Return to Video

Tính khiêm tốn có văn hóa

  • 0:07 - 0:10
    [Nhạc]
  • 0:10 - 0:11
    >>Một từ để tả về
    khiêm tốn có văn hóa
  • 0:12 - 0:13
    với tôi là yêu thực sự.
  • 0:14 - 0:16
    >>Nếu tôi phải tóm lại khiêm tốn văn hóa
  • 0:16 - 0:18
    toàn bộ khái niệm khiêm tốn văn hóa,
  • 0:18 - 0:21
    nó chẳng liên quan công bằng,
    chỉ là từ ngữ
  • 0:21 - 0:22
    tôi nghĩ về bản chất
  • 0:22 - 0:24
    Escuchar.
  • 0:24 - 0:25
    >>Hiện hữu.
  • 0:25 - 0:25
    >>Bạn.
  • 0:26 - 0:27
    >>Mở rộng.
  • 0:27 - 0:27
    >>Nhận
  • 0:28 - 0:29
    >>Cảm thông.
  • 0:29 - 0:30
    >>Yêu.
  • 0:30 - 0:33
    >>Nguyên lý của khiêm tốn văn hóa mang
    thêm
  • 0:33 - 0:37
    khuôn khổ góp vào những gì
  • 0:37 - 0:38
    phải là mục đích cuối cùng, vâng.
  • 0:39 - 0:42
    Mục tiêu cuối của chúng ta là
    có cảm nhận công bình.
  • 0:42 - 0:46
    cảm nhận bình đẳng và một kiểu
    tôn trọng
  • 0:46 - 0:50
    thúc đẩy chúng ta hướng về.
  • 0:50 - 1:29
    [Nhạc]
  • 1:29 - 1:35
    >>Khiêm tốn văn hóa là một khái niệm
    đa chiều.
  • 1:35 - 1:40
    Và chắn rằng Melanie Tervalon
  • 1:40 - 1:46
    và tôi khái hóa thành ba phương diện.
  • 1:47 - 1:49
    >> Đầu tiên là học hỏi suốt đời
  • 1:50 - 1:51
    và tự bình kiểm.
  • 1:51 - 1:54
    Và trong sự bình kiểm đó, nó là
  • 1:54 - 1:58
    hiểu biết làm sao từng người chúng ta,
    mỗi chúng ta,
  • 1:58 - 2:03
    là một con người phức tạp đa chiều.
  • 2:03 - 2:06
    Mỗi chúng ta có riêng lịch sử và
    chuyện kể,
  • 2:06 - 2:07
    di sản, quan điểm của chúng ta.
  • 2:08 - 2:09
    Giờ bạn nhìn tôi.
  • 2:09 - 2:11
    Tôi có da rất sáng.
  • 2:11 - 2:13
    Khi tôi còn bé, tóc tôi vàng.
  • 2:13 - 2:14
    Mắt tôi màu xanh dương.
  • 2:15 - 2:18
    Mọi người thường gọi tôi bằng bất cứ
    từ gì trừ người Mỹ gốc Phi,
  • 2:18 - 2:21
    Tôi có lịch sử,
  • 2:21 - 2:24
    Nhân thân tôi có gốc rễ trong lịch sử đó.
  • 2:24 - 2:28
    Cha mẹ tôi cho tôi kiến thức về nhân thân
    xã hội của chính mình,
  • 2:28 - 2:30
    và kinh nghiệm riêng trong cuộc đời đã tạo
    nên điều đó.
  • 2:31 - 2:32
    Tôi phải nói mình là ai.
  • 2:32 - 2:36
    >>Nguyên lý thứ hai sau tự phản chiếu
  • 2:36 - 2:42
    và học hỏi và phát triển suốt đời liên
    tục là ý niệm này
  • 2:42 - 2:46
    chúng ta phải giảm mất cân bằng quyền
    lực, để nhận biết
  • 2:46 - 2:48
    và giảm mất quân bình quyền lực
  • 2:48 - 2:53
    vốn có trong thầy thuốc bệnh nhân
  • 2:53 - 3:00
    hay thầy thuốc khách hàng đối với
    ngành cộng đồng cung ứng dịch vụ.
  • 3:00 - 3:03
    >>Cuối cùng điều mà tôi dành cho Jann
  • 3:03 - 3:08
    tôi thấy mọi người thường không đọc
    cũng không thích.
  • 3:08 - 3:12
    và thể chế cũng phải tạo mẫu các nguyên
    lý này
  • 3:13 - 3:40
    [Nhạc]
  • 3:40 - 3:43
    >>Y tá Mỹ gốc Phi chăm sóc
  • 3:43 - 3:46
    phụ nữ Mỹ Latinh trung niên nhiều giờ
  • 3:46 - 3:49
    sau khi bệnh nhân trải qua phẫu thuật.
  • 3:49 - 3:51
    >>Bác sĩ Mỹ Latinh
  • 3:51 - 3:53
    tư vấn tiến lại bên gường bệnh
  • 3:54 - 3:57
    và chú ý bệnh nhân rên rỉ nhận xét
    với y tá
  • 3:57 - 3:59
    là bệnh nhân thấy đau nhiều
  • 3:59 - 4:01
    do hậu phẫu.
  • 4:01 - 4:05
    >>Y tá gạt đi nhận thức chung của bệnh
    nhân chung về ông ta
  • 4:05 - 4:07
    cô ta học một khóa ở tường y tá trong
  • 4:07 - 4:11
    môi trường y tế đa văn hóa và biết
    rằng bệnh nhân gốc Tây Ban Nha
  • 4:11 - 4:12
    hay báo thấy đau nhiều.
  • 4:13 - 4:16
    Bác sĩ Latinh gặp khó khăn để
    gây ảnh hưởng
  • 4:16 - 4:18
    lên quan điểm của y tá này
    vốn tập trung
  • 4:18 - 4:21
    vào việc tự cho là thành thạo về văn hóa
    của y tá.
  • 4:22 - 4:26
    >>Đáng tò mò là bác sĩ Latinh người
    trước tiên
  • 4:26 - 4:28
    là người Latinh,
    mà lại không phải --
  • 4:28 - 4:31
    trong trường hợp ông ta không giống
    mọi người Mỹ gốc Mễ,
  • 4:31 - 4:35
    biết mọi thứ phải biết về bệnh nhân Mỹ
    gốc Mễ
  • 4:35 - 4:36
    Chuyện không thế.
