Viện bảo tàng: cả những thứ tầm thường cũng cần được tôn vinh
-
0:01 - 0:05Sự đại diện là quan trọng
-
0:05 - 0:10Sự đại diện chân thật
cho phụ nữ cũng là quan trọng -
0:10 - 0:14Tôi cho rằng, từ lâu,
đại diện của phụ nữ trong mắt công chúng -
0:14 - 0:17bị đóng khung trong ngôn ngữ
của người phi thường. -
0:17 - 0:20Đây là người phụ nữ Mỹ đầu tiên
tự thân trở thành triệu phú: -
0:20 - 0:23Madam C.J. Walker...
-
0:23 - 0:27Đây là những bộ váy
của đệ nhất phu nhân Mỹ ... -
0:27 - 0:30Shirley Chisholm,
người phụ nữ đầu tiên -
0:30 - 0:33tham gia ứng cử tổng thống
của Đảng Dân Chủ -
0:33 - 0:36(Vỗ tay)
-
0:36 - 0:37Là quản lý bảo tàng,
-
0:37 - 0:40tôi hiểu vì sao những câu chuyện này
lại cuốn hút đến vậy. -
0:40 - 0:44Những phụ nữ phi thường này
truyền cảm hứng và đầy khát vọng. -
0:44 - 0:47Nhưng những câu chuyện đó
vẫn còn hạn chế. -
0:47 - 0:51Về bản chất, điều phi thường
thì không mang tính biểu trưng, -
0:51 - 0:53không mang tính đại diện.
-
0:53 - 0:57Những câu chuyện đó không tạo nền tảng
để thống nhất lịch sử của phụ nữ, -
0:57 - 1:00và không phản ánh
thực tế cuộc sống hàng ngày. -
1:00 - 1:04Nếu áp dụng
khái niệm cơ bản -
1:04 - 1:06rằng phụ nữ là con người,
-
1:06 - 1:09sẽ dễ dàng thể hiện được
họ là những người -
1:09 - 1:13gần gũi, đa dạng và hiện hữu.
-
1:13 - 1:17Trong cuộc sống hằng ngày
xuyên suốt lịch sử, -
1:17 - 1:20phụ nữ tồn tại một cách tích cực --
-
1:20 - 1:24đó không phải là một cách nói
mà là sự thật. -
1:24 - 1:28Vượt lên trên chân dung
chuẩn xác về loài người, -
1:28 - 1:31bao gồm việc phụ nữ được xem
như sự hiện hữu thường nhật -
1:31 - 1:36của gần 3.8 tỷ người
trên hành tinh này. -
1:36 - 1:41Cảnh phim tai tiến trong bảo tàng
của "Black Panther", -
1:41 - 1:44người quản lý da trắng giải thích sai
-
1:44 - 1:46cho nhân vật
do Michael B. Jordan thủ vai, -
1:46 - 1:49về một cổ vật đến từ
chính nền văn hóa của anh. -
1:49 - 1:53Cảnh phim này gây tranh cãi
trong giới làm bảo tàng -
1:53 - 1:58về việc ai đang định hình
những câu chuyện và thành kiến như thế. -
1:58 - 2:01Viện bảo tàng thực tế được đánh giá
-
2:01 - 2:05là những nguồn thông tin
đáng tin cậy nhất ở Mỹ, -
2:05 - 2:08với hàng trăm triệu lượt khách
từ khắp nơi trên thế giới, -
2:08 - 2:11đúng ra, ta nên kể lại lịch sử
một cách chính xác -
2:11 - 2:14nhưng lại không làm.
-
2:14 - 2:17Có một phong trào
từ bên trong các viện bảo tàng -
2:17 - 2:19để chống lại thành kiến này.
-
2:19 - 2:23Người ta đơn giản cho rằng
viện bảo tàng không trung lập. -
2:23 - 2:25Bảo tàng mang tính mô phạm.
