1 00:00:00,960 --> 00:00:02,536 Khi Dorothy còn là một cô bé 2 00:00:02,560 --> 00:00:05,050 cô bị cuốn hút bởi con cá vàng của mình. 3 00:00:05,080 --> 00:00:08,536 Cha cô giải thích rằng cá bơi được nhờ quẫy nhanh chiếc đuôi 4 00:00:08,560 --> 00:00:10,440 để đẩy mình đi trong nước. 5 00:00:11,040 --> 00:00:13,176 Không chút chần chừ, Dorothy đáp lại, 6 00:00:13,200 --> 00:00:16,456 "Vâng, thưa bố. Và cá bơi ngược lại bằng cách quẫy đầu." 7 00:00:16,480 --> 00:00:18,096 (cười) 8 00:00:18,120 --> 00:00:20,936 Trong tâm trí cô bé, điều đó là hiển nhiên như bao điều khác 9 00:00:20,960 --> 00:00:23,296 Cá bơi ngược bằng cách quẫy đầu của chúng. 10 00:00:23,320 --> 00:00:24,520 Cô bé tin vậy. 11 00:00:25,320 --> 00:00:28,296 Cuộc sống của chúng ta đầy rẫy những con cá bơi ngược. 12 00:00:28,320 --> 00:00:30,816 Chúng ta đưa ra những giả định và những lập luận sai lầm. 13 00:00:30,840 --> 00:00:32,095 Ta có những thành kiến. 14 00:00:32,119 --> 00:00:34,376 Chúng ta tự cho mình đúng, mọi người sai. 15 00:00:34,400 --> 00:00:36,016 Chúng ta e sợ điều tồi tệ. 16 00:00:36,040 --> 00:00:38,200 Chúng ta tìm kiếm sự hoàn hảo viễn vong. 17 00:00:38,920 --> 00:00:41,000 Ta bảo bản thân thứ làm được và không được 18 00:00:41,880 --> 00:00:45,976 Trong tâm trí chúng ta, cá bơi ngược bằng cách điên cuồng quẫy đầu 19 00:00:46,000 --> 00:00:47,429 ta thậm chí không để ý chúng. 20 00:00:49,160 --> 00:00:51,336 Tôi sẽ kể cho các bạn nghe năm sự thật về tôi 21 00:00:51,360 --> 00:00:52,680 Trong đó một cái là giả. 22 00:00:53,760 --> 00:00:58,560 Một: Tôi đã lấy bằng danh dự toán học tại Harvard năm 19 tuổi. 23 00:00:59,680 --> 00:01:03,640 Hai: Tôi hiện đang điều hành một công ty xây dựng tại Orlando. 24 00:01:04,920 --> 00:01:08,040 Ba: Tôi đã đóng vai chính trong một phim. 25 00:01:09,440 --> 00:01:13,880 Bốn: Tôi mất đi thị giác do một căn bệnh di truyền hiếm gặp. 26 00:01:14,960 --> 00:01:19,400 Năm: Tôi từng là một phụ tá luật sư cho hai Tòa Thẩm phán Tối cao Hoa Kỳ. 27 00:01:20,360 --> 00:01:21,560 Cái nào là lời nói dối? 28 00:01:23,880 --> 00:01:25,240 Thật sự là, tất cả đều đúng. 29 00:01:26,240 --> 00:01:27,520 Vâng, tất cả đều đúng. 30 00:01:28,800 --> 00:01:30,960 (vỗ tay) 31 00:01:32,680 --> 00:01:36,336 Hầu hết mọi người chỉ quan tâm đến những show truyền hình. 32 00:01:36,360 --> 00:01:38,040 (cười) 33 00:01:39,680 --> 00:01:41,240 Tôi cũng như mọi người thôi. 34 00:01:42,320 --> 00:01:45,656 Đó là một chương trình trên NBC: "Saved by the Bell: The New Class." 