  • 4:36 - 4:39
    Nhưng ông ta hẳn có thể là
    nguồn lợi
  • 4:39 - 4:42
    cho y tá Mỹ gốc Phi lúc đó
  • 4:43 - 4:46
    là cô ta không thấy cô ta cần, thêm vào
  • 4:46 - 4:50
    vì cô nói đến khái niệm về năng lực,
  • 4:50 - 4:51
    năng lực văn hóa,
  • 4:51 - 4:53
    >>Sự phân biệt giữa khiêm tốn văn hóa
  • 4:53 - 4:58
    và năng lực văn hóa là chúng ta
    ở trong tiến trình
  • 4:58 - 5:01
    và mối quan hệ có nhiều tầng lớp
    khác,
  • 5:01 - 5:06
    chúng ta không thoải mái thậm chí
    với thuật ngữ
  • 5:06 - 5:10
    năng lực theo cách tôi cho rằng mọi
    người đều hiểu rõ.
  • 5:10 - 5:13
    Nó ý nói đặc biệt cho người cung
    cấp
  • 5:13 - 5:14
    được huấn luyện tại học viện
  • 5:14 - 5:17
    rồi tất cả bạn biết hết và có uy quyền.
  • 5:18 - 5:21
    Chúng tôi thấy chuyện không diễn ra
    như vậy cho chúng ta
  • 5:21 - 5:24
    lúc chúng ta học hỏi từ cộng đồng
    và hiểu biết
  • 5:24 - 5:29
    theo thực tế xuất gia đình đến
  • 5:29 - 5:30
    bệnh viện và cảm thấy
  • 5:30 - 5:34
    như thể họ thật sự chưa nghe gì từ
    di sản của họ
  • 5:34 - 5:38
    trong lịch sử, chuyện đó tác động
    thế nào đến việc họ đến
  • 5:38 - 5:42
    bệnh viện với những gì chúng ta không biết,
  • 5:43 - 5:44
    thậm chí không manh mối nào.
  • 5:44 - 5:47
    Với chúng ta, đây là phần của sự
    khiêm tốn
  • 5:47 - 5:49
    phải biết điều đó.
  • 5:50 - 5:53
    Không cố hạ thấp bạn, không cố làm bạn
    thấy tệ hai
  • 5:54 - 5:58
    cố giúp chúng ta hiểu cuộc sống là như thế
  • 5:58 - 6:02
    Trong chừng mực nào đó bạn thực sự
    vui mừng
  • 6:02 - 6:02
    vì không rành.
  • 6:04 - 6:07
    >>Tháng tư năm 1992 nối tiếp
  • 6:07 - 6:10
    các vụ bạo động tại Los Angeles sau
  • 6:10 - 6:13
    phán quyết vô tội ban đầu của cảnh sát
    bị tố đánh đập ông King,
  • 6:15 - 6:18
    cộng đồng mở của Bệnh Viện Trẻ Em bị
    buộc phải đối mặt
  • 6:18 - 6:21
    một loạt các phiên nặng nề để phơi bày
  • 6:21 - 6:24
    và phê bình những kiểu phân biệt chủng tộc
    cơ sở của chúng ta
  • 6:24 - 6:26
    bất công và vô lý.
  • 6:26 - 6:29
    >>Tên tôi là Tiến sĩ Melanie Tervalon, tôi
    là Giám đốc
  • 6:29 - 6:32
    của Quan Hệ Đa Văn Hóa ở Bệnh Viện Trẻ Em
    ở Oakland.
  • 6:33 - 6:34
    >>Tôi muốn cám ơn mọi người đã đến
  • 6:34 - 6:38
    buổi tổ chức dành cho tôi năm nay.
  • 6:38 - 6:41
    >>Jann và tôi may mắn cùng nhau
  • 6:41 - 6:44
    làm chung khi công việc này tiến triển.
  • 6:44 - 6:48
    Jann và tôi trong khi cách biệt về tuổi tác
  • 6:48 - 6:51
    lại đều là phụ nữ Mỹ gốc Phi.
  • 6:51 - 6:55
    Chúng tôi đều nuôi dạy bởi phụ nữ làm
    nghề giáo.
  • 6:56 - 7:00
    Chúng tôi mang theo điều đó -- và cha
    là người lao động,
  • 7:01 - 7:03
    mang theo truyền thống phía nam
  • 7:04 - 7:09
    tham gia đầy đủ phong trào nhân quyền
  • 7:09 - 7:12
    theo mặt nào đó họ phải hy sinh
  • 7:12 - 7:14
    và con cái họ phải hy sinh, họ đã dạy
    chúng tôi
  • 7:14 - 7:18
    về sự hy sinh và nuôi nấng mỗi người
    chúng tôi bằng nhiều cách
  • 7:18 - 7:20
    để hiểu rằng chúng tôi ở đây để phục vụ,
  • 7:21 - 7:35
    [Nhạc]
  • 7:35 - 7:36
    >>Patty,
  • 7:36 - 7:36
    >>Xin chào.
  • 7:36 - 7:36
    >>Bạn sao rồi?
  • 7:36 - 7:38
    >>Bạn khỏe không?
  • 7:38 - 7:39
    >>Thật tốt gặp lại bạn.
  • 7:39 - 7:40
    >>Thật tốt gặp lại bạn.
  • 7:40 - 7:42
    Đã lâu rồi.
  • 7:42 - 7:43
    >>Tôi biết, đúng vậy.
  • 7:43 - 7:44
    >>Bạn làm ăn sao rồi?
  • 7:44 - 7:45
    >>Cũng tốt.
  • 7:45 - 7:47
    >>Tốt. Cám ơn mời tôi.
  • 7:47 - 7:49
    >>Tôi đầu tư vào trẻ em và nhóm
    dân số đó
  • 7:49 - 7:52
    vì tôi ở đó quá, quá lâu rồi.
  • 7:52 - 7:52
    >>Khi là cư dân
  • 7:53 - 7:56
    >>Giờ tôi thấy thế hệ thứ hai của
    gia đình mình
  • 7:56 - 7:59
    >> Chương trình học đa văn hóa thực sự
    bắt đấu
  • 7:59 - 8:03
    thử nghiệm trong khoảng 91-92.
