(Tiếng nhạc)
(Tiếng ván trượt)(Nhạc)
(Tiếng vỗ tay)
Vâng, đó là những gì tôi đã làm trong đời mình. (Tiếng cười lớn)
(Tiếng vỗ tay)
Cảm ơn quý vị! (Vỗ tay)
Khi là một đứa nhỏ, tôi đã sống và lớn lên
tại một nông trại ở Florida
và tôi chơi nhhững thứ mà hầu hết đám trẻ thời đó đều chơi.
Tôi chơi bóng mềm nhỏ, thử vài thứ khác như vậy,
nhưng tôi đã luôn cảm thấy lạc lõng
và tận cho đến khi tôi thấy những bức ảnh trên tạp chí
có một vài cậu thanh niên chơi ván trượt, và tôi nghĩ,
"Wow, đây chính là thứ dành cho tôi,"
bạn biết đấy.
Vì chẳng có huấn luyện viên nào kè kè bên bạn,
và những anh chàng đó, họ đơn giản là thể hiện chính họ.
Không có đối thủ trực tiếp nào ngáng đường bạn.
Và tôi yêu cảm giác đó, nên tôi bắt đầu trượt ván
khi tôi khoảng 10 tuổi, vào năm 1977,
và ngay khi bắt đầu, tôi đã học nó khá nhanh.
thực tế, đây là một vài đoạn video từ năm 1984.
Mãi đến năm 79, tôi mới đoạt chức vô địch không chuyên đầu tiên trong đời,
và sau đó, năm 81, khi tôi 14 tuổi, tôi đã thắng
giải vô địch thế giới đầu tiên của mình,
điều đó thật tuyệt vời với tôi,
và trong một cảm giác rất thật, đó là chiến thắng đầu tiên tôi có trong đời.
Oh, xem này.
Đây là thủ thuật casper slide khi dựng đứng tấm ván
Hãy ghi nhớ thủ thuật này (Cười)
Và động tác này gọi là Ollie (thủ thuật bật
ván lên trên không mà không dùng tay giữ ván).
Như cô ấy đã nhắc rằng điều này chắc chắn đã được làm quá lên,
nhưng chính thủ thuật này lại là lí do tôi được mệnh danh là ông tổ
của làng trượt ván đường phố đương đại.
Đây là một vài bức ảnh về thủ thuật này.
Lúc đó tôi đã đi nửa chặng đường trong
sự nghiệp trượt ván chuyên nghiệp vào,
khoảng những năm giữa thập niên 80.
Trong trượt ván tự do, chúng ta đã phát triển
tất cả các kĩ thuật trên mặt đất
như bạn đã thấy, nhưng có một hình thức trượt ván mới
đang phát triển tại thời điểm đó, cái mà mọi người biểu diễn
trên đường phố và họ thực hiện động tác nhấc ván trên không
như tôi đã cho các bạn xem. Họ thực hiện nó
để nhảy lên các đồ vật
như ghế băng, tay vịn và những bậc cầu thang
và tất cả các loại vật dụng rất hay ho khác.
Vì vậy kĩ thuật này đã phát triển lên tầm cao mới.
Thực chất, khi một người nào đó nói với bạn
rằng một ngày nào đó bạn sẽ trở thành người trượt ván,
chắc chắn là họ đang ám chỉ đến
một người trượt ván đường phố,
vì loại hình này thường mất 5 năm để trở nên lỗi thời,
và ở thời điểm đó, tôi đã trở thành một
nhà vô địch của các nhà vô địch
trong 11 năm, phew!
Và đột nhiên tất cả mọi thứ đều kết thúc. Vậy đấy.
Nó đã quá xa vời. Họ đã đánh sập hình mẫu trượt thủ chuyên nghiệp của tôi,
điều đó cũng tương tự như bạn
bị khai tử một cách công khai vậy.
Bạn biết đấy, đó là cách bạn kiếm tiền.
