WEBVTT 00:00:00.000 --> 00:00:05.000 Công việc của tôi xoay quanh những hành vi mà chúng ta thực hiện vô thức 00:00:05.000 --> 00:00:07.000 ở mức độ tập thể. 00:00:07.000 --> 00:00:09.000 Điều đó nghĩa là những hành vi 00:00:09.000 --> 00:00:10.000 mà chúng ta chối bỏ sự tồn tại của chúng 00:00:10.000 --> 00:00:16.000 cũng như những hành vi được thực hiện phía sau nhận thức hằng ngày của mỗi người. 00:00:17.000 --> 00:00:20.000 Là con người, chúng ta đều làm tất cả những điều này, mọi lúc, mọi ngày. 00:00:20.000 --> 00:00:22.000 Như khi anh cáu gắt với vợ 00:00:23.000 --> 00:00:24.000 vì đang điên tiết với một ai khác. 00:00:25.000 --> 00:00:28.000 Hay như khi đi tiệc bạn uống rất nhiều để bớt lo lắng. 00:00:28.000 --> 00:00:33.000 Hoặc bạn ăn nhiều hơn bình thường vì tâm trạng không tốt. 00:00:34.000 --> 00:00:36.000 Và khi chúng ta hành động như thế, 00:00:36.000 --> 00:00:40.000 khi 300 triệu người cùng thực hiện những hành vi vô thức, 00:00:40.000 --> 00:00:43.000 hậu quả sẽ là thảm họa 00:00:43.000 --> 00:00:45.000 mà không ai mong muốn. 00:00:45.000 --> 00:00:48.000 Và đó chính là điều tôi hướng tới với những tác phẩm nhiếp ảnh của mình. NOTE Paragraph 00:00:48.000 --> 00:00:52.000 Đây là một bức hình tôi mới hoàn thành 00:00:52.000 --> 00:00:53.000 khi nhìn từ xa, 00:00:53.000 --> 00:00:56.000 trông nó giống như một bức hoạt họa phong cách gothic hiện đại 00:00:56.000 --> 00:00:59.000 về một nhà máy đang xả chất gây ô nhiễm. 00:00:59.000 --> 00:01:01.000 Và nếu bạn nhìn gần hơn, 00:01:02.000 --> 00:01:06.000 nó bắt đầu trông giống hàng tá ống nước, giống một dụng cụ hóa học, 00:01:06.000 --> 00:01:09.000 hay một máy lọc dầu, hoặc có thể là một giao lộ cao tốc. 00:01:10.000 --> 00:01:11.000 Và khi nhìn thật gần, 00:01:11.000 --> 00:01:15.000 bạn nhận thấy chúng thực ra là rất nhiều cái cốc nhựa xếp lại với nhau. 00:01:16.000 --> 00:01:18.000 Trong thực tế, một triệu chiếc cốc, 00:01:18.000 --> 00:01:22.000 là số cốc nhựa được dùng trên các chuyến bay 00:01:23.000 --> 00:01:24.000 ở Mỹ mỗi 6 giờ đồng hồ. 00:01:24.000 --> 00:01:28.000 Chúng ta dùng 4 triệu cốc một ngày trên các chuyến bay, 00:01:29.000 --> 00:01:31.000 và tuyệt đại đa số không được tái chế. 00:01:31.000 --> 00:01:33.000 người ta không làm thế trong ngành hàng không. NOTE Paragraph 00:01:34.000 --> 00:01:36.000 Nhưng con số đó không thấm vào đâu 00:01:36.000 --> 00:01:38.000 so với số cốc giấy chúng ta dùng mỗi ngày 00:01:39.000 --> 00:01:42.000 và đó là 40 triệu cốc mỗi ngày cho các loại đồ uống nóng, 00:01:42.000 --> 00:01:43.000 phần lớn số đó là cà phê. 00:01:43.000 --> 00:01:46.000 Tôi không thể đưa 40 triệu chiếc cốc vào một khung hình, 00:01:46.000 --> 00:01:50.000 nhưng tôi có thể đưa vào 410,000 chiếc. 