WEBVTT 00:00:00.937 --> 00:00:02.633 Đây là một bức ảnh 00:00:02.633 --> 00:00:05.449 một người đàn ông mà nhiều năm nay 00:00:05.449 --> 00:00:09.170 tôi đã ngấm ngầm muốn giết đi. NOTE Paragraph 00:00:09.170 --> 00:00:12.190 Đây là cha tôi. 00:00:12.190 --> 00:00:15.927 Clinton George Grant "mắt húp". 00:00:15.927 --> 00:00:18.198 Ông ấy được gọi là "Mắt húp" bởi ông ấy có 00:00:18.198 --> 00:00:22.358 những chỗ húp lên ở dưới mắt. 00:00:22.358 --> 00:00:25.134 Khi tôi lên 10, cùng với các anh chị em, 00:00:25.134 --> 00:00:29.250 tôi mơ được cạo chất độc 00:00:29.250 --> 00:00:33.200 từ giấy giết ruồi vào ly cà phê của ông 00:00:33.200 --> 00:00:35.055 rồi đập vỡ ly thủy tinh và rắc 00:00:35.055 --> 00:00:38.044 vào bữa sáng của ông ấy, 00:00:38.044 --> 00:00:39.754 làm thảm trên cầu thang long ra 00:00:39.754 --> 00:00:43.482 cho ông ấy trượt ngã gãy cổ. 00:00:43.482 --> 00:00:45.109 Nhưng ông luôn luôn 00:00:45.109 --> 00:00:47.361 nhảy qua bậc thang lỏng đó, 00:00:47.361 --> 00:00:49.190 ông luôn chui ra khỏi căn nhà 00:00:49.190 --> 00:00:51.030 dễ dàng như uống ngụm cà phê 00:00:51.030 --> 00:00:53.818 hay một bữa ăn nhỏ. 00:00:53.818 --> 00:00:55.104 Và cứ thế trong nhiều năm, 00:00:55.104 --> 00:00:57.064 tôi đã lo sợ rằng cha tôi sẽ chết 00:00:57.064 --> 00:00:59.138 trước khi tôi có cơ hội giết ông ấy. 00:00:59.138 --> 00:01:03.730 (Cười lớn) NOTE Paragraph 00:01:03.730 --> 00:01:06.721 Trước khi mẹ tôi đuổi ông ta đi 00:01:06.721 --> 00:01:08.378 và đừng quay trở lại, 00:01:08.378 --> 00:01:12.634 Mắt Húp từng là một gã quái vật. 00:01:12.634 --> 00:01:16.219 Ông ta suốt ngày tỏ ra giận dữ 00:01:16.219 --> 00:01:19.827 giống như tôi, các bạn thấy đấy. 00:01:19.827 --> 00:01:23.127 Ông ấy làm đêm ở Vauxhall Motors, Luton 00:01:23.127 --> 00:01:26.286 yêu cầu im lặng tuyệt đối trong căn nhà, 00:01:26.286 --> 00:01:28.958 vì thế khi chúng tôi tan học về nhà 00:01:28.958 --> 00:01:31.178 lúc 3:30 chiều, chúng tôi hay nằm rúc vào nhau 00:01:31.178 --> 00:01:34.248 cạnh cái TV, giống như những tên trộm két, 00:01:34.248 --> 00:01:36.734 chúng tôi xoay cái nút chỉnh âm lượng 00:01:36.734 --> 00:01:39.527 trên TV cho nó gần như im lặng 00:01:39.527 --> 00:01:41.838 Và thỉnh thoảng, khi như thế, 00:01:41.838 --> 00:01:44.270 rất nhiều tiếng "Shhh", "Shhh" 00:01:44.270 --> 00:01:46.135 phát ra trong căn nhà 00:01:46.135 --> 00:01:48.110 đến nỗi mà tôi tưởng chúng tôi như là 00:01:48.110 --> 00:01:51.610 đội quân tàu ngầm Đức 00:01:51.610 --> 00:01:54.102 len lỏi men theo bờ đại dương 00:01:54.102 --> 00:01:55.918 Khi đó trên mặt nước 00:01:55.918 --> 00:01:59.663 HMS "Mắt húp" đi tuần tra 00:01:59.663 --> 00:02:01.790 và sẵn sàng gieo cái chết vào thứ gì 00:02:01.790 --> 00:02:05.777 gây tiếng động gây xao nhãng. NOTE Paragraph 00:02:05.777 --> 00:02:08.712 Vậy nên bài học là 00:02:08.712 --> 00:02:10.160 "Đừng tự gây nên sự chú ý 00:02:10.160 --> 00:02:12.424 khi ở trong nhà hay ở bên ngoài." 