Bạn có một chiếc ván mang những nét
đặc trưng của bạn, bộ bánh xe, giày
và quần áo. Tôi đã có tất cả những thứ đó
và giờ chúng đã không còn nữa.
Điều điên rồ nhất là tôi từng cảm thấy
như được trả tự do, vì tôi không còn phải bảo vệ
thành tích của một nhà vô địch nữa.
Một lần nữa, "Nhà vô địch"
Cụm từ nhà vô địch nghe có vẻ ngớ ngẩn,
nhưng chính bản chất của nó là như vậy, phải không?
Và tôi phải - Cái đã đưa tôi đến với trượt ván, sự tự do
giờ đã quay trở lại, khi mà tôi có thể tạo ra các thủ thuật
vì nó luôn luôn đem lại niềm vui cho tôi
đó chính là việc tạo ra những thứ mới mẻ.
Một thứ khác mà tôi có là kiến thức sâu rộng về các thủ thuật
để có thể từ đó làm nền móng cho các
thủ thuật trượt ván đường phố.
Những thứ mà những người bình thường làm rất khác nhau.
Vì vậy, khiêm tốn và hư hỏng như chính bản chất của nó -
và tôi tin rằng, nó rất hư hỏng. Tôi sẽ đến nơi trượt ván,
và tôi đã trở thành một kẻ nổi tiếng, phải không?
và mọi người sẽ nghĩ rằng tôi tài giỏi.
Nhưng trong vùng đất mới này,
tôi lại rất tồi. Vậy nên mọi người sẽ phản ứng,
"Ôi, anh ấy thật là--
Ôi chuyện gì đã xảy ra với Mullen?"
(Tiếng cười)(Cười)
Vì vậy, tôi đã bắt đầu lại một cách khiêm tốn nhất.
Đây là những thủ thuật mà tôi đã bắt đầu mang
đến vùng đất mới đó. (Tiếng trượt ván)
Và một lần nữa, sự nhuần nhuyễn trượt ván tự do này
đã làm tôi phải nghĩ - Ôi, cái đó à?
Đó cứ như là thứ khó nhất mà tôi đã từng làm.
Được rồi, hãy nhìn động tác đó. Đó là darkslide.
Đó là kiểu trượt trên mặt dưới của tấm ván.
Những động tác đó cực kì thú vị. (Tiếng cười)
Và thực chất nó không khó lắm đâu.
Bạn biết đấy, ở mức độ nền tảng
của động tác đó, như caspers,
thấy cái cách mà bạn quăng tấm ván không?
(Tiếng trượt ván)
Đơn giản vậy thôi, phải không?
Không có gì to tát cả (Tiếng cười)
Và chân trước của bạn, cái cách mà nó chộp lấy tấm ván, là --
tôi đã từng thấy một số người trượt
trên mặt dưới của tất ván như thế,
và tôi nghĩ: " Sao tôi có thể làm được đây?"
Bởi vì điều đó chưa bao giờ được thực hiện
trước đây. Và sau đó nó chiếm
lấy tâm trí tôi và đây điều tôi đang nói tới.
Tôi có một mô hình. Tôi có cái nền tảng này, nơi mà
nó sẽ như, ôi trời ơi, vấn đề là bàn chân của bạn.
Nó chỉ là cách bạn lật tấm ván ngược lại.
Hãy để cái cạnh tấm ván làm việc đó,
và nó rất đơn giản.
và việc tiếp theo bạn biết là, có đến
20 thủ thuật nữa dựa trên các mức độ.
Nên đó là điều, hãy cùng xem nào
Đây là một cách khác, và tôi sẽ
không phức tạp hóa nó
Một sự chiều chuộng nho nhỏ, tôi hiểu.
Có một thứ được gọi là cú trượt đỉnh cao.
(Tiếng trượt ván)
Nó là thủ thuật buồn cười nhất để thực hiện
(Tiếng trượt ván)
Nó giống như là trượt trên da vậy.