-
2:25 - 2:28Qua sự trưng bày nghệ thuật
và vật thể, -
2:28 - 2:31ta có thể khuyến khích sáng tạo
và cổ vũ sự đa dạng, -
2:31 - 2:35nhưng ta có lỗi trong việc
giới thiệu lịch sử một cách sai lầm. -
2:35 - 2:40Lịch sử lấy đàn ông làm trung tâm đã
khiến lịch sử của phụ nữ ta bị chôn giấu. -
2:40 - 2:45Và sự tồn tại khó tin
của phụ nữ, -
2:45 - 2:48đặc biệt là phụ nữ da màu
trong lĩnh vực này, -
2:48 - 2:52ngăn ta đưa vào những tấm gương
về đời sống phụ nữ. -
2:52 - 2:55Lãnh đạo viện bảo tàng:
-
2:55 - 2:57đa số là đàn ông da trắng,
-
2:57 - 3:01dù phụ nữ chiếm khoảng
60% nhân viên bảo tàng. -
3:01 - 3:04Khá ít những vị trí lãnh đạo
dành cho phụ nữ -
3:04 - 3:07và nhất là
cho phụ nữ da màu. -
3:07 - 3:10Và sự hiện hữu của phụ nữ
không đảm bảo được -
3:10 - 3:13việc gia tăng sự hiện diện
của phụ nữ với công chúng, -
3:13 - 3:16Không phải tất cả phụ nữ
đều ủng hộ bình đẳng giới. -
3:16 - 3:19Trong cuốn sách về
thuyết nam nữ bình quyền, -
3:19 - 3:21"Hệ thống gia trưởng
không phân biệt giới tính." -
3:21 - 3:24Phụ nữ có thể là
trụ cột của gia đình -
3:24 - 3:27cũng như đàn ông có thể
đấu tranh cho bình đẳng giới. -
3:27 - 3:32Và ta thường xem nhẹ
tính quan trọng của sự giao thoa. -
3:32 - 3:37Marian Anderson là một trong những
giọng ca nổi tiếng của thế kỷ 20, -
3:37 - 3:40và Viện Smithsonian đã thu thập
những trang phục của cô vào năm 1939. -
3:40 - 3:44Sau khi tổ chức Những đứa con da trắng
của Cách Mạng Hoa Kỳ từ chối cô -
3:44 - 3:47hát ở Hội Trường Hiến Pháp,
vì là người da đen. -
3:47 - 3:51Thay vào đó, cô đã hát ở
Đài Tưởng Niệm Lincoln, -
3:51 - 3:55trước đám đông hơn 75.000 người.
-
3:55 - 3:58Và trong các thư viện khắp nơi,
bao gồm các viện bảo tàng, -
3:58 - 4:02bạn vẫn tìm thấy tập văn táo bạo
viết năm 1982, tựa đề -
4:02 - 4:05"Mọi Phụ Nữ Đều Da Trắng,
-
4:05 - 4:07Mọi Đàn Ông Đều Da Đen,
-
4:07 - 4:10Một Số Trong Chúng Ta Dũng Cảm."
-
4:10 - 4:13Sự đòi hỏi việc gia tăng
sự hiện diện của phụ nữ -
4:13 - 4:16không phải lúc nào cũng bao gồm
những phụ nữ gốc Phi-Latin như tôi... -
4:16 - 4:20hoặc phụ nữ nhập cư,
hay châu Á, hay bản địa, -
4:20 - 4:23phụ nữ chuyển giới,
không có giấy tờ, -
4:23 - 4:25những người trên 65
hay những bé gái -- -
4:25 - 4:28danh sách này cứ kéo dài mãi.
-
4:28 - 4:31Vậy ta cần làm gì?
-
4:31 - 4:34Những sáng kiến mục tiêu
nằm hợp nhất nhiều góc nhìn -
4:34 - 4:37nên tôn trọng sự đa dạng.
-
4:37 - 4:40Tôi đến được viện Smithsonian
nhờ vào một phụ trách sáng kiến gốc Latin, -
4:40 - 4:42người đã thuê
các bảo quản viên gốc Latin, -
4:42 - 4:45đa phần là phụ nữ,
-
4:45 - 4:49người đã giúp gia tăng số lượng
nhân viên gốc Latin của toàn tổ chức. -
4:49 - 4:51Và điều đó như tấm gương
-
4:51 - 4:55để mở rộng viện Smithsonian
American Women's History Initiative, -
4:55 - 4:58tìm kiếm sự hiện diện đa dạng hơn
của phụ nữ -
4:58 - 5:00bằng một cách khả thi,
-
5:00 - 5:02để phụ nữ hiện hữu,
-
5:02 - 5:05không chỉ trong tranh ảnh
đương thời, -
5:05 - 5:08mà trong cả lịch sử,
-
5:08 - 5:11bởi chúng tôi luôn ở đây.
-
5:11 - 5:15Ngay lúc này, năm 2018, tôi
có thể bước chân vào giới chuyên nghiệp -
5:15 - 5:17và trở thành người duy nhất --
-
5:17 - 5:20người duy nhất dưới 40 tuổi,
người da đen duy nhất, -
5:20 - 5:22phụ nữ da đen gốc Latin duy nhất,
-
5:22 - 5:24và có thể là người phụ nữ duy nhất.
