1 00:00:11,436 --> 00:00:12,415 Xin chào. 2 00:00:12,415 --> 00:00:17,866 Tôi ở đây để nói bạn biết những điều bạn nghĩ về năng lực của mình 3 00:00:17,866 --> 00:00:22,200 đã và đang thay đổi những gì bạn học, 4 00:00:22,200 --> 00:00:26,577 thay đổi cách học và những trải nghiệm của bạn 5 00:00:27,024 --> 00:00:29,767 Có bao nhiêu bạn ở đây- xin hãy giơ tay- 6 00:00:29,767 --> 00:00:33,457 đã từng bị nói rằng bạn không dành cho môn toán, 7 00:00:33,457 --> 00:00:35,876 hay bạn không thể học sâu về toán, 8 00:00:35,876 --> 00:00:37,606 Bạn không tính toán giỏi? 9 00:00:37,606 --> 00:00:39,246 Xin mời giơ tay. 10 00:00:40,046 --> 00:00:41,286 Chỉ một vài người. 11 00:00:41,736 --> 00:00:46,317 Hôm nay, tôi sẽ cho bạn thấy ý nghĩ ấy hoàn toàn sai. 12 00:00:46,317 --> 00:00:48,176 Nó đã bị phủ nhận bởi khoa học não bộ. 13 00:00:48,176 --> 00:00:52,237 Nhưng nó được nuôi dưỡng bởi một điều hoang đường trong xã hội 14 00:00:52,237 --> 00:00:54,817 và trở nên vô cùng mạnh mẽ và đáng sợ. 15 00:00:54,817 --> 00:00:58,429 Điều hoang đường đó là tồn tại thứ được gọi là bộ não toán học, 16 00:00:58,429 --> 00:01:00,717 bạn sẽ được trời phú hoặc là không 17 00:01:00,717 --> 00:01:03,027 Ta không tin điều này ở những môn học khác. 18 00:01:03,027 --> 00:01:07,337 Ta không tin mình được sinh ra với bộ não hiểu biết lịch sử hay vật lí 19 00:01:07,337 --> 00:01:08,908 Ta tin mình phải học điều này. 20 00:01:08,908 --> 00:01:11,668 Riêng với toán, mọi người, học sinh, 21 00:01:11,668 --> 00:01:14,148 giáo viên bố mẹ tin điều hoang đường này. 22 00:01:14,148 --> 00:01:17,167 Cho đến khi ta thay đổi điều này 23 00:01:17,167 --> 00:01:21,167 chúng ta chỉ có sự lạc hậu tràn lan ở đất nước ta. 24 00:01:21,167 --> 00:01:24,638 Nghiên cứu của Carol Dweck về tư duy cho thấy 25 00:01:24,638 --> 00:01:27,538 nếu ta tin rằng năng lực mình vô hạn 26 00:01:27,538 --> 00:01:31,407 ta sẽ thành công hơn trong môn toán và cuộc sống. 27 00:01:31,407 --> 00:01:35,458 Và vô số các nghiên cứu về sai lầm đã chứng minh điều này. 28 00:01:35,458 --> 00:01:39,887 Jason Moser và cộng sự của ôngđã phát hiện từ những hình ảnh chụp cộng hưởng từ 29 00:01:39,887 --> 00:01:43,447 rằng não bạn phát triển hơn khi bạn làm toán sai. 30 00:01:43,447 --> 00:01:44,958 Thật thú vị. 31 00:01:44,958 --> 00:01:47,898 Khi bạn mắc lỗi, xi-náp thần kinh được kích thích. 32 00:01:47,898 --> 00:01:49,629 Thực tế, từ những hình ảnh MRI 33 00:01:49,629 --> 00:01:52,748 họ phát hiện rằng khi bạn mắc lỗi, xi-náp được kích hoạt. 34 00:01:52,748 --> 00:01:56,278 Khi ta làm đúng , ít xi-náp được kích hoạt hơn. 35 00:01:56,278 --> 00:01:59,079 Vì vậy mắc lỗi là điều rất tốt. 36 00:01:59,079 --> 00:02:00,889 Và ta cần học sinh hiểu điều này. 37 00:02:00,889 --> 00:02:03,789 Nhưng họ lại phát hiện ra những điều tuyệt vời hơn. 38 00:02:03,789 --> 00:02:08,540 Hình ảnh này cho bạn thấy dung lượng của não người. 