1 00:00:01,080 --> 00:00:04,576 Hôm nay, tôi muốn nói về ý nghĩa của từ, 2 00:00:04,600 --> 00:00:05,896 cách ta định nghĩa chúng 3 00:00:05,920 --> 00:00:08,176 và cách chúng, gần như là trả đũa, 4 00:00:08,200 --> 00:00:09,456 định nghĩa chúng ta. 5 00:00:09,480 --> 00:00:12,536 Tiếng Anh là một miếng bọt biển thần kì. 6 00:00:12,560 --> 00:00:15,216 Tôi yêu tiếng Anh. Tôi mừng vì tôi nói chúng. 7 00:00:15,240 --> 00:00:17,240 Nhưng hơn hết, nó có rất nhiều lỗ hổng. 8 00:00:18,480 --> 00:00:20,816 Trong tiếng Hy Lạp, có một từ, "lachesism" 9 00:00:20,840 --> 00:00:24,280 có nghĩa là thèm muốn thảm họa. 10 00:00:24,720 --> 00:00:28,296 Bạn biết đấy, khi bạn nhìn thấy một cơn bão đầy sấm chớp ở chân trời 11 00:00:28,320 --> 00:00:30,606 và bạn tự nhận ra bản thân ủng hộ cơn bão ấy. 12 00:00:32,080 --> 00:00:34,016 Trong tiếng Tàu, họ có từ "yù yī" -- 13 00:00:34,040 --> 00:00:36,056 Tôi không đọc được chính xác từ ấy -- 14 00:00:36,080 --> 00:00:39,776 có nghĩa là thèm khát cảm xúc mãnh liệt thêm lần nữa 15 00:00:39,800 --> 00:00:41,800 theo cách bạn làm khi bạn còn nhỏ. 16 00:00:43,680 --> 00:00:46,816 Trong tiếng Ba Lan, họ có từ "jouska" 17 00:00:46,840 --> 00:00:50,376 là một kiểu đối thoại giả thuyết 18 00:00:50,400 --> 00:00:52,520 trong đầu mà bạn không kiểm soát được. 19 00:00:54,400 --> 00:00:57,536 Và cuối cùng, trong tiếng Đức, tất nhiên là trong tiếng Đức 20 00:00:57,560 --> 00:01:00,416 họ có từ "zielschmerz" 21 00:01:00,440 --> 00:01:03,856 có nghĩa là sự sợ hãi việc đạt được thứ bạn muốn. 22 00:01:03,880 --> 00:01:07,976 (Cười) 23 00:01:08,000 --> 00:01:09,960 Cuối cùng đã hoàn thành được giấc mơ cả đời. 24 00:01:11,840 --> 00:01:15,096 Bản thân tôi là người Đức, nên tôi biết chính xác nó là như thế nào. 25 00:01:15,120 --> 00:01:17,736 Giờ, tôi không chắc liệu tôi có sử dụng từ nào trong đó 26 00:01:17,760 --> 00:01:19,416 khi còn sống, 27 00:01:19,440 --> 00:01:21,576 nhưng tôi rất vui vì chúng tồn tại. 28 00:01:21,600 --> 00:01:25,336 Thế nhưng nguyên nhân duy nhất chúng tồn tại là tôi đã tạo ra chúng. 29 00:01:25,360 --> 00:01:28,976 Tôi là tác giả cuốn The Dictionary of Obscure Sorrows 30 00:01:29,000 --> 00:01:32,096 tác phẩm tôi đã viết trong bảy năm qua. 31 00:01:32,120 --> 00:01:34,136 Và sứ mệnh của toàn bộ dự án này 32 00:01:34,160 --> 00:01:39,336 là tìm ra những lỗ hổng trong ngôn ngữ của cảm xúc 33 00:01:39,360 --> 00:01:40,576 và cố gắng lấp đầy chúng 34 00:01:40,600 --> 00:01:44,496 từ đó chúng ta có cách nói về những lỗi nhỏ nhặt ấy của con người 35 00:01:44,520 --> 00:01:46,936 và những trạng thái mơ hồ của con người 36 00:01:46,960 --> 00:01:50,936 mà chúng ta đều cảm thấy nhưng có thể không nghĩ đến việc nói đến chúng 37 00:01:50,960 --> 00:01:53,656 vì chúng ta không có từ vựng để diễn đạt. 38 00:01:53,680 --> 00:01:56,096 Và ở khoảng giữa hành