WEBVTT 00:00:06.823 --> 00:00:09.326 Các bạn không hiểu tôi nói gì cả có đúng không ? 00:00:09.326 --> 00:00:10.725 ( cười) 00:00:10.725 --> 00:00:13.318 Ở Ấn Độ, hiện có 63 triệu người khiếm thính 00:00:13.318 --> 00:00:17.001 Họ phải sống năm này qua tháng nọ trong cõi tịch mịch không âm thanh 00:00:17.001 --> 00:00:19.896 cố tìm cách hiểu một thế giới mà họ không thể nghe gì từ đó 00:00:20.436 --> 00:00:23.207 sống âm thầm trong sự dửng dưng và lãng quên của xã hội 00:00:23.207 --> 00:00:25.643 khi sinh ra môt đứa bé " không bình thường" 00:00:26.000 --> 00:00:27.919 các bậc phu huynh chạy đôn chạy đáo 00:00:27.919 --> 00:00:30.953 cố gắng tìm hiểu phải nuôi đứa bé ấy như thế nào 00:00:30.953 --> 00:00:33.892 và họ được thông báo " Dù con cô không thể nghe" 00:00:33.892 --> 00:00:36.280 nhưng mà thanh quản vẫn hoạt động 00:00:36.280 --> 00:00:38.396 dây thanh âm vẫn hoạt động 00:00:38.396 --> 00:00:41.239 thằng bé vẫn có thể tập nói được 00:00:41.239 --> 00:00:45.893 thế là họ bắt đầu một cuộc hành trình hàng năm trời 00:00:45.893 --> 00:00:50.163 dạy đứa con phát âm những từ nó không thể nghe 00:00:50.893 --> 00:00:54.283 ngay cả với gia đình, đứa bé ấy muốn 00:00:54.283 --> 00:00:56.309 nói chuyện với cha mẹ 00:00:56.309 --> 00:00:59.930 nó muốn tham gia vào cuộc đối thoại cùng gia đình 00:00:59.930 --> 00:01:03.920 mà không thể. Và nó không hiểu tại sao không ai lắng nghe nó 00:01:04.620 --> 00:01:06.732 Vậy nên nó thấy thật cô đơn và bất lực 00:01:06.732 --> 00:01:09.923 trước một kỹ năng hết sức cần thiết khi chúng ta trưởng thành 00:01:09.923 --> 00:01:14.464 Khi nó đến trường nó nghĩ " ah, hi vọng mọi thứ sẽ khác" 00:01:14.464 --> 00:01:17.371 Và nó thấy cô giáo mở miệng và khép miệng 00:01:17.371 --> 00:01:19.827 rồi viết những thứ lạ lẫm lên bảng 00:01:19.827 --> 00:01:22.880 nó không hiểu được vì nó không nghe thấy 00:01:22.880 --> 00:01:26.997 nó chép lại tất cả, và học thuộc lòng cho mỗi kỳ thi 00:01:26.997 --> 00:01:31.474 bằng cách học vẹt này công thêm sự chiếu cố của thầy cô. Nó học hết lớp 10 00:01:31.474 --> 00:01:34.704 Cơ hội việc làm nào cho nó đây? 00:01:34.704 --> 00:01:38.230 Đây là một đứa trẻ thực chất đã chẳng nhận được sự giáo dục gì 00:01:38.230 --> 00:01:41.483 Những chữ cái, tư vựng chứa trong 30 đến 40 chữ 00:01:41.483 --> 00:01:46.162 Nó cảm thấy bấp bênh, và chắc chắn đã tức giận với cả thế giới nữa 00:01:46.162 --> 00:01:49.117 cái hệ thống mà đã khiến cho nó thấy mình tật nguyền 00:01:49.117 --> 00:01:53.283 Nó sẽ làm việc ở đâu? phục dịch và những công việc không cần tay nghề 00:01:53.283 --> 00:01:56.172 thường xuyên bị bóc lột 00:01:56.179 --> 00:02:02.037 Đó là khởi nguồn chuyến đi " tái sinh" của tôi và năm 2004. Như Kelly đã nói, tôi không có 00:02:02.037 --> 00:02:04.440 Tôi không có thành viên gia đình nào bị điếc 00:02:04.440 --> 00:02:07.546 chỉ như một sự thúc đẩy lạ lùng và không dựa trên lý trí 00:02:07.546 --> 00:02:09.992 Tôi nhảy vào thế giới này và học ngôn ngữ dấu hiệu 00:02:09.992 --> 00:02:13.750 lúc đó, có rất nhiều thử thách không ai muốn, không ai biết 00:02:13.750 --> 00:02:17.145 " Cô muốn học gì vậy, Ruma?" " Đó mà gọi là ngôn ngữ à?" 00:02:17.145 --> 00:02:22.285 Thế nhưng, học ngôn ngữ dấu hiệu đã mở ra cánh cửa cuộc đời tôi đến với một cộng đồng 00:02:22.285 --> 00:02:24.905 bên ngoài thì im lặng nhưng bên trong