1 00:00:13,625 --> 00:00:15,700 Nào, tôi muốn thấy cánh tay của các bạn: 2 00:00:15,700 --> 00:00:18,154 bao nhiêu người đã hủy kết bạn facebook với ai đó 3 00:00:18,154 --> 00:00:21,696 vì họ đã nói những điều xúc phạm về chính trị hay tôn giáo, 4 00:00:21,696 --> 00:00:23,825 việc chăm sóc trẻ hoặc đồ ăn? 5 00:00:23,922 --> 00:00:26,106 (Tiếng cười) 6 00:00:26,106 --> 00:00:29,042 Và bao nhiêu người biết ít nhất một người mà bạn tránh gặp mặt 7 00:00:29,042 --> 00:00:31,852 chỉ bởi không muốn nói chuyện với họ? 8 00:00:32,058 --> 00:00:34,372 (Tiếng cười) 9 00:00:34,372 --> 00:00:37,370 Bạn biết đấy, trước đây, để có một cuộc nói chuyện lịch sự, 10 00:00:37,370 --> 00:00:40,902 ta chỉ cần làm theo lời khuyên của Henry Higgins trong phim "My Fair Lady": 11 00:00:40,902 --> 00:00:42,747 chỉ nói về thời tiết và sức khỏe. 12 00:00:42,747 --> 00:00:46,223 Nhưng ngày nay, với biến đổi khí hậu, phản đối vắc-xin, những chủ đề đó -- 13 00:00:46,223 --> 00:00:47,724 (Tiếng cười) 14 00:00:47,724 --> 00:00:48,984 không còn an toàn nữa. 15 00:00:48,984 --> 00:00:51,405 Vâng, thế giới mà chúng ta đang sống, 16 00:00:51,826 --> 00:00:54,359 một thế giới mà trong mỗi cuộc chuyện trò 17 00:00:54,359 --> 00:00:56,662 đều tiềm ẩn nguy cơ biến thành cuộc tranh cãi, 18 00:00:56,662 --> 00:00:59,050 nơi các chính khách không thể nói chuyện với nhau 19 00:00:59,050 --> 00:01:01,405 và thậm chí những vấn đề bình thường nhất 20 00:01:01,405 --> 00:01:06,380 cũng có người nhiệt tình tranh đấu bảo vệ lẫn chống lại, điều đó không bình thường. 21 00:01:06,380 --> 00:01:09,394 Trung Tâm Nghiên Cứu Pew nghiên cứu 10.000 người Mỹ trưởng thành 22 00:01:09,394 --> 00:01:12,199 và nhận ra ở thời điểm này, chúng ta xung đột mạnh mẽ hơn, 23 00:01:12,199 --> 00:01:13,699 chia rẽ gay gắt 24 00:01:13,699 --> 00:01:16,220 hơn bao giờ hết trong lịch sử từ trước đến giờ. 25 00:01:16,220 --> 00:01:17,867 Chúng ta khó thỏa hiệp, 26 00:01:17,867 --> 00:01:20,365 điều đó nghĩa là ta không hề lắng nghe nhau. 27 00:01:20,365 --> 00:01:22,560 Chúng ta quyết định mình sống ở đâu, 28 00:01:22,560 --> 00:01:25,241 kết hôn với ai và thậm chí bạn bè ta là ai 29 00:01:25,241 --> 00:01:27,605 dựa trên những gì chúng ta đã tin tưởng. 30 00:01:27,605 --> 00:01:30,167 Lần nữa, điều đó nghĩa là ta không hề lắng nghe nhau. 31 00:01:30,167 --> 00:01:33,723 Một cuộc đối thoại đòi hỏi sự cân bằng giữa nghe và nói, 32 00:01:33,723 --> 00:01:36,600 và một lúc nào đó giữa chừng, ta đánh mất đi sự cân bằng ấy. 33 00:01:36,600 --> 00:01:38,645 Ngày nay, nguyên nhân một phần là công nghệ. 34 00:01:38,645 --> 00:01:41,160 Điện thoại thông minh hoặc luôn nằm trong tay bạn 35 00:01:41,160 --> 00:01:43,869 hoặc đủ gần để bạn có thể chộp lấy cực kì nhanh chóng. 