WEBVTT 00:00:00.920 --> 00:00:02.604 Như một sự ngẫu nhiên 00:00:02.628 --> 00:00:04.460 trong một quán bar mờ ảo ở Marid 00:00:05.023 --> 00:00:09.247 Tôi đã chạm mặt một đồng nghiệp từ McGill, Michael Meaney 00:00:09.271 --> 00:00:11.576 Chúng tôi đang uống một vài ly bia, 00:00:11.600 --> 00:00:13.653 và giống như các nhà khoa học hay làm 00:00:13.677 --> 00:00:15.403 Anh kể cho tôi về công việc của anh. 00:00:16.304 --> 00:00:23.258 Anh ta bảo tôi là anh ta thấy rất thú vị về cách chuột mẹ liếm con mình 00:00:23.282 --> 00:00:24.652 sau khi chúng được sinh ra. 00:00:25.656 --> 00:00:28.075 Lúc đó, tôi đã ngồi đó và bảo rằng 00:00:28.099 --> 00:00:31.099 "Đây là nơi tiền đóng thuế của tôi bị hoang phí - NOTE Paragraph 00:00:31.123 --> 00:00:32.157 (Tiếng cười) NOTE Paragraph 00:00:32.181 --> 00:00:34.959 ở môn khoa học nhẹ nhàng này." NOTE Paragraph 00:00:35.835 --> 00:00:38.332 Anh ta bắt đầu kể tôi nghe 00:00:38.356 --> 00:00:41.756 rằng loài chuột, cũng như loài người 00:00:41.780 --> 00:00:44.226 liếm con theo nhiều cách khác nhau 00:00:44.250 --> 00:00:46.985 Vài con mẹ làm việc đó thường xuyên 00:00:47.009 --> 00:00:49.214 Vài con khác thì thỉnh thoảng 00:00:49.238 --> 00:00:51.208 Và đa số ở giữa mức đó 00:00:51.867 --> 00:00:53.768 Nhưng điều thú vị về nó 00:00:53.792 --> 00:00:58.710 là khi theo dõi những con con khi đã trưởng thành 00:00:58.734 --> 00:01:02.913 như hàng năm trời trong đời người, rất lâu sau khi mẹ chúng chết. 00:01:02.937 --> 00:01:05.005 Chúng là những động vật khác hoàn toàn 00:01:05.029 --> 00:01:09.386 Những con được liếm và ve vuốt nhiều, 00:01:09.386 --> 00:01:11.418 những con con được liếm và vuốt ve nhiều, 00:01:12.059 --> 00:01:13.423 không bị căng thẳng. 00:01:14.022 --> 00:01:16.271 Chúng có hành vi tình dục rất khác. 00:01:16.295 --> 00:01:19.250 Chúng có một lối sống khác 00:01:19.274 --> 00:01:24.754 với những con non không được chăm sóc tận tình như vậy bởi mẹ của chúng. NOTE Paragraph 00:01:25.934 --> 00:01:29.098 Nên sau đó tôi tự nghĩ: 00:01:29.122 --> 00:01:30.554 Có phải đây là phép màu chăng? 00:01:31.002 --> 00:01:32.371 Nó hoạt động như thế nào? 00:01:32.395 --> 00:01:34.604 như các nhà di truyền học muốn bạn nghĩ, 00:01:35.390 --> 00:01:39.362 có lẽ con mẹ có gene "mẹ ác" 00:01:39.386 --> 00:01:43.023 làm những đứa con bị căng thẳng, 00:01:43.047 --> 00:01:45.594 rồi nó được truyền qua các thế hệ; 00:01:45.618 --> 00:01:48.318 và được quyết định hoàn toàn bởi di truyền 00:01:48.342 --> 00:01:51.836 Hay là có khả năng một thứ gì khác đang xảy ra ở đây? NOTE Paragraph 00:01:51.860 --> 00:01:55.431 Đối với loài chuột, ta có thể đặt câu hỏi này và tự trả lời nó được. 00:01:55.455 --> 00:01:59.060 Vì vậy, việc chúng ta đã làm là một thí nghiệm đánh tráo con. 00:01:59.084 --> 00:02:03.793 Bạn cần phải tách các con chuột con ngay từ khi mới sinh, 00:02:03.793 --> 00:02:05.810 cho