1 00:00:18,513 --> 00:00:21,725 Chào buổi sáng, kính thưa đại chúng, 2 00:00:21,725 --> 00:00:27,196 hôm nay là ngày 29 tháng 8 năm 2014. 3 00:00:28,456 --> 00:00:32,292 Chúng ta đang ở tại Thiền Đường Trăng Rằm, Xóm Mới. 4 00:00:42,830 --> 00:00:45,491 Chủ đề của khóa tu của chúng ta là 5 00:00:46,851 --> 00:00:48,887 "Tâm Từ Bi" 6 00:00:53,403 --> 00:00:56,096 Tại sao lại là Tâm Từ Bi ? 7 00:01:01,198 --> 00:01:05,003 Từ gốc tiếng Phạn là Bodhicitta. 8 00:01:11,065 --> 00:01:11,622 Bodhi nghĩa là 9 00:01:13,518 --> 00:01:17,192 sự tỉnh thức 10 00:01:24,807 --> 00:01:27,631 citta nghĩa là tâm 11 00:01:31,451 --> 00:01:34,034 Trong Phật giáo Trung Quốc, 12 00:01:35,718 --> 00:01:36,944 từ citta 13 00:01:37,973 --> 00:01:40,281 khi thì được dịch là 14 00:01:40,306 --> 00:01:43,873 (lí) trí, khi thì là tâm (trái tim) 15 00:01:53,987 --> 00:02:00,750 Vậy nên ta có thể nghĩ đó là hai thứ tách biệt, lí trí và trái tim 16 00:02:05,752 --> 00:02:08,670 Mình hay nói là trái tim có những lý do 17 00:02:09,363 --> 00:02:11,814 mà lí trí không hiểu được 18 00:02:17,401 --> 00:02:23,074 Nhưng liên hệ giữa con tim và lí trí là rất chặt 19 00:02:27,858 --> 00:02:30,195 Tình yêu chân chính, 20 00:02:30,195 --> 00:02:32,707 tình yêu mà có thể giúp mình chữa lành, 21 00:02:33,363 --> 00:02:36,256 có thể nuôi dưỡng mình và người khác 22 00:02:38,438 --> 00:02:41,217 cần phải đến từ sự thấu hiểu 23 00:02:50,158 --> 00:02:57,398 mà thấu hiểu thì chính là khu vực của lí trí 24 00:03:01,088 --> 00:03:04,419 Mình biết là bodhi nghĩa là tỉnh thức 25 00:03:10,842 --> 00:03:14,883 Mà đầu tiên là tỉnh thức trước vẻ đẹp của thế giới 26 00:03:20,163 --> 00:03:26,358 Tiếp theo là tỉnh thức trước khổ đau của thế giới 27 00:03:31,551 --> 00:03:39,790 Có rất nhiều thứ đẹp trên đời mà không có nhiều người trong chúng ta có khả năng thưởng thức. 28 00:03:51,485 --> 00:03:54,198 Vậy nên mình nên biết làm thế nào 29 00:03:56,694 --> 00:04:02,157 để hiểu và để chăm sóc những khổ đau đó 30 00:04:08,863 --> 00:04:16,975 'Hiểu' ở đây, đầu tiên nghĩa là hiểu trong mình có khổ đau 31 00:04:24,814 --> 00:04:27,813 Và nếu mình đã hiểu cái đau khổ của mình 32 00:04:27,940 --> 00:04:35,827 Thì mình mới có khả năng hiểu đau khổ của người khác, mới giúp được họ bớt khổ 33 00:04:44,948 --> 00:04:49,962 Ở Làng Mai, chúng tôi có định nghĩa rất đơn giản về (yêu) thương 34 00:04:56,904 --> 00:05:00,059 Theo chúng tôi, thương nghĩa là có mặt ở đó, 35 00:05:04,931 --> 00:05:07,280 ở đó với bản thân mình. 36 00:05:08,727 --> 00:05:12,265 Nếu mình không ở đó với mình, 37 00:05:12,582 --> 00:05:18,417 mình không thể biết chuyện gì đang xảy ra với cơ thể, với cảm xúc, với tri giác của mình 38 00:05:27,707 --> 00:05:34,590 Vì thế thương nghĩa là hiện diện ở đó để chăm sóc niềm vui hoặc đau khổ của mình. 39 00:05:43,378 --> 00:05:47,425 Và khi mà mình thực sự có mặt, 40 00:05:48,152 --> 00:05:51,887 mình có thể bắt đầu giúp đỡ người khác 41 00:05:52,937 --> 00:05:57,216 bằng việc dành sự có mặt của mình cho người đó. 42 00:06:09,539 --> 00:06:13,405 Nếu mình không ở đó, thì làm sao mình thương được ? 