-
Title:
Andrea Zittel: "Toa Cắm Trại" | ART21 "Độc Quyền"
-
Description:
Tập #214: Video kì này là về Andrea Zittel với dự án "Toa Cắm Trại" (2004-nay) - một dãy khoang nằm ngủ được sắp xếp trong khu đất của cô ở Joshua Tree,California.Cứ hai lần một năm,lúc thời tiết ở sa mạc dịu hơn,cô lại để cho các họa sĩ,nhà leo núi và các nhà nghiên cứu vào lưu trú trong khu Cắm Trại nằm sát bên nhà và studio của cô.Khu Cắm Trại là sự kết hợp giữa không gian chung và riêng,được thiết kế cho cả việc giao tiếp với cộng đồng và sự khám phá riêng bản thân mỗi người. "Mỗi người đều có ước mơ riêng về sa mạc;ước mơ của tôi là được sống trên lãnh thổ của người ngoài hành tinh",Zittel đã nói như thế khi mô tả khu Cắm Trại mang một "vẻ đẹp tiên phong giả tưởng".
Andrea Zittel chuyển hóa tất cả các thiết yếu trong cuộn sống,từ việc ăn,ngủ ,tắm gội đến giao tiếp thành những thí nghiệm đầy nghệ thuật.A-Z Tây của Zittel,một khu phức hợp nhà ở và studio làm việc rộng 35 acre ở miền sa mạc của California,là sân chơi cho các họa sĩ thử nghiệm những bức điêu khắc mới mẻ,lắp ráp và các dự án đồ họa.
Nếu bạn muốn biết thêm về Andrea:
http://www.art21.org/artists/andrea-zittel
-
[Andrea Zittel: "Toa Cắm Trại"]
-
[NỮ #1] Tôi chỉ mới ở đây 1 tuần,
-
nhưng tôi muốn ở thêm tuần nữa.
-
Tôi cho rằng đó là
khoảng thời gian hợp lí.
-
Những gì tôi làm phần lớn
có liên quan đến phong cảnh
-
Đối với tôi nó như một
hoạt động nghiên cứu vậy.
-
Người ta đến với sa mạc vì nhiều lí do
-
Và từ trước đến nay điều đó luôn đúng.
-
Sẽ có những lúc cả nhóm
rủ nhau cùng đi leo dốc,
-
hay nấu ăn cùng nhau.
-
Nhưng thường thì mỗi người
sẽ rúc vào góc riêng của họ,
-
điều khiến cho thiết kế của các trạm
nghỉ kiểu toa tàu thế này trở nên thú vị.
-
Bạn sẽ có được sự riêng tư
mình muốn có
-
mà không làm cho bạn trông như
một kẻ tách biệt khỏi nhóm.
-
[TIẾNG CƯỜI]
-
[NỮ #2] Ai đó ăn thử món kia nào!
-
[NỮ #1] Tôi sẽ ăn cái đó.
-
[NỮ #2] Chắc chứ?
-
[NỮ #1] Vâng.
-
[NỮ #2] Tôi còn một củ hành
với vài quả táo.
-
[NỮ #3] Tôi ghen tị đấy...[CƯỜI]
-
Tôi nghĩ cô ấy đã tận dụng
không gian này một cách thông minh.
-
Bên cạnh đó đây cũng là
một mô hình rất thú vị.
-
Khu này riêng tư
-
Là khu dân cư tự phát.
-
Nhưng cô ấy mở cửa 2 lần một năm
để đón khách tới.
-
Và tôi nghĩ đây là một
ý tưởng độc đáo để cho
-
các họa sĩ và những người sáng tạo
gặp gỡ và làm việc với nhau
-
trong một môi trường không
hề có sự cạnh tranh.
-
[NỮ #1] Tôi đi leo núi khá nhiều.
-
và cũng làm vài đoạn phim.
-
và đọc vài thứ.
-
À , tôi cũng đang viết một bài báo nữa
-
Phải nói Andrea vô cùng rộng lượng
khi cô ấy nói cho tôi nơi này.
-
[NỮ #2] Sự hào phóng không phải
lúc nào cũng có.
-
nhất là về đất đai lúc này,
-
nên tôi thấy nó khá là mới mẻ.
-
[ZITTEL] Vấn đề lúc này
-
là giấy bị dính dưới các chữ.
-
Tôi rất để tâm đến giới hạn tinh thần
-
và ý nghĩ phải hình dung ra
tất cả mọi thứ ngay từ đầu.
-
Đã có hai phiên bản của toa nghỉ.
-
Ở phiên bản đầu tiên,tôi đã phải
đưa cho bạn bè mình
-
và những đối tác
-
những người sẽ đến đây để
ở một thời gian.
