1 00:00:01,000 --> 00:00:07,000 (Tiếng vỗ tay) 2 00:00:07,000 --> 00:00:09,000 Cảm ơn các bạn rất nhiều. 3 00:00:09,000 --> 00:00:11,000 Ở đây tôi có một vài bức tranh, 4 00:00:11,000 --> 00:00:13,000 và tôi sẽ nói một chút về việc 5 00:00:13,000 --> 00:00:15,000 làm thế nào tôi có thể làm được những điều này. 6 00:00:15,000 --> 00:00:17,000 Tất cả những căn nhà này được xây 7 00:00:17,000 --> 00:00:20,000 từ 70 đến 80 phần trăm nguyên liệu tái chế, 8 00:00:20,000 --> 00:00:23,000 những thứ đã bị tống vào máy xới đất, đống rác, hay đống đốt. 9 00:00:23,000 --> 00:00:25,000 Tất cả đều là những thứ bỏ đi. 10 00:00:25,000 --> 00:00:27,000 Đây là căn nhà đầu tiên tôi dựng lên. 11 00:00:27,000 --> 00:00:30,000 Cái cửa trước hai cánh này này cùng thanh xà ngang với ba chiếc đèn 12 00:00:30,000 --> 00:00:32,000 tất cả đều đã được tống vào đống rác. 13 00:00:32,000 --> 00:00:34,000 Ở đây có một cái tháp pháo nhỏ. 14 00:00:34,000 --> 00:00:37,000 Và những cái nút trên những con sơn này -- 15 00:00:37,000 --> 00:00:39,000 ngay đây -- 16 00:00:39,000 --> 00:00:41,000 chúng là hạt hồ đào. 17 00:00:41,000 --> 00:00:43,000 Và những cái nút này, 18 00:00:43,000 --> 00:00:45,000 đều là vỏ trứng gà. 19 00:00:45,000 --> 00:00:48,000 Ồ dĩ nhiên là đầu tiên, bạn phải ăn sáng đã, 20 00:00:48,000 --> 00:00:51,000 và rồi bạn phủ lên vỏ đầy sơn Bondo và quết lên đó, 21 00:00:51,000 --> 00:00:53,000 và bạn sẽ có một cái nút như thế này 22 00:00:53,000 --> 00:00:55,000 chỉ trong vòng một thời gian ngắn. 23 00:00:55,000 --> 00:00:57,000 Và hãy nhìn vào bên trong ngôi nhà. 24 00:00:57,000 --> 00:00:59,000 Ở đây bạn có thể nhìn thấy cái xà có ba cây đèn này. 25 00:00:59,000 --> 00:01:01,000 với những cửa sổ có mái vòm này -- 26 00:01:01,000 --> 00:01:03,000 chắc chắn đây là kiểu kiến trúc cổ xưa. 27 00:01:03,000 --> 00:01:05,000 Chúng đều bị tống vào đống rác. 28 00:01:05,000 --> 00:01:07,000 Ngay cả cái ổ khoá kia có thể đáng giá 200 đô-la. 29 00:01:07,000 --> 00:01:09,000 Tất cả mọi thứ trong bếp đều được tận dụng. 30 00:01:09,000 --> 00:01:11,000 Đây là một cái bếp O'Keefe & Merritt sẳn xuất năm 1952, 31 00:01:11,000 --> 00:01:14,000 nếu bạn muốn nấu ăn -- đó là một cái bếp tuyệt vời. 32 00:01:14,000 --> 00:01:16,000 Lối này dẫn lên cái tháp pháo. 33 00:01:16,000 --> 00:01:19,000 Tôi đã mua cái thang này với giá 20 đô-la, 34 00:01:19,000 --> 00:01:22,000 bao gồm cả phí vận chuyển. 35 00:01:22,000 --> 00:01:25,000 (Tiếng cười) 36 00:01:25,000 --> 00:01:27,000 Và đây, hãy nhìn vào cái tháp pháo, 37 00:01:27,000 --> 00:01:30,000 bạn sẽ thấy có những chỗ phình ra, những chỗ bị lõm, rau chân vịt và vân vân. 38 00:01:30,000 --> 00:01:32,000 Hmm, nếu điều đó phá hỏng cuộc sống của bạn, 39 00:01:32,000 --> 00:01:34,000 thì bạn không nên sống ở đây. 40 00:01:34,000 --> 00:01:36,000 (Tiếng cười) 41 00:01:36,000 --> 00:01:38,000 Đây là ngăn để đồ giặt, 42 00:01:38,000 --> 00:01:41,000 và ngay phía bên phải là cái khuôn giày. 43 00:01:41,000 --> 00:01:43,000 Và bạn có thể tìm mua những thứ này ở các cửa hàng bán đồ cũ. 44 00:01:43,000 --> 00:01:45,000 Tôi có một trong những thứ này, 45 00:01:45,000 --> 00:01:47,000 và tôi làm thành một bộ đồ dùng 46 00:01:47,000 --> 00:01:49,000 bạn chỉ việc dẫm chân lên cái khuôn giày này 47 00:01:49,000 --> 00:01:52,000 và cánh cửa sẽ mở ra, giờ bạn chỉ việc nhét đồ giặt vào. 48 00:01:52,000 --> 00:01:55,000 Và nếu bạn đủ thông minh, nó sẽ rơi xuống cái rổ đặt trên máy giặt. 49 00:01:55,000 --> 00:01:58,000 Còn nếu không, nó sẽ trôi xuống bệ xí. 50 00:01:58,000 --> 00:02:00,000 (Tiếng cười) 51 00:02:00,000 --> 00:02:02,000 Đây là bồn tắm do tôi tự làm, 52 00:02:02,000 --> 00:02:04,000 làm từ ½ phế liệu. 53 00:02:04,000 --> 00:02:06,000 Bắt đầu với cái đường viền này 54 00:02:06,000 --> 00:02:08,000 và rồi tôi gắn nó lại và sơn nó thành bề mặt phẳng, 55 00:02:08,000 --> 00:02:10,000 làm lồi lên và lật ngược nó lại, 56 00:02:10,000 --> 00:02:12,000 và chia thành hai phần ở mặt này. 57 00:02:12,000 --> 00:02:14,000 Đó là một cái bồn tắm dành cho hai người. 