hai loại chuột mẹ nuôi con khác nhau - 00:02:05.810 --> 00:02:09.082 Không phải mẹ thật sự, nhưng là người mẹ sẽ chăm sóc chúng: 00:02:09.106 --> 00:02:11.360 những con mẹ hay liếm láp và không hay liếm láp 00:02:11.384 --> 00:02:15.262 Ta cũng có thể làm điều ngược lại với những con non ít được vuốt ve. 00:02:15.708 --> 00:02:18.081 Và câu trả lời đáng chú ý là, 00:02:18.105 --> 00:02:22.144 Nó không quan trọng gene nào bạn có từ mẹ bạn. 00:02:22.168 --> 00:02:27.916 Nó không phải là chuột mẹ ruột quyết định đặc điểm những con non này. 00:02:27.940 --> 00:02:31.946 Mà chính là con mẹ nào đã chăm sóc chúng. 00:02:32.771 --> 00:02:35.596 Vậy làm thế nào điều này có thể vận hành như vậy? NOTE Paragraph 00:02:36.921 --> 00:02:38.724 Tôi là một nhà biểu sinh học. 00:02:38.748 --> 00:02:42.420 Tôi thích cách các gene được đánh dấu 00:02:42.444 --> 00:02:44.160 bởi một dấu hiệu hóa học 00:02:44.184 --> 00:02:48.989 trong suốt sự hình thành phôi, trong thời gian chúng ta trong tử cung của mẹ, 00:02:49.013 --> 00:02:51.492 và quyết định gene nào sẽ được biểu hiện 00:02:51.516 --> 00:02:52.698 ở loại mô nào. 00:02:52.722 --> 00:02:56.892 các gene được biểu hiện ở não khác với các gene biểu hiện ở gan và mắt. 00:02:57.718 --> 00:03:00.557 Và chúng tôi nghĩ: liệu có thể 00:03:00.581 --> 00:03:07.528 là người mẹ bằng cách nào đó lập trình lại gene của con mình 00:03:07.552 --> 00:03:09.101 thông qua hành vi của mình? 00:03:09.125 --> 00:03:10.736 Và chúng tôi dành ra 10 năm, 00:03:10.760 --> 00:03:14.775 và tìm ra rằng có một chuỗi liên tục những sự kiện sinh hóa 00:03:14.775 --> 00:03:18.298 trong đó việc liếm láp và chải chuốt của người mẹ, sự chăm sóc của người mẹ 00:03:18.298 --> 00:03:20.775 được diễn giải thành các tín hiệu sinh hóa 00:03:20.799 --> 00:03:24.110 đi vào trong nhân tế bào và vào DNA 00:03:24.134 --> 00:03:26.212 và lập trình nó khác đi. 00:03:26.236 --> 00:03:31.132 Và bây giờ con vật có thể tự chuẩn bị cho cuộc sống của nó 00:03:31.156 --> 00:03:33.777 Liệu cuộc sống sẽ khắc nghiệt chăng? 00:03:33.801 --> 00:03:35.563 Liệu sẽ có nhiều thức ăn chăng? 00:03:35.587 --> 00:03:38.112 Liệu sẽ có nhiều mèo và rắn xung quanh, 00:03:38.136 --> 00:03:40.459 hay tôi sẽ sống ở một khu thượng lưu 00:03:40.483 --> 00:03:43.190 nơi tất cả những gì tôi phải làm là cư xử tốt và phù hợp, 00:03:43.214 --> 00:03:46.349 và điều đó khiến tôi được xã hội chấp nhận? 00:03:46.978 --> 00:03:52.569 Bây giờ người ta có thể nghĩ quá trình này quan trọng tới mức nào 00:03:52.593 --> 00:03:53.768 với cuộc sống của ta. NOTE Paragraph 00:03:53.792 --> 00:03:56.704 Chúng ta thừa hưởng DNA từ tổ tiên 00:03:57.411 --> 00:03:59.340 DNA thì cũ rồi 00:03:59.364 --> 00:04:01.432 Nó tiến hóa trong suốt quá trình tiến hoá 00:04:01.938 --> 00:04:06.271 Nhưng nó không cho ta biết liệu bạn sẽ được sinh ở Stockholm, 00:04:06.295 --> 00:04:09.681 nơi ngày dài vào