đong đầy 00:02:24.905 --> 00:02:28.477 khát khao và tò mò của một người học bằng mắt 00:02:28.477 --> 00:02:31.141 và tôi đã nghe họ kể đến những điều họ muốn làm 00:02:31.141 --> 00:02:38.612 Một năm sau, 2005, với số tiền tiết kiệm vỏn vẹn 5000 đô la 00:02:38.612 --> 00:02:42.440 từ một hợp đồng bảo hiểm đáo hạn Tôi khởi nghiệp trung tâm này 00:02:42.440 --> 00:02:46.120 trong một căn hộ 2 phòng ngủ nhỏ với chỉ 6 học sinh 00:02:46.120 --> 00:02:48.844 và tôi dạy chúng tiếng Anh bằng ngôn ngữ cử chỉ 00:02:49.597 --> 00:02:53.000 Những thử thách và mục tiêu lúc đó là 00:02:53.000 --> 00:02:56.116 làm sao để những đứa trẻ chỉ mới tốt nghiệp phổ thông 00:02:56.116 --> 00:02:58.360 có thể xin được việc làm ở các công ty 00:02:58.360 --> 00:03:03.119 những công việc đem lại tự tôn trọng và chứng minh điếc không có nghĩ là dốt 00:03:03.916 --> 00:03:08.393 vậy nên, những thử thách đó vô cùng lớn những học sinh khiếm thích đã ròng rã ngồi như thế 00:03:08.393 --> 00:03:10.629 suốt bao nhiêu năm trong sự chán nản và tăm tối 00:03:10.629 --> 00:03:14.094 Họ cần phải tin vào chính mình Phụ huynh họ cần được thuyết phục 00:03:14.094 --> 00:03:16.689 rằng đứa trẻ này không điết và dốt 00:03:16.689 --> 00:03:19.366 và nó có thể đứng trên đôi chân của nó 00:03:19.366 --> 00:03:20.643 nhưng quan trọng hơn hết 00:03:20.643 --> 00:03:23.519 liệu những nhà tuyển dụng sẽ tuyển dụng một người câm 00:03:23.519 --> 00:03:26.987 điết và không biết đọc hay viết gì cả 00:03:26.987 --> 00:03:30.735 Tôi đã ngồi lại với những người bạn trong một công ty 00:03:30.735 --> 00:03:34.513 và kê cho họ nghe câu chuyện về khiếm thính là như thế nào 00:03:34.513 --> 00:03:39.189 Và tôi đã biết được rằng có những khu trong những công ty 00:03:39.189 --> 00:03:43.077 dành cho những người câm điết làm việc về lĩnh vực giá trị gia tăng 00:03:43.077 --> 00:03:45.862 và với nguồn vốn hạn hẹp chúng tôi đã lập nên chương trình 00:03:45.862 --> 00:03:49.187 dạy nghề cho người khiếm thính đầu tiên trong cả nước 00:03:49.455 --> 00:03:54.240 tìm kiếm người dạy là một vấn đề, nên tôi tự mình dạy những đứa trẻ 00:03:54.240 --> 00:03:56.800 những học sinh, để trở thành những giáo viên cho người khiếm thính 00:03:56.800 --> 00:04:00.759 và họ đã đảm đương công việc với tin thần trách nhiệm và niềm kiêu hãnh to lớn 00:04:00.759 --> 00:04:07.328 nhưng, những nhà tuyển dụng vẫn hoài nghi giáo dục, bằng cấp, chỉ học hết lớp 10 00:04:07.328 --> 00:04:09.053 " không, không không, Ruma chúng tôi không thể thuê anh ta" 00:04:09.053 --> 00:04:10.387 Đó là một vấn đề lớn 00:04:10.387 --> 00:04:12.492 " và thậm chí, nếu chúng tôi tuyển anh ấy" 00:04:12.492 --> 00:04:14.822 " làm sao mà giao tiếp với anh ấy đây? anh ta không biết đọc viết gì." 00:04:14.822 --> 00:04:16.352 "lại không nghe nói được" 00:04:16.352 --> 00:04:19.880 Tôi liền bảo họ" Xin anh hãy giải quyết từng thứ một thôi" 00:04:20.592 --> 00:04:23.086 Anh biết là, chúng ta nên quan đến việc nào anh ấy làm được 00:04:23.086 --> 00:04:26.231 Anh ấy là một người học bằng thị giác tuyệt vời, anh ấy có thể làm việc và... 00:04:26.231 --> 00:04:29.950 nếu mọi chuyện tốt đẹp, tuyệt, hoặc không, ít nhất chúng ta đã biết được 00:04:29.950 --> 00:04:34.826 Tôi muốn chia sẽ một câu chuyện về Vushi Kapoor 00:04:34.826 --> 00:04:39.132 anh ấy đến vào năm 2009 và không biết bất kỳ một loại ngôn ngữ nào 00:04:39.132 --> 00:04:41.242 anh ấy thậm chí không biết ngôn ngữ cử chỉ 00:04:41.242 --> 00:04:44.756 tất cả những gì anh ta thấy, nhận thức là thông qua đôi mắt 00:04:44.756 --> 00:04:46.799 mẹ của anh hoàn toàn tuyệt vọng và bà nói 00:04:46.799 --> 00:04:49.791 " Ruma, cô làm ơn giữ nó trong trung tâm hai tiếng đồng hồ được không?' 