  • 8:03 - 8:08
    >>Chuyện Rodney King vào khi nào,
    tôi nghĩ vào khoảng 90
  • 8:08 - 8:11
    >>Nó nổ ra năm 92.
  • 8:11 - 8:11
    >>92, phải rồi.
  • 8:11 - 8:16
    Vụ Rodney King mà mọi người khắp
    thế giới thấy
  • 8:16 - 8:20
    trẻ con có nghĩa gì để chúng ta
    bắt đầu
  • 8:20 - 8:24
    nói lại về điều chúng ta cho là
    của ta
  • 8:24 - 8:24
    Rodney Kings.
  • 8:25 - 8:28
    Hoàn cảnh mà các gia đình
    cảm thấy
  • 8:28 - 8:31
    như thể họ không được chăm lo
    một cách có tôn trọng.
  • 8:32 - 8:35
    Đó là phần công việc to lớn của chúng tôi
    đảm bảo
  • 8:35 - 8:38
    chúng tôi sống theo các nguyên lý
  • 8:38 - 8:40
    đã được định ra rõ ràng
  • 8:40 - 8:42
    qua cuộc nói chuyện đã
    qua ở bệnh viện
  • 8:42 - 8:45
    Thành phần đã định của phân viện
    ở Bệnh viện Trẻ Em
  • 8:46 - 8:48
    cùng thành phần bệnh nhân sẵn có
    được chăm sóc
  • 8:48 - 8:51
    vì phân viện không thể nào hướng dẫn
    về các vấn đề
  • 8:51 - 8:54
    về văn hóa và sắc tộc
    và sự khác biệt đúng lúc và tương tự
  • 8:54 - 8:58
    Nên chúng tôi dành nhiều thời gian
    làm việc với các nhóm cộng đồng
  • 8:58 - 9:00
    và gia đình để tiếp xúc thực sự
    và hướng dẫn.
  • 9:01 - 9:03
    >>Khi tôi nghĩ đến hai thuật ngữ, năng lực
    văn hóa
  • 9:03 - 9:07
    so với khiêm tốn văn hóa, với tôi
    năng lực năng hóa hàm ý
  • 9:07 - 9:10
    kiểu như một chủ đề, đề tài, bạn thấy đấy.
  • 9:10 - 9:13
    Mà mọi người thấy mình cần phải
    biết hay là không,
  • 9:13 - 9:15
    nếu không biết cái này tôi chẳng
    khôn hơn hay gì đó
  • 9:15 - 9:18
    Trong khi với tôi khiêm tốn văn hóa
    là một triết lý,
  • 9:18 - 9:22
    nó là một bước lối đi, một công cụ.
  • 9:22 - 9:26
    Nó không phải là thứ mà tôi
    sắp nắm vững hay không.
  • 9:26 - 9:29
    Nó là phương pháp của tôi, cách tôi
    xử lý tình huống.
  • 9:29 - 9:31
    >>Năm ngoái tôi là một điều
    phối viên
  • 9:31 - 9:35
    cho nhóm hỗ trợ sinh viên
    có buổi họp
  • 9:35 - 9:37
    gia đình cùng giáo viên
  • 9:37 - 9:38
    khi con em họ gặp khó khăn.
  • 9:39 - 9:47
    Nó khá thú vị khi thử điều hành
    buổi họp
  • 9:47 - 9:50
    buổi họp về mặt nào đó làm việc
  • 9:50 - 9:52
    với các nguyên lý khiêm tốn văn hóa.
  • 9:53 - 9:56
    Chỉ khi thực sự cố nói
  • 9:56 - 10:00
    với đồng nghiệp hãy nghe những gì
    cha mẹ này đang trải qua
  • 10:01 - 10:04
    và cha mẹ nghe gì từ con họ.
  • 10:05 - 10:09
    Hãy thử nói về điểm khởi đầu
    thay vì
  • 10:09 - 10:10
    bạn biết, con bạn là XYZ.
  • 10:10 - 10:14
    >>Một trong số điểm giúp tôi nhiều
    để có thể
  • 10:14 - 10:18
    an bình với việc không biết là
  • 10:18 - 10:22
    mà một thời gian dài tôi hiểu nhầm
    không biết
  • 10:22 - 10:24
    là thiếu thông minh.
  • 10:24 - 10:27
    Một người bạn thân của tôi một lần
    chỉ ra cho tôi
  • 10:27 - 10:30
    khi tôi nói chuyện về chuyện này,
    anh ta bảo là không
  • 10:30 - 10:33
    phải tôi không thông minh,
    đó chính là nguồn
  • 10:33 - 10:36
    kiến thức của tôi trong một lĩnh vực
    mà tôi không có gì.
  • 10:37 - 10:39
    Nó chẳng lấy mất đi trí thông minh của
    mình
  • 10:39 - 10:41
    bởi nới thêm chút tưởng tượng.
  • 10:41 - 10:43
    Bạn không biết vì chẳng ai nói
    cho bạn
  • 10:43 - 10:45
    hay bạn chưa hề hỏi câu hỏi đó.
  • 10:46 - 10:48
    Điều đó cho phép tôi có thể
    nêu ra hàng triệu câu hỏi
  • 10:48 - 10:52
    vì giờ tôi không thấy nói cho
    thế giới
  • 10:52 - 10:53
    hay người nào hay bệnh nhân
  • 10:53 - 10:56
    hay cộng đồng là tôi ngốc cả.
  • 10:56 - 10:58
    Tôi vui vẻ khi nói là mình chỉ không
    biết.
  • 10:58 - 10:59
    Giống như nguồn kiến thức
  • 10:59 - 11:00
    về y tế không có cách nào
  • 11:00 - 11:02
    bạn biết gì trừ phi
    bạn học hỏi về nó.
  • 11:03 - 11:05
    Cũng chẳng có cách, dạng hay
    kiểu nào làm mất
  • 11:05 - 11:06
    trí thông minh
  • 11:06 - 11:09
    Một khi tôi có thể phân biệt sự khác
    biệt tôi thấy thoải mái
  • 11:09 - 11:10
    với việc không biết
    gì thêm.