mùa hè và ngắn vào mùa đông, 00:04:09.705 --> 00:04:11.010 hay ở Ecuador, 00:04:11.034 --> 00:04:14.567 nơi có số giờ cho ngày và đêm bằng nhau quanh năm. 00:04:14.591 --> 00:04:18.386 và nó có một [tác động] rất lớn đến sinh lý của chúng ta. 00:04:19.489 --> 00:04:23.725 Những gì ta cho là những gì có lẽ xảy ra lúc đầu đời 00:04:23.749 --> 00:04:25.916 những dấu hiệu đó đến thông qua người mẹ 00:04:25.940 --> 00:04:30.455 bảo đứa trẻ về thế giới xã hội mà chúng sẽ sống 00:04:30.479 --> 00:04:33.823 Nó sẽ khắc nghiệt, và bạn tốt hơn hết là nên lo lắng và căng thẳng, 00:04:33.823 --> 00:04:37.010 hoặc nó sẽ là một thế giới sống dễ dàng và bạn phải trở nên khác đi. 00:04:37.010 --> 00:04:40.350 Liệu nó sẽ là một thế giới tràn ngập ánh sáng hay với rất ít ánh sáng? 00:04:40.350 --> 00:04:44.249 Liệ nó sẽ là một thế giới với vô số thức ăn hay rất ít thức ăn? 00:04:44.273 --> 00:04:45.797 Nếu chẳng có thức ăn, 00:04:45.821 --> 00:04:50.437 Bạn phải phát triển bộ óc để biết ăn ngấu nghiến mỗi khi bạn thấy thức ăn, 00:04:50.461 --> 00:04:55.217 hoặc dự trữ từng mẫu thức ăn bạn có dưới dạng mỡ. NOTE Paragraph 00:04:56.819 --> 00:04:58.249 Vậy điều đó là tốt. 00:04:58.273 --> 00:05:00.130 Sự tiến hóa đã lựa chọn điều này 00:05:00.154 --> 00:05:05.050 để cho phép bộ DNA cũ và cố định của ta hoạt động theo một cách năng động 00:05:05.074 --> 00:05:06.923 ở những môi trường mới. 00:05:07.377 --> 00:05:09.960 Nhưng sai sót cũng có thể xảy ra 00:05:10.706 --> 00:05:14.568 ví dụ như nếu sinh ra trong một gia đình nghèo 00:05:14.592 --> 00:05:17.521 Và tín hiệu là: "Bạn tố nhất nên nuốt chửng, 00:05:17.545 --> 00:05:20.760 bạn tốt nhất nên ăn bất cứ thực phẩm nào mà bạn bắt gặp. 00:05:20.784 --> 00:05:23.020 Nhưng nay ta, con người, với bộ não đã tiến hóa 00:05:23.020 --> 00:05:25.196 đã làm thay đổi sự tiến hoá thậm chí nhanh hơn 00:05:25.196 --> 00:05:28.544 Bạn có thể mua McDonald's giá một đô-la 00:05:28.568 --> 00:05:34.978 Thành ra sự chuẩn bị chúng ta có từ mẹ chúng ta 00:05:35.002 --> 00:05:37.594 trở nên không phù hợp cho thích nghi. 00:05:38.351 --> 00:05:42.564 Chính sự chuẩn bị đáng lẽ sẽ bảo vệ chúng ta khỏi cơn đói và nạn đói 00:05:42.588 --> 00:05:45.045 sẽ gây ra bệnh béo phì, 00:05:45.069 --> 00:05:48.039 những bệnh tim mạch và những bệnh về trao đổi chất. 00:05:48.666 --> 00:05:52.138 Vì vậy, quan niệm rằng gene có thể được đánh dấu bởi trải nghiệm 00:05:52.162 --> 00:05:54.463 và đặc biệt những trải nghiệm đầu đời 00:05:54.487 --> 00:05:57.301 có thể cho ta một sự giải thích thống nhất 00:05:57.325 --> 00:05:59.668 cho cả sức khỏe và bệnh tật. NOTE Paragraph 00:06:00.612 --> 00:06:02.970 Nhưng liệu nó chỉ đúng cho loài chuột? 00:06:02.994 --> 00:06:05.946 vấn đề là chúng ta không thể thử nghiệm trên con người, 00:06:05.970 --> 00:06:10.082 vì về mặt đạo đức, ta không thể kiểm soát rủi ro ở trẻ em theo cách ngẫu nhiên. 