Và cái này, hãy nhìn cách nó trượt trên
cạnh tấm ván, đi theo mọi hướng?
Được rồi, vậy khi bạn trượt ván và bạn ngã
tấm ván trượt ra đằng này hoặc đằng này.
Nó cũng dễ đoán được.
Còn cái này, nó sẽ trượt theo mọi hướng.
Nó như một bộ phim hoạt hình về cú ngã,
và đó là điều bạn thích nhất ở nó
Để thực hiện nó rất thú vị.
Quả thực, khi mà tôi bắt đầu làm nó,
tôi vẫn nhớ, vì tôi đã bị thương.
Tôi phải phẫu thuật đầu gối,
phải không? Nên sẽ có những ngày mà, thực ra là
vài tuần, mà tôi không thể trượt ván.
Nó làm tôi sa sút. Và tôi đã xem những người này,
tôi đã đến ngôi nhà kính nơi mà rất nhiều người
đang trượt ván, những người bạn của tôi, và tôi như
"Tôi phải làm một điều gì đó thật mới. Tôi muốn làm một điều gì đó mới.
Tôi muốn bắt đầu lại từ đầu. Tôi muốn bắt đầu lại từ đầu.
Và cái đêm trước ca phẫu thuật, tôi đã xem
và tôi đã có suy nghĩ rằng "Làm cách nào tôi có thể làm được điều đó?"
Vì vậy tôi đã cố gắng, và nhảy lên tấm ván trượt,
tôi đã dữ dội lật ngược tấm ván lại
và tôi nhớ là khi tôi tiếp đất trên
một chân, tôi nghĩ rằng,
nếu như đầu gối có bị sao đi chăng nữa thì chỉ là
bác sĩ sẽ có thêm việc để làm vào sáng mai.
(Cười)
và sau đó, nó là một điều thật điên rồ.
Tôi không biết bao nhiêu người trong số
các bạn đã trải qua những ca phẫu thuật,
nhưng -- (Tiếng cười) -- bạn thực sự tuyệt vọng, phải không?
Bạn đang nằm trên cáng đẩy và bạn đang nhìn lên
trần nhà chạy lướt qua trước mắt,
tất cả mọi lần đều diễn ra như vậy,
và ngay giây phút họ chụp
mặt nạ lên bạn trước khi ngủ thiếp đi
tất cả những thứ tôi nghĩ đến là
"Trời ơi, khi tỉnh dậy và khoẻ trở lại,
điều đầu tiên tôi sẽ làm là quay lại cảnh thủ thuật đó" (Cười)
Và tôi đã làm thật. Đó là thứ đầu tiên mà tôi quay,
điều đó thật tuyệt vời.
Giờ hãy để tôi -- tôi sẽ kể cho bạn chút ít về sự biến hóa
của những thủ thuật. Hãy để ý đến ngoại cảnh, bằng giác quan.
Điều mà chúng ta làm với tư cách là trượt thủ, là
bạn biết những thủ thuật ấy. Ví dụ như
tôi đang tập tành thủ thuật darkslides
hoặc thủ thuật đỉnh cao, các bạn biết nó rồi (Cười)
Điều bạn làm là bạn sẽ trượt vòng quanh các con phố mà
bạn đã thấy mộtcả trăm lần, nhưng bỗng nhiên , vì bạn
đã định sẵn những thứ cần làm
để đạt mục tiêu này
giống như là, thứ gì sẽ hợp với thủ thuật này?
Làm cách nào tôi mở rộng, làm cách mà hoàn cảnh
mà môi trường thay đổi bản chất cái việc tôi làm?
nên bạn cứ lái xe đi và đi mãi
và tôi phải thừa nhận,
chỉ vì tôi đã đắn đo về việc đó và bởi vì tôi đang ở đây
nhưng tôi sẽ nói ra, tôi không thể
nói cho bạn, không chỉ là ở đây
ngay trước mặt bạn mà còn là một
đặc quyền khi có mặt ở trường USC,
vì tôi đã từng được "hộ tống" ra khỏi
trường rất nhiều lần. (Tiếng cười)
(Tiếng vỗ tay)
Nên hãy để tôi đưa ra một ví dụ về cách
ngoại cảnh định hình nội dung.
