Tôi ở đây để cho các bạn biết về sự thay đổi đang diễn ra tại các vùng ở Pakistan, vì phụ nữ đang dần tìm thấy vị trí của họ trên con đường chính trị. Tôi muốn dẫn các bạn tới nơi mà tôi lớn lên, tây bắc Pakistan, được gọi là Dir. Dir được thành lập vào thế kỷ 17. Dir từng là một tiểu vương quốc cho đến khi sáp nhập vào Pakistan năm 1969. Hoàng tử của chúng tôi, Nawab Shah Jahan, có quyền mặc đồ màu trắng, màu của danh dự, nhưng chỉ dành cho anh ta mà thôi. Anh ta không tin vào việc giáo dục người dân. Và vào thời điểm tôi sinh ra năm 1979, chỉ có 5% trẻ em trai và 1% trẻ em gái nhận được giáo dục. Tôi thuộc về 1% đó. Lớn lên, tôi khá thân với bố. Ông là dược sĩ và ông cho tôi đi học Mỗi ngày, tôi sẽ đến nhà thuốc của ông sau buổi học của mình. Ông là người tuyệt vời và là nhà lãnh đạo cộng đồng đáng kính trọng. Ông dẫn đầu một tổ chức phúc lợi, và tôi sẽ đi cùng ông đến những buổi gặp mặt xã giao và chính trị để nghe và bàn luận về các vấn đề xã hội và kinh tế địa phương. Tuy nhiên, khi tôi 16 tuổi bố tôi yêu cầu tôi không đến những buổi gặp mặt đó nữa. Tôi là một người phụ nữ trẻ tuổi và chỗ của tôi là ở trong nhà. Tôi rất tức giận. Nhưng những thành viên trong gia đình lại vui vẻ vì quyết định này, Điều đó rất khó khăn cho tôi để ngồi lại trong nhà và không tham gia. Mất 2 năm để gia đình tôi đồng ý rằng bố tôi có thể giúp tôi kết nối lại với những phụ nữ và trẻ em gái, để họ có thể chia sẻ những vấn đề và chúng tôi cùng nhau giải quyết . Vì vậy, với lời chúc của ông, tôi bắt đầu liên lạc với phụ nữ và bé gái để chúng tôi có thể giải quyết vấn đề cùng nhau. Khi những người phụ nữ đứng lên, họ mang theo hiện thực và cách nhìn của họ Nhưng nhiều lúc, tôi thấy rằng phụ nữ đánh giá thấp những điểm mạnh của mình, những tiềm năng và lòng tự trọng của họ. Tuy nhiên, trong khi liên hệ với những phụ nữ và trẻ em gái này, tôi nhận ra một điều rằng nếu có bất kỳ cơ hội để tạo dựng cuộc sống tốt hơn cho những phụ nữ và trẻ em gái và gia đình của họ chúng ta phải đứng lên và giành quyền của mình thay vì đợi người khác đến để giúp chúng ta. Nên tôi có một bước nhảy vọt về niềm tin để thành lập tổ chức riêng năm '94 để tạo một nền tảng để trao quyền cho phụ nữ Tôi mời nhiều người phụ nữ đến và làm việc với tôi Đó là điều không dễ dàng gì. Nhiều phụ nữ làm việc với tôi phải bỏ việc khi họ lấy chồng, vì chồng của họ không cho phép họ làm việc. Một đồng nghiệp của tôi bị cho đi bởi gia đình của cô ấy để bù lỗi cho một tội ác mà anh trai cô ấy đã gây nên. Tôi không thể giúp cô ấy. Và tôi cảm thấy thật bất lực vào lúc đó. Nhưng nó khiến tôi quyết tâm hơn để tiếp tục đấu tranh. Tôi đã thấy nhiều phong tục như thế này, khi người phụ nữ phải chịu khó khăn trong im lăng. Nhưng khi tôi thấy một người phụ nữ cố gắng thay đổi hoàn cảnh của cô ấy thay vì bỏ cuộc, Nó thúc đẩy tôi. Vì vậy