-
5:24 - 5:28Mẹ của tôi là người Mỹ gốc Phi
và cha tôi là người Panama gốc Phi. -
5:28 - 5:31Tôi rất tự hào và gắn bó
với cả hai dòng máu. -
5:31 - 5:35Là người Latin gốc Phi,
tôi là một trong số hàng triệu người. -
5:35 - 5:39Là một người quản lý Latin gốc phi,
tôi là một trường hợp hiếm hoi. -
5:39 - 5:42Và việc dấn thân vào
môi trường chuyên nghiệp -
5:42 - 5:44như là một hành động dũng cảm,
-
5:44 - 5:48và tôi thừa nhận không phải
lúc nào mình cũng qua được thử thách đó -
5:48 - 5:52cho dù là nỗi sợ bị sa thải
hay sự tự vệ. -
5:52 - 5:54Trong những cuộc họp,
tôi chỉ phát biểu -
5:54 - 5:57khi đã có một quan điểm
xác đáng muốn chia sẻ. -
5:57 - 6:00Không thảo luận
hoặc tranh luận với đồng nghiệp. -
6:00 - 6:02Suốt một thời gian dài,
-
6:02 - 6:06tôi đã không cho phép mình
đeo cái khuyên tai yêu thích -
6:06 - 6:08hoặc vòng cổ to bản đến nơi làm việc,
-
6:08 - 6:12nghĩ rằng chúng quá ồn ào,
không tri thức hoặc không chuyên nghiệp. -
6:12 - 6:13(Tiếng cười)
-
6:13 - 6:17Tôi tự hỏi người ta sẽ phản ứng thế nào
với mái tóc tự nhiên của tôi, -
6:17 - 6:22hay họ cho rằng tôi phù hợp hơn
và ít đặc trưng hơn khi duỗi thẳng tóc. -
6:22 - 6:25Và bất cứ ai cảm thấy mình
bị đặt ngoài lề hình ảnh chung -
6:25 - 6:29hiểu rõ rằng có những yếu tố cơ bản,
hàng ngày -
6:29 - 6:33có thể khiến người khác khó chịu.
-
6:33 - 6:35Nhưng vì tôi đam mê
về sự hiện diện -
6:35 - 6:39của những thứ thường ngày
như chính bản thân phụ nữ, -
6:39 - 6:44tôi dừng việc thể hiện sự giả tạo của
bản thân hay công việc. -
6:44 - 6:46Và tôi đã được kiểm chứng.
-
6:46 - 6:48Đây là tôi đang chỉ vào
khuyên tai ở chỗ làm -- -
6:48 - 6:50(Tiếng cười)
-
6:50 - 6:54Mới tháng trước, tôi được mời làm diễn giả
cho Tháng Di Sản Latin. -
6:54 - 6:58Trong tuần trưng bày, ban tổ chức
đã thể hiện mối quan tâm. -
6:58 - 7:01Họ gọi những slide của tôi là
"nhà hoạt động", -
7:01 - 7:03và hàm ý điều đó là tiêu cực.
-
7:03 - 7:05(Tiếng cười)
-
7:05 - 7:10(Vỗ tay)
-
7:10 - 7:12Hai ngày trước buổi diễn thuyết,
-
7:12 - 7:17họ yêu cầu tôi không chiếu một video
hai phút để khẳng định mái tóc tự nhiên -
7:17 - 7:20vì "nó có thể tạo ra trở ngại
trong quá trình học hỏi -
7:20 - 7:22của một số người tham dự."
-
7:22 - 7:23(Tiếng cười)
-
7:23 - 7:28Đó là bài thơ "Hair" (Tóc)
do Elizabeth Acevedo sáng tác và đọc, -
7:28 - 7:31cô là người Mỹ gốc Dominica
đạt giải Cuốn Sách của năm 2018, -
7:31 - 7:35và bài thơ xuất hiện trong lễ trao giải
của Viện Smithsonian mà tôi quản lý. -
7:35 - 7:37Tôi đã hủy buổi thuyết trình,
-
7:37 - 7:42giải thích rằng sự kiểm duyệt của họ
khiến tôi khó chịu. -
7:42 - 7:51(Vỗ tay và hoan hô)
-
7:51 - 7:55Sự tôn trọng chính trị và
lý tưởng hóa phụ nữ -
7:55 - 7:58ảnh hưởng đến cách chúng ta
triển lãm hình ảnh phụ nữ -
7:58 - 8:00và người phụ nữ nào được chọn
để triển lãm. -
8:00 - 8:04Và cuộc triển lãm đó đã
thành công và tuyệt vời, -
8:04 - 8:07nổi tiếng và truyền cảm hứng
-
8:07 - 8:09bảo đảm được sự ngoại lệ
một cách có hệ thống -
8:09 - 8:13và sự thoát ly của những thứ hàng ngày,
thông thường, không được triển lãm -
8:13 - 8:16và những thứ bất thường.