Đó là một nơi gần đây.
Đó là một khu vực nhiều tệ nạn.
Nhận định đầu tiên của bạn là,
liệu tôi có bị đánh tơi bời? Bạn đi ra ngoài và --
hãy nhìn lên bức tường này?
Nó trông khá là ảm đạm, và nó tạo
kích thích để thực hiện các thủ thuật
Nhưng nó còn tạo điều kiện để thực hiện mánh "bốc đầu"
vậy nên hãy cùng xem . Đây là một vài
thủ thuật, và một lần nữa
cách mà ngoại cảnh thay đổi
bản chất của các thủ thuật của bạn
Khi mà biểu diễn tự do dẫn đường thì cũng sẽ không còn tồn tại sự kiểm soát của đôi tay -- do vậy mánh "bốc đầu" cũng thất bại
Hãy cùng xem, thủ thuật này ư? Ôi, tôi yêu nó. Nó như lướt ván vậy, còn thủ thuật này,
cái cách mà bạn tóm lấy tấm ván.
Còn cái này, một chiêu lướt giật lùi về sau,
và hãy để ý đến chân đằng sau, hãy để ý đến chân đằng sau đi nào.
Ối. (Cười) Một lưu ý cho điều đó. Và một lần nữa, chúng ta sẽ quay lại với nó.
Ở đây. Chân đằng sau, chân đằng sau. Được rồi, ở trên kia ư?
Đó được gọi là cú xoay 360. Hãy ghi nhớ đến cái cách mà tấm ván quay ngược lại
và xoay tròn, cả hai cái trục quay.
và một ví dụ khác về cách ngoại cảnh đã thay đổi,
và quá trình xử lí sáng tạo cho tôi và cho hầu hết các trượt thủ khác,
giống như khi lái sau khi ra khỏi xe để kiểm tra an toàn
bạn kiểm tra các vật dụng. (Tiếng cười)
Nó rất hài hước, bạn phải bắt được nhịp điệu của chúng, bạn biết chứ,
những người chỉ biết lượn loanh quanh và
trượt ván là một trong những việc khiêm tốn.
Không quan trọng bạn giỏi như thế nào, bạn vẫn có thể xử lí được
Vì vậy bạn hạ cánh xuống bức tường, và khi tôi hạ xuống bức tường đó, điều đầu tiên bạn làm là
bạn ngã về phía trước, và tôi sẽ kiểu, ổn thôi, ổn thôi
Khi bạn sửa chữa nó
bạn sẽ đẩy mình ra sau và khi tôi làm như vậy,
nó sẽ hất vai tôi như thế này, cái cách
mà tôi đang làm nó, tôi cảm thấy như thể "Ôi wow, nó đang ra hiệu cho
một cú xoay 360" vì đó chính là cách bạn thực hiện cú xoay 360.
Và đây là những gì tôi muốn nhấn mạnh
khi bạn tưởng tượng, tất cả những thủ thuật ấy được tạo nên bởi
những chuyển động phụ, các chức năng của động cơ vận hành máy, một lượng hạt tích tụ
đến độ mà tôi không biết để có thể nói cho bạn, nhưng có một thứ
mà tôi biết là, mội thủ thuật đều được tạo nên bởi sự kết hơp của hat hay ba
hoặc bốn thậm chí là năm chuyển động. Khi tôi lớn lên
những thứ đó là một mớ bòng bong, và bạn phải làm như là
để cho nhận thức, như ngả ra phía sau một chút
và để cho trực giác của bạn đi theo những cảm xúc
Và những chuyển động phụ ấy sẽ chỉ như trôi nổi xung quanh,
và khi mà bức tường đã chạm vào bạn, chúng sẽ tự liên kết
đến một mức độ nào đó, và điều đó xảy ra khi nhận thức, bạn nghĩ rằng,
"Ồ, cú xoay 360, tôi sẽ làm được nó"
Và đó là cách hữu dụng với tôi, quá trình xử lí sáng tạo,
quá trình mà bản chất nó mang đậm hơi hướng trượt ván đường phố.
