WEBVTT 00:00:02.000 --> 00:00:04.000 Hôm nay tôi muốn bắt đầu với 2 sự quan sát 00:00:04.000 --> 00:00:06.000 về loài người chúng ta. 00:00:06.000 --> 00:00:09.000 Cái đầu tiên các bạn có thể nghĩ là khá hiển nhiên, 00:00:09.000 --> 00:00:11.000 đó là loài người chúng ta, Homo sapiens, 00:00:11.000 --> 00:00:13.000 thật sự rất, rất thông minh 00:00:13.000 --> 00:00:15.000 kiểu như thông minh đến nực cười, 00:00:15.000 --> 00:00:17.000 kiểu như những điều chúng ta đang làm 00:00:17.000 --> 00:00:20.000 không một giống loài nào khác trên hành tinh có thể làm được. 00:00:20.000 --> 00:00:22.000 Và tất nhiên 00:00:22.000 --> 00:00:24.000 đây không phải lần đầu bạn thấy điều này. 00:00:24.000 --> 00:00:27.000 Tất nhiên, ngoài thông minh, chúng ta cũng là một loài tự phụ 00:00:27.000 --> 00:00:30.000 Vì vậy chúng ta thích chỉ ra thực tế là chúng ta thông minh 00:00:30.000 --> 00:00:32.000 Tôi có thể dẫn chứng bất kỳ học giả nào 00:00:32.000 --> 00:00:34.000 từ Shakespeare cho đến Stephen Colbert 00:00:34.000 --> 00:00:36.000 để chỉ ra sự thực rằng chúng ta cao quý 00:00:36.000 --> 00:00:38.000 về mặt lý lẽ và có tài năng vô hạn, 00:00:38.000 --> 00:00:40.000 chúng ta tuyệt vời hơn bất kỳ thứ gì khác trên hành tinh này 00:00:40.000 --> 00:00:43.000 khi nói về khả năng tư duy của bộ não. NOTE Paragraph 00:00:43.000 --> 00:00:45.000 Nhưng còn quan sát thứ hai về con người 00:00:45.000 --> 00:00:47.000 tôi muốn tập trung nhiều hơn và điểm này 00:00:47.000 --> 00:00:49.000 và đó là thực tế rằng, 00:00:49.000 --> 00:00:52.000 mặc dù chúng ta rất thông minh, đôi khi thông minh đặc biệt 00:00:52.000 --> 00:00:55.000 chúng ta cũng có thể trở nên vô cùng ngớ ngẩn một cách khó tin 00:00:55.000 --> 00:00:58.000 khi nói về một vài khía cạnh của việc ra quyết định 00:00:58.000 --> 00:01:00.000 Tôi đang thấy có nhiều người cười tự mãn bên dưới 00:01:00.000 --> 00:01:02.000 Đừng lo, tôi sẽ không nêu ra một cá thể điển hình nào ở đây 00:01:02.000 --> 00:01:04.000 về bất cứ mặt lỗi lầm nào cùa bạn. 00:01:04.000 --> 00:01:06.000 Nhưng tất nhiên, chỉ trong 2 năm vừa qua 00:01:06.000 --> 00:01:09.000 ta đã thấy sự kém cỏi mà ta chưa từng thấy trước đây 00:01:09.000 --> 00:01:12.000 Ta đã thấy các công cụ mà ta làm ra 00:01:12.000 --> 00:01:14.000 để khai thác tài nguyên từ môi trường 00:01:14.000 --> 00:01:16.000 đã gây tác hại ngược lại lên chúng ta. 00:01:16.000 --> 00:01:18.000 Ta đã theo dõi thị trường tài chính do ta tạo ra 00:01:18.000 --> 00:01:21.000 lẽ ra phải hết sức rõ ràng 00:01:21.000 --> 00:01:23.000 nhưng lại sụp đổ ngay trước mắt chúng ta. NOTE Paragraph 00:01:23.000 --> 00:01:25.000 Nhưng cả hai ví dụ đáng ngượng ngùng này 00:01:25.000 --> 00:01:28.000 vẫn chưa phải điều đáng xấu hổ nhất 00:01:28.000 --> 00:01:30.000 về những lỗi mà con người mắc phải, 00:01:30.000 --> 00:01:33.000 chúng ta cứ nghĩ những lỗi lầm mà chúng ta mắc phải 00:01:33.000 --> 00:01:35.000 chỉ là một vài trường hợp riêng lẻ 00:01:35.000 --> 00:01:38.000 hay là một vài sai lầm ở ngang mức đáng được đưa lên blog 00:01:38.000 --> 00:01:41.000 Nhưng thật ra, các nhà xã hội học đang nhận thấy 00:01:41.000 --> 00:01:44.000 đa số chúng ta, trong một số trường hợp cụ thể, 00:01:44.000 --> 00:01:47.000 sẽ mắc phải những lỗi rất đặc trưng. 00:01:47.000 --> 00:01:49.000 Những lỗi đó có thể đoán trước được. 00:01:49.000 --> 00:01:51.000 Chúng ta mắc đi mắc lại những lỗi đó. 00:01:51.000 --> 00:01:53.000 Và chúng lại cứ trơ ra mặc các chứng cứ. 00:01:53.000 --> 00:01:55.000 Khi nhận những lời phê bình, 00:01:55.010 --> 00:01:57.780 trong trường hợp tương tự sau đó, 00:01:57.780 --> 00:02:00.000 chúng ta vẫn có xu hướng mắc lại lỗi đó. 00:02:00.000 --> 00:02:02.000 Và đó thực sự là một câu đố đối với tôi, 00:02:02.000 --> 00:02:04.000 một người nghiên cứu về bản chất con người 00:02:04.000 --> 00:02:06.000 Điều tôi tò mò nhất là, 00:02:06.000 --> 00:02:09.000 làm sao một giống loài thông minh như chúng ta 00:02:09.000 --> 00:02:11.000 lại có thể mắc những lỗi rất tệ 00:02:11.000 --> 00:02:13.000 và thường xuyên như thế? Là giống loài NOTE Paragraph 00:02:13.000 --> 00:02:16.000 thông minh nhất, sao chúng ta không giải quyết được? 00:02:16.000 --> 00:02:19.000 Ở góc độ khác, những lỗi đó thực sự từ đâu đến? 00:02:19.000 --> 00:02:22.000 Sau khi suy nghĩ, tôi nhận thấy có hai khả năng. 00:02:22.000 --> 00:02:25.000 Một khả năng là, ở một góc độ, đó không phải lỗi của chúng ta. 00:02:25.000 --> 00:02:27.000 Vì là một giống loài thông minh, 00:02:27.000 --> 00:02:29.000 chúng ta có thể tạo ra mọi kiểu môi trường 00:02:29.000 --> 00:02:31.000 rất, rất phức tạp, có khi đến mức 00:02:31.000 --> 00:02:34.000 quá phức tạp khiến chúng ta khó có thể thực sự hiểu được, 00:02:34.000 --> 00:02:36.000 mặc dù chính chúng ta tạo ra chúng. 