35 00:01:45,680 --> 00:01:49,280 Tôi đã đóng vai Weasel Wyzell, 36 00:01:50,240 --> 00:01:54,296 một nhân vật trông rất mọt sách. 37 00:01:54,320 --> 00:01:59,096 Vai diễn này quả là một thách thức cho tôi 38 00:01:59,120 --> 00:02:00,616 khi tôi là một cậu bé 13 tuổi. 39 00:02:00,640 --> 00:02:02,160 (cười) 40 00:02:03,320 --> 00:02:06,240 Tại sao bạn lại nghi ngờ điều thứ tư, rằng tôi bị mù? 41 00:02:07,120 --> 00:02:08,320 Tại sao vậy? 42 00:02:09,280 --> 00:02:12,256 Chúng ta thường mặc định về những thứ gọi là khuyết tật. 43 00:02:12,280 --> 00:02:15,456 Là một người mù, tôi gặp phải những mặc định rất sai lầm 44 00:02:15,480 --> 00:02:17,240 về khả năng của mình. 45 00:02:18,640 --> 00:02:21,176 Tuy nhiên, mục đích hôm nay không về việc tôi bị mù. 46 00:02:21,200 --> 00:02:22,400 Mà là về tầm nhìn. 47 00:02:23,480 --> 00:02:27,280 Việc bị mù dạy tôi sống một cuộc sống với đôi mắt mở to. 48 00:02:28,200 --> 00:02:30,576 Dạy tôi nhận thức những con cá bơi ngược 49 00:02:30,600 --> 00:02:32,096 được tạo ra trong tâm trí ta. 50 00:02:32,120 --> 00:02:34,280 Việc bị mù buộc tôi phải tập trung. 51 00:02:35,760 --> 00:02:37,840 Khi nhìn bằng mắt thì thế nào? 52 00:02:38,720 --> 00:02:40,360 Gấp gáp và thụ động. 53 00:02:40,800 --> 00:02:42,936 Bạn chỉ cần mở mắt ra là đã thấy thế giới. 54 00:02:42,960 --> 00:02:45,056 Tai nghe không bằng mắt thấy. 55 00:02:45,080 --> 00:02:46,280 Đúng không nào? 56 00:02:47,120 --> 00:02:48,800 Vâng, đó là những gì tôi nghĩ. 57 00:02:49,520 --> 00:02:54,440 Từ 12 đến 25 tuổi, võng mạc của tôi dần trở nên tệ hơn. 58 00:02:55,280 --> 00:02:58,296 Thị lực của tôi ngày càng trở nên bất thường. 59 00:02:58,320 --> 00:03:00,600 cứ như trong nhà cười với gương và ảo giác. 60 00:03:01,640 --> 00:03:03,976 Người bán hàng tôi bắt gặp trong cửa hàng 61 00:03:04,000 --> 00:03:05,200 ra là manơcan. 62 00:03:05,880 --> 00:03:07,376 Khi chạm tay xuống bồn rửa tay, 63 00:03:07,400 --> 00:03:10,616 tôi chợt nhận ra mình đang chạm vào bồn tiểu thay vì bồn rửa 64 00:03:10,640 --> 00:03:12,355 khi tay tôi nhận ra hình dáng thực. 65 00:03:13,160 --> 00:03:15,296 Một người bạn miêu tả bức ảnh tôi đang cầm, 66 00:03:15,320 --> 00:03:17,440 thứ duy nhất tôi thấy là một bức tranh vẽ. 67 00:03:18,720 --> 00:03:23,040 Những vật thể xuất hiện, biến dạng rồi biến mất trong thực tế của tôi. 68 00:03:24,080 --> 00:03:26,520 Tôi thấy rất khó khăn và mệt khi cố nhìn mọi thứ. 69 00:03:27,600 --> 00:03:30,856 Tôi đã phải chắp ghép những phân mảnh, những hình ảnh thoáng qua, 70 00:03:30,880 --> 00:03:32,856 cố gắng phân tích những manh mối, 71 00:03:32,880 --> 00:03:35,960 tìm kiếm logic trong chiếc kính vạn hoa đang vỡ vụn, 72 00:03:36,840 --> 00:03:38,126 đến khi không thấy gì nữa. 73 00:03:39,600 --> 00:03:41,256 Tôi học được rằng những gì ta thấy 74 00:03:41,280 --> 00:03:43,640 không hoàn toàn là sự thật. 75 00:03:44,200 --> 00:03:46,400 Nó không phải là thực tế khách quan. 76 00:03:48,000 --> 00:03:52,696 Những gì ta thấy là những thực tế ảo cá nhân độc nhất 77 00:03:52,720 --> 00:03:54,840 được tạo ra hoàn hảo bởi não của chúng ta. 78 00:03:55,560 --> 00:03:57,894 Dùng ít kiến thức khoa học thần kinh giải thích. 