00:06:10.106 --> 00:06:13.410 Vì thế nếu một đứa trẻ nghèo phát triển với các đặc điểm nhất định, 00:06:13.434 --> 00:06:17.173 chúng ta không thể biết đó là do nghèo khó 00:06:17.197 --> 00:06:20.021 hay là những người nghèo có những gene xấu 00:06:20.045 --> 00:06:23.160 Vì vậy các nhà di truyền học sẽ bảo rằng người nghèo nghèo 00:06:23.184 --> 00:06:25.240 vì gen của họ làm họ nghèo 00:06:25.264 --> 00:06:27.224 Các nhà biểu sinh học sẽ bảo bạn rằng 00:06:27.248 --> 00:06:31.358 người nghèo sống trong môi trường không tốt hoặc môi trường nghèo khó 00:06:31.382 --> 00:06:34.346 những nơi tạo ra tính trạng đó, đặc điểm đó. NOTE Paragraph 00:06:35.576 --> 00:06:41.418 Bây giờ chúng ta sẽ cùng xem xét anh em họ hàng của ta, loài khỉ 00:06:42.087 --> 00:06:45.781 Đồng nghiệp của tôi, Stephen Suomi, đã chăm nuôi những con khỉ 00:06:45.805 --> 00:06:46.966 theo hai cách khác nhau: 00:06:46.990 --> 00:06:49.891 ngẫu nhiên tách con con khỏi mẹ 00:06:49.915 --> 00:06:52.507 và một y tá chăm sóc con con đó 00:06:52.531 --> 00:06:55.490 đóng thay vai trò cho các điều kiện của việc làm mẹ. 00:06:55.514 --> 00:06:58.185 Những con khỉ đó không có mẹ; chúng có một y tá. 00:06:58.209 --> 00:07:02.829 Những con khác được nuôi bởi mẹ đẻ. 00:07:02.853 --> 00:07:07.549 Và khi chúng già, chúng khác hoàn toàn 00:07:07.573 --> 00:07:10.666 Những con khỉ có mẹ thì không thích rượu, 00:07:10.690 --> 00:07:12.369 không gây hấn để quyến rũ bạn tình. 00:07:12.393 --> 00:07:16.160 Còn những con không mẹ thì hiếu chiến, căng thẳng 00:07:16.184 --> 00:07:17.798 và nghiện rượu 00:07:18.482 --> 00:07:23.964 Vì vậy chúng tôi xem lại DNA của chúng sau khi sinh và thấy rằng: 00:07:23.988 --> 00:07:26.755 Có thể nào con mẹ đang đánh dấu hay không? 00:07:26.779 --> 00:07:32.137 Có dấu hiệu của con mẹ trong DNA của con con hay không? NOTE Paragraph 00:07:32.161 --> 00:07:34.413 Đây là những con khỉ 14 ngày tuổi 00:07:34.437 --> 00:07:38.513 còn thứ bạn thấy đây là một cách hiện đại chúng tôi dùng để tìm hiểu biểu sinh học. 00:07:38.537 --> 00:07:43.200 Chúng ta có thể vẽ ra những dấu hiệu hóa học mà được gọi là điểm methyl hóa 00:07:43.224 --> 00:07:46.482 trên DNA với độ phân giải đến từng nu-clê-ô-tít. 00:07:46.506 --> 00:07:48.383 Ta có thể vẽ bản đồ toàn bộ hệ gene. 00:07:48.407 --> 00:07:51.458 Giờ chúng ta có thể so sánh cá thể khỉ có mẹ hay không có mẹ. 00:07:51.458 --> 00:07:53.562 Và đây là sự trình bày trực quan cho điều đó 00:07:53.562 --> 00:07:58.213 Cái bạn thấy là các gene bị methyl hoá có màu đỏ. 00:07:58.237 --> 00:08:01.251 Các gene ít bị methyl hóa hơn thì màu xanh 00:08:01.275 --> 00:08:03.759 Các bạn cũng thấy có nhiều gen đang thay đổi 00:08:03.783 --> 00:08:06.497 Vì không có mẹ không chỉ là một vấn đề NOTE Paragraph 00:08:06.521 --> 00:08:08.052 nó ảnh hưởng toàn bộ quá trình; 00:08:08.076 --> 00:08:11.584 Nó gửi tín hiệu về toàn bộ quá trình thế giới của bạn sẽ trông ra sao 00:08:11.608 --> 00:08:13.367 khi bạn trưởng thành. 