43 00:06:15,757 --> 00:06:18,720 Vì thế, rất rõ ràng là thương nghĩa là có mặt ở đó, 44 00:06:24,072 --> 00:06:28,892 cả hai người đều có mặt ở đó cho bản thân mình và cho người kia. 45 00:06:35,919 --> 00:06:43,541 Và thực tập hơi thở chánh niệm, thực tập thiền hành có thể giúp mình 46 00:06:43,635 --> 00:06:47,548 trở về với 'ở đây và bây giờ' để có mặt cho mình 47 00:06:48,466 --> 00:06:50,672 và cho người thương của mình. 48 00:07:02,301 --> 00:07:11,233 Món quà quý giá nhất mình có thể tặng cho người thương của mình không phải là tiền bạc, mà là sự có mặt của mình. 49 00:07:19,099 --> 00:07:23,414 và nếu mà mình biết thực tập như thế nào, mình có thể tìm lại 50 00:07:24,414 --> 00:07:31,604 cái sự tươi mát, cái vẻ đẹp mà mình hay đánh mất trong cuộc sống thường nhật 51 00:07:41,478 --> 00:07:50,035 Nếu mình không có tươi mát, mình không có đẹp thì mình không có gì nhiều để tặng cho người đó. 52 00:07:56,260 --> 00:08:00,674 Nên phục hồi sự tươi mát và cái đẹp là một thực tập. 53 00:08:03,781 --> 00:08:08,126 Và cái đó thì không thể làm được bằng việc mua đồ trang điểm. 54 00:08:11,109 --> 00:08:18,652 Thực tập hơi thở chánh niệm, thiền hành có thể giúp giải phóng căng thẳng trên cơ thể, 55 00:08:27,099 --> 00:08:35,541 và giúp mình phục hồi cái vẻ đẹp, cái sự tươi mát mà mình đánh mất. 56 00:08:40,937 --> 00:08:49,211 Vì thế, sự có mặt của mình, có mặt với vẻ đẹp, với sự tươi mát mới là sự có mặt có giá trị. 57 00:08:54,668 --> 00:08:56,529 Rồi sau đó mình có thể 58 00:08:57,277 --> 00:09:03,059 nâng cao chất lượng của sự có mặt bằng việc phục hồi 59 00:09:04,740 --> 00:09:08,103 sự ổn định, vững chãi. 60 00:09:17,533 --> 00:09:21,054 Người mà không ổn định 61 00:09:23,096 --> 00:09:26,293 thì mình không thể tin cậy người đó. 62 00:09:29,956 --> 00:09:34,421 Đó là tại sao mình phải cần thực tập những cái có thể giúp mình 63 00:09:35,919 --> 00:09:41,245 vun trồng sự ổn định và vững chãi cho bản thân. 64 00:09:50,488 --> 00:09:53,588 Và đó là nhân tố thứ hai 65 00:09:56,966 --> 00:10:00,264 để nâng cao chất lượng của sự có mặt. 66 00:10:07,024 --> 00:10:13,669 Bởi vì mình muốn tặng cho người đó những gì tốt nhất 67 00:10:18,045 --> 00:10:26,746 Trước khi người đó hưởng được cái vẻ đẹp, sự tươi mát, ổn định vững chãi của mình, thì mình đã hưởng từ người đó trước. 