chút, tưởng tượng mọi loại âm thanh 135 00:05:38,382 --> 00:05:39,463 như là, "Click, click, click, click", 136 00:05:39,463 --> 00:05:42,400 tiếng động cơ hơi nước,"Ding," đúng không? 137 00:05:42,400 --> 00:05:44,835 Rõ ràng, bạn cũng cần một máy in, và tất cả mọi người đều cần một máy in. 138 00:05:44,835 --> 00:05:47,843 Đây là hình ảnh của động cơ in ấn cho 139 00:05:47,843 --> 00:05:50,326 một chiếc máy khác của ông ấy, chiếc máy có tên Động Cơ Khác Biệt 2, 140 00:05:50,326 --> 00:05:52,261 mà ông không bao giờ tạo ra, nhưng Bảo tàng Khoa học 141 00:05:52,261 --> 00:05:54,432 thì có triển lãm trong những năm 80 và 90. 142 00:05:54,432 --> 00:05:56,707 Toàn bộ đều là cơ khí, một lần nữa, một máy in. 143 00:05:56,707 --> 00:05:59,405 Nó chỉ in số, bởi vì ông ấy bị ám ảnh với những con số, 144 00:05:59,405 --> 00:06:02,922 nhưng nó cũng in trên giấy, và nó thậm chí còn in được chữ, 145 00:06:02,922 --> 00:06:05,694 vì vậy, nếu bạn xem đến cuối dòng, nó sẽ như thế này. 146 00:06:05,694 --> 00:06:07,344 Bạn cũng cần đồ họa, phải không? 147 00:06:07,344 --> 00:06:08,900 Ý tôi là, nếu bạn sắp làm bất kỳ điều gì với đồ họa, 148 00:06:08,900 --> 00:06:11,496 do đó, ông nói, "Chà, mình cần máy vẽ đồ thị. Mình có một tờ giấy lớn 149 00:06:11,496 --> 00:06:13,604 và một cây bút mực và khiến nó tự động vẽ." 150 00:06:13,604 --> 00:06:15,434 Vì vậy ông cũng đã thiết kế một máy vẽ, 151 00:06:15,434 --> 00:06:19,359 và, bạn biết, vào thời điểm đó, tôi nghĩ rằng ông có khá nhiều 152 00:06:19,359 --> 00:06:20,890 máy móc hay ho. 153 00:06:20,890 --> 00:06:23,580 Đến người phụ nữ này, Ada Lovelace. 154 00:06:23,580 --> 00:06:26,301 Bây giờ, hãy tưởng tượng những buổi dạ hội, cùng những điều tuyệt vời đang diễn ra. 155 00:06:26,301 --> 00:06:29,393 Cô gái này là con gái của một người tồi tệ, điên rồ 156 00:06:29,393 --> 00:06:31,815 và nguy hiểm có tiếng tên là Lord Byron, 157 00:06:31,815 --> 00:06:34,335 và mẹ của cô, hơi lo lắng rằng cô có thể có 158 00:06:34,335 --> 00:06:37,192 thừa hưởng sự xấu xa và điên rồ của Lord Byron 159 00:06:37,192 --> 00:06:40,430 nghĩ rằng, "Mình biết giải pháp: Toán học chính là giải pháp." 160 00:06:40,430 --> 00:06:43,379 Chúng ta sẽ dạy toán cho con bé. Điều đó sẽ khiến con bé đằm tính lại." 161 00:06:43,379 --> 00:06:47,135 Bởi vì hiển nhiên, 162 00:06:47,135 --> 00:06:51,050 chưa bao giờ có một nhà toán học mà bị điên, 163 00:06:51,050 --> 00:06:53,451 Bạn biết đó, sẽ ổn thôi. 164 00:06:53,451 --> 00:06:56,789 Tất cả mọi thứ sẽ ổn. Vì vậy, cô ấy theo học ngành toán, 165 00:06:56,789 --> 00:06:59,527 và cô đi cùng mẹ đến một trong số các buổi dạ hội kia 166 00:06:59,527 --> 00:07:02,317 và Charles Babbage đã mang chiếc máy của mình ra, 167 00:07:02,317 --> 00:07:04,151 Công tước Wellington cũng ở đó, 168 00:07:04,151 --> 00:07:05,723 