58 00:02:14,000 --> 00:02:17,000 Và trên hết, nó không cần phải dọn dẹp, 59 00:02:17,000 --> 00:02:19,000 nhưng tất nhiên phải có sự sáng tạo ở đây nữa. 60 00:02:19,000 --> 00:02:22,000 (Tiếng cười) 61 00:02:22,000 --> 00:02:25,000 Đây là vòi nước 62 00:02:25,000 --> 00:02:27,000 làm từ một mẩu quả ổi. 63 00:02:27,000 --> 00:02:29,000 Nó giống như một cái dương vật, 64 00:02:29,000 --> 00:02:31,000 nhưng trên hết, nó vẫn là một cái bồn tắm. 65 00:02:31,000 --> 00:02:34,000 (Tiếng cười) 66 00:02:34,000 --> 00:02:36,000 Và đây là căn nhà xây trên một cái can Budwiser. 67 00:02:36,000 --> 00:02:38,000 Nó không giống cái can bia, 68 00:02:38,000 --> 00:02:40,000 nhưng thiết kế toàn cảnh thật quá hoàn hảo. 69 00:02:40,000 --> 00:02:43,000 Các nhà thiết kế đã làm việc không ngừng nghỉ với cái mái hiên, 70 00:02:43,000 --> 00:02:47,000 cho đến khi hoa văn răng cưa trên cái can trở thành các đường riêng biệt: trắng, xanh và bạc. 71 00:02:47,000 --> 00:02:49,000 Và những con sơn này dời xuống phía dưới mái hiên 72 00:02:49,000 --> 00:02:51,000 đó là thiết kế của chiếc can này. 73 00:02:51,000 --> 00:02:53,000 Tôi chỉ cần đặt nó trên một cái máy copy 74 00:02:53,000 --> 00:02:56,000 và phóng to đến cỡ mình muốn. 75 00:02:56,000 --> 00:02:58,000 Và sau đó, trên cái can sẽ hiện lên dòng chữ, 76 00:02:58,000 --> 00:03:02,000 "Đây là bia của người nổi tiếng Budweiser, ngoài ra chúng ta chẳng biết loại bia nào khác nữa, blah, blah, blah." 77 00:03:02,000 --> 00:03:05,000 Chúng ta chỉnh sửa và viết lại là, "Đây là nhà của người nổi tiếng Budweiser. 78 00:03:05,000 --> 00:03:08,000 Ngoài ra chúng ta không biết ngôi nhà nào khác như thế này cả," và rồi vân vân và vân vân. 79 00:03:08,000 --> 00:03:10,000 Và đây là ổ khoá. Nó là một cái hàng rào từ chiếc khuôn năm 1930, 80 00:03:10,000 --> 00:03:13,000 một cỗ máy cắt gỗ rất khoẻ. 81 00:03:13,000 --> 00:03:16,000 Và họ đưa cho tôi cái hàng rào, nhưng không đưa cho tôi cái khuôn, 82 00:03:16,000 --> 00:03:18,000 và chúng tôi lấy ổ khoá ra khỏi nó. 83 00:03:18,000 --> 00:03:20,000 Chắc chắn những con voi đực sẽ tránh xa nó. 84 00:03:20,000 --> 00:03:23,000 Và tôi chắc rằng chúng ta sẽ không phải lo lắng về những con voi ấy nữa. 85 00:03:23,000 --> 00:03:25,000 (Tiếng cười) 86 00:03:25,000 --> 00:03:28,000 Bồn tắm này mô phỏng theo hình cốc bia. 87 00:03:28,000 --> 00:03:31,000 Có những chấm tròn ở đây, ở trên là lớp bọt làm từ những viên gạch sần sùi. 88 00:03:31,000 --> 00:03:34,000 Bạn mua gạch sần này ở đâu? Ồ, chắc chắn là bạn không biết đâu. 89 00:03:34,000 --> 00:03:37,000 Tôi đã lấy nó ra từ rất nhiêù nhà vệ sinh, và bạn cũng có thể làm như vậy với một chiếc búa. 90 00:03:37,000 --> 00:03:40,000 và bạn sẽ có những viên gạch sần. 91 00:03:40,000 --> 00:03:42,000 Và vòi nước kia 92 00:03:42,000 --> 00:03:44,000 là một cái vòi rót bia. 93 00:03:44,000 --> 00:03:46,000 (Tiếng cười) 94 00:03:46,000 --> 00:03:48,000 Và tấm k này 95 00:03:48,000 --> 00:03:50,000 cũng giống như tấm kính 96 00:03:50,000 --> 00:03:53,000 có ở cửa trước của các gia đình trung lưu tại Mỹ. 97 00:03:53,000 --> 00:03:56,000 Nhưng chúng tôi thấy nó tẻ ngắt; và giờ nó chỉ là một bản sao. 98 00:03:56,000 --> 00:03:59,000 Vì thế nếu đặt nó ở cửa trước, thiết kế của bạn sẽ rất tồi. 99 00:03:59,000 --> 00:04:01,000 Nếu không để ở cửa trước, bạn có thể đặt nó ở một nơi nào đó khác đi. 100 00:04:01,000 --> 00:04:03,000 Đó là một tấm kính lớn 101 00:04:03,000 --> 00:04:05,000 Nếu bạn đặt nó ở cửa trước, 102 00:04:05,000 --> 00:04:08,000 mọi người sẽ kêu ca rằng, "Ôi, bạn chỉ giống như những người khác thôi, và bạn chẳng sáng tạo gì cả." 103 00:04:08,000 --> 00:04:10,000 Vì thế đừng đặt nó ở đây. 104 00:04:11,000 --> 00:04:13,000 Một phòng tắm khác ở tầng trên. 105 00:04:13,000 --> 00:04:16,000 Chiếc đèn này giống như những chiếc đèn có trong 106 00:04:16,000 --> 00:04:18,000 tiền sảnh của mọi gia đình trung lưu tại Mỹ. 107 00:04:18,000 --> 00:04:20,000 Đừng đặt nó ở sảnh. 108 00:04:20,000 --> 00:04:22,000 hãy để nó ở trong bồn tắm, hoặc trong tủ quần áo, 109 00:04:22,000 --> 00:04:24,000 nhưng không phải trong sảnh. 110 