-
8:16 - 8:20Là quản lý viện bảo tàng,
tôi khuyến khích thay đổi câu chuyện đó. -
8:20 - 8:24Tôi nghiên cứu, thu thập và triển lãm
những đồ vật và hình ảnh có ý nghĩa. -
8:24 - 8:26Celia Cruz, nữ hoàng của điệu Salsa --
-
8:26 - 8:27(Tiếng hoan hô)
-
8:27 - 8:29Đúng vậy -- có ý nghĩa.
-
8:29 - 8:31Và là một phụ nữ Latin gốc Phi.
-
8:31 - 8:35Viện Smithsonian đã thu thập
những trang phục, đôi giày, -
8:35 - 8:37chân dung, con tem của cô ấy
-
8:37 - 8:40và được tái hiện lại ...
-
8:40 - 8:42bởi họa sỹ Tony Peralta.
-
8:42 - 8:44Khi tôi thu thập và
triển lãm công trình này, -
8:44 - 8:48đó là một chiến thắng
cho mâu thuẫn tượng trưng. -
8:48 - 8:50Sự tự hào khi triển lãm
về phụ nữ Latin da màu, -
8:50 - 8:52một người phụ nữ da đen,
-
8:52 - 8:54có mái tóc cuốn lô
để duỗi thẳng tóc -
8:54 - 8:58có lẽ là cái gật đầu thoả hiệp
với chuẩn sắc đẹp người da trắng. -
8:58 - 9:01Một người phụ nữ tinh tế, quyến rũ
với trang sức vàng miếng cỡ lớn. -
9:01 - 9:03Khi công trình này được ra mắt,
-
9:03 - 9:05nó trở nên nổi tiếng trên Instagram,
-
9:05 - 9:09và người xem nói rằng họ cảm thấy
liên kết với những điều thường nhật -
9:09 - 9:12như làn da nâu, những ống cuốn
hoặc trang sức của cô ấy. -
9:12 - 9:15Bộ sưu tập của chúng tôi
bao gồm Celia Cruz -
9:15 - 9:20và một bức chân dung hiếm hoi
của Harriet Tubman lúc còn trẻ .... -
9:20 - 9:24những trang phục mang tính hình tượng
xuất sắc của Oprah Winfrey. -
9:24 - 9:27Nhưng những viện bảo tàng
có thể thay đổi -
9:27 - 9:29cách mà hàng trăm triệu người
đánh giá phụ nữ -
9:29 - 9:32và người phụ nữ nào được chọn.
-
9:32 - 9:35Vì thế, thay vì luôn hướng đến
người đứng đầu hay nổi tiếng, -
9:35 - 9:40chúng ta có trách nhiệm triển lãm
những thứ bảy bình thường ở tiệm làm tóc, -
9:40 - 9:43nghệ thuật của những
cái bông tai door-knocker -
9:43 - 9:44(Cười)
-
9:44 - 9:46những người phụ nữ sành điệu ...
-
9:46 - 9:47(Cười)
-
9:47 - 9:49và niềm tự hào văn hóa mọi độ tuổi.
-
9:49 - 9:51Câu chuyện
của những phụ nữ bình thường -
9:51 - 9:55bị cố tình lược bỏ khỏi lịch sử
quốc gia và thế giới. -
9:55 - 9:59Thông thường ở các viện bảo tàng,
bạn thấy phụ nữ được triển lãm -
9:59 - 10:02qua phục trang,
chân dung hoặc hình ảnh ... -
10:02 - 10:05nhưng những câu chuyện
có sức ảnh hưởng, và ý nghĩa to lớn -
10:05 - 10:07từ những phụ nữ bình thường
-
10:07 - 10:10cũng có thể giống như cái ghế thuyền
của người Esmeralda. -
10:10 - 10:13Esmeraldas, Ecuador từng là
một cộng đồng nô lệ bỏ trốn. -
10:13 - 10:16Khu rừng nhiệt đới đã bảo vệ
cư dân bản địa và gốc Phi -
10:16 - 10:18khỏi thực dân Tây Ban Nha
-
10:18 - 10:20Bây giờ đã có đường xá
-
10:20 - 10:23nhưng có những vùng nội địa
chỉ có thể tiếp cận bằng ca nô. -
10:23 - 10:27Débora Nazareno thường đến
với những người Ecuador bằng ca nô, -
10:27 - 10:29vì thế, bà có chiếc ghế thuyền
của riêng mình. -
10:29 - 10:33Bà cá nhân hóa nó bằng hình
mạng nhện và con nhện, -
10:33 - 10:37biểu tượng cho Anansi,
một nhân vật trong cổ tích Tây Phi. -
10:37 - 10:41Débora cũng ngồi trên chiếc ghế này ở nhà,
kể chuyện cho đứa cháu trai, Juan. -
10:41 - 10:44Và hình thức tình cảm vô hình này
-
10:44 - 10:47xuất hiện
trong những câu chuyện đa thế hệ -
10:47 - 10:51là điều phổ biến
trong những cộng đồng di cư gốc Phi. -
10:51 - 10:55Những thứ thường nhật
đã thôi thúc Juan thu thập và bảo tồn -
10:55 - 10:59hơn 50.000 tài liệu
về văn hóa Phi-Ấn. -
10:59 - 11:03Năm 2005, Juan García Salazar,
cháu trai của Débora, -
11:03 - 11:07và giờ là một học giả nổi tiếng
về văn hóa Phi-Ecuador, -
11:07 - 11:10đến Washington, D.C.