  • 11:11 - 11:14
    >>Bài viết làm xong nhưng chưa
    phát hành ngay
  • 11:14 - 11:16
    về những gì chúng ta học từ
  • 11:16 - 11:18
    mọi công trình làm việc với
    cộng đồng
  • 11:18 - 11:19
    Đây là chút khiêm tốn văn hóa
  • 11:19 - 11:23
    giờ mọi người sử dụng trên nhiều
    mặt,
  • 11:23 - 11:25
    không chỉ trong y tế mà còn
    trong giáo dục
  • 11:26 - 11:30
    Nhiều tổ chức phi lợi nhuận dùng nguyên
    lý của khiêm tốn văn hóa trong
  • 11:30 - 11:31
    việc làm.
  • 11:31 - 11:32
    Nguyên lý này không chỉ
  • 11:32 - 11:35
    nhằm cho hoạt động cá nhân và
    hành vi.
  • 11:35 - 11:38
    Các viện có thể tự soi xét.
  • 11:38 - 11:42
    Người học suốt đời phải thực sự tin
    rằng cộng đồng
  • 11:42 - 11:45
    đang được phục vụ biết họ muốn gì
  • 11:45 - 11:48
    và họ cần gì, đúng rồi, và họ ở vị trí
    tốt nhất
  • 11:48 - 11:49
    cho chúng ta biết là chuyện gì.
  • 11:50 - 11:56
    [Nhạc]
  • 11:56 - 12:01
    >>Con người sống trong nghèo khổ
    ít tiếp cận với quyền lực
  • 12:01 - 12:03
    để thay đổi cơ cấu chính sách
    cho người nghèo,
  • 12:04 - 12:06
    và thường bị chối từ những giải pháp
    hiệu quả
  • 12:06 - 12:09
    để chống lại những vi phạm về nhân quyền.
  • 12:09 - 12:12
    Tôi quan tâm vấn đề này
  • 12:12 - 12:15
    vì anh tôi là một người vô tội có
    nhu cầu đặc biệt
  • 12:16 - 12:19
    bị giam trong cái tôi gọi là
    nô lệ hiện đại
  • 12:20 - 12:23
    trong hai năm vì tội lỗi mà anh
    ta không có gây ra.
  • 12:23 - 12:25
    Tôi nói với bạn vì
  • 12:25 - 12:26
    hệ thống gọi là công lý không được
    thiết lập
  • 12:27 - 12:27
    để làm lợi cho cộng đồng của tôi.
  • 12:27 - 12:32
    Tôi nghe tiếng nói của bên bị đàn áp
    vọng lên, không
  • 12:32 - 12:34
    bạn không xứng có quyền.
  • 12:34 - 12:38
    Chỉ chúng ta. Bạn không có lịch sử,
    chỉ chúng ta.
  • 12:38 - 12:41
    Bạn không có sức mạnh kiểm soát
    tâm trí, chỉ chúng ta.
  • 12:41 - 12:43
    Bạn không nhớ chiến đấu để làm gì.
  • 12:44 - 12:44
    Chỉ chúng ta.
  • 12:45 - 12:49
    >>Có những lúc chiếm
    sự quan tâm của mọi người
  • 12:49 - 12:50
    chúng ta có thể tận dụng.
  • 12:50 - 12:54
    Tôi nghĩ đến Rodney King,
    những phản ứng
  • 12:54 - 12:57
    về Rodney King, là điều truyền cảm
    cho nhiều cuộc đàm đạo
  • 12:57 - 13:01
    nhiều tâm hồn tìm kiếm và
    nhiều người đang kiếm cách
  • 13:01 - 13:03
    để chúng ta có thể đối thoại
  • 13:03 - 13:04
    mang lại kết quả tốt hơn.
  • 13:05 - 13:07
    Rồi nó dần mất đi.
  • 13:09 - 13:17
    [Nhạc]
  • 13:17 - 13:20
    >>Ba viên cảnh sát đối mặt với
    cáo buộc tội phạm giết người
  • 13:20 - 13:22
    trong nhóm 15 người
  • 13:22 - 13:25
    ngăn người đàn ông da đen 25 tuổi
    tối thứ bảy vừa qua,
  • 13:26 - 13:28
    đập anh ta, đá anh ta và dùng dùi cui
    với anh ta.
  • 13:28 - 13:31
    >>Chủ trì vô tuyến Mary Mason ghi lại
    nhiều cuộc gọi
  • 13:31 - 13:34
    từ thành viên của cộng đồng da đen
    giận dữ
  • 13:34 - 13:39
    vì phán quyết, sốc bởi bạo lực sau đó.
  • 13:39 - 13:42
    >>Chúng ta cần tình thương và tôn trọng
    người khác.
  • 13:42 - 13:42
    Chúng ta cần [không tiếng]
  • 13:44 - 13:48
    >>Vào năm 2010 Arizona thông qua luật
    cho phép cảnh sát địa phương
  • 13:49 - 13:52
    kiểm tra tình trạng nhập cư bất kỳ ai
    mà họ nghi ngờ
  • 13:52 - 13:54
    là nhập cư lậu vào nước Mỹ.
  • 13:55 - 13:58
    Ai có quyền gọi người khác
    là bất hợp pháp?
  • 13:59 - 14:01
    Hầu hết người nhập lậu là người
    làm việc trên cánh đồng,
  • 14:02 - 14:05
    lau nhà, tỉa cây, những việc mà
  • 14:06 - 14:07
    người ta có quyền trả
    lương thấp,
  • 14:07 - 14:10
    >>Có những điều chướng tai,
  • 14:10 - 14:13
    có những thứ thật khó coi.
  • 14:14 - 14:17
    Chính là như cá không thấy nước.
  • 14:17 - 14:19
    Thật khó khi mà bạn hưởng lợi
  • 14:20 - 14:24
    từ đặc quyền lớn cao
    để thấy chuyện như thế.
  • 14:25 - 14:29
    Tôi thấy cần phải thường xuyên nhắc lại.
  • 14:29 - 14:33
    Tôi chắc rằng không phải lúc cũng thấy
    chuyện đó.
  • 14:33 - 14:36
    Mỗi lần tôi bị nhắc về chuyện đó
    tôi được nhắc lại
  • 14:36 - 14:37
    là tôi được nhắc lại.
  • 14:37 - 14:41
    Đó là lý do tôi phải nhắc lại, nhưng tôi
    phải thế.
  • 14:42 - 14:45
    >>Tôi nghe phụ nữ da trắng phía sau
    tôi nói bạn là ngoại quốc
  • 14:45 - 14:45
    không có tư cách.
