(Thức chuông)
(Chuông)
Thưa thầy, thưa đại chúng
Con có một câu hỏi:
Thỉnh thoảng tận sâu nơi tâm con,
Con cảm thấy những nguồn năng lượng rất mạnh mẽ,
Đó là thứ gì đó mà con không thể thực sự làm chủ được.
Nó giống như... thứ gì đó
rất bùng cháy, rất sâu, rất mãnh liệt
Và con vẫn không thể kiểm soát được những nguồn
năng lượng đó một chút nào trong đời sống.
Và nó đưa con vào những nơi và những tình huống mà con không thể làm chủ được điều gì.
Rất mãnh liệt.
Bởi vì năng lượng đó quá mạnh,
nên con cảm thấy mình là nạn nhân của nó
Ví dụ, nếu con muốn biết
điều gì đó về thế giới,
Con đi du lịch, và con để năng lượng đó dẫn dắt mình
con đến một số nơi có chiến tranh hay những
điều rất tồi tệ.
có lẽ con không sẵn sàng để chấp nhận điều đó,
nhưng con có câu trả lời.
Năng lượng của con cho con câu trả lời.
Con biết là nó rất phức tạp (cười)
Và bây giờ con muốn làm chủ được nguồn
năng lượng mà con đang có.
Con ước rằng tâm con...
Con muốn trở thành một...
Con muốn hướng năng lượng đó
vào một cái đích đúng đắn.
Con cảm thấy mình quá nhỏ bé để làm điều đó,
bởi vì nguồn năng lượng đó là quá lớn.
Con cảm thấy năng lượng đó
không hề theo ý muốn của mình.
Và con không biết cách để hướng nó,
với tư cách là một con người của xã hội,
đến một điểm đích lớn, rõ ràng,
giống như làm một việc gì đó...
việc gì đó thật sự vững chãi, chắc chắn.
Con thử thực tập chánh niệm trong suốt quá trình đó,
và cố gắng hít thở thật sâu
và cứ để mọi thứ đến.
Nhưng con muốn biết là Thầy có lời khuyên nào
cho điều đó hay không ?
Con hy vọng là con đã trình bày rõ (cười).
Con cảm ơn.
Con có thể nhắc lại không ?
Tóm gọn lại ?
Người bạn của chúng ta nói rằng cô ấy có
một số năng lượng rất mạnh mẽ, rất sâu
ở bên trong cô
và thỉnh thoảng cô ấy cảm thấy rằng
cô ta đang ở trong sự khống chế
của năng lượng đó.
Nó dẫn dắt cô ấy làm việc này, việc kia
và đôi khi nó không dẫn cô ấy theo một hướng
đúng đắn nhất.
Và cô ấy muốn làm chủ nguồn năng lượng đó
một cách thành thạo hơn.
Cô ấy muốn mình có thể có một lựa chọn
sáng suốt hơn về hướng đi
và tập trung những năng lượng đó để
làm những việc đúng đắn và tích cực.
Cô ấy đang cố gắng thực tập chánh niệm
và hít thở khi nguồn năng lượng đến
nhưng cô vẫn cảm thấy mình
không thể điều khiển được nó.
Năng lượng đó có thể rất mạnh
và có lẽ chánh niệm của chúng ta
không đủ mạnh
và chúng ta muốn điều khiển...
Nhưng sự thực tập của Làng Mai là
không cố gắng điều khiển điều gì.
Bởi vì nếu bạn muốn điều khiển.
bạn đã, bằng cách nào đó
đàn áp
những gì bạn muốn điều khiển
Chánh niệm chỉ để nhận diện nó
như chính nó đang diễn ra,
mà không cố gắng điều khiển hoặc kiểm soát.
Trên tất cả, chúng ta dùng chánh niệm
của hơi thở và bước chân
để nhận diện năng lượng đó,
để gửi lời chào đến nó.
Đừng cố gắng điều khiển,
để đàn áp nó.
Và chúng ta nên biết rằng năng lượng đó
có thể được di truyền từ cha ta,
mẹ ta, hoặc tổ tiên của ta.
Đó là những gì chúng ta nhận được từ tổ tiên
và cũng từ xã hội của chúng ta.
