WEBVTT 00:00:00.126 --> 00:00:02.709 (âm nhạc) 00:00:20.220 --> 00:00:21.770 Đôi khi tôi nghĩ rằng đất sét 00:00:21.770 --> 00:00:23.183 chỉ tôi nên làm gì tiếp theo. 00:00:24.410 --> 00:00:27.791 Và tôi chỉ làm theo cô chủ cộc cằn này. 00:00:27.791 --> 00:00:30.791 (âm nhạc) 00:00:33.940 --> 00:00:35.231 Tôi như là một công cụ vậy 00:00:37.500 --> 00:00:42.283 Thứ gì đó truyền qua tôi hoặc đất sét đã điều khiển đôi tay này. 00:00:44.170 --> 00:00:46.550 Thay vì tôi nhào nặn chúng 00:00:46.550 --> 00:00:48.209 thì chúng giống như đang nhào nặn con người tôi 00:00:48.209 --> 00:00:50.459 (cười) 00:00:51.600 --> 00:00:54.843 Đất sét kết nối tôi với con người bên trong mình 00:00:57.300 --> 00:01:00.150 Tôi là Heidi Lau và là một nhà điêu khắc 00:01:00.150 --> 00:01:02.363 và tôi tiếp xúc với đất sét là chính. 00:01:03.854 --> 00:01:06.604 (tiếng chim hót) 00:01:30.780 --> 00:01:34.170 Nghề này, theo nghĩa đen, đó là những chạm nhẹ nhàng nhất 00:01:34.170 --> 00:01:37.833 lên đất sét và làm cho chúng dính lại với nhau 00:01:39.710 --> 00:01:43.943 Và cứ chồng từng lớp lên nhau 00:01:46.070 --> 00:01:49.820 Tôi tự học mọi thứ. Kỹ thuật duy nhất 00:01:51.810 --> 00:01:55.910 mà tôi có là chỉ đơn giản là cào, thêm lớp đất sét lỏng 00:01:55.910 --> 00:01:57.383 và làm cho chúng dính lại. 00:02:00.640 --> 00:02:02.488 Dĩ nhiên bàn tay là 00:02:02.488 --> 00:02:03.510 (Heidi cười) 00:02:03.510 --> 00:02:05.950 một trong những thứ tồn tại lâu nhất 00:02:05.950 --> 00:02:07.083 trong tác phẩm của tôi. 00:02:08.290 --> 00:02:11.069 Tôi không bao giờ nặn một đôi tay giống như thật 00:02:11.069 --> 00:02:13.320 bạn thấy đấy, chúng 00:02:13.320 --> 00:02:15.363 giãn dài và nhìn hơi sợ 00:02:16.240 --> 00:02:19.123 để ta thấy rằng chúng không đến từ thế giới này. 00:02:20.410 --> 00:02:22.710 Đây là bản phác thảo sơ bộ 00:02:22.710 --> 00:02:24.380 của dự án hầm mộ 00:02:24.380 --> 00:02:26.120 còn đây là vòm 00:02:26.120 --> 00:02:29.045 Chi tiết này được treo từ giếng trời hướng xuống sàn nhà. 00:02:29.045 --> 00:02:31.462 (âm nhạc) 00:02:36.480 --> 00:02:39.590 Có rất nhiều bình đựng di cốt với nhiều nếp xếp phía trên. 00:02:39.590 --> 00:02:42.170 Nó là biểu tượng cho sự tang tóc. 00:02:42.170 --> 00:02:44.698 và tôi luôn muốn thực hiện nó. 00:02:44.698 --> 00:02:47.115 (âm nhạc) 00:02:48.940 --> 00:02:50.500 Tôi lớn lên ở Ma Cao 00:02:50.500 --> 00:02:53.180 khi bé tôi thường dao động giữa 00:02:53.180 --> 00:02:56.390 một bên là cha mẹ người Hoa nghiêm khắc 00:02:56.390 --> 00:03:01.390 một bên là tính thích phiêu lưu thế giới bên ngoài 00:03:01.720 --> 00:03:04.116 nơi chỉ là đống đổ nát khi là thuộc địa của Bồ Đào Nha. 00:03:09.500 --> 00:03:12.270 Người Bồ Đào Nha đã xây dựng rất nhiều thánh đường 00:03:12.270 --> 00:03:15.393 và nhiều ngôi nhà mang phong cách của họ. 00:03:16.460 --> 00:03:20.203 Tôi dành nhiều thời gian lang thang đến những nơi đó. 00:03:21.920 --> 00:03:24.210 Tôi thường chú ý đến nét đặc trưng 00:03:24.210 --> 00:03:28.209 của những công trình mà có thể làm bạn lạc lối. 00:03:28.209 --> 00:03:30.626 (âm nhạc) 00:03:51.345 --> 00:03:53.928 (tiếng chuông) 00:03:55.878 --> 00:03:58.211 (tiếng còi xe) 00:04:01.744 --> 00:04:02.577 Xin chào 00:04:03.640 --> 00:04:06.130 Wing on Wo là một cửa hàng gốm 00:04:06.130 --> 00:04:08.270 nằm ở khu phố người Hoa và là một 00:04:08.270 --> 00:04:12.500 trong những cửa hàng lâu đời nhất ở Manhattan. 