Ở bất kỳ nơi nào hay thời đại nào
trong lịch sử,
loài người đều tự hỏi,
"Chúng ta từ đâu đến?
Chỗ đứng của chúng ta trong thế giới này là gì?
Chuyện gì sẽ xảy ra với chúng ta
sau khi chết đi?"
Tôn giáo là hệ thống niềm tin
được phát triển và tiến hóa qua thời gian
nhằm trả lời cho những câu hỏi này
và những bí ẩn vĩnh cửu khác,
mà người ta tin rằng một số câu hỏi
chỉ có thể được trả lời bởi Đức tin
và dựa vào trực giác
rằng có một cái gì đó lớn hơn
bản thân chúng ta,
một quyền lực cao hơn mà chúng ta phải trả lời,
hoặc nguồn nào đó
mà tất cả chúng ta đều được sinh ra từ nó
và cũng là nơi chúng ta phải trở về.
Ấn Độ giáo (Đạo Hindu)
có nghĩa là tôn giáo của Ấn Độ.
Nó không phải là một tôn giáo duy nhất
nhưng thay vào đó
là một loạt các niềm tin có liên quan
và những thói quen tinh thần.
Nó xuất hiện cách đây năm thiên niên kỷ
vào thời đại của Krishna,
một người đàn ông với đức hạnh
và được biết đến
như là hiện thân của Vishnu,
một hóa thân của Thần
trong hình thức con người.
Ông đã dạy rằng
mọi cuộc sống đi theo karma,
quy luật nhân quả,
và công việc của chúng ta là
thực hiện nhiệm vụ của mình hoặc là Phật pháp,
tuỳ theo vị trí của chúng ta trong xã hội
mà không lo lắng về hệ quả của sự việc.
Khi chúng ta chết, chúng ta được
tái sinh vào một cơ thể mới.
Nếu chúng ta theo Phật Pháp
và đã làm tròn nhiệm vụ trong
kiếp trước của mình,
chúng ta sẽ được nhận được
luật nhân quả,
được gửi linh hồn của chúng ta
lên các cấp bậc cao của xã hội.
Việc tái sinh vào cuộc sống tiếp theo
của chúng ta
được xác định bởi những gì
chúng ta làm trong cuộc sống hiện tại
Các bánh xe của tái sinh được gọi là luân hồi.
Nó có thể cho một người thần thánh
sống một cuộc sống với đủ luật nhân quả
để thoát khỏi các bánh xe
Sự giải thoát này được gọi là moksha.
Ấn Độ giáo dạy rằng tất cả mọi thứ là một.
Cả vũ trụ là
một hiện thực siêu việt được gọi là Brahman,
và chỉ có một Brahman
nhưng nhiều vị thần bên trong nó,
và vai trò của họ, các khía cạnh,
và các hình thức khác nhau
tuỳ theo các truyền thống khác nhau.
Brahma là đấng sáng tạo,
Vishnu là người bảo vệ
những thần linh này đôi khi
xuất hiện dưới hình dạng con người,
và Shiva là người biến đổi,
hoặc Chúa tể của những điệu nhảy.
Durga là mẹ bảo vệ
thiêng liêng và quyết liệt.
Ganesha có một đầu voi
và là người bảo trợ khôn ngoan
của sự thành công.
Ấn Độ giáo là tôn giáo
lớn thứ ba trên thế giới.
Và mặc dù hầu hết
người Hindu sống ở Ấn Độ,
ta có thể tìm thấy họ trên mọi lục địa,
một tỷ người mạnh mẽ.
Bây giờ, hãy đi du lịch tới phương Tây,
qua các sa mạc và những ngọn núi
đến vùng đất Lưỡng Hà
khoảng 4.000 năm trước đây.
Do Thái giáo bắt đầu
với việc Thiên Chúa kêu gọi
Abraham và Sarah rời khỏi Mesopotamia (Lưỡng Hà)
và di cư đến đất Canaan.
Đền đáp cho Đức tin của họ
vào một Thiên Chúa thật sự,
một khái niệm cách mạng
trong thế giới đa thần vào thời điểm đó,
họ sẽ có nhiều đất đai và con cháu.