mang nó ra để trình diễn, 169 00:07:05,723 --> 00:07:09,474 và cô hiểu được. Cô thực sự là người duy nhất trong cuộc đời ông, 170 00:07:09,474 --> 00:07:10,766 nói, "Tôi hiểu máy này vận hành ra sao, 171 00:07:10,766 --> 00:07:12,973 và tôi hiểu được tương lai của cỗ máy này." 172 00:07:12,973 --> 00:07:16,060 Và chúng ta nợ cho cô ấy một khoản rất lớn bởi vì chúng ta biết 173 00:07:16,060 --> 00:07:19,037 có rất nhiều máy mà Babbage có ý định xây dựng 174 00:07:19,037 --> 00:07:20,640 là vì cô ấy. 175 00:07:20,640 --> 00:07:23,397 Một số người gọi cô là lập trình viên đầu tiên. 176 00:07:23,397 --> 00:07:26,783 Đây thực ra là một trong số những bài cô đã dịch. 177 00:07:26,783 --> 00:07:29,694 Đây là một chương trình được viết theo văn phong đặc biệt. 178 00:07:29,694 --> 00:07:33,263 Về mặt lịch sử, cô ấy không hẳn là lập trình viên đầu tiên, 179 00:07:33,263 --> 00:07:35,316 và trên thực tế, cô ấy đã làm điều gì đó tuyệt vời hơn. 180 00:07:35,316 --> 00:07:36,886 Thay vì chỉ là một lập trình viên, 181 00:07:36,886 --> 00:07:39,058 cô nhìn thấy điều mà Babbage không thấy, 182 00:07:39,058 --> 00:07:42,242 Babbage đã hoàn toàn bị ám ảnh với toán học. 183 00:07:42,242 --> 00:07:46,191 Ông đã chế tạo một cỗ máy để làm toán, 184 00:07:46,191 --> 00:07:49,450 và Lovelace nói, "Anh có thể làm nhiều hơn toán học" 185 00:07:49,450 --> 00:07:52,285 với chiếc máy này." Và cũng như bạn, 186 00:07:52,285 --> 00:07:53,910 lúc này, tất cả mọi người trong phòng này 187 00:07:53,910 --> 00:07:55,964 đều có một chiếc máy tính và một chiếc điện thoại. 188 00:07:55,964 --> 00:07:58,192 Nếu bạn xem kỹ chiếc điện thoại, từng thứ một trong đó 189 00:07:58,192 --> 00:08:00,207 hoặc máy tính hay bất kỳ thiết bị vi tính khác 190 00:08:00,207 --> 00:08:02,288 đều là toán học. Tất cả các số đều ở phía dưới. 191 00:08:02,288 --> 00:08:06,981 Cho dù đó là video hoặc văn bản, âm nhạc hay giọng nói, toàn bộ là những con số, 192 00:08:06,981 --> 00:08:10,961 ẩn phía sau chính là các hàm toán học đang hoạt động. 193 00:08:10,961 --> 00:08:13,066 và Lovelace nói, "Chỉ vì anh đang thực hiện 194 00:08:13,066 --> 00:08:16,388 các hàm và biểu tượng toán học 195 00:08:16,388 --> 00:08:18,635 không có nghĩa là những thứ này không thể đại diện 196 00:08:18,635 --> 00:08:21,988 những thứ khác trong thế giới thực, chẳng hạn như âm nhạc." 197 00:08:21,988 --> 00:08:24,722 Đây là một bước tiến lớn, bởi vì Babbage có nói, 198 00:08:24,722 --> 00:08:26,944 "Chúng ta có thể tính toán những hàm tuyệt vời này và in ra 199 00:08:26,944 --> 00:08:30,612 các bảng số và vẽ đồ thị," 200 00:08:30,612 --> 00:08:32,508 và Lovelace ở đó và cô ấy nói, "Xem nào, 201 00:08:32,508 --> 00:08:34,984 thứ này thậm chí có thể soạn nhạc nếu bạn 202 00:08:34,984 --> 00:08:38,532 xem nó là đại diện của âm nhạc một cách số học." 203 00:08:38,532 --> 00:08:40,101 Vì vậy, đây là những gì tôi gọi là bước nhảy vọt của Lovelace. 