trình của dự án này, 39 00:01:56,120 --> 00:01:57,736 tôi định nghĩa từ "sonder", 40 00:01:57,760 --> 00:02:01,136 với ý nghĩ rằng chúng ta đều nghĩ về bản thân như một diễn viên chính 41 00:02:01,160 --> 00:02:03,816 và tất cả những người khác đều là phụ. 42 00:02:03,840 --> 00:02:06,536 Nhưng thực tế, chúng ta đều là diễn viên chính, 43 00:02:06,560 --> 00:02:09,639 và chính bạn là diễn viên phụ trong câu chuyện của người khác. 44 00:02:11,160 --> 00:02:14,256 Ngay khi tôi công bố nó, 45 00:02:14,280 --> 00:02:15,976 tôi nhận được rất nhiều hồi đáp 46 00:02:16,000 --> 00:02:20,616 bảo rằng, "Cảm ơn vì đã nói lên được điều mà tôi cảm thấy suốt cuộc đời 47 00:02:20,640 --> 00:02:23,656 nhưng lại không có từ nào để diễn tả." 48 00:02:23,680 --> 00:02:25,440 Điều đó khiến họ thấy đỡ cô đơn hơn. 49 00:02:26,160 --> 00:02:27,960 Đó là sức mạnh của từ ngữ, 50 00:02:28,880 --> 00:02:31,640 để khiến chúng ta đỡ cô đơn. 51 00:02:32,400 --> 00:02:34,136 Và không lâu sau đó 52 00:02:34,160 --> 00:02:35,936 tôi bắt đầu nhận ra "sonder" 53 00:02:35,960 --> 00:02:40,256 được sử dụng một cách nghiêm túc trong các cuộc đối thoại online, 54 00:02:40,280 --> 00:02:43,176 và không lâu sau khi tôi nhận ra, 55 00:02:43,200 --> 00:02:46,696 tôi bắt gặp nó ngay cạnh mình trong một cuộc trò chuyện trực tiếp. 56 00:02:46,720 --> 00:02:49,176 Không có cảm giác nào lạ hơn việc tạo ra một từ mới 57 00:02:49,200 --> 00:02:53,496 và thấy nó tự thân vận động. 58 00:02:53,520 --> 00:02:55,616 Tôi chưa có từ nào cho điều đó, nhưng tôi sẽ. 59 00:02:55,640 --> 00:02:57,056 (Cười) 60 00:02:57,080 --> 00:02:58,280 Tôi đang làm đây. 61 00:02:59,600 --> 00:03:02,280 Tôi bắt đầu nghĩ về thứ khiến từ ngữ trở nên hiện hữu, 62 00:03:03,560 --> 00:03:05,056 bởi vì rất nhiều người hỏi tôi, 63 00:03:05,080 --> 00:03:07,416 điểm chung nhất tôi nhận được từ mọi người là, 64 00:03:07,440 --> 00:03:10,696 "À, những từ này đã được tạo ra? Tôi không hiểu lắm." 65 00:03:10,720 --> 00:03:12,776 Và tôi không biết nói với họ thế nào 66 00:03:12,800 --> 00:03:14,736 bởi vì ngay khi "sonder" bắt đầu cất cánh, 67 00:03:14,760 --> 00:03:17,440 tôi là ai để nói những từ có thật hay không thật là gì. 68 00:03:18,160 --> 00:03:22,216 Thế nên tôi cảm thấy kiểu hơi giống như Steve Jobs, người diễn tả niềm vui sướng 69 00:03:22,240 --> 00:03:25,696 khi ông ta nhận ra hầu hết chúng ta, khi chúng ta sống một ngày, 70 00:03:25,720 --> 00:03:28,736 chúng ta chỉ cố gắng tránh đừng đâm đầu vào tường quá nhiều 71 00:03:28,760 --> 00:03:31,856 và kiểu như quen với chuyện đó. 72 00:03:31,880 --> 00:03:34,440 Nhưng khi bạn nhận ra những con người đó 73 00:03:36,280 --> 00:03:40,056 rằng thế giới này được hình thành từ những người chẳng hề thông minh hơn bạn, 74 00:03:40,080 --> 00:03:42,176 và bạn có thể với tay chạm những bức tường 75 00:03:42,200 --> 00:03:43,896 thậm chí đưa tay xuyên qua chúng 76 00:03:43,920 --> 00:03:46,280 và nhận ra rằng bạn có sức mạnh để thay đổi nó. 77 00:03:47,080 --> 00:03:50,736 Khi người ta hỏi tôi, "Những từ này có thật chứ?" 78 00:03:50,760 --> 00:03:52,856 Tôi có một loạt cách trả lời mà tôi đã dùng. 79 00:03:52,880 --> 00:03:55,016 Một số thì hợp lý. Một số thì không. 