410.000 chiếc cốc trông như thế này. 00:01:51.000 --> 00:01:52.000 Đây là lượng cốc được sử dụng trong 15 phút. 00:01:52.000 --> 00:01:56.000 Và nếu ta có thể xếp ngần ấy chồng cốc trong đời thực, 00:01:56.000 --> 00:01:57.000 nó sẽ to cỡ này. 00:01:57.000 --> 00:01:59.000 Đây là số lượng cốc trong một giờ. 00:02:00.000 --> 00:02:01.000 Và đây là trong một ngày. 00:02:01.000 --> 00:02:03.000 Bạn có thể thấy mấy người tí hon ở góc dưới kia. 00:02:03.000 --> 00:02:05.000 Chỗ đấy cao xấp xỉ một tòa nhà 42 tầng. 00:02:05.000 --> 00:02:09.000 và tôi sẽ đặt tượng Nữ thần Tự do vào để tiện so sánh. NOTE Paragraph 00:02:11.000 --> 00:02:14.000 Về công lý, có một hiện tượng khác đang diễn ra trong xã hội chúng ta 00:02:14.000 --> 00:02:17.000 mà tôi thấy rất đang lo, đó là nước Mỹ hiện nay 00:02:17.000 --> 00:02:20.000 có phần trăm dân số trong tù lớn nhất 00:02:20.000 --> 00:02:22.000 so với mọi quốc gia trên thế giới. 00:02:23.000 --> 00:02:26.000 Cứ bốn người thì có một, bốn người trong tù thì có một người 00:02:26.000 --> 00:02:30.000 là người Mỹ, bị bỏ tù trong đất nước chúng ta. 00:02:31.000 --> 00:02:32.000 Và tôi muốn đưa ra con số cụ thể. 00:02:32.000 --> 00:02:36.000 Con số đó là 2,3 triệu người Mỹ phải vào tù năm 2005 00:02:36.000 --> 00:02:38.000 Kể từ đó nó đã tăng lên, nhưng chúng ta chưa có số liệu chính xác. 00:02:38.000 --> 00:02:41.000 Cho nên tôi muốn thể hiện 2.3 triệu bộ đồng phục trong tù, 00:02:42.000 --> 00:02:45.000 và trong bản in thật của cái này, 00:02:45.000 --> 00:02:48.000 mỗi bộ đồng phục dày bằng một đồng nickel. 00:02:48.000 --> 00:02:51.000 Chúng đều rất nhỏ, gần như không thể nhận ra đó là một miếng vải, 00:02:51.000 --> 00:02:54.000 và để in 2,3 triệu bộ đồng phục đòi hỏi một tấm vải in 00:02:55.000 --> 00:02:57.000 lớn hơn mọi thứ mà máy in trên thế giới có thể in ra. 00:02:57.000 --> 00:02:59.000 Vậy nên tôi đã phải chia chúng thành nhiều phần 00:02:59.000 --> 00:03:01.000 mỗi phần cao 3, 05m và rộng 7, 62m. 00:03:01.000 --> 00:03:05.000 Đây là tác phẩm đó dựng trong một phòng tranh ở New York; 00:03:06.000 --> 00:03:08.000 kia là bố mẹ tôi đang quan sát nó. 00:03:08.000 --> 00:03:10.000 (Tiếng cười) 00:03:11.000 --> 00:03:12.000 Mỗi lần nhìn vào tác phẩm này 00:03:12.000 --> 00:03:14.000 tôi luôn tự hỏi không biết mẹ tôi có thì thầm với bố tôi rằng 00:03:14.000 --> 00:03:16.000 "Cuối cùng thì thằng bé cũng gấp quần áo." 00:03:16.000 --> 00:03:17.000 (Tiếng cười) NOTE Paragraph 00:03:19.000 --> 00:03:21.000 Tôi muốn cho các bạn xem một số tác phẩm về nghiện hút. 00:03:21.000 --> 00:03:25.000 Và cái này là về nghiện thuốc lá. 00:03:25.000 --> 00:03:28.000 Tôi muốn thực hiện một tác phẩm thể hiện số người Mỹ 00:03:28.000 --> 00:03:30.000 chết vì hút thuốc. 00:03:30.000 --> 00:03:33.000 Hơn 400,000 người ở Mỹ chết 00:03:33.000 --> 00:03:35.000 vì hút thuốc mỗi năm. 00:03:35.000 --> 00:03:39.000 Vậy nên tác phẩm này được tạo bởi rất nhiều gói thuốc. 00:03:39.000 --> 00:03:40.000 Và, khi anh chầm chậm bước lùi lại, 00:03:40.000 --> 00:03:44.000 anh sẽ thấy đây là một bức họa của Van Gogh, tên là "Đầu lâu với Điếu thuốc." 