1 00:00:00,740 --> 00:00:04,300 Khi quyển sách thiếu nhi đầu tiên của tôi được xuất bản năm 2001, 2 00:00:04,300 --> 00:00:06,276 tôi trở lại trường tiểu học cũ 3 00:00:06,276 --> 00:00:10,286 để nói chuyện với các em về công việc của một nhà văn và người vẽ minh hoạ, 4 00:00:10,286 --> 00:00:12,895 khi đang chuẩn bị trình chiếu 5 00:00:12,895 --> 00:00:16,100 trong hội trường kiêm nhà ăn 6 00:00:16,100 --> 00:00:18,148 tôi nhìn về cuối phòng, 7 00:00:18,148 --> 00:00:20,759 và thấy bà ấy: 8 00:00:20,759 --> 00:00:22,603 cô giáo cấp dưỡng ngày xưa. 9 00:00:22,603 --> 00:00:24,570 Bà vẫn còn làm việc tại trường 10 00:00:24,570 --> 00:00:27,456 và đang bận rộn chuẩn bị bữa trưa. 11 00:00:27,456 --> 00:00:29,100 Tôi đến gần để chào bà, 12 00:00:29,100 --> 00:00:30,987 "Chào, Jeannie! Bà có khỏe không?" 13 00:00:30,987 --> 00:00:32,557 Bà ấy nhìn tôi, và tôi chắc 14 00:00:32,557 --> 00:00:34,284 rằng bà ấy nhận ra tôi, 15 00:00:34,284 --> 00:00:37,369 nhưng lại không thể nhớ ra 16 00:00:37,369 --> 00:00:39,780 "Stephen Krosoczka à?" 17 00:00:39,780 --> 00:00:42,272 Tôi kinh ngạc khi bà biết tôi là Krosoczka, 18 00:00:42,272 --> 00:00:45,703 nhưng Stephen thì lại là ông cậu hơn tôi đến 20 tuổi, 19 00:00:45,703 --> 00:00:48,840 bà là cô giáo cấp dưỡng của ông thời học sinh. 20 00:00:48,840 --> 00:00:51,345 Bà bắt đầu kể về những đứa cháu của mình, 21 00:00:51,345 --> 00:00:54,050 điều đó khuấy động tâm hồn tôi. 22 00:00:54,050 --> 00:00:55,844 Cô giáo cấp dưỡng của tôi có cháu, 23 00:00:55,844 --> 00:00:56,808 và vì vậy, có con, 24 00:00:56,808 --> 00:00:59,503 và vì vậy, hết ngày bà ấy sẽ rời khỏi trường? 25 00:00:59,503 --> 00:01:02,786 Tôi ngỡ bà sống luôn tại đây, cùng với những cái muỗng kia. 26 00:01:02,786 --> 00:01:05,202 Điều tôi chưa bao giờ nghĩ đến trước đây. 27 00:01:05,202 --> 00:01:08,354 Cuộc gặp gỡ bất ngờ ấy truyền cảm hứng cho tôi, 28 00:01:08,354 --> 00:01:11,905 sáng tác ra loạt truyện tranh Lunch Lady 29 00:01:11,905 --> 00:01:14,082 về một cô giáo cấp dưỡng 30 00:01:14,082 --> 00:01:16,680 sử dụng côn nhị khúc làm từ que xiên cá 31 00:01:16,680 --> 00:01:19,582 để chiến đấu chống lại các sinh vật cơ khí hóa, 32 00:01:19,582 --> 00:01:22,889 quái vật xe buýt, và những vận động viên toán học đột biến 33 00:01:22,889 --> 00:01:24,356 kết thúc mỗi quyển sách, 34 00:01:24,356 --> 00:01:29,492 bà bắt kẻ xấu bằng lưới trùm tóc, và tuyên bố: "Công lý đã được phục vụ!" 35 00:01:29,492 --> 00:01:33,869 (tràng cười) (vỗ tay) 36 00:01:33,869 --> 00:01:36,476 Thật ngạc nhiên, bởi vì loạt truyện tranh này 37 00:01:36,476 --> 00:01:39,369 được độc giả nhí nhiệt liệt đón nhận, 38 00:01:39,369 --> 00:01:41,608 các em gửi cho tôi những bức thư, 39 00:01:41,608 --> 00:01:43,765 thẻ và các tác phẩm nghệ thuật. 