79 00:03:57,918 --> 00:04:01,158 Trong cấu trúc não bộ, thị giác chiếm 30%, 80 00:04:01,560 --> 00:04:05,016 xúc giác chiếm 8%, 81 00:04:05,040 --> 00:04:06,840 và thính giác chiếm 2-3%. 82 00:04:07,600 --> 00:04:11,336 Mỗi giây, mắt bạn có thể gửi đến vỏ não thị giác 83 00:04:11,360 --> 00:04:13,520 hơn hai tỷ mẩu thông tin. 84 00:04:14,360 --> 00:04:17,800 Phần còn lại của cơ thể chỉ gửi đi một tỷ thông tin. 85 00:04:18,680 --> 00:04:22,896 Vậy, thị giác chiếm 1/3 bộ não theo thể tích 86 00:04:22,920 --> 00:04:26,240 và có thể khẳng định rằng khoảng 2/3 dữ liệu xử lý của não bộ. 87 00:04:27,040 --> 00:04:28,256 Ngạc nhiên hơn, 88 00:04:28,280 --> 00:04:30,376 những ảo tưởng bạn thấy quả thất rất hấp dẫn. 89 00:04:30,400 --> 00:04:32,800 Không sai: những gì bạn thấy chỉ là ảo tưởng. 90 00:04:33,920 --> 00:04:35,736 Đây mới là điều thú vị. 91 00:04:35,760 --> 00:04:37,856 Khi bạn nhìn một thứ gì đó, 92 00:04:37,880 --> 00:04:41,416 não bộ sẽ qui chiếu với những thứ bạn biết về thế giới này, 93 00:04:41,440 --> 00:04:45,496 những kiến thức, kí ức, quan điểm, cảm xúc, và sự chuyên tâm của bạn. 94 00:04:45,520 --> 00:04:50,080 Tất cả những thứ này được liên kết với thị giác trong não bộ. 95 00:04:51,040 --> 00:04:54,456 Những liên kết này diễn ra cả hai chiều, và thường xuyên vô thức. 96 00:04:54,480 --> 00:04:56,336 Ví dụ, 97 00:04:56,360 --> 00:04:58,496 thứ bạn thấy sẽ ảnh hưởng đến tâm trạng, 98 00:04:58,520 --> 00:05:01,120 và tâm trạng của bạn có thể thay đổi những gì bạn thấy. 99 00:05:02,040 --> 00:05:03,760 Rất nhiều nghiên cứu đã chứng minh. 100 00:05:04,600 --> 00:05:06,456 Nếu bạn được yêu cầu ước tính 101 00:05:06,480 --> 00:05:09,656 tốc độ đi bộ của một người đàn ông trong một video, chẳng hạn, 102 00:05:09,680 --> 00:05:13,800 câu trả lời sẽ khác nếu bạn được yêu cầu nghĩ về con báo hoặc rùa. 103 00:05:15,120 --> 00:05:18,416 Một ngọn đồi dường như dốc hơn khi bạn vừa mới leo, 104 00:05:18,440 --> 00:05:20,656 và cột mốc dường như xa hơn 105 00:05:20,680 --> 00:05:22,360 nếu bạn đang mang chiếc balô nặng. 106 00:05:23,960 --> 00:05:26,840 Chúng ta đang có mâu thuẫn căn bản ở đây. 107 00:05:28,160 --> 00:05:32,576 Những gì bạn thấy là một công trình mà tâm trí bạn tự tạo ra, 108 00:05:32,600 --> 00:05:34,376 bạn chỉ trải nghiệm nó thụ động, 109 00:05:34,400 --> 00:05:36,800 như những miêu tả trực tiếp từ thế giới xung quanh. 