00:02:12.424 --> 00:02:15.110 Có lẽ nó là một bài học của dân di cư. 00:02:15.110 --> 00:02:18.280 Chúng tôi ở bên dưới sóng rada, 00:02:18.280 --> 00:02:19.775 nên không có liên lạc nào 00:02:19.775 --> 00:02:22.936 giữa Mắt Húp và chúng tôi hoặc ngược lại 00:02:22.936 --> 00:02:25.544 và âm thanh mà chúng tôi mong mỏi nhất, 00:02:25.544 --> 00:02:27.298 bạn biết đó khi bạn còn bé, bạn muốn 00:02:27.298 --> 00:02:30.736 cha của bạn về nhà và điều đó thật sự hạnh phúc 00:02:30.736 --> 00:02:32.490 và bạn đang mong chờ tiếng cửa mở. 00:02:32.490 --> 00:02:33.746 Còn âm thanh mà chúng tôi mong mỏi 00:02:33.746 --> 00:02:35.639 là tiếng đóng cửa, 00:02:35.639 --> 00:02:40.347 nó đồng nghĩa với việc ông ta đi khỏi và không quay trở lại. NOTE Paragraph 00:02:40.347 --> 00:02:43.806 Vì thế trong ba thập kỉ, 00:02:43.806 --> 00:02:46.847 tôi chưa từng đưa mắt nhìn cha tôi và ông cũng vậy. 00:02:46.847 --> 00:02:48.615 Chúng tôi chưa từng nói chuyện với nhau trong ba thập kỉ 00:02:48.615 --> 00:02:50.416 sau đó hai năm trước, tôi quyết định 00:02:50.416 --> 00:02:54.687 gây sự chú ý lên ông ta. NOTE Paragraph 00:02:54.687 --> 00:02:56.575 "Chúng mày đang bị theo dõi. 00:02:56.575 --> 00:02:58.431 Đúng vậy. 00:02:58.431 --> 00:03:00.495 Chúng mày đang bị theo dõi." 00:03:00.495 --> 00:03:03.159 Đó là câu thần chú ông dành cho chúng tôi 00:03:03.159 --> 00:03:04.832 Ngày qua tháng lại ông đều nói câu này. 00:03:04.832 --> 00:03:07.935 Đó là vào những năm 70, ở Luton, 00:03:07.935 --> 00:03:09.564 nơi ông ta làm cho Vauxhall Motors, 00:03:09.564 --> 00:03:11.391 và ông là một người Jamaica. 00:03:11.391 --> 00:03:12.450 Điều mà ông ta ngụ ý là 00:03:12.450 --> 00:03:14.561 mày, đứa con một người nhập cư gốc Jamaica 00:03:14.561 --> 00:03:16.479 đang bị theo dõi 00:03:16.479 --> 00:03:18.136 xem mày quay đường nào, xem liệu 00:03:18.136 --> 00:03:22.255 mày có tuân theo định kiến của nước sở tại đối với mày hay không, 00:03:22.255 --> 00:03:24.855 bị coi là vô tích sự, lười biếng, 00:03:24.855 --> 00:03:27.416 định mệnh gắn liền với cuộc đời tù tội. 00:03:27.416 --> 00:03:29.150 Mày đang bị theo dõi đấy, 00:03:29.150 --> 00:03:33.493 nên là dẹp cái sự mong đợi của mày đi. 00:03:33.493 --> 00:03:37.771 Cuối cùng, Mắt húp và bạn ông ta 00:03:37.771 --> 00:03:39.426 hầu hết người Jamaica, 00:03:39.426 --> 00:03:43.180 đã đưa ra một phương châm của người Jamaica: 00:03:43.180 --> 00:03:45.794 Quay mặt tốt nhất về thế giới, 00:03:45.794 --> 00:03:48.068 cho thế giới thấy phần đẹp nhất của bạn. NOTE Paragraph 00:03:48.068 --> 00:03:49.842 Nếu các bạn từng xem hình ảnh 00:03:49.842 --> 00:03:51.978 của những người di cư đến Ca-ri-bê 00:03:51.978 --> 00:03:53.630 những năm 40, năm 50 00:03:53.630 --> 00:03:55.026 bạn có lẽ sẽ thấy rất nhiều người đàn ông 00:03:55.026 --> 00:03:56.915 đội mũ nỉ mềm. 00:03:56.915 --> 00:04:00.556 Giờ thì không còn tục đội mũ nỉ mềm ở Jamaica nữa. 00:04:00.556 --> 00:04:03.499 Họ đã tạo ra phong tục đó cho những người di cư đến đây. 00:04:03.499 --> 00:04:05.266 Họ muốn tự thiết lập bản thân 00:04:05.266 --> 00:04:07.600 theo cách mà họ muốn được lĩnh hội, 00:04:07.600 --> 00:04:09.031 thế nên cái cách họ nhìn 00:04:09.031 --> 00:04:11.974 và những cái tên họ đặt cho mình 00:04:11.974 --> 00:04:13.646 đã định nghĩa họ. 00:04:13.646 --> 00:04:19.135 Theo đó thì Mắt Húp là một gã hói và có đôi mắt sưng húp. 00:04:19.135 --> 00:04:23.147 Tidy Boots thì rất cầu kì về giày dép. 00:04:23.147 --> 00:04:25.859 Anxious thì luôn luôn lo lắng. 00:04:25.859 --> 00:04:28.588 Clock thì có một cánh tay dài hơn cánh tay kia. 00:04:28.588 --> 00:04:32.236 (Cười lớn) 00:04:32.236 --> 00:04:33.972 Và cái tên tôi thích thú nhất là gã có tên Summerwear. 