00:04:25,000 --> 00:04:28,000 Và có người đã đưa cho tôi một cái bồn cầu, và nó đây. 111 00:04:28,000 --> 00:04:31,000 (Tiếng cười) 112 00:04:31,000 --> 00:04:33,000 Căn nhà nhỏ này, 113 00:04:33,000 --> 00:04:36,000 những cành cây nhỏ kia làm từ gỗ đóng hòm hoặc cây cam osage, 114 00:04:36,000 --> 00:04:38,000 và những bức ảnh kia liên tục được di chuyển 115 00:04:38,000 --> 00:04:40,000 và tôi sẽ nói thêm một chút. 116 00:04:40,000 --> 00:04:42,000 Để thực hiện được những gì tôi đã làm, 117 00:04:42,000 --> 00:04:44,000 bạn phải hiểu 118 00:04:44,000 --> 00:04:46,000 điều gì tạo ra rác thải trong ngành chế xuất xây dựng. 119 00:04:46,000 --> 00:04:49,000 Nhà đất giờ đã trở thành một mặt hàng, 120 00:04:49,000 --> 00:04:51,000 và tôi sẽ nói thêm về điều này. 121 00:04:51,000 --> 00:04:54,000 Nhưng nguyên nhân đầu tiên gây ra rác thải thậm chí được ẩn sâu trong DNA của chúng ta. 122 00:04:54,000 --> 00:04:56,000 Con người có nhu cầu duy tính nhất quán 123 00:04:56,000 --> 00:04:58,000 về tri giác. 124 00:04:58,000 --> 00:05:00,000 Điều này có nghĩa gì vậy? 125 00:05:00,000 --> 00:05:02,000 Có nghĩa là, với mỗi phần trăm chúng ta có, 126 00:05:02,000 --> 00:05:04,000 thì cần phải có một thứ phù hợp với nó trước đây, 127 00:05:04,000 --> 00:05:06,000 hoặc chúng ta không có sự tiếp nối, 128 00:05:06,000 --> 00:05:08,000 và sẽ trở nên hơi mất phương hướng. 129 00:05:08,000 --> 00:05:11,000 Tôi sẽ cho bạn xem một vật mà bạn chưa bao giờ nhìn thấy. 130 00:05:11,000 --> 00:05:13,000 Ồ, đó là một chiếc điện thoại di động. 131 00:05:13,000 --> 00:05:16,000 Nhưng trước đây bạn không có nó. 132 00:05:16,000 --> 00:05:18,000 Những gì bạn đang làm 133 00:05:18,000 --> 00:05:20,000 là tăng kích cỡ của những đặc tính cấu trúc này, 134 00:05:20,000 --> 00:05:23,000 và sẽ thông qua kho dữ liệu của bạn -- brrrr, điện thoại di động. 135 00:05:23,000 --> 00:05:25,000 Ồ, đó chỉ là một chiếc điện thoại di động thôi. 136 00:05:25,000 --> 00:05:27,000 Nếu tôi nói rộng hơn, 137 00:05:27,000 --> 00:05:30,000 bạn sẽ trả lời, "Đợi một chút đã. 138 00:05:30,000 --> 00:05:32,000 Đó không phải là điện thoại di động. 139 00:05:32,000 --> 00:05:34,000 Đó là một trong những chiếc điện thoại di động mới làm từ sô-cô-la 140 00:05:34,000 --> 00:05:36,000 (Tiếng cười) 141 00:05:36,000 --> 00:05:38,000 Và bạn sẽ phải vạch ra một danh mục mới, 142 00:05:38,000 --> 00:05:40,000 giữa điện thoại di động và sô-cô-la. 143 00:05:40,000 --> 00:05:43,000 Đó là cách chúng ta xử lí thông tin. 144 00:05:43,000 --> 00:05:45,000 Và bạn chuyển đổi nó tới ngành chế xuất xây dựng, 145 00:05:45,000 --> 00:05:47,000 nếu chúng ta có một bức tường làm từ những ô cửa và một trong số đó bị nứt, 146 00:05:47,000 --> 00:05:50,000 chúng ta nói, "Ô không. Nó hỏng rồi. Phải đem đi sửa thôi. 147 00:05:50,000 --> 00:05:53,000 Vậy hãy gỡ nó xuống, vứt đi để không ai có thể dùng được nữa và thay một cái mới vào." 148 00:05:53,000 --> 00:05:56,000 Đó là những gì chúng ta làm với một ô cửa bị hỏng. 149 00:05:56,000 --> 00:05:59,000 Đừng bận tâm bởi vì nó chẳng ảnh hưởng gì đến cuộc sống của chúng ta cả. 150 00:05:59,000 --> 00:06:01,000 Nó chỉ làm lung lay những kiểu mẫu có sẵn 151 00:06:01,000 --> 00:06:04,000 và sự thống nhất của các kết cấu chức năng. 152 00:06:04,000 --> 00:06:06,000 Tuy vậy, nếu dùng một cái búa, 153 00:06:06,000 --> 00:06:09,000 và đập vỡ tất cả các ô cửa khác, 154 00:06:09,000 --> 00:06:12,000 chúng ta sẽ có một mô hình. 155 00:06:12,000 --> 00:06:15,000 Vì ngành tâm lí học gestalt nhấn mạnh sự nhận dạng hình mẫu 156 00:06:15,000 --> 00:06:17,000 trên những phần bao gồm 157 00:06:17,000 --> 00:06:19,000 Chúng ta kêu lên, "Ồ, thật là hay." 158 00:06:19,000 --> 00:06:22,000 Điều đó điều khiển tôi hàng ngày. 159 00:06:22,000 --> 00:06:24,000 Sự lặp lại tạo ra mô hình. 160 00:06:24,000 --> 00:06:26,000 Nếu có một trăm mô hình như thế này, một trăm thế kia, 161 00:06:26,000 --> 00:06:28,000 thì chẳng có gì khác mấy so với những thứ này cả. 162 00:06:28,000 --> 00:06:31,000 Nếu tôi có thể lặp lại mọi thứ, tôi sẽ có khả năng của một mô hình, 163 