(Thức chuông)
(Chuông)
Có phải thiền tập là để cho vui không?
(Đại chúng cười)
Thưa Thầy, người bạn nhỏ của chúng ta hỏi
rằng có phải thiền tập là cho vui không?
Thực hành thiền là để có sự vui vẻ.
(Đại chúng cười)
Bời vì nếu con biết cách thiền tập,
sự thiền định sẽ rất an lạc.
Nếu con không biết cách thiền,
con có thể thấy chán...
hoặc làm con mệt mỏi.
Nhưng nếu con khéo thiền tập,
con sẽ thích ngồi thiền,
con sẽ thích thiền đi,
con cảm nhận hơi thở vào hơi thở ra,
con không bị khó chịu bắt buộc.
Nếu con thấy khó chịu khi ngồi thiền,
nếu con thấy mệt khi thiền đi,
nếu con phải chịu đựng
khi quan sát sự im lặng,
nghĩa là con chưa biết
cách để vào thiền.
Vậy, thiền định cũng là để có niềm vui.
Vậy nên Thầy thích ngồi thiền,
Thầy thích thiền đi,
Thầy thích hít vào và thở ra,
Thầy thích ngổi ăn trong yên lặng,
và Thầy không bị khổ sở.
Thực sự là, Thầy còn thích hơn,
khi làm những việc này trong thiền định.
Có nghĩa là làm trong chánh niệm.
Và nhiều em nhỏ
cũng có thể làm được như vậy.
Trong khi thiền đi,
các em có vẻ rất hạnh phúc.
Các em không nói và không bị khó chịu.
Các em yêu thích sự yên lặng đang có.
Các em đi từng bước một
và hít thở vào ra.
Và khi các em ngồi xuống cùng Thầy,
các em đều yên lặng.
Và không bị khó chịu.
Do đó ta nên biết rằng thiền định có thể
đi kèm với niềm vui, hạnh phúc và vui vẻ.
Câu hỏi hay lắm.
(Đại chúng cười)
(Thức chuông)
(Chuông)