00:04:35.708 --> 00:04:37.444 Khi Summerwear đến đất nước này 00:04:37.444 --> 00:04:39.563 đầu những năm 60, anh ta cứ khăng khăng 00:04:39.563 --> 00:04:41.940 mặt bộ quần áo mùa hè sáng màu, 00:04:41.940 --> 00:04:43.416 không quan tâm tới thời tiết, 00:04:43.416 --> 00:04:45.214 trong khi tìm hiểu đời sống của họ, 00:04:45.214 --> 00:04:47.910 tôi đã hỏi mẹ tôi, "Rồi Summerwear sẽ ra sao?" 00:04:47.910 --> 00:04:52.737 Và bà trả lời, "Ông ta bị cảm và chết." (Cười lớn) 00:04:52.737 --> 00:04:54.593 Nhưng những người giống Summerwear 00:04:54.593 --> 00:04:56.055 đã dạy chúng tôi tầm quan trọng của phong cách. 00:04:56.055 --> 00:04:58.177 Có lẽ họ đã phóng đại phong cách của họ 00:04:58.177 --> 00:05:01.393 bởi họ nghĩ rằng họ không được cho là 00:05:01.393 --> 00:05:03.497 tương đối văn minh, 00:05:03.497 --> 00:05:06.313 và họ đã truyền đạt cho các thế hệ sau thái độ này 00:05:06.313 --> 00:05:08.913 và những nỗi buồn bực vào chúng tôi, thế hệ kế tiếp, 00:05:08.913 --> 00:05:11.100 nhiều đến nỗi mà khi tôi trưởng thành, 00:05:11.100 --> 00:05:13.473 nếu trên TV hay báo đài 00:05:13.473 --> 00:05:14.981 xuất hiện một bản tin về một người da đen 00:05:14.981 --> 00:05:16.665 bị kết án - 00:05:16.665 --> 00:05:20.329 buôn lậu, giết người, đột nhập - 00:05:20.329 --> 00:05:23.881 chúng tôi tỏ ra khó chịu với cha mẹ chúng tôi, 00:05:23.881 --> 00:05:26.545 bởi họ cứ để mặc cái xấu tiếp diễn. 00:05:26.545 --> 00:05:27.998 Bạn không chỉ đại diện cho bản thân. 00:05:27.998 --> 00:05:29.740 Bạn đại diện cho cả một tập thể, 00:05:29.740 --> 00:05:34.248 và thật khó khăn khi phải chấp nhận 00:05:34.248 --> 00:05:36.512 rằng bạn sẽ bị đánh đồng 00:05:36.512 --> 00:05:40.656 với số đông tập thể đó. 00:05:40.656 --> 00:05:44.428 Đó là những thứ cần được thử thách. 00:05:44.428 --> 00:05:48.709 Cha tôi và nhiều đồng nghiệp của ông 00:05:48.709 --> 00:05:52.170 cho ra đời một loại cần chuyển số xe tự động 00:05:52.170 --> 00:05:54.392 Chúng được tạo ra để chuyển số xe tự động 00:05:54.392 --> 00:05:57.243 Chúng tôi giữ im lặng. 00:05:57.243 --> 00:05:58.596 Khi ông nói với chúng tôi, 00:05:58.596 --> 00:06:01.461 nó bắt nguồn từ sâu thẳm đáy lòng. 00:06:01.461 --> 00:06:03.049 Chúng đã củng cố thêm niềm tin 00:06:03.049 --> 00:06:07.178 rằng sự nghi ngờ sẽ làm hao mòn chúng. 