(Nhạc đệm)
Dannielle Hadley: Cuộc sống tù đầy
ở Pennsylvania chỉ có nghĩa là:
Ngồi tù nhưng không được ân xá
Đối với những tù trung thân chúng tôi,
như cách chúng tôi gọi bản thân mình,
cơ hội duy nhất được thả tự do
là nhờ giảm án
Từ năm 1989,
chỉ mới có hai người phụ nữ được đặc ân
gần 30 năm trước
Bài hát của chúng tôi, "Đây không phải là
nhà của chúng tôi"
Nói về trải nghiệm của chúng tôi
trong khi ở tù
mà không có khả năng được ân xá
(Nhạc đệm)
Brenda Watkins: Tôi là một người phụ nữ
Tôi là bà của các cháu tôi
Tôi là con gái của mẹ tôi
Tôi có một cậu con trai
Tôi không phải là một thiên thần
Tôi không phải là quỷ dữ
Tôi đi tù
khi tôi còn quá trẻ
Tôi tiêu tốn thời gian của tôi ở đây
trong những bức tường nhà tù này
Mất nhiều người bạn vì cái chết
Chứng kiến một số khác trở về nhà
Nhìn năm tháng trôi qua
mọi người đến và đi,
trong khi tôi sống mà
không được đặc xá
Tôi là một tù nhân
vì điều sai trái tôi đã làm
Tôi chịu phạt ở đây
Đây không phải là nhà tôi
Mơ về tự do, hi vọng sự khoan dung
Liệu tôi có được gặp
gia đình tôi
hay sẽ chết một mình?
Năm tháng trôi qua
Tôi nuốt những giọt nước mắt của mình
bời vì nếu tôi khóc tôi sẽ
nhượng bộ cho sự sợ hãi
Tôi phải mạnh mẽ, phải trụ vững
Phải vượt qua
một năm nữa.
Tôi là một tù nhân
vì điều sai trái tôi đã làm
Tôi chịu phạt ở đây
Đây không phải là nhà tôi
Mơ về tự do, hi vọng sự khoan hồng
Liệu tôi có gặp được
gia đình tôi
hay sẽ chết một mình?
Tôi không nói là mình vô tội
Tôi không nói là
tôi không phải trả chịu hậu quả
Tất cả những gì tôi xin là sự tha thứ
Phải có hi vọng rằng
tôi sẽ được tự do một ngày nào đó,
Có nơi nào cho tôi không
ở thế giới ngoài kia?
Liệu họ có bao giờ biết hoặc quan tâm
rằng tôi bị xiềng xích?
Có sự cứu rỗi nào cho tội lỗi
của những ngày tôi còn trẻ không?
Bởi vì tôi đã thay đổi.
Chúa biết tôi đã thay đổi rồi
Tôi là một tù nhân
vì điều sai trái tôi đã làm
Tôi chịu phạt ở đây
Đây không phải là nhà tôi
Mơ về tự do, hi vọng sự khoan hồng
Tôi liệu có gặp
gia đình tôi
hay sẽ chết một mình?
Tôi liệu có gặp
gia đình tôi
hay sẽ chết một mình?
Với bạn tôi chỉ được biết đến là
tù nhân số 008106.
Bị phạt tù 29 năm.
Tên tôi là Brenda Watkins.
Tôi sinh ra và lớn lên ở Hoffman,
Bắc Carolina.
Đây không phải là nhà tôi.
(Vỗ tay)
Thelma Nichols: Tù nhân số 0B2472.
Tôi ở tù tới nay là 27 năm.
Tên tôi là Thelma Nichols.
Tôi sinh ra và lớn lên ở Philadelphia,P.A.
Đây không phải là nhà tôi.
(Vỗ tay)
DH: 008494.
Tôi đã ở tù được 27 năm.
Tên tôi là Dannielle Hadley.
Tôi sinh ra và lớn lên ở Philadelphia,
P.A,
và đây không phải là nhà tôi.
(Vỗ tay)
Theresa Battles: tù nhân số 008309.
Tôi đã ở tù được 27 năm.
Tên tôi là Theresa Battles.
Tôi đến từ Norton, New Jersey,
và đây không phải là nhà tôi.
(Vỗ tay)
Debra Brown: Tôi được biết đến là
tù nhân số 007080.
Tôi đã ở tù được 30 năm.
Tên tôi là Debra Brown.
Tôi đến từ Pittsburgh, Pennsylvania.
Đây không phải là nhà tôi.
(Vỗ tay)
Joann Butler: 005961.
Tôi đã ở tù được 37 năm.
Tên tôi là Joann Butler,
và tôi sinh ra và lớn lên ở Philadelphia.
Đây không phải là nhà tôi.
(Vỗ tay)
Diane Hamill Metzger: số 005634.
Tôi đã ngồi tù được 39 năm rưỡi.
Tên tôi là Diane Hamill Metzger.
Tôi đến từ Philadelphia, Pennsylvania,
và đây không phải là nhà tôi.
(Vỗ tay)
Lena Brown: tôi là 004867.
ở tù 40 năm.
Tên tôi là Lena Brown,
và tôi sinh ra và lớn lên ở
Pittsburgh, Pennsylvania,
và đây không phải là nhà tôi.
(Vỗ tay)
Trina Garnett: Số của tôi là 005545.
Tên tôi là Trina Garnett,
Tôi đã ở tù được 37 năm,
từ khi tôi 14 tuổi.
Sinh ra và lớn lên ở Chester, Pennsylvania
và đây không phải là nhà tôi.
(Vỗ tay)
liệu tôi có được gặp
gia đình tôi
hay sẽ chết một mình?
Hay sẽ chết một mình?
(Vỗ tay)