00:04:12.500 --> 00:04:16.363 Tôi làm bạn với Mei-chủ cửa hàng này khoảng năm năm rồi 00:04:17.260 --> 00:04:19.140 Ngay khi bước chân vào nơi đây 00:04:19.140 --> 00:04:21.500 tôi đã cảm thấy rất thân thuộc 00:04:21.500 --> 00:04:25.223 vì tôi đã lớn lên ở một nơi giống như vậy 00:04:28.890 --> 00:04:31.210 Người Hoa kiều khá giống nhau 00:04:31.210 --> 00:04:34.410 tôi thấy điều đó trong cách Mei quản lý cửa hàng này 00:04:34.410 --> 00:04:38.030 Ngẫm nghĩ lại về ý nghĩa của đồ gốm, 00:04:38.030 --> 00:04:42.210 hay quảng bá chúng đến xã hội thời nay. 00:04:42.210 --> 00:04:43.350 Khi nhắm mắt lại, 00:04:43.350 --> 00:04:46.250 tôi thậm chí có thể thấy những quyển sách khi xưa của ông tôi bày ra ngay trước mặt 00:04:46.250 --> 00:04:47.720 hay cả khu vườn của ông. 00:04:48.553 --> 00:04:49.386 Nhớ về thuở nhỏ 00:04:50.480 --> 00:04:53.595 tiếp thêm cho tôi nhiều năng lượng 00:04:53.595 --> 00:04:58.530 để làm việc hơn, trong hiện tại và cả tương lai. 00:04:58.530 --> 00:05:01.680 Và đó là lí do vì sao tôi muốn đưa bạn đến đây 00:05:01.680 --> 00:05:05.347 vì tôi muốn bạn thấy được những tác phẩm thật 00:05:06.550 --> 00:05:08.700 (âm nhạc) 00:05:08.700 --> 00:05:10.660 Tôi bắt đầu nghĩ đến việc dùng đất sét 00:05:10.660 --> 00:05:15.150 để làm thành một bộ trang phục mai táng sau khi mẹ tôi qua đời. 00:05:15.150 --> 00:05:16.733 Để bày tỏ niềm thương tiếc, 00:05:17.812 --> 00:05:18.645 tôi tìm nhiều đồ mai táng 00:05:19.790 --> 00:05:21.920 từ thời nhà Hán và nhà Tần 00:05:21.920 --> 00:05:25.075 và xem phim cương thi nữa. 00:05:25.075 --> 00:05:26.799 (cười) 00:05:26.799 --> 00:05:29.799 (âm nhạc) 00:05:33.940 --> 00:05:36.870 Tôi chia sẻ nỗi đau buồn cùng với đôi tay của mình 00:05:36.870 --> 00:05:39.850 chúng tôi làm việc này rất tốn công sức và 00:05:39.850 --> 00:05:43.830 thực hiện cả những điều có vẻ không thể với đất sét. 00:05:43.830 --> 00:05:46.783 Niềm tiếc thương song hành cùng công sức đã bỏ ra. 00:05:47.658 --> 00:05:50.075 (âm nhạc) 00:06:06.216 --> 00:06:08.966 (tiếng chim hót) 00:06:11.480 --> 00:06:14.960 Tôi bắt đầu đi bộ nhiều khi sống ở đây 00:06:14.960 --> 00:06:16.900 và đó cũng là cách dự án 00:06:16.900 --> 00:06:20.070 tại hầm mộ bắt đầu hình thành 00:06:20.070 --> 00:06:22.743 qua từng bước đi thiền định, nhàn nhã này. 00:06:23.740 --> 00:06:27.280 Đó là một bài tập hàng ngày giúp tôi 00:06:27.280 --> 00:06:30.990 thoát khỏi cái tôi của chính mình khi tôi có thể đạt được trạng thái đó 00:06:30.990 --> 00:06:34.610 vào thời điểm mà tôi có thể kết nối với thế giới linh hồn 00:06:34.610 --> 00:06:36.443 và tìm đường riêng ở thế giới thực tại 00:06:39.568 --> 00:06:41.985 (âm nhạc) 00:06:46.087 --> 00:06:49.330 (tiếng động) 00:06:49.330 --> 00:06:50.568 Được rồi 00:06:50.568 --> 00:06:53.068 (tiếng động) 00:06:55.140 --> 00:06:57.140 Tôi thấy công việc của mình như thể 00:06:57.140 --> 00:07:00.840 một nơi giao nhau giữa những ý tưởng rất đối lập 00:07:02.420 --> 00:07:05.643 giữa con người và thế giới tâm linh thần bí 00:07:07.547 --> 00:07:10.547 (âm nhạc) 00:07:18.490 --> 00:07:19.510 Điểm cốt yếu 00:07:19.510 --> 00:07:23.940 khi tạo ra tác phẩm mang nét đau buồn này là ta phải đặt cảm xúc 00:07:23.940 --> 00:07:28.183 vào đất sét và thực sự lắng nghe nó. 00:07:31.700 --> 00:07:36.297 Dần dần nó trở thành một cái gì đó quen thuộc và đẹp đẽ. 00:07:37.858 --> 00:07:40.858 (âm nhạc) Xuân Nguyên dịch