Tiếp theo - Ôi bạn có để ý. (Cười) Những người là một cộng đồng.
Họ là những tay trượt ván cừ nhất trên thế giới.
Họ là bạn tôi. Ôi Chúa ơi, họ quả thật là những người tốt.
Và vẻ đẹp của trượt ván là
không có ai là người giỏi nhất. Thực chất, tôi biết nó sẽ phũ phàng khi nói ra
họ là bạn tôi, nhưng một số thực ra
không hề nhìn thoải mái như vậy khi đứng trên tấm ván của họ.
Điều khiến họ trở nên vĩ đại mức độ
họ sử dụng trượt ván như cái cách để phân biệt mình.
Mỗi người trong số họ, bạn đang nhìn họ đấy,
bạn có thể thấy dáng dấp của họ, và bạn sẽ nhận ra rằng
"Ôi đó là anh ấy, đó là Haslam, đó là Koston,
đó là bọn họ, đó chính là những người ấy.
Và những trượt thủ, tôi nghĩ họ là những người thích hoạt động ngoài trời
những người tìm kiếm cái cảm giác được thuộc về,
nhưng sự thuộc về ấy lại là theo định nghĩa rất riêng của họ,
và sự tôn trọng thực sự được cho đi bằng với lượng mà chúng tôi chấp nhận thứ
những người khác làm, những thủ thuật căn bản, những cú xoay 360,
chúng tôi nhìn nhận nó, chúng nó biến nó trở thành của riêng mình và sau đó chúng tôi cống hiến
cho cộng đồng theo cách nội bộ
mà khai sáng cộng đồng đó.
Sự đóng góp càng lớn, chúng tôi sẽ càng chia sẻ và càng xây dựng
tính cá nhân, cái mà rất quan trọng với rất nhiều người trong chúng tôi
những ngườii cảm thấy bị ruồng bỏ để có thể bắt đầu lại từ đầu.
Lời tổng kết đã mang đến cho chúng tôi
một điều mà chúng tôi không bao giờ có thể giành lấy với chỉ một cá nhân đơn lẻ.
Tôi nên nói theo cách này. Có một sự cân bằng tuyệt vời
đến độ chúng tôi đoàn kết lại thành một cộng đồng
độ đó nằm trong phần cá nhân mỗi người, cái mà chúng tôi có thể thể hiện
bằng những việc chúng tôi làm.
Tiếp theo. Những con người ấy. Một cộng đồng thân thuộc
mà khuyến khích thúc đẩy sự đổi mới.
hãy để ý đến một số người trong những bức ảnh trên từ Bộ Công an.
Nhưng trông nó thật thân quen. Ý tôi là, nó là gì để có thể xâm nhập?
Nó là vốn hiểu biết sâu rộng về công nghệ đến mức bạn có thể thâu tóm nó
và lái nó theo hướng khác mà nó chưa từng có ý định làm, phải không?
Và không phải họ đều xấu.
bạn có thể là một tay lập trình nòng cốt của Linux, khiến nó hoạt động ổn định
An toàn hơn, bảo mật hơn. Bạn có thể là một lập trình viên iOS,
bắt chiếc iPhone của bạn làm những thứ mà nó đáng ra không làm.
Không được cấp phép, nhưng không hề phạm pháp.
Và sau đó bạn gặp một số những người đó, phải vậy không?
Điều mà họ làm giống như một quá trình sáng tạo
Họ kết nối những thông tin riêng lẻ,
và họ tổng hợp chúng lại theo cách mà
một nhà phân tích an ninh không hề mong đợi. Phải vậy?