39 00:02:08,540 --> 00:02:12,589 Và điều bạn thấy là người với tư duy phát triển, 40 00:02:12,589 --> 00:02:14,899 người tin rằng năng lực của họ là vô hạn, 41 00:02:14,899 --> 00:02:16,329 có thể học bất cứ điều gì. 42 00:02:16,329 --> 00:02:19,749 Khi họ mắc lỗi, não họ phát triển hơn 43 00:02:19,749 --> 00:02:23,079 những người không tin rằng họ có thể học được điều gì. 44 00:02:23,939 --> 00:02:28,749 Điều này cho ta thấy một điều mà các nhà khoa học não bộ đã biết lâu nay: 45 00:02:28,749 --> 00:02:31,368 Nhận thức, và những điều ta học 46 00:02:31,368 --> 00:02:34,559 có liên quan đến niềm tin và cảm giác của ta. 47 00:02:35,409 --> 00:02:39,230 Và điều này thì quan trọng với mọi người không chỉ trẻ em trong lớp học toán. 48 00:02:39,230 --> 00:02:42,989 Nếu bạn gặp phải tình huống khó hoặc đầy thách thức, 49 00:02:42,989 --> 00:02:46,620 và bạn nói với chính mình: "Mình làm được. Mình sẽ làm điều này." 50 00:02:46,620 --> 00:02:48,800 rồi bạn làm rối tung mọi thứ hoặc thất bại, 51 00:02:48,800 --> 00:02:52,411 não của bạn sẽ phát triển hơn, và phản ứng khác hẳn 52 00:02:52,411 --> 00:02:54,891 khi bạn gặp vấn đề ấy và nghĩ: 53 00:02:55,151 --> 00:02:56,949 "Chắc mình không làm được." 54 00:02:57,860 --> 00:03:03,623 Vì vậy việc ta thay đổi quan niệm trẻ học trong lớp là vô cùng quan trọng. 55 00:03:03,623 --> 00:03:07,052 Ta biết rằng ai cũng có thể phát triển bộ não của mình, 56 00:03:07,052 --> 00:03:10,791 và não ta đủ "dẻo" để ta có thể học toán ở bất cứ cấp độ nào 57 00:03:10,791 --> 00:03:12,651 Ta phải để trẻ nhận thức được điều này. 58 00:03:12,651 --> 00:03:14,930 Chúng phải biết việc mắc lỗi là rất tốt. 59 00:03:14,930 --> 00:03:17,721 Tuy nhiên, lớp học toán phải thay đổi ở rất nhiều mặt. 60 00:03:17,721 --> 00:03:20,151 Không chỉ đơn thuần là thay đổi quan niệm của trẻ 61 00:03:20,151 --> 00:03:23,401 Ta phải thực sự thay đổi những điều diễn ra trong lớp 62 00:03:23,401 --> 00:03:25,580 Và ta muốn trẻ có tư duy phát triển 63 00:03:25,580 --> 00:03:28,041 tin chúng có thể trưởng thành, học bất cứ điều gì. 64 00:03:28,041 --> 00:03:31,331 Tuy nhiên, rất khó để có được tư duy toán phát triển. 