(Tiếng nhạc)
[Tiếng Hin-di]
Đây là một bài thơ ca ngợi mẹ nữ thần,
mà hầu như người Ấn Độ cũng đã học khi còn bé
Tôi học bài này năm 4 tuổi
khi đang ngồi trên đầu gối mẹ tôi
Năm đó mẹ đưa tôi đến với khiêu vũ.
Và thế là
duyên phận của tôi với khiêu vũ cổ điển bắt đầu
Từ đó tới bây giờ đã 4 thập kỷ trôi qua --
Tôi đã được những người giỏi nhất huấn luyện cho,
đã biểu diễn khắp thế giới,
đã dạy nhiều người, dù trẻ dù già,
đã sáng tạo, đã cộng tác
đã biên đạo múa
và đã dệt nên một tấm thảm
của nghệ thuật, thành công và những giải thưởng
Năm 2007 là năm vinh quang nhất
khi tôi nhận được
giải thưởng danh giá thứ tư toàn quốc, giải Padmashri,
cho các đóng góp nghệ thuật của tôi
(Tiếng vỗ tay)
Nhưng chẳng hề có điều gì chuẩn bị trước
để tôi đón nhận những điều mình nghe thấy
vào ngày 1 tháng 7 năm 2008
Tôi nghe thấy từ "ung thư da"
Vâng, ung thư vú.
Và trong khi ngồi chết lặng trong văn phòng bác sĩ
Tôi nghe thấy những từ khác,
cancer - ung thư, stage - giai đoạn, grade - cấp độ
Trước đó, Cancer đối với tôi là một cung hoàng đạo
của một người bạn
"stage" là sân khấu tôi thường biểu diễn
và "grade" là điểm số tôi đạt ở trường.
Ngày hôm đó, tôi nhận ra
Tôi có một bạn đời mới
không mời mà đến.
Là một vũ công,
Tôi biết 9 loại trạng thái tình cảm chi phối:
tức giận, dũng cảm
ghê tởm, hài hước
và sợ hãi
Tôi cứ tưởng mình đã biết thế nào là sợ hãi
Nhưng tới hôm đó, tôi mới học được sợ hãi là gì.
Nỗi sợ hãi nhấn chìm mọi cảm giác khác
và cảm giác hoàn toàn mất kiểm soát,
Tôi đã khóc thật nhiều
và tôi hỏi người chồng yêu của mình, Jayant
Tôi hỏi anh: "Vậy là hết phải không? Đến đây là cuối đường rồi phải không?
Việc khiêu vũ của em đến đây là hết phải không?"
Và anh ấy, với tâm hồn lạc quan của mình,
anh nói, "Không, đây chỉ là một sự gián đoạn,
một sự gián đoạn để điều trị,
và rồi em sẽ lấy lại được những gì em làm giỏi nhất."
Lúc đó, tôi nhận ra
rằng tôi, người luôn cho mình có khả năng kiểm soát hoàn toàn được cuộc sống,
thực ra chỉ kiểm soát được 3 thứ
Suy nghĩ của tôi, tâm trí của tôi --
hình ảnh tưởng tượng từ những suy nghĩa này --
và hành động bắt nguồn từ đó.
Thế là giờ đây tôi đắm chìm
trong dòng xoáy cảm xúc
trong chán chường, tuyệt vọng
khi số phận khắc nghiệt và bạo tàn
tôi muốn đến một nơi an lành, mạnh khỏe và hạnh phúc
Tôi muốn đi từ hiện tại tôi đang có lúc đó
đến một tương lai tôi muốn có
muốn vậy, tôi cần một điều gì đó
để kéo chính mình ra khỏi tất cả những nỗi đau buồn này
Vậy nên tôi đã lau khô nước mắt
và tuyên bố với cuộc đời..
Tôi nói, "Ung thư chỉ là một trang trong đời tôi"
và tôi sẽ không cho phép trang này ảnh hưởng đến cả phần đời còn lại "
Tôi cũng tuyên bố với cuộc đời
rằng tôi sẽ vượt qua được nó
và tôi sẽ không cho phép bệnh ung thư điều khiển mình.
Nhưng để đi từ điểm tôi đang ở lúc đó
đến nơi tôi muốn đến
Tôi cần một thứ gì đó
một nơi nương tựa, một hình ảnh
một điểm chốt
để neo mình lại
để tôi có thể bắt đầu một hành trình mới
và tôi đã tìm được điều đó trong các điệu nhảy của mình,
điệu nhảy của tôi, sức mạnh của tôi, năng lượng của tôi, đam mê của tôi
hơi thở cuộc sống của tôi
Nhưng nó chẳng hề dễ dàng
Hãy tin tôi, nó thực không hề dễ
Làm sao bạn có thể vui
khi chỉ trong ba ngày
bạn từ xinh đẹp trở nên một người không có tóc
Làm sao bạn không tuyệt vọng
khi, với một cơ thể bị hóa trị tàn phá
việc leo lên một tầng cầu thang cũng đau đớn ghê gớm
trong khi tôi đã từng có thể khiêu vũ suốt 3 tiếng đồng hồ
Làm sao bạn có thể không bị ngập chìm
trong thất vọng và đau đớn khi nhìn mình tàn tạ đi như vậy?