Nó không biến họ thành người tốt,
nhưng nó nằm trong trái tim của một kĩ sư, trong trái tim của
một cộng đồng sáng tạo, một cộng đồng cách tân
và cộng đồng cởi mở ấy, thuyết căn bản cho nó
là, chấp nhận những thứ hộ làm, biến nó trở nên tốt đẹp hơn
gửi lại và chúng ta đều tiến xa.
Một cộng đồng quen thuộc, rất quen thuộc
Chúng ta cũng có những góc cạnh. Nó thật buồn cười nhưng cha tôi đã đúng.
Họ là những người bạn cùng tiến của tôi.
Nhưng tôi tôn trọng những thứ họ làm và tôi tôn trọng những thứ tôi làm
vì tôi có thể làm được. Những gì học có thể làm thật tuyệt vời.
Thực tế, một trong số họ, anh ấy là
doanh nhân của năm của công ty Ernest& Young thuộc hạt San Diego,
nên họ không phải, bạn không bao giờ biết bạn sẽ gặp gỡ ai.
Chúng ta luôn có một mức độ nổi tiếng.
Thực chất, tôiđã từng quá thành công đến mức tôi
tôi cảm thấy mình không hề xứng đáng.
Tôi đã có một bằng sáng chế, và nó thật tuyệt. Chúng tôi đã thành lập
một công ty và nó đã lớn lên trở nên vững mạnh nhất. Và sau đó
nó thất bại và rồi một lần nữa lại trở thành công ty to lớn to lớn nhất.
Để đạt được điều này khó khăn hơn lần thứ nhất, và sau đó chúng tôi bán nó đi
và lại bán nó đi một làn nữa.
Vì thế mà tôi có chút thành công. Đến cuối cùng,
khi bạn đã sở hữu mọi thứ trên, vậy điều gì vẫn tiếp tục
thúc đẩy bạn? Như tôi đã nhắc đến, chấn thương đầu gối và những thứ đó,
điều gì sẽ hạ gục bạn?
Vì nó không chỉ là tâm trí.
Thứ sẽ hạ gục bạn và sẽ khiến bạn làm một điều gì đó
và đưa bạn đến một tầm cao khác, và khi bạn đã có tất cả,
đôi khi chúng sẽ lụi tàn kéo theo tất cả tài năng,
và một trong những thứ mà chúng ta vẫn có, tất cả chúng ta, là tiếng ta.
Tôi nghĩ đến cách nổi tiếng tốt nhất, vì tối có thể gỡ bỏ nó
Tôi đã từng đi vòng quanh thế giới,
và sẽ có hàng ngàn trẻ em gào thét tên tôi.
Nó hẳn là kì quặc, cồn cào ruột gan
Nó giống như lạc lối.
Và bạn nhảy vào trong xe ô to và phóng đi
sau 10 phút lái xe bạn bước ra ngoài
và không một ai nhận ra bạn. (Cười)
Và nó mang đến cho bạn một sự sáng tỏ trong nhận định,
tôi chỉ là tôi, và nổi tiếng, cái gì làm
nó trở nên có nghĩa? Không nhiều.
Đó chính là sự tôn trọng của người đồng chí đã thúc đẩy chúng ta. Chính điều đó
khiến chúng ta làm những thứ chúng ta làm. Tôi đã từng có 12 xương.
Những người này, anh ấy có hơn 8, 10 lần chấn thương não
nhiều đến mức nó như một bộ phim hài kịch.
Nó bản chất là một phim hài kịch. Họ trêu chọc anh ấy.
Tiếp theo là một điều thật sâu sắc. Và nó đến khi tôi đang -
Tôi nghĩ là lúc đó tôi đang đi lưu diễn, tôi đã đọc một trong
những cuốn hồi kí của Feynman. Nó có bìa màu xanh hoặc đỏ gì đó.
Và anh ấy đã đưa ra một lời nhận định mà hoàn toàn sâu sắc đối với tôi.