Từ lời hứa hẹn này đến đất của Israel
và những người được chọn,
nhưng ở lại vùng đất đó
và giữ những người này với nhau
là việc làm rất khó khăn.
Người dân Isarel bị bắt làm nô lệ ở Ai Cập,
nhưng Thiên Chúa đã giải phóng họ
với sự giúp đỡ
của nhà tiên tri Moses,
người đã nhận được mười điều răn
và sau đó thêm hàng trăm điều nữa.
Họ đã chinh phục vùng Đất Hứa,
nhưng chỉ có thể giữ nó trong vài trăm năm.
Israel nằm ở ngã tư
mà thông qua đó các đội quân
hành quân qua nhiều thế kỷ.
Và trong năm 70,
người La Mã đã phá hủy đền thờ
tại thủ đô của họ, Jerusalem.
Vì vậy, tôn giáo này đã chuyển đổi chính nó
từ một đền thờ tôn giáo
với các lễ tế và linh mục
thành một tôn giáo trong sách vở.
Bởi vì điều này, do Thái giáo là một Đức tin
của biểu tượng, tôn kính và ý nghĩa sâu sa
gắn với các tài liệu lịch sử của nó.
Những kinh thánh thiêng liên tạo nên
Kinh Thánh Do Thái, hoặc Tanakh,
và hàng trăm cuộc thảo luận và diễn giải
được chứa trong một bản trích yếu mở rộng
với ý nghĩa sâu sắc hơn,
gọi là Talmud.
Người Do Thái tìm ý nghĩa phong phú,
mang tính biểu tượng trong cuộc sống hàng ngày.
Tại bữa ăn Vượt Qua,
những món ăn trên thực đơn
biểu tượng cho
một khía cạnh của việc
thoát khỏi chế độ nô lệ.
Sự quan trọng của việc trưởng thành
được nhấn mạnh khi thanh thiếu niên
đạt đến độ tuổi bar ( 13 tuổi ở nam)
và bat mitzvah ( 12 tuổi ở nữ),
trong nghi lễ trưởng thành đó
các thiếu niên này phải chịu trách nhiệm
cho hành động của mình
và chào mừng sự kết hợp
của cuộc sống cá nhân
với đức tin, lịch sử và văn bản
của người Do Thái.
Có 14 triệu người Do Thái
trên thế giới ngày nay,
6 triệu ở Israel,
mà đã trở nên độc lập
từ sau các nạn diệt chủng khủng khiếp
trong chiến tranh thế giới thứ hai,
và 5 triệu tại Hoa Kỳ.
Nhưng bây giờ, hãy trở lại 2500 năm trước
và trở về Ấn Độ
nơi Phật giáo đã bắt đầu
với một hoàng tử trẻ tên là Siddhartha.
Vào đêm ông được sinh ra,
mẹ ông, nữ hoàng Maya,
người được cho là
có một con voi trắng đã đến viếng thăm
trong giấc ngủ của bà
Mười tháng sau đó,
Hoàng tử Siddartha được sinh ra
trong một cuộc sống sung túc.
Mạo hiểm bước ra khỏi
sự che chở vốn có
khi còn là chàng trai trẻ,
ông đã chứng kiến
những đau khổ của loài người
mà đã được che giấu đi khỏi tầm mắt của ông
và ngay lập tức ông đã ra đi
để tìm nguồn cội của nó.
Tại sao mọi người phải chịu đựng đau khổ?
Chúng ta có phải hồi sinh
qua nhiều kiếp hay không?
Lúc đầu, ông nghĩ rằng vấn đề
liên quan tới vật chất,
Vì vậy, ông đã từ bỏ tài sản của mình.
trở thành một kẻ ăn xin lang thang,
mà ông phát hiện ra rằng chắc chắn không
làm cho ông không hạnh phúc hơn.
Sau đó ông nghe lỏm một giáo viên âm nhạc
nói với một học trò của mình,
"Đừng siết chặt dây đàn quá , nó sẽ bị đứt.
Nhưng đừng để nó quá lỏng
vì nó sẽ không phát ra âm thanh."
Trong nháy mắt, ông nhận ra rằng
việc tìm kiếm câu trả lời ở những thái cực
là một sai lầm.
Đường ranh giữa sang trọng và đói nghèo
dường như là khôn ngoan nhất.