00:08:13.391 --> 00:08:15.812 Và bạn cũng có thể nhìn thấy hai nhóm khỉ 00:08:15.836 --> 00:08:18.556 cực kì tách biệt với nhau. 00:08:19.392 --> 00:08:21.521 Điều này phát triển sớm như thế nào? 00:08:21.958 --> 00:08:24.055 Các con khỉ này đã không được trông thấy mẹ 00:08:24.055 --> 00:08:26.034 nên chúng có một trải nghiệm xã hội. 00:08:26.038 --> 00:08:30.303 Liệu chúng ta có thể nhận thức được địa vị xã hội ngay khi mới sinh không? NOTE Paragraph 00:08:31.131 --> 00:08:35.180 Nên trong thí nghiệm này, chúng tôi lấy đi nhau thai của những con khỉ 00:08:35.204 --> 00:08:37.161 có địa vị xã hội khác nhau. 00:08:37.698 --> 00:08:43.072 Điều thú vị về thứ bậc xã hội là xuyên suốt tất cả các dạng sống, 00:08:43.096 --> 00:08:45.714 chúng sẽ cấu hình chính chúng theo cấp bậc. 00:08:46.345 --> 00:08:48.533 Con khỉ số một là chủ; 00:08:48.557 --> 00:08:50.895 con khỉ thứ tư là kẻ làm việc. 00:08:50.919 --> 00:08:53.358 Bạn đặt bốn con vào chung một chuồng, 00:08:53.382 --> 00:08:56.393 sẽ luôn luôn có một con làm chủ và một con làm việc 00:08:57.448 --> 00:09:01.296 Một điều thú vị là con khỉ số một 00:09:01.320 --> 00:09:04.752 khỏe mạnh hơn con khỉ số bốn 00:09:04.776 --> 00:09:06.580 Và nếu đặt hai con vào một chuồng, 00:09:06.604 --> 00:09:11.301 thì con khỉ số một ăn không nhiều bằng. 00:09:11.325 --> 00:09:13.162 con khỉ số bốn thì lại ăn [rất nhiều]. 00:09:14.129 --> 00:09:18.402 Và các bạn thấy đây trong việc lập bản đồ methyl hoá này, NOTE Paragraph 00:09:18.426 --> 00:09:21.201 việc tách ra ngay sau khi sinh 00:09:21.225 --> 00:09:23.939 ở các con có địa vị xã hội cao 00:09:23.963 --> 00:09:26.637 so với những con không có địa vị cao. NOTE Paragraph 00:09:27.349 --> 00:09:31.580 Vậy nên khi được sinh ra ta đã biết về các thông tin xã hội, 00:09:31.604 --> 00:09:34.621 và các thông tin xã hội đó không tốt hoặc xấu, 00:09:34.621 --> 00:09:36.100 nó chỉ chuẩn bị cho ta vào đời, 00:09:36.124 --> 00:09:40.365 Vì chúng ta phải lập trình hệ sinh học theo một cách khác. 00:09:40.389 --> 00:09:43.470 nếu chúng ta ở cấp bậc cao hay thấp trong xã hội. NOTE Paragraph 00:09:44.236 --> 00:09:46.427 Nhưng làm sao bạn nghiên cứu điều này ở người? 00:09:46.570 --> 00:09:50.208 Chúng ta không thể làm thí nghiệm, ta cũng không thể kiểm soát rủi ro ở người 00:09:50.208 --> 00:09:52.775 Nhưng Chúa làm thí nghiệm với người, 00:09:52.799 --> 00:09:55.087 và nó được gọi là thảm hoạ tự nhiên. NOTE Paragraph 00:09:55.111 --> 00:09:59.371 Một trong những thảm họa kinh hoàng nhất lịch sử Canada 00:09:59.395 --> 00:10:01.805 xảy ra ở tỉnh Quebec của tôi. 00:10:01.829 --> 00:10:04.232 Đó là trận bão tuyết năm 1998. 