Tôi muốn bạn hãy tưởng tượng điều này trong một lúc.
Hai người đàn ông, Rahul và Rajiv,
sống trong cùng một khu phố,
cùng hưởng một nền giáo dục, có nghề nghiệp giống nhau,
và họ đều được đưa vào nơi cấp cứu của địa phương
vì đau ngực cấp tính.
Rahul được tiến hành mổ tim
nhưng Rajiv bị trả về nhà.
Điều gì có thể giải thích sự khác biệt trong kinh nghiệm của
hai người đàn ông gần như giống hệt nhau này?
Rajiv bị bệnh tâm thần.
Sự khác biệt trong chất lượng chăm sóc y tế
đối với những người bị bệnh tâm thần là một trong những lý do
tại sao cuộc sống của họ ngắn hơn
những người không bị bệnh tâm thần.
Ngay cả trong các nước có nguồn lực tốt nhất trên thế giới,
khoảng cách tuổi thọ này là khoảng 20 năm.
Tại các quốc gia đang phát triển trên thế giới, khoảng cách này
thậm chí còn lớn hơn.
Nhưng tất nhiên, bệnh tâm thần cũng có thể giết người một cách trực tiếp hơn
Ví dụ rõ ràng nhất là tự sát.
Nó có thể gây ngạc nhiên với một số bạn ở đây như nó đã làm với tôi
Khi tôi phát hiện ra rằng tự tử đứng đầu
trong những nguyên nhân chính gây tử vong ở giới trẻ
tại tất cả các nước trên thế giới,
bao gồm các quốc gia nghèo nhất thế giới.
Nhưng ngoài ảnh hưởng của tình trạng sức khỏe
đối với tuổi thọ, chúng tôi cũng quan tâm
đến chất lượng cuộc sống.
Hiện nay, để chúng tôi có thể kiểm tra tác động tổng thể
của điều kiện y tế đối với cả tuổi thọ
và chất lượng cuộc sống, chúng ta cần phải sử dụng
một thước đo được gọi là DALY,
đó là từ viết tắt của Disability-Adjusted Life Year (đánh giá khuyết tật 1 năm cuộc sống).
Bây giờ khi chúng tôi làm điều đó, chúng tôi khám phá một số điều đáng ngạc nhiên
về bệnh tâm thần từ một quan điểm toàn cầu.
Ví dụ, chúng tôi phát hiện ra rằng bệnh tâm thần thuộc
những nguyên nhân hàng đầu gây ra các khuyết tật trên toàn thế giới.
Chẳng hạn như trầm cảm là nguyên nhân hàng đầu thứ ba
gây ra khuyết tật, bên cạch các điều kiện như
tiêu chảy và viêm phổi ở trẻ em.
Khi bạn đặt tất cả các bệnh tâm thần với nhau,
chúng chiếm khoảng 15 phần trăm
trong số tất cả gánh nặng bệnh tật toàn cầu.
Thật vậy, bệnh tâm thần cũng gây hại rất lớn
cho cuộc sống của con người, nhưng vượt ra ngoài gánh nặng bệnh tật,
hãy xem xét các con số tuyệt đối.
Tổ chức y tế thế giới ước tính
có gần bốn đến năm trăm triệu người
sống trên hành tinh nhỏ bé của chúng ta
bị ảnh hưởng bởi một bệnh tâm thần.
Bây giờ một số bạn ở đây
có một chút ngạc nhiên bởi số lượng đó,
nhưng xét cho cùng, sự đa dạng đáng kinh ngạc của
bệnh tâm thần, từ chứng tự kỷ và khuyết tật trí tuệ
trong thời thơ ấu, đến trầm cảm và lo âu,
lạm dụng thuốc và rối loạn tâm thần ở tuổi trưởng thành,
tất cả mọi cách đến mất trí nhớ trong tuổi già,
và tôi khá chắc chắn rằng mỗi và mọi người trong chúng ta
ở đây hôm nay đều có thể nghĩ đến ít nhất một người,
ít nhất một người mà bị ảnh hưởng bởi bệnh tâm thần
trong mạng xã hội có quan hệ gần gũi nhất của chúng ta.
Tôi thấy một số người gật đầu ở kia.
Nhưng ngoài những con số đáng kinh ngạc,
những gì thực sự quan trọng theo quan điểm y tế toàn cầu,
những gì thực sự gây lo ngại theo quan điểm y tế toàn cầu,
đó là phần lớn những cá nhân bị ảnh hưởng
không nhận được sự chăm sóc
mà chúng tôi biết là có thể biến đổi cuộc sống của họ, và hãy nhớ rằng,
chúng tôi có bằng chứng rõ ràng cho thấy một loạt các biện pháp can thiệp,
thuốc, can thiệp tâm lý,
và can thiệp xã hội, có thể tạo ra một sự khác biệt lớn.
