Năm 1469, một người đổi tiền giàu có
đã trao nhiệm vụ
cho một hoạ sĩ
tên là Sandro Botticelli
vẽ một bức tranh.
Botticelli sẽ được biết tới
là một trong những
hoạ sĩ lớn thời Phục Hưng,
với kiệt tác "La Primavera"
và "Sự ra đời của Venus".
Nhưng, vào năm 1469,
ông ấy vẫn chỉ là một hoạ sĩ vô danh.
Bối cảnh ông lựa chọn để vẽ
đã rất phổ biến:
Ba vị đạo sĩ, hay còn gọi là Magi,
tới bái lạy Chúa Hài Đồng.
Botticelli khao khát đem khung cảnh ấy
vào trong một kiệt tác độc đáo,
khẳng định bản thân
trong số những người dân quan trọng
ở Florence.
Nhiều tác phẩm trước đó diễn tả cảnh
các đạo sĩ đến chuồng bò đơn sơ
như bối cảnh ở trong Kinh Thánh
Nhưng Botticelli thì lại làm khác
ông chọn phối cảnh toạ lạc
tại một tàn tích La Mã đổ nát.
Ở trung tâm kiệt tác,
vẽ một tảng đá để
Mẹ Maria và Chúa Jesus
ngồi ở vị trí cao hơn các vị khách.
Về quyết định này, Botticelli
như muốn nói
Đạo Thiên Chúa sẽ trường tồn
hơn cả thành Roma.
Sau đó ông thêm nhiều nhân vật
là người quan trọng trong thành.
Bên phải, ông vẽ người
đã tài trợ cho tác phẩm, Gaspare del Lama,
đang nhìn vào người xem
và tự tin chỉ vào chính mình
như muốn nói
ông chính là người bảo trợ
cho tuyệt tác này.
Mặc dù là con
của thợ cắt tóc,
ông đã tích luỹ được một số tiền lớn
thông qua việc trao đổi tiền tệ.
Ông đủ tiền mua được một
nhà nguyện
trang trí bằng những bức tranh tuyệt đẹp.
Ba vị đạo sĩ xuất hiện
ở trung tâm bức tranh,
Hạ mình trước Đức Mẹ và Chúa.
Để minh hoạ cho các nhân vật này,
Botticelli đã dựa trên các nhân vật
của nhà Medici.
Sự nghiệp của Del Lama
sẽ không suôn sẻ
nếu không có bảo trợ của nhà Medici,
Đặc biệt là Đại công tước
Cosimo de' Medici,
người xuất hiện dưới chân Đức Mẹ.
Những đạo sĩ khác được dựa trên
Piero và Giovanni de' Medici
Hai người con trai của Cosimo.
Công việc đổi tiền
có những quy định rất mơ hồ về pháp luật
và đạo đức,
cho nên chơi với những người quyền lực
rất quan trọng.
và người kế thừa dòng họ Medici,
Lozenro,
cũng không thế vắng mặt
trong tác phẩm này.
Ông ta xuất hiện phía bên trái máng cỏ.
Bức tranh này như muốn nói
di sản của nhà Medici,
với vô số người thừa kế,
sẽ trường tồn hơn thành Roma.
Botticelli thêm vào phần còn lại
những người bạn và nhân vật quyền lực
của Florence.
Và, trong số những người ưu tú,
người hoạ sĩ trẻ tự tin vẽ chính mình
đang nhìn trực tiếp vào khán giả.
Sự hiện diện của ông
minh hoạ cho sự thay đổi ở nhận thức
của các hoạ sĩ suốt thời kì này.
Botticelli không xem bản thân ông
là một người làm công ăn lương.
Ông xem ông là bạn
của các nhân vật quyền lực của Florence.
Những tranh như
"Lòng sùng kính của các đạo sĩ"
tiết lộ nhiều hơn một câu chuyện
ở Kinh Thánh.
Nó kể câu chuyện hoàn toàn khác về,
một người đổi tiền khiêm tốn
dành những đồng tiền lương thiện
tạo nên một kiệt tác bất hủ,
là câu chuyện về một hoạ sĩ tham vọng.
nâng tầm uy thế của mình
để ngang hàng với các nhân vật ưu tú.