36 00:01:43,869 --> 00:01:45,299 Theo Trung Tâm Nghiên Cứu Pew, 37 00:01:45,299 --> 00:01:50,536 khoảng 1/3 số thanh thiếu niên ở Mỹ gửi hơn 100 tin nhắn/ngày. 38 00:01:50,560 --> 00:01:55,136 Và rất nhiều trong số đó, gần như hầu hết là nhắn tin cho bạn bè 39 00:01:55,160 --> 00:01:57,240 nhiều hơn việc gặp mặt trò chuyện trực tiếp. 40 00:01:57,980 --> 00:01:59,956 Đây là câu chuyện lý thú ở Đại Tây Dương 41 00:01:59,956 --> 00:02:02,812 được một giáo viên trung học tên Paul Barnwell viết. 42 00:02:02,812 --> 00:02:04,948 Anh đưa cho bọn trẻ một dự án giao tiếp. 43 00:02:04,948 --> 00:02:08,684 Anh muốn dạy trẻ nói về một chủ đề cụ thể mà không cần dùng note. 44 00:02:08,684 --> 00:02:10,589 Và anh ấy bày tỏ: "Tôi đã nhận ra..." 45 00:02:10,589 --> 00:02:13,876 (Tiếng cười) 46 00:02:13,876 --> 00:02:17,052 "Tôi đã nhận ra rằng khả năng đối thoại 47 00:02:17,052 --> 00:02:21,148 có lẽ là kỹ năng duy nhất hầu hết chúng ta không giảng dạy thành công. 48 00:02:21,148 --> 00:02:25,444 Bọn trẻ dành hàng giờ mỗi ngày làm việc với ý tưởng và với nhau thông qua màn hình 49 00:02:25,444 --> 00:02:27,300 nhưng hiếm khi chúng có cơ hội 50 00:02:27,300 --> 00:02:29,876 trau dồi kỹ năng giao tiếp cá nhân. 51 00:02:29,876 --> 00:02:33,052 Nghe có vẻ là một câu hỏi khôi hài, nhưng ta phải tự hỏi mình: 52 00:02:33,052 --> 00:02:34,988 Có kỹ năng nào trong thế kỉ 21 53 00:02:34,988 --> 00:02:40,564 quan trọng hơn khả năng duy trì cuộc trò chuyện mạch lạc, tự tin?" 54 00:02:40,870 --> 00:02:43,156 Tôi kiếm sống bằng việc nói chuyện với mọi người: 55 00:02:43,156 --> 00:02:45,412 người đạt giải Nobel, tài xế taxi, 56 00:02:45,412 --> 00:02:47,828 triệu phú, giáo viên mầm non, 57 00:02:47,828 --> 00:02:50,524 nguyên thủ quốc gia, thợ sửa ống nước. 58 00:02:50,524 --> 00:02:53,572 Tôi nói chuyện với những người tôi thích, người tôi không thích. 59 00:02:53,572 --> 00:02:57,356 Tôi trò chuyện với nhiều người mà tôi bất đồng sâu sắc trên góc độ cá nhân. 60 00:02:57,356 --> 00:03:00,132 Nhưng tôi vẫn có những cuộc đối thoại tuyệt vời với họ. 61 00:03:00,132 --> 00:03:04,028 Do đó, tôi muốn dành khoảng mười phút tiếp theo để chỉ bạn cách thức nói chuyện 62 00:03:04,028 --> 00:03:05,388 và lắng nghe. 63 00:03:06,236 --> 00:03:09,188 Nhiều người trong các bạn đã nghe vô số lời khuyên về điều này, 64 00:03:09,188 --> 00:03:11,164 như nhìn vào mắt người đối thoại, 65 00:03:11,164 --> 00:03:14,980 suy nghĩ trước về những chủ đề thú vị để thảo luận, 66 00:03:14,980 --> 00:03:19,756 nhìn, gật đầu và mỉm cười để thể hiện rằng bạn đang chú tâm, 67 00:03:19,756 --> 00:03:22,652 lặp lại những gì bạn được nghe và tóm tắt nó. 68 00:03:22,652 --> 00:03:24,388 Nhưng tôi muốn bạn quên hết chúng. 69 00:03:24,388 --> 00:03:25,604 Thật tào lao. 70 00:03:25,604 --> 00:03:28,620 (Tiếng cười) 71 00:03:28,760 --> 00:03:33,016 Chẳng việc gì phải học cách thể hiện rằng bạn đang chú ý 72 00:03:33,016 --> 00:03:36,672 nếu bạn đang thật sự chú ý. 73 00:03:36,672 --> 00:03:38,528 (Tiếng cười) 74 00:03:38,528 --> 00:03:41,424 (Tiếng vỗ tay) 75 00:03:42,817 --> 00:03:46,834 Giờ, tôi sử dụng kỹ năng y hệt một người phỏng vấn chuyên nghiệp 76 00:03:46,834 --> 00:03:48,970 trong cuộc sống hàng ngày của mình. 77 00:03:49,613 --> 00:03:52,906 Tôi sẽ chỉ bạn làm thế nào để phỏng vấn người khác, 78 00:03:52,906 --> 00:03:57,016 và kỹ năng đó thực tế sẽ giúp bạn học cách trở thành người nói chuyện khéo léo hơn. 79 00:03:57,016 --> 00:03:58,541 Học cách xây dựng cuộc đối thoại 80 00:03:58,541 --> 00:04:01,056 mà không lãng phí thời gian của bạn, không nhàm chán, 81 00:04:01,056 --> 00:04:03,556 và, lạy Chúa, không xúc phạm bất kì ai. 82 00:04:03,893 --> 00:04:06,286 Chúng ta đều đã có những cuộc hội thoại tuyệt vời. 83 00:04:06,286 --> 00:04:08,666 Chúng ta đã trải qua. Chúng ta biết chúng ra sao. 84 00:04:08,666 --> 00:04:12,246 Là cuộc trò chuyện khiến bạn cảm thấy được tham gia, được truyền cảm hứng 85 00:04:12,246 --> 00:04:14,776 hoặc cảm giác như đã tạo được kết nối thật sự 86 00:04:14,776 --> 00:04:16,946 hay bạn cực kì được thấu hiểu. 87 00:04:16,946 --> 00:04:18,316 Không có lí do nào 88 00:04:18,316 --> 00:04:21,123 giải thích tại sao hầu hết tương tác của bạn không được vậy. 89 00:04:21,123 --> 00:04:24,486 Tôi có mười nguyên tắc cơ bản và sẽ nói cho bạn về chúng, 90 00:04:24,486 --> 00:04:28,146 nhưng thực tình là, nếu bạn chỉ chọn một nguyên tắc và nắm vững nó, 91 00:04:28,146 --> 00:04:30,736 bạn sẽ thực sự có được cuộc trò chuyện thú vị hơn. 92 00:04:31,193 --> 00:04:33,076 Nguyên tắc 1: Đừng đa nhiệm. 93 00:04:33,076 --> 00:04:35,266 Tôi không có ý nói rằng chỉ cần đặt điện thoại, 94 00:04:35,266 --> 00:04:38,406 máy tính bảng, chìa khóa xe, hay bất cứ thứ gì trong tay bạn xuống. 95 00:04:38,406 --> 00:04:40,076 Tôi muốn nói rằng, hãy tập trung. 96 00:04:40,076 --> 00:04:42,056 Tập trung trong khoảnh khắc ấy. 97 00:04:42,751 --> 00:04:45,576 Đừng nghĩ về cuộc cãi vã của bạn với sếp. 98 00:04:45,576 --> 00:04:48,216 Đừng phân tâm nghĩ bữa tối bạn sẽ ăn gì. 99 00:04:48,216 --> 00:04:50,416 Nếu bạn muốn ngừng cuộc trò chuyện, 100 00:04:50,416 --> 00:04:52,146 thì hãy rút khỏi nó, 101 00:04:52,146 --> 00:04:54,171 chứ đừng có "chân trong chân ngoài". 102 00:04:54,171 --> 00:04:56,166 Nguyên tắc 2: Đừng "nói như đúng rồi" 103 00:04:56,166 --> 00:04:58,345 Nếu bạn muốn phát biểu quan điểm của mình 104 00:04:58,345 --> 00:05:03,996 mà không cho ai cơ hội phản hồi, tranh luận, phản đối hay phát triển, 105 00:05:03,996 --> 00:05:05,560 hãy viết blog. 106 00:05:05,560 --> 00:05:08,876 (Tiếng cười) 107 00:05:08,876 --> 00:05:12,596 Có lý giải hợp lý cho việc tôi không dành chỗ cho học giả trong chương trình: 108 00:05:12,596 --> 00:05:14,479 Vì họ thực sự rất nhàm chán. 109 00:05:14,479 --> 00:05:18,348 Nếu theo phe bảo thủ, họ sẽ ghét Obama, phiếu đổi thực phẩm và nạo phá thai. 110 00:05:18,348 --> 00:05:20,430 Nếu theo phe tự do, họ có xu hướng ghét 111 00:05:20,430 --> 00:05:22,856 những ngân hàng lớn, tập đoàn dầu mỏ và Dick Cheney. 