-
11:10 - 11:13Ông gặp Lonnie Bunch,
giám đốc viện bảo tàng nơi tôi làm việc, -
11:13 - 11:15và cuối cùng của cuộc nói chuyện
-
11:15 - 11:20Juan lấy cái cặp và nói rằng
"Tôi muốn dành tặng ông một món quà." -
11:20 - 11:24Ngày hôm đó, cái ghế thuyền khiêm tốn
của Débora Nazareno -
11:24 - 11:27trở thành hiện vật đầu tiên được ủng hộ
-
11:27 - 11:31cho Viện Bảo tàng Quốc gia Smithsonian
về Lịch Sử và Văn Hóa người Mỹ gốc Phi. -
11:31 - 11:35Nó được bọc lại, trưng bày
và được chiêm ngưỡng bởi hơn -
11:35 - 11:39năm triệu lượt khách
từ khắp nơi trên thế giới. -
11:39 - 11:42Tôi sẽ tiếp tục thu thập những thứ
từ những mốc lịch sử quan vĩ đại. -
11:42 - 11:45Những câu chuyện của họ
rất quan trọng. -
11:45 - 11:49Nhưng thứ đã đưa tôi đến
ngày hôm nay và mọi ngày -
11:49 - 11:52là một đam mê đơn giản để ghi lại
tên của chúng ta vào lịch sử, -
11:52 - 11:56phô bày cho công chúng,
hàng triệu người được thấy -
11:56 - 11:59và được đi trong ánh sáng vĩnh cửu
nơi phụ nữ luôn hiện diện. -
11:59 - 12:01Xin cảm ơn.
-
12:01 - 12:06(Vỗ tay và hoan hô)
- Title:
- Viện bảo tàng: cả những thứ tầm thường cũng cần được tôn vinh
- Speaker:
- Ariana Curtis
- Description:
-
Ai xứng đáng được vào viện bảo tàng? Trong một thời gian dài, câu trả lời sẽ là "những người phi thường" -- những nhân vật lịch sử truyền cảm hứng cho ta bằng thành công của họ. Nhưng những câu chuyện này có sự hạn chế, quản lý bảo tàng, Ariana Curtis, phát biểu. Trong bài nói chuyện đầy hy vọng này, cô hình dung cách mà viện bảo tàng có thể triển lãm một lịch sử chính xác hơn bằng cách tôn vinh cả những người phi thường lẫn tầm thường, nổi trội lẫn ẩn mình -- qua đó, truyền đi thông điệp rằng những góc nhìn đa dạng là cần thiết.
- Video Language:
- English
- Team:
- closed TED
- Project:
- TEDTalks
- Duration:
- 12:19
Nhu PHAM approved Vietnamese subtitles for Museums should honor the everyday, not just the extraordinary | ||
Nhu PHAM edited Vietnamese subtitles for Museums should honor the everyday, not just the extraordinary | ||
Nhu PHAM edited Vietnamese subtitles for Museums should honor the everyday, not just the extraordinary | ||
Nhu PHAM edited Vietnamese subtitles for Museums should honor the everyday, not just the extraordinary | ||
Nhu PHAM edited Vietnamese subtitles for Museums should honor the everyday, not just the extraordinary | ||
Nhu PHAM edited Vietnamese subtitles for Museums should honor the everyday, not just the extraordinary | ||
Nhu PHAM edited Vietnamese subtitles for Museums should honor the everyday, not just the extraordinary | ||
Nhu PHAM edited Vietnamese subtitles for Museums should honor the everyday, not just the extraordinary |