1 00:00:13,870 --> 00:00:16,471 Các bạn chỉ có một việc: 2 00:00:16,471 --> 00:00:18,121 để thành khán giả lý tưởng. 3 00:00:18,121 --> 00:00:21,830 Hứng thú, tập trung, cười khi nghe những câu chuyện đùa của tôi - 4 00:00:21,830 --> 00:00:24,510 Thực ra tôi khá khôi hài, nên sẽ không quá khó đâu - 5 00:00:24,510 --> 00:00:27,320 và điều quan trọng nhất, hãy là chính mình. 6 00:00:27,320 --> 00:00:30,800 Ngay cả khi cách ăn mặc của bạn cũng không thể hiện bạn là ai, 7 00:00:30,800 --> 00:00:35,680 khi tôi búng tay bạn sẽ trở thành chính mình. 8 00:00:35,680 --> 00:00:36,680 (Búng tay) 9 00:00:36,680 --> 00:00:39,730 Tôi không biết thôi miên nhưng tôi luôn muốn thử làm điều đó. 10 00:00:39,730 --> 00:00:43,170 Thật tuyệt. Tiếng cười, sự thanh thản, ánh mắt, đúng như vậy 11 00:00:43,170 --> 00:00:46,470 Một vài năm trước, tôi phải đối mặt với một vấn đề lớn. 12 00:00:46,470 --> 00:00:49,810 Dựa vào những hành động bản năng của chính mình, 13 00:00:49,810 --> 00:00:52,670 thay vì chơi xe tải, xe hơi với những đứa con trai khác 14 00:00:52,670 --> 00:00:54,730 thì tôi cuối cùng lại muốn chơi ... 15 00:00:54,730 --> 00:00:56,410 trò gia đình với mấy bạn gái 16 00:00:56,410 --> 00:00:58,230 trong lớp mẫu giáo. 17 00:00:58,230 --> 00:01:01,860 Nên, lên 4 tuổi, tôi phải đưa ra sự lựa chọn: 18 00:01:01,860 --> 00:01:02,892 Sống khác biệt. 19 00:01:02,892 --> 00:01:05,680 Để đi ngược lại với những định kiến bất thành văn 20 00:01:05,680 --> 00:01:07,430 ở lớp mẫu giáo 21 00:01:07,430 --> 00:01:10,730 và của hầu hết đám con trai đầu thập niên 80. 22 00:01:10,730 --> 00:01:14,470 Một trong những hậu quả không lường từ sự lựa chọn của tôi 23 00:01:14,470 --> 00:01:17,650 là tôi phải học khái niệm cung cầu thực sự nhanh chóng. 24 00:01:17,650 --> 00:01:20,348 Vì, chỉ mình tôi là con trai để con gái hóa trang 25 00:01:20,348 --> 00:01:21,398 và chơi trò giả bộ 26 00:01:21,398 --> 00:01:24,600 và chúng bắt đầu giành nhau xem ai mặc đồ cho tôi như mẹ 27 00:01:24,600 --> 00:01:26,081 cho vở kịch tiếp theo. 28 00:01:26,081 --> 00:01:28,690 Một ngày nọ, tôi phải tự giải quyết việc này. 29 00:01:28,690 --> 00:01:30,870 Tôi kéo ghế ra, đứng lên đó. 30 00:01:30,870 --> 00:01:33,770 Tôi kêu mấy đứa con gái xếp thành một hàng, rồi nói, 31 00:01:33,770 --> 00:01:35,520 "Andrea, bạn phụ trách thứ 2" 32 00:01:35,520 --> 00:01:37,010 Ezra, bạn thì thứ 3. 33 00:01:37,010 --> 00:01:39,650 Còn Sonia, bạn đảm nhận thứ 4 ... 34 00:01:39,650 --> 00:01:41,660 và thứ 5." 35 00:01:41,660 --> 00:01:43,280 Và tôi ăn mừng! 36 00:01:43,280 --> 00:01:46,001 Thực tế,nhìn lại, đó là kí ức đầu tiên tôi thấy 37 00:01:46,001 --> 00:01:49,901 cực kỳ tự tin khi được là chính mình. 38 00:01:49,901 --> 00:01:53,873 Lựa chọn khác biệt ấy đã dẫn đến một kết quả khôn lường khác. 39 00:01:53,873 --> 00:01:57,210 Lựa chọn sống khác biệt đồng nghĩa với việc tôi bị bắt nạt. 40 00:01:57,210 --> 00:01:58,483 Một cách thậm tệ. 41 00:01:58,483 --> 00:02:02,110 Tôi nhớ tôi bắt gặp trong lớp mẫu giáo mấy cô giáo cười vô mặt tôi 42 00:02:02,110 --> 00:02:04,770 và muốn đem tôi đi bêu rếu trước các lớp khác 43 00:02:04,770 --> 00:02:08,615 sau khi đám con gái hóa trang tôi thành bà lão - mang cả giày cao gót. 44 00:02:08,615 --> 00:02:10,400 Lớp 2, khi ở trên sân chơi 45 00:02:10,400 --> 00:02:14,239 một đứa lớn hơn chạy lại kéo quần tôi xuống