00:03:44.000 --> 00:03:48.000 Một điều là là, ngày 11 tháng 9, 00:03:48.000 --> 00:03:50.000 khi thảm họa đó xảy ra, 3000 người Mỹ đã chết, 00:03:50.000 --> 00:03:52.000 các bạn có nhớ phản ứng của mọi người không? 00:03:53.000 --> 00:03:55.000 Nó vang dội toàn thế giới, 00:03:55.000 --> 00:03:58.000 và sẽ còn để lại âm vang cùng với thời gian. 00:03:58.000 --> 00:04:01.000 Trong 100 năm tới chúng ta vẫn sẽ nói về sự kiện đó. 00:04:01.000 --> 00:04:06.000 Tuy nhiên cùng trong ngày đó, 1,100 người Mỹ chết vì thuốc lá 00:04:06.000 --> 00:04:09.000 Và ngày sau đó, 1100 người Mỹ khác chết vì thuốc lá. 00:04:09.000 --> 00:04:12.000 Và mọi ngày sau đó, 1100 người Mỹ đã chết. 00:04:13.000 --> 00:04:15.000 hôm nay, 1100 người Mỹ đang chết vì hút thuốc. 00:04:15.000 --> 00:04:19.000 Và chúng ta không nói về chuyện đó, chúng ta gạt bỏ nó. 00:04:20.000 --> 00:04:22.000 Chiến dịnh vận động từ các công ty thuốc lá quá mạnh mẽ. 00:04:22.000 --> 00:04:24.000 Chúng ta gạt bỏ nó khỏi nhận thức. 00:04:26.000 --> 00:04:32.000 Và dù biết khả năng hủy hoại của thuốc lá, 00:04:32.000 --> 00:04:36.000 chúng ta vẫn tiếp tục để con cái 00:04:36.000 --> 00:04:39.000 bị ảnh hưởng bởi những tác động kêu gọi chúng hút thuốc. 00:04:39.000 --> 00:04:41.000 Đây là điều tác phẩm tiếp theo trình bày. NOTE Paragraph 00:04:42.000 --> 00:04:45.000 Chỉ là hàng lô lốc thuốc: 65 000 điếu thuốc 00:04:45.000 --> 00:04:47.000 bằng số trẻ vị thành niên 00:04:48.000 --> 00:04:51.000 bắt đầu hút thuốc trong tháng này, và mọi tháng trên nước Mỹ. 00:04:51.000 --> 00:04:55.000 Hơn 700000 trẻ em ở Mỹ dưới 18 tuổi 00:04:55.000 --> 00:04:57.000 bắt đầu hút thuốc mỗi năm. NOTE Paragraph 00:04:57.000 --> 00:05:02.000 Một đại dịch kỳ lạ khác ở Hoa Kỳ 00:05:03.000 --> 00:05:05.000 mà tôi muốn chỉ cho các bạn 00:05:05.000 --> 00:05:10.000 đó là hiện tượng lạm dụng thuốc kê sẵn. 00:05:11.000 --> 00:05:15.000 Đây là một bức ảnh tôi làm từ rất nhiều viên thuốc Vicodin -- 00:05:15.000 --> 00:05:17.000 thực ra tôi chỉ có một viên thôi 00:05:17.000 --> 00:05:19.000 nhưng đem chụp đi chụp lại hàng trăm lần. 00:05:19.000 --> 00:05:20.000 (Tiếng cười) 00:05:20.000 --> 00:05:23.000 Và khi các bạn lùi lại để thấy 213000 viên Vicodin 00:05:23.000 --> 00:05:26.000 đó cũng là số ca cấp cứu mỗi năm 00:05:27.000 --> 00:05:28.000 tại Mỹ 00:05:28.000 --> 00:05:33.000 do lạm dụng thuốc giảm đau 00:05:33.000 --> 00:05:34.000 và các loại thuốc chống căng thẳng. 00:05:34.000 --> 00:05:38.000 Một phần ba số ca sốc thuốc ở Mỹ -- 00:05:38.000 --> 00:05:41.000 bao gồm cocaine, ma túy, rượu, tất cả mọi thứ -- 00:05:41.000 --> 00:05:45.000 một phần ba số ca đó là sốc thuốc kê theo đơn. 00:05:46.000 --> 00:05:47.000 Một hiện tượng lạ. NOTE Paragraph 00:05:47.000 --> 00:05:51.000 Đây là tác phẩm tôi mới hoàn thành 00:05:51.000 --> 00:05:54.000 về một hiện tượng đáng tiếc khác. 00:05:54.000 --> 00:05:58.000 Nỗi ám ảnh với phẫu thuật nâng ngực. 00:06:00.000 --> 00:06:04.000 384,000 phụ nữ, phụ nữ Mỹ, năm ngoái 00:06:04.000 --> 00:06:08.000 đi phẫu thuật nâng ngực. 00:06:09.000 --> 00:06:13.000 Nó nhanh