65 00:03:31,331 --> 00:03:36,020 Nếu bạn liên tục cho những câu hỏi ngắn mà bạn phải trả lời đúng hay sai 66 00:03:36,020 --> 00:03:38,531 những câu hỏi này 67 00:03:38,531 --> 00:03:42,212 sẽ truyền những thông điệp cố định về toán đó là bạn có thể hay không thể làm 68 00:03:42,212 --> 00:03:44,350 Vì thế, ta phải mở rộng các câu hỏi toán học 69 00:03:44,350 --> 00:03:47,260 để tạo ra những không gian cho việc tư duy 70 00:03:47,260 --> 00:03:48,731 Tôi sẽ đưa ra một ví dụ 71 00:03:48,731 --> 00:03:51,841 Chúng ta sẽ cùng nhau suy nghĩ về một vài vấn đề toán học. 72 00:03:51,841 --> 00:03:55,618 Điều này vô cùng điển hình và thường được đưa ra ở trường 73 00:03:55,618 --> 00:04:00,123 Nhưng tôi muốn bạn nghĩ khác đi. Giả sử ta có những hình vuông ba trường hợp. 74 00:04:00,123 --> 00:04:02,832 Trường hợp 2 có nhiều hình vuông hơn trường hợp 1, 75 00:04:02,832 --> 00:04:04,492 và trường hợp 3 lại nhiều hơn nữa. 76 00:04:04,492 --> 00:04:06,502 Câu hỏi thường được đặt ra là: 77 00:04:06,502 --> 00:04:10,892 "Có bao nhiêu hình vuông trong trường hợp thứ 100 hoặc n?" 78 00:04:10,892 --> 00:04:12,972 Tôi muốn các bạn nghĩ về một câu hỏi khác. 79 00:04:12,972 --> 00:04:17,003 Tôi muốn các bạn suy nghĩ mà không màng những con số, hay vấn đề đại số. 80 00:04:17,003 --> 00:04:19,452 Tôi muốn các bạn suy nghĩ thật trực quan, 81 00:04:19,452 --> 00:04:23,913 và tôi muốn bạn nghĩ về vị trí xuất hiện của những hình vuông thừa? 82 00:04:23,913 --> 00:04:28,433 Nếu có nhiều hình vuông ở trường hợp 2 hơn trường hợp 1, thì chúng ở đâu? 83 00:04:29,613 --> 00:04:33,352 Nếu như các bạn đang ở trong lớp, tôi sẽ cho bạn nhiều thời gian suy nghĩ. 84 00:04:34,400 --> 00:04:37,975 Để tiết kiệm thời gian, tôi sẽ giới thiệu cho bạn một vài cách khác nhau 85 00:04:37,975 --> 00:04:41,782 mà mọi người nghĩ vấn đề này, và tôi đã hỏi nhiều người về điều này, 86 00:04:41,782 --> 00:04:45,422 và tôi nghĩ những cử nhân Stanford 87 00:04:45,422 --> 00:04:46,943 hay một trong số họ đã trả lời rằng: 88 00:04:46,943 --> 00:04:52,654 "Em thấy chúng như những hạt mưa khi chúng rơi xuống mái nhà. 89 00:04:52,654 --> 00:04:56,813 Vì thế, chúng trông như lớp vỏ ngoài cứ mở rộng thêm mỗi lần" 90 00:04:57,763 --> 00:04:59,974 Họ cũng đã nói rằng: 91 00:04:59,974 --> 00:05:02,316 "Không, chúng trông như đường ray bowing. 92 00:05:02,316 --> 00:05:03,964 Ta sẽ có những hàng mới, 93 00:05:03,964 --> 00:05:07,554 như một hàng ki xuất hiện ở đáy" 94 00:05:07,554 --> 00:05:10,125 Một cách tư duy vô cùng khác biệt. 95 00:05:12,295 --> 00:05:15,474 Một giáo viên, đã nói với tôi rằng chúng trông như ngọn núi lửa: 96 00:05:15,474 --> 00:05:19,274 "Phần lõi dâng cao dần và rồi dung nham phun trào" 97 00:05:19,274 --> 00:05:21,325 (Cười) 98 00:05:21,975 --> 00:05:25,485 Một giáo viên khác bảo: "Không, chúng giống những gợn sóng của Biển Đỏ. 99 00:05:26,774 --> 00:05:31,745 Chúng tách dần, và có