trước mặt bạn tôi. 46 00:02:14,239 --> 00:02:19,097 Lớp 5: trò nhạo báng tên bắt đầu, nhất là từ mấy đứa con trai. 47 00:02:19,097 --> 00:02:23,469 Lớp 7: vào giờ giải lao, một vài đứa lớn hơn chọi đá vào tôi, 48 00:02:23,469 --> 00:02:26,610 và thậm chí có vài lần tôi còn bị đấm vô đầu. 49 00:02:26,610 --> 00:02:28,363 Lớp 9: mọi chuyện tồi tệ hơn, 50 00:02:28,363 --> 00:02:31,758 và một bạn gái chơi với tôi cũng bắt đầu hùa với bọn chúng 51 00:02:31,758 --> 00:02:33,629 đi chung xe bus về nhà với tụi tôi. 52 00:02:33,629 --> 00:02:36,439 Cô ta ngồi phía sau với hắn vì cô ta thấy hắn ưa nhìn 53 00:02:36,439 --> 00:02:39,528 và cô ta la làng về phía trước chỗ tôi đang trốn và nói, 54 00:02:39,528 --> 00:02:40,528 "Này sao vậy? 55 00:02:40,528 --> 00:02:43,598 Bộ mày sợ bạn mới sẽ tìm ra chỗ mày ở 56 00:02:43,598 --> 00:02:44,694 rồi đập mày hả?" 57 00:02:44,694 --> 00:02:47,400 Lớp 10: Tôi bị đe dọa bằng búa ngay trong trường 58 00:02:47,400 --> 00:02:50,540 bởi một học sinh khác. 59 00:02:50,540 --> 00:02:51,920 Qua nỗi đau bị bắt nạt, 60 00:02:51,920 --> 00:02:54,548 tôi không thể hiểu điều gì đã làm tôi khác người 61 00:02:54,548 --> 00:02:58,028 hay những cái người khác cho là khác biệt ở tôi, 62 00:02:58,028 --> 00:03:02,928 và tôi nhớ mình chỉ ước được giống như mọi người. 63 00:03:02,928 --> 00:03:05,040 Và đó là lúc tôi chợt nhận ra. 64 00:03:05,040 --> 00:03:10,822 Tôi đã trải qua cái mà bây giờ tôi gọi là hội chứng"Comparanoia." 65 00:03:10,822 --> 00:03:16,690 Comparanoia - mong muốn được giống hay khác mọi người. 66 00:03:16,690 --> 00:03:18,500 Các bạn có thấy quen không? 67 00:03:18,500 --> 00:03:23,240 Tôi đã dùng cả đời để đấu tranh, nghiên cứu và vượt qua Comparanoia. 68 00:03:23,240 --> 00:03:26,023 Quá trình ấy còn giúp tôi nhận ra một điều lớn lao hơn nữa, 69 00:03:26,023 --> 00:03:30,440 rằng tôi luôn cảm thấy nhụt chí bởi Comparanoia bao nhiêu 70 00:03:30,440 --> 00:03:33,970 thì tôi cũng thấy phấn chấn khi ăn mừng bấy nhiêu. 71 00:03:33,970 --> 00:03:38,440 Comparanoia thể hiện bằng sự cân bằng trái chiếu với sự ăn mừng. 72 00:03:38,440 --> 00:03:41,709 Thấu hiểu chuyện này đã hoàn toàn thay đổi cuộc đời tôi 73 00:03:41,709 --> 00:03:45,119 và cuộc đời của những người được tôi chỉ dẫn, trở nên tốt hơn 74 00:03:45,119 --> 00:03:47,139 Vậy đối với bạn Comparanoia là gì? 75 00:03:47,139 --> 00:03:50,000 Tôi nghiên cứu thấy nó thể hiện qua nhiều diện mạo 76 00:03:50,000 --> 00:03:52,919 như mấy bạn gái lớp mẫu giáo trang điểm cho tôi vậy. 77 00:03:52,919 --> 00:03:55,579 Tôi đã hỏi nhiều bạn trẻ, gia đình, và giáo viên 78 00:03:55,579 --> 00:03:59,749 Comparanoia đối với họ là gì, và câu trả lời vô cùng đau lòng. 79 00:03:59,749 --> 00:04:01,529 Comparanoia có ở mọi nơi. 80 00:04:01,529 --> 00:04:05,339 Nó tồn tại trực tuyến trong các bài đăng của ta về cuộc sống hưởng thụ 81 00:04:05,339 --> 00:04:08,380 và tự hỏi sao ta không có nhiều lượt thích và bình luận 82 00:04:08,380 --> 00:04:09,590 như bài đăng của đám bạn. 83 00:04:09,590 --> 00:04:13,460 Nó thể hiện qua ước muốn độc tôn, hay nói cách khác là "thu hẹp định hướng" 84 00:04:13,460 --> 00:04:14,520 trong kinh doanh, 85 00:04:14,520 --> 00:04:18,320 và việc cố trở nên độc nhất lại khiến bạn trở nên tách biệt, 86 00:04:18,320 --> 00:04:19,600 cô lập, và đơn độc. 87 00:04:19,600 --> 00:04:23,630 Comparanoia