Vì vậy ta muốn biết
nguồn gốc của năng lượng đó,
nó từ đâu đến,
từ đó ta có hứng thú với việc nhận diện
và thấu hiểu nó thay vì
điều khiển nó.
Và năng lượng đó có thể là tập khí,
một thói quen được hình thành
qua nhiều thế hệ,
lâu hơn nhiều so với thời gian
từ khi chúng ta sinh ra đến bây giờ.
Thói quen đó, cách suy nghĩ,
cách nói năng, hành động đó có thể đã tồn tại
từ rất lâu rồi.
Vì vậy, chúng ta đã thừa hưởng nó từ cha mẹ
và ông bà tổ tiên.
Những gì chúng ta phải làm là nhận diện
và chấp nhận nó như nó đang diễn ra
Và nếu chúng ta biết cách làm thế nào
để chấp nhận chúng như chúng đang là.
chúng ta sẽ cảm thấy khá hơn ngay lập tức.
Đừng cố gắng điều khiển.
Chỉ cần nhận diện, việc này gọi là
nhận diện đơn thuần.
Thờ vào, tôi nhận diện nó.
Và khi bạn nhận diện được nó như nó đang là,
nó không thể điều khiển bạn làm những việc
mà bạn không muốn làm nữa.
Bạn không cần phải loại bỏ nó.
Bạn không cần phải điều khiển nó.
Bạn không cần phải đàn áp nó.
Sự thật là nếu bạn duy trì sự nhận diện
như một thói quen
bạn sẽ có rất nhiều tự do.
Hai mươi năm trước
có một người Mỹ trẻ tuổi
thực tập tại Xóm Thượng
Một ngày nọ, anh ấy được sư anh nhờ
đi mua sắm cho tăng thân.
Chúng tôi đã tổ chức lễ Tạ ơn
Những nhóm người từ những
quốc gia khác nhau
phải nấu một món ăn,
để dâng lên bàn thờ tổ tiên.
Nhóm của những người Mỹ muốn làm
bánh Pumpkin, một món ăn
rất Mỹ.
Và nhóm những người Ý muốn nấu
một món ăn Ý,
Và chúng ta đặt những món ăn
lên bàn thờ tổ tiên.
Trong suốt buổi lễ đó chúng tôi đã tiếp xúc
được với tổ tiên bên trong chúng tôi.
Vì vậy người thanh niên trẻ được tăng thân
cử ra thị trấn gần bên để đi chợ.
Sau đó anh ấy kể cho chúng tôi rằng
khi anh ấy đến Saint Foy La Grande
đang mua sắm thì thình lình
anh thấy rằng anh đã
cố gắng đi chợ thật nhanh
để kết thúc công việc đó,
hăng hái để làm việc đó nhanh chóng
và để kết thúc những gì anh ấy phải làm.
Nhưng trong vài tuần trước đó
anh ấy chưa hề có cảm giác đó.
bởi vì anh ấy ở lại Xóm Thượng
và được che chở bởi
năng lượng tập thể của các sư anh, sư em
làm mọi việc một cách chậm rãi,
có chánh niệm
và thưởng thức những gì mình đang làm.
Vì vậy mà trong suốt hai tuần lễ
anh ấy đã làm rất tốt
việc đi, ngồi, nấu ăn,
với các sư anh, sư em tại Xóm Thượng.
Anh đã có thể làm việc một cách
chậm rãi , với chánh niệm đi kèm.
Mọi thứ đã diễn ra tốt đẹp,
Nhưng khi anh được gửi đến
Sainte Foy La Grande,
anh ấy đã chỉ có một mình.
Anh không được hướng dẫn và ôm ấp,
bằng năng lượng chánh niệm của tập thể
Đó là lý do mà anh ấy đã đánh mất mình
Tập khí cũ đã quay trở lại và
thúc đẩy anh ấy làm việc mua sắm nhanh hơn
để kết thúc công việc đó
Và đột ngột anh ấy đã nhớ và nhận ra
năng lượng làm anh ấy trở nên hối hả
và anh thình lình nhận ra,
đó là cách mà mẹ anh đã từng làm.