  • 14:47 - 14:49
    Phản ứng đầu tiên của tôi là giận dữ
    và bối rối.
  • 14:50 - 14:52
    Giận vì tôi thấy bị phân biệt
  • 14:53 - 14:53
    và bị phán xét.
  • 14:54 - 14:57
    Bối rối vì bà ta có tuổi,
    chẳng lẽ không đủ để
  • 14:57 - 15:00
    biết rằng bà cũng
    chẳng phải là người bản xứ
  • 15:00 - 15:01
    ở quốc gia này sao?
  • 15:02 - 15:05
    Chúng ta liên tục bị nhồi thông tin
    bởi tiềm thức
  • 15:05 - 15:06
    rằng da sáng là thượng đẳng.
  • 15:07 - 15:10
    Chính sách nhập cư liên tục gây tranh cãi
  • 15:10 - 15:12
    ở Nhà Trắng, trong khi người da đỏ hy vọng
  • 15:12 - 15:14
    kiếm việc phụ ở bên ngoài
    Home Depot.
  • 15:15 - 15:18
    >>Khiêm tốn văn hóa đi vào
    đời sống như thế nào
  • 15:18 - 15:19
    ở Nhóm Nghiên Cứu Thông Tin Berkey?
  • 15:20 - 15:22
    Tôi tin cậy Tony Borbone [ngữ âm].
  • 15:22 - 15:25
    Bony Borbone, cầu cho anh ta được an nghỉ,
  • 15:25 - 15:29
    là người ủng hộ ngăn chặn bạo lực xuất sắc
  • 15:29 - 15:34
    lúc ban đầu tôi gặp khi làm việc về ngăn
    chặn bạo lực
  • 15:34 - 15:39
    khi chúng tôi bắt đầu Nhóm Nghiên Cứu
    Thông Tin Berkeley.
  • 15:39 - 15:46
    Tony chỉ đối mặt tôi và nói tôi sống ở
    California,
  • 15:47 - 15:49
    bao nhiêu nhân viên nói tiếng
    Tây Ban Nha?
  • 15:50 - 15:53
    Tôi nói chẳng có ai.
  • 15:54 - 15:58
    Tony kiểu như, Tôi
    định nói đáng yêu,
  • 15:58 - 16:02
    nó phải là kiểu yêu thích, nó là kiểu
    chạm trán.
  • 16:02 - 16:06
    Tôi muốn nói là chúng tôi yêu quí nhau
    và công việc của nhau
  • 16:06 - 16:08
    rất tôn trọng nhau, tôi nghĩ
  • 16:10 - 16:11
    mối quan hệ của chúng tôi nảy nở.
  • 16:11 - 16:19
    Nhưng anh ta không ngại nói chuyện
    quan trọng
  • 16:20 - 17:00
    [Nhạc]
  • 17:00 - 17:03
    >>Nó thực quan trọng để
    trình bày.
  • 17:03 - 17:07
    Mất thời gian trong đời và cho thấy
    bạn chăm lo
  • 17:07 - 17:09
    cho cộng đồng và hiện diện ở đó.
  • 17:09 - 17:13
    Công nhân tham gia vào hành động
  • 17:13 - 17:16
    gây áp lực cho chủ thị trường thịt gia cầm
  • 17:16 - 17:18
    nợ tiền lương.
  • 17:19 - 17:21
    Công nhân đi ra với cọc bảng,
  • 17:21 - 17:22
    tôi cũng đi cùng họ.
  • 17:22 - 17:24
    Theo cách đó tôi thấy lo lắng .
  • 17:25 - 17:27
    Bạn thấy như bị bùng nổ.
  • 17:27 - 17:30
    Bạn ở môi trường khác biệt
  • 17:31 - 17:32
    với những gì khác mà tôi
    từng làm.
  • 17:33 - 17:38
    [Nhạc]
  • 17:38 - 17:40
    Nên khi chúng tôi có buổi họp
    mọi người
  • 17:40 - 17:42
    trong dự án đã thực sự
    tham gia
  • 17:42 - 17:44
    nghiên cứu cộng đồng.
  • 17:44 - 17:46
    Nhưng có một xung lực.
  • 17:46 - 17:48
    Khi bạn trong môi trường chuyên nghiệp
    bạn từng
  • 17:48 - 17:52
    tham gia buổi họp và cố lên tiếng
  • 17:52 - 17:53
    Rồi đang trên đà
  • 17:54 - 17:57
    chúng tôi tiến hành mọi thứ bằng tiếng Anh
  • 17:57 - 17:58
    nên hai nhân viên khác
  • 17:58 - 18:01
    từ Hiệp Hội Tiếng Hoa Tiến Bộ
    đang phiên dịch
  • 18:01 - 18:05
    cho nhân viên không nói tiếng Anh.
  • 18:05 - 18:08
    rồi họ không thể tham dự đầy đủ.
  • 18:08 - 18:12
    Mọi thứ diễn ra quá nhanh, mọi người
    đang nói qua lại
  • 18:12 - 18:13
    với nhau, một nhân viên không
    nói tiếng Anh
  • 18:13 - 18:16
    khó mà sắp xếp
  • 18:16 - 18:18
    chen một lời vào.
  • 18:20 - 18:22
    Chúng tôi phản ánh lại việc này và mọi
    người nhận ra.
  • 18:22 - 18:26
    Chúng tôi bắt đầu tiến hành buổi
    họp bằng tiếng Hoa.
  • 18:26 - 18:28
    Rồi mấy người nói tiếng Anh
    đeo tai nghe
  • 18:28 - 18:31
    với phần dịch tức thời.
  • 18:31 - 18:32
    >>Người bản xứ nói Anh
    im lặng hơn,
  • 18:33 - 18:34
    làm thay đổi xung lực
    rất nhiều.
  • 18:34 - 18:37
    Nhưng công nhân vẫn im lăng.
  • 18:38 - 18:41
    Nói về khiêm tốn văn hóa chúng tôi
    bị thách thức thực sự
  • 18:41 - 18:43
    để nghĩ tôi nghĩ sâu hơn một chút
  • 18:43 - 18:47
    về văn hóa là gì và cách nó không có nghĩa
    nghĩ
  • 18:47 - 18:51
    về một danh sách đặc điểm bạn gán cho mọi
    người.