thể hiện ở việc bắt nạt, khi bạn cố gắng để hòa nhập 88 00:04:23,630 --> 00:04:26,940 với hy vọng kẻ bắt nạt bạn không còn để ý tới bạn nữa, 89 00:04:26,940 --> 00:04:30,410 nhưng tất cả những gì bạn làm là đang phủ nhận con người bạn, 90 00:04:30,410 --> 00:04:33,680 và sau cùng bạn cảm thấy suy sụp, khổ sở, và với tôi, 91 00:04:33,680 --> 00:04:37,420 cậu thiếu niên trong tôi đêm nào ngủ cũng ước có thể chấm dứt nỗi đau 92 00:04:37,420 --> 00:04:39,430 và chính cuộc đời mình. 93 00:04:39,430 --> 00:04:43,240 Dù cho bị bắt nạt suốt những năm đi học hoặc có thể là vì vậy, 94 00:04:43,240 --> 00:04:47,570 sau nhiều công việc đồng thời trong sản xuất phim, âm nhạc, du lịch, 95 00:04:47,570 --> 00:04:49,786 và mọi thứ khác bạn có thể tưởng tượng 96 00:04:49,786 --> 00:04:52,986 mà một người không muốn bị so sánh với bất cứ ai có thể làm, 97 00:04:52,986 --> 00:04:56,221 tôi quyết định trở thành giáo viên dạy nhạc ở trường cấp ba. 98 00:04:56,221 --> 00:04:57,851 Nó có lý, phải không? 99 00:04:57,851 --> 00:04:59,960 Ở đó, được trở lại trước lớp học- 100 00:04:59,960 --> 00:05:02,970 lần này không phải trên ghế nữa; tôi trưởng thành từ đó. 101 00:05:02,970 --> 00:05:07,210 Tôi đã học hỏi rất nhiều về cách nuôi dưỡng và giáo dục giới trẻ 102 00:05:07,210 --> 00:05:11,880 và về tầm quan trọng của Comparanoia trong cuộc sống mỗi người trẻ. 103 00:05:11,880 --> 00:05:15,750 Lớp học đã trở thành nơi tôi nghiên cứu và thử nghiệm. 104 00:05:15,750 --> 00:05:18,690 Sau một vài năm không giải mã được vấn đề 105 00:05:18,690 --> 00:05:21,780 trong việc giúp học trò chơi kèn clarinet tốt hơn, 106 00:05:21,780 --> 00:05:23,920 Tôi bắt đầu tự hỏi điều gì sẽ xảy ra 107 00:05:23,920 --> 00:05:27,970 nếu tôi dạy bọn trẻ thể hiện đúng bản chất của mình, 108 00:05:27,970 --> 00:05:30,025 và chúc mừng chúng vì chuyện đó. 109 00:05:30,025 --> 00:05:34,215 Tôi giả định là mấu chốt không phải việc truyền tải nhiều kiến thức hơn, 110 00:05:34,215 --> 00:05:37,889 mà là trong việc xây dựng nền móng trước tiên. 111 00:05:37,889 --> 00:05:40,669 Vì thế, đầu mỗi năm học, 112 00:05:40,669 --> 00:05:42,850 tôi đứng trước tất cả học sinh mới - 113 00:05:42,850 --> 00:05:45,190 không phải trên ghế - và tôi nói, 114 00:05:45,190 --> 00:05:49,010 "Dù các em có được dạy bảo và suy nghĩ ra sao, các em không đặc biệt 115 00:05:49,010 --> 00:05:50,240 Và đó là tin tốt!" - 116 00:05:50,240 --> 00:05:52,660 Lời chúc mừng nằm ở ngay đó đó. - 117 00:05:52,660 --> 00:05:55,230 "Tóm lại tất cả chúng ta đều cùng muốn một thứ. 118 00:05:55,230 --> 00:05:58,610 Chúng ta đều muốn được yêu thương, thấy tự tin với chính mình. 119 00:05:58,610 --> 00:05:59,944 Một tin tốt hơn nữa là, 120 00:05:59,944 --> 00:06:02,854 các em chẳng có gì và chẳng có ai để ta phải so sánh 121 00:06:02,854 --> 00:06:03,940 hay noi theo. 122 00:06:03,940 --> 00:06:05,810 Việc của các em là làm chính mình 123 00:06:05,810 --> 00:06:08,853 Việc của thầy là làm sao để các em được là chính mình, 124 00:06:08,853 --> 00:06:11,333 và chúc mừng các em vì điều đó! 125 00:06:11,333 --> 00:06:16,150 Giờ các em cũng đặc biệt như bất cứ ai khác, hãy bắt đầu học thôi!" 126 00:06:16,150 --> 00:06:21,040 Việc chúc mừng trở thành nền tảng mà trên đó tôi xây dựng mọi thứ 127 00:06:21,040 --> 00:06:25,710 và là nhân tố duy nhất cho phép tôi giúp đỡ hàng ngàn bạn trẻ 