68 00:10:37,151 --> 00:10:43,346 Nhân tố thứ ba có thể nâng cao chất lượng của sự có mặt 69 00:10:44,811 --> 00:10:49,958 là sự an lạc, yên bình, thanh bình. 70 00:10:56,782 --> 00:11:07,916 Nếu mình có quá nhiều tức giận, bạo lực, sợ hãi, thì mình không có an lạc, 71 00:11:13,690 --> 00:11:18,119 mình bị kéo đi bởi những cảm xúc đó, 72 00:11:18,636 --> 00:11:22,397 và mình không thể nhìn thấy sự thật. 73 00:11:29,143 --> 00:11:38,367 Vậy nên thực tập ngồi, đi, thở trong chánh niệm có thể vun trồng thêm 74 00:11:40,364 --> 00:11:47,476 sự yên bình, an lạc trong bản thân mình. 75 00:12:00,430 --> 00:12:07,323 Nếu mình có nhân tố an lạc trong mình, 76 00:12:07,708 --> 00:12:13,852 người khác sẽ thích tới ngồi cạnh mình, bởi vì họ có thể được lợi lạc từ năng lượng an lạc 77 00:12:14,617 --> 00:12:17,115 tỏa ra từ sự có mặt của mình. 78 00:12:27,888 --> 00:12:36,561 Sẽ không có nhiều an lạc trên thế giới nếu không có an lạc bên trong bản thân mình. 79 00:12:42,506 --> 00:12:47,987 Nếu ai cũng biết nuôi dưỡng an lạc từ bên trong 80 00:12:48,918 --> 00:12:52,278 thì thế giới ngoài sẽ trở nên tốt đẹp hơn. 81 00:13:02,567 --> 00:13:06,367 Nếu mình là một người thực sự có tình thương, mình nên 82 00:13:07,099 --> 00:13:11,447 có nhân tố an lạc trong tình thương của mình. 83 00:13:17,656 --> 00:13:19,887 Thiếu cái nhân tố đó 84 00:13:22,785 --> 00:13:28,079 thì mình không có gì mấy để tặng cho người mình thương. 85 00:13:32,762 --> 00:13:36,920 Mình có đủ an lạc trong mình để tặng người đó không ? 86 00:13:42,546 --> 00:13:49,572 Mình có biết làm thế nào để chuyển hóa bạo lực, chuyển hóa cơn giận trong mình ? 87 00:13:55,661 --> 00:13:59,455 Nên trong thực tập chánh niệm, 88 00:13:59,455 --> 00:14:05,929 tôi có hướng dẫn làm thế nào để chăm sóc cảm xúc, 89 00:14:06,398 --> 00:14:10,758 cơn giận, bạo lực, để trấn an nó 90 00:14:11,091 --> 00:14:15,023 và để phục hồi nhân tố an lạc bên trong. 91 00:14:29,257 --> 00:14:32,705 Mọi người nói về hòa bình trên thế giới 92 00:14:36,418 --> 00:14:40,098 nhưng bình an từ bên trong mới là căn bản. 93 00:14:45,760 --> 00:14:53,069 Một người mà không có nhân tố an lạc trong họ thì không thể là một người hạnh phúc. 94 00:14:58,946 --> 00:15:01,896 Vì thế học để nhận diện, 95 00:15:02,492 --> 00:15:03,726 ôm ấp 96 00:15:04,525 --> 00:15:05,893 sự bạo lực, 97 00:15:05,914 --> 00:15:08,215 cơn giận, sợ hãi trong mình 98 00:15:08,215 --> 00:15:13,118 giúp họ trấn an và tìm lại được an lạc chính là 99 00:15:13,118 --> 00:15:16,796 thực tập căn bản để chế tác hạnh phúc chân thực. 100 00:15:29,466 --> 00:15:32,762 Và nhân tố thứ tư mà có thể 101 00:15:35,445 --> 00:15:43,791 làm cho sự có mặt có giá trị để tặng cho người đó là sự tự do. 102 00:15:52,339 --> 00:15:59,900 Một lần nữa, mọi người nói về tự do trên thế giới nhưng lại không nói nhiều về tự do trong bản thân mình. 103 00:16:07,194 --> 00:16:11,357 Hầu hết chúng ta không có đủ tự do từ bên trong. 