00:02:36.000 --> 00:02:38.000 Các thị trường tài chính siêu phức tạp. 00:02:38.000 --> 00:02:41.000 Các điều khoản thế chấp mà chính chúng ta không thể xử lý được. 00:02:41.000 --> 00:02:44.000 Dĩ nhiên, bị đặt vào môi trường mà chúng ta không xử lý được, 00:02:44.000 --> 00:02:45.670 ở một mức nào đó 00:02:45.670 --> 00:02:48.000 chúng ta hoàn toàn có thể làm hỏng một vài thứ. 00:02:48.000 --> 00:02:50.000 Nếu đúng thế thì có một giải pháp đơn giản 00:02:50.000 --> 00:02:52.000 cho vấn đề về lỗi lầm của con người. 00:02:52.000 --> 00:02:54.000 Chúng ta chỉ cần tìm hiểu xem 00:02:54.000 --> 00:02:56.000 loại công nghệ nào không thể kiểm soát 00:02:56.000 --> 00:02:58.000 loại môi trường nào không có lợi 00:02:58.000 --> 00:03:00.000 để loại bỏ chúng và thiết kế cái tốt hơn, 00:03:00.000 --> 00:03:02.000 và chúng ta sẽ là giống loài thượng đẳng 00:03:02.000 --> 00:03:04.000 mà chúng ta kỳ vọng là thế. NOTE Paragraph 00:03:04.000 --> 00:03:07.000 Nhưng có một khả năng khác mà tôi thấy đáng lo ngại hơn, 00:03:07.000 --> 00:03:10.000 đó là, có thể không phải môi trường của chúng ta có vấn đề. 00:03:10.000 --> 00:03:13.000 Có thể, chính chúng ta mới là được tạo ra không chuẩn 00:03:13.000 --> 00:03:15.000 Đó là một lời ám chỉ mà tôi đã nhận thấy 00:03:15.000 --> 00:03:18.000 từ các nhà xã hội học khi tìm hiểu về lỗi lầm của con người 00:03:18.000 --> 00:03:21.000 Và ta thấy con người cứ mắc lại lỗi lầm 00:03:21.000 --> 00:03:24.000 theo cách hệt như nhau và lặp đi lặp lại. 00:03:24.000 --> 00:03:26.000 Hình như chúng ta được tạo ra 00:03:26.000 --> 00:03:28.000 để mắc lỗi lầm theo những cách nhất định. 00:03:28.000 --> 00:03:31.000 Đây là khả năng mà tôi thấy lo ngại hơn, 00:03:31.000 --> 00:03:33.000 vì nếu chính là chúng ta có vấn đề thì 00:03:33.000 --> 00:03:35.000 chúng ta không hiểu rõ cách để giải quyết. 00:03:35.000 --> 00:03:38.000 Cõ lẽ chúng ta phải chấp nhận sự thật là chúng ta dễ mắc lỗi 00:03:38.000 --> 00:03:40.000 và cố gắng làm mọi thứ trong hoàn cảnh đó. NOTE Paragraph 00:03:40.000 --> 00:03:43.000 Vì thế, đây là câu hỏi mà tôi và các sinh viên muốn giải đáp. 00:03:43.000 --> 00:03:46.000 Làm sao chúng ta có thể phân biệt giữa khả năng 1 và khả năng 2? 00:03:46.000 --> 00:03:48.000 Cần một tập hợp những người thông minh 00:03:48.000 --> 00:03:50.000 có thể ra nhiều quyết định, 00:03:50.000 --> 00:03:52.000 nhưng không tham gia hệ thống của chúng ta 00:03:52.000 --> 00:03:54.000 bất cứ những gì làm cho ta bối rối 00:03:54.000 --> 00:03:56.000 không công nghệ hay văn hoá của loài người 00:03:56.000 --> 00:03:58.000 có thể thậm chí không ngôn ngữ loài người 00:03:58.000 --> 00:04:00.000 Và vì thế chúng ta cần những "bạn" này. 00:04:00.000 --> 00:04:03.000 Đây là một bạn khỉ mũ mà tôi làm việc cùng. 00:04:03.000 --> 00:04:05.000 chúng là loại linh trưởng New World 00:04:05.000 --> 00:04:07.000 nghĩa là nó phân nhánh từ nhánh loài người 00:04:07.000 --> 00:04:09.000 vào khoảng 35 triệu năm về trước 00:04:09.000 --> 00:04:11.000 Điều này có nghĩa là bà cố, cố, cố, cố, 00:04:11.000 --> 00:04:13.000 với khoảng 5 triệu "cố" của bạn 00:04:13.000 --> 00:04:15.000 sẽ giống với bà cố cố cố cố 00:04:15.000 --> 00:04:17.000 với 5 triệu chữ "cố" trong đó 00:04:17.000 --> 00:04:19.000 của bạn khỉ Holly này 00:04:19.000 --> 00:04:22.000 Có thể nói cô bạn này là một người họ hàng rất xa của bạn 00:04:22.000 --> 00:04:24.000 nhưng bị chia cắt bởi sự tiến hóa 00:04:24.000 --> 00:04:26.000 Dù sao thì tin tốt về Holly 00:04:26.000 --> 00:04:29.000 là cô không sở hữu công nghệ của chúng ta 00:04:29.000 --> 00:04:31.990 cô ấy thông minh, sáng tạo và cũng thuộc Bộ Linh Trưởng 00:04:31.990 --> 00:04:34.000 nhưng không có mấy thứ làm rối như chúng ta NOTE Paragraph 00:04:34.000 --> 00:04:36.000 Nên cô ấy rất hoàn hảo cho thí nghiệm. NOTE Paragraph 00:04:36.000 --> 00:04:39.000 Vậy nếu ta để Holly vào hoàn cảnh sống của chúng ta thì sao? 00:04:39.000 --> 00:04:41.000 Liệu cô ấy sẽ tạo ra sai lầm như chúng ta? 00:04:41.000 --> 00:04:43.000 Liệu cô ấy có thể học từ các sai lầm đó? 00:04:43.000 --> 00:04:45.000 Đó là mấy điều mà chúng tôi quyết định làm 00:04:45.000 --> 00:04:47.000 Tôi và các học trò đã rất hứng thú về điều đó 00:04:47.000 --> 00:04:49.000 vài năm về trước. Chúng tôi đã nói "ném" một vài vấn đề 00:04:49.000 --> 00:04:51.000 cho Holly để xem cô ấy có làm hỏng mọi thứ không. 00:04:51.000 --> 00:04:54.000 Vấn đề đầu tiên chỉ là, ừm, chúng tôi nên bắt đầu từ đâu? 00:04:54.000 --> 00:04:56.000 Bởi vì, bạn biết đó, nghe có vẻ hay với chúng tôi, nhưng không đúng cho loài người. 00:04:56.000 --> 00:04:58.000 Chúng ta tạo ra nhiều lỗi ở nhiều ngữ cảnh khác nhau 00:04:58.000 --> 00:05:00.000 Bạn biết đấy, chúng tôi thật sự phải bắt đầu từ đâu với cái này? 00:05:00.000 --> 00:05:03.000 Và bởi vì lúc chúng tôi bắt tay vào làm cũng là lúc tài chính sụp đổ, 00:05:03.000 --> 00:05:05.000 vào lúc mà việc thu hồi tài sản thế nợ đầy rẫy trên báo chí 00:05:05.000 --> 00:05:07.000 chúng tôi mới nghĩ, hhmm, có lẽ chúng tôi 00:05:07.000 --> 00:05:09.000 nên bắt đầu với lĩnh vực tài chính. 