128 00:06:25,710 --> 00:06:28,850 trở thành con người của họ hôm nay. 129 00:06:28,850 --> 00:06:32,180 Chúc mừng không chỉ dành cho những dịp đặc biệt hay thành tựu. 130 00:06:32,180 --> 00:06:36,040 Tôi tổ chức sinh nhật mỗi tháng với bánh kem và những tấm ảnh vụng về, 131 00:06:36,040 --> 00:06:39,660 cũng như chúc mừng hằng ngày qua cách đón chào các em ở cửa 132 00:06:39,660 --> 00:06:42,440 và nói với chúng: "Sẽ rất khác nếu lớp thiếu em" 133 00:06:42,440 --> 00:06:44,400 khi chúng trở lại sau một ngày nghỉ. 134 00:06:44,400 --> 00:06:46,730 Hằng ngày tôi đều trò chuyện, 135 00:06:46,730 --> 00:06:50,030 và từ đó tạo ra các trải nghiệm sống. 136 00:06:50,030 --> 00:06:51,769 Bung pháo giấy nào! 137 00:06:51,769 --> 00:06:53,949 Hỏi bất cứ học trò cũ nào mà xem, 138 00:06:53,949 --> 00:06:58,389 pháo giấy nổ ra nhiều khi chẳng vì lí do nào cả. 139 00:06:58,389 --> 00:07:00,139 Và, thật kinh ngạc, 140 00:07:00,139 --> 00:07:04,799 những lớp mà tôi áp dụng những điều đơn giản về sự ăn mừng và thói quen 141 00:07:04,799 --> 00:07:09,449 đã cải thiện đáng kể hơn hẳn những lớp tôi không làm điều này. 142 00:07:09,449 --> 00:07:11,709 Trùng hợp ư? Có thể là lần đầu thôi 143 00:07:11,709 --> 00:07:15,710 Nhưng tôi tiếp tục làm điều đó năm này qua năm khác, 144 00:07:15,710 --> 00:07:18,650 kết quả đều luôn giống nhau. 145 00:07:18,650 --> 00:07:20,240 Chẳng lẽ chỉ đơn giản vậy sao? 146 00:07:20,240 --> 00:07:23,800 Thật ra, Comparanoia đôi khi có biểu hiện khác, 147 00:07:23,800 --> 00:07:27,420 như việc bắt nạt có thể ngụy trang nhưng một trò đùa thông thường 148 00:07:27,420 --> 00:07:31,040 hoặc một bình luận hờ hững có thể cho là "không có ý như vậy." 149 00:07:31,040 --> 00:07:36,879 Sáng ngày 4/6/2011, lúc 10:38 49 giây, 150 00:07:36,879 --> 00:07:40,689 nhà tôi bị sét đánh thiêu rụi. 151 00:07:40,689 --> 00:07:42,979 Với nhiều năm thực hành, 152 00:07:42,979 --> 00:07:45,469 ăn mừng như là một phản xạ tự nhiên, 153 00:07:45,469 --> 00:07:48,299 đến mức khi thấy nó bị thiêu rụi, tôi đã ăn mừng. 154 00:07:48,299 --> 00:07:50,219 Hàng xóm nghĩ rằng tôi bị khùng rồi. 155 00:07:50,219 --> 00:07:51,749 Trong khi họ đau buồn ra mặt, 156 00:07:51,749 --> 00:07:53,949 tôi lại ăn mừng thực tế là tôi còn sống, 157 00:07:53,949 --> 00:07:57,799 rằng tôi đã ở nhà khi ấy để đưa con cún Galileo tới nơi an toàn, 158 00:07:57,799 --> 00:08:01,209 và đột nhiên, tôi chẳng còn gì ràng buộc. 159 00:08:01,209 --> 00:08:04,539 Tất cả những gì tôi cho là đáng giá đã mất hết, 160 00:08:04,539 --> 00:08:09,649 và tôi nhận ra chẳng có thứ gì trong đó khiến tôi đặc biệt hay độc nhất. 161 00:08:09,649 --> 00:08:11,639 Giống như việc tôi dạy cho học trò, 162 00:08:11,639 --> 00:08:15,369 tôi bị tước bỏ mọi thứ mà tôi từng nghĩ là định danh bản thân. 163 00:08:15,369 --> 00:08:18,759 Tôi cũng được giải phóng khỏi hội chứng Comparanoia. 164 00:08:18,759 --> 00:08:22,511 Giờ đây tôi có 1 sự lựa chọn- bắt đầu lại từ đầu. 165 00:08:22,511 --> 00:08:26,040 Tôi thấy như được tiếp sức, và tôi ăn mừng! 166 00:08:26,040 --> 00:08:30,220 Tôi vẫn tiếp tục tạo lại thí nghiệm về sự ăn mừng trong lớp học 167 00:08:30,220 --> 00:08:35,680 cho một ban nhạc diễu hành và một đội trống đẳng cấp thế giới. 168 00:08:35,680 --> 00:08:41,050 Các tác động dư âm vẫn tiếp tục tạo sức ảnh hưởng đến ngày nay. 169 00:08:41,050 --> 00:08:45,542 Tôi hỏi mọi người ý niệm về sự ăn mừng như thế nào khi họ lớn lên. 170 00:08:45,542 --> 00:08:48,472 Câu trả lời thật kinh ngạc. 171 00:08:48,472 --> 00:08:51,300 Với tôi, đứa trẻ trong một gia đình di cư, 172 00:08:51,300 --> 00:08:55,400 tiệc tùng chỉ dành cho những dịp quan trọng. 