80 00:03:55,040 --> 00:03:56,616 Một trong số đó là, 81 00:03:56,640 --> 00:04:00,176 "À, một từ có thật nếu bạn muốn nó có thật." 82 00:04:00,200 --> 00:04:04,416 Cách mà con đường này có thật là bởi vì người ta muốn nó ở đó. 83 00:04:04,440 --> 00:04:06,136 (Cười) 84 00:04:06,160 --> 00:04:08,256 Điều đó xảy ra ở trường đại học suốt. 85 00:04:08,280 --> 00:04:09,616 Nó gọi là "Con đường ước muốn". 86 00:04:09,640 --> 00:04:10,656 (Cười) 87 00:04:10,680 --> 00:04:13,016 Nhưng sau tôi quyết định, điều mọi người hỏi 88 00:04:13,040 --> 00:04:15,936 khi họ hỏi rằng liệu một từ có thật hay không, ý họ là 89 00:04:15,960 --> 00:04:20,279 "À, nó sẽ cho tôi tiếp cận được ý nghĩ của bao nhiêu người?" 90 00:04:21,079 --> 00:04:23,816 Vì tôi nghĩ đó là cách phần lớn ta nghĩ về ngôn ngữ. 91 00:04:23,840 --> 00:04:26,616 Một từ vựng nhất thiết là một chìa khóa 92 00:04:26,640 --> 00:04:29,616 để chúng ta hiểu điều gì trong đầu ai đó. 93 00:04:29,640 --> 00:04:32,080 Và nếu nó chỉ cho chúng ta hiểu được 1 người, 94 00:04:32,920 --> 00:04:34,176 thì nó không đáng, 95 00:04:34,200 --> 00:04:35,456 thật không đáng để biết. 96 00:04:35,480 --> 00:04:37,936 Hai người, eh, nó còn phụ thuộc vào đó là ai. 97 00:04:37,960 --> 00:04:40,160 Một triệu người, Ok, giờ thì chuẩn. 98 00:04:40,800 --> 00:04:47,256 Vậy một từ ngữ có thật là từ giúp bạn hiểu được càng nhiều người càng tốt. 99 00:04:47,280 --> 00:04:50,536 Điều đó khiến nó đáng để biết đến. 100 00:04:50,560 --> 00:04:54,376 Nhân tiện, từ ngữ thật nhất theo cách hiểu này là 101 00:04:54,400 --> 00:04:56,616 [O.K] 102 00:04:56,640 --> 00:04:57,856 Nó đó. 103 00:04:57,880 --> 00:04:59,136 Từ thật nhất mà chúng ta có. 104 00:04:59,160 --> 00:05:01,736 Đó là thứ giống một chìa khóa chính nhất mà chúng ta có. 105 00:05:01,760 --> 00:05:04,336 Đó là từ được biết đến nhiều nhất trên thế giới, 106 00:05:04,360 --> 00:05:05,616 bất kể bạn ở đâu. 107 00:05:05,640 --> 00:05:06,856 Vấn đề ở đây là, 108 00:05:06,880 --> 00:05:09,576 dường như không ai biết hai từ đó viết tắt của chữ gì. 109 00:05:09,600 --> 00:05:11,896 (Cười) 110 00:05:11,920 --> 00:05:13,976 Kì quặc thật, đúng không? 111 00:05:14,000 --> 00:05:17,456 Ý tôi nó có thể là dạng lỗi phiên âm của "all correct", tôi đoán thế. 112 00:05:17,480 --> 00:05:18,736 hoặc "old kinderhook." 