104 00:16:16,136 --> 00:16:20,731 Mình bị quá tải với lo lắng, sợ hãi, giận dữ, hoạch định. 105 00:16:27,756 --> 00:16:30,637 Mình không có đủ không gian trong tâm trí mình. 106 00:16:33,802 --> 00:16:37,251 Một người mà có tự do trong họ 107 00:16:38,964 --> 00:16:41,543 toả ra cái năng lượng 108 00:16:43,075 --> 00:16:47,191 hạnh phúc trong lúc đi lại, lúc ngồi 109 00:16:49,358 --> 00:16:51,738 lúc ăn, lúc làm việc. 110 00:17:02,143 --> 00:17:05,753 Mình bận rộn với rất nhiều thứ. 111 00:17:09,585 --> 00:17:13,498 Và mình tin là những thứ này rất quan trọng. 112 00:17:18,360 --> 00:17:20,261 Và đó là tại sao 113 00:17:20,709 --> 00:17:27,465 mình không có tự do để chăm sóc bản thân mình, chăm sóc người thương của mình. 114 00:17:35,228 --> 00:17:37,625 Đó là vì sao mà thực tập 115 00:17:38,890 --> 00:17:44,902 tìm lại tự do, mang lại nhiều không gian bên trong bản thân, 116 00:17:45,567 --> 00:17:47,599 làm cho mình hạnh phúc 117 00:17:48,265 --> 00:17:53,992 và sự có mặt của mình có chất lượng cao. 118 00:18:03,651 --> 00:18:11,463 Vì thế thực tập chánh niệm có thể giúp mình chế tác bốn nhân tố. 119 00:18:17,637 --> 00:18:19,238 Sự tươi mát, vẻ đẹp. 120 00:18:21,426 --> 00:18:24,207 Sự ổn định, vững chãi. 121 00:18:27,602 --> 00:18:30,669 Sự thanh bình, an lạc. 122 00:18:33,213 --> 00:18:34,531 Sự tự do. 123 00:18:36,468 --> 00:18:38,544 Mình có thể nói là mình biết yêu thương, 124 00:18:43,772 --> 00:18:45,741 nhưng mình nên hỏi 125 00:18:47,284 --> 00:18:47,819 nếu 126 00:18:48,802 --> 00:18:50,932 tình yêu của mình dành cho người đó 127 00:18:52,165 --> 00:18:56,109 có bốn cái yếu tố này không. 128 00:19:04,936 --> 00:19:13,494 Thực tập hàng ngày có thể giúp những yếu tố này lớn mạnh hơn. 129 00:19:21,684 --> 00:19:27,330 Mình hạnh phúc và mình có thể giúp người đó hạnh phúc. 130 00:19:33,595 --> 00:19:37,406 Thực tập chánh niệm rất là cụ thể, 131 00:19:38,422 --> 00:19:43,483 tôi đã hướng dẫn để chế tác bốn yếu tố này 132 00:19:44,683 --> 00:19:48,710 để sự có mặt của mình trở thành sự có mặt có giá trị, 133 00:19:49,177 --> 00:19:52,509 và mình sẽ trở thành một người biết yêu thương một cách chân chính. 134 00:20:06,867 --> 00:20:08,385 Mình có phải là một người thực sự biết thương không ? 135 00:20:11,507 --> 00:20:13,624 Mình có thể tự trả lời câu hỏi này. 136 00:20:16,378 --> 00:20:19,247 Nếu mình có đủ bốn yếu tố trong tình thương của mình 137 00:20:19,247 --> 00:20:24,323 thì tình thương của mình là chân chính, và mình là một người thực sự biết thương. 138 00:20:31,783 --> 00:20:40,351 Và mình không cần phải dùng tất cả thời gian để chế tác bốn yếu tố này. 139 00:20:48,051 --> 00:20:52,630 Cả ngày dài nếu mình biết làm thế nào để theo dõi hơi thở vào, thở ra 140 00:20:53,412 --> 00:21:02,421 và thế là mọi thời điểm đều có thế giúp mình chế tác bốn nhân tố hạnh phúc. 141 00:21:13,095 --> 00:21:16,523 Tôi sẽ tóm tắt lại. 142 00:21:17,356 --> 00:21:21,387 Yêu thương, nghĩa là có mặt ở đó 143 00:21:26,151 --> 00:21:29,446 cho mình và cho người đó. 144 00:21:33,169 --> 00:21:35,340 Và nếu mình