40 00:01:43,765 --> 00:01:46,239 Khi đến thăm các trường học, tôi nhận thấy 41 00:01:46,239 --> 00:01:48,793 đội ngũ cấp dưỡng đóng góp cho trường 42 00:01:48,793 --> 00:01:50,939 theo một cách hết sức ý nghĩa. 43 00:01:50,939 --> 00:01:52,685 Trên cả nước 44 00:01:52,685 --> 00:01:55,261 tất cả giáo viên cấp dưỡng đều nói với tôi: 45 00:01:55,261 --> 00:01:59,005 "Cảm ơn vì đã tạo ra chân dung một siêu-anh-hùng từ hình ảnh của chúng tôi." 46 00:01:59,005 --> 00:02:01,444 Bởi vì những con người này chưa được đối xử 47 00:02:01,444 --> 00:02:04,966 một cách tử tế trong một thời gian dài. 48 00:02:04,966 --> 00:02:07,138 Điều đó có ý nghĩa hơn cả với Jeannie. 49 00:02:07,138 --> 00:02:08,828 Trong lần xuất bản đầu tiên, 50 00:02:08,828 --> 00:02:10,932 tôi đã mời bà đến buổi giới thiệu sách, 51 00:02:10,932 --> 00:02:14,053 và trước mặt tất cả mọi người, 52 00:02:14,053 --> 00:02:16,980 tôi tặng bà một bản vẽ và vài quyển sách. 53 00:02:16,980 --> 00:02:19,549 2 năm sau khi chụp tấm ảnh này, 54 00:02:19,549 --> 00:02:21,360 bà qua đời, 55 00:02:21,360 --> 00:02:22,447 tôi đến viếng bà, 56 00:02:22,447 --> 00:02:25,286 và không ngờ rằng mình sẽ nhìn thấy ở đó, 57 00:02:25,286 --> 00:02:28,774 bên cạnh quan tài của bà là bức tranh của tôi, 58 00:02:28,774 --> 00:02:32,340 chồng bà nói rằng nó có ý nghĩa rất lớn với bà 59 00:02:32,340 --> 00:02:34,758 khi sự chăm chỉ 60 00:02:34,758 --> 00:02:37,464 và giá trị của bà được công nhận, 61 00:02:37,464 --> 00:02:39,776 Điều đó thôi thúc tôi tổ chức một ngày 62 00:02:39,776 --> 00:02:41,766 để mang lại cảm xúc đó một lần nữa 63 00:02:41,766 --> 00:02:45,361 tại nhà ăn trên khắp cả nước: "Ngày hội Anh hùng Cấp dưỡng Học đường", 64 00:02:45,361 --> 00:02:46,434 ngày các em học sinh 65 00:02:46,434 --> 00:02:49,292 có thể làm những dự án sáng tạo cho giáo viên cấp dưỡng. 66 00:02:49,292 --> 00:02:52,036 Tôi hợp tác với Tổ chức Dinh dưỡng Học đường, 67 00:02:52,036 --> 00:02:56,484 và hơn 30 triệu học sinh tham gia vào chương trình cấp dưỡng mỗi ngày. 68 00:02:56,484 --> 00:02:59,798 Con số đó tương đương với hơn 5 tỉ bữa trưa 69 00:02:59,798 --> 00:03:01,645 được chuẩn bị cho mỗi năm học. 70 00:03:01,645 --> 00:03:04,361 Chuyện về chủ nghĩa anh hùng không dừng lại ở việc 71 00:03:04,361 --> 00:03:06,908 học sinh được thêm vài miếng gà trên khay thức ăn. 72 00:03:06,908 --> 00:03:08,552 Có Cô Brenda ở California, 73 00:03:08,552 --> 00:03:11,341 người luôn để mắt đến từng học sinh 74 00:03:11,341 --> 00:03:15,006 và báo cho người cố vấn của trường nếu phát hiện điều chi bất thường. 