00:10:04.256 --> 00:10:08.056 Chúng tôi mất toàn bộ mạng lưới điện bởi một trận bão tuyết 00:10:08.070 --> 00:10:11.127 khi nhiệt độ xuống đến, trong sự chết chốc của mùa đông ở Quebec, 00:10:11.127 --> 00:10:13.050 âm 20 đến âm 30 độ. 00:10:13.074 --> 00:10:15.606 Có những bà mẹ đang mang thai vào thời gian đó 00:10:16.082 --> 00:10:22.114 Và đồng nghiệp Suzanne King của tôi đã theo dõi những đứa con của các bà mẹ này. 00:10:22.138 --> 00:10:23.852 trong 15 năm. NOTE Paragraph 00:10:24.565 --> 00:10:28.795 Và điều đã xảy ra là, khi sự căng thẳng gia tăng - 00:10:28.795 --> 00:10:31.443 và ở đây chúng tôi đã có cách đo khách quan căng thẳng: 00:10:31.467 --> 00:10:35.905 Bạn đã mất điện trong bao lâu? Bạn dành thời gian của bạn ở đâu? 00:10:35.929 --> 00:10:40.816 Liệu đó là ở nhà mẹ chồng/vợ hay một ngôi nhà nông thôn sang trọng nào đó? 00:10:40.816 --> 00:10:43.774 Tất cả các thứ này gộp lại tạo một thang đo căng thẳng xã hội, 00:10:43.774 --> 00:10:45.020 và bạn có thể hỏi rằng: 00:10:45.044 --> 00:10:48.088 Bọn trẻ kia đã trông như thế nào? 00:10:48.112 --> 00:10:50.746 Dường như rằng khi stress gia tăng, 00:10:50.770 --> 00:10:52.828 các đứa trẻ bị bệnh tự kỷ nhiều hơn 00:10:52.852 --> 00:10:55.391 chúng bị nhiều bệnh liên quan đến chuyển hoá hơn. 00:10:55.415 --> 00:10:58.247 và chúng bị nhiều bệnh tự miễn hơn. 00:10:58.787 --> 00:11:01.211 Chúng tôi đã lập bản đồ tình trạng methyl hoá, 00:11:01.235 --> 00:11:06.773 và một lần nữa, và bạn sẽ thấy gene xanh trở nên đỏ khi mức độ căng thẳng tăng cao, 00:11:06.797 --> 00:11:10.289 và các gene đỏ biến thành xanh khi sự căng thẳng tăng, 00:11:10.313 --> 00:11:14.863 một sự sắp xếp lại của cả một hệ gene khi phản ứng lại với sự căng thẳng. NOTE Paragraph 00:11:17.442 --> 00:11:20.651 Vậy nếu chúng ta có thể lập trình các gene 00:11:20.675 --> 00:11:24.552 Nếu chúng ta không phải chỉ là nô lệ của lịch sử của các gene của chúng ta, 00:11:24.552 --> 00:11:28.020 rằng chúng có thể được lập trình, ta có thể "phản" lập trình chúng không? 00:11:28.093 --> 00:11:32.675 Vì các nguyên nhân biểu sinh có thể gây ra các bệnh như ung thư 00:11:33.659 --> 00:11:35.462 bệnh liên quan đến trao đổi chất 00:11:35.486 --> 00:11:37.589 và các bệnh về sức khoẻ thần kinh. NOTE Paragraph 00:11:38.120 --> 00:11:40.813 Bây giờ ta hãy nói về chứng nghiện cocaine. 00:11:41.575 --> 00:11:44.631 Nghiện cocaine là một bệnh trạng kinh khủng 00:11:44.655 --> 00:11:48.422 có thể dẫn đến tử vong và sự mất đi chất lượng sống của con người. 00:11:49.545 --> 00:11:51.470 Chúng ta đã đặt ra câu hỏi: 00:11:51.494 --> 00:11:54.733 rằng ta có thể tái lập bộ não bị nghiện 00:11:54.757 --> 00:11:59.681 để làm cho con vật đó không bị nghiện nữa? 00:12:00.377 --> 00:12:04.657 Chúng tôi đã dùng một mô hình nghiện cocaine 00:12:04.681 --> 00:12:06.770 tóm lược lại những gì xảy ra ở người. 