có đủ, 145 00:21:37,426 --> 00:21:41,584 nếu mình có bốn nhân tố này 146 00:21:42,352 --> 00:21:45,200 và mình có mặt 147 00:21:45,683 --> 00:21:49,528 thì mình có thể tặng cho người đó cả ngày. 148 00:21:59,085 --> 00:22:01,482 Câu linh chú đầu tiên của Làng Mai là: 149 00:22:01,935 --> 00:22:04,147 "Em ơi, tôi đang có mặt đây cho em" 150 00:22:08,926 --> 00:22:11,956 Nghĩa là tôi hoàn toàn có mặt. 151 00:22:12,656 --> 00:22:13,622 Tôi dành tặng 152 00:22:13,926 --> 00:22:18,151 sự có mặt đích thực cho em. 153 00:22:25,810 --> 00:22:26,841 Thực tập là 154 00:22:28,392 --> 00:22:30,355 khi người đó ở đó 155 00:22:32,272 --> 00:22:36,600 mình thở vào, thở ra một cách chánh niệm và 156 00:22:36,989 --> 00:22:40,596 mang tâm trí của mình quay về nhà với thân thể mình. 157 00:22:51,353 --> 00:22:57,549 Và khi mà mình hoàn toàn có mặt, mình tươi mát, mình an lạc 158 00:22:57,865 --> 00:23:02,758 Và rồi mình đi tới người đó, mình nhẩm câu linh chú thứ nhất 159 00:23:03,425 --> 00:23:05,673 "Em ơi, tôi đang có mặt ở đây cho em". 160 00:23:16,496 --> 00:23:25,653 Kể cả nếu người đó không ở đó, mình cũng có thể gửi câu linh chú qua email. 161 00:23:36,448 --> 00:23:41,575 Câu linh chú thứ hai của Làng Mai 162 00:23:44,921 --> 00:23:48,403 để nhận diện sự có mặt 163 00:23:49,533 --> 00:23:55,594 của người mình thương là một thứ rất quý giá với mình. 164 00:24:06,018 --> 00:24:08,700 Khi mình thực sự có mặt, 165 00:24:09,033 --> 00:24:11,846 mình công nhận 166 00:24:12,830 --> 00:24:16,396 sự có mặt của người mình thương. 167 00:24:24,750 --> 00:24:32,391 Câu linh chú như này "Em ơi, tôi biết em ở đó và tôi rất hạnh phúc" 168 00:24:38,702 --> 00:24:41,051 Đó là thực tập chánh niệm. 169 00:24:43,965 --> 00:24:49,174 Tôi biết rằng người thương của tôi đang ở đó. 170 00:24:51,408 --> 00:24:59,024 Đó là vì sao hạnh phúc có mặt bởi sự thấu hiểu. 171 00:25:12,269 --> 00:25:16,351 Đó là cách sử dụng năng lương chánh niệm để 172 00:25:17,533 --> 00:25:25,643 ôm lấy người mình thương, công nhận sự có mặt của người đó là một thứ vô cùng quý giá cho mình 173 00:25:36,123 --> 00:25:39,135 Nếu mình thực tập chánh niệm tốt, 174 00:25:39,435 --> 00:25:43,342 câu linh chú đó sẽ làm cho người đó hạnh phúc ngay tức khắc. 175 00:25:51,272 --> 00:25:56,799 Giả sử mình đang lái xe, và người mình thương ngồi cạnh mình 176 00:26:03,378 --> 00:26:06,574 Mình đang nghĩ tới mọi thứ 177 00:26:06,858 --> 00:26:09,689 các dự án của mình, nỗi sợ, cơn giận 178 00:26:10,058 --> 00:26:13,202 nhưng người đó không ở trong suy nghĩ của mình. 179 00:26:20,614 --> 00:26:25,174 Người đó thấy không được mình để ý tới, bị mình phớt lờ. 180 00:26:28,371 --> 00:26:35,745 Và một người sống như thế thì không thể hạnh phúc. 181 00:26:39,791 --> 00:26:42,504 Vì vậy yêu thương chân chính là luôn nhận ra 182 00:26:43,303 --> 00:26:46,832 sự có mặt của người mình thương. 