-
Nhưng chỉ có một người đi
tham quan các toa nghỉ,
-
và họ sẽ bố trí nó lại.
-
Trong trường hợp đó , ở mỗi toa nghỉ
đều là tự phục vụ
-
và nó còn có cả lò cắm trại bên trong.
-
Sau đó,chúng tôi quyết định bỏ nó ra
-
vì những chi tiết đều lần lượt rơi ra.
-
Từ đó mô hình này cũng được
đưa đến các triển lãm.
-
Và chúng tôi đã làm nên nó...
-
Theo kiểu cơ bản nhất,
-
và giống như bản vẽ của tôi.
-
[NỮ #3] Ở hai bên đều có khóa cài để mở
-
Trên có vài sợi dây để bạn treo quần áo
-
Đằng sau cũng có một cánh cửa có khóa,
-
giúp thoáng khí nhanh chóng.
-
Bạn cũng có thể để cửa mở khi ngủ.
-
Thường thì tôi sẽ đóng lại vì khá lạnh.
-
Ngoài ra còn có kệ để
để tất cả những gì bạn cần.
-
Và nó chỉ có thế thôi!
-
[NỮ #2] Tôi nhìn vầng trăng tròn
vành vạnh trên bầu trời
-
suốt cả buổi tối nọ.
-
Bạn nằm bên trong và có thể
nhìn thấy cảnh bên ngoài
-
như được đóng khung bởi
thiết kế của Andrea
-
theo một cách rất sáng suốt
và hoàn toàn có chủ đích.
-
[ZITTEL] Chúng tôi hiện có một
nhà bếp công cộng
-
các vòi tắm ngoài trời,
-
và nhà vệ sinh phân hủy.
-
Ở đây có lối sống theo kiểu
cộng đồng,dã chiến
-
nhưng nó ổn chỉ vì có
trong một thời gian ngắn.
-
nên chúng tôi có gởi trước bản hướng dẫn
trước khi mọi người đến đây.
-
Okay,giờ nếu cô muốn làm theo Dean
và làm như thế với mỗi cái--
-
một lớp đôi.
-
Và,nếu cô muốn,cô cũng có thể lấy nó
-
và dán khoảng chừng bốn inch
vào các mép.
-
Theo như tôi thấy thì
Toa Cắm Trại đang
-
dần lôi kéo mọi người vào lưu trú.
-
Chúng tôi hay nói nó là sự kết hợp
giữa nơi lánh nạn và khu dân cư
-
và một bãi cắm trại bình thường.
-
Sẽ là một thiệt thòi lớn nếu chúng tôi
tạo ra
-
một khu nhà ở nghệ thuật khác trong
khi đã có quá nhiều nơi như vậy.
-
Mỗi người đều có ước mơ
về sa mạc của riêng họ.
-
Và của tôi là sống ở một nơi
của người ngoài hành tinh.
-
Khi NASA tìm kiếm sự sống trên sao Hỏa,
-
họ có một trạm trong sa mạc Mojave
-
và tôi luôn nghĩ điều đó rất thú vị,
-
như kiểu cái vùng đất đó đã được chọn
-
để trở thành tiêu biểu
của một hành tinh khác.
-
Tôi nghĩ vẻ đẹp của những thứ này
giống như
-
vẻ đẹp của sự tiên phong giả tưởng.
-
Tôi không biết tôi có cho
là nó đẹp lúc này,
-
bởi nó luôn thay đổi.
-
Ông bà cố tôi là người
đầu tiên đến đây,
-
và họ sống tại Thung lũng Imperial.
-
Nhiệt độ ở đó phải hơn ở đây 10 độ--
-
nơi này cũng khá nóng.
-
Hễ lúc nào tôi muốn than vãn,tôi
luôn nghĩ về thời đó.
-
Ông bà sống trong
một túp lều,
-
tôi đoán họ đổ
nước hết lên túp lều,
-
để làm dịu mọi thứ.
-
Thật vui,tôi sẽ khó chịu
khi ai đó nói chẳng có gì ở đây.
-
[ZITTEL] Ok!
-
[NỮ #2] Cảm ơn!
-
[ZITTEL]Ừa.
-
[NỮ #2] Nơi này rất kì diệu và tuyệt vời.
-
[ZITTEL] Vui được gặp các bạn!
-
[NỮ #2] Chị cũng vậy,thật vinh dự.
-
[ZITTEL] Bye!
-
[NỮ #3] Vui được gặp chị!
-
Cảm ơn chị rất nhiều.
-
Thật là vui.
-
[ZITTEL] Đi vui nhé!Chào!
-
[ZITTEL] Nhưng có gì đó
về cái không gian này
-
mà tôi nghĩ đã kéo
mọi người đến thử
-
và tạo dựng cách sống cho riêng mình.