110 00:05:37,680 --> 00:05:40,280 Các bạn tạo ra hiện thực của mình, và các bạn tin nó. 111 00:05:41,560 --> 00:05:43,800 Tôi tin vào hiện thực cho đến khi nó tan vỡ. 112 00:05:44,920 --> 00:05:47,360 Sự suy thoái thị giác phá vỡ các ảo tưởng của tôi. 113 00:05:48,720 --> 00:05:51,016 Các bạn thấy đấy, nhìn chỉ là một cách 114 00:05:51,040 --> 00:05:52,720 để chúng ta định hình hiện thực. 115 00:05:53,280 --> 00:05:55,880 Ta tạo nên hiện thực của mình bằng rất nhiều cách. 116 00:05:57,160 --> 00:06:00,120 Lấy sợ hãi làm ví dụ. 117 00:06:01,440 --> 00:06:04,280 Nỗi sợ hãi bóp méo hiện thực của bạn. 118 00:06:05,880 --> 00:06:10,056 Với logic của nỗi sợ hãi, bất cứ điều gì cũng tốt hơn là sự không chắc chắn. 119 00:06:10,080 --> 00:06:12,536 Nỗi sợ làm mọi thứ mất đi giá trị, 120 00:06:12,560 --> 00:06:14,696 khiến bạn sợ hãi vì những thứ bạn biết, 121 00:06:14,720 --> 00:06:17,496 khiến bạn cảm thấy tồi tệ với những thứ mơ hồ, 122 00:06:17,520 --> 00:06:19,280 tạo ra cái cớ để cản trở bạn. 123 00:06:20,120 --> 00:06:22,856 Các nhà tâm lý gọi nó bằng thuật ngữ: tư duy lệch lạc. 124 00:06:22,880 --> 00:06:23,976 (cười) 125 00:06:24,000 --> 00:06:25,536 Đúng không nào? 126 00:06:25,560 --> 00:06:28,840 Nỗi sợ khiến những thứ ta không biết trở nên đáng sợ. 127 00:06:30,080 --> 00:06:31,976 Sự sợ hãi chỉ là ngộ nhận. 128 00:06:32,000 --> 00:06:33,736 Khi bạn đối mặt với nhu cầu lớn nhất 129 00:06:33,760 --> 00:06:36,416 để nhìn nhận bản thân và suy nghĩ một cách nghiêm túc, 130 00:06:36,440 --> 00:06:39,256 nỗi sợ hãi sẽ khiến bạn nhụt chí, từ trong thâm tâm, 131 00:06:39,280 --> 00:06:41,056 thu hẹp và bóp méo quan điểm của bạn, 132 00:06:41,080 --> 00:06:43,136 nhấn chìm khả năng tự ngẫm của bạn 133 00:06:43,160 --> 00:06:44,880 bằng một lượng lớn cảm xúc gây rối. 134 00:06:45,880 --> 00:06:48,736 Khi bạn có một cơ hội hấp dẫn để dấn thân, 135 00:06:48,760 --> 00:06:51,256 sợ hãi sẽ khiến bạn chùn bước, 136 00:06:51,280 --> 00:06:54,800 làm cho bạn chỉ dám đứng nhìn lời tiên tri trở thành hiện thực. 137 00:06:57,880 --> 00:07:00,096 Khi tôi được chuẩn đoán mù, 138 00:07:00,120 --> 00:07:03,160 Tôi biết mù loà sẽ huỷ hoại cuộc đời tôi. 139 00:07:04,400 --> 00:07:07,336 Mù loà là án tử cho sự tự do của tôi. 140 00:07:07,360 --> 00:07:09,240 Đó là cái kết cho những thành tựu. 141 00:07:10,600 --> 00:07:14,576 Mù có nghĩa rằng tôi sẽ sống một cuộc đời không có ý nghĩa, 142 00:07:14,600 --> 00:07:16,296 nhỏ bé và buồn tẻ, 143 00:07:16,320 --> 00:07:17,520 và gần như là đơn độc. 144 00:07:18,280 --> 00:07:19,480 Tôi biết chứ. 145 00:07:21,440 --> 00:07:24,240 Đó là một viễn tưởng của nỗi sợ hãi, nhưng tôi lại tin nó. 146 00:07:24,800 --> 00:07:27,416 Nó không thật, nhưng là hiện thực của tôi, 147 00:07:27,440 --> 00:07:30,600 cũng giống như những chú cá bơi ngược trong tâm trí của Dorothy. 