173 00:08:55,400 --> 00:08:57,880 Sinh nhật, 174 00:08:57,880 --> 00:09:00,520 một vài ngày lễ, 175 00:09:00,520 --> 00:09:02,010 có thể là lễ tốt nghiệp, 176 00:09:02,010 --> 00:09:06,090 nếu bạn làm điều gì đó thật sự phi thường. 177 00:09:06,090 --> 00:09:08,990 Lựa chọn cho những dịp đáng được ăn mừng bị hạn chế, 178 00:09:08,990 --> 00:09:13,000 và luôn là sự ăn mừng kiểu truyền thống. 179 00:09:13,000 --> 00:09:14,700 Vậy nên tôi bắt đầu tự hỏi, 180 00:09:14,700 --> 00:09:20,150 điều gì xảy ra nếu ta định nghĩa lại ăn mừng bao gồm nhiều dịp hơn? 181 00:09:20,150 --> 00:09:22,730 Tôi ăn mừng bằng nhiều cách khác nhau. 182 00:09:22,730 --> 00:09:25,399 Tôi tô điểm nó bằng nhiều kiểu. 183 00:09:25,399 --> 00:09:28,899 Tôi giữ một danh sách ăn mừng bằng cách ghi lại và công nhận 184 00:09:28,899 --> 00:09:32,039 ngay cả những thứ nhỏ nhặt và thường nhật nhất. 185 00:09:32,039 --> 00:09:37,150 Khi hoài nghi điều gì đó, tôi đếm lớn: 1,2,3, ăn mừng thôi! 186 00:09:37,150 --> 00:09:39,850 Khi sự hoài nghi lớn hơn, tôi sẽ nhảy nhót. 187 00:09:39,850 --> 00:09:43,079 Joseph McClendon đệ Tam gọi đây là thái độ "kệ đời". 188 00:09:43,079 --> 00:09:46,719 Không thể nào không thay đổi cảm xúc khi bạn lắc lư theo nhịp điệu. 189 00:09:46,719 --> 00:09:49,681 Nào, hãy thử đi, lắc cái hông khi đang ngồi. 190 00:09:49,681 --> 00:09:53,711 Đúng vậy. Thấy chưa - tiếng cười, nhẹ nhõm, mắt nhắm. Lại là bạn rồi. 191 00:09:53,711 --> 00:09:56,570 Tôi bước vào mỗi phòng như thể có một tràng cổ vũ chờ tôi 192 00:09:56,570 --> 00:09:58,210 bởi sự thật là vậy! 193 00:09:58,210 --> 00:10:01,470 Sự hoan nghênh được tạo ra trong tâm trí bạn trước, 194 00:10:01,470 --> 00:10:05,220 và khi bạn thoát khỏi Comparanoia, người khác sẽ cảm nhận được, 195 00:10:05,220 --> 00:10:08,159 và đó là sự ăn mừng - và nó đáng được hoan nghênh. 196 00:10:08,159 --> 00:10:11,679 Tôi đăng sự thật lên mạng, 197 00:10:11,679 --> 00:10:16,189 và nó trở nên rõ ràng rằng tôi đánh dấu sự thật với biểu tượng cảm xúc ị - 198 00:10:16,189 --> 00:10:18,569 đó là một câu chuyện cho một lúc khác. 199 00:10:18,569 --> 00:10:20,859 Vậy rốt cuộc việc này là sao? 200 00:10:20,859 --> 00:10:24,769 Chu kỳ Comparanoia bắt đầu bằng một biến cố 201 00:10:24,769 --> 00:10:29,010 kích hoạt một niềm tin mà bạn có về bản thân hoặc thế giới. 202 00:10:29,010 --> 00:10:31,989 Niềm tin đó đã dẫn đến những suy nghĩ vô căn cứ 203 00:10:31,989 --> 00:10:34,689 "Mình không đủ giỏi." "Mình bị ghét bỏ." 204 00:10:34,689 --> 00:10:38,999 Những suy nghĩ đó gây ra các cảm xúc tiêu cực: 205 00:10:38,999 --> 00:10:41,090 buồn bã, rối bời. 206 00:10:41,090 --> 00:10:44,020 Các cảm xúc ấy dẫn đến hành vi uể oải: 207 00:10:44,020 --> 00:10:48,150 làm việc thiếu hiệu quả hay dễ nổi cáu. 208 00:10:48,150 --> 00:10:52,890 Và những hành vi đó cuối cùng có thể dẫn đến những hành động chưa từng có: 209 00:10:52,890 --> 00:10:57,120 từ sự hung hăng, tự làm hại mình, hay thậm chí là bạo lực. 210 00:10:57,120 --> 00:11:01,560 Chu kỳ Comparanoia xuất hiện cùng một cách với tất cả