112 00:05:22,856 --> 00:05:24,022 Cực kỳ dễ đoán. 113 00:05:24,022 --> 00:05:25,718 Và bạn không muốn như vậy. 114 00:05:25,718 --> 00:05:29,834 Bạn cần tham gia vào mọi cuộc đối thoại với tâm thế bạn sẽ học hỏi điều gì đó. 115 00:05:30,672 --> 00:05:33,196 Nhà trị liệu lừng danh M. Scott Peck nói 116 00:05:33,196 --> 00:05:37,376 việc lắng nghe thật lòng đòi hỏi phải gác lại cái tôi của mình sang một bên. 117 00:05:37,427 --> 00:05:40,840 Và đôi khi có nghĩa là gác lại quan điểm cá nhân của bạn. 118 00:05:41,497 --> 00:05:44,636 Ông nói rằng khi thấu hiểu sự chấp nhận này, 119 00:05:44,994 --> 00:05:47,576 người nói sẽ càng ngày càng khó bị tổn thương 120 00:05:47,576 --> 00:05:50,226 và càng rộng mở những ngóc ngách thầm kín 121 00:05:50,226 --> 00:05:52,810 trong tâm hồn để đón nhận người nghe. 122 00:05:52,810 --> 00:05:55,710 Xin nhắc lại, hãy sẵn sàng tâm thế bạn sẽ học hỏi điều gì đó. 123 00:05:56,270 --> 00:06:00,312 Bil Nye đã nói: "Mỗi người bạn gặp sẽ biết điều gì đó mà bạn không biết". 124 00:06:00,664 --> 00:06:02,000 Tôi diễn đạt theo cách này: 125 00:06:02,000 --> 00:06:05,290 Mỗi người đều là chuyên gia trong một lĩnh vực nào đó. 126 00:06:06,787 --> 00:06:09,436 Nguyên tắc 3: Sử dụng câu hỏi mở. 127 00:06:09,436 --> 00:06:11,816 Ở trường hợp này, hãy làm theo gợi ý từ các ký giả. 128 00:06:11,816 --> 00:06:15,306 Bắt đầu câu hỏi bằng ai, cái gì, khi nào, ở đâu, tại sao hay như thế nào. 129 00:06:15,346 --> 00:06:19,176 Nếu bạn đặt một câu hỏi phức tạp, bạn sẽ nhận được một câu trả lời đơn giản. 130 00:06:19,176 --> 00:06:21,470 Nếu tôi hỏi bạn: "Bạn có sợ hãi không?" 131 00:06:21,470 --> 00:06:24,826 Bạn sẽ phản hồi lại với từ ngữ mạnh mẽ nhất trong câu hỏi ấy, 132 00:06:24,826 --> 00:06:28,276 đó là "sợ hãi", và câu trả lời sẽ là "Có" hoặc "Không". 133 00:06:28,276 --> 00:06:30,480 "Bạn có tức giận không?" "Có, rất tức giận." 134 00:06:30,480 --> 00:06:32,976 Hãy để họ mô tả điều đó. Họ là những người biết rõ. 135 00:06:32,976 --> 00:06:35,856 Thử hỏi họ những câu như, "Chuyện đó như thế nào?" 136 00:06:35,856 --> 00:06:37,556 "Cảm giác ra sao?" 137 00:06:37,556 --> 00:06:41,726 Vì sau đó có lẽ họ sẽ dừng lại một chút và suy nghĩ về nó, 138 00:06:41,726 --> 00:06:44,890 và bạn sẽ nhận được phản hồi thú vị hơn rất nhiều. 139 00:06:44,890 --> 00:06:47,341 Nguyên tắc 4: Đi theo mạch chuyện trò. 140 00:06:47,813 --> 00:06:50,678 Nghĩa là những suy nghĩ sẽ xuất hiện trong tâm trí bạn 141 00:06:50,678 --> 00:06:53,596 và bạn cần khai thông nó ra khỏi đầu. 142 00:06:53,596 --> 00:06:55,899 Chúng tôi đã từng nghe những cuộc phỏng vấn 143 00:06:55,899 --> 00:06:58,120 trong đó khách mời thường nói được vài phút 144 00:06:58,120 --> 00:07:00,766 thì MC quay lại xen vào đặt một câu hỏi 145 00:07:00,766 --> 00:07:03,925 mà dường như lạc đề hoặc đã được trả lời rồi. 146 00:07:03,925 --> 00:07:07,306 Điều đó nghĩa là người dẫn dường như đã dừng lắng nghe từ hai phút trước 147 00:07:07,306 --> 00:07:10,446 vì anh ấy nghĩ rằng đây thực sự là câu hỏi thông minh, 148 00:07:10,446 --> 00:07:13,356 chỉ chực chờ và nhất định đặt câu hỏi đó. 149 00:07:13,356 --> 00:07:15,756 Chúng ta cũng làm y như vậy. 150 00:07:15,756 --> 00:07:18,366 