những bản sao với trục đối xứng khác. 100 00:05:36,275 --> 00:05:39,945 Tôi nhớ điều này, xin lỗi, điều này ổn. 101 00:05:39,945 --> 00:05:42,355 Một vài người thấy chúng như những hình tam giác, 102 00:05:42,355 --> 00:05:46,495 Họ thấy phần rìa mở rộng như một tam giác bên ngoài 103 00:05:46,495 --> 00:05:49,744 Và một giáo viên New Mehico đã bảo với tôi rằng: 104 00:05:49,744 --> 00:05:55,345 "Chúng giống như Wyane's World, Stairway to Heaven, miễn vào" 105 00:05:55,345 --> 00:05:57,638 (Cười) 106 00:06:01,906 --> 00:06:04,636 Và khi bạn có cách nhìn như thế. 107 00:06:04,636 --> 00:06:07,006 Nếu bạn thay đổi vị trí các hình vuông 108 00:06:07,006 --> 00:06:09,058 và bạn sắp xếp lại hình dáng của chúng 109 00:06:09,058 --> 00:06:11,468 bạn sẽ thấy chúng thực sự mở rộng như hình vuông. 110 00:06:11,468 --> 00:06:14,158 Đây chính là điều tôi muốn đề cập đến trong câu hỏi này: 111 00:06:14,158 --> 00:06:18,006 "Khi nó được hỏi trong lớp , và nó không phải là câu hỏi tệ nhất, 112 00:06:18,006 --> 00:06:20,996 nó được hỏi là "Bao nhiêu?" và trẻ đếm. 113 00:06:20,996 --> 00:06:22,166 Và chúng sẽ trả lời: 114 00:06:22,166 --> 00:06:24,876 "Trường hợp 1 có 4 hình vuông. Trường hợp 2 có 9 hình" 115 00:06:24,876 --> 00:06:28,327 Chúng sẽ nhìn chằm chằm vào cột số và nói rằng; 116 00:06:28,327 --> 00:06:31,898 "Nếu tăng trường hợp thêm một đơn vị và bình phương, 117 00:06:31,898 --> 00:06:34,756 ta sẽ có được số hình vuông" 118 00:06:34,756 --> 00:06:39,527 Nhưng khi tôi hỏi học sinh và giáo viên phổ thông, 119 00:06:39,527 --> 00:06:41,468 Tôi sẽ hỏi thế này khi đưa ra kết luận: 120 00:06:41,468 --> 00:06:45,107 "Tại sao lại bình phương? Tác dụng của phép bình phương là gì?" 121 00:06:45,107 --> 00:06:47,477 Họ sẽ trả lời: "Không biết" 122 00:06:47,717 --> 00:06:51,727 Và đây là lí do tại sao ta bình phương. Nó mở rộng dần như hình vuông vậy. 123 00:06:51,727 --> 00:06:55,677 Bạn biết phép bình phương trong quan hệ đại số. 124 00:06:55,677 --> 00:06:59,967 Khi ta đặt vấn đề cho học sinh, ta nên đặt những câu trực quan. 125 00:06:59,967 --> 00:07:01,987 Ta nên hỏi: "Họ nhìn nhận vấn đề thế nào?" 126 00:07:01,987 --> 00:07:05,587 Họ có những cuộc tranh luận sôi nổi và hiểu vấn đề sâu sắc hơn 127 00:07:05,587 --> 00:07:08,398 về một vấn đề vô cùng quan trọng trong toán học. 128 00:07:08,398 --> 00:07:10,918 Vì thế ta rất cần cuộc cách mạng trong giờ học toán. 129 00:07:10,918 --> 00:07:13,098 Ta cần thay đổi nhiều thứ. 130 00:07:13,098 --> 00:07:15,708 Một phần nguyên nhân ta cần đổi mới 131 00:07:15,708 --> 00:07:18,167 là vì những nguyên cứu về cách dạy và học toán 132 00:07:18,167 --> 00:07:20,237 không