(thợ phụ Pernille Ironside) [Vỗ tay] [Anderson Cooper] Cảm ơn, dù gì đi nữa thì bạn cũng có một cái tên khá hay. [Pernille Ironside] Một trong các nhóm mà anh vừa đề cập đến ở phần trước, CNDP [Congrès national pour la défense du peuple], Tôi là thành viên trong nhóm nhân đạo và khi mà gặp anh ấy và những người cấp trên lần đầu tiên vào năm 2007, nhằm đấu tranh giải thoát trẻ em. Anh biết không, liệu có ai đó muốn làm bạn với ta? Chắc chắn không. Nhưng đó là một phần thiết yếu trong công việc của chúng tôi nhằm thu được những kết quả, những kết quả, và chúng tôi đã làm được. Mất vài ngày để sắp xếp với anh ấy cùng với hàng ngàn người có vũ trang những người thực sự tức giận, sẵn sàng đối mặt, và chưa hết, chúng tôi đã cố xoay sở trong thời khắc đó và kết quả cuối cùng, là khoảng 150 em. [Cooper] Bọn trẻ cũng đã được cứu rồi, liệu chúng có được đưa trở về và công việc có thể coi như hoàn thành chưa? [Vỗ tay] [Ironside] Hoàn toàn thì: bọn trẻ, đó không phải là chuyện giải cứu, mà đó là việc phuc hồi quyền lợi của chúng, quyền được là những đứa trẻ trong cái môi trường đáng ngỡ ngàng này. [Vỗ tay] [Ironside] Anh biết đấy, chúng đều có, như bất kì đứa trẻ nào ở đây, chúng đều có hi vọng và mơ ước và chúng có sự dung nạp để vượt qua nỗi bạo lực mà chúng từng phải gánh chịu. Và tôi đã thấy bọn trẻ làm được sự chuyển dịch đó thông qua các chương trình mà tôi đã giúp đỡ cùng với đồng nghiệp của mình. Và tôi thực sự muốn nhấn mạnh rằng đó là những người đồng chí, bất kể ngày này tháng kia, là người Congo và các bạn đồng nghiệp khác, họ thực sự là những vị anh hùng thầm lặng. [Applause] (Tôi Ở Đây - Ngày Nhân đạo Thế giới 19 tháng Tám - whd-iwashere.org)