Nhưng, ngay tại các quốc gia có nguồn lực tốt nhất,
Ví dụ ở đây là châu Âu, khoảng 50 phần trăm
số người bị ảnh hưởng không nhận được các biện pháp can thiệp này.
Trong số các nước tôi làm việc,
cái gọi là khoảng cách điều trị đó
đạt đến con số đáng ngạc nhiên là 90 phần trăm.
Nhưng điều này không có gì kinh ngạc nếu bạn nói chuyện
với bất cứ ai bị ảnh hưởng bởi bệnh tâm thần,
bạn sẽ có cơ hội nghe thấy những câu chuyện
về nỗi đau ẩn chứa, sự xấu hổ và phân biệt đối xử
trong gần như mọi lĩnh vực của cuộc sống của họ.
Nhưng có lẽ điều đau lòng nhất là
những câu chuyện về sự lạm dụng
đối với ngay cả những quyền cơ bản nhất của con người,
chẳng hạn như các phụ nữ trẻ trong hình ảnh ở đây
điều đó diễn ra hàng ngày,
Đáng buồn thay, ngay cả trong các tổ chức được xây dựng để chăm sóc
cho những người bị bệnh tâm thần, các bệnh viện tâm thần.
Chính sự bất công này đã thực sự thúc đẩy nhiệm vụ của tôi
là cố gắng để làm một chút gì đó để thay đổi cuộc sống
của những người bị ảnh hưởng bởi bệnh tâm thần, và cụ thể là
hành động quan trọng mà tôi tập trung vào là kết nối sự khác biệt
giữa những kiến thức chúng ta có để thay đổi cuộc sống,
các kiến thức về phương pháp điều trị hiệu quả, và làm thế nào để chúng ta thực sự
sử dụng kiến thức này trong thế giới hàng ngày.
Và một thách thức đặc biệt quan trọng mà tôi từng đối mặt
là sự thiếu hụt lớn của các chuyên gia sức khỏe tâm thần,
chẳng hạn như bác sĩ tâm thần và nhà tâm lý học,
nhất là trong thế giới đang phát triển.
Bây giờ tôi đã được đào tạo về ngành y ở Ấn Độ, và sau đó
Tôi đã chọn tâm thần học là chuyên môn của mình, nhiều đến mất tinh thần
của mẹ tôi và tất cả các thành viên gia đình của tôi, những người
nghĩ phẫu thuật thần kinh sẽ là
một lựa chọn hơn đáng kính hơn cho đứa con trai thông minh của họ.
Dù thế nào, tôi đã bước vào, tôi gắn chặt với tâm thần học,
và thấy mình đào tạo tại Anh tại một trong số
các bệnh viện tốt nhất ở đất nước này. Tôi đã rất vinh dự.
Tôi làm việc trong một nhóm gồm những người vô cùng tài năng, nhiệt tình,
nhưng quan trọng nhất, họ là những chuyên gia về sức khỏe tâm thần
được đào tạo chuyên sâu.
Ngay sau khóa đào tạo, đầu tiên là tôi làm việc
ở Zimbabwe và sau đó ở Ấn Độ, và tôi đã phải đối mặt
bởi một thực tế hoàn toàn mới.
Đây là một thế giới thực nơi hầu như không có
bất cứ một các chuyên gia sức khỏe tâm thần nào.
Ví dụ như ở Zimbabwe, chỉ có khoảng
hơn một chục bác sĩ tâm thần, hầu hết trong số đó sống và làm việc
thành phố Harare, chỉ để lại một vài người
để giải quyết các nhu cầu chăm sóc sức khỏe tâm thần
của 9 triệu người sống ở các vùng nông thôn.
Ở Ấn Độ, tôi thấy tình hình không khá hơn là mấy.
Để cung cấp cho bạn một cái nhìn tổng quan, nếu tôi phải nói đến
tỷ lệ bác sĩ tâm thần trong số dân
mà có thể thấy ở Anh so với Ấn Độ,
thì Ấn Độ phải cần khoảng 150.000 bác sĩ tâm thần
Trong thực tế, hãy đoán xem.
Số lượng thực tế là khoảng 3.000 người,
chiếm khoảng hai phần trăm của con số ban đầu.