đi sâu vào trường lớp. 133 00:07:20,237 --> 00:07:22,911 Bây giờ tôi sẽ cho các bạn thấy 1 ví dụ kinh điển khác 134 00:07:22,911 --> 00:07:27,729 Cực kì thú vị. 135 00:07:27,729 --> 00:07:30,619 Khi chúng ta tính toán, thậm chí khi người lớn tính, 136 00:07:30,619 --> 00:07:35,159 khi vùng não nhìn thấy những ngón tay sáng lên. 137 00:07:35,159 --> 00:07:36,979 ta đang không dùng ngón tay, 138 00:07:36,979 --> 00:07:39,329 nhưng vùng não đó nhìn thấy những ngón tay 139 00:07:39,329 --> 00:07:41,508 Vì vậy, có một vùng não khi ta dùng ngón tay 140 00:07:41,508 --> 00:07:44,088 và một vùng não khi ta thấy ngón tay 141 00:07:44,088 --> 00:07:49,328 Và từ đó cho thấy rằng việc nhìn thấy những ngón tay cực kì quan trọng với não, 142 00:07:49,328 --> 00:07:52,999 thực tế tính tay là - 143 00:07:53,719 --> 00:07:56,031 các nhà khoa học thực nghiệm tính tay 144 00:07:56,031 --> 00:07:59,161 bằng cách yêu cầu học sinh đặt tay dưới bàn 145 00:07:59,161 --> 00:08:01,179 Họ không thấy mình chạm các ngón tay 146 00:08:01,179 --> 00:08:04,309 và ngón tay nào đã bị chạm vào. 147 00:08:04,309 --> 00:08:07,468 Phần lớn sinh viên đại học tính tay tốt 148 00:08:07,468 --> 00:08:10,378 dự đoán được kết quả tính toán. 149 00:08:10,808 --> 00:08:14,561 Khả năng tính tay của học sinh cấp 1 150 00:08:14,561 --> 00:08:17,591 tạo nên khả năng tính nhẩm cao hơn khi chúng học cấp 2 151 00:08:17,591 --> 00:08:19,368 so với điểm bài kiểm tra. 152 00:08:19,368 --> 00:08:21,337 Đó chính là điều quan trọng. 153 00:08:21,337 --> 00:08:24,998 Nhưng chuyện gì xảy ra trong trường và lớp? 154 00:08:24,998 --> 00:08:27,798 Học sinh không được phép tính tay. 155 00:08:27,798 --> 00:08:30,689 Điều này rất trẻ con. Họ có suy nghĩ tiêu cực về nó. 156 00:08:30,689 --> 00:08:33,922 Khi ta cấm việc trẻ tính toán bằng tay, 157 00:08:33,922 --> 00:08:37,372 nó đồng nghĩa với việc ngăn cản sự phát triển số học của chúng. 158 00:08:37,372 --> 00:08:39,829 Các nhà khoa học đã nhận ra điều này từ lâu. 159 00:08:39,829 --> 00:08:41,609 Các nhà thần kinh học kết luận 160 00:08:41,609 --> 00:08:47,308 rằng ngón tay nên được dùng khi học sinh học toán. 161 00:08:47,308 --> 00:08:48,659 Nếu chúng tôi chưa công bố 162 00:08:48,659 --> 00:08:51,468 Chúng tôi đã công bố kết luận này ở Đại Tây Dương tuần rồi. 163 00:08:51,468 --> 00:08:53,458 Chẳng biết nhà giáo dục nào biết chúng. 