00:06:31,000 --> 00:06:34,000 từ hạt hồ đào và trứng gà, mảnh thuỷ tinh, cành cây. 164 00:06:34,000 --> 00:06:36,000 Chẳng có gì khác cả. 165 00:06:36,000 --> 00:06:38,000 Nó chỉ tạo ra nhiều rác thải trong ngành chế xuất xây dựng. 166 00:06:38,000 --> 00:06:41,000 Điều thứ hai là, Friedrich Nietzsche vào khoảng năm 1885 167 00:06:41,000 --> 00:06:44,000 đã viết một cuốn sách có tựa đề "Sự Ra Đời Của Bi kịch." 168 00:06:44,000 --> 00:06:46,000 trong đó ông nói 169 00:06:46,000 --> 00:06:48,000 rằng các nền văn hoá có xu hướng xoay chuyển hai quan điểm. 170 00:06:48,000 --> 00:06:51,000 Một mặt, chúng ta có quan điểm của Apollo, 171 00:06:51,000 --> 00:06:53,000 rất sắc sảo, đầy chủ ý, 172 00:06:53,000 --> 00:06:55,000 thông thái 173 00:06:55,000 --> 00:06:58,000 và hoàn hảo. 174 00:06:58,000 --> 00:07:01,000 Mặt khác ở bên kia của tấm quang phổ, chúng ta có quan điểm của Dionysus, 175 00:07:01,000 --> 00:07:04,000 tập trung hơn vào đam mê và trực giác, 176 00:07:04,000 --> 00:07:07,000 sự kiên nhẫn của kết cấu hữu cơ và cử chỉ của con người. 177 00:07:07,000 --> 00:07:10,000 Và cách cá tính của Apollo chụp một bức ảnh, 178 00:07:10,000 --> 00:07:12,000 hoặc treo một bức tranh, 179 00:07:12,000 --> 00:07:14,000 đó là họ thoát khỏi một sự chuyên chở 180 00:07:14,000 --> 00:07:17,000 với cấp độ la-de và một trắc vi kế. 181 00:07:17,000 --> 00:07:19,000 "Được rồi, các bạn thân mến. Một nghìn inch về bên trái. 182 00:07:19,000 --> 00:07:21,000 Đó là nơi chúng tôi muốn treo bức tranh. Sang phải một chút. Tuyệt vời." 183 00:07:21,000 --> 00:07:24,000 Xác định ở thẳng đứng, vuông vắn và trung tâm. 184 00:07:24,000 --> 00:07:26,000 Cá tính của Dionysus 185 00:07:26,000 --> 00:07:29,000 chụp bức ảnh và rồi... 186 00:07:29,000 --> 00:07:33,000 (Tiếng cười) 187 00:07:33,000 --> 00:07:35,000 Đó là sự khác biệt. 188 00:07:35,000 --> 00:07:37,000 Tôi đề cao sự khiếm khuyết. 189 00:07:37,000 --> 00:07:39,000 Tôi đề cao quá trình hữu cơ -- 190 00:07:39,000 --> 00:07:42,000 điểm chết John Dewey. 191 00:07:42,000 --> 00:07:45,000 Suy nghĩ kiểu Apollo tạo ra hàng núi rác thải. 192 00:07:45,000 --> 00:07:47,000 Nếu có thứ gì không hoàn hảo, 193 00:07:47,000 --> 00:07:50,000 và nếu nó không ăn nhập với hình mẫu đã định trước, quẳng nó vào thùng rác. 194 00:07:50,000 --> 00:07:52,000 "Ôi, nó gãy rồi, vứt vào thùng rác. 195 00:07:52,000 --> 00:07:55,000 Đây nữa, và cả đây nữa. Ra bãi rác. Vứt nó ra bãi rác." 196 00:07:55,000 --> 00:07:58,000 Điều thứ ba được cho là -- 197 00:07:58,000 --> 00:08:00,000 Cuộc Cách mạng Công nghiệp bắt đầu từ thời Phục Hưng 198 00:08:00,000 --> 00:08:02,000 với sự nổi lên của chủ nghĩa nhân đạo 199 00:08:02,000 --> 00:08:05,000 và rồi một bước tiến lớn trong Cuộc Đổi mới nước Pháp. 200 00:08:05,000 --> 00:08:07,000 Cho đến giữa thế kỉ 19, nó nở rộ. 201 00:08:07,000 --> 00:08:10,000 Và chúng ta có dumaflach và đồ đạc 202 00:08:10,000 --> 00:08:13,000 và những cỗ máy sẽ làm bất cứ điều gì 203 00:08:13,000 --> 00:08:15,000 mà chúng ta 204 00:08:15,000 --> 00:08:17,000 đã phải làm bằng tay. 205 00:08:17,000 --> 00:08:19,000 Vì thế chúng ta đã chuẩn hoá vật liệu. 206 00:08:19,000 --> 00:08:22,000 Cây cối cao đến 4 inch thay vì 2 inch 207 00:08:22,000 --> 00:08:24,000 cao đến tám, 10 hay 12 feet. 208 00:08:24,000 --> 00:08:26,000 Chúng ta tạo ra hàng nút rác thải. 209 00:08:26,000 --> 00:08:28,000 Và chúng đang làm một công việc khá tốt 210 00:08:28,000 --> 00:08:30,000 trong rừng rậm này, 211 00:08:30,000 --> 00:08:32,000 tạo ra sản phẩm phụ cho ngành công nghiệp -- 212 00:08:32,000 --> 00:08:35,000 với OSB và bảng điện tử, vvv -- 213 00:08:35,000 --> 00:08:37,000 nhưng điều đó không tốt chút nào 214 00:08:37,000 --> 00:08:40,000 phải có trách nhiệm với việc đốn rừng 215 00:08:40,000 --> 00:08:43,000 nếu như khách hàng lãng phí việc khai thác bằng việc tiêu thụ, 216 00:08:43,000 --> 00:08:45,000 đó là điều đang xảy ra. 217 00:08:45,000 --> 00:08:47,000 Và nếu có thứ gì không đạt tiêu chuẩn, 218 00:08:47,000 --> 00:08:50,000 "Ôi, ném nó vào bãi rác. Đây nữa, vò nó lại." 219 00:08:50,000 --> 00:08:52,000 Nếu bạn căn tỷ lệ ½ nhưng nó không thẳng, 220 00:08:52,000 --> 00:08:54,000 hãy thử lại. 221 00:08:54,000 --> 00:08:56,000 "Ôi, tôi rất xin lỗi, thưa ngài. Chúng tôi sẽ làm cho ngài một chiếc thẳng hơn." 222 00:08:56,000 --> 00:08:59,000 Tôi tận dụng tất cả những thứ bỏ đi, 223 00:08:59,000 --> 00:09:01,000 bởi vì sự lặp lại tạo ra mô hình, 224 00:09:01,000 --> 00:09:03,000 và đó là từ quan điểm của Dionysus. 