204 00:08:40,101 --> 00:08:43,838 Khi bạn nói cô là một lập trình viên, cô có làm một ít, 205 00:08:43,838 --> 00:08:46,975 nhưng thật ra cô đã nói về tương lai sẽ 206 00:08:46,975 --> 00:08:49,171 hơn, hơn thế này rất nhiều. 207 00:08:49,171 --> 00:08:51,350 Một trăm năm sau, anh chàng này đến, 208 00:08:51,350 --> 00:08:56,803 Alan Turing, và vào năm 1936, phát minh ra máy tính một lần nữa. 209 00:08:56,803 --> 00:08:59,380 Tất nhiên, máy của Babbage hoàn toàn là cơ khí. 210 00:08:59,380 --> 00:09:01,911 Máy Turing hoàn toàn là lý thuyết. 211 00:09:01,911 --> 00:09:04,702 Cả hai người đều nhìn từ một quan điểm toán học, 212 00:09:04,702 --> 00:09:07,255 nhưng Turing nói với chúng ta một điều rất quan trọng. 213 00:09:07,255 --> 00:09:10,190 Ông đặt nền móng toán học 214 00:09:10,190 --> 00:09:12,303 cho khoa học máy tính, và nói, 215 00:09:12,303 --> 00:09:15,490 "Cách ta tạo ra máy vi tính thì không quan trọng" 216 00:09:15,490 --> 00:09:17,368 Không quan trọng nếu máy tính của bạn là cơ khí 217 00:09:17,368 --> 00:09:21,778 như của Babbage, hoặc điện tử như máy vi tính ngày nay, 218 00:09:21,778 --> 00:09:24,582 hoặc có lẽ trong tương lai, tế bào, hoặc, một lần nữa, 219 00:09:24,582 --> 00:09:27,728 lại là cơ khí, một khi chúng ta hướng đến công nghệ nano. 220 00:09:27,728 --> 00:09:29,765 Chúng ta có thể trở lại với máy của Babbage 221 00:09:29,765 --> 00:09:32,341 và làm nó thật nhỏ. Tất cả đều là máy tính. 222 00:09:32,341 --> 00:09:33,973 Điều dễ hiểu, đó là bản chất điện toán. 223 00:09:33,973 --> 00:09:35,978 Điều này được gọi là luận án Church–Turing. 224 00:09:35,978 --> 00:09:38,645 Đột nhiên, bạn nhận được liên kết này khi bạn nói 225 00:09:38,645 --> 00:09:40,868 về thứ mà Babbage đã tạo ra thực sự là một máy tính. 226 00:09:40,868 --> 00:09:43,693 Trong thực tế, đó là khả năng làm được mọi thứ chúng ta làm ngày nay 227 00:09:43,693 --> 00:09:48,525 cùng với máy tính, chỉ là rất chậm thôi. 228 00:09:48,525 --> 00:09:50,631 Để bạn hiểu nó chậm thế nào, 229 00:09:50,631 --> 00:09:54,470 nó có khoảng 1k bộ nhớ. 230 00:09:54,470 --> 00:09:57,388 Nó sử dụng thẻ đục lỗ có sẵn, 231 00:09:57,388 --> 00:10:03,148 và chạy chậm hơn khoảng 10.000 lần chiếc ZX81 đầu tiên. 232 00:10:03,148 --> 00:10:04,751 Nó có một gói RAM. 233 00:10:04,751 --> 00:10:07,930 Bạn có thể thêm rất nhiều thêm bộ nhớ nếu bạn muốn. 234 00:10:07,930 --> 00:10:10,256 Vậy thì, điều đó mang gì cho chúng ta hôm nay? 235 00:10:10,256 --> 00:10:11,864 Có nhiều dự án. 236 00:10:11,864 --> 00:10:14,797 Ở tận Swindon, Bảo tàng Khoa học lưu trữ, 237 00:10:14,797 --> 00:10:16,491 có hàng trăm dự án và hàng ngàn trang 238 00:10:16,491 --> 00:10:19,960 ghi chú bởi Charles Babbage