tôi tranh cử vào văn phòng địa phương dưới danh chức là ứng cử độc lập ở Lower Dir vào cuộc tranh cử 2001. Mặc những khó khăn tôi đối mặt trong cuộc bầu cử, tôi thắng cử. (Vỗ tay) Và tôi làm cho văn phòng công 6 năm. Nhưng thật không may, chúng tôi, người phụ nữ, những người thắng cử không được phép ngồi trong văn phòng hội đồng với những thành viên khác và tham gia vào những buổi họp. Chúng tôi phải ngồi trong căn phòng cách biệt, chỉ dành riêng cho nữ, không hay biết chuyện đang xảy ra trong hội đồng Nam giới bảo tôi rằng " Những người phụ nữ thắng cử như bà nên mua máy khâu cho phụ nữ" Khi tôi biết rằng họ cần nhất là nguồn nước sạch. Tôi làm tất cả những gì tôi có thể để ưu tiên những thách thức mà những người phụ nữ này phải đối mặt. Tôi đặt 5 máy bơm tay cho 2 giếng khô cạn ở địa phương của mình Chúng tôi làm chúng hoạt động lại được. Chốc sau đó, chúng tôi cung cấp nước cho 5000 gia đình. Chung tôi chứng tỏ rằng những gì đàn ông làm được phụ nữ cũng làm được . Tôi lập liên minh với những phụ nữ thắng cử khác trong văn phòng, và năm ngoái, chúng tôi được ngồi cùng với những thành viên trong hội đồng. (Vỗ tay) Và tham gia vào quá trình luật pháp, kế hoạch và ngân sách, trong tất cả những quyết định, Tôi thấy sức mạnh trong quân số. Bạn biết đấy Việc thiếu đại diện cũng có nghĩa là ko ai đang đấu tranh vì bạn. Pakistan là -- Chúng tôi 8000 dặm xa từ nơi tôi đang ở đây với bạn hôm nay. Nhưng tôi mong rằng những gì tôi sắp nói với bạn sẽ đánh động bạn, cho dù chúng ta có cách xa về khoảng cách và văn hóa. Khi những người phụ nữ đứng lên họ mang hiện thực và niềm hy vọng của nửa dân số thế giới. Năm 2007, chúng ta thấy sự nổi dậy của phiến quân Taliban ở Swat, Dir và những vùng lân cận Nó thật đáng sợ. Taliban giết hại những người vô tội. Hầu hết mỗi ngày, mọi người thu thấp xác chết người thân của họ từ đường phố. Hầu hết những người lãnh đạo chính trị và xã hội đang cố gắng cải thiện cộng đồng của họ đang bị đe dọa đến tính mạng. Kể cả tôi cũng phải dời đi, để lại con cái mình ở gia đình chồng, Tôi đóng cửa văn phòng của mình ở Dir và chuyển về Peshawar, thủ đô tỉnh của tôi. Tôi sợ hãi và tiếp tục nghĩ về những gì để làm tiếp theo. Và hầu hết gia đình và bạn bè khuyên tôi rằng "Shad, dừng làm việc đi Việc này rất nguy hiểm." Nhưng tôi vẫn cố gắng Năm 2009, chúng tôi chứng kiến lượng gia tăng người tị nạn từ Swat, Dir và những vùng lận cận. Tôi bắt đầu thăm các trại tị nạn hầu hết mỗi ngày, cho đến khi những người tị nạn có thể quay lại quê hương của họ. Tôi lập nên 4 trung tâm chăm sóc sức khỏe cho mẹ và bé, để chăm sóc hơn 10,000 phụ nữ và trẻ nhỏ gần những trại tự nạn. Nhưng bạn biết đấy, trong những chuyến thăm này, tôi thấy có ít sự quan tâm đến nhu cầu của nữ giới. Và tôi đang cố hiểu lý do vì sao lại vậy. Và tôi nhận ra rằng đó là vì không có sự tham gia của phụ nữ ở trong xã hội và trường chính trị nói chung. Và đó là lúc tôi nhận ra rằng mình nên thu hẹp sự tập trung của mình để xây dựng và củng cố nữ quyền dưới cương vị những người lãnh đạo để tăng sự hiện diện của họ trong chính trị. để họ có tiếng nói của riêng trong tương lai. Chúng tôi hướng dẫn gần 300 phụ nữ và thiếu nữ cho cuộc bầu cử địa phương 2015. Và bạn biết gì không? 