75 00:03:15,006 --> 00:03:19,260 Có những giáo viên cấp dưỡng ở Kentuckey nhận ra 67% học sinh của họ 76 00:03:19,260 --> 00:03:23,294 hằng ngày, trông chờ đến bữa ăn, mùa hè, lại được nhận thức ăn nữa, 77 00:03:23,294 --> 00:03:27,108 do đó, họ trang bị lại xe buýt của trường thành lập một đơn vị cấp dưỡng di động, 78 00:03:27,108 --> 00:03:28,335 đi khắp phố 79 00:03:28,335 --> 00:03:31,134 cung cấp bữa ăn cho 500 trẻ em mỗi ngày, suốt mùa hè. 80 00:03:31,134 --> 00:03:34,969 Các em học sinh đã làm những điều đáng kinh ngạc. Tôi biết là như thế. 81 00:03:34,969 --> 00:03:38,501 Các em làm những cái thẻ hamburger từ giấy thủ công. 82 00:03:38,501 --> 00:03:40,286 dùng hình những cô giáo cấp dưỡng 83 00:03:40,286 --> 00:03:42,094 dán vào truyện tranh của tôi, 84 00:03:42,094 --> 00:03:43,887 và gắn vào một hộp sữa 85 00:03:43,887 --> 00:03:46,373 được trang trí với rất nhiều hoa. 86 00:03:46,373 --> 00:03:48,376 Các em tự sáng tác truyện tranh, 87 00:03:48,376 --> 00:03:51,957 cô cấp dưỡng, nhân vật chính song hành với cô giáo của các em. 88 00:03:51,960 --> 00:03:54,246 Các em làm những chiếc bánh pizza "cảm ơn" 89 00:03:54,246 --> 00:03:58,781 mỗi em ký tên lên một mẩu thức ăn được làm từ giấy thủ công. 90 00:03:58,781 --> 00:04:02,370 Tôi thật sự cảm động bởi những phản hồi 91 00:04:02,370 --> 00:04:04,349 từ các cô giáo cấp dưỡng, 92 00:04:04,349 --> 00:04:06,228 một người đã nói với tôi, rằng, 93 00:04:06,228 --> 00:04:11,011 "Trước đây, tôi cảm thấy như mình bị bỏ quên trong ngôi trường này. 94 00:04:11,011 --> 00:04:13,575 rằng không ai nhận ra sự có mặt của chúng tôi." 95 00:04:13,575 --> 00:04:15,442 Một người khác nói với tôi, 96 00:04:15,442 --> 00:04:18,530 "Anh biết không, những gì tôi có được từ sự kiện này 97 00:04:18,530 --> 00:04:21,244 là người ta công nhận công việc này à quan trọng." 98 00:04:21,244 --> 00:04:25,504 Dĩ nhiên, những gì cô ấy là quan trọng. Tất thảy họ đều quan trọng. 99 00:04:25,504 --> 00:04:28,777 Họ cho con cái chúng ta ăn uống mỗi ngày, 100 00:04:28,777 --> 00:04:31,236 để một đứa trẻ học tốt, 101 00:04:31,236 --> 00:04:33,766 bụng của nó phải no trước đã, 102 00:04:33,766 --> 00:04:35,544 những người đàn ông và phụ nữ này 103 00:04:35,544 --> 00:04:37,467 đứng tuyến đầu trong việc 104 00:04:37,467 --> 00:04:39,670 tạo ra một xã hội có học thức. 105 00:04:39,670 --> 00:04:44,270 Vì vậy, tôi hy vọng các bạn sẽ không đợi đến "Ngày hội Anh hùng Cấp dưỡng Học đường" 106 00:04:44,270 --> 00:04:46,376 để gửi lời cảm ơn đến những nhân viên cấp dưỡng của mình, 107 00:04:46,376 --> 00:04:48,424 tôi hy vọng các bạn sẽ nhớ 108 00:04:48,424 --> 00:04:51,270 rằng lời cảm ơn có sức mạnh to lớn đến thế nào. 109 00:04:51,270 --> 00:04:53,265 Nó có thể làm thay đổi cuộc đời, 110 00:04:53,265 --> 00:04:56,467 cuộc đời của người được nhận, 111 00:04:56,467 --> 00:04:58,751 và cuộc đời 112 00:04:58,751 --> 00:05:00,377 của chính người thốt ra nó. 113 00:05:00,377 --> 00:05:02,733 Xin cảm ơn. 114 00:05:02,733 --> 00:05:06,733 (Vỗ tay)