(Chuông) Bạch Thầy, thưa Tăng đoàn Con trai con đã đi cùng chúng con trong khóa tu Khai hè ở Làng Mai 8 năm qua kể từ khi nó 11 tuổi. Giờ nó 19 tuổi. Nó rất thông minh, sáng tạo, điềm tĩnh và giàu tình thương. Nó là con trai của Tăng đoàn. Nửa năm trước, con trai con mắc chứng tâm thần giai đoạn đầu tiên Sau khi hồi phục từ đợt trị liệu tâm thần thông thường chúng con tham gia khóa tu 21 ngày. Con trai con tìm lại được chính mình trong pháp thực hành chánh niệm. Nó cảm thấy an toàn và ổn định. Cảm thấy pháp tu của mình vững vàng, con trai con quyết định bỏ uống thuốc và quyết định quán chiếu thẳng vào tâm mình không chút trở ngại. Có lúc, nó không thể kiểm soát tâm trí mình. Nó trượt vào một giai đoạn tâm thần khác. Chúng con rất e ngại cho sức khỏe của nó và quyết định để các huynh đệ đưa nó tới Bệnh viện Bergerac. Bác sĩ nói con trai con bị rối loạn. Không ai thực sự biết vì sao và chữa trị như thế nào, ngoài việc làm nó ngủ và đờ đẫn đi bằng thuốc. Chúng con cảm thấy vô cùng cảm động và biết ơn. Nhưng chúng con cảm thấy không đủ tin tưởng nơi đội ngũ chăm sóc cho nó, hay cả trong cách ức chế thần kinh bằng thuốc. Chúng con đang tìm một phương cách thực sự giúp ích cho vấn đề của con chúng con, mang lại nhiều yêu thương và tôn trọng hơn đến sự phát triển tinh thần của nó. Xin Thầy có thể giúp cho chúng con có tuệ giác và thấu hiểu về mặt tinh thần ? Thầy nghĩ rằng chúng ta cần thêm chánh niệm. Chúng ta cần phải chú tâm nhiều hơn, bởi vì chánh niệm giúp ta có mặt ở đó, tập trung nhiều hơn và chúng ta có cơ hội tốt hơn để hiểu được nguyên nhân của căn bệnh. Nguyên nhân có thể đã có từ rất lâu xa trong thời gian và không gian. Và với Tăng thân, đặc biệt là những người gần gũi với chúng ta, chúng ta nên cùng nhau nhìn lại để tìm ra nguyên nhân. Chúng ta phải ở trong quá trình học tập, bởi vì... bởi vì chúng ta đã không hiểu, chúng ta không biết chính xác chuyện gì đã diễn ra Do vậy với những thành viên của Tăng thân, trẻ tuổi và ít trẻ tuổi, và với các thành viên của đội ngũ y tế, chúng ta phải cùng nhau nhìn lại và cố gắng hết sức để thấu hiểu và cởi mở để tìm ra những phương cách tốt hơn nhằm giải quyết tình trạng này. Sự thật là trong xã hội chúng ta mỗi người đều hơi quá bận rộn. Chúng ta bận rộn với quá nhiều thứ. Chúng ta không có đủ thời giờ để có mặt với tự thân ta và có mặt với những người ta yêu thương. Có lẽ chúng ta đã không nhìn nhận đủ vấn đề nghiêm trọng này. Vì vậy chúng ta hãy cùng nhau là Tăng thân để nhận thức được điều đó và tạo ra năng lượng đoàn thể đầy chánh niệm và từ bi, để giúp ôm ấp và gửi năng lượng lành đến em ấy, nhờ đó em ấy sẽ hồi phục nhanh hơn. Sáng nay chúng ta cũng đã gửi năng lượng đến một thành viên trú tại Xóm Thượng, vừa được đưa vào bệnh viện Bordeaux tối hôm qua và phải trải qua một cuộc phẫu thuật. Trong suốt thời kinh tụng sáng nay Thầy và Tăng thân đã tập trung tác ý. Chúng ta gửi năng lượng đoàn thể đến thầy ấy trong bệnh viện. Chúng ta hy vọng rằng năng lượng đoàn thể của từ bi và chánh niệm và bình an có thể giúp thầy ấy nhanh chóng hồi phục sau tai nạn. Tên thầy ấy là Pháp Nhạc, nghĩa là Nhạc điệu của Chánh Pháp. Thầy mới từ Việt Nam qua đây hai ngày. Chúng ta chấp nhận tình huống. Chúng ta nên chấp nhận tình huống và từ đó cố gắng hết sức mình. Và chúng ta nên làm như một đoàn thể Tăng thân. (Chuông)