00:06:07.178 --> 00:06:10.769 Khi tôi đang làm việc tại nhà 00:06:10.769 --> 00:06:14.620 và viết lách, sau một ngày liền, tôi vội xuống nhà 00:06:14.620 --> 00:06:17.926 tôi thực sự thích thú khi nói về Marcus Garvey hay Bob Marley, 00:06:17.926 --> 00:06:20.790 từ ngữ cứ tuôn ra từ miệng tôi như ong bướm 00:06:20.790 --> 00:06:23.286 và tôi rất bất ngờ khi các con tôi chặn lại, 00:06:23.286 --> 00:06:26.966 chúng nói "Bố, chẳng ai quan tâm đâu." 00:06:26.966 --> 00:06:30.956 (Cười lớn) NOTE Paragraph 00:06:30.956 --> 00:06:32.870 Nhưng chúng có thực sự quan tâm đấy. 00:06:32.870 --> 00:06:34.433 Chúng đi lướt qua. 00:06:34.433 --> 00:06:36.940 Bằng cách nào đó chúng tìm thấy đường đến với bạn. 00:06:36.940 --> 00:06:40.544 Chúng định hình cuộc sống theo trình tự cuộc đời bạn, 00:06:40.544 --> 00:06:44.570 như tôi đã làm với cha mẹ tôi, có lẽ 00:06:44.570 --> 00:06:47.184 Mắt Húp đã làm thế với bố của ông. 00:06:47.184 --> 00:06:48.826 Và rõ ràng là 00:06:48.826 --> 00:06:51.784 trong khi nhìn vào cuộc đời ông ấy 00:06:51.784 --> 00:06:54.840 và thấu hiểu, như họ nói, 00:06:54.840 --> 00:06:56.152 những người thổ dân Châu Mỹ nói, 00:06:56.152 --> 00:06:57.781 "Đừng chỉ trích người da đỏ 00:06:57.781 --> 00:07:00.093 trừ phi bạn có thể đi giày của họ" NOTE Paragraph 00:07:00.093 --> 00:07:02.992 Nhưng khi nhớ về cuộc đời ông ấy, 00:07:02.992 --> 00:07:06.260 thật bình thường và giản đơn để hình dung 00:07:06.260 --> 00:07:09.240 cuộc đời một người Ca-ri-bê ở Anh những năm 70 00:07:09.240 --> 00:07:14.224 với những cái bát hoa quả nhựa 00:07:14.224 --> 00:07:17.288 mái ngói polystyren, 00:07:17.288 --> 00:07:19.576 ghế trường kỷ được bọc chắc chắn 00:07:19.576 --> 00:07:22.948 trong những cái vỏ trong suốt mà chúng được chuyển đến. 00:07:22.948 --> 00:07:24.800 Nhưng cái khó khăn hơn để định hướng 00:07:24.800 --> 00:07:26.292 là mặt bằng tình cảm 00:07:26.292 --> 00:07:28.262 giữa các thế hệ, 00:07:28.262 --> 00:07:33.000 và câu ngạn ngữ cổ nói "gừng càng già càng cay" 00:07:33.000 --> 00:07:35.045 là không đúng. 00:07:35.045 --> 00:07:38.528 Tuổi tác đi liền với sự che giấu lòng trân trọng 00:07:38.528 --> 00:07:41.896 và những sự thật phũ phàng. NOTE Paragraph 00:07:41.896 --> 00:07:44.668 Nhưng một thứ luôn đúng là cha mẹ tôi, 00:07:44.668 --> 00:07:47.144 họ là minh chứng cho điều đó, 00:07:47.144 --> 00:07:49.912 họ không tin sự giáo dục của nhà nước đối với tôi. 00:07:49.912 --> 00:07:52.402 Vậy hãy lắng nghe xem tôi thế nào. 00:07:52.402 --> 00:07:56.684 Họ đã cố gắng đưa tôi vào học một trường tư thục, 00:07:56.684 --> 00:07:58.441 nhưng cha tôi lại làm ở Vauxhall Motors. 00:07:58.441 --> 00:08:02.232 Khá là khó khăn cho việc chu cấp 00:08:02.232 --> 00:08:04.872 học phí và nuôi nấng đàn con của ông. 00:08:04.872 --> 00:08:06.856 Tôi còn nhớ hồi đến trường 00:08:06.856 --> 00:08:08.980 để thi đầu vào, cha tôi đã nói 00:08:08.980 --> 00:08:12.580 với nhà mục sư - nó là ngôi trường công giáo- 00:08:12.580 --> 00:08:16.807 ông muốn một kiểu giáo dục tốt hơn cho đứa trẻ, 00:08:16.807 --> 00:08:19.735 và ông ấy, cha tôi, cũng 00:08:19.735 --> 00:08:22.375 dường như chẳng bao giờ cố vượt qua những thứ vớ vẩn, 00:08:22.375 --> 00:08:24.995 không bao giờ để tâm đến các kì thi đầu vào. 00:08:24.995 --> 00:08:26.940 Nhưng để chu cấp học hành cho tôi, 00:08:26.940 --> 00:08:29.663 ông ấy sẽ phải sử dụng đến mưu mẹo 00:08:29.663 --> 00:08:32.765 để có đủ tiền cho việc học của tôi 00:08:32.765 --> 00:08:36.369 bằng cách buôn thứ hàng hóa cấm