Sau ba tuần ở Afghanistan,
chúng tôi tham gia đám đông
tại Sân Bay Kabul
Hiện tại là đường đi
duy nhất ra khỏi nước
Có rất là nhiều xe
Hàng trăm người chờ đợi
tróng cái nóng này
mong chờ cho một chuyến bay
Và tôi phải nói
và trẻ em là hét,
và phụ nữ và em bé,
và vâng.
Nó không có thường xuyên khi thấy
sự tuyệt vọng như vậy.
Số ít người đã qua khỏi,
họ rất mệt mỏi và sợ hãi.
Nhưng mà, họ là những người may mắn.
Nhưng họ không thể nào quên được
những người bị bõ lại.
Chúng tôi có thể ra ngoài.
Chúng tôi rất mừng.
Nhưng chúng tôi đau lòng
cho nước của mình,
đặc biệt là những người không thể ra khỏi,
những người bị kẹt.
Chúng tôi rất là đau lòng.
Tim của chúng tôi chảy máu cho họ.
Bạn cảm thấy thế nào cho những người mẹ,
với con gái trẻ bây giờ phải
lớn lên ở dưới sự đô hộ của
Đau. Rất là nhiều cơn đau.