148 00:07:31,920 --> 00:07:34,416 Nếu tôi đã không đối mặt với thực tế nỗi sợ của tôi, 149 00:07:34,440 --> 00:07:35,640 tôi đã sống trong sợ hãi. 150 00:07:36,200 --> 00:07:37,480 Tôi chắc chắn về điều đó. 151 00:07:39,920 --> 00:07:42,440 Vậy làm sao để có cái nhìn rộng hơn? 152 00:07:43,480 --> 00:07:44,960 Là một phương pháp rèn luyện. 153 00:07:45,520 --> 00:07:47,960 Điều này có thể học được, luyện tập được. 154 00:07:48,680 --> 00:07:50,109 Tôi sẽ tóm tắt rất ngắn gọn. 155 00:07:51,640 --> 00:07:53,536 Hãy có trách nhiệm với bản thân mình 156 00:07:53,560 --> 00:07:56,056 trong từng phút giây, từng suy nghĩ, 157 00:07:56,080 --> 00:07:57,280 và trong từng chi tiết. 158 00:07:58,120 --> 00:07:59,776 Hãy nhìn thấu nỗi sợ của bạn. 159 00:07:59,800 --> 00:08:01,536 Nhận thức được những nhận định sai. 160 00:08:01,560 --> 00:08:03,336 Hãy khai thác những ưu điểm bản thân. 161 00:08:03,360 --> 00:08:05,536 Và để những định kiến ngủ yên. 162 00:08:05,560 --> 00:08:08,360 Hãy thay đổi quan niệm sai lầm giữa may mắn và thành công. 163 00:08:09,480 --> 00:08:12,920 Hãy chấp nhận ưu và khuyết điểm của bạn, và thấu hiểu sự khác biệt. 164 00:08:13,600 --> 00:08:14,896 Hãy mở lòng 165 00:08:14,920 --> 00:08:16,320 với sự khoan dung. 166 00:08:17,480 --> 00:08:19,696 Những nỗi sợ, những định kiến, 167 00:08:19,720 --> 00:08:21,576 những anh hùng, kẻ phản diện trong bạn, 168 00:08:21,600 --> 00:08:24,616 đều là lời tự bào chữa, 169 00:08:24,640 --> 00:08:26,976 những duy lý, những tóm lược, 170 00:08:27,000 --> 00:08:29,320 những luận cứ, sự đầu hàng của bạn. 171 00:08:30,360 --> 00:08:32,679 Chúng đều là những hư cấu bạn tự cho là thực tế. 172 00:08:34,000 --> 00:08:35,655 Hãy chọn cách nhìn thấu chúng. 173 00:08:35,679 --> 00:08:36,919 Chọn cách buông bỏ. 174 00:08:38,080 --> 00:08:41,039 Bạn là người tạo ra thực tế của mình. 175 00:08:42,240 --> 00:08:45,280 Điều này hoàn toàn từ trách nhiệm bản thân. 176 00:08:46,440 --> 00:08:51,560 Tôi đã chọn cách ra khỏi căn hầm sợ hãi và dấn thân vào cuộc thám hiểm phía trước. 177 00:08:52,440 --> 00:08:54,840 Tôi đã sống một cuộc sống ý nghĩa. 178 00:08:56,120 --> 00:08:57,896 Không đơn độc, 179 00:08:57,920 --> 00:09:00,896 Tôi đã chia sẻ cuộc đời mình cùng Dorothy, 180 00:09:00,920 --> 00:09:02,576 người vợ xinh đẹp của tôi, 181 00:09:02,600 --> 00:09:04,760 với bộ ba, chúng tôi gọi là Tripskys, 182 00:09:06,400 --> 00:09:08,416 và thành viên mới nhất của gia đình, 183 00:09:08,440 --> 00:09:09,800 em bé Clementine. 