00:04:49.791 --> 00:04:52.163 Tôi đã rất khó khăn để dạy anh ta 00:04:52.163 --> 00:04:54.471 các bạn biết đấy, dạy anh ta 24 tiếng một ngày 00:04:54.471 --> 00:04:57.796 vậy nên tôi nói" à, đươc thôi" thì cũng như các dịch vụ cấp tốc thôi 00:04:57.796 --> 00:05:02.830 Chúng tôi đã trải qua 1 năm rưỡi đầy nhọc nhằn 00:05:02.830 --> 00:05:07.054 để giúp Vishu học ngôn ngữ khi anh ta bắt đầu giao tiếp và 00:05:07.054 --> 00:05:10.704 anh ấy đã ý thức được về bản thân và anh ấy hiểu rằng có những thứ.... 00:05:10.704 --> 00:05:13.567 ý tôi là anh ấy không thể nghe nhưng, đúng là anh ta có thể làm rất nhiều thứ 00:05:13.567 --> 00:05:16.416 anh ấy hiểu ra rằng anh thích làm việc với máy tính 00:05:16.416 --> 00:05:18.383 chúng tôi động viên anh, cho anh động lực 00:05:18.383 --> 00:05:22.777 và để anh tham gia vào chương trình IT Anh ấy đã vượt qua hết các bài kiểm tra, 00:05:22.777 --> 00:05:25.551 tôi đã rất lo lắng nhưng môt con đường đã mở ra 00:05:25.571 --> 00:05:28.498 trong lĩnh vực quản trị dữ liệu một công ty I.T nổi tiếng 00:05:28.498 --> 00:05:31.997 tôi đã nói rằng để cho anh ta cọ xát và học hỏi lấy chút kinh nghiệm 00:05:31.997 --> 00:05:34.880 " Hãy để Vishu đến phỏng vấn 00:05:34.880 --> 00:05:38.102 Vishu đã đến và làm tất cả những bài kiểm tra kỹ thuật 00:05:38.102 --> 00:05:42.284 Lúc đó thậm chí tôi đã nói " Chắc anh ta chỉ trụ được 00:05:42.284 --> 00:05:44.182 nhiều lắm là 6 tháng" 00:05:44.182 --> 00:05:46.371 Nhưng giờ đã 1 năm rưỡi 00:05:46.371 --> 00:05:49.579 Vishu vẫn ở đó và không chỉ vậy 00:05:49.579 --> 00:05:52.637 " ôi, anh chàng tội nghiệp khiếm thính" 00:05:52.637 --> 00:05:58.105 Anh ấy thằng giải Laurels dành cho nhân viên xuất sắc nhất tháng, đến 2 lần. 00:05:58.105 --> 00:06:00.785 ( vỗ tay) 00:06:00.785 --> 00:06:04.191 và tôi muốn chia sẽ với các bạn là, ngày nay, chỉ 1 năm rưỡi 00:06:04.191 --> 00:06:07.600 để dạy một người khiếm thính 00:06:07.600 --> 00:06:10.087 hòa nhập vào thế giới của chúng ta 00:06:10.087 --> 00:06:15.465 trong thời gian chỉ 6 năm. ngày nay, 500 học sinh tuyệt vời của tôi 00:06:15.465 --> 00:06:20.198 đang làm việc cho những tổ chức hàng đầu trong lĩnh vực công nghiệp 00:06:20.198 --> 00:06:24.379 trong thiết kế đồ họa, quản trị dữ liệu của các tổ chức phần mềm 00:06:24.379 --> 00:06:27.560 trong bệnh viện trong tất cả những ngành nghề 00:06:27.560 --> 00:06:30.531 bảo vệ, ngân hàng 00:06:30.531 --> 00:06:33.894 cả bán lẻ, và dịch vu khách hàng 00:06:33.894 --> 00:06:35.676 ( vỗ tay) 00:06:35.676 --> 00:06:39.728 Trực tiếp tiếp xúc như các bạn và tôi trong KFC trong quán cà phê 00:06:39.728 --> 00:06:42.053 Tôi chỉ mới kể được một phần 00:06:42.053 --> 00:06:43.768 vâng, cơ hội luôn hiện hữu 00:06:43.768 --> 00:06:48.174 chỉ cần thay đổi một chút ở cách nhìn 00:06:48.174 --> 00:06:49.444 Cám ơn rất nhiều 00:06:49.444 --> 00:06:56.138 ( vỗ tay) 00:07:02.046 --> 00:07:06.374 đây có nghĩa là " vỗ tay" trong ngôn ngữ dấu hiệu quốc tê 00:07:06.374 --> 00:07:09.356 Cám ơn rất nhiều