225 00:09:03,000 --> 00:09:05,000 Điều thứ tư 226 00:09:05,000 --> 00:09:08,000 đó là nhân công cao hơn một cách không tương xứng với nguyên vật liệu. 227 00:09:08,000 --> 00:09:10,000 Đó là điều bí ẩn. 228 00:09:10,000 --> 00:09:13,000 Và đây là một câu chuyện: Jim Tulles, một trong những người thợ tôi đã đào tạo, 229 00:09:13,000 --> 00:09:15,000 Tôi đã nói rằng, "Jim, đến giờ rồi. 230 00:09:15,000 --> 00:09:18,000 Tôi có một việc cho anh đó là quản đốc cho một đội đóng khung cửa. Và giờ là lúc anh bắt tay vào việc." 231 00:09:18,000 --> 00:09:20,000 "Dan, tôi không nghĩ mình đã sẵn sàng." 232 00:09:20,000 --> 00:09:23,000 "Jim à, giờ là lúc bắt đầu. Đừng như vậy nữa." 233 00:09:23,000 --> 00:09:25,000 Chúng tôi tiếp tục công việc. 234 00:09:25,000 --> 00:09:27,000 Anh áy ở ngoài với cái thước dây 235 00:09:27,000 --> 00:09:29,000 đi xung quanh đống rác thải, tìm kiếm nguyên liệu tốt nhất-- 236 00:09:29,000 --> 00:09:31,000 và tìm được một cái bảng, sau đó đóng thành cửa ra vào-- 237 00:09:31,000 --> 00:09:33,000 anh ấy nghĩ mình đã gây ấn tượng với sếp -- và đó là cách chúng tôi dạy anh ấy. 238 00:09:33,000 --> 00:09:36,000 Và rồi quản đốc tiến đến và hỏi, "Anh đang làm gì thế này?" 239 00:09:36,000 --> 00:09:38,000 "Ồ, tôi chỉ đang tìm vật liệu thôi.," 240 00:09:38,000 --> 00:09:40,000 và anh ấy mong đợi lời khen từ quản đốc. 241 00:09:40,000 --> 00:09:43,000 Nhưng ông chủ nói, "Không, không. Tôi không trả tiền cho anh chỉ để lục đống rác này. Trở lại với công việc hiện tại đi." 242 00:09:43,000 --> 00:09:45,000 Anh ấy lúc đó đã dư dả tiền, 243 00:09:45,000 --> 00:09:47,000 anh nói rằng, "Ông biết đấy, nếu ông trả lương cho tôi 244 00:09:47,000 --> 00:09:49,000 với mức $300 một giờ, 245 00:09:49,000 --> 00:09:51,000 thì tôi hiểu tại sao ông lại nói như vậy, 246 00:09:51,000 --> 00:09:54,000 nhưng ngay bây giờ, tôi đang giúp ông tiết kiệm $5 mỗi phút đó. 247 00:09:54,000 --> 00:09:56,000 Hãy tính toán đi." 248 00:09:56,000 --> 00:09:58,000 (Tiếng cười) 249 00:09:58,000 --> 00:10:01,000 "Tốt lắm, Tulles. Từ bây giờ trở đi, các anh hãy đào cái đống này lên trước đi đã. 250 00:10:01,000 --> 00:10:04,000 Thật trớ trêu anh ấy không giỏi toán cho lắm. 251 00:10:04,000 --> 00:10:07,000 (Tiếng cười) 252 00:10:07,000 --> 00:10:09,000 Nhưng một khi bạn đã đi vào phòng điều khiển, 253 00:10:09,000 --> 00:10:11,000 và rồi bạn sẽ tự tiếp nhận được thông tin. 254 00:10:11,000 --> 00:10:14,000 Đó là những gì đã xảy ra ở đây. 255 00:10:14,000 --> 00:10:16,000 Điều thứ năm đó là có thể sau 2,500 năm nữa, 256 00:10:16,000 --> 00:10:19,000 Plato vẫn nói với chúng ta những khuôn mẫu hoàn hảo của ông. 257 00:10:19,000 --> 00:10:21,000 Ông nói rằng những gì chúng ta đang có trong đầu 258 00:10:21,000 --> 00:10:24,000 là ý tưởng tuyệt vời nhất, 259 00:10:24,000 --> 00:10:27,000 và do vậy chúng ta bắt tài nguyên thiên nhiên phải đáp ứng điều đó. 260 00:10:27,000 --> 00:10:29,000 Chúng ta hình dung trong đầu một ngôi nhà hoàn hảo, 261 00:10:29,000 --> 00:10:31,000 giấc mơ Mỹ, một ngôi nhà -- 262 00:10:31,000 --> 00:10:33,000 ngôi nhà mơ ước. 263 00:10:33,000 --> 00:10:35,000 Vấn đề là chúng ta không thể mua nổi nó. 264 00:10:35,000 --> 00:10:37,000 Vì thế tất cả chúng ta đều có chung một giấc mơ Mỹ, 265 00:10:37,000 --> 00:10:39,000 một ngôi nhà di động. 266 00:10:39,000 --> 00:10:42,000 Và giờ hiện đang có một thảm hoạ trên hành tinh này. 267 00:10:42,000 --> 00:10:44,000 Đó là vay thế chấp 268 00:10:44,000 --> 00:10:46,000 giống như đồ đạc, giống như xe cộ. 269 00:10:46,000 --> 00:10:49,000 Bạn kí vào tấm séc, và ngay lập tức nó giảm giá trị đến 30%. 