113 00:05:18,760 --> 00:05:22,616 Dường như chẳng ai biết, nhưng thực tế thế nào cũng chẳng quan trọng 114 00:05:22,640 --> 00:05:26,136 Nói đến việc chúng ta mang ý nghĩa lại cho từ ngữ bằng cách nào. 115 00:05:26,160 --> 00:05:28,960 Ý nghĩa không phải trong bản thân các từ ngữ. 116 00:05:29,920 --> 00:05:32,680 Chúng ta chính là người đã rót nó vào. 117 00:05:33,440 --> 00:05:37,200 Và tôi nghĩ, khi tất cả chúng ta tìm kiếm ý nghĩa trong cuộc sống 118 00:05:38,040 --> 00:05:39,896 và tìm kiếm ý nghĩa của cuộc sống. 119 00:05:39,920 --> 00:05:43,160 Tôi nghĩ từ ngữ cũng góp một phần trong đó. 120 00:05:44,040 --> 00:05:46,816 Và tôi nghĩ nếu bạn đang tìm kiếm ý nghĩa của thứ gì đó, 121 00:05:46,840 --> 00:05:48,840 từ điển là một nơi tốt để bắt đầu. 122 00:05:49,760 --> 00:05:52,136 Nó mang đến cảm giác trật tự 123 00:05:52,160 --> 00:05:53,920 trong một vũ trụ đầy hỗn loạn. 124 00:05:54,880 --> 00:05:56,720 Góc nhìn của ta với các thứ rất hạn chế 125 00:05:57,560 --> 00:06:00,336 đến nỗi chúng ta hình thành các mô hình và tốc ký 126 00:06:00,360 --> 00:06:02,656 để tìm ra cách thể hiện chúng 127 00:06:02,680 --> 00:06:04,520 và có thể làm quen với ngày sống của mình. 128 00:06:05,240 --> 00:06:08,520 Chúng ta cần từ ngữ để diễn đạt mình, để định nghĩa chính mình. 129 00:06:09,400 --> 00:06:11,440 Tôi nghĩ chúng ta cảm thấy bị đóng hộp 130 00:06:12,320 --> 00:06:13,896 qua cách ta dùng những từ ngữ này. 131 00:06:13,920 --> 00:06:16,256 Chúng ta quên mất rằng từ ngữ được tạo ra. 132 00:06:16,280 --> 00:06:18,640 Không chỉ là từ của tôi. Từ ngữ được sáng tạo ra, 133 00:06:19,280 --> 00:06:20,960 nhưng không phải đều có nghĩa. 134 00:06:21,880 --> 00:06:25,976 Tất cả chúng ta đều kiểu như bị mắc kẹt trong vốn từ vựng của mình 135 00:06:26,000 --> 00:06:30,736 thứ không nhất thiết phải tương đồng với những người không giống với chúng ta, 136 00:06:30,760 --> 00:06:35,376 nên tôi nghĩ chúng ta cảm thấy xa dần nhau mỗi năm, 137 00:06:35,400 --> 00:06:37,480 chúng ta dần dùng từ ngữ nghiêm túc hơn. 138 00:06:39,880 --> 00:06:42,680 Bởi vì nhớ rằng, từ ngữ không có thật. 139 00:06:43,600 --> 00:06:45,640 Chúng không có ý nghĩa. Nhưng chúng ta có. 140 00:06:46,480 --> 00:06:49,280 Và tôi muốn để lại cho các bạn một đoạn viết 141 00:06:49,760 --> 00:06:52,376 từ nhà triết học tôi yêu thích nhất, 142 00:06:52,400 --> 00:06:54,936 Bill Watterson, người đã sáng tác "Calvin và Hobbes" 143 00:06:54,960 --> 00:06:56,160 Ông ấy nói rằng, 144 00:06:57,040 --> 00:07:00,856 "Kiến tạo nên một cuộc sống phản ánh giá trị và làm thỏa mãn linh hồn của bạn 145 00:07:00,880 --> 00:07:02,536 là một thành tựu rất hiếm hoi. 146 00:07:02,560 --> 00:07:05,016 Để tạo nên ý nghĩa cho cuộc sống 147 00:07:05,040 --> 00:07:06,576 không phải là điều dễ dàng, 148 00:07:06,600 --> 00:07:08,416 nhưng nó có thể đạt được, 149 00:07:08,440 --> 00:07:10,640 và bạn sẽ hạnh phúc hơn với điều khó khăn đó." 150 00:07:11,320 --> 00:07:12,536 Cảm ơn. 151 00:07:12,560 --> 00:07:15,280 (Vỗ tay)