-
Tôi tên Eric và khuyết tật của tôi
được gọi là hội chứng Stargardt
-
một loại thoái hóa điểm vàng
ở trung tâm nhãn cầu
-
làm giảm khả năng thị giác,
như đọc chữ nhỏ hoặc nhìn chi tiết,
-
nên tôi phải dùng khóe mắt
để nhìn theo hướng ngoại vi.
-
[máy tính]
-
Công nghệ hỗ trợ chủ yếu
-
tôi dùng trên máy tính là ZoomText,
-
giúp phóng to màn hình,
-
cho phép tôi điều chỉnh
cỡ chữ to nhỏ tùy theo
-
loại tài liệu tôi đang đọc.
-
Trong ZoomText cũng có
tính năng SR tích hợp
-
mà tôi dùng để đọc tài liệu
-
vì mắt tôi rất dễ mỏi mệt.
-
Tôi dùng màn hình TV trên bàn
-
để nhìn nội dung trên bảng
-
và những gì mà giáo viên trình chiếu.
-
Xin chào, tôi là Mike.
-
Tôi có khuyết tật về mắt,
-
nhìn tầm gần bình thường nhưng
vật càng xa thì càng nhòe hơn.
-
Tôi dùng một loạt
công nghệ hỗ trợ
-
trong đời sống.
-
Điện thoại của tôi có
tính năng tuyệt vời,
-
với vô số ứng dụng hữu ích
-
cho tôi mỗi ngày.
-
Tôi dùng ứng dụng
Voice Dream Reader,
-
nó có thể tùy chỉnh
nhiều loại hình truyền thông
-
và đọc to chúng lên cho tôi.
-
[iPad]
-
Đấy là nội dung trên tấm bảng.
-
Tính năng quét/scan rất
quan trọng với người có
-
khuyết tật thị giác, vì trên thế giới
thì tài liệu phần lớn dưới dạng văn bản,
-
nghĩa là không thân thiện
với người khuyết tật thị giác lắm,
-
và người khiếm thị nữa.
-
Xin chào.
-
Tên tôi là Jessie,
-
sinh viên năm 4
tại Đại học Washington,
-
chuyên ngành tin học và
ngành phụ là tính đa dạng.
-
Tôi là người khiếm thính,
-
Công nghệ hỗ trợ đầu tiên
là ghép ốc tai, đây là công cụ
-
cá nhân riêng biệt mà
tôi cần để nghe được.
-
Tôi cũng thường dùng một
hệ thống FM, tôi sẽ đưa nó
-
cho giáo sư để có thể
nghe họ được trực tiếp hơn.
-
Nó giống như cái micro vậy.
-
Một công nghệ khác tôi
dùng hầu như mỗi ngày
-
là CART, C-A-R-T,
-
viết tắt của
Communication Access Realtime.
-
Nó là một công cụ có thể
thuyết minh trong thời gian thực,
-
tôi có thể đọc đoạn
thuyết minh trên màn hình
-
ngay khi các thầy cô đang nói.
-
Tôi là Takashi,
-
tôi mắc chứng tách
võng mạc bẩm sinh,
-
khiến võng mạc của tôi
bị ảnh hưởng nhiều.
-
Thường thì tôi dùng điện thoại
-
chụp lại nội dung trên bảng hoặc bài tập
-
và phóng to lên hết mức có thể.
-
Tôi không dùng SR nhiều
-
nhưng tôi có cả SR và
ZoomText trên laptop.
-
Điện thoại thông minh là
một công cụ tuyệt vời.
-
Tôi thấy thật may mắn khi
sinh ra trong thời đại này,
-
tôi không thể tưởng tượng
được học tập hay cả cuộc sống
-
mà thiếu đi điện thoại thông minh.
-
Tôi khiếm thính và
-
phải dùng hai máy trợ thính
trong suốt thời thơ ấu, khi
-
lên 17, tôi làm phẫu thuật ghép
ốc tai bên phía tai phải
-
vì tôi không nghe được gì
từ tai bên phải cả.