00:05:09.000 --> 00:05:12.000 Có lẽ chúng tôi nên tìm hiểu các quyết định kinh tế của loài khỉ 00:05:12.000 --> 00:05:15.000 và cố gắng tìm hiểu xem chúng có mắc phải mấy lỗi ngu ngốc như chúng ta không NOTE Paragraph 00:05:15.000 --> 00:05:17.000 Đương nhiên, đó cũng là lúc chúng tôi gặp vấn đề thứ hai 00:05:17.000 --> 00:05:19.000 mang tính chất lý luận hơn một chút 00:05:19.000 --> 00:05:21.000 đó là, có thể các bạn không biết, 00:05:21.000 --> 00:05:24.000 nhưng khỉ không thật sự biết xài tiền. Tôi biết, là các bạn chưa thấy 00:05:24.000 --> 00:05:26.000 Nhưng đó là lý do, chúng không xếp hàng đằng sau bạn 00:05:26.000 --> 00:05:29.000 ở các quầy siêu thị hay ATM--bạn biết đó, chúng không làm mấy việc này. 00:05:29.000 --> 00:05:32.000 Do đó chúng tôi gặp phải rắc rối nhỏ ở đây 00:05:32.000 --> 00:05:34.000 Làm cách nào để chúng tôi hỏi khỉ về tiền 00:05:34.000 --> 00:05:36.000 nếu chúng không sử dụng nó? 00:05:36.000 --> 00:05:38.000 Vì thế chúng tôi đã nghĩ, có thể chúng tôi nên, cứ mặc kệ nó 00:05:38.000 --> 00:05:40.000 và dạy lũ khỉ cách dùng tiền. 00:05:40.000 --> 00:05:42.000 Vậy nên đó là thứ chúng tôi đã làm. 00:05:42.000 --> 00:05:45.000 Thứ các bạn đang nhìn ở đây là đơn vị đầu tiên mà tôi từng biết 00:05:45.000 --> 00:05:47.000 của loại đồng tiền không phải của người. 00:05:47.000 --> 00:05:49.000 Chúng tôi không sáng tạo lắm khi chúng tôi bắt đầu nghiên cứu này, 00:05:49.000 --> 00:05:51.000 nên chúng tôi chỉ gọi nó là đồng tiền. 00:05:51.000 --> 00:05:54.000 Nhưng đây là loại tiền mà chúng tôi đã dạy lũ khỉ ở Yale 00:05:54.000 --> 00:05:56.000 để sử dụng nó với người thật, 00:05:56.000 --> 00:05:59.000 để thật sự mua các loại thức ăn. 00:05:59.000 --> 00:06:01.000 Trông nó không giống tiền lắm -- thật sự thì, không giống lắm NOTE Paragraph 00:06:01.000 --> 00:06:03.000 không giống tiền của chúng ta, nó chỉ là một miếng kim loại. 00:06:03.000 --> 00:06:06.000 Nếu các bạn đã từng giữ tiền nước ngoài từ các chuyến đi du lịch 00:06:06.000 --> 00:06:08.000 khi các bạn về nhà, chúng trở nên vô dụng. 00:06:08.000 --> 00:06:10.000 Ban đầu, nó vô dụng với lũ khỉ 00:06:10.000 --> 00:06:12.000 trước khi chúng nhận ra thứ mà chúng có thể làm với nó. 00:06:12.000 --> 00:06:14.000 Khi chúng tôi lần đầu đưa tiền cho chúng ở khu bắt nhốt, 00:06:14.000 --> 00:06:16.000 chúng kiểu nhặt nó lên, nhìn ngắm nó. 00:06:16.000 --> 00:06:18.000 Kiểu như vật gì đó lạ lùng lắm 00:06:18.000 --> 00:06:20.000 Nhưng nhanh chóng, lũ khỉ nhận ra rằng 00:06:20.000 --> 00:06:22.000 chúng có thể đưa đồng này 00:06:22.000 --> 00:06:25.000 cho những con người trong phòng nghiên cứu để đổi thức ăn 00:06:25.000 --> 00:06:27.000 Và các bạn thấy đó, Mayday ở đây đang làm vậy. 00:06:27.000 --> 00:06:30.000 Ảnh A và B là giai đoạn Mayday kiểu như 00:06:30.000 --> 00:06:32.000 tò mò về những thứ này -- nhưng không hiểu 00:06:32.000 --> 00:06:34.000 Đằng kia là người làm thí nghiệm đang chờ tay sẵn 00:06:34.000 --> 00:06:37.000 và Mayday nhanh chóng nhận ra, có vẻ con người kia cần cái này 00:06:37.000 --> 00:06:39.000 Đưa vật này đi, và nhận lại thức ăn. 00:06:39.000 --> 00:06:41.000 Hóa ra không chỉ Mayday, tất cả lũ khỉ đều rất giỏi 00:06:41.000 --> 00:06:43.000 trong việc trao đổi đồng tiền với người bán hàng 00:06:43.000 --> 00:06:45.000 Đây là một đoạn video ngắn về việc đó. 00:06:45.000 --> 00:06:48.000 Đây là Mayday. Cô ấy sẽ đưa đồng tiền để lấy thức ăn 00:06:48.000 --> 00:06:51.000 và đang hạnh phúc chờ đợi để nhận thức ăn. 00:06:51.000 --> 00:06:53.000 Đây là Felix, tôi nghĩ vậy. Cậu ấy là con đầu đàn; nhân vật quan trọng. 00:06:53.000 --> 00:06:56.000 Nhưng cậu ấy cũng kiên nhẫn chờ đợi để lấy thức ăn của cậu và cứ thế. NOTE Paragraph 00:06:56.000 --> 00:06:58.000 Vậy nên, lũ khỉ rất giỏi việc này. 00:06:58.000 --> 00:07:01.000 Chúng giỏi một cách đáng ngạc nhiên chỉ qua một ít đào tạo. 00:07:01.000 --> 00:07:03.000 Chúng tôi cho chúng tự lấy đồ của chúng. 00:07:03.000 --> 00:07:05.000 Câu hỏi là: Liệu điều này có giống với tiền của con người? 00:07:05.000 --> 00:07:07.000 Đây thật sự có phải là một thị trường, 00:07:07.000 --> 00:07:09.000 hay chúng tôi chỉ tạo ra một mánh tâm lý lạ 00:07:09.000 --> 00:07:11.000 bằng cách khiến lũ khỉ làm việc gì đó, 00:07:11.000 --> 00:07:13.000 trông có vẻ thông minh, nhưng thật ra lại không. 