chóng trở thành phần quà tốt nghiệp trung học phổ biến nhất, 00:06:13.000 --> 00:06:17.000 tặng cho những cô gái chuẩn bị đi học đại học. 00:06:19.000 --> 00:06:22.000 Cho nên tôi đã tạo bức hình này từ búp bê Barbie, 00:06:22.000 --> 00:06:27.000 khi đứng lùi ra xa bạn sẽ thấy một hình hoa trang trí 00:06:27.000 --> 00:06:31.000 và khi đứng thật xa, bạn thấy 32,000 con búp bê, 00:06:31.000 --> 00:06:34.000 tượng trưng cho số ca phẫu thuật nâng ngực 00:06:34.000 --> 00:06:36.000 ở Mỹ mỗi tháng. 00:06:36.000 --> 00:06:41.000 Đa số những ca này cho phụ nữ dưới 21 tuổi. 00:06:42.000 --> 00:06:44.000 Điều lạ lùng là, chỉ có duy nhất một loại phẫu thuật thẩm mỹ 00:06:44.000 --> 00:06:48.000 phổ biến hơn nâng ngực, đó là hút mỡ, 00:06:48.000 --> 00:06:50.000 và phần lớn được thực hiện bởi đàn ông. NOTE Paragraph 00:06:50.000 --> 00:06:54.000 Tôi muốn nhấn mạnh rằng đây chỉ là những ví dụ 00:06:54.000 --> 00:06:57.000 tôi không trình bày chúng như những vấn đề lớn nhất. 00:06:57.000 --> 00:06:59.000 Đây chỉ là ví dụ mà thôi. 00:07:00.000 --> 00:07:04.000 Và lí do tôi làm việc này, đó là tôi sợ rằng 00:07:04.000 --> 00:07:07.000 hiện tại, chúng ta vẫn chưa cảm nhận đủ về nền văn hóa của bản thân. 00:07:08.000 --> 00:07:11.000 Dường như đang tồn tại một sự tê liệt trong nước Mỹ 00:07:11.000 --> 00:07:19.000 Chúng ta đã mất cảm giác về lòng quả cảm, sự phẫn nộ và nỗi đau đớn 00:07:19.000 --> 00:07:21.000 về những điều đang diễn ra trong xã hội hôm nay, 00:07:21.000 --> 00:07:22.000 những điều đang diễn ra trong đất nước này, 00:07:22.000 --> 00:07:24.000 những thứ xấu xa được thực hiện dưới danh nghĩa chúng ta trên toàn thế giớ. 00:07:24.000 --> 00:07:27.000 Chúng đã mất, những cảm xúc đó đã mất. 00:07:28.000 --> 00:07:31.000 Niềm hân hoan bản sắc văn hóa, niềm tự hào dân tộc đã không còn. 00:07:31.000 --> 00:07:34.000 Và một trong những nguyên nhân của việc này, tôi cho rằng 00:07:35.000 --> 00:07:39.000 đó là bởi mỗi chúng ta đang cố gắng vươn tới một thế giới quan khác, 00:07:39.000 --> 00:07:43.000 thế giới quan mà ta đang có gắng tạo ra trong trí óc 00:07:43.000 --> 00:07:45.000 tóm gọn mọi khía cạnh của vũ trụ, 00:07:45.000 --> 00:07:48.000 mọi mối liên kết giữa vạn vật: những tác động về mặt môi trường 00:07:48.000 --> 00:07:51.000 lên những nơi cách xa ta hàng ngàn dặm mà những thứ ta mua tạo ra; 00:07:51.000 --> 00:07:53.000 những tác động về mặt xã hội đến những vùng cách đây hàng vạn dặm 00:07:54.000 --> 00:07:57.000 mà những quyết định do chúng ta - những khách hàng tạo ra. NOTE Paragraph 00:07:57.000 --> 00:07:59.000 Trong khi chúng ta cố gắng xây dựng thế giới quan này, 00:07:59.000 --> 00:08:02.000 và cố gắng giáo dục bản thân về tầm vóc lớn lao của nền văn hóa Mỹ, 00:08:02.000 --> 00:08:07.000 lượng thông tin mà chúng ta phải xử lý là những con số kếch xù này: 00:08:08.000 --> 00:08:11.000 hàng triệu, hàng trăm triệu, 00:08:11.000 --> 00:08:13.000 hàng tỉ và giờ là hàng nghìn tỉ. 00:08:14.000 --> 00:08:16.000 