1 00:00:28,123 --> 00:00:31,476 (Tiếng Pháp) Pourquoi parfois je pleure sans raison? 2 00:00:34,184 --> 00:00:37,138 Tại sao đôi khi con lại khóc mà không có lý do? 3 00:00:49,456 --> 00:00:54,897 Có một vài lý do mà con đã không thấy được. 4 00:00:57,116 --> 00:01:02,235 Như Thầy có nói trước đây, 5 00:01:03,921 --> 00:01:12,973 Những nỗi đau khổ, sầu muộn của cha mẹ đã được trao truyền sang con. 6 00:01:13,513 --> 00:01:18,591 và con có thể đã mang những niềm đau, nỗi khổ đó trong mình. 7 00:01:21,508 --> 00:01:25,042 Con không tạo ra những niềm đau, nỗi khổ đó, 8 00:01:25,199 --> 00:01:29,078 nhưng có thể một trong số các tổ tiên, cha mẹ của con 9 00:01:29,739 --> 00:01:34,797 đã không biết cách chuyển hóa những niềm đau, nỗi khổ đó. 10 00:01:34,797 --> 00:01:38,623 Đó là lý do mà tại sao nó vẫn còn trong con. 11 00:01:39,540 --> 00:01:42,392 Nên nếu một ngày nào đó con thấy buồn đau, 12 00:01:42,564 --> 00:01:47,318 và nếu con không biết được nguyên nhân của nỗi buồn đó. 13 00:01:47,558 --> 00:01:49,502 và con khóc, 14 00:01:49,722 --> 00:01:55,828 con có thể thở một cách có ý thức và tiếp xúc với cha mẹ của con, 15 00:01:55,928 --> 00:02:00,542 tiếp xúc với tổ tiên của con, những người đang có mặt trong con, và nói rằng: 16 00:02:00,542 --> 00:02:04,523 "Ba mẹ ơi, tổ tiên ơi, đây là nỗi khổ, niềm đau của các vị, 17 00:02:04,572 --> 00:02:10,397 và con đang khóc ra đây để làm vơi nỗi khổ của các vị trong con." 18 00:02:11,293 --> 00:02:14,174 Và nếu con thực tập như thế, 19 00:02:14,413 --> 00:02:20,563 mỗi khi con buồn đau và con khóc, con không biết thế nào và tại sao, 20 00:02:20,945 --> 00:02:23,930 và con có thể thực tập thở vào thở ra 21 00:02:24,255 --> 00:02:27,775 và nhận diện nỗi buồn đang có mặt trong con và mỉm cười với nó, 22 00:02:29,267 --> 00:02:34,584 và bằng cách đó, con đang giúp đỡ bản thân và con đang giúp cho cha mẹ, tổ tiên. 23 00:02:35,123 --> 00:02:40,736 Đây là một phép thực tập rất đơn giản, nhưng đem lại một hiệu quả lớn lao, 24 00:02:41,056 --> 00:02:43,919 mỉm cười với nỗi buồn của con, 25 00:02:44,340 --> 00:02:51,879 Và Thầy cũng đã từng thấy nhiều người khóc và cười trong cùng một lúc. 26 00:02:52,703 --> 00:02:56,816 Họ đang mỉm cười với chính nỗi buồn của bản thân. 27 00:02:57,871 --> 00:02:59,935 Và đây là một điều rất tuyệt vời. 28 00:03:00,220 --> 00:03:06,703 Nó giống như một nguồn năng lượng tích cực đang chăm sóc cho một nguồn năng lượng tiêu cực. 29 00:03:07,450 --> 00:03:14,432 Nó giống như một người anh chăm sóc cho đứa em gái. 30 00:03:16,672 --> 00:03:19,074 Người anh lo cho đứa em gái. 31 00:03:19,994 --> 00:03:25,738 Lòng từ bi, niềm vui của con chính là người anh lớn. 32 00:03:25,996 --> 00:03:32,987 Nỗi buồn, sự đau khổ của con là đứa em bé bỏng. 33 00:03:33,427 --> 00:03:38,185 Và anh trai đang chăm sóc cho em gái của mình. 34 00:03:38,530 --> 00:03:40,965 Đây là một phép thực tập rất đẹp. 35 00:03:41,306 --> 00:03:48,965 Và không chỉ khi ta buồn, ta khóc, ta có thể thực tập như vậy, 36 00:03:49,306 --> 00:03:51,251 mà ta còn nên thực tập khi ta giận dữ. 37 00:03:51,963 --> 00:03:58,103 Cơn giận chính là đứa em, đứa em trai bé bỏng. 38 00:03:58,666 --> 00:04:03,258 Khi ta giận dữ, ta nên biết cách mỉm cười với cơn giận của ta. 39 00:04:05,045 --> 00:04:10,075 Mỉm cười với cơn giận của con là một phép thực tập rất đẹp. 40 00:04:11,345 --> 00:04:14,483 Và... 41 00:04:21,251 --> 00:04:24,193 Và... nếu con làm được như vậy, 42 00:04:25,273 --> 00:04:30,325 con sẽ là người chiến thắng.