-
Khi ở trường thì tôi nhờ
một phiên dịch giả ngôn ngữ ký hiệu
-
và một người ghi chú cho mỗi khóa học
-
giúp đỡ khi tôi yêu cầu,
-
nếu trong lớp học có video
-
thì thường sẽ có phụ đề,
nếu không thì giáo viên
-
sẽ cung cấp cho một bản sao chép.
-
Trong các khóa kỹ thuật
nhiều dự án nhóm thì
-
tôi rất cần phiên dịch ASL giúp đỡ.
-
Khi nói chuyện với người khác
-
thì tôi chắc chắn cho họ
biết tình trạng của mình.
-
Tôi sẽ nhờ họ nói chậm hơn
-
hoặc to hơn, mọi người luôn
rất sẵn lòng giúp đỡ tôi.
-
Tên tôi là Vincent
-
đang theo học tiến sĩ ở
Đại học Công nghệ Georgia,
-
chuyên ngành khoa học máy tính lấy
con người làm trọng tâm.
-
Khuyết tật có nhiều loại khác nhau,
-
và người cùng mắc một khuyết tật
cũng có cách tiếp cận thông tin khác nhau.
-
Ví dụ, tôi khiếm thị hoàn toàn
và chủ yếu tôi sử dụng máy tính -
-
tôi nói thế là vì tôi dùng 5-6 máy tính
-
có hệ điều hành khác nhau -
-
theo nhiều cách khác nhau.
-
Tôi tiếp cận thông tin
qua nhiều chương trình SR,
-
và giả lập thông tin dựa trên cả
phần cứng lẫn phần mềm.
-
Thứ dụng cụ tôi đang đeo
cũng không gây chú ý.
-
Đây là loại công nghệ
hiếm có trên thị trường,
-
từng thuộc về quân đội
nên lúc đó nó rất đắt tiền.
-
Đây là bộ tai nghe dẫn truyền âm thanh
qua xương, thiết kế dành cho bộ binh.
-
Hầu như lúc nào tôi cũng mang nó.
-
Đây là công nghệ từng không
xuất hiện trên thị trường, nhưng giờ đây
-
ai cũng có thể sử dụng,
Đồng hồ của tôi cũng được kết nối.
-
Khi có thông báo thì tôi
có thể nghe được ngay,
-
dù có người khác xung quanh,
-
tôi vẫn nghe được mọi thứ:
-
thông báo, tin nhắn, v.v...
-
Giờ tôi thậm chí còn không dùng
điện thoại nhiều nữa.
-
Tên tôi là Sheryl Burgstahler,
-
giám đốc Dịch vụ Công Nghệ Dễ tiếp cận
-
tại Đại học Washington, Seattle.
-
Như bạn đã thấy, việc người khuyết tật
-
có khả năng tiếp cận các
công nghệ hỗ trợ cần thiết là
-
vô cùng quan trọng,
-
chúng giúp họ thành công trong
học tập, công việc, đời sống,
-
mọi loại hình hoạt động họ tham gia.
-
Một điều quan trọng khác nữa là
các nhân viên thuộc mảng IT:
-
bao gồm lập trình web, tạo lập
tài liệu, phần mềm, v.v..
-
thiết kế sao cho những sản phẩm IT đó
tương thích với các công nghệ hỗ trợ
-
tăng tính tiếp cận cho người
khuyết tật lẫn toàn xã hội.
-
Để biết thêm thông tin, hãy truy cập:
-
Video này được tài trợ bởi
Quỹ Khoa học Quốc gia,
-
mã số CNS-1042260.
-
Bản quyền thiết lập năm 2019
thuộc về Đại học Washington.
-
Nội dung trong video được phép sao chép
vì các mục đích giáo dục phi lợi nhuận
-
với điều kiện ghi rõ nguồn.