00:07:13.000 --> 00:07:16.000 Vì thế chúng tôi nghĩ, lũ khỉ sẽ tự bộc phát làm gì 00:07:16.000 --> 00:07:19.000 nếu đây thật sự là tiền của chúng, nếu chúng thật sự sử dụng cái này như tiền? 00:07:19.000 --> 00:07:21.000 Các bạn có thể tưởng tượng ra lũ khỉ 00:07:21.000 --> 00:07:23.000 làm tất cả những việc thông minh 00:07:23.000 --> 00:07:26.000 mà con người làm khi họ bắt đầu trao đổi tiền bạc với nhau 00:07:26.000 --> 00:07:29.000 Bạn có thể khiến chúng chú ý đến giá cả, 00:07:29.000 --> 00:07:31.000 chú ý đến số lượng chúng mua-- 00:07:31.000 --> 00:07:34.000 kiểu như theo dõi đồng tiền khỉ của chúng 00:07:34.000 --> 00:07:36.000 Liệu lũ khỉ có thể làm những việc như thế? NOTE Paragraph 00:07:36.000 --> 00:07:39.000 và do đó, chợ khỉ của chúng tôi được tạo ra. 00:07:39.000 --> 00:07:41.000 Cách hoạt động chính là 00:07:41.000 --> 00:07:44.000 lũ khỉ bình thường sống trong khu bắt nhốt theo kiểu sở thú lớn. 00:07:44.000 --> 00:07:46.000 Khi chúng mong muốn một ít thức ăn, 00:07:46.000 --> 00:07:48.000 chúng tôi cho phép chúng ra ngoài 00:07:48.000 --> 00:07:50.000 đến một khu bắt nhốt nhỏ hơn nơi chúng có thể đi vào khu chợ 00:07:50.000 --> 00:07:52.000 Khi tiến vào khu chợ -- 00:07:52.000 --> 00:07:54.000 thật sự mà nói thì chợ khỉ vui hơn hầu hết chợ dành cho người 00:07:54.000 --> 00:07:57.000 bởi vì, khi lũ khỉ tiến đến cửa chợ, 00:07:57.000 --> 00:07:59.000 một con người sẽ đưa chúng một cái ví lớn đầy tiền 00:07:59.000 --> 00:08:01.000 để chúng có thể thật sự mua bán 00:08:01.000 --> 00:08:03.000 với một trong hai người ở đây -- 00:08:03.000 --> 00:08:05.000 hai người bán hàng khác nhau 00:08:05.000 --> 00:08:07.000 để chúng có thể mua hàng từ đó. 00:08:07.000 --> 00:08:09.000 Người bán hàng là các sinh viên từ phòng thí nghiệm của tôi. 00:08:09.000 --> 00:08:11.000 Họ ăn mặc khác nhau; họ là hai người khác nhau. 00:08:11.000 --> 00:08:14.000 Và suốt quá trình, họ về cơ bản làm những việc giống nhau 00:08:14.000 --> 00:08:16.000 để lũ khỉ có thể học hỏi, bạn biết đó 00:08:16.000 --> 00:08:19.000 ai bán cái gì ở giá nào -- ai đáng tin cậy, ai không, kiểu như vậy. 00:08:19.000 --> 00:08:21.000 Và bạn có thể thấy mỗi thí nghiệm gia 00:08:21.000 --> 00:08:24.000 đang cầm một cái dĩa thức ăn nhỏ màu vàng. 00:08:24.000 --> 00:08:26.000 và đó là thứ mà lũ khi có thể mua được cho một đồng tiền. 00:08:26.000 --> 00:08:28.000 Vậy nên mọi thứ có giá một đồng, 00:08:28.000 --> 00:08:30.000 nhưng như các bạn thấy, đôi khi đồng tiền có thể mua nhiều hơn những thứ khác, 00:08:30.000 --> 00:08:32.000 đôi khi nhiều nho hơn những thức khác. NOTE Paragraph 00:08:32.000 --> 00:08:35.000 Vì vậy tôi sẽ cho các bạn xem một video ngắn để xem cái chợ này trông như thế nào. 00:08:35.000 --> 00:08:38.000 Đây là từ góc nhìn của một con khỉ. Khỉ thấp hơn người, nên hơi thấp một chút. 00:08:38.000 --> 00:08:40.000 Nhưng đây là Honey. 00:08:40.000 --> 00:08:42.000 Cô ấy đang kiên nhẫn đợi chợ mở cửa 00:08:42.000 --> 00:08:45.000 Đột nhiên chợ mở cửa. Cô ấy phải lựa chọn: một quả nho hay hai. 00:08:45.000 --> 00:08:47.000 Bạn có thể thấy Honey, một nhà kinh tế học rất giỏi về thị trường 00:08:47.000 --> 00:08:50.000 đi với người cho nhiều nho hơn. 00:08:50.000 --> 00:08:52.000 Cô ấy có thể dạy những nhà tư vấn tài chính một vài điều. 00:08:52.000 --> 00:08:54.000 Mà không chỉ Honey, 00:08:54.000 --> 00:08:57.000 hầu hết lũ khỉ đi với người có nhiều hơn. 00:08:57.000 --> 00:08:59.000 Hầu hết lũ khỉ đi với người có thức ăn tốt hơn. 00:08:59.000 --> 00:09:02.000 Khi chúng tôi giới thiệu bán hàng, chúng tôi thấy lũ khỉ chú ý đến điều đó. 00:09:02.000 --> 00:09:05.000 Chúng thật sự rất quan tâm đến tiền của chúng. 00:09:05.000 --> 00:09:08.000 Điều ngạc nhiên hơn là khi chúng tôi cộng tác với các nhà kinh tế 00:09:08.000 --> 00:09:11.000 để xem xét dữ liệu của lũ khỉ sử dụng công cụ kinh tế, 00:09:11.000 --> 00:09:14.000 chúng về cơ bản khớp, không chỉ về chất lượng 00:09:14.000 --> 00:09:16.000 mà còn về số lượng với những thứ chúng tôi thấy 00:09:16.000 --> 00:09:18.000 con người làm ở chợ thực sự. 00:09:18.000 --> 00:09:20.000 Nhiều đến mức, nếu bạn nhìn vào các con số, 00:09:20.000 --> 00:09:23.000 bạn sẽ không biết được liệu chúng là của lũ khỉ hay của người trên cùng một khu chợ. NOTE Paragraph 00:09:23.000 --> 00:09:25.000 Và điều mà chúng tôi nghĩ chúng tôi đã làm 00:09:25.000 --> 00:09:27.000 là chúng tôi đã thực sự giới thiệu một thứ gì đó 00:09:27.000 --> 00:09:29.000 ,ít ra là với lũ khỉ và chúng tôi, 00:09:29.000 --> 00:09:31.000 hoạt động giống như một đồng tiền tài chính thực thụ 00:09:31.000 --> 00:09:34.000 Câu hỏi là: liệu lũ khỉ có bắt đầu làm hỏng theo cách mà chúng ta làm? 00:09:34.000 --> 00:09:37.000 Chúng tôi đã đôi lúc thấy một vài dấu hiệu là chúng có thể. 00:09:37.000 --> 00:09:39.000 Một thứ chúng tôi chưa bao giờ thấy ở chợ khỉ 00:09:39.000 --> 00:09:41.000 là bất cứ dấu hiệu nào của sự tiết kiệm -- 00:09:41.000 --> 00:09:43.000 bạn biết đó, như giống loài chúng ta. 00:09:43.000 --> 00:09:45.000 Lũ khi tiến vào khu chợ, tiêu hết tiền của chúng 00:09:45.000 --> 00:09:47.000 và quay về. 00:09:47.000 --> 00:09:49.000 Một điều nữa mà chúng tôi bất chợt thấy, 00:09:49.000 --> 00:09:51.000 đủ để thấy xấu hổ 00:09:51.000 --> 00:09:53.000 là một vài bằng chứng bộc phát của việc gian lận. 00:09:53.000 --> 00:09:56.000 Lũ khỉ thường gian dối các đồng tiền ngay khi có thể 00:09:56.000 --> 00:09:58.000 từ những con khác, thường là từ chúng tôi -- 00:09:58.000 --> 00:10:00.000 bạn biết đó, thứ mà chúng tôi không cần thiết phải giới thiệu. 