00:12:06.794 --> 00:12:09.462 Ở con người, khi bạn học trung học, 00:12:09.486 --> 00:12:11.510 Vài đứa bạn bảo bạn dùng cocaine, 00:12:11.510 --> 00:12:13.456 bạn dùng cocaine, và chẳng có gì xảy ra. 00:12:13.456 --> 00:12:17.465 hàng tháng trôi qua, có gì đó làm bạn nhớ những gì đã xảy ra trong lần đầu tiên đó, 00:12:17.505 --> 00:12:19.435 Một sự thúc đẩy đẩy bạn đến với cocaine, 00:12:19.435 --> 00:12:22.095 Thế rồi bạn bị nghiện và cuộc đời bạn thay đổi. NOTE Paragraph 00:12:22.095 --> 00:12:23.891 Ở chuột, chúng tôi làm điều tương tự. 00:12:23.891 --> 00:12:25.410 Đồng nghiệp của tôi, Gal Yadid, 00:12:25.434 --> 00:12:28.434 đã huấn luyện loài vật này cho chúng quen với cocaine, 00:12:28.458 --> 00:12:31.586 sau đó là một tháng không cocaine. 00:12:31.610 --> 00:12:35.180 Sau đó gợi lại cho chúng về lần đầu tiên chúng nhìn thấy cocaine 00:12:35.180 --> 00:12:38.276 bằng việc gợi lại màu của cái lồng nơi lần đầu chúng thấy cocaine. 00:12:38.276 --> 00:12:39.802 Và chúng trở nên điên cuồng. 00:12:39.826 --> 00:12:42.273 Chúng sẽ ấn cái bẩy để lấy được cocaine 00:12:42.297 --> 00:12:43.556 cho đến khi chết. 00:12:44.047 --> 00:12:48.490 Ban đầu chúng tôi cho rằng sự khác biệt giữa các con vật này 00:12:48.514 --> 00:12:51.215 là trong suốt thời kì trên, khi không có gì xảy ra, 00:12:51.239 --> 00:12:52.965 không có cocaine xung quanh, 00:12:52.965 --> 00:12:55.026 hệ gene biểu sinh của chúng được bố trí lại. 00:12:55.026 --> 00:12:57.869 Các gene của chúng được đánh dấu lại theo một cách khác, 00:12:57.893 --> 00:13:01.635 và khi có gì gợi nhớ thì hệ gene đó đã sẵn sàng 00:13:01.659 --> 00:13:03.948 để phát triển tính trạng nghiện cocaine này. NOTE Paragraph 00:13:04.565 --> 00:13:11.335 Vì thế nên chúng tôi đã điều trị chúng với thuốc hoặc là làm tăng sự methyl hoá DNA, 00:13:11.359 --> 00:13:13.583 thứ đã là dấu hiệu gene biểu sinh để theo dõi, 00:13:13.607 --> 00:13:17.090 hoặc là giảm những điểm đánh dấu gene biểu sinh. 00:13:17.114 --> 00:13:20.323 Và chúng tôi thấy rằng nếu gia tăng sự methyl hoá, 00:13:20.323 --> 00:13:22.376 các con vật thậm chí còn phát điên hơn nữa. 00:13:22.376 --> 00:13:24.784 Chúng trở nên thèm khát cocaine, 00:13:24.808 --> 00:13:28.234 Nhưng nếu chúng tôi giảm sự methyl hoá DNA, 00:13:28.258 --> 00:13:30.362 thì chúng không bị nghiện nữa. 00:13:30.386 --> 00:13:32.005 Chúng tôi đã tái lập trình chúng. 00:13:32.029 --> 00:13:35.335 và một sự khác biệt cơ bản giữa thuốc biểu sinh 00:13:35.359 --> 00:13:36.665 và các loại thuốc khác 00:13:36.689 --> 00:13:38.861 là với thuốc biểu sinh 00:13:38.885 --> 00:13:43.017 chúng tôi loại bỏ những tín hiệu từ sự trải nghiệm, 00:13:43.041 --> 00:13:45.168 và khi chúng đã biến mất, 00:13:45.192 --> 00:13:48.197 chúng sẽ không quay lại nếu bạn không có trải nghiệm tương tự. 00:13:48.197 --> 00:13:49.891 Loài vật giờ đã được lập trình lại. 00:13:49.915 --> 00:13:54.136 Vậy nên khi chúng tôi thăm chúng 30, 60 ngày sau đó, 00:13:54.160 --> 00:13:57.079 tương đương với nhiều năm của cuộc đời con người, 00:13:57.103 --> 00:14:02.409 chúng vẫn không bị