chứa ở sau xe ông ấy 00:08:36.369 --> 00:08:37.801 và nó ngày càng tinh vi hơn 00:08:37.801 --> 00:08:39.961 bởi cha tôi, đó không còn là xe của ông nữa. 00:08:39.961 --> 00:08:41.769 Ông luôn khao khát có một chiếc xe như thế, 00:08:41.769 --> 00:08:43.845 dù cha tôi đã có một chiếc Mini, 00:08:43.845 --> 00:08:48.343 và ông chưa bao giờ, là một người Jamaia nhập cư, 00:08:48.343 --> 00:08:50.696 ông chưa bao giờ có bằng lái, 00:08:50.696 --> 00:08:54.260 ông chưa từng có bất kì bảo hiểm hay thuế đường bộ hay kì thi sát hạch nào. 00:08:54.260 --> 00:08:56.199 Ông ấy nghĩ, "Tao biết lái xe thế nào; 00:08:56.199 --> 00:08:59.279 tại sao tao cần phải có sự cấp phép của nhà nước?" 00:08:59.279 --> 00:09:01.511 Nhưng nó trở thành dối trá khi chúng tôi 00:09:01.511 --> 00:09:03.724 bị cảnh sát ngăn chặn, rất nhiều cảnh sát, 00:09:03.724 --> 00:09:04.941 và tôi cũng rất ấn tượng bởi cái cách 00:09:04.941 --> 00:09:06.840 cha tôi thương thảo với cảnh sát. 00:09:06.840 --> 00:09:09.648 Ông ấy sẽ ngay lập tức về phe ngài cảnh sát, 00:09:09.648 --> 00:09:13.735 có thể Hạ sĩ Bloggs trở thành Thanh tra Bloggs 00:09:13.735 --> 00:09:14.919 trong khi nói chuyện 00:09:14.919 --> 00:09:16.903 và vẫy chào chúng tôi rất thân thiện. 00:09:16.903 --> 00:09:18.771 Cha tôi đang cho thấy cái mà ở Jamaica 00:09:18.771 --> 00:09:22.953 chúng tôi gọi là "giả ngu để lợi dụng." 00:09:22.953 --> 00:09:26.322 Nhưng nó cũng thêm vào cái ý niệm 00:09:26.322 --> 00:09:28.128 rằng ông ấy đang bị bó hẹp 00:09:28.128 --> 00:09:30.432 hoặc bị coi thường bởi viên cảnh sát- 00:09:30.432 --> 00:09:32.249 như một đứa trẻ lên 10, tôi đã thấy - 00:09:32.249 --> 00:09:34.820 nhưng cũng tồn tại một sự mâu thuẫn theo sau quyền lực. 00:09:34.820 --> 00:09:36.465 Một đằng là 00:09:36.465 --> 00:09:38.092 chơi khăm quyền lực 00:09:38.092 --> 00:09:40.408 nhưng đằng khác lại là chiều theo 00:09:40.408 --> 00:09:42.229 quyền lực, 00:09:42.229 --> 00:09:44.184 và những người Ca-ri-bê này 00:09:44.184 --> 00:09:48.319 có một sự phục tùng quá sức chịu đựng với quyền lực, 00:09:48.319 --> 00:09:50.529 điều này rất nổi bật và khác lạ, 00:09:50.529 --> 00:09:53.633 bởi những người di cư rất dũng cảm. 00:09:53.633 --> 00:09:56.393 Họ bỏ nhà ra đi. Bố và mẹ tôi 00:09:56.393 --> 00:10:00.320 rời Jamaica và rong ruổi suốt 4000 dặm, 00:10:00.320 --> 00:10:04.144 và tuy nhiên họ bẩm sinh là dân du mục. 00:10:04.144 --> 00:10:05.912 Họ nhút nhát, 00:10:05.912 --> 00:10:07.361 và đâu đó trên dòng đời, 00:10:07.361 --> 00:10:09.202 trật tự tự nhiên bị đảo ngược. 00:10:09.202 --> 00:10:12.689 Những đứa con bỗng trở thành bố mẹ của bố mẹ chúng. NOTE Paragraph 00:10:14.646 --> 00:10:17.143 Những người Ca-ri-bê đến đất nước này với một kế hoạch năm năm: 00:10:17.143 --> 00:10:19.142 họ sẽ làm việc, có ít tiền, và rồi trở về, 00:10:19.142 --> 00:10:21.965 nhưng 5 năm thành 10, 10 thành 15, 00:10:21.965 --> 00:10:24.800 và trước khi bạn hiểu thì bạn đang thay đổi cục diện, 00:10:24.800 --> 00:10:27.942 và lúc đó, bạn biết đây là nơi bạn ở lại. 00:10:27.942 --> 00:10:30.406 Mặc dù vẫn có kiểu sống tạm thời 00:10:30.406 --> 00:10:32.853 