00:10:00.000 --> 00:10:02.000 nhưng chúng tôi đã nhìn thấy. NOTE Paragraph 00:10:02.000 --> 00:10:04.000 Vì thế chúng tôi nghĩ, điều này trông thật tệ. 00:10:04.000 --> 00:10:06.000 Liệu chúng ta có thật sự thấy lũ khỉ 00:10:06.000 --> 00:10:09.000 sẽ làm những thứ ngu ngốc y hệt con người? 00:10:09.000 --> 00:10:11.000 Một khả năng là kiểu để mặc 00:10:11.000 --> 00:10:13.000 hệ thống tài chính khỉ tự hoạt động, 00:10:13.000 --> 00:10:15.000 bạn biết đó, để xem liệu chúng có gọi chúng ta giúp trong vài năm. 00:10:15.000 --> 00:10:17.000 Chúng tôi hơi mất kiên nhẫn nên chúng tôi đã muốn 00:10:17.000 --> 00:10:19.000 đẩy nhanh mọi thứ một chút. 00:10:19.000 --> 00:10:21.000 Vì thế chúng tôi đồng ý đưa cho lũ khỉ 00:10:21.000 --> 00:10:23.000 cùng kiểu vấn đề 00:10:23.000 --> 00:10:25.000 mà con người thường hay mắc lỗi 00:10:25.000 --> 00:10:27.000 trong một vài kiểu thử thách kinh tế nhất định 00:10:27.000 --> 00:10:29.000 hoặc một vài kiểu thứ nghiệm kinh tế nhất định. 00:10:29.000 --> 00:10:32.000 vậy nên, bởi cách tốt nhất để xem con người mắc lỗi 00:10:32.000 --> 00:10:34.000 là thật sự tự mình làm điều đó, 00:10:34.000 --> 00:10:36.000 Tôi sẽ cho các bạn một thí nghiệm nhỏ 00:10:36.000 --> 00:10:38.000 kiểu để xem thử trực giác tài chính của chính các bạn hành động như nào NOTE Paragraph 00:10:38.000 --> 00:10:40.000 Vây nên bây giờ hãy thử tưởng tượng 00:10:40.000 --> 00:10:42.000 Tôi đưa mỗi người trong các bạn 00:10:42.000 --> 00:10:45.000 1,000 đô-la -- 10 đồng tiền 100 đô-la nóng 00:10:45.000 --> 00:10:47.000 Hãy lấy chúng, bỏ vào trong ví của các bạn 00:10:47.000 --> 00:10:49.000 và suy nghĩ kĩ xem các bạn sẽ làm gì với nó. 00:10:49.000 --> 00:10:51.000 Bởi vì bây giờ nó là của các bạn; các bạn có thể mua bất cứ thứ gì các bạn muốn. 00:10:51.000 --> 00:10:53.000 Quyên góp nó, lấy nó, và kiểu vậy. 00:10:53.000 --> 00:10:56.000 Nghe hay thật, nhưng các bạn có thêm sự lựa chọn nữa để kiếm thêm một ít. 00:10:56.000 --> 00:10:59.000 Và đây là lựa chọn cho các bạn: hoặc các bạn mạo hiểm, 00:10:59.000 --> 00:11:01.000 trong trường hợp đó tôi sẽ tung một trong những đồng này. 00:11:01.000 --> 00:11:03.000 nếu là mặt ngửa, các bạn sẽ được thêm 1,000 đô-la. 00:11:03.000 --> 00:11:05.000 nếu là mặt sấp, bạn sẽ không được gì cả. 00:11:05.000 --> 00:11:08.000 Nên đây là cơ hội để kiếm thêm, nhưng rất mạo hiểm. 00:11:08.000 --> 00:11:11.000 Lựa chọn khác thì an toàn hơn. Các bạn sẽ chắc chắn có thêm tiền. 00:11:11.000 --> 00:11:13.000 Tôi sẽ chỉ đưa các bạn thêm 500 đồng. 00:11:13.000 --> 00:11:16.000 Các bạn có thể bỏ nó vào ví và sử dụng ngay lập tức. 00:11:16.000 --> 00:11:18.000 Để xem trực giác của các bạn như thế nào. 00:11:18.000 --> 00:11:21.000 Hầu hết mọi người sẽ chọn cách an toàn. 00:11:21.000 --> 00:11:24.000 Hầu hết mọi người nghĩ, tại sao phải mạo hiểm khi tôi có thể chắc chắn có 1,500 đô-la? 00:11:24.000 --> 00:11:26.000 Trông có vẻ khá tốt để cá cược. Tôi sẽ theo cái đó. 00:11:26.000 --> 00:11:28.000 Các bạn có thể nói, điều này chả hợp lý. 00:11:28.000 --> 00:11:30.000 Loài người hơi ngại mạo hiểm. Rồi sao? NOTE Paragraph 00:11:30.000 --> 00:11:32.000 Cái "rồi sao?" đó xuất hiện khi chúng ta bắt đầu suy nghĩ 00:11:32.000 --> 00:11:34.000 về cùng một vấn đề 00:11:34.000 --> 00:11:36.000 được thay đổi khác một chút. 00:11:36.000 --> 00:11:38.000 Nên giờ hãy tưởng tượng nếu tôi đưa mỗi người 00:11:38.000 --> 00:11:41.000 2,000 đô-la -- 20 tờ 100 đô-la nóng. 00:11:41.000 --> 00:11:43.000 Bây giờ các bạn có thể mua gấp đôi trước đó. 00:11:43.000 --> 00:11:45.000 Hãy nghĩ về cảm giác của các bạn khi bỏ nó vào ví. 00:11:45.000 --> 00:11:47.000 Và giờ hãy tưởng tượng tôi bắt các bạn phải lựa chọn 00:11:47.000 --> 00:11:49.000 Nhưng lần này, tệ hơn một chút. 00:11:49.000 --> 00:11:52.000 Giờ, các bạn sẽ phải quyết định các bạn sẽ mất tiền như thế nào, 00:11:52.000 --> 00:11:54.000 nhưng các bạn sẽ có cùng lựa chọn. 00:11:54.000 --> 00:11:56.000 Các bạn hoặc là sẽ chấp nhận mạo hiểm mất tiền -- 00:11:56.000 --> 00:11:59.000 để tôi tung đồng xu. Nếu mặt ngửa, các bạn sẽ mất rất nhiều. 