184 00:09:10,840 --> 00:09:12,040 Nỗi sợ của bạn là gì? 185 00:09:13,600 --> 00:09:15,360 Bạn tự lừa dối bản thân điều gì? 186 00:09:16,520 --> 00:09:19,440 Bạn đã thêm thắt và tạo nên những ảo tưởng như thế nào? 187 00:09:20,360 --> 00:09:22,840 Bạn tự tạo ra thực tế nào cho bản thân? 188 00:09:24,200 --> 00:09:27,376 Trong sự nghiệp, đời sống cá nhân của bạn, trong các mối quan hệ, 189 00:09:27,400 --> 00:09:29,016 trong trái tim và tâm hồn bạn 190 00:09:29,040 --> 00:09:31,440 những con cá bơi ngược gây thiệt hại rất lớn. 191 00:09:32,560 --> 00:09:36,480 Chúng là cội nguồn của những cơ hội bị bỏ lỡ và những tiềm năng chưa thực hiện 192 00:09:37,400 --> 00:09:39,776 chúng tạo ra sự bất an và mất niềm tin, 193 00:09:39,800 --> 00:09:42,240 khi bạn tìm kiếm sự thoả mãn và kết nối. 194 00:09:43,560 --> 00:09:45,760 Tôi khuyên bạn nên tìm ra chúng. 195 00:09:47,360 --> 00:09:51,536 Helen Keller đã nói rằng thứ duy nhất còn tệ hơn mù loà 196 00:09:51,560 --> 00:09:53,560 chính là có thị lực mà không có tầm nhìn. 197 00:09:54,920 --> 00:09:58,696 Với tôi, mù loà là một ân huệ tuyệt vời, 198 00:09:58,720 --> 00:10:00,760 vì mù loà đem đến cho tôi tầm nhìn. 199 00:10:01,720 --> 00:10:03,720 Mong rằng bạn có thể thấy cái mà tôi thấy. 200 00:10:04,280 --> 00:10:05,496 Xin cám ơn. 201 00:10:05,520 --> 00:10:07,680 (vỗ tay) 202 00:10:20,720 --> 00:10:23,896 Bruno Giussani: Isaac, chỉ một câu nữa, trước khi anh rời sân khấu. 203 00:10:23,920 --> 00:10:27,696 Đây là câu hỏi của những doanh nhân, người thực hiện và nhà sáng tạo. 204 00:10:27,720 --> 00:10:31,376 Anh là CEO của một công ty tại Florida, 205 00:10:31,400 --> 00:10:33,536 và có lẽ rất nhiều người đang thắc mắc, 206 00:10:33,560 --> 00:10:35,776 Làm sao có thể là một CEO khi bị mù? 207 00:10:35,800 --> 00:10:39,576 Cụ thể anh đã gặp những khó khăn nào và làm sao để vượt qua chúng? 208 00:10:39,600 --> 00:10:42,736 IL: Vâng, khó khắn lớn nhất đã trở thành một ân huệ đối với tôi. 209 00:10:42,760 --> 00:10:45,320 Tôi không thấy được phản hồi qua vẻ mặt của mọi người. 210 00:10:45,880 --> 00:10:47,976 (cười) 211 00:10:48,000 --> 00:10:50,176 BG: Tiếng ồn ở kia ư? IL: Vâng. 212 00:10:50,200 --> 00:10:53,696 Ví dụ như, trong cuộc họp lãnh đạo nhóm của chúng tôi, 213 00:10:53,720 --> 00:10:56,080 tôi không thấy được biểu cảm khuôn mặt hay cử chỉ. 214 00:10:57,640 --> 00:11:01,376 Tôi học được cách thu thập phản hồi bằng lời nói hơn. 215 00:11:01,400 --> 00:11:05,400 Tôi yêu cầu mọi người nói cho tôi biết họ nghĩ gì. 216 00:11:06,080 --> 00:11:07,936 Và như vậy, 217 00:11:07,960 --> 00:11:12,056 như tôi đã nói, việc này thật sự là một ân huệ với bản thân tôi và với công ty, 218 00:11:12,080 --> 00:11:14,680 bởi vì chúng tôi giao tiếp ở một mức độ sâu hơn, 219 00:11:15,400 --> 00:11:17,320 chúng tôi tránh những thứ mơ hồ, 220 00:11:18,080 --> 00:11:24,010 và hơn hết, nhóm của tôi biết rằng những gì họ nghĩ mới thực sự là vấn đề. 221 00:11:26,560 --> 00:11:29,456 BG: Isaac, cảm ơn anh đã đến với TED. IL: Cảm ơn anh, Bruno. 222 00:11:29,480 --> 00:11:33,185 (vỗ tay)