Rõ ràng là tôi không thể làm theo
các mô hình chăm sóc sức khỏe tâm thần mà tôi đã được đào tạo,
điều mà phải dựa nhiều vào chuyên môn sức khỏe tâm thần
chuyên sâu và tốn kém để chăm sóc sức khỏe tâm thần.
ở các nước như Ấn Độ và Zimbabwe.
Tôi đã phải suy nghĩ theo 1 cách khác về một số mô hình khác
của việc chăm sóc.
Đó là sau khi tôi đã đọc qua những cuốn sách này,
và trong đó tôi phát hiện ra ý tưởng của việc chuyển trọng tâm
trong y tế toàn cầu.
Ý tưởng thực sự tương đối đơn giản. Ý tưởng là,
khi bạn đang thiếu chuyên gia chuyên ngành chăm sóc sức khỏe,
hãy sử dụng bất cứ ai có sẵn trong cộng đồng,
đào tạo họ để cung cấp một loạt các biện pháp can thiệp chăm sóc sức khỏe,
và trong những cuốn sách này tôi đã đọc những ví dụ sinh động,
Ví dụ như một người bình thường được đào tạo thế nào
để chăm sóc trẻ sơ sinh,
chẩn đoán và điều trị viêm phổi sớm, một cách hiệu quả.
Và điều làm tôi bất ngờ là nếu bạn có thể đào tạo những người bình thường
để thực hiện những can thiệp chăm sóc y tế phức tạp như vậy,
thì có lẽ họ có thể cũng làm như vậy
với chăm sóc sức khỏe tâm thần.
Vâng, ngày hôm nay, tôi rất vui mừng thông báo cho bạn
rằng đã có nhiều thí nghiệm trong chuyển giao nhiệm vụ
chăm sóc sức khỏe tâm thần tại thế giới đang phát triển
trong thập kỷ qua, và tôi muốn chia sẻ với bạn
những phát hiện của ba thử nghiệm đặc biệt như vậy,
Tất cả tập trung vào bệnh trầm cảm,
căn bệnh phổ biến nhất trong các bệnh tâm thần.
Ở vùng nông thôn tại Uganda, Paul Bolton và đồng nghiệp của ông,
đã chứng minh rằng họ có thể cung cấp
trị liệu tâm lý cá nhân cho bệnh trầm cảm bằng cách sử dụng dân làng
và, bằng cách sử dụng một thiết kế kiểm soát ngẫu nhiên,
cho thấy rằng 90 phần trăm của người được
can thiệp phục hồi so với
với khoảng 40 phần trăm trong các làng được so sánh.
Tương tự như vậy, bằng cách sử dụng một thử nghiệm kiểm soát ngẫu nhiên ở nông thôn Pakistan,
Atif Rahman và đồng nghiệp của ông đã cho thấy.
rằng những nhân viên y tế cộng đồng
phụ trách sức khỏe bà mẹ trong hệ thống chăm sóc y tế của Pakistan
có thể cung cấp liệu pháp hành vi nhận thức cho các bà mẹ,
bị trầm cảm, một lần nữa cho thấy sự khác biệt đáng kể
tỷ lệ phục hồi. Khoảng 75 phần trăm trong số các bà mẹ
phục hồi so với khoảng 45 phần trăm
tại các làng được so sánh.
Và trong thử nghiệm của riêng tôi ở Goa, Ấn Độ, chúng tôi một lần nữa cho thấy
các tư vấn viên ở tại cộng đồng địa phương
có thể được đào tạo để cung cấp các biện pháp can thiệp tâm lý
về trầm cảm, lo âu, dẫn đến 70 phần trăm
tỷ lệ phục hồi so với 50 phần trăm
tại trung tâm sức khỏe ban đầu được so sánh.
Bây giờ, nếu tôi phải đưa ra tất cả những thí nghiệm
khác nhau trong thay đổi nhiệm vụ, và tất nhiên là có
nhiều ví dụ khác, và cố gắng và xác định
đâui là những bài học quan trọng để chúng tôi có thể rút ra để tạo nên
một hoạt động thay đổi nhiệm vụ thành công,
Tôi sáng tạo ra một từ viết tắt gọi là SUNDAR.
SUDAR là từ viết tắt có nghĩa là "hấp dẫn", theo tiếng Hindi.
Dường như với tôi, có những năm bài học quan trọng
tôi trình chiếu ở đây có ý nghĩa cực kỳ quan trọng
để thực hiện việc chuyển đổi nhiệm vụ một cách hiệu quả.