00:11:59.000 --> 00:12:02.000 Nếu mặt sấp, các bạn không mất gì cả, giữ lại mọi thứ -- 00:12:02.000 --> 00:12:05.000 hoặc các bạn có thể chọn an toàn, lấy ví ra 00:12:05.000 --> 00:12:08.000 và đưa tôi 5 tờ 100 đô-la, đương nhiên. NOTE Paragraph 00:12:08.000 --> 00:12:11.000 Và tôi đang thấy một vài cái nhíu mày phía dưới. 00:12:11.000 --> 00:12:13.000 Nên có lẽ các bạn đang có chung trực giác 00:12:13.000 --> 00:12:15.000 về vấn đề mà các bạn đang được kiểm tra, 00:12:15.000 --> 00:12:17.000 khi được đưa ra những chọn lựa, 00:12:17.000 --> 00:12:19.000 mọi người không chọn an toàn. 00:12:19.000 --> 00:12:21.000 Họ sẽ có xu hướng mạo hiểm. 00:12:21.000 --> 00:12:24.000 Lý do điều này khá vô lý là trong hai trường hợp, chúng tôi cho mọi người 00:12:24.000 --> 00:12:26.000 những sự lựa chọn giống nhau. 00:12:26.000 --> 00:12:29.000 Đó là cơ hội 50/50 cho 1,000 hoặc 2,000 00:12:29.000 --> 00:12:31.000 hoặc chỉ chắc ăn 1,500 đô-la . 00:12:31.000 --> 00:12:34.000 Nhưng trực giác của con người về việc chấp nhận chừng nào mạo hiểm 00:12:34.000 --> 00:12:36.000 lại khác nhau tùy thuộc vào khởi điểm của họ. NOTE Paragraph 00:12:36.000 --> 00:12:38.000 Vậy điều gì đang xảy ra? 00:12:38.000 --> 00:12:40.000 Hóa ra là, đây xem ra là kết quả 00:12:40.000 --> 00:12:43.000 của ít nhất hai khuynh hướng mà chúng ta có về mức độ tâm lý 00:12:43.000 --> 00:12:46.000 Một là chúng ta có một khoảng thời gian khó khăn thực sự nghĩ về những điều kiện tuyệt đối. 00:12:46.000 --> 00:12:47.333 Đầu óc chúng ta phải làm việc, 00:12:48.666 --> 00:12:50.000 Một lựa chọn là 1,000, 2,000; 00:12:50.000 --> 00:12:52.000 Một là 1,500. 00:12:52.000 --> 00:12:55.000 Thay vào đó, chúng ta thấy rất dễ khi suy nghĩ về những điều kiện tương đối. 00:12:55.000 --> 00:12:58.000 khi các lựa chọn thay đổi qua các lần. 00:12:58.000 --> 00:13:01.000 Nên chúng ta thường nghĩ theo kiểu, "oh, chúng ta sẽ có thêm" hoặc "oh, tôi sẽ có ít hơn." 00:13:01.000 --> 00:13:03.000 Điều này cũng tốt thôi, trừ việc 00:13:03.000 --> 00:13:05.000 các thay đổi đến từ nhiều hướng 00:13:05.000 --> 00:13:07.000 thực tế ảnh hưởng đến việc ta nghĩ 00:13:07.000 --> 00:13:09.000 liệu một lựa chọn là tốt hay không 00:13:09.000 --> 00:13:11.000 Và điều nãy dẫn đến khuynh hướng thứ hai, 00:13:11.000 --> 00:13:13.000 mà các nhà kinh tế học gọi là khuynh hướng ghét bỏ sự mất mát. NOTE Paragraph 00:13:13.000 --> 00:13:16.000 Ý tưởng là chúng ta ghét cảm giác mất tiền 00:13:16.000 --> 00:13:18.000 chúng ta thật sự ghét khi chúng ta phải mất một số tiền nào đó. 00:13:18.000 --> 00:13:20.000 Và điều này nghĩa là thỉnh thoảng chúng ta thật sự 00:13:20.000 --> 00:13:22.000 thay đổi lựa chọn để tránh điều này. 00:13:22.000 --> 00:13:24.000 Thứ chúng ta thấy ở câu tình huống cuối là 00:13:24.000 --> 00:13:26.000 đối tượng trở nên mạo hiểm hơn 00:13:26.000 --> 00:13:29.000 bởi họ muốn cái cơ hội nhỏ bé là sẽ không mất gì cả. 00:13:29.000 --> 00:13:31.000 Điều đó nghĩa là khi chúng ta nằm trong thế mạo hiểm 00:13:31.000 --> 00:13:33.000 xin lỗi, khi chúng ta ở trong thế mất mát, 00:13:33.000 --> 00:13:35.000 chúng ta trở nên mạo hiểm hơn, 00:13:35.000 --> 00:13:37.000 điều mà có thể trở nên đáng lo ngại. 00:13:37.000 --> 00:13:40.000 Những kiểu thế này sẽ tự phát theo rất nhiều hướng xấu ở loài người. 00:13:40.000 --> 00:13:43.000 Chúng là lý do các nhà đầu tư chứng khoán vẫn cứ mãi mất tiền -- 00:13:43.000 --> 00:13:45.000 bởi họ đánh giá chúng trong điều kiện tương đối. 00:13:45.000 --> 00:13:47.000 Là lý do vì sao con người trong thị trường nhà đất từ chối bán nhà của họ 00:13:47.000 --> 00:13:49.000 bởi họ không muốn bán lỗ. NOTE Paragraph 00:13:49.000 --> 00:13:51.000 Câu hỏi mà chúng ta đã quan tâm là 00:13:51.000 --> 00:13:53.000 liệu những con khỉ có thể hiện cùng xu hướng đó không 00:13:53.000 --> 00:13:56.000 Nếu chúng tôi tạo dùng tình huống giống vậy ở khu chợ khỉ nhỏ bé, 00:13:56.000 --> 00:13:58.000 liệu chúng có hành xử như con người? 00:13:58.000 --> 00:14:00.000 Và đó là thứ chúng tôi làm, chúng tôi đưa cho lũ khỉ các chọn lựa 00:14:00.000 --> 00:14:03.000 giữa người an toàn -- họ luôn làm những thứ giống nhau -- 00:14:03.000 --> 00:14:05.000 hoặc người mạo hiểm -- 00:14:05.000 --> 00:14:07.000 họ đôi khi làm những thứ khác nhau. 00:14:07.000 --> 00:14:09.000 Và sau đó chúng tôi đưa cho chúng thêm những lựa chọn 00:14:09.000 --> 00:14:11.000 như các bạn đã làm ở tình huống đầu -- 00:14:11.000 --> 00:14:13.000 vậy chúng thật sự có cơ hội để có thêm. 00:14:13.000 --> 00:14:16.000 hoặc chỉ còn lại một ít nếu chúng gặp phải lựa chọn mất -- 00:14:16.000 --> 00:14:18.000 chúng thật sự nghĩ chúng sẽ có nhiều hơn thứ chúng có NOTE Paragraph 00:14:18.000 --> 00:14:20.000 và vì thế trông nó giống như thế này. 00:14:20.000 --> 00:14:22.000 Chúng tôi đã giới thiệu lũ khỉ với 2 người bán hàng mới. 00:14:22.000 --> 00:14:24.000 Người ở bên trái và phải đều bắt đầu với một ít nho, 00:14:24.000 --> 00:14:26.000 nên trông khá là tuyệt vời. 00:14:26.000 --> 00:14:28.000 Nhưng họ sẽ cho lũ khỉ đồ thêm. 00:14:28.000 --> 00:14:30.000 Người bên trái sẽ theo kiểu an toàn. 00:14:30.000 --> 00:14:33.000 Trong mọi lúc, cậu ta thêm một trái, và đưa cho lũ khỉ hai. 00:14:33.000 --> 00:14:35.000 Người bên phải sẽ theo kiểu mạo hiểm. 00:14:35.000 --> 00:14:38.000 Đôi khi lũ khỉ sẽ không được thêm gì -- nên kiểu như nhận thêm không trái. 00:14:38.000 --> 00:14:39.000 Thỉnh thoảng, lũ khỉ nhận thêm 2. 