mà cha mẹ chúng tôi cảm thấy khi ở đây, 00:10:32.853 --> 00:10:37.040 nhưng chúng tôi biết rằng trò chơi đã kết thúc. 00:10:37.040 --> 00:10:39.798 Tôi nghĩ họ có cảm giác 00:10:39.798 --> 00:10:45.148 rằng họ sẽ không thể tiếp tục với những lí tưởng 00:10:45.148 --> 00:10:47.155 về cuộc sống mà họ mong đợi. 00:10:47.155 --> 00:10:49.137 Thực tế rất khác. 00:10:49.137 --> 00:10:51.211 Thêm nữa, đúng là hiện thực 00:10:51.211 --> 00:10:52.629 đang cố dạy dỗ tôi. 00:10:52.629 --> 00:10:56.691 Vừa bắt đầu hành trình, cha tôi đã dừng lại. 00:10:56.691 --> 00:10:59.419 Mẹ tôi bị bỏ lại một mình nuôi dạy tôi, 00:10:59.419 --> 00:11:02.140 và như George Lamming nói, 00:11:02.140 --> 00:11:05.919 mẹ tôi đồng thời cũng là cha tôi. NOTE Paragraph 00:11:05.919 --> 00:11:08.781 Mặc dù vắng bóng ông ấy, câu thần chú vẫn tiếp diễn: 00:11:08.781 --> 00:11:09.948 Mày đang bị theo dõi. 00:11:09.948 --> 00:11:13.150 Nhưng tính cảnh giác ấy dễ dẫn tới ưu phiền, 00:11:13.150 --> 00:11:15.399 nhiều năm sau, khi tôi khám phá ra 00:11:15.399 --> 00:11:16.713 tại sao nhiều người da đen trẻ tuổi 00:11:16.713 --> 00:11:18.844 bị chẩn đoán mắc bệnh tâm thần phân liệt, 00:11:18.844 --> 00:11:21.351 gấp 6 lần so với bình thường, 00:11:21.351 --> 00:11:24.623 tôi không bất ngờ khi nghe nhà tâm thần học nói rằng 00:11:24.623 --> 00:11:29.081 "Người da đen được giáo dục trong ảo tưởng." 00:11:29.081 --> 00:11:32.952 Và tôi nghĩ Mắt Húp cũng đã như thế. NOTE Paragraph 00:11:32.952 --> 00:11:35.479 Giờ tôi cũng đã có một đứa con trai 10 tuổi, 00:11:35.479 --> 00:11:38.328 và quay sang nhìn Mắt Húp 00:11:38.328 --> 00:11:39.704 và tôi đi tìm ông. 00:11:39.704 --> 00:11:43.306 Ông đã trở lại Luton, giờ đã 82 tuổi, 00:11:43.306 --> 00:11:46.946 tôi đã không gặp ông suốt 30 năm nay, 00:11:46.946 --> 00:11:48.544 khi ông mở cửa, 00:11:48.544 --> 00:11:52.448 tôi thấy người đàn ông nhỏ bé với ánh mắt biết cười trìu mến, 00:11:52.448 --> 00:11:54.791 ông ấy đang cười, và tôi chưa từng thấy điều đó. 00:11:54.791 --> 00:11:57.839 Tôi bị bối rối. 00:11:57.839 --> 00:12:00.900 Chúng tôi ngồi xuống, cạnh ông là một người đồng hương, 00:12:00.900 --> 00:12:03.455 kể lại mấy chuyện cũ, 00:12:03.455 --> 00:12:05.929 và cha tôi nhìn tôi, 00:12:05.929 --> 00:12:07.583 ông nhìn tôi như thể tôi sẽ 00:12:07.583 --> 00:12:11.227 biến đi một cách thần kì như tôi vừa xuất hiện. 00:12:11.227 --> 00:12:13.463 Ông quay sang bạn ông, nói: 00:12:13.463 --> 00:12:16.423 "Chàng trai này và tôi có sự gắn bó rất sâu đậm, 00:12:16.423 --> 00:12:19.383 gắn bó rất rất sâu đậm" 00:12:19.383 --> 00:12:21.560 Nhưng tôi chưa bao giờ cảm nhận được nó. 00:12:21.560 --> 00:12:23.559 Nếu có xuất hiện một cảm xúc 00:12:23.559 --> 00:12:26.383 thì nó rất yếu và gần như không có. 00:12:26.383 --> 00:12:28.223 Tôi cảm thấy trong cuộc hội ngộ này 00:12:28.223 --> 00:12:32.840 tôi đang thử vai làm con trai của ông. NOTE Paragraph 00:12:32.840 --> 00:12:34.832 Khi quyền sách được xuất bản, 00:12:34.832 --> 00:12:36.568 có nhiều bài viết công tâm về những trang báo toàn quốc 00:12:36.568 --> 00:12:39.840 nhưng ở Luton trang báo được chọn