Đầu tiên là chúng ta cần phải đơn giản hóa thông điệp
mà chúng ta đang sử dụng, bỏ đi tất cả các thuật ngữ
mà y học đã phát minh ra.
Chúng ta cần phải chia các can thiệp y tế phức tạp
thành những thành phần nhỏ hơn để có thể dễ dàng hơn
chuyển giao cho các cá nhân ít được đào tạo.
Chúng ta cần chăm sóc sức khỏe, không phải tại các trung tâm lớn,
mà là gần nhà của người dân, và chúng ta cần phải
chăm sóc sức khỏe bằng cách sử dụng bất cứ ai có thể
trong cộng đồng địa phương của chúng ta.
Và điều quan trọng là, chúng ta cần phải phân bổ lại một số chuyên gia
có thể vai trò
như xây dựng năng lực và giám sát.
Đối với tôi, chuyển dịch công việc là một ý tưởng
có ý nghĩa toàn cầu thực sự,
bởi vì ngay cả khi nó đã phát sinh từ
tình hình thiếu nguồn lực mà bạn thấy
ở các nước đang phát triển, tôi nghĩ rằng nó cũng có rất nhiều ý nghĩa
đối với các quốc gia có nguồn lực tốt hơn. Tại sao vậy?
Vâng, một phần là do chăm sóc sức khỏe trong thế giới phát triển,
chi phí chăm sóc sức khỏe trong thế giới phát triển,
đang nhanh chóng vượt khỏi tầm kiểm soát, và một lượng lớn
những chi phí là chi phí nguồn nhân lực.
Nhưng quan trọng không kém là do chăm sóc sức khỏe đã trở nên
vô cùng chuyên nghiệp hóa đến nỗi nó trở nên xa vời
và tách khỏi cộng đồng địa phương.
Tuy nhiên, đối với tôi, ý nghĩa thực sự về chuyển đổi nhiệm vụ
không phải chỉ đơn giản là làm cho việc chăm sóc sức khỏe
dễ tiếp cận hơn và giá cả phải chăng mà còn là
nâng cao vị thế một cách cơ bản.
Nó giúp những người bình thường có hiệu quả hơn
trong việc chăm sóc cho sức khỏe của những người khác trong cộng đồng của họ,
và khi làm như vậy, để trở thành người giám hộ tốt hơn
với sức khỏe của mình. Thật vậy, đối với tôi, việc chuyển đổi công việc
là một ví dụ điển hình của việc dân chủ hóa
về kiến thức y tế, và do đó, cũng là sức mạnh y tế.
Chỉ cách đây hơn 30 năm, các quốc gia trên thế giới nhóm họp
tại Alma-Ata và đưa ra tuyên bố mang tính biểu tượng này.
Vâng, tôi nghĩ rằng tất cả các bạn có thể đoán
rằng 12 năm đã trôi qua, chúng ta vẫn chưa tới được gần mục tiêu đó
Tuy nhiên, ngày hôm nay, với những kiến thức
mà những người bình thường trong cộng đồng
có thể được đào tạo và với đầy đủ sự giám sát và hỗ trợ,
họ có thể cung cấp một loạt các biện pháp can thiệp y tế có hiệu quả,
có lẽ lời hứa đó giờ đã trong tầm tay.
Thật vậy, để thực hiện khẩu hiệu của sức khỏe cho mọi người,
chúng ta sẽ cần phải bao gồm tất cả
vào tiến trình cụ thể đó,
và trong trường hợp cụ thể như sức khỏe tâm thần, chúng tôi sẽ
cần phải kết hợp những người bị ảnh hưởng bởi bệnh tâm thần
và những người chăm sóc của họ.
Nó là lý do mà một vài năm trước đây,
Phong trào Sức khỏe Tâm thần toàn cầu được sáng lập
như là một hình thức của một nền tảng ảo mà ở đó các chuyên gia
giống như tôi và những người bị ảnh hưởng bởi bệnh tâm thần
có thể đứng chung với nhau, vai kề vai,
và ủng hộ cho quyền lợi của những người bị bệnh tâm thần
để nhận được sự chăm sóc mà chúng tôi biết có thể thay đổi cuộc sống của họ,
và để sống một cuộc sống giá trị.
Và cuối cùng, khi bạn có một chút thời gian cho yên bình hay tĩnh lặng
trong những ngày rất bận này hoặc có lẽ sau đó
suy nghĩ về người mà bạn nghĩ là
có bệnh tâm thần, hay những người mà bạn nghĩ
có bệnh tâm thần,
và dám chăm sóc họ. Cảm ơn bạn. (Vỗ tay)
(Vỗ tay)