WEBVTT 00:00:00.976 --> 00:00:02.200 Chào, tên tôi là Tony 00:00:02.201 --> 00:00:03.730 và đây là Every Frame a Painting, 00:00:03.731 --> 00:00:05.493 nơi tôi phân tích cấu trúc phim. 00:00:05.925 --> 00:00:08.485 Phim hôm nay là The Imposter (Kẻ Giả Mạo), năm 2012, 00:00:08.486 --> 00:00:09.933 do Bart Layton đạo diễn. 00:00:09.934 --> 00:00:11.858 Nếu bạn chưa xem, xin đừng đọc gì nữa. 00:00:11.859 --> 00:00:13.844 Thậm chí đừng tra xem thể loại phim là gì. 00:00:13.845 --> 00:00:16.486 Cứ đóng video này lại, sang Netflix tìm phim mà xem. 00:00:16.487 --> 00:00:18.286 Bởi vì tôi sẽ nói lộ hết nội dung. 00:00:18.287 --> 00:00:20.966 "Anh có 5 giây để tiêu hủy tấm băng này." 00:00:21.267 --> 00:00:21.967 Sẵn sàng chưa? 00:00:21.968 --> 00:00:26.774 5, 4, 3, 2 00:00:28.601 --> 00:00:29.700 Bắt đầu nào. 00:00:29.701 --> 00:00:31.115 Tôi nghĩ Bart Layton 00:00:31.116 --> 00:00:32.870 đã có quyết định sáng suốt mà đơn giản nhất từng thấy 00:00:32.871 --> 00:00:35.218 trong thể loại phim tài liệu, và nó là thế này: 00:00:35.219 --> 00:00:37.106 Mọi nhân vật trong câu chuyện 00:00:37.107 --> 00:00:38.964 đều được quay theo kiểu phỏng vấn bình thường: 00:00:38.965 --> 00:00:40.950 họ nhìn một người nào đó ở ngoài máy quay. 00:00:40.985 --> 00:00:43.401 Ngoại trừ kẻ phản diện. 00:00:43.402 --> 00:00:47.763 "Từ lâu lắm rồi, tôi vẫn muốn trở thành người khác." 00:00:47.764 --> 00:00:49.454 Hắn nhìn thẳng vào chúng ta. 00:00:49.455 --> 00:00:51.297 Chỉ có vậy thôi. Cực kì đơn giản. 00:00:51.298 --> 00:00:54.173 Bạn biết phim ảnh luôn có sự ám ảnh với kẻ xấu, 00:00:54.174 --> 00:00:56.195 và ta thường hay nhìn thẳng vào mắt họ, 00:00:56.196 --> 00:00:58.856 cho dù họ là băng đảng, ăn thịt người, 00:00:58.857 --> 00:01:01.569 kẻ bệnh hoạn, tâm thần, con gái Nhật hay Leonardo DiCaprio. 00:01:02.170 --> 00:01:04.781 Và tôi rất thích cách mà phim trinh thám hay kinh dị 00:01:04.782 --> 00:01:06.165 có những cảnh nhìn thẳng vào ống kính. 00:01:06.166 --> 00:01:08.611 Jonathan Demme dùng kỹ thuật này rất nhiều trong Silence of the Lambs, 00:01:08.612 --> 00:01:10.349 để luôn tìm cách đưa bạn... 00:01:10.350 --> 00:01:11.657 "gần hơn..." 00:01:11.658 --> 00:01:13.234 vào trong đầu nhân vật. 00:01:13.235 --> 00:01:15.438 Chỉ những thứ nhỏ nhặt, như cảm giác 00:01:15.439 --> 00:01:18.122 là người thấp hơn, là phận gái trong một căn phòng như thế này. 00:01:18.123 --> 00:01:19.468 "Tiếp tục nào." 00:01:19.469 --> 00:01:20.993 Hoặc xem cảnh này trong Zodiac. 00:01:20.994 --> 00:01:23.634 Đây là cuộc chất vấn đầu tiên với nghi phạm chính. 00:01:23.635 --> 00:01:25.863 Cả ba thanh tra đều đang cố gắng tìm hiểu 00:01:25.864 --> 00:01:27.219 Đây có phải kẻ sát nhân? 00:01:27.220 --> 00:01:29.215 Và khi anh ta nói điều đáng ngờ, 00:01:29.216 --> 00:01:30.904 hãy xem Fincher cắt sang cảnh quay gì. 00:01:30.905 --> 00:01:32.924 "Well, chúng tôi sẽ kiểm tra." 00:01:32.925 --> 00:01:35.098 "Anh đã bao giờ ở Nam California chưa?" 00:01:35.099 --> 00:01:36.794 Và đỉnh điểm của cảnh quay là đây: 00:01:36.795 --> 00:01:38.520 "Tôi không phải Zodiac." 