nghiện - bởi chỉ một cách điều trị biểu sinh duy nhất. NOTE Paragraph 00:14:04.472 --> 00:14:07.743 Vậy ta đã học được gì về DNA? 00:14:07.767 --> 00:14:10.892 DNA không phải chỉ là một chuỗi các ký tự; 00:14:10.916 --> 00:14:13.035 Cũng không phải chỉ là một bản thảo. 00:14:13.059 --> 00:14:15.430 DNA là một bộ phim năng động. 00:14:16.367 --> 00:14:21.278 Trải nghiệm của ta đang được ghi vào bộ phim đó, thứ mang tính tương tác. 00:14:21.302 --> 00:14:24.855 Bạn giống như đang xem một bộ phim về đời mình, với DNA, 00:14:24.879 --> 00:14:26.661 với cái điều khiển từ xa của bạn. 00:14:26.685 --> 00:14:30.074 Bạn có thể loại bỏ một diễn viên và thêm vào một diễn viên. 00:14:30.872 --> 00:14:36.767 Và vì vậy bạn có, mặc cho bản chất định tính của di truyền học, 00:14:36.791 --> 00:14:40.480 Bạn có sự kiểm soát cách các gene của mình biểu hiện, 00:14:40.504 --> 00:14:43.774 và điều này tạo ra một thông điệp tích cực to lớn 00:14:43.798 --> 00:14:47.306 cho khả năng đối mặt với một số bệnh nan y 00:14:47.330 --> 00:14:50.234 như là ung thư, sức khoẻ thần kinh, 00:14:50.258 --> 00:14:53.186 theo một cách tiếp cận mới, 00:14:53.210 --> 00:14:55.744 nhìn nhận chúng như sự không thích nghi. 00:14:55.768 --> 00:14:58.842 Và nếu ta có thể can thiệp một cách biểu sinh, 00:14:58.866 --> 00:15:02.362 [ta có thể] đảo ngược cuốn phim bằng việc thay thế một diễn viên 00:15:02.386 --> 00:15:05.243 và thiết lập một cốt truyện mới. NOTE Paragraph 00:15:06.028 --> 00:15:08.525 Vậy những gì tôi đã kể cho các bạn nghe hôm nay, 00:15:08.549 --> 00:15:13.641 DNA của chúng ta được cấu thành bởi hai thành phần, 00:15:13.665 --> 00:15:15.490 hai lớp thông tin, 00:15:16.106 --> 00:15:19.781 Một lớp thông tin thì cũ, 00:15:19.805 --> 00:15:23.310 tiến hóa từ hàng triệu năm của quá trình tiến hoá. 00:15:23.334 --> 00:15:26.510 Nó được cố định và rất khó để thay đổi. 00:15:27.411 --> 00:15:31.261 Lớp thông tin còn lại là lớp gene biểu sinh, 00:15:31.285 --> 00:15:35.180 rất cởi mở và năng động 00:15:35.204 --> 00:15:39.796 và tạo nên một câu chuyện mang tính tương tác, 00:15:39.820 --> 00:15:46.608 cho phép ta nắm trong tay, đến mức độ nào đó, số phận của mình. 00:15:47.695 --> 00:15:51.151 để giúp cho các số phận của các đứa trẻ 00:15:51.175 --> 00:15:55.330 và hy vọng là để chiến thắng bệnh tật 00:15:55.354 --> 00:15:59.770 và những vấn đề sức khoẻ nghiêm trọng, 00:15:59.794 --> 00:16:03.405 những căn bệnh đã hành hạ loài người trong một thời gian dài. NOTE Paragraph 00:16:03.429 --> 00:16:06.822 Mặc dù chúng ta được xác định 00:16:06.846 --> 00:16:08.601 bởi hệ gene của mình, 00:16:08.625 --> 00:16:11.692 chúng ta vẫn có được một mức độ tự do 00:16:11.716 --> 00:16:15.849 thứ có thể thiết lập cuộc sống của ta thành một cuộc sống đầy trách nhiệm. NOTE Paragraph 00:16:15.873 --> 00:16:17.093 Cảm ơn NOTE Paragraph 00:16:17.117 --> 00:16:22.072 (Tiếng vỗ tay)