mọi người 211 00:11:01,560 --> 00:11:06,300 ở mọi tuổi tác, chủng tộc và văn hóa. 212 00:11:06,300 --> 00:11:11,110 Những gì tôi đã khám phá bằng kinh nghiệm và qua quan sát từ hàng ngàn người 213 00:11:11,110 --> 00:11:14,610 đó là bạn có thể thay đổi vòng tuần hoàn, 214 00:11:14,610 --> 00:11:17,070 thay đổi kết quả, nếu bạn chọn cách ăn mừng. 215 00:11:17,070 --> 00:11:21,180 Khi bạn gặp một sự cố và và bạn chọn cách ăn mừng, 216 00:11:21,180 --> 00:11:24,100 niềm tin tiếp đó, 217 00:11:24,100 --> 00:11:25,150 những suy nghĩ, 218 00:11:25,150 --> 00:11:26,100 cảm xúc, 219 00:11:26,100 --> 00:11:27,110 hành vi, 220 00:11:27,110 --> 00:11:28,130 và hành động 221 00:11:28,130 --> 00:11:30,030 sẽ bắt nguồn tự sự ăn mừng. 222 00:11:30,030 --> 00:11:33,790 Và tin tốt hơn nữa là không bao giờ là quá trễ để chọn cách ăn mừng. 223 00:11:33,790 --> 00:11:37,400 Bạn có thể ăn mừng trong bất kỳ thời điểm nào trong chu trình đó, 224 00:11:37,400 --> 00:11:41,000 và bạn sẽ thay đổi nó và thay đổi kết quả. 225 00:11:41,000 --> 00:11:42,810 Và đó không chỉ là điều tôi nghĩ 226 00:11:42,810 --> 00:11:45,100 Đã có các nghiên cứu diễn ra trên toàn thế giới 227 00:11:45,100 --> 00:11:47,210 để hiểu những gì làm nền tảng cho hạnh phúc, 228 00:11:47,210 --> 00:11:49,080 niềm vui, và sức mạnh của sự ăn mừng. 229 00:11:49,080 --> 00:11:53,760 Những gì tôi đã chứng kiến cho thấy sự nuôi dưỡng cũng mạnh mẽ, 230 00:11:53,760 --> 00:11:56,290 có khi còn hơn cả bản chất tự nhiên. 231 00:11:56,290 --> 00:11:58,160 Tất cả những thứ này trông như thế nào? 232 00:11:58,160 --> 00:12:01,500 Các chuyên gia, từ giám đốc điều hành cho đến các doanh nhân: 233 00:12:01,500 --> 00:12:05,320 thay vì nói về bạn, những gì bạn muốn, và nơi bạn sẽ đến, 234 00:12:05,320 --> 00:12:07,060 hãy hào hiệp. 235 00:12:07,060 --> 00:12:11,000 Tập trung vào người khác, ăn mừng cho họ, và bạn sẽ tìm thấy mình trong đó. 236 00:12:11,000 --> 00:12:15,210 Như Danelle Delgado, bà mẹ đơn thân đã chiến thắng ung thư hồi tưởng lại, 237 00:12:15,210 --> 00:12:19,600 "Tôi chỉ muốn sống có ý nghĩa, để xứng đáng với cuộc đời được trao, 238 00:12:19,600 --> 00:12:21,640 và để tạo sự khác biệt lớn lao." 239 00:12:21,640 --> 00:12:25,536 Vậy nên, cô ấy đã ra ngoài để giúp hàng ngàn người phát hiện tiềm lực 240 00:12:25,536 --> 00:12:28,156 người mà đến lượt họ giúp hàng ngàn người khác 241 00:12:28,156 --> 00:12:32,000 để khám phá ra cuộc sống tốt nhất và để tạo ra sự khác biệt. 242 00:12:32,000 --> 00:12:36,860 Cô đã đạt được mục tiêu trong ba năm, và bây giờ còn nghĩ táo bạo hơn. 243 00:12:36,860 --> 00:12:39,200 Tôi thử thách bạn sống cho người khác. 244 00:12:39,200 --> 00:12:42,310 Để dành thời gian và ăn mừng cho họ. 245 00:12:42,310 --> 00:12:46,090 Giáo viên: Thay vì đánh giá học sinh của bạn 246 00:12:46,090 --> 00:12:48,850 và xác định lĩnh vực cần cải thiện của các em, 247 00:12:48,850 --> 00:12:53,190 thì hãy ăn mừng những gì bạn yêu thích, và những gì bạn muốn thấy nhiều hơn. 248 00:12:53,190 --> 00:12:57,130 Tôi học được điều này từ một giáo viên và nhà giáo dục phi thường 249 00:12:57,130 --> 00:13:01,260 trong thời gian đào tạo tại Đại học Toronto, Tiến sĩ Mary Beattie. 