Nó là về giải Nobel
là bia mộ cho những công trình vĩ đại,
và nó có lý vì tôi đã thắng 35/36 cuộc thi
mà tôi từng tham gia trong hơn 11 năm. Và nó khiến tôi thấy ngu ngốc.
Sự thật rằng chiến thắng không phải là từ thích hợp để sử dụng ở đây. Tôi đã chiến thắng một lần.
Thời gian còn lại, tôi chỉ đang tự vệ,
và dấn thân vào chuyện này với dáng vẻ thụt đầu như một chú rùa, bạn biết đấy.
Lúc mà không làm gì cả đánh mất đi niềm vui sướng trong những việc tôi yêu thích
vì tôi không còn sáng tạo và tạo ra niềm vui thú
và khi nó đã chết dần đi trong tôi. Đó là một trong
những điều mang tính giải phóng nhất vì tôi có thể sáng tạo.
Và hãy nhìn xem, tôi hiểu rằng tôi đang trên bờ vực biến thành
kẻ giáo điều, ngay tại đây. Nhưng tôi không ở đây để làm điều đó
Chỉ là tôi đang đứng trước đối tượng khán giả có nhiều đặc quyền.
Nếu các bạn chưa phải là những người lãnh đạo trong cộng đồng của các bạn,
bạn có thể sẽ trở thành, và nếu có gì tôi có thể cho bạn
thì đó sẽ vượt quá những biểu biết của tôi về trượt ván,
những thứ duy nhất có ý nghĩa và tồn tại mãi mãi mà theo tôi
nó không phải là tiếng tăm, nó không phải là những thứ trên. Nó là
giá trị bên trong việc sáng tạo
ôi tất cả cho sáng tạo và tuyệt vời hơn nữa
vì tôi đã 46 tuổi hoặc sẽ 46 tuồi và sẽ
thật thảm hại nếu tôi vẫn còn trượt ván, nhưng vẫn xảy ra -
(Tiếng cười) -- vẫn có môt vẻ đẹp trong việc đóng góp cho
cộng động những gì bạn đã tạo nên, và ngắm nhìn nó được lan truyền,
và thế hệ trẻ, tài năng hơn nhưng với tài năng rất riêng
đẩy nó lên tới mức độ mà bạn chưa từng tưởng tượng tới
vì việc sáng tạo sẽ sống mãi. Cảm ơn các bạn đã lắng nghe.
(Tiếng vỗ tay)
Krisztina Holly: Tôi có một câu hỏi cho anh.
Anh đã thay đổi chính bản thân mình trong quá khứ từ
một gã phong cách đường phố tự do, và tôi nghĩ đã qua bốn năm
anh chính thức từ giã sự nghiệp. Đúng không nhỉ? Anh sẽ làm gì tiếp theo?
Rodney Mullen: Đó là một câu hỏi hay.
KH: Có thứ gì đó mách bảo tôi đó chưa phải là kết thúc
RM: Đúng vậy, như mọi lần bạn nghĩ bạn đã đang theo đuổi thứ gì đó
nó rất hài hước, không quan trọng bạn giỏi như thế nào,
và tôi biết một sồ người như vậy. Nó như việc bạn đánh bóng một đống phân vậy.
Bạn biết đấy (Tiếng cười)
Và tôi nghĩ, cách duy nhất tôi mở rộng nó
là thay đổi một thứ đã được cơ cấu,
và đó là những việc tôi sẽ làm. Xuyên suốt câu chuyện dài,
một nỗi tuyệt vọng là nếu tôi làm nó thay về chỉ nói về nó.
Nếu tôi làm nó, bạn sẽ người đầu tiên biết. KH: Ổn rồi, chúng tôi không hỏi anh nữa
RM: Bạn sẽ nhận được bản đánh máy.
KH: (Cười) Được rồi. Cảm ơn anh. Anh làm tốt lắm (Tiếng vỗ tay) RM: Cảm ơn bạn. Cảm ơn các bạn (Tiếng vỗ tay)
(Tiếng vỗ tay)