Tôi chỉ muốn cuôn tròn người lại và khóc.
Nhưng tôi liên tục tự bảo với chính mình rằng tôi không được phép
chọn sợ hãi và nước mắt
Vì vậy hàng ngày tôi cố lê thân đến phòng tập nhảy,
cố lôi thân thể, tâm trí và tinh thần mình đến phòng tập
và học lại một lần nữa
mọi thứ tôi đã học năm 4 tuổi
làm lại, học lại, tập hợp lại
Nó rất đau đớn, nhưng tôi đã làm được.
Thật khó khăn
Tôi cố gắng tập trung
tưởng tượng hình ảnh điệu nhảy
nghĩ đến thơ ca, đến các phép ẩn dụ
và triết lý sống bên trong điệu nhảy.
Và dần dần, tôi đã thoát khỏi
tâm trạng đau khổ đó.
Nhưng tôi cần một thứ gì đó khác.
Tôi cần thứ gì đó mạnh hơn nữa
Và tôi đã tìm thấy nó trong câu chuyện ẩn dụ
mà mẹ dạy tôi khi tôi lên 4
Chuyện Mahishasura Mardhini
của nữ thần Durga
Durga, mẹ nữ thần, người không biết sợ hãi là gì
đứa con của tất cả vị thần Hindu
Nữ thần Durga xinh đẹp và lộng lẫy
với 18 cánh tay giương lên
sẵn sàng chinh chiến
trong khi nàng hiên ngang trên lưng sư tử
tiến vào chiến trường để tiêu diệt Mahishasur
Nữ thần Durga,
tượng trưng cho quyền lực sáng tạo của nữ giới
hay còn gọi là shakti
Durga, nữ thần gan dạ
Tôi đã tạo ra hình ảnh nữ thần Durga như vậy
cùng với mọi đặc tính, mọi sắc thái
theo cách của mình.
Nhờ vào hệ thống biểu tượng trong huyền thoại
và đam mê trong tập luyện
tôi đã luyện được cách tập trung cao độ trong khiêu vũ
Sự tập trung sắc bén tới độ
chỉ sau vài tuần tôi đã có thể khiêu vũ
Tôi đã khiêu vũ bất kể những lần hóa trị, xạ trị
bất kể những lần bác sĩ ung thư cũng mất tinh thần
Tôi đã khiêu vũ giữa những lần hóa trị, xạ trị
và bắt ép bác sĩ phải chỉnh lịch điều trị
cho thích hợp với lịch khiêu vũ của mình
Những gì tôi làm
chính là giải thoát tâm hồn mình khỏi ung thư
và đưa nó vào khiêu vũ
Vâng, ung thư chỉ là một trang trong cuôc đời tôi
Câu chuyện của tôi
là một câu chuyện về khắc phục những thất bại,
trở ngại và thách thức
mà cuộc sống ném vào bạn.
Câu chuyện của tôi là sức mạnh của ý chí
Câu chuyện của tôi là sức mạnh của việc chọn lựa.
Sức mạnh của sự tập trung
Sức mạnh điều khiển tâm trí
chú ý vào điều gì đó làm kích thích bạn
lay chuyển bạn
một điều gì khiến ung thư cũng chẳng là gì ghê gớm
Chuyện của tôi là sức mạnh của phép ẩn dụ.
sức mạnh của một hình ảnh
Với tôi, đó là hình ảnh nữ thần Durga
Durga, nữ thần dũng cảm
có cái tên khác là Simhanandani,
người cưỡi sư tử
Như khi tôi vượt qua,
bằng sức mạnh
và sự dẻo dai của mình,
được trang bị cùng với những loại thuốc
giúp tiếp tục điều trị
khi tôi đi vào chiến trường để chiến đấu với bệnh ung thư
chỉ huy, ra lệnh những tế bào bệnh của mình
Tôi muốn được biết đến, không chỉ như là một người sống với căn bệnh ung thư
mà còn là một người chinh phục được căn bệnh ung thư.
Tôi trình bày cho các bạn một đoạn trích của công việc đó
"Simhanandani"
(Tiếng vỗ tay)
(Tiếng nhạc)
(Tiếng vỗ tay)