không phải là The Guardian, 00:12:39.840 --> 00:12:42.127 mà là the Luton News, 00:12:42.127 --> 00:12:45.903 the Luton News chạy như dòng tin chính của quyển sách, 00:12:45.903 --> 00:12:51.122 "Quyển sách có thể hàn gắn kẽ nứt 32 năm." 00:12:51.122 --> 00:12:54.434 Tôi hiểu nó đại diện cho 00:12:54.434 --> 00:12:56.527 khoảng cách giữa thế hệ này với thế hệ sau, 00:12:56.527 --> 00:13:00.341 giữa những người như tôi và thế hệ cha tôi 00:13:00.341 --> 00:13:02.589 nhưng nó không được nhắc tới trong những bút kí 00:13:02.589 --> 00:13:04.693 hay tự truyện về cuộc đời người Ca-ri-bê 00:13:04.693 --> 00:13:08.777 Giống truyền thống không tán gẫu về nghề nghiệp của mình chỗ đông người. 00:13:08.777 --> 00:13:13.433 Nhưng tôi vô tư với điều đó, và tôi nghĩ, chắc chắn rồi, 00:13:13.433 --> 00:13:15.329 có một khả năng là 00:13:15.329 --> 00:13:19.522 nó sẽ gợi mở cuộc hội thoại mà chúng tôi chưa từng có. 00:13:19.522 --> 00:13:23.726 Có lẽ nó sẽ lấp đầy khoảng cách thế hệ. 00:13:23.726 --> 00:13:26.253 Nó có thể là công cụ sửa chữa. 00:13:26.253 --> 00:13:28.654 Tôi thậm chí còn bắt đầu cảm thấy quyển sách này 00:13:28.654 --> 00:13:31.542 có thể được cha tôi lĩnh hội 00:13:31.542 --> 00:13:35.718 như một hành động cổ vũ con cái. NOTE Paragraph 00:13:35.718 --> 00:13:39.453 Buồn rằng, đó là sự nhầm lẫn ngu ngốc. 00:13:39.453 --> 00:13:43.494 Mắt Húp bị chọc tức bởi những gì ông nhận thức được 00:13:43.494 --> 00:13:46.353 từ sự phóng khoáng của xã hội về khiếm khuyết của ông. 00:13:46.353 --> 00:13:49.254 Ông ấy bị chọc tức bởi sự phản bội của tôi, 00:13:49.254 --> 00:13:51.326 và hôm sau ông đến sạp báo 00:13:51.326 --> 00:13:52.510 yêu cầu quyền được hồi âm, 00:13:52.510 --> 00:13:54.742 và ông ấy được toại nguyện với dòng tiêu đề 00:13:54.742 --> 00:13:57.902 "Mắt Húp đáp trả" 00:13:57.902 --> 00:14:00.870 Nó như thể là một sự đáp trả đối với sự phản bội của tôi. 00:14:00.870 --> 00:14:03.748 Tôi đã không còn là con trai ông. 00:14:03.748 --> 00:14:05.829 Ông ấy nhận ra trong tâm trí rằng gam màu của ông 00:14:05.829 --> 00:14:08.197 bị kéo lê qua bùn lấy, và ông không cho phép điều đó. 00:14:08.197 --> 00:14:10.782 Ông ấy phải phục hồi lại danh dự, ông đã làm vậy 00:14:10.782 --> 00:14:12.930 ban đầu, dù tôi thấy thất vọng 00:14:12.930 --> 00:14:15.290 nhưng tôi dần biết tôn trọng cái quan niệm đó. 00:14:15.290 --> 00:14:18.293 Vẫn còn ánh lửa bập bùng cháy trong mạch máu của ông ấy, 00:14:18.293 --> 00:14:21.910 dù ông đã 82 tuổi. 00:14:21.910 --> 00:14:24.472 Nếu chúng tôi trở lại lúc này 00:14:24.472 --> 00:14:27.703 về với 30 năm im lặng, 00:14:27.703 --> 00:14:33.663 cha tôi sẽ nói "Đâu sẽ vào đấy thôi" NOTE Paragraph 00:14:33.663 --> 00:14:36.855 Người Jamaica sẽ nói cho bạn biết rằng không có gì gọi là sự thật, 00:14:36.855 --> 00:14:38.880 chỉ có các phiên bản của nó. 00:14:38.880 --> 00:14:41.361 Chúng ta đểu tự kể những phiên bản của câu chuyện 00:14:41.361 --> 00:14:44.216 mà chúng ta có thể sống tốt nhất với nó. 00:14:44.216 --> 00:14:46.743 Mỗi thế hệ đều tự xây nên một công trình 00:14:46.743 --> 00:14:48.810 cái mà họ miễn cưỡng hoặc có lúc 00:14:48.810 --> 00:14:51.118 không thể tháo dỡ, 00:14:51.118 --> 00:14:54.764 nhưng trong văn viết, phiên bản câu chuyện của tôi 00:14:54.764 --> 00:14:56.832 đã bắt đầu thay đổi, 00:14:56.832 --> 00:15:00.826 và nó được tách ra khỏi tôi. 00:15:00.826 --> 00:15:03.755 Tôi đã không còn căm thù cha. 00:15:03.755 --> 00:15:08.239 Tôi không còn muốn ông ấy chết đi hay cố giết ông, 00:15:08.239 --> 00:15:12.483 và tôi cảm thấy tự do, 00:15:12.483 --> 00:15:17.347 tự do hơn tôi cảm thấy trước đây. 00:15:17.347 --> 00:15:19.227 Tôi nghĩ rằng liệu sự tự do này 00:15:19.227 --> 00:15:22.142 có thể truyền sang ông được không. NOTE Paragraph 00:15:24.218 --> 00:15:28.570 Trong cuộc hội ngộ đầu tiên đó, 00:15:28.570 --> 00:15:30.946 tôi bị kìm hãm bởi ý tưởng rằng tôi có 00:15:30.946 --> 00:15:34.390 rất ít ảnh của chính mình 00:15:34.390 --> 00:15:36.764 khi còn là một đứa trẻ. 00:15:36.764 --> 00:15:38.954 Đây là một bức ảnh chụp tôi, 00:15:38.954 --> 00:15:41.271 9 tháng tuổi. 00:15:41.271 --> 00:15:43.193 Trong tấm hình gốc, 00:15:43.193 --> 00:15:46.146 tôi được bồng bế bởi cha tôi, Mắt Húp. 00:15:46.146 --> 00:15:48.390 nhưng khi bố mẹ chia tay, mẹ tôi 00:15:48.390 --> 00:15:51.160 đã cắn xén ông khỏi mọi khía cạnh đời sống chúng tôi. 00:15:51.160 --> 00:15:55.224 Mẹ tôi đã lấy một chiếc kéo và cắt hình ông khỏi mọi bức ảnh, 00:15:55.224 --> 00:15:58.766 trong nhiều năm, tôi tự nhủ sự thật về bức ảnh này 00:15:58.766 --> 00:16:01.770 là mày đang cô đơn, 00:16:01.770 --> 00:16:04.570 mày không được ai giúp đỡ. 00:16:04.570 --> 00:16:06.842 Nhưng có một cách nhìn khác về bức ảnh. 00:16:06.842 --> 00:16:09.418 Đây là một bức ảnh được nhìn thấy trước 00:16:09.418 --> 00:16:11.922 về một cuộc đoàn tụ, 00:16:11.922 --> 00:16:14.710 khả năng tôi sẽ được đoàn tụ cha tôi, 00:16:14.710 --> 00:16:18.774 và tôi khao khát được cha nâng đỡ, 00:16:18.774 --> 00:16:21.274 dìu ông với tới ánh sáng. NOTE Paragraph 00:16:21.274 --> 00:16:24.210 Trong hôm đoàn tụ đầu tiên, 00:16:24.210 --> 00:16:26.512 nó thực sự là những thời khắc vụng về và căng thẳng 00:16:26.512 --> 00:16:27.854 để giảm bớt căng thẳng, 00:16:27.854 --> 00:16:30.932 chúng tôi đi dạo. 00:16:30.932 --> 00:16:33.193 Khi chúng tôi đi, tôi đã nảy ra 00:16:33.193 --> 00:16:35.464 ý nghĩ rằng tôi đã trở về làm một đứa trẻ 00:16:35.464 --> 00:16:38.957 mặc dù lúc đó tôi cao hơn bố tôi nhiều. 00:16:38.957 --> 00:16:41.208 Tôi gần như cao hơn bố tôi 1 foot. 00:16:41.208 --> 00:16:43.816 Ông ấy vẫn còn to béo, 00:16:43.816 --> 00:16:48.537 tôi cố bước đều theo ông. 00:16:48.537 --> 00:16:50.114 Và tôi nhận ra rằng ông đang bước 00:16:50.114 --> 00:16:52.890 như thể ông đang bị giám sát, 00:16:52.890 --> 00:16:55.801 nhưng tôi ngưỡng mộ bước chân ông. 00:16:55.801 --> 00:16:58.129 Ông bước như một người đàn ông 00:16:58.129 --> 00:17:01.000 trên con đường thất bại của vòng chung kết F.A Cup 00:17:01.000 --> 00:17:04.952 trèo lên trên bậc để nhận lấy huy chương động viên. 00:17:04.952 --> 00:17:08.576 Đó là danh dự của kẻ chiến bại. NOTE Paragraph 00:17:08.576 --> 00:17:10.993 Cám ơn. NOTE Paragraph 00:17:10.993 --> 00:17:11.871 (Vỗ tay)