183 00:26:53,894 --> 00:27:01,738 Mình có thể gửi email cho người đó nói rằng "Em ơi, tôi biết em ở đó và tôi rất hạnh phúc". 184 00:27:08,182 --> 00:27:14,308 Và những câu linh chú này mình không cần phải thực tập bằng tiếng Sanskrit hay Tây Tạng. 185 00:27:20,038 --> 00:27:21,884 Tiếng Ý là đủ tốt rồi. 186 00:27:23,634 --> 00:27:31,092 Nếu người đó không chú ý là mình có mặt, người đó không thực sự yêu thương mình. 187 00:27:36,017 --> 00:27:43,097 Và khi mà mình bị ngó lơ bởi người đó, thì mình không thấy mình được yêu thương. 188 00:27:51,056 --> 00:27:54,420 Đó là tại sao câu linh chú thứ hai 189 00:27:55,253 --> 00:27:57,384 là một phương pháp tuyệt vời 190 00:27:57,851 --> 00:28:00,167 để nhận ra sự có mặt của người mình thương 191 00:28:00,550 --> 00:28:02,345 và ôm người đó 192 00:28:03,186 --> 00:28:07,127 với năng lượng chánh niệm và hạnh phúc. 193 00:28:18,296 --> 00:28:23,422 Và thực tập đó sẽ cùng lúc giúp cả hai người hạnh phúc. 194 00:28:29,864 --> 00:28:33,197 Câu linh chú thứ ba của Làng Mai là 195 00:28:33,747 --> 00:28:42,835 "Em ơi, tôi biết em đang đau khổ, vì vậy mà tôi có mặt đây cho em" 196 00:28:54,476 --> 00:28:58,938 Bởi vì mình luôn luôn biết người mình thương có mặt 197 00:28:59,789 --> 00:29:05,839 nên khi có chuyện gì với người đó thì mình đều biết. 198 00:29:18,163 --> 00:29:22,591 Và điều đầu tiên mình có thể làm 199 00:29:23,575 --> 00:29:27,177 để giúp người đó bớt đau khổ 200 00:29:28,103 --> 00:29:29,890 là có mặt ở đó. 201 00:29:37,245 --> 00:29:46,768 Khi mình đau khổ và nếu người mình thương không biết thì mình sẽ đau khổ hơn. 202 00:29:54,346 --> 00:29:57,891 Vì thế mình có mặt ở đó với người đó, 203 00:29:58,624 --> 00:30:08,265 mình có thể nhìn vào những khó khăn, đau khổ của người đó. 204 00:30:18,089 --> 00:30:21,507 Mình phải học lắng nghe sâu, 205 00:30:27,092 --> 00:30:33,552 để có thể hiểu nguồn gốc sự đau khổ của người đó. 206 00:30:39,496 --> 00:30:46,149 Mình không nên nôn nóng giúp người đó bớt đau khổ ngay lập tức, 207 00:30:51,005 --> 00:30:54,512 mình không nên đề nghị quá nhiều thứ, 208 00:30:55,967 --> 00:30:57,513 mình nên lắng nghe người đó. 209 00:31:01,205 --> 00:31:04,936 Bước đầu của thực tập 210 00:31:05,255 --> 00:31:11,748 chỉ là ngồi im lặng cạnh người đó, dành sự có mặt của mình cho người đó. 211 00:31:20,565 --> 00:31:28,197 Bước thứ hai là lắng nghe đau khổ của người đó và cố gắng hiểu. 212 00:31:36,243 --> 00:31:42,103 Có một cách lắng nghe gọi là lắng nghe với tâm từ bi. 213 00:31:47,266 --> 00:31:55,380 Nếu mình thực tập lắng nghe với tâm từ bi thì người đó sẽ bớt khổ đau. 214 00:31:59,878 --> 00:32:01,827 Mình không phải làm gì nhiều, 215 00:32:04,040 --> 00:32:08,175 chỉ cần ở đó và hiểu đau khổ của người đó. 216 00:32:13,737 --> 00:32:16,632 Thưa đại chúng, chúng ta sẽ tiếp tục bài pháp thoại ngày mai.