Ngân sách của chính phủ Bush được tính bằng hàng nghìn tỉ, những con số mà 00:08:16.000 --> 00:08:19.000 bộ óc của ta không có khả năng hiểu. 00:08:20.000 --> 00:08:24.000 Chúng ta không thể thấy ý nghĩa của những con số khổng lồ này. 00:08:24.000 --> 00:08:27.000 Và đó là những điều tôi đang cố tạo ra với công việc của mình, 00:08:28.000 --> 00:08:29.000 đưa những con số này, những thống kê này 00:08:29.000 --> 00:08:34.000 từ dữ liệu khô khan đem dịch thành 00:08:34.000 --> 00:08:37.000 một ngôn ngữ hình ảnh đại chúng có thể cảm nhận được. 00:08:37.000 --> 00:08:41.000 Bởi tôi tin rằng, nếu chúng ta có thể thấu hiểu những vấn đề này, 00:08:41.000 --> 00:08:43.000 nếu chúng ta có thể hiểu những điều này một cách sâu sắc hơn, 00:08:43.000 --> 00:08:47.000 chúng sẽ trở nên quan trọng hơn đối với ta. 00:08:48.000 --> 00:08:49.000 Và nếu chúng ta có thể tìm ra điều đó, 00:08:49.000 --> 00:08:53.000 ta sẽ có thể tìm thấy trong mỗi chúng ta 00:08:54.000 --> 00:08:57.000 điều cần thiết để đối mặt với câu hỏi: 00:08:57.000 --> 00:08:59.000 Chúng ta thay đổi như thế nào? 00:09:00.000 --> 00:09:05.000 Đó, theo tôi, chính là câu hỏi mỗi người đều đang phải đối mặt: 00:09:05.000 --> 00:09:08.000 Chúng ta thay đổi như thế nào? Là một nền văn hóa chúng ta sẽ thay đổi thế nào 00:09:09.000 --> 00:09:13.000 và như thế nào mỗi người sẽ chịu trách nhiệm 00:09:13.000 --> 00:09:16.000 cho phần việc mà mình đảm trách trong toàn bộ lời giải, 00:09:17.000 --> 00:09:18.000 và đó cũng là hành động của chính mỗi người? NOTE Paragraph 00:09:18.000 --> 00:09:27.000 Tôi tin rằng các bạn không phải thấy xấu hổ 00:09:28.000 --> 00:09:30.000 khi nhìn thẳng vào những bất cập này. 00:09:30.000 --> 00:09:34.000 Tôi không buộc tội nước Mỹ. 00:09:34.000 --> 00:09:36.000 Tôi chỉ đơn giản cho rằng, đây là chính chúng ta bây giờ. 00:09:36.000 --> 00:09:38.000 Và nếu có những thứ trong văn hóa chúng ta 00:09:38.000 --> 00:09:39.000 mà ta không thích. 00:09:39.000 --> 00:09:41.000 khi đó ta luôn có một lựa chọn. 00:09:50.000 --> 00:09:55.000 Chúng ta thể hiện đạo đức của bản thân đến đâu, 00:09:55.000 --> 00:10:00.000 chúng ta bộc lộ đặc tính dân tộc đến đâu 00:10:02.000 --> 00:10:05.000 khi chúng ta đối diệnh với câu hỏi phải thay đổi như thế nào. 00:10:05.000 --> 00:10:11.000 Câu hỏi đá đã và đang định nghĩa mỗi chúng ta cũng như toàn dân tộc, 00:10:13.000 --> 00:10:16.000 và sẽ còn tiếp tục trong tương lai. 00:10:16.000 --> 00:10:23.000 Nó sẽ gây ảnh hưởng lớn đến chất lượng cuộc sống 00:10:23.000 --> 00:10:24.000 của hàng tỉ con người 00:10:24.000 --> 00:10:29.000 những ai sẽ thừa hưởng kết quả của những quyết định từ chúng ta. 00:10:33.000 --> 00:10:34.000 Không phải tôi đang nói một cách trừu tượng về điều này. 00:10:34.000 --> 00:10:43.000 Tôi đang nói -- chính chúng ta trong căn phòng này. 00:10:44.000 --> 00:10:46.000 Ngay trong giây phút này. NOTE Paragraph 00:10:46.000 --> 00:10:50.000 Cảm ơn và tạm biệt. 00:10:51.000 --> 00:10:57.000 (Vỗ tay)