Bà ấy đã luôn như vậy.
Vì vậy trong khoảnh khắc anh thở vào và
nhận ra năng lượng của thói quen đó, anh nói:
" Chào Mẹ"
"Con biết mẹ ở đây, với thói quen của mẹ"
Bất chợt anh trở nên bình tĩnh trở lại
và tiếp tục làm công việc mua sắm trở lại
một cách có chánh niệm và có niềm vui.
Điều đó có nghĩa là tập khí
mỗi khi được nhận diện,
không thể thúc đẩy bạn
làm những việc bạn không muốn được nữa,
nói những gì bạn không muốn nói nữa.
Bởi vì rất nhiều người trong chúng ta
là nạn nhân của dạng năng lượng đó
Có những điều ta không muốn nói
Có những việc ta không muốn làm.
Chúng ta biết là nếu nói và làm như vậy
sẽ đem lại đau khổ cho ta và
cho những người khác.
chúng ta biết rất rõ điều đó.
Chúng ta không muốn nói hoặc làm như vậy.
Nhưng một khi tình huống xảy đến,
năng lượng của thói quen lại thúc đẩy
chúng ta nói hoặc làm như vậy.
Và sau khi ta đã làm xong
sau khi ta đã nói xong
chúng ta hối tiếc về điều đó.
ta vỗ lên ngực, bứt tóc và nói:
"Tôi đã biết là sẽ như vậy mà
Lẽ ra tôi không nên làm điều đó,"
"Lẽ ra tôi không nên nói điều đó,
nhưng vì sao tôi lại làm như vậy, lại nói như vậy ?"
Vì vậy tôi tự hứa với mình rằng lần tiếp theo
khi tình huống đó lại xảy ra.
tôi sẽ không làm như vậy nữa,
tôi sẽ không nói như vây nữa,
và bạn đã rất thật lòng...
và khi tình huống đó xảy đến
bạn lại làm giống hệt như vậy,
một lần nữa, lần nữa và lần nữa.
Đó là năng lượng của thói quen,
Cách thực tập của Làng Mai là dùng
hơi thở chánh niệm, bước đi chánh niệm
để nhận diện năng lượng đó.
Đừng cố gắng điều khiển nó.
Đừng cố gắng tiêu diệt nó.
Chỉ cần mỉm cười với nó và nói rằng :
"Chào bạn!"
"Người bạn cũ của tôi,
tôi biết rằng bạn đang ở đó."
"Bạn không thể thúc đẩy tôi làm việc đó nữa đâu."
"Bạn không thể bắt tôi nói điều đó lần nữa đâu."
Nhận diện đơn thuần mang đến cho bạn tự do
và nếu bạn tiếp tục thực tập như vậy
tập khí của bạn sẽ được chuyển hóa
dần dần, dần dần.
Nếu đó là năng lượng tốt,
tập khí tốt.
ta có thể giúp nó phát triển.
và nếu như chúng ta có một mục đích
cho cuộc đời của chúng ta,
nếu chúng ta có một ý muốn, một ước muốn
để chuyển hóa chính chúng ta
và để giúp đỡ mọi người
để họ bớt khổ đau hơn,
Nếu chúng ta biết được chính xác
những gì chúng ta muốn làm,
từ đó ta sẽ nuôi dưỡng sự sẵn lòng đó.
Và nếu ta giữ chí nguyện đó sống mãi,
ta nhắc nhở mình về chí nguyện đó mỗi ngày
thì sau đó những loại năng lượng khác
có thể dùng để nuôi dưỡng chí nguyện này.
Đó là một cách để nuôi dưỡng,
gọi là chí nguyện,
một ý định tốt.
Một người với một ý định tốt
sẽ tạo ra năng lượng tốt cho người ấy
và cho thế giới,
và anh ấy hoặc cô ấy sẽ có thể
dùng những năng lượng trong mình
để phục vụ cho mục đích đó
Câu trả lời có hai khía cạnh :
Mặt đầu tiên là để nhận diện
và mặt còn lại là để hướng nó đi theo hướng
mà ta muốn nó phục vụ
(Thức chuông)
(Chuông)