270 00:10:49,000 --> 00:10:51,000 Sau đó một năm, bạn không thể đảm bảo những gì đang có trong đó. 271 00:10:51,000 --> 00:10:53,000 có khi chỉ là 70% 272 00:10:53,000 --> 00:10:55,000 Thường được kết nối với đường dây dài 14 gauge 273 00:10:55,000 --> 00:10:57,000 chẳng có gì xấu xảy ra cả, 274 00:10:57,000 --> 00:10:59,000 trừ khi bạn đòi hỏi nó phải làm những gì mà một cái dây dẫn 12 gauge phải làm, 275 00:10:59,000 --> 00:11:01,000 và đó là điều đang xảy ra. 276 00:11:01,000 --> 00:11:03,000 Nó thải ra môi trường khá nhiều khí formaldehyde 277 00:11:03,000 --> 00:11:06,000 và có một đạo luật liên bang trong chuyện này 278 00:11:06,000 --> 00:11:08,000 để cảnh báo những người mua nhà di động 279 00:11:08,000 --> 00:11:11,000 về sự nguy hiểm của bầu khí quyển chứa formaldehyde. 280 00:11:11,000 --> 00:11:13,000 Có phải chúng ta đang trở nên đần độn hay không? 281 00:11:13,000 --> 00:11:15,000 Tường dày đến mức này cơ mà. 282 00:11:15,000 --> 00:11:18,000 Toàn bộ điều này mang giá trị cấu trúc của ngũ cốc. 283 00:11:18,000 --> 00:11:20,000 (Tiếng cười) 284 00:11:20,000 --> 00:11:22,000 "Tôi nghĩ Palm Harbor Village ở đằng kia." 285 00:11:22,000 --> 00:11:24,000 "Không không. Đêm qua có một cơn gió. 286 00:11:24,000 --> 00:11:26,000 Giờ thì hết rồi." 287 00:11:26,000 --> 00:11:29,000 (Tiếng cười) 288 00:11:29,000 --> 00:11:32,000 Khi họ nâng cấp, họ đã làm gì với chúng? 289 00:11:32,000 --> 00:11:34,000 Bây giờ, tất cả thứ đó, 290 00:11:34,000 --> 00:11:37,000 đó chính là mô hình mẫu của Apollo và Plato, 291 00:11:37,000 --> 00:11:40,000 đó là điều mà ngành chế xuất xây dựng được dự đoán, 292 00:11:40,000 --> 00:11:42,000 có một số thứ làm trầm trọng thêm điều này. 293 00:11:42,000 --> 00:11:45,000 Một là tất cả các chuyên gia, 294 00:11:45,000 --> 00:11:47,000 tất cả các thương gia, nhà cung ứng, 295 00:11:47,000 --> 00:11:49,000 thanh tra viên, kĩ sư, kiến trúc sư 296 00:11:49,000 --> 00:11:51,000 tất cả đều nghĩ như vậy. 297 00:11:51,000 --> 00:11:53,000 Khi điều đó phản ứng trở lại tới khách hàng 298 00:11:53,000 --> 00:11:55,000 người yêu cầu cùng một mô hình mẫu. 299 00:11:55,000 --> 00:11:58,000 Đó là một lời tiên đoán tự hoàn thành. Chúng ta không thể tránh khỏi nó. 300 00:11:58,000 --> 00:12:01,000 Và rồi các nhà tiép thị và quảng cáo. 301 00:12:01,000 --> 00:12:03,000 "Woo. Woohooo." 302 00:12:03,000 --> 00:12:06,000 Chúng ta mua thứ không cần đến. 303 00:12:06,000 --> 00:12:08,000 những gì phải làm là nhìn vào 304 00:12:08,000 --> 00:12:10,000 điều mà một công ty làm với nước mận có ga. 305 00:12:10,000 --> 00:12:12,000 Thật kinh khủng! 306 00:12:12,000 --> 00:12:14,000 (Tiếng cười) 307 00:12:14,000 --> 00:12:16,000 Bạn có biết họ làm gì không? Họ đưa vào đó một phép so sánh 308 00:12:16,000 --> 00:12:18,000 và bảo, "Tôi uống Dr.Pepper..." 309 00:12:18,000 --> 00:12:21,000 Ngay sau đó, chúng tôi rửa nó bằng đầy bình, 310 00:12:21,000 --> 00:12:23,000 với hàng tỷ gallon. 311 00:12:23,000 --> 00:12:26,000 Đó không hẳn chứa nước mận bên trong -- và thậm chí không làm cho bạn khoẻ mạnh. 312 00:12:26,000 --> 00:12:28,000 (Tiếng cười) 313 00:12:28,000 --> 00:12:30,000 Ôi không, nó làm cho mọi thứ xấu đi. 314 00:12:30,000 --> 00:12:33,000 Và chúng ta bị mắc vào đó nhanh hơn bất cứ thứ gì khác. 315 00:12:33,000 --> 00:12:35,000 Một người đàn ông tên là Jean-Paul viết một cuốn sách 316 00:12:35,000 --> 00:12:37,000 có tựa đề "Có Nghĩa Và Vô Nghĩa" 317 00:12:37,000 --> 00:12:39,000 Nó thực sự rất đáng đọc. 318 00:12:39,000 --> 00:12:42,000 Bạn có thể đọc quyển sách ấy trong vòng 2 năm, 319 00:12:42,000 --> 00:12:45,000 nếu bạn dành 8 tiếng mỗi ngày để đọc 320 00:12:45,000 --> 00:12:47,000 Trong đó ông ấy nói về sự phân chia. 321 00:12:47,000 --> 00:12:50,000 Ông nói rằng con người hành động khác khi biết rằng mình cô đơn 322 00:12:50,000 --> 00:12:52,000 so với khi họ biết có ai đó ở bên cạnh mình. 323 00:12:52,000 --> 00:12:55,000 Vì vậy nếu tôi ăn spaghetti, và tôi biết mình cô đơn, 324 00:12:55,000 --> 00:12:57,000 Tôi có thể ăn như cần cẩu. 325 00:12:57,000 --> 00:13:00,000 Tôi lau miệng bằng tay áo -- hoặc khăn