250 00:13:01,260 --> 00:13:05,110 Một khái niệm mang đến cuộc sống đẹp của Hiệu trưởng Adam Dovico, 251 00:13:05,110 --> 00:13:08,190 với chương trình Chuyến thăm Văn phòng Tuyệt vời của thầy ấy. 252 00:13:08,190 --> 00:13:12,010 Những sinh viên thể hiện tính cách tuyệt vời, sự trưởng thành và tiến bộ 253 00:13:12,010 --> 00:13:16,330 được mời đến văn phòng để được ăn mừng bằng cách ký tên bằng phấn lên bảng 254 00:13:16,330 --> 00:13:19,350 và gọi về nhà để chia sẻ tin tốt đó. 255 00:13:19,350 --> 00:13:24,470 Tôi đố bạn dám sống táo bạo bằng cách bạn ăn mừng những gì bạn yêu quý 256 00:13:24,470 --> 00:13:27,290 và những gì bạn muốn thấy nhiều hơn 257 00:13:27,290 --> 00:13:29,650 lần tới khi gặp các em học sinh ấy. 258 00:13:29,650 --> 00:13:32,690 Trẻ em, thiếu niên, người lớn: 259 00:13:32,690 --> 00:13:36,390 thay vì tự hỏi người khác nghĩ hay muốn hay cần gì, 260 00:13:36,390 --> 00:13:38,210 thì hãy lắng nghe người khác. 261 00:13:38,210 --> 00:13:41,030 lắng nghe bằng ánh mắt và bằng cả trái tim, 262 00:13:41,030 --> 00:13:44,160 và không chần chừ đặt câu hỏi 263 00:13:44,160 --> 00:13:46,180 và học cách giao tiếp với mọi người 264 00:13:46,180 --> 00:13:49,980 theo cách cho phép bạn thể hiện những điều tốt đẹp nhất tới nhau. 265 00:13:49,980 --> 00:13:53,350 Giống như Robert Bloom, người đã lắng nghe khi con trai Levi nói, 266 00:13:53,350 --> 00:13:57,150 "Bố ơi, có giới hạn tuổi để mở tài khoản LinkedIn không? " 267 00:13:57,150 --> 00:13:59,540 Và khi ông hỏi tại sao con muốn lập tài khoản 268 00:13:59,540 --> 00:14:03,450 vài tháng sau Levi ra mắt nhãn hiệu quần áo của riêng mình "Hazel of Sweden," 269 00:14:03,450 --> 00:14:04,670 và cậu con trai nói, 270 00:14:04,670 --> 00:14:08,499 "Áo hoodie của con có siêu năng lực. Con nghĩ những người lớn đó thực sự cần con. 271 00:14:08,499 --> 00:14:13,329 Họ cần để bắt đầu ước mơ. Con thấy họ đã thôi không mơ ước rồi." 272 00:14:13,329 --> 00:14:15,719 Tôi thách đố bạn không chần chừ 273 00:14:15,719 --> 00:14:18,099 khi lắng nghe và hỏi thăm người khác 274 00:14:18,099 --> 00:14:20,999 bằng sự can đảm và tâm hồn nhạy cảm. 275 00:14:20,999 --> 00:14:25,069 Khán giả, người xem: thay vì dành những sự hoan hô và vỗ tay 276 00:14:25,069 --> 00:14:27,429 cho người biểu diễn và diễn giả, 277 00:14:27,429 --> 00:14:29,250 hay cho những ai làm điều phi thường, 278 00:14:29,250 --> 00:14:32,690 thì điều gì xảy ra khi bạn vỗ tay cho bạn bè vì tất cả những gì họ làm? 279 00:14:32,690 --> 00:14:35,980 Trong một khoảnh khắc, khi đã đến cuối thời gian của chúng ta với nhau 280 00:14:35,980 --> 00:14:37,890 và bạn vỡ òa trong tiếng vỗ tay ầm trời, 281 00:14:37,890 --> 00:14:40,260 Tôi thách đố bạn tạo ra tràng vỗ tay đó 282 00:14:40,260 --> 00:14:43,330 về những cá nhân phi thường đang ngồi với bạn 283 00:14:43,330 --> 00:14:45,440 và về sự hiếm có, bất thường 284 00:14:45,440 --> 00:14:48,240 chưa từng có là chính bạn. 285 00:14:48,240 --> 00:14:50,319 Và bạn: 286 00:14:50,319 --> 00:14:55,359 giờ đây tôi đang nói với đứa trẻ trong bạn. 287 00:14:55,359 --> 00:14:59,239 Thay vì tự bắt nạt mình 288 00:14:59,239 --> 00:15:02,569 bằng những gì bạn nói với bản thân 289 00:15:02,569 --> 00:15:04,699 hay về những gì bạn nghĩ về bản thân, 290 00:15:04,699 --> 00:15:10,039 đó chính là loại Comparanoia xảo quyệt và tàn phá bản thân nhất. 291 00:15:10,039 --> 00:15:12,599 Nhận ra rằng cuộc sống khởi đầu bằng sự ăn mừng, 292 00:15:12,599 --> 00:15:14,599 và nếu tôi có bất cứ điều gì để làm với nó, 293 