164 00:08:53,458 --> 00:08:57,283 Nó đã tạo ra làn sóng lớn trong cộng đồng giáo dục. 165 00:08:59,823 --> 00:09:03,690 Có nhiều nghiên cứu khác mà cả nhà trường và giáo viên đều không biết. 166 00:09:03,690 --> 00:09:05,640 Ta biết rằng khi ta tính toán 167 00:09:05,640 --> 00:09:08,870 Não bộ tham gia vào quá trình giao tiếp phức tạp và năng động 168 00:09:08,870 --> 00:09:13,289 giữa các vùng não khác nhau, bao gồm vùng vỏ thị giác. 169 00:09:13,289 --> 00:09:17,748 Tuy vậy, lớp học toán thì chẳng trực quan, chỉ toàn số và những thứ trừu tượng 170 00:09:17,748 --> 00:09:19,529 Tôi muốn cho bạn thấy điều gì xảy ra 171 00:09:19,529 --> 00:09:22,550 khi chúng tôi cho 81 học sinh tham gia vào khóa học mùa hè rồi 172 00:09:22,550 --> 00:09:24,110 và dạy chúng cách khác. 173 00:09:24,110 --> 00:09:26,430 Chúng tôi dạy chúng cách não phát triển. 174 00:09:26,430 --> 00:09:29,620 Chúng tôi dạy về lối tư duy và sai lầm 175 00:09:30,030 --> 00:09:34,290 Nhưng chúng tôi cũng dạy cho chúng những bài toán sáng tạo và đầy trực quan 176 00:09:35,810 --> 00:09:37,815 Chúng tham gia 18 bài học. 177 00:09:37,815 --> 00:09:41,181 Trước khi tham gia lớp học, chúng đã vượt qua bài kiểm tra địa phương 178 00:09:41,181 --> 00:09:44,322 Chúng tôi cho chúng làm tài kiểm tra tương tự khi hết 18 bài học, 179 00:09:44,322 --> 00:09:47,450 và chúng làm tốt hơn khoảng 50% 180 00:09:48,960 --> 00:09:51,621 81 học sinh nhiều trình độ khác nhau, 181 00:09:51,621 --> 00:09:54,681 nói với chúng tôi vào ngày đầu: "Con không giỏi toán." 182 00:09:54,681 --> 00:09:59,253 Chúng có thể kể tên một bạn trong lớp giỏi toán. 183 00:09:59,253 --> 00:10:00,782 Chúng tôi thay đổi niềm tin ấy. 184 00:10:00,782 --> 00:10:06,051 và đây là một clip từ video chúng tôi làm về lũ trẻ. 185 00:10:07,451 --> 00:10:11,161 (Video, Taylor Swift's "Shake It Off") 186 00:10:11,161 --> 00:10:13,741 Nhưng chúng con không thể ngừng thảo luận. 187 00:10:13,741 --> 00:10:16,752 Không thể dừng giải 188 00:10:16,752 --> 00:10:19,642 như có điều gì đó đang lớn dần 189 00:10:19,642 --> 00:10:23,852 trong suy nghĩ của con mỗi lần chúng con thử lại. 190 00:10:23,852 --> 00:10:27,012 "Vì những người ghét hay ghét, ghét, ghét. 191 00:10:27,012 --> 00:10:30,342 Chúng ta sẽ phạm sai lầm, cứ đánh cược, đánh cược, đánh cược. 192 00:10:30,342 --> 00:10:33,212 Chúng ta cứ lắc, lắc, lắc 193 00:10:33,212 --> 00:10:35,622 Nổi loạn nào! Nổi loạn nào! 194 00:10:35,622 --> 00:10:38,462 Cách ta làm sẽ phá vỡ, phá vỡ, phá vỡ. 195 00:10:38,462 --> 00:10:41,782 Không giống như một mẫu bánh, bánh, bánh. 196 00:10:41,782 --> 00:10:44,691 Chúng ta cứ lắc, lắc, lắc. 197 00:10:44,691 --> 00:10:46,553 Nổi loạn nào! Nổi loạn nào! 198 00:10:46,553 --> 00:10:49,585 Chúng tôi thể hiện trực quan, 199 00:10:49,585 --> 00:10:52,583 trình bày cho cả lớp thật rõ ràng 200 00:10:53,003 --> 00:10:55,913 nên học sinh có thể hiểu. 201 00:10:56,083 --> 00:10:58,622 nên học sinh