ăn trên bàn, 326 00:13:00,000 --> 00:13:03,000 nhai mở miệng, ít gây ra tiếng động, 327 00:13:03,000 --> 00:13:05,000 gãi bất cứ chỗ nào mình muốn. 328 00:13:05,000 --> 00:13:07,000 (Tiếng cười) 329 00:13:07,000 --> 00:13:09,000 Nhưng ngay sau khi bạn đi vào, 330 00:13:09,000 --> 00:13:11,000 Tôi nói, "Ồ. Nước sốt spaghetti ở đây." 331 00:13:11,000 --> 00:13:13,000 Khăn ăn đặt trong lòng tôi, gấp một nửa, 332 00:13:13,000 --> 00:13:15,000 nhai khép miệng lại, và không gãi cọ. 333 00:13:15,000 --> 00:13:17,000 Giờ đây điều tôi đang làm 334 00:13:17,000 --> 00:13:20,000 là đáp ứng sự mong đợi của các bạn 335 00:13:20,000 --> 00:13:23,000 về việc tôi nên sống như thế nào. 336 00:13:23,000 --> 00:13:25,000 Tôi cảm nhận được sự mong đợi đó, 337 00:13:25,000 --> 00:13:27,000 và vì thế tôi đáp ứng điều đó, 338 00:13:27,000 --> 00:13:30,000 tôi sống cuộc đời của mình dựa trên những gì bạn mong tôi sẽ thực hiện, 339 00:13:30,000 --> 00:13:32,000 Điều đó cũng xảy ra trong ngành chế xuất xây dựng. 340 00:13:32,000 --> 00:13:35,000 Đó là lí do tại sao sự phân biệt của chúng ta giống nhau. 341 00:13:35,000 --> 00:13:37,000 Đôi khi chúng ta còn có cả 342 00:13:37,000 --> 00:13:39,000 những mong đợi được phân định trước về văn hoá. 343 00:13:39,000 --> 00:13:41,000 Tôi cá rằng giày của các bạn rất hợp với bản thân bạn. 344 00:13:41,000 --> 00:13:44,000 Chúng ta chắc chắn mua nó, 345 00:13:44,000 --> 00:13:47,000 và với những cộng đồng khác biệt, 346 00:13:47,000 --> 00:13:49,000 chúng ta có một sự mong đợi được định trước 347 00:13:49,000 --> 00:13:51,000 với hiệp hội các chủ sở hữu nhà. 348 00:13:51,000 --> 00:13:53,000 Đôi khi những người đó là người Nazi 349 00:13:53,000 --> 00:13:55,000 Ôi trời ơi. 350 00:13:56,000 --> 00:13:59,000 Điều đó làm trầm trọng thêm và tiếp tục mô hình này. 351 00:13:59,000 --> 00:14:02,000 Điều cuối cùng là sự hoà thuận. 352 00:14:02,000 --> 00:14:04,000 Loài người là một sinh vật hoà thuận. 353 00:14:04,000 --> 00:14:06,000 Chúng ta thích hợp tác với nhau thành nhóm, 354 00:14:06,000 --> 00:14:08,000 như linh dương đầu bò và sư tử. 355 00:14:08,000 --> 00:14:10,000 Linh dương đầu bò không sống chung với sư tử 356 00:14:10,000 --> 00:14:12,000 vì sư tử ăn thịt chúng. 357 00:14:12,000 --> 00:14:14,000 Loài người cũng giống như vậy. 358 00:14:14,000 --> 00:14:16,000 Chúng ta làm những gì nhóm thực hiện 359 00:14:16,000 --> 00:14:18,000 rằng chúng ta cố để theo kịp tập thể. 360 00:14:18,000 --> 00:14:21,000 Điều này có thể thấy rất rõ trong trường trung học. 361 00:14:21,000 --> 00:14:24,000 Những đứa trẻ, chúng đi làm trong cả mùa hè. 362 00:14:24,000 --> 00:14:26,000 tự giết bản thân mình, 363 00:14:26,000 --> 00:14:28,000 vì thế chúng có thể đủ tiền mua 364 00:14:28,000 --> 00:14:30,000 một đôi quần bò, 365 00:14:30,000 --> 00:14:32,000 vào khoảng tháng Chín 366 00:14:32,000 --> 00:14:34,000 chúng tôi có thể sải bước vào và đi, 367 00:14:34,000 --> 00:14:36,000 "Hôm nay tôi là người quan trọng. 368 00:14:36,000 --> 00:14:38,000 Bạn thấy đấy, đừng có động vào chiếc quần bò thiết kế của tôi. 369 00:14:38,000 --> 00:14:41,000 Tôi thấy bạn không có một chiếc quần bò thiết kế nào cả. 370 00:14:41,000 --> 00:14:43,000 Bạn không phải loại người đẹp mã. 371 00:14:43,000 --> 00:14:46,000 Tôi là một trong số những người đẹp trai. Có nhìn thấy quần bò của tôi không vậy?" 372 00:14:46,000 --> 00:14:49,000 Đó chính là lý do cho việc sản sinh ra đồng phục. 373 00:14:49,000 --> 00:14:52,000 Và điều đó cũng xảy ra trong ngành chế xuất xây dựng. 374 00:14:52,000 --> 00:14:54,000 Chúng ta có 375 00:14:54,000 --> 00:14:56,000 nhu cầu thứ bậc đầy lẫn lộn của Maslow 376 00:14:56,000 --> 00:14:58,000 chỉ một chút ít. 377 00:14:58,000 --> 00:15:00,000 Ở mức dưới cùng 378 00:15:00,000 --> 00:15:02,000 chúng ta vẫn có những nhu cầu tối thiểu -- 379 00:15:02,000 --> 00:15:05,000 chỗ trú ẩn, quần áo, thức ăn, nước uống, bạn tình và nhiều thứ khác nữa. 380 00:15:05,000 --> 00:15:08,000 Điều thứ hai là sự an toàn. Và thứ ba đó là các mối quan hệ. 381 00:15:08,000 --> 00:15:11,000 Thứ tư, đó là sự tự chủ -- thật phù phiếm. 