00:14:41.000 --> 00:14:43.000 Nhiều khi là 3 cho phần thêm lớn. 00:14:43.000 --> 00:14:45.000 Nhưng đây là lựa chọn giống với cái các bạn vừa đối mặt. 00:14:45.000 --> 00:14:48.000 Liệu lũ khỉ có đi theo hướng an toàn 00:14:48.000 --> 00:14:50.000 và đi với người luôn hành động giống nhau ở mọi lần thử, 00:14:50.000 --> 00:14:52.000 hay chúng muốn mạo hiểm 00:14:52.000 --> 00:14:54.000 và cố gắng để lấy phần thêm tuy mạo hiểm, nhưng lớn, 00:14:54.000 --> 00:14:56.000 và chấp nhận khả năng sẽ không có thêm phần thưởng nào. 00:14:56.000 --> 00:14:58.000 Con người ở đây đã đi theo hướng an toàn. 00:14:58.000 --> 00:15:00.000 Hóa ra, lũ khỉ cũng giống vậy. 00:15:00.000 --> 00:15:02.000 Về cả chất lượng lẫn số lượng, 00:15:02.000 --> 00:15:04.000 chúng chọn theo cách y hệt con người, 00:15:04.000 --> 00:15:06.000 khi được thử với cùng một thứ. NOTE Paragraph 00:15:06.000 --> 00:15:08.000 Các bạn có thể nói rằng, có thể đơn giản là lũ khỉ không thích mạo hiểm. 00:15:08.000 --> 00:15:10.000 Có thể chúng ta nên xem cách chúng xử lý với sự mất mát, 00:15:10.000 --> 00:15:12.000 Và vì thế chúng tôi cho chạy phiên bản thứ hai. 00:15:12.000 --> 00:15:14.000 Bây giờ, lũ khỉ gặp 2 người 00:15:14.000 --> 00:15:16.000 2 người này sẽ không cho chúng phần thêm; 00:15:16.000 --> 00:15:18.000 họ sẽ cho chúng ít hơn chúng mong đợi. 00:15:18.000 --> 00:15:20.000 Vì vậy họ trông giống sẽ bắt đầu với một lượng lớn. 00:15:20.000 --> 00:15:22.000 Đây là 3 trái nho; lũ khỉ như bị thôi miên vì điều này. 00:15:22.000 --> 00:15:25.000 Nhưng bây giờ chúng biết rằng những người này sẽ cho chúng ít hơn chúng mong đợi. 00:15:25.000 --> 00:15:27.000 Người ở bên trái sẽ cho một khoảng mất mát an toàn 00:15:27.000 --> 00:15:30.000 Bất cứ lúc nào, cậu ta cũng lấy đi một 00:15:30.000 --> 00:15:32.000 và đưa lũ khỉ 2. 00:15:32.000 --> 00:15:34.000 người bên phải sẽ đưa ra khoảng mất mạo hiểm. 00:15:34.000 --> 00:15:37.000 thỉnh thoảng cậu ta không lấy gì cả, nên lũ khỉ như phát rồ, 00:15:37.000 --> 00:15:39.000 nhưng thỉnh thoảng lại lấy đi nhiều 00:15:39.000 --> 00:15:41.000 lấy đi 2 để chỉ đưa chúng 1. NOTE Paragraph 00:15:41.000 --> 00:15:43.000 Và thế rồi lũ khỉ làm gì? 00:15:43.000 --> 00:15:45.000 Lần nữa, cùng lựa chọn; chúng có thể chọn an toàn 00:15:45.000 --> 00:15:48.000 để luôn được lấy 2 trái nho cùng 1 lúc, 00:15:48.000 --> 00:15:51.000 hoặc chúng có thể mạo hiểm và chọn giữa 1 hoặc 3. 00:15:51.000 --> 00:15:54.000 Điều đáng chú ý với chúng tôi là, khi các bạn đưa lũ khỉ những lựa chọn này, 00:15:54.000 --> 00:15:56.000 chúng làm điều vô lý như con người. 00:15:56.000 --> 00:15:58.000 Chúng thật sự đã trở nên mạo hiểm hơn 00:15:58.000 --> 00:16:01.000 tùy vào cách các thí nghiệm gia bắt đầu. 00:16:01.000 --> 00:16:03.000 Điều này thật điên rồ bởi nó chỉ ra rằng, những con khỉ 00:16:03.000 --> 00:16:05.000 cũng đánh giá mọi thứ ở điều kiện tương đối 00:16:05.000 --> 00:16:08.000 và đã hành xử với mất mát khác hẳn với nhận được. NOTE Paragraph 00:16:08.000 --> 00:16:10.000 Vậy tất cả điều này có nghĩa là gì? 00:16:10.000 --> 00:16:12.000 Vâng, thứ chúng tôi chỉ ra là rằng, trước tiên, 00:16:12.000 --> 00:16:14.000 chúng ta có thể đưa loài khỉ đồng tiền tài chính, 00:16:14.000 --> 00:16:16.000 và chúng sẽ sử dụng nó tương tự. 00:16:16.000 --> 00:16:18.000 Chúng làm những việc thông minh như chúng ta, 00:16:18.000 --> 00:16:20.000 trong đó một vài việc không được tốt đẹp lắm giống chúng ta 00:16:20.000 --> 00:16:22.000 như trộm cắp và v.v... 00:16:22.000 --> 00:16:24.000 Nhưng chúng cũng làm những việc vô lý như chúng ta. 00:16:24.000 --> 00:16:26.000 Chúng cũng làm sai y hệt 00:16:26.000 --> 00:16:28.000 và theo đúng như cách mà chúng ta làm. 00:16:28.000 --> 00:16:30.000 Đây là thông điệp đầu tiên gửi các bạn 00:16:30.000 --> 00:16:32.000 là rằng nếu bạn đã thấy ngay từ đầu và bạn nghĩ, 00:16:32.000 --> 00:16:34.000 oh, tôi sẽ về nhà và thuê một con khỉ mũ làm tư vấn tài chính. 00:16:34.000 --> 00:16:36.000 Chúng dễ thương hơn rất nhiều với cái người ở... bạn biết đấy 00:16:36.000 --> 00:16:38.000 Đừng làm vậy; chúng cũng sẽ ngu ngốc y hệt 00:16:38.000 --> 00:16:41.000 như người mà bạn đang có. 00:16:41.000 --> 00:16:43.000 Nên, bạn biết đó, hơi tệ -- xin lỗi, xin lỗi. 00:16:43.000 --> 00:16:45.000 Hơi tệ cho những nhà đầu tư khỉ. NOTE Paragraph 00:16:45.000 --> 00:16:48.000 Nhưng đương nhiên, cái lý do mà bạn đang cười cũng tệ cho con người. 