Xin chào, tôi là Tony,
và đây là Every Frame a Painting.
Hôm nay tôi sẽ thay đổi so với mọi khi
để bàn về việc "giải quyết vấn đề".
Một trong những lý do tôi thích làm phim là
đôi khi ta phải thiết kế...
một giải pháp
cho một trở ngại chi tiết cụ thể.
Ví dụ, làm thế nào để
hiển thị một 'tin nhắn' trong phim?
Đây là một câu hỏi vừa ảo vừa hay,
tin nhắn thuộc dạng hình ảnh
nên theo lý thuyết...
thì không hề khó.
Tuy nhiên, mỗi khi tay làm phim nào đó
cắt cảnh sang điện thoại...
ta có thể nghe thấy tiếng khán giả thở dài.
Nhiều bộ thì không để nhân vật nhắn tin,
mà để họ đọc to lên trông như thằng đần.
Tệ hơn nữa là còn bịa chuyện
để điện thoại méo hoạt động được.
Phủ sóng 97% toàn quốc
và giờ chúng ta nằm trong số 3% còn lại.
Nhưng trong 4 hoặc 5 năm qua,
có gì đó đã xuất hiện.
Các nhà làm phim đã bắt đầu áp dụng
một quy chuẩn mới về tin nhắn hiện trên màn hình.
Và nó đã bùng nổ chỉ trong vài năm.
Lần đầu tiên tôi thấy nó
là trong bộ "Sherlock" của đài BBC.
Nhưng sau khi tham khảo từ Twitter,
tôi phát hiện ra chúng cũng có trong...
các bộ truyền hình dài tập.
Movie tuổi mới lớn.
Và trong các bộ phim của Hàn Quốc...
...lẫn Nhật Bản.
Bất kể bạn thấy nó lần đầu ở đâu, đây là một ví dụ tuyệt vời
về việc phim luôn biến chuyển không ngừng.
Vậy... tại sao các nhà làm phim lại dùng chúng?
Tôi cho là có 3 lý do đơn giản.
Đầu tiên, nó tiết kiệm kinh phí.
Nếu có một câu chuyện mà việc nhắn tin là quan trọng,
đạo diễn có thể tiết kiệm cả đống tiền
bằng cách khỏi cần quay 60 cảnh cận vào điện thoại.
Tất cả gói gọn trong After Effects và
anh chàng này...
Tôi là Andrew Kramer
và đây là Video Copilot.net (lol)
Thứ hai, nó có tính nghệ thuật.
Shot-Reverse Shot rất chậm.
(Cắt Cảnh Qua Lại)
bởi điện thoại
phải ở trên màn hình đủ lâu để đọc kịp.
Có lúc cái phông chữ
còn to chà bá một cách vô lý.
Hiển thị tin nhắn trên màn hình
giải quyết được kha khá.
Nó cho phép kết hợp "hành động và phản ứng"
trong cùng một khung hình.
Trên hết, nó cho chúng ta xem được diễn viên
một cách liền mạch không bị cắt ngang.
Nhưng lý do thứ ba cần được lưu ý:
Thiết kế hài hòa.
Và đây là điều mà Sherlock nổi lên.
Tuyệt đẹp, chỉ có chữ không còn gì khác.
Hãy lưu ý, không có ô viền xung quanh chữ,
bởi vì nó là thứ đầu tiên trở nên lỗi thời.
Phông chữ nhất quán cho mỗi mùa.
Màu trắng thay vì các màu khác nhau
cho các nhân vật khác nhau.
Chúng ta không cung cấp ai đang gửi hay đang nhận là tốt
bởi vì giờ đây khán giả...
phải suy luận dựa trên thông điệp,
điều này khiến họ đắm chìm vào phim hơn.
Tin nhắn xuất hiện bên cạnh điện thoại
nhưng chúng được làm rõ ràng riêng biệt.
So sánh với phim này, nơi các tin nhắn chuyển động
như thể được gắn vào thiết bị.
À không, với nhân vật.
Không, với thiết bị.
Tùy bạn chọn.
Vậy chọn gì đây?
Có thể đây sẽ là một quy chuẩn mới,
hay có thể nó chỉ là một bước đệm.
- Méo!
Nhưng trong khi Sherlock dường như
đã giải quyết được cách hiện tin nhắn,
ta vẫn có vấn đề khác.
Hàng tá người đã thử, nhưng ta vẫn chưa có
một cách thực sự tốt để mô tả internet.
Một vài cách không hẳn là rẻ cho lắm.
Một vài cách thiếu hiệu quả.
Một vài thì... chà...
Phải thừa nhận tôi là fan lớn của một hình thức mới:
Phim Desktop.
Kiểu mà mọi cảnh
diễn ra trực tiếp trên màn hình.
- Để tôi chỉ cho...
Với riêng cá nhân tôi, đây gần như
là cách mà hàng ngày tôi tiếp nhận thông tin.
Lúc thì về mặt tình cảm.
Lúc thì bí ẩn.
Và lúc thì có được trải nghiệm tuyệt vời.
Nhưng nếu muốn mở mang đầu óc,
chỉ có duy nhất một đích đến...
- Một vé đi Tokyo!
Nơi mà trong 2 thập kỷ qua, ANIME đã đưa ra
những cách bá cháy nhất để giới thiệu thế giới trực tuyến.
Cho dù là phong cách "Superflat" và trôi nổi.
Hay bảng tin nhắn dưới dạng "intertitles" (tiêu đề xen kẽ)
Hay kết nối vào
một thế giới trực tuyến toàn màu xanh.
Và có một loạt các cách hấp dẫn khác có thể có hoặc có thể không
hoạt động trong các loại phim khác.
Nhưng chúng thực sự thú vị để xem xét.
Rồi những bộ phim live-action của các đạo diễn châu Á
cũng đã từng thử điều này.
Phòng chat "vật lý".
Hay thế giới hoạt hình
trong điện thoại di động.
Tất cả những điều này đều là thử nghiệm
và một số thực sự thất bại toàn tập.
Nhưng thế là tốt,
bởi mọi người đang thử.
Và đây là một sân chơi bình đẳng.
Chúng ta đều có nhiều cơ hội tìm ra giải pháp
cho bộ phim Hollywood tiếp theo.
Với những thứ như thế này,
kinh phí là trở ngại.
Hãy nhớ: Rẻ, Hiệu Quả, Hài Hòa.
Theo tôi biết, giải pháp đã có sẵn rồi.
- Một hacker...
Trời, Sherlock chắc đã ngộ ra.
Nhưng trong lúc chờ điều gì đó xảy ra,
tôi nghĩ một bước nhỏ mà đúng hướng là tuyệt vời.
Nó là minh chứng
cho thấy phim không hề cứng nhắc.
Mọi người không ngừng phát triển phim.
Và vào lúc này, ít nhất...
Tôi thấy một vấn đề lớn mà chúng ta chưa giải quyết được.
Và sân chơi vẫn còn rộng...
...cho bất kỳ ai muốn thử sức.