50% trong số họ thắng cử. (Vỗ tay) Và bây giờ họ đang ngồi trong văn phòng, trực tiếp tham gia vào làm luật, kế hoạch và ngân sách. Hầu hết họ đang tập trung vào các quỹ về sức khỏe nữ giới, giáo dục, phát triển kỹ năng và nước uống an toàn. Tất cả những người phụ nữ thắng cử này chia sẻ, bàn luận và giải quyết những vấn đề cùng nhau. Để tôi kể cho các bạn nghe về 2 người phụ nữ tôi làm việc cùng: Saira Shams. Cô gái trẻ này, 26 tuổi, tranh cử vào văn phòng công vào 2015 ở Lower Dir và cô ấy thắng cử. Cô ấy hoàn thành 2 dự án xây dựng cơ sở hạ tầng địa phương. Bạn biết đấy, phụ nữ, xây dựng cơ sở hạ tầng địa phương.... Nhiều người cho rằng đó là công việc của đàn ông. Nhưng không, đó cũng là việc của phụ nữ, chúng ta có thể làm. Và cô ấy cũng sửa 2 con đường dẫn vào trường nữ sinh, vì cô ấy biết rằng nếu ko có cách đến trường, thì chúng vô dụng với những cô gái ở Dir. Và một người phụ nữ trẻ tuổi khác là Asma Gul. Cô là thành viên tích cực của diễn đàn chúng tôi thành lập cho lãnh đạo trẻ. Cô không thể tranh cử cho văn phòng công cộng, nên cô trở thành nữ phóng viên đầu tiên trong địa phương của chúng tôi. Cô ấy phát ngôn và viết về những vấn đề và quyền lợi của phụ nữ và bé gái. Saira và Asma, họ là minh chứng của tầm quan trọng của việc tham gia và được đại diện. Để tôi kể bạn nghe, Trong cuộc bầu cử 2013 ở Pakistan và bầu cử địa phương năm 2015, có ít hơn 100 cử tri là phụ nữ ở Dir. Nhưng bạn biết gì không? Tôi tự hào nói cho bạn nghe rằng năm nay, trong cuộc bầu cử, có hơn 93,000 nữ cử tri ở Dir. (Vỗ tay) Những khó khăn vẫn chưa hết. Nhưng đây là một bước ngoặt lịch sử. Đây là dấu hiệu phụ nữ đang đứng lên, tham gia và chứng tỏ rằng tất cả chúng ta phải đầu tư vào xây dựng lãnh đạo nữ. Ở Pakistan và cả Mỹ, và tất cả những nơi trên thế giới, điều này có nghĩa là phụ nữ trong chính trị, trong kinh doanh và trong những vị trí đưa ra những quyết định quan trọng. Tôi mất 23 năm để đến đây. Nhưng tôi không muốn bất kỳ người phụ nữ hay bé gái nào mất 23 năm cuộc đời để được lắng nghe. Tôi đã có khoảng thời gian khó khăn. Nhưng tôi đã dành mỗi phút giây trong cuộc đời mình đấu tranh cho quyền lợi mỗi phụ nữ để họ sống với tất cả tiềm năng của mình. Hay tưởng tượng với tôi một thế giới mà hàng nghìn người chúng ta đứng lên và ủng hộ những phụ nữ trẻ với nhau, tạo dựng cơ hội và sự lựa chọn có lợi ích cho tất cả mọi người. Và đó, bạn tôi, là điều mà có thể thay đổi thế giới. Cảm ơn. (Vỗ tay)