00:16:48.000 --> 00:16:51.000 Bởi vì chúng ta đã và đang trả lời câu hỏi mà chúng ta đã bắt đầu 00:16:51.000 --> 00:16:53.000 Chúng ta muốn biết những lỗi này bắt nguồn từ đâu. 00:16:53.000 --> 00:16:55.000 Và ban đầu chúng ta hy vọng là chúng ta có thể 00:16:55.000 --> 00:16:57.000 kiểu như cải thiện các tình huống tài chính, 00:16:57.000 --> 00:17:00.000 cải thiện công nghệ để khiến chúng ta tốt hơn. 00:17:00.000 --> 00:17:03.000 Nhưng thứ chúng ta học được là rằng những xu hướng đó có thể là phần sâu hơn của chúng ta. 00:17:03.000 --> 00:17:05.000 Thật sự, chúng có thể mang lý do rất tự nhiên 00:17:05.000 --> 00:17:07.000 của lịch sử tiến hóa loài người. 00:17:07.000 --> 00:17:09.000 Bạn biết đấy, có thể không chỉ có loài người 00:17:09.000 --> 00:17:11.000 ở phía bên phải của chuỗi mới ngu ngốc. 00:17:11.000 --> 00:17:13.000 Có thể chuyện ngu ngốc đã có từ lâu. 00:17:13.000 --> 00:17:16.000 Và nếu chúng ta tin vào kết quả từ loại khỉ mũ 00:17:16.000 --> 00:17:18.000 có nghĩa những chiến lược ngu ngốc này 00:17:18.000 --> 00:17:20.000 có thể 35 triệu năm tuổi. 00:17:20.000 --> 00:17:22.000 Đó quả là quá lâu để một chiến thuật 00:17:22.000 --> 00:17:25.000 có thể thay đổi ngược lại -- quá, quá lâu. NOTE Paragraph 00:17:25.000 --> 00:17:27.000 Điều gì chúng ta biết được về các chiến thuật già cỗi khác như thế? 00:17:27.000 --> 00:17:30.000 Một thứ chúng ta biết đó là chúng có xu hướng rất khó để thay đổi. 00:17:30.000 --> 00:17:32.000 Bạn biết đó, hãy nghĩ đến sự tiến hóa trong việc 00:17:32.000 --> 00:17:35.000 ưa ăn đồ ngọt, béo như bánh phô mai của chúng ta. 00:17:35.000 --> 00:17:37.000 Bạn không thế tự nhiên xóa bỏ nó được 00:17:37.000 --> 00:17:40.000 Bạn không thể nhìn vào một xe đồ ngọt và nói "Không, không. Trông chúng thật kinh tởm." 00:17:40.000 --> 00:17:42.000 Chúng ta được tạo nên khác biệt. 00:17:42.000 --> 00:17:44.000 Chúng ta sẽ tiếp nhận nó như một điều tốt đẹp để theo đuổi. 00:17:44.000 --> 00:17:46.000 Dự đoán của tôi là điều tương tự sẽ trở thành hiện thực 00:17:46.000 --> 00:17:48.000 khi con người nhìn nhận 00:17:48.000 --> 00:17:50.000 những quyết định tài chính khác nhau. 00:17:50.000 --> 00:17:52.000 Khi bạn chứng kiến cổ phiếu của bạn trượt dốc thê thảm 00:17:52.000 --> 00:17:54.000 khi bạn chứng kiến giá nhà của bạn giảm sút, 00:17:54.000 --> 00:17:56.000 bạn sẽ không thể thấy rằng 00:17:56.000 --> 00:17:58.000 đây hoàn toàn chỉ là do điều kiện tiến hóa mà thôi. 00:17:58.000 --> 00:18:00.000 Điều này nghĩa là những xu hướng 00:18:00.000 --> 00:18:02.000 đưa đẩy các nhà đầu tư có hành động sai lầm, 00:18:02.000 --> 00:18:04.000 dẫn đến khủng hoảng thế chấp nợ 00:18:04.000 --> 00:18:06.000 sẽ rất khó khăn để thay đổi. NOTE Paragraph 00:18:06.000 --> 00:18:08.000 Nên đó là một tin tồi tệ. Câu hỏi là: liệu có tin nào tốt không? 00:18:08.000 --> 00:18:10.000 Tôi đáng ra phải đứng đây kể cho các bạn những tin tốt lành. 00:18:10.000 --> 00:18:12.000 À thì, tin tốt là, tôi nghĩ, 00:18:12.000 --> 00:18:14.000 như ở phần mở đầu của buổi diễn thuyết, 00:18:14.000 --> 00:18:16.000 rằng con người không chỉ thông minh; 00:18:16.000 --> 00:18:18.000 mà chúng ta thông mình một cách đáng ngưỡng mộ 00:18:18.000 --> 00:18:21.000 so với toàn thể các loài động vật khác trên vương quốc sinh thái. 00:18:21.000 --> 00:18:24.000 Chúng ta quá giỏi trong việc vượt qua những giới hạn sinh học của chúng ta -- 00:18:24.000 --> 00:18:26.000 bạn biết đó, tôi bay tới đây trên một chiếc máy bay 00:18:26.000 --> 00:18:28.000 tôi không cần phải đập cánh bay tới. 00:18:28.000 --> 00:18:31.000 Tôi đang đeo kính áp tròng để tôi có thể thấy các bạn bây giờ. 00:18:31.000 --> 00:18:34.000 Tôi không cần phải phụ thuộc vào tầm nhìn ngắn của tôi. 00:18:34.000 --> 00:18:36.000 Chúng ta đều luôn có những trường hợp 00:18:36.000 --> 00:18:39.000 mà chúng ta đã vượt qua những giới hạn sinh học 00:18:39.000 --> 00:18:42.000 bằng công nghệ và những công cụ khác, rất dễ dàng. 00:18:42.000 --> 00:18:45.000 Nhưng chúng ta phải nhận ra rằng chúng ta có những giới hạn đó. NOTE Paragraph 00:18:45.000 --> 00:18:47.000 Và đó là một vấn đề. 00:18:47.000 --> 00:18:49.000 Chính Camus đã từng nói rằng, "Con người là giống loài duy nhất 00:18:49.000 --> 00:18:52.000 từ chối việc trở thành chính mình." 00:18:52.000 --> 00:18:54.000 Nhưng trớ trêu là rằng 00:18:54.000 --> 00:18:56.000 khi chúng ta nhận ra những giới hạn của chúng ta 00:18:56.000 --> 00:18:58.000 thì chúng ta mới có thể vượt qua nó. 00:18:58.000 --> 00:19:01.000 Hy vọng là tất cả các bạn sẽ nghĩ về những giới hạn của mình, 00:19:01.000 --> 00:19:04.000 không nhất thiết là nghĩ rằng nó không thể vượt qua, 00:19:04.000 --> 00:19:06.000 mà hay nhận biết nó, chấp nhận nó 00:19:06.000 --> 00:19:09.000 và sử dụng thế giới thiết kế để giải quyết nó. 00:19:09.000 --> 00:19:12.000 Đó có thể là cách duy nhất để chúng ta 00:19:12.000 --> 00:19:14.000 đạt được những tiềm năng của chính chúng ta 00:19:14.000 --> 00:19:17.000 và thật sự trở thành giống nòi cao quý mà chúng ta luôn mong muốn trở thành. NOTE Paragraph 00:19:17.000 --> 00:19:19.000 Cảm ơn. NOTE Paragraph 00:19:19.000 --> 00:19:24.000 (Vỗ tay)