Và trong khi ngồi thiền dưới một cây bồ đề
phần còn lại của câu trả lời đã đến với ông.
Tất cả cuộc sống gắn với đau khổ.
được gây ra bởi sự ham muốn ích kỷ
của bản thân
đổi lại bằng sự hy sinh của người khác.
Đi theo một kế hoạch gồm 8 bước
có thể dạy cho chúng ta giảm bớt lòng tham đó,
và do đó làm giảm sự đau khổ.
Ngày hôm đó, Siddhartha trở thành Ðức Phật,
người được giác ngộ
Không phải là người duy nhất,
nhưng một trong những người đầu tiên.
Kế hoạch của Phật giáo được gọi là
Bát Chánh Đạo,
và mặc dù nó không phải là dễ dàng để làm theo,
nhưng nó đã chỉ ra con đường
cho hàng triệu người để giác ngộ,
đó cũng chính là ý nghĩa của Phật giáo,
một tấm lòng từ bi,
cái nhìn sâu sắc,
an bình,
và vững vàng.
Từ khi đứng dậy từ dưới tán cây đó
đến khi chết đi dưới hình hài một lão già,
Đức Phật đã dạy con người
làm thế nào để giác ngộ:
phát biểu đúng,
mục tiêu đúng ,
tâm hồn tập trung
vào những gì là hiện thực,
và một trái tim tập trung
vào việc yêu thương những người khác.
Nhiều Phật tử tin vào Thần hay các vị thần,
nhưng hành động quan trọng hơn niềm tin.
Có gần một tỷ Phật tử
trên thế giới ngày nay,
chủ yếu là ở phía Đông, Đông Nam,
và Nam á.
2.000 năm về trước
ở miền Đất Hứa của Do Thái giáo
Thiên Chúa đã được sinh ra.
Cũng giống như người Hindu
gọi Krishna là "Chúa trong hình người"
Người Thiên Chúa giáo cũng nói điều tương tự
về Chúa Giêsu,
và Thiên Chúa giáo
đã phát triển vượt mặt Do Thái giáo
cũng giống như Phật giáo
phát triển vượt mặt Ấn Độ giáo.
Thiên sứ Gabriel
đã được gửi đến bởi Thánh Abraham
để yêu cầu một phụ nữ trẻ tên là Mary
trở thành mẹ của con trai ông.
Đứa trẻ đó là Chúa Giêsu,
được nuôi lớn bởi một người thợ mộc
bởi Mary và Joseph, chồng bà
cho đến khi ông 30 tuổi,
ông bắt đầu sự nghiệp công khai
với cương vị là Thiên Chúa.
Ít quan tâm đến khía cạnh tôn giáo
hơn là về công lý và lòng thương xót,
Chúa Giêsu đã chữa lành các bệnh nhân
để thu hút đám đông
và sau đó đã dạy cho họ về Thiên Chúa
Cha của mình--
trìu mến, khoan dung, và chu đáo.
Sau đó, ông sẽ mời mọi người
vào một bàn ăn chung
để minh họa về Vương Quốc Thiên Chúa của mình,
những người bị xã hội ruồng rẫy, tội nhân,
và các Thánh ăn uống cùng nhau.
Ông đã chỉ có 3 năm
trước khi sự khôn ngoan độc đáo của bản thân mình
khiến ông gặp rắc rối.
Kẻ thù của ông đã bắt giam ông
và ông đã bị xử trảm bởi Rome
bằng các tiêu chuẩn
mà những kẻ phản nghịch bị hành xử,
đó là đóng đinh.
Nhưng không lâu sau khi ông được chôn cất,
những người phụ nữ
tìm thấy ngôi mộ của ông trống rỗng
và nhanh chóng lan truyền thông tin này,
thuyết phục rằng
ông đã trỗi dậy từ cõi chết.
Các Kitô hữu đầu tiên mô tả
hình hài phục sinh của ông,
tạo cảm hứng vào niềm tin rằng
thông điệp của ông là sự thật.
Thông điệp: yêu thương lẫn nhau
như tôi đã yêu thương bạn.
Thiên Chúa giáo kỷ niệm
ngày sinh của Chúa Giêsu
vào tháng mười hai trong lễ Giáng sinh,
sự hy sinh đau khổ, cái chết, và phục sinh của ông
trong tuần thánh vào mùa xuân.