382 00:15:11,000 --> 00:15:14,000 Chúng ta đẩy sự phù phiếm xuống đây. 383 00:15:14,000 --> 00:15:17,000 Và rồi kết thúc 384 00:15:17,000 --> 00:15:19,000 với những quyết định vô ích 385 00:15:19,000 --> 00:15:21,000 và thậm chí không thể chi trả khoản thế chấp của mình, 386 00:15:21,000 --> 00:15:24,000 không thể ăn thứ gì khác ngoài đậu đỗ, 387 00:15:24,000 --> 00:15:26,000 Chỗ ở, vì thế, 388 00:15:26,000 --> 00:15:28,000 trở thành một thứ hàng hoá, 389 00:15:28,000 --> 00:15:31,000 và động não một chút 390 00:15:31,000 --> 00:15:34,000 để đi sâu vào những phần nguyên sơ, 391 00:15:34,000 --> 00:15:37,000 đáng sợ của bản thân 392 00:15:37,000 --> 00:15:40,000 và tự ra quyết định 393 00:15:40,000 --> 00:15:42,000 không làm cho việc đất đai nhà cửa trở thành hàng hoá, 394 00:15:42,000 --> 00:15:45,000 mà phải khiến cho nó trở thành thứ nổi lên từ các nguồn hội thảo chuyên đề. 395 00:15:45,000 --> 00:15:47,000 Cần phải động não một chút, 396 00:15:47,000 --> 00:15:50,000 và, mẹ kiếp, một khi bạn thất bại. 397 00:15:50,000 --> 00:15:52,000 Nhưng sẽ ổn cả thôi. 398 00:15:52,000 --> 00:15:54,000 Nếu thất bại tàn phá bạn, 399 00:15:54,000 --> 00:15:56,000 thì bạn sẽ không thể thực hiện điều đó. 400 00:15:56,000 --> 00:15:58,000 Tôi luôn thất bại, hàng ngày, 401 00:15:58,000 --> 00:16:01,000 và nói thật tôi đã có những thất bại khá lớn, 402 00:16:01,000 --> 00:16:03,000 những thất bại lớn, công khai, nhục nhã, 403 00:16:03,000 --> 00:16:05,000 xấu hổ. 404 00:16:05,000 --> 00:16:07,000 Tất cả mọi người chỉ vào mặt tôi và chế nhạo, 405 00:16:07,000 --> 00:16:09,000 họ nói, "Anh ta đã thử đến lần thứ năm rồi mà vẫn chưa thành công. 406 00:16:09,000 --> 00:16:11,000 Thật là đần độn." 407 00:16:11,000 --> 00:16:13,000 Và sau đó, các nhà thầu đến và nói, 408 00:16:13,000 --> 00:16:15,000 "Dan, anh là một con thỏ con dễ thương, 409 00:16:15,000 --> 00:16:17,000 nhưng anh biết đấy, điều đó không hiệu quả. 410 00:16:17,000 --> 00:16:20,000 Anh không làm điều gì, và tại sao lại không? 411 00:16:20,000 --> 00:16:22,000 Và theo bản năng bạn mách bảo rằng, 412 00:16:22,000 --> 00:16:24,000 "Tại sao anh không đi mà chửi một quả trứng ấy." 413 00:16:25,000 --> 00:16:27,000 Nhưng bạn không nói như vậy. 414 00:16:27,000 --> 00:16:30,000 bởi vì đó là những người bạn đang hướng tới. 415 00:16:30,000 --> 00:16:32,000 Và những gì chúng tôi đã làm -- 416 00:16:32,000 --> 00:16:34,000 không phải trong lĩnh vực xây dựng; 417 00:16:34,000 --> 00:16:36,000 đó là quần áo và thức ăn 418 00:16:36,000 --> 00:16:39,000 nhu cầu đi lại, năng lượng của bản thân -- 419 00:16:39,000 --> 00:16:42,000 chúng tôi nằm dài ra một lúc. 420 00:16:42,000 --> 00:16:45,000 Và khi tôi gặp đôi chút áp lực, 421 00:16:45,000 --> 00:16:48,000 tôi lắng nghe tất cả mọi người trên thế giới. 422 00:16:48,000 --> 00:16:50,000 Có thể chúng tôi đã phát minh ra dư thừa, 423 00:16:50,000 --> 00:16:52,000 nhưng lãng phí 424 00:16:52,000 --> 00:16:55,000 là một vấn đề mang tính toàn cầu. 425 00:16:55,000 --> 00:16:58,000 Chúng tôi gặp rắc rối 426 00:16:58,000 --> 00:17:01,000 Tôi không đeo thắt lưng đựng đạn chéo ngực mình 427 00:17:01,000 --> 00:17:03,000 và một chiếc khăn bandana đỏ, 428 00:17:03,000 --> 00:17:05,000 chúng tôi thực sự đang gặp rắc rối 429 00:17:05,000 --> 00:17:07,000 Tất cả những gì chúng tôi cần làm 430 00:17:07,000 --> 00:17:09,000 là kết nối lại 431 00:17:09,000 --> 00:17:12,000 với những phần nguyên sơ của bản thân 432 00:17:12,000 --> 00:17:14,000 và ra quyết định 433 00:17:14,000 --> 00:17:17,000 tôi nói, "Bạn biết đấy, tôi nghĩ rằng mình muốn 434 00:17:17,000 --> 00:17:19,000 đặt CD trên tường. 435 00:17:19,000 --> 00:17:22,000 Còn các bạn nghĩ thế nào?" 436 00:17:22,000 --> 00:17:24,000 Nếu nó không hoạt động, hãy gỡ nó xuống. 437 00:17:25,000 --> 00:17:28,000 Những gì chúng ta cần làm là kết nối với những gì là bản chất thật sự của mình, 438 00:17:28,000 --> 00:17:30,000 và đó thực sự ly kỳ. 439 00:17:30,000 --> 00:17:32,000 Cảm ơn các bạn rất nhiều. 440 00:17:32,000 --> 00:17:36,000 (Tiếng vỗ tay)