00:01:39.419 --> 00:01:42.532 "Và nếu có tôi cũng không nói với các anh." 00:01:42.933 --> 00:01:44.985 Bộ phim đang muốn bạn phán xét: 00:01:44.986 --> 00:01:46.821 bạn nghĩ gì về người này? 00:01:46.822 --> 00:01:47.909 Nhưng trong phim giả tưởng, 00:01:47.910 --> 00:01:49.941 rất khó có thể kéo dài cả phim 00:01:49.942 --> 00:01:52.321 chỉ với cảnh một người nhìn vào ống kính. 00:01:52.322 --> 00:01:53.488 Đơn giản là quá khó. 00:01:53.489 --> 00:01:54.515 "Phải." 00:01:54.516 --> 00:01:55.885 Nhưng nếu bạn xem phim tài liệu... 00:01:55.886 --> 00:01:58.968 "Cứ nói hết câu đi, vì tôi biết chính xác tôi muốn nói gì." 00:01:58.969 --> 00:01:59.768 "Nói đi!" 00:01:59.769 --> 00:02:00.369 "OK." 00:02:00.370 --> 00:02:02.999 ... bạn sẽ gặp Errol Morris, người luôn luôn quay kiểu đó. 00:02:03.000 --> 00:02:05.628 Với Morris, mục tiêu là đạt được góc nhìn người thứ nhất, 00:02:05.629 --> 00:02:07.538 là cảm giác được ở trong phòng với những người này, 00:02:07.539 --> 00:02:08.446 nói chuyện với họ. 00:02:08.447 --> 00:02:11.451 Và khi họ tự giải thích, họ không rời mắt bạn, 00:02:11.452 --> 00:02:13.865 khiến cho bạn dễ cảm thông với họ hơn. 00:02:14.766 --> 00:02:16.780 Đó là cách quay phim của The Imposter. 00:02:16.781 --> 00:02:20.540 Góc quay này đưa bạn vào cùng phòng với kẻ phản diện, để đánh giá hắn. 00:02:20.941 --> 00:02:22.455 Nhưng chính góc quay ấy 00:02:22.456 --> 00:02:25.261 khiến ta dễ bị thiên vị thuyết phục. 00:02:25.262 --> 00:02:27.866 Nói cách khác, ta biết hắn là kẻ xấu. 00:02:27.867 --> 00:02:29.168 Nhưng điều đó không bảo vệ ta. 00:02:29.869 --> 00:02:31.251 Nếu bạn nhìn kĩ, 00:02:31.252 --> 00:02:33.956 bạn sẽ thấy nhiều quyết định trong phim dựa trên cơ sở này. 00:02:33.957 --> 00:02:35.563 Hầu hết những cảnh dựng lại 00:02:35.564 --> 00:02:37.850 được quay từ góc nhìn của kẻ giả mạo. 00:02:37.851 --> 00:02:39.384 Anh ta còn nhép tiếng... 00:02:39.385 --> 00:02:43.577 "Tôi không phải người bảo họ..." "...rằng tôi bị lạm dụng tình dục. 00:02:43.578 --> 00:02:45.301 Tôi khiến họ hỏi tôi." 00:02:45.302 --> 00:02:46.970 ... giữa quá khứ và hiện tại. 00:02:46.971 --> 00:02:49.477 Ta nhìn những người khác từ góc cao hơn hoặc thấp hơn, 00:02:49.478 --> 00:02:51.086 nhưng lại ngang tầm mắt ở đây. 00:02:51.087 --> 00:02:53.172 Hơn nữa, những đối tượng này được quay có chiều sâu, 00:02:53.173 --> 00:02:55.426 để ta thấy môi trường quanh họ và nơi họ ở. 00:02:55.427 --> 00:02:57.918 Nhưng bối cảnh của kẻ giả mạo mờ mịt theo nghĩa đen. 00:02:57.919 --> 00:03:00.546 Anh ta còn không có thẻ giới thiệu tên tuổi. 00:03:00.975 --> 00:03:03.511 OK, tất cả rõ ràng là lựa chọn của đạo diễn. 00:03:03.512 --> 00:03:04.221 Nhưng tại sao? 00:03:04.222 --> 00:03:06.934 Tại sao bộ phim lại để tên kẻ xấu kể chuyện 00:03:06.935 --> 00:03:08.131 và dựng hình? 00:03:08.832 --> 00:03:11.137 Vì bộ phim muốn lừa bạn. 00:03:11.138 --> 00:03:12.829 Không phải kiểu "lừa được rồi nhé!"