  • 18:51 - 18:56
    Nhưng thật ra nó lôi kéo bạn
  • 18:56 - 19:00
    và những giả định của bạn và cách
    bạn phóng ra giả định
  • 19:00 - 19:05
    về ai đó so với những gì là kinh nghiệm
    thực sự của họ
  • 19:05 - 19:06
    về họ thật là ai.
  • 19:07 - 19:29
    [Nhạc]
  • 19:29 - 19:31
    Lần đầu nghe khiêm tốn văn hóa
  • 19:31 - 19:33
    khi tôi là sinh viên tốt nghiệp ở
    chương trình thạc sĩ
  • 19:33 - 19:34
    bang San Francisco.
  • 19:34 - 19:37
    Nhưng tôi thấy như lần đầu mình
    hiểu về khiêm tốn văn hóa
  • 19:37 - 19:39
    như một khái niệm từ lâu
    trong đời.
  • 19:39 - 19:43
    Nó đến từ nơi vô hình,
    một kiểu
  • 19:43 - 19:45
    chèn ép khi tôi là phụ nữ
    da màu
  • 19:45 - 19:49
    và giờ hoàn toàn chuyển dạng thành
    nhà giáo dục,
  • 19:49 - 19:51
    nhận ra mình là ai, đứng ở đâu
  • 19:51 - 19:52
    trong lớp học, quyền lợi của tôi
    là gì.
  • 19:53 - 19:56
    Nhưng tiếng nói của tôi cũng có ý nghĩa
    trong thế giới này
  • 19:56 - 19:57
    và nó có ý nghĩa gì khi là nhà
    giáo dục.
  • 19:57 - 20:01
    Nó đến từ nỗ lực gắn kết,
    để làm bất cứ việc gì tôi có thể
  • 20:01 - 20:03
    để là người da đỏ ở nhà
    không phải ngoài kia.
  • 20:03 - 20:10
    Không thể hiện điều đó, nó trở thành
    dấu nhận dạng
  • 20:10 - 20:11
    tôi biết nó luôn ở đó
  • 20:11 - 20:13
    tôi không thể bày tỏ
    sự trưởng thành
  • 20:13 - 20:16
    giờ nó đang nói người đó là ai
  • 20:16 - 20:21
    và nhận ra cả sức mạnh và quyền lợi
    tôi có
  • 20:21 - 20:22
    để tự kiểm tra kiểu đó.
  • 20:22 - 20:25
    Cùng cách đó nó cũng nói là
    tôi là phụ nữ da màu.
  • 20:25 - 20:28
    Tôi có điều quan trọng để nói và
    tôi đang ở đây.
  • 20:28 - 20:31
    >>Tôi nghĩ quyền lực và đặc quyền
    hiện hữu
  • 20:31 - 20:34
    trong xã hội chúng ta sẽ luôn tranh
    đấu với tỏ ra quá khiêm tốn
  • 20:35 - 20:36
    như phụ nữ da màu,
    như phụ nữ từ
  • 20:36 - 20:38
    tầng lớp lao động, như phụ nữ từ
  • 20:38 - 20:40
    tầng lớp có thu nhập thấp
  • 20:40 - 20:42
    hay có hạn chế, phải không?
  • 20:42 - 20:44
    Chừng nào còn quyền lực
    và đặc quyền
  • 20:44 - 20:46
    trong xã hội tôi biết tôi luôn
    phải đấu tranh với chuyện đó
  • 20:46 - 20:48
    và tôi đấu tranh mỗi ngày.
  • 20:50 - 21:06
    [Nhạc]
  • 21:06 - 21:08
    >>Tôi đã kiểm tra đây
    [không tiếng]
  • 21:08 - 21:10
    xem chính sách chúng ta đã phổ quát
    đến đâu
  • 21:10 - 21:13
    và lên chương trình là hướng về các
    sinh viên chuyển giới
  • 21:13 - 21:16
    >>Tôi chỉ tự soi lại
  • 21:17 - 21:19
    xem nó thật sự liên quan
  • 21:20 - 21:24
    đến chủ đề tối nay về khiêm tốn
    văn hóa
  • 21:24 - 21:27
    vì chúng ta đang nói về văn hóa chuyển
    giới
  • 21:28 - 21:31
    hay văn hóa đồng đẳng [không tiếng}
    và người ta tôn trọng ra sao.
  • 21:31 - 21:31
    >>Phải.
  • 21:32 - 21:37
    >>Cơ sở có thể liên quan như thế nào
  • 21:37 - 21:41
    hay khiêm tốn hay tôn trọng có văn hóa
    về trải nghiệm của người chuyển giới
  • 21:41 - 21:43
    ra sao khi họ đến chốn này.
  • 21:43 - 21:46
    >>Nhà giáo dục về sức khỏe mà tôi
    làm việc
  • 21:46 - 21:48
    cùng là những phụ nữ chuyển giới.
  • 21:48 - 21:53
    Trắng ra là ngày thứ hai trong nghề tôi
    tham gia buổi họp
  • 21:53 - 21:55
    chính là ban tư vấn hội đồng
  • 21:56 - 21:58
    của tất cả phụ nữ chuyển giới
  • 21:58 - 21:59
    Tôi thấy không thoải mái
  • 21:59 - 22:02
    nhưng cùng lúc đó họ làm tôi thoải mái lại
  • 22:02 - 22:07
    Họ bắt đầu hỏi tôi như họ thấy, họ là
  • 22:07 - 22:09
    như cô từ đâu đến?
  • 22:09 - 22:11
    Còn tôi như người Iran.
  • 22:11 - 22:13
    Chúng tôi biết cô gái chuyển giới
    Phương Đông
  • 22:13 - 22:15
    bạn biết cô ấy không?
  • 22:15 - 22:16
    Tôi kiểu như không.
  • 22:16 - 22:21
    Nên định nghĩa về khiêm tốn văn hóa
    là cởi mở
  • 22:22 - 22:25
    học hỏi mọi lúc.
  • 22:26 - 22:30
    Nên điều tôi muốn từ bạn là đi
    quanh, giới thiệu bản thân
  • 22:30 - 22:33
    nói cho chúng tôi khiêm tốn
    có văn hóa nghĩa là gì với bạn.
  • 22:33 - 22:35
    >>Tôi đầu tiên chú tâm
    khiêm tốn có văn hóa
  • 22:35 - 22:38
    khi là sinh viên chưa tốt nghiệp
    tôi là giáo sinh
  • 22:38 - 22:39
    trong một tổ chức.