00:15:14,599 --> 00:15:17,649 thì hãy bước qua xác tôi khi bạn muốn thoát khỏi thế giới này 294 00:15:17,649 --> 00:15:22,069 mà không có sự hoan hô và vỗ tay đi cùng! 295 00:15:22,069 --> 00:15:25,069 Tôi biết cảm giác thế nào khi tin rằng mình không thể thành công 296 00:15:25,069 --> 00:15:28,151 10 năm về trước, sau khi tôi quyết định chuyển tới Bắc cực 297 00:15:28,151 --> 00:15:31,399 vì tôi đã bị thuyết phục rằng tôi sẽ tìm được bản thân mình ở đó, 298 00:15:31,399 --> 00:15:35,479 Tôi đã rất sốc khi nhận ra rằng bản thân là vấn đề lớn nhất trong đời - 299 00:15:35,479 --> 00:15:36,919 có thể bạn sẽ thấy đồng cảm. 300 00:15:36,919 --> 00:15:40,169 Và tôi đã ăn mừng vì Tôi nhận ra nếu tôi là vấn đề 301 00:15:40,169 --> 00:15:42,219 tôi cũng có thể là giải pháp! 302 00:15:42,219 --> 00:15:44,259 Tôi chọn làm giải pháp, 303 00:15:44,259 --> 00:15:47,999 chấp nhận sự thật rằng tôi cũng đặc biệt như những người khác, 304 00:15:47,999 --> 00:15:49,579 và là chính mình. 305 00:15:49,579 --> 00:15:54,519 Vì vậy, ở tuổi 33, tôi quyết định nói sự thật, 306 00:15:54,519 --> 00:15:58,300 và cuối cùng tôi đã công khai với bạn bè và gia đình tôi 307 00:15:58,300 --> 00:16:00,530 Và tôi chợt nhìn lại 308 00:16:00,530 --> 00:16:02,570 việc bị bắt nạt 309 00:16:02,570 --> 00:16:04,130 tôi đã sống sót ở tuổi lên 310 00:16:04,130 --> 00:16:05,110 năm, 311 00:16:05,110 --> 00:16:06,130 tám, 312 00:16:06,130 --> 00:16:07,180 11, 313 00:16:07,180 --> 00:16:08,180 13, 314 00:16:08,180 --> 00:16:09,130 15, 315 00:16:09,130 --> 00:16:10,190 và 16... 316 00:16:10,190 --> 00:16:13,110 Hôm nay, tôi đứng đây để ghi lại và chứng thực 317 00:16:13,110 --> 00:16:16,650 kỷ niệm 10 năm bị gia đình tôi ruồng bỏ, 318 00:16:16,650 --> 00:16:21,163 và tôi kỷ niệm 10 năm không hối tiếc 319 00:16:21,163 --> 00:16:22,150 được là tôi. 320 00:16:22,150 --> 00:16:26,100 Tôi đã sống cuộc đời không tẻ nhạt. 321 00:16:26,100 --> 00:16:29,510 Tôi đã đi đến sáu châu lục, tôi đã viết nhạc, chương trình, 322 00:16:29,510 --> 00:16:30,830 và hàng loạt việc khác. 323 00:16:30,830 --> 00:16:34,100 Tôi đã khởi tạo lại bản thân nhiều lần hơn hơn Madonna, Ricky Martin, 324 00:16:34,100 --> 00:16:39,090 và cả Katy Perry cộng lại, và rốt cuộc thì mấu chốt là đây: 325 00:16:39,090 --> 00:16:42,090 vấn đề không phải là nỗi sợ thất bại, 326 00:16:42,090 --> 00:16:43,999 thiếu kỹ năng, 327 00:16:43,999 --> 00:16:46,809 hoặc thậm chí là thiếu tự tin. 328 00:16:46,809 --> 00:16:50,269 Mà vấn đề là Comparanoia 329 00:16:50,269 --> 00:16:53,509 Thuốc giải độc là sự ăn mừng. 330 00:16:53,509 --> 00:16:56,979 Cả hai xuất hiện trong nhiều cải trang và trang phục, 331 00:16:56,979 --> 00:17:00,409 và bạn phải chọn cái nào để khoác lên mình 332 00:17:00,409 --> 00:17:03,369 Tôi thách đố bạn so sánh ít lại, 333 00:17:03,369 --> 00:17:04,919 ăn mừng nhiều hơn, 334 00:17:04,919 --> 00:17:09,719 và hiểu sự ăn mừng đó có sức mạnh hơn rất nhiều 335 00:17:09,719 --> 00:17:12,609 khi chúng ta cùng nhau thực hiện. 336 00:17:12,609 --> 00:17:14,319 Sẵn sàng chưa? 337 00:17:14,319 --> 00:17:15,470 1, 338 00:17:15,470 --> 00:17:16,900 2, 339 00:17:16,900 --> 00:17:18,760 3, 340 00:17:18,760 --> 00:17:20,050 ăn mừng thôi! 341 00:17:20,050 --> 00:17:24,740 (Cổ vũ) (Vỗ tay) 342 00:17:24,740 --> 00:17:26,460 (Cười to) 343 00:17:26,460 --> 00:17:27,840 (Vỗ tay)