về động cơ phân tích này. 239 00:10:19,960 --> 00:10:23,921 Trong số đó là một tập hợp các dự án mà chúng tôi gọi là Dự án 28, 240 00:10:23,921 --> 00:10:26,075 và đó cũng là tên của một tổ chức từ thiện mà tôi đã bắt tay 241 00:10:26,075 --> 00:10:28,809 với Doron Swade, người quản lí máy tính 242 00:10:28,809 --> 00:10:31,048 tại Bảo tàng Khoa học, và cũng là người dẫn dắt 243 00:10:31,048 --> 00:10:32,478 dự án để tạo ra một công cụ khác biệt, 244 00:10:32,478 --> 00:10:35,036 và dự án của chúng tôi là tạo ra nó. 245 00:10:35,036 --> 00:10:38,902 Ở ngay South Kensington, chúng tôi sẽ xây dựng các cỗ máy phân tích. 246 00:10:38,902 --> 00:10:40,904 Dự án được chia ra nhiều phần. 247 00:10:40,904 --> 00:10:43,424 Một là từ các lưu trữ của Babbage. 248 00:10:43,424 --> 00:10:45,346 Nó đã được hoàn thành. Bây giờ, thứ hai là nghiên cứu 249 00:10:45,346 --> 00:10:48,456 tất cả các dự án để xác định những gì cần xây dựng. 250 00:10:48,456 --> 00:10:52,900 Phần thứ ba là một mô phỏng máy tính của chiếc máy 251 00:10:52,900 --> 00:10:55,823 và phần cuối là tạo ra một chiếc có thật tại Bảo tàng Khoa học. 252 00:10:55,823 --> 00:10:58,399 Khi nó được xây dựng, bạn cuối cùng sẽ có thể hiểu một máy tính hoạt động ra sao, 253 00:10:58,399 --> 00:11:00,233 bởi vì thay vì có một chip nhỏ ở phía trước, 254 00:11:00,233 --> 00:11:02,843 bạn sẽ nhìn vào thứ to lớn này và nói, "Ah, 255 00:11:02,843 --> 00:11:06,178 tôi thấy bộ nhớ hoạt động, tôi thấy các CPU điều hành, 256 00:11:06,178 --> 00:11:10,045 Tôi nghe thấy nó hoạt động. Tôi có thể ngửi nó hoạt động." 257 00:11:10,045 --> 00:11:12,644 Nhưng ở phần mà chúng tôi sắp làm mô phỏng 258 00:11:12,644 --> 00:11:14,401 Babbage đã tự mình viết, 259 00:11:14,401 --> 00:11:16,019 "Chừng nào các cỗ máy phân tích tồn tại, 260 00:11:16,019 --> 00:11:19,723 nó chắc chắn sẽ dẫn đường cho tương lai của khoa học. 261 00:11:19,723 --> 00:11:21,568 Tất nhiên, ông không chế tạo nó, bởi vì ông luôn luôn nghĩ ra 262 00:11:21,568 --> 00:11:23,650 những kế hoạch mới, nhưng khi đã được xây dựng, tất nhiên, 263 00:11:23,650 --> 00:11:27,160 trong thập niên 1940, tất cả mọi thứ thay đổi. 264 00:11:27,160 --> 00:11:28,983 Bây giờ, tôi sẽ gợi ý cho bạn nó trông như thế nào 265 00:11:28,983 --> 00:11:31,616 khi hoạt động trong một video 266 00:11:31,616 --> 00:11:36,210 cho thấy một phần của CPU cơ khí làm việc. 267 00:11:39,210 --> 00:11:42,209 Đây là 3 bộ bánh răng, 268 00:11:42,209 --> 00:11:45,031 và sẽ thêm vào nữa. Đây là cơ chế thêm 269 00:11:45,031 --> 00:11:47,688 đang hoạt động. Bạn hãy tưởng tượng cả chiếc máy khổng lồ này. 270 00:11:47,688 --> 00:11:48,847 Cho tôi 5 năm. 271 00:11:48,847 --> 00:11:51,191 Trước khi những năm 2030s xảy ra, chúng tôi sẽ hoàn thành nó. 272 00:11:51,191 --> 00:11:54,161 Cảm ơn rất nhiều. (Vỗ tay)