Trong buổi lễ rửa tội,
rửa đi của tội tổ tông
và chào đón vào cộng đồng Thiên Chúa giáo,
nhắc nhớ lại lễ rửa tội của Chúa Giêsu
Khi ông rời bỏ cuộc sống của mình
là một người thợ mộc.
Trong nghi thức của cộng đồng,
Kitô hữu ăn bánh mì và uống rượu
được ban phép là cơ thể và máu của Chúa Giêsu,
nhắc lại bữa ăn tối cuối cùng của Chúa Giêsu.
Có hai tỷ Kitô hữu trên toàn thế giới,
đại diện cho gần một phần ba
dân số của thế giới.
Hồi giáo bắt đầu từ 1400 năm trước
với một người đàn ông có đức hạnh lớn,
ngồi thiền trong một hang động trên núi
trong vùng sa mạc ả Rập.
Người đàn ông đó là Muhammad.
Ông đã được thăm viếng
bởi người đưa tin của thượng đế,
một lần nữa thiên sứ Gabriel,
trong tiếng ả Rập, Jibril,
chuyển đến cho anh ta
những lời của Allah,
Thiên Chúa một của Abraham.
Trong vài năm tới,
càng nhiều thông điệp được gửi đến,
và ông ghi nhớ và dạy lại người dân.
Những lời mà ông thuật lại
thì chất chứa những thành ngữ khôn ngoan,
những vần điệu đẹp,
và những ẩn dụ bí ẩn.
Nhưng Muhammad là một nhà buôn,
không phải là một nhà thơ.
Nhiều người cho rằng những vần thơ này
thực sự là những lời của Thiên Chúa,
và những tín hữu
trở thành những người Hồi giáo đầu tiên.
Từ "người Hồi giáo"
có nghĩa là những người đầu hàng,
có nghĩa là một người
đi theo mong muốn của Thiên Chúa.
Năm nhiệm vụ quan trọng nhất
của một người Hồi giáo
được gọi là năm nguyên tắc:
Shahada, người Hồi giáo tuyên bố công khai,
rằng không có thần thánh nào khác ngoài Allah,
và Muhammad là thiên sứ cuối cùng của Ngài;
Salat, họ cầu nguyện năm lần một ngày
đối mặt với Mecca;
Zakat, mỗi người Hồi giáo được yêu cầu
đem 2 hoặc 3% giá trị tài sản của mình
cho người nghèo;
Sawm, họ nhịn ăn vào ban ngày
vào tháng âm lịch Ramadan
để tăng cường ý chí
và sự phụ thuộc của mình vào Thiên Chúa;
và Hajj, một lần trong một đời,
mỗi tín đồ Hồi giáo nếu có điều kiện phải
thực hiện một cuộc hành hương
tới thành phố thánh Mecca,
diễn tập cho khoảnng thời gian
khi họ sẽ đứng trước Thiên Chúa
để được đánh giá
là xứng đáng hay không xứng đáng
với sự sống đời đời với Người.
Những lời của Thiên Chúa,
tiết lộ cho vị tiên tri từ hơn 23 năm,
được thu thập trong kinh Qur'an,
có nghĩa là "lời tuyên thệ."
Người Hồi giáo tin rằng
nó sẽ là cuốn sách thánh duy nhất
giải thoát sự đổ đốn của con người.
Nó cũng được rất nhiều người coi trọng
như là một tác phẩm văn học xuất sắc
trong tiếng ả Rập.
Islam là tôn giáo lớn thứ hai thế giới,
được theo bởi hơn một tỷ rưỡi
người Hồi giáo trên khắp thế giới.
Tôn giáo đã là một khía cạnh của văn hóa
từ ngày nó bắt đầu sự tồn tại của mình,
và có vô số các biến thể
về việc thực hành nó.
Nhưng điều phổ biến cho tất cả các tôn giáo
đó là một kháng cáo cho ý nghĩa
vượt lên trên sự trống rỗng hư ảo
và sự tồn tại thấp kém ở hiện thực,
vượt qua tội lỗi,
đau khổ,
và cái chết,
vượt qua nỗi sợ hãi,
và chính bản thân chúng ta.