  • 22:39 - 22:44
    Họ tổ chức huấn luyện năng lực
    văn hóa
  • 22:44 - 22:46
    cho người đảo Thái Bình Dương và
    làm việc với
  • 22:46 - 22:47
    cộng đồng dân đảo.
  • 22:47 - 22:50
    tôi vốn cũng là người đảo Thái Bình Dương
  • 22:50 - 22:54
    thấy thú vị và lo lắng khi tham dự huấn
    luyện và học hỏi nhiều
  • 22:54 - 22:57
    về tài liệu sẽ dùng thảo luận
  • 22:57 - 23:00
    và cách người khác học hỏi, kể cả tôi,
  • 23:01 - 23:04
    về văn hóa đảo Thái Bình Dương và làm
    việc với người của đảo
  • 23:04 - 23:06
    quanh vấn đề sức khỏe quan trọng đối với
    cộng đồng.
  • 23:07 - 23:11
    Tôi nghĩ sau huấn luyện tôi cảm nhận
  • 23:11 - 23:14
    thành tích và hoàn tất
  • 23:14 - 23:15
    của mọi người đã tham gia.
  • 23:15 - 23:19
    Rồi tôi được giới thiệu về khiêm tốn
    có văn hóa
  • 23:19 - 23:21
    khi là sinh viên
    trong lớp,
  • 23:21 - 23:23
    xảy ra gần như cùng lúc.
  • 23:23 - 23:27
    Tôi nhận ra ý nghĩa của thành tích và sự
    trọn vẹn
  • 23:27 - 23:30
    và năng lực cùng hiểu biết những
    giới hạn việc học tập của mình.
  • 23:30 - 23:34
    >>Tôi không thể nói khiêm
    tốn văn hóa có ý nghĩa gì với tôi.
  • 23:34 - 23:37
    Tôi thấy như tôi thực tập nó và
    đó là cách tôi biết.
  • 23:37 - 23:40
    Một điều tôi nghĩ
  • 23:40 - 23:44
    hay tôi có thể thực hành là khiêm tốn
    có văn hóa là --
  • 23:44 - 23:48
    có khả năng nói ngôn ngữ
  • 23:48 - 23:50
    tôi thể hiện bản thân tốt hơn
  • 23:50 - 23:52
    Ngôn ngữ mà tôi tìm kiếm chữ
  • 23:52 - 23:55
    để nói cho người khác
  • 23:55 - 23:57
    chính xác như tôi cảm nhận.
  • 23:57 - 24:00
    >>Xuất thân từ khoa học và
  • 24:00 - 24:04
    tham gia vào sức khỏe công cộng và chưa
    từng nghe về khiêm tốn có văn hóa
  • 24:04 - 24:07
    trong khoa học là chuyện của chính tôi.
  • 24:07 - 24:11
    Vì văn hóa là điều gì được nhấn mạnh,
  • 24:11 - 24:14
    nó không phải là thứ gì được nói đến
    có gì liên quan.
  • 24:14 - 24:19
    Luôn luôn có những rào chắn rõ ràng hiện
    diện
  • 24:19 - 24:21
    trong thiểu số đặc biệt trong khoa học.
  • 24:21 - 24:23
    Bạn có thể thấy khi
    ở lớp khoa học.
  • 24:23 - 24:26
    Bạn có thể thấy khi bạn
    ở trong nhóm học tập.
  • 24:26 - 24:28
    Bạn thấy khi nhìn thấy
    giáo sư của mình.
  • 24:29 - 24:31
    Tôi không chỉ nói về thiểu số chủng tộc.
  • 24:31 - 24:34
    Tôi đang nói về thiểu số ít được đại diện
  • 24:34 - 24:37
    trong khoa học,
    giống như chủng tộc là một nhân tố
  • 24:37 - 24:39
    nhưng giới tính, định hướng về giới.
  • 24:39 - 24:43
    >>Tôi biết khiêm tốn có văn hóa ở
    hai nơi,
  • 24:44 - 24:47
    theo văn hóa là người Campuchia và
    Đông Nam Á.
  • 24:48 - 24:50
    Không biết là mấy người bạn
    giễu cợt tôi
  • 24:50 - 24:52
    việc tôi không nói chuyện tốt.
  • 24:53 - 24:57
    sau khi học cao đẳng và học
    về điều đó
  • 24:57 - 25:00
    trong nhân loại học và phỏng vấn
    cha mẹ mình
  • 25:01 - 25:04
    về kinh nghiệm của họ
    làm tôi mở mắt.
  • 25:04 - 25:09
    >>Một trong số tôi học trong vài
    năm qua
  • 25:09 - 25:13
    tôi muốn nói là lắng nghe những gì mình
    nói.
  • 25:13 - 25:16
    Ý tôi là lắng nghe nghiêm túc điều
    mình đang nói.
  • 25:16 - 25:20
    Điều tôi học để lắng nghe là
  • 25:20 - 25:25
    khi tôi nói, tôi tin vào nó,
    tôi làm chuyện này, và nghe xem
  • 25:25 - 25:28
    nó khác biệt với chúng ta.
  • 25:28 - 25:32
    Chúng ta tôi nghe nhiều trong tin tức,
    chúng ta Người Mỹ, phải không?
  • 25:33 - 25:36
    Giống như chúng ta, ai là chúng ta
    đang nói đến.
  • 25:36 - 25:40
    Đó là điều cần nghĩ và lắng nghe khi chúng
    ta dùng tôi và chúng ta
  • 25:40 - 25:43
    >>Lớn lên tôi luôn chú tâm vào văn hóa
  • 25:43 - 25:47
    và tôn giáo khác và chỉ thực sự
    học hỏi về những việc này
  • 25:47 - 25:48
    từ các nền tảng khác.
  • 25:49 - 25:53
    Tôi chỉ nghĩ điều đó tạo nên
    khiêm tốn văn hóa cho tôi
  • 25:54 - 25:56
    vì tôi quan tâm.
  • 25:56 - 26:01
    Sau một năm học ở Tây Phi, tôi trở về,
    kiểu như
  • 26:01 - 26:04
    trời ơi, chẳng biết gì, tôi không
    hiểu gì
  • 26:04 - 26:07
    về người da đen, tôi không biết gì về
    người Châu Phi.