có thể hiểu. 202 00:10:58,732 --> 00:11:01,594 Ta biết rằng não mình phát triển 203 00:11:01,594 --> 00:11:04,687 Ai quan tâm ta đi nhanh thế nào? 204 00:11:04,687 --> 00:11:07,973 Hiểu vấn đề là điều chúng tôi muốn thể hiện 205 00:11:07,973 --> 00:11:10,763 Hiểu vấn đề là điều chúng tôi muốn thể hiện 206 00:11:10,763 --> 00:11:13,114 Vì thể chúng tôi tiếp tục cố gắng 207 00:11:13,274 --> 00:11:16,152 Xi-nap đang bùng cháy 208 00:11:16,152 --> 00:11:20,383 Vấn đề thật thú vị 209 00:11:20,383 --> 00:11:22,913 Thật tuyệt vời và tôi muốn cho cả thế giới thấy! 210 00:11:22,913 --> 00:11:24,214 (video kết thúc) 211 00:11:24,214 --> 00:11:25,443 Vậy nên-- 212 00:11:25,443 --> 00:11:28,081 (Vỗ tay) 213 00:11:30,045 --> 00:11:33,814 Phải cho giáo viên tiếp cận nghiên cứu. Cần cuộc cách mạng trong cách dạy toán. 214 00:11:33,816 --> 00:11:36,203 Nếu các bạn không tin tôi, hãy gặp và nghe cậu này. 215 00:11:36,203 --> 00:11:39,065 Cậu ấy là học sinh trung học, chúng tôi gặp giáo viên của cậu 216 00:11:39,065 --> 00:11:43,222 để chuyển từ bài tập toán sang quan điểm toán học tư duy. 217 00:11:43,664 --> 00:11:45,510 Và đây là điều cậu cảm nhận thay đổi 218 00:11:45,510 --> 00:11:50,535 (video) Năm ngoái lớp học toán chỉ toàn là ghi chú, và bài tập, 219 00:11:50,535 --> 00:11:54,555 và con bị đóng hộp. 220 00:11:55,105 --> 00:11:59,515 Chúng con chỉ tự học cho bản thân. 221 00:11:59,515 --> 00:12:02,878 Nhưng năm nay thì thoáng hơn ạ Chúng con là một tập thể. 222 00:12:03,558 --> 00:12:04,891 Giống như một thành phố. 223 00:12:04,891 --> 00:12:08,511 Chúng con đang làm việc cùng nhau để tạo nên thế giới tươi đẹp 224 00:12:08,511 --> 00:12:14,865 Con nghĩ rằng những thử thách và tương lai đang chờ mình phía trước. 225 00:12:16,985 --> 00:12:18,365 Nếu con tiếp tục kiên trì, 226 00:12:18,365 --> 00:12:22,775 nếu cứ cố gắng thế này ngày nào đó con sẽ thành công. 227 00:12:22,775 --> 00:12:24,445 (video kết thúc) 228 00:12:24,445 --> 00:12:27,939 Chúng ta đã tập trung rất lâu vào giáo dục 229 00:12:27,939 --> 00:12:30,806 về cách học toán, một cách nghiêm túc chỉ để dạy một phần 230 00:12:30,806 --> 00:12:34,826 theo những chuẩn mực trong lớp bị tranh cãi nhiều, 231 00:12:34,826 --> 00:12:39,516 và ta bỏ qua những niềm tin của học sinh về năng lực của chúng. 232 00:12:39,516 --> 00:12:42,156 Và bây giờ chính là thời điểm cần thiết 233 00:12:42,156 --> 00:12:44,936 để ta nhìn nhận vấn đề. 234 00:12:44,936 --> 00:12:48,246 Chúng ta phải tin vào chính mình 235 00:12:48,246 --> 00:12:51,766 để khai phá những tiềm năng không tưởng. 236 00:12:51,766 --> 00:12:53,246 Cảm ơn. 237 00:12:53,246 --> 00:12:55,186 (vỗ tay)