Ca khúc:
Trình bày:
Hát gốc:
Nhạc:
Lời:
Là ai thắp lên ánh sáng này chiếu soi
Mê hoặc mà thời gian thiết lập
Ánh sáng thay thế lập trường sáng tối
Mặc ý chảy trôi
Trông
Nơi mà ai đã từng đứng
Ván cờ đã có vết thương lỗ chỗ
Trông
Biểu hiện giả dối thật nhất ở trước mắt
Giả lại có sao
Lòng ôm con tim ngoan cường hừng hực bước tới
Pháp trường khoan dung nhất
Từng nứt từng vỡ
Đều hưởng ứng trong trống rỗng
Đến sau cùng lại vui mừng vì tà dương
Vẫn vương lại trên người
Chẳng kịp kể câu chuyện có bao trầm bổng
Có dải núi non kiệt xuất nhất
Tác thành cho liều lĩnh của ta với người
Tia sáng với trăng tròn trên biển
Rót vào ly rỗng
Có ngọn núi tuyết cao ngạo nhất
Lắng nghe ta với người đọc bài
Khung cảnh mà thế nhân ngưỡng mộ
Cũng chỉ là bình thường
Tia sáng
Có thể tìm ra gian nguy trên đường
Cũng có thể chiếu sáng đường bằng phẳng trước mắt
Tia sáng
Bù lấp cho thế đời tàn xấu
Không cần độ lượng
Trông
Vô thường mà người trù tính
Cùng do dự lúc người đến
Nhìn
Cuối cùng có dũng khí một mình ngăn chặn
Hoang đàng trần gian
Lòng ôm con tim ngoan cường hừng hực bước tới
Pháp trường khoan dung nhất
Từng nứt từng vỡ
Đều vọng lại trong trống rỗng
Đến sau cùng lại vui mừng vì tà dương
Vẫn vương lại trên người
Chẳng kịp kể câu chuyện có bao trầm bổng
Có dải núi non kiệt xuất nhất
Tác thành cho liều lĩnh của ta với người
Tia sáng với trăng tròn trên biển
Rót vào ly rỗng
Có ngọn núi tuyết cao ngạo nhất
Lắng nghe ta với người đọc bài
Khung cảnh mà thế nhân ngưỡng mộ
Cũng chỉ là bình thường
Có dải núi non kiệt xuất nhất
Tác thành cho liều lĩnh của ta với người
Tia sáng với trăng tròn trên biển
Rót vào ly rỗng
Có bức thư từ tàn tạ nhất
Từng ghi lại tháng năm đằng đẵng
Mảnh ngói từng vố ý nhặt lên
Cũng chỉ là bình thường