... 00:03:12.830 --> 00:03:16.621 Chỉ là đạo diễn muốn bạn cảm nhận sự thuyết phục của anh ta. 00:03:16.622 --> 00:03:18.832 Anh ta dùng hầu hết câu chuyện 00:03:18.833 --> 00:03:22.089 để kể cho bạn cách anh ta nói dối và lừa bịp mọi người. 00:03:22.090 --> 00:03:24.145 Nên ta biết ta không nên tin hắn. 00:03:24.146 --> 00:03:27.215 Nhưng hết hai phần ba bộ phim, hắn lại đảo ngược tình thế. 00:03:27.216 --> 00:03:29.665 Tại sao gia đình này chấp nhận hắn dễ dàng thế? 00:03:29.666 --> 00:03:32.059 Chẳng phải họ quá cả tin? 00:03:32.060 --> 00:03:35.177 "Tôi không cần là Columbo để suy đoán ra tình huống." 00:03:35.178 --> 00:03:37.587 Ý tôi là, còn lí do nào khác để họ chấp nhận anh ta? 00:03:37.588 --> 00:03:38.947 "Họ giết cậu ấy." 00:03:38.948 --> 00:03:40.952 Oh, shit! 00:03:40.953 --> 00:03:45.420 "Vài người họ làm điều đó, một số biết, số khác lờ đi." 00:03:47.380 --> 00:03:48.862 Khoan đã, cái gì cơ? 00:03:49.363 --> 00:03:50.826 "Fuck thằng đó!" 00:03:50.827 --> 00:03:53.639 Phản ứng tự nhiên của nhiều người trong trường hợp này 00:03:53.640 --> 00:03:55.434 là khinh bỉ gia đình Barclay. 00:03:55.435 --> 00:03:57.953 Nghĩ rằng họ ngu dốt hoặc cả tin. 00:03:57.954 --> 00:03:59.959 Bộ phim còn cho ta lí do coi thường họ. 00:03:59.960 --> 00:04:01.205 "Tây Ban Nha ư?" 00:04:01.206 --> 00:04:03.441 "Chẳng phải nó ở bên kia nước Mỹ sao?" 00:04:03.442 --> 00:04:06.150 Hơn nữa, ai lại không nhận ra con mình? 00:04:06.151 --> 00:04:08.667 Nên bộ phim để cho bạn tin điều đó. 00:04:08.668 --> 00:04:09.995 Nó không ép buộc bạn, 00:04:09.996 --> 00:04:10.935 nó chỉ khiến bạn tin 00:04:10.936 --> 00:04:12.780 điều mà bạn dễ thiên về. 00:04:12.781 --> 00:04:15.151 Và rồi bạn rơi vào chính cái bẫy đó. 00:04:15.152 --> 00:04:16.904 Vì đầu bạn đã nghĩ sẵn điều đó, 00:04:16.906 --> 00:04:19.262 bạn chỉ cần người này nhìn bạn và xác nhận. 00:04:19.762 --> 00:04:22.370 Tôi không biết bộ phim này có lừa được bạn hay không. 00:04:22.371 --> 00:04:25.027 Tôi chỉ biết tôi đã bị lừa. 00:04:25.028 --> 00:04:28.195 Và tôi nghĩ bộ phim thực ra rất cảm thông với gia đình này. 00:04:28.196 --> 00:04:29.337 Suốt 90 phút, 00:04:29.338 --> 00:04:31.637 nó cho ta cảm nhận câu chuyện theo cách của họ: 00:04:31.638 --> 00:04:33.413 hết chuyện điên rồ này đến sự bất ngờ khác, 00:04:33.414 --> 00:04:35.268 đến lúc bạn không còn biết nghĩ hay cảm nhận thế nào. 00:04:35.269 --> 00:04:36.587 Và có thể ở hồi kết, 00:04:36.588 --> 00:04:37.880 bạn hiểu rõ hơn một chút 00:04:37.881 --> 00:04:38.912 tại sao họ có thể bị lừa 00:04:38.913 --> 00:04:41.702 bởi thứ lộ liễu đến thế. 00:04:49.314 --> 00:04:51.774 Hoặc có thể bạn không hiểu, và bạn là đồ tâm thần. 00:04:57.214 --> 00:04:59.914 Biên tập và Trình bày: Tony Zhou Tiếng Việt: Vũ Thế Đức