(Chuông) (Chuông) Bạch Thầy, thưa Tăng thân, thưa các bạn, con có hai câu hỏi Con là một thiền sinh Con đi tu thiền để tìm kiếm an lạc. Nhưng con chưa tìm được. Trong cuộc sống con cố gắng sống trong chánh niệm, Con cố gắng đặt hy vọng vào sự tu tập. Con có một cuộc sống khó khăn nhưng con cố gắng bình thản. Nhưng con rất bị ảnh hưởng bởi cả những điều bên trong và từ ngoại cảnh. Con thấy con quá yếu đuối để tự lo cho chính mình. Và khi tu thiền cũng vậy. Con cố gắng tu tập... Có đôi lần con thấy luôn có điều gì đó trong con hoặc bên ngoài... Con không thể tập trung vào hơi thở. Con thấy con không làm được điều đó. Có người nói con chưa sẵn sàng để tu thiền. Và con muốn có một vài lời khuyên. Câu hỏi của con là: Điều gì xảy ra trong khi thiền và con có thể làm gì để tinh tấn trong việc tu tập? Bạch Thầy, người bạn của chúng ta đã cố gắng hết sức mình để thực hành chánh niệm trong cuộc sống hàng ngày. Nhưng cô ấy cảm thấy rất bị ảnh hưởng và áp lực từ những tình huống khó khăn trong cuộc sống. Cô ấy không thể giữ vững được niềm an lạc. Khi thực tập thiền tọa, cô đã cố hết sức nhưng vẫn không thể tập trung vào hơi thở, do những điều diễn ra bên trong và bên ngoài cô ấy. Có người cho rằng có thể cô ấy chưa sẵn sàng cho việc tu thiền. Cô ấy mong Thầy hướng dẫn cho cô ấy trong việc tu tập. Đối với những người mới luôn có cảm giác này, cảm giác rằng con không thể tu tập tốt. Giống như chơi tennis. Con phải mất một vài tuần để làm quen với nó. Việc tu thiền cũng giống như thế. Nhưng nếu con thích, con sẽ học nó rất nhanh. Con nghĩ rằng tu thiền là việc khó có thể làm được. Và vì thế con không thể thấy vui thích. Con "phải" tu thiền, con "phải" hít vào thở ra. Con phải ngồi thật yên. Con nghĩ rằng việc tu tập đó chẳng thoải mái chút nào. Con phải tự ép mình làm. Như thế, sẽ rất khó để con tinh tấn. Vì vậy điều đầu tiên cần làm là biến việc tu tập thành niềm vui. Dù là thiền hành, thiền hơi thở hay thiền tọa, con cần học cách biến điều đó thành niềm vui. Khi điều đó trở thành niềm vui con có thể hòa hợp với nó dễ dàng hơn rất nhiều. Con sẽ cảm thấy được nuôi dưỡng và chữa lành. Và con sẽ nhớ nếu con không có cơ hội thực hành tu tập. Có những người trong chúng ta cần thiền toạ, thiền hơi thở và thiền đi. Chúng ta không thể thiếu những pháp hành thiền này, bởi những thực tập đó mang lại cho ta sự thảnh thơi, an lạc, vui thích. Vì vậy điều đầu tiên cần làm là cố gắng học thiền theo cách đó, rằng việc tu thiền sẽ giúp chúng ta vui thích, được nuôi dưỡng và chữa lành. Chứ không phải là điều ta buộc phải làm. Và điều thứ hai là là một người mới bắt đầu, con cần tu tập với một nhóm các bạn đồng tu. Năng lượng tập thể của tăng thân sẽ giúp con tu tập tốt hơn. Con sẽ thấy mọi người đang ngồi yên và tận hưởng hơi thở ra vào. Ai cũng đang tinh tấn trong an lạc, hạnh phúc. Và con dựa vào nguồn năng lượng tập thể của niềm an vui và chánh niệm để hít thở và bước đi. Con cần một tăng thân. Con nên học cách tu tập với một tăng thân, để có thể được lợi lạc từ năng lượng đoàn thể. (Chuông) (Chuông)