  • 26:07 - 26:09
    Ý tôi là nó làm thay đổi thế giới.
  • 26:13 - 26:19
    >>Hòa bình. Tôi nghĩ khi tôi còn ngồi
    ở nơi khiêm tốn
  • 26:19 - 26:25
    có sự yên lặng và không gian và
    chấp nhận
  • 26:25 - 26:30
    dễ chịu gần với an bình
  • 26:30 - 26:33
    với người khác mà tôi có thể hình dung.
  • 26:35 - 26:36
    >>Nếu tôi phải nghĩ về nó
  • 26:36 - 26:41
    như một con đường thì tôi nghĩ mình
    cho rằng
  • 26:41 - 26:43
    nó là con đường xoắn ốc
  • 26:48 - 26:52
    Hình xoắn ốc thực ra không --
    với tôi trong bối cảnh nhảy múa,
  • 26:52 - 26:55
    sự uốn éo tăng lên cũng phải
    giảm đi.
  • 26:55 - 26:56
    như vòng tròn liên tục.
  • 26:58 - 27:02
    Cùng với những vòng liên tục
    nhiều thứ xảy ra
  • 27:02 - 27:04
    nhiều lực lượng có thể hay đổi
    dạng của nó
  • 27:05 - 27:07
    về chiều sâu hay tầm với của nó.
  • 27:07 - 27:10
    >>Khiêm tốn có văn hóa chắc là
    một hành trình đối với tôi,
  • 27:10 - 27:12
    nó chắc là hành trình mà tôi
    biết việc đó
  • 27:12 - 27:15
    sẽ là thách thức và tôi sẵn
    sàng đối mặt.
  • 27:15 - 27:19
    Tôi biết mọi thách thức mà tôi
    sắp học hỏi.
  • 27:19 - 27:25
    Tôi nghĩ nó là quá trình tôi phải
    trải qua mỗi ngày
  • 27:25 - 27:26
    rằng tôi ổn khi trải nghiệm,
  • 27:26 - 27:28
    Nó thực sự làm tôi mạnh mẽ
    và nhanh trí hơn
  • 27:29 - 27:34
    tôi hy vọng mình khôn ngoan hơn
    ngày hôm qua.
  • 27:35 - 29:22
    [Nhạc]
Title:
Tính khiêm tốn có văn hóa
Description:

"Tính khiêm tốn có văn hóa: Con người, Nguyên lý và Thực hành," là phóng sự 30 phút bởi giáo sư Vivian Chávez bang San Francisco, phối thơ với nhạc, phỏng vấn, thước phim lưu trữ và hình ảnh của cộng đồng, thiên nhiên và điệu nhảy để giải thích Tính Khiêm Tốn có văn hóa là gì và tại sao chúng ta lại cần. Phim mô tả một bộ nguyên lý hướng dẫn duy nghĩ, hành vi và hành động của cá nhân và các cơ sở để tạo ảnh hưởng tích cực cho giao tiếp giữa người cũng như thay đổi hệ thống. Các nguyên lý là:
• Học hỏi suốt đời về tự bình kiểm
• Nhận biết và thay đổi sự mất quân bình về quyền lực
• Phát triển trách nhiệm của cơ sở
Hơn cả là một khái niệm, Tính Khiêm Tốn Có Văn Hóa là một tiến trình phản ánh cộng đồng để phân tích nguyên nhân gốc rễ của sự chịu đựng và tao cảnh quan thế giới bao quát hơn. Phát triển ban đầu bởi Tiến Sĩ Melanie Tervalon và Jann Murray-Garcia (1998) để nói đến những cách biệt sức khỏe và bất công tại cơ sở trong ngành y, Tính Khiêm Tốn Có Văn Hóa giờ được dùng trong chăm sóc sức khỏe cộng đồng, công trình xã hội, giáo dục, và quan trị phi lợi nhuận. Nó là thực hành hàng ngày dành cho những ai có quan hệ tầng lớp, thay đổi chính sách tổ chức và xây dựng quan hệ dựa trên tin tưởng.
Phim kể chuyện về thành công và thách thức, con đường giữa những người làm việc phát triển quan hệ cộng tác giữa các thành viên cộng đồng, người thực hành và các học viện. Nó khuyến khích chúng ta nhận ra quyền lực, đặc quyền và thành kiến, sẵn lòng chấp nhận giáo dục và văn bằng đã đạt không đủ để giải quyết bất công xã hội. Phần đầu giới thiệu về Tính Khiêm Tốn Văn Hóa và trình bày phỏng vấn với Melanie Tervalon và Jann Murray-Garcia. Phần thứ hai đưa ra bối cảnh và khung cảnh, đọc thơ bởi sinh viên sức khỏe cộng đồng của bang San Franciso và một phân tích về đặc quyền và quyền lực. Phần thứ ba là về Nghiên Cứu và Giáo Dục dựa trên Tham Gia Cộng Đồng; nó đề cao công trình của đối tác học viện Tổ Chức Tiếng Hoa Tiến Bộ và giáo viên/sinh viên quan trọng. Phần cuối kết thúc bằng sự phản ánh hóa bình, hình ảnh biểu tượng của thiên nhiên và câu nói của Audre Lorde.
Khán giả có thể thấy tư liệu này hữu ích gồm có giáo sư, sinh viên, người cung ứng, nhà tổ chức và người lập chính sách sức khỏe cộng đồng, công tác xã hội, y tế, tâm lý, y tá, giáo dục và còn nữa.
M.Tervalon, J.Murray-Garcia (1998). Tính khiêm tốn có văn hóa so với năng lực văn hóa: sự khác biệt chủ chốt trong xác định kết quả huấn luyện trong giáo dục đa văn hóa, Tạp chí về chăm sóc sức khỏe người nghèo và thiếu thốn, bộ 9, số 2(tháng 5 năm 1998), trang 117-125.
Vivian Chaverz © 2012, giấy phép Người sáng tạo: thuộc tính-phi thương mại-Bản gốc 3.0 chưa chỉnh nguồn (CC BY-NC-ND 3.0)
http://creativecommons.org/licenses/by-ncnd/3.0/http://creativecommons.org/licenses/by-nc-nd/3.0/

more » « less
Video Language:
English
Duration:
29:29

Vietnamese subtitles

Incomplete

Revisions