Chúng ta đang ngồi đây, trò chuyện với ai đó. 151 00:07:18,366 --> 00:07:21,952 rồi chợt nhớ rằng ta đã gặp Hugh Jackman trong quán cafe. 152 00:07:21,952 --> 00:07:23,598 (Tiếng cười) 153 00:07:23,598 --> 00:07:25,125 Và chúng ta dừng lắng nghe. 154 00:07:25,125 --> 00:07:28,269 Chúng ta chỉ chờ một lúc nào đó để đưa câu chuyện 155 00:07:28,269 --> 00:07:30,488 về Hugh Jackman và cafe của mình xen vào. 156 00:07:30,488 --> 00:07:32,517 Những câu chuyện và ý tưởng sẽ đến với bạn. 157 00:07:32,517 --> 00:07:35,861 Bạn cần để chúng tự đến rồi tự đi. 158 00:07:36,333 --> 00:07:40,242 Nguyên tắc 5: Nếu không biết, hãy nói rằng bạn không biết. 159 00:07:41,116 --> 00:07:43,679 Những người ở đài phát thanh, đặc biệt trên NPR, 160 00:07:43,679 --> 00:07:46,318 càng nhận thức rõ hơn rằng họ sẽ phát biểu công khai, 161 00:07:46,318 --> 00:07:49,730 vì thế họ thận trọng hơn về những gì họ tuyên bố mình là chuyên gia 162 00:07:49,730 --> 00:07:52,168 và những điều họ khẳng định là biết chắc chắn. 163 00:07:52,168 --> 00:07:54,450 Hãy làm như thế. Cẩn thận tốt hơn là mạo hiểm. 164 00:07:54,450 --> 00:07:56,891 Việc trò chuyện không nên bị coi nhẹ. 165 00:07:56,891 --> 00:08:00,814 Nguyên tắc 6: Chớ đánh đồng trải nghiệm của bạn với của họ. 166 00:08:01,416 --> 00:08:04,274 Nếu họ đang nói về việc mất đi một thành viên trong gia đình, 167 00:08:04,274 --> 00:08:07,513 đừng bắt đầu kể về khoảng thời gian bạn cũng mất đi người thân. 168 00:08:07,513 --> 00:08:10,462 Nếu người kia đang nói về khó khăn họ gặp trong công việc, 169 00:08:10,462 --> 00:08:12,942 đừng than thở bạn ghét công việc của mình thế nào. 170 00:08:12,942 --> 00:08:15,020 Chúng không tương tự. Không bao giờ giống. 171 00:08:15,020 --> 00:08:17,056 Tất cả trải nghiệm đều riêng biệt. 172 00:08:17,056 --> 00:08:19,844 Và, quan trọng hơn, câu chuyện không phải là về bạn. 173 00:08:19,844 --> 00:08:23,432 Bạn không cần dùng thời khắc đó để chứng tỏ mình tuyệt vời ra sao 174 00:08:23,432 --> 00:08:25,801 hay đau khổ như thế nào. 175 00:08:25,801 --> 00:08:29,025 Có người đã hỏi Stephen Hawking IQ ông ấy là bao nhiêu, và ông đáp: 176 00:08:29,025 --> 00:08:31,795 "Tôi không biết. Ai khoe khoang về IQ là kẻ thua cuộc." 177 00:08:31,795 --> 00:08:34,133 (Tiếng cười) 178 00:08:34,133 --> 00:08:37,224 Đối thoại không phải cơ hội để quảng bá. 179 00:08:37,435 --> 00:08:39,062 [Đối thoại trong thế kỉ 21] 180 00:08:39,072 --> 00:08:42,072 [Hôm nay bạn có khỏe không? Đọc trang blog của tôi ấy!] 181 00:08:42,592 --> 00:08:43,753 Nguyên tắc 7: 182 00:08:43,753 --> 00:08:45,517 Cố gắng đừng nhắc lại lời mình. 183 00:08:45,517 --> 00:08:47,615 Điều đó rất trịch thượng, và thực sự tẻ nhạt, 184 00:08:47,615 --> 00:08:49,179 ta có xu hướng hay làm vậy. 185 00:08:49,179 --> 00:08:52,739 Đặc biệt trong lúc trò chuyện công việc hay với con cái của mình, 186 00:08:52,739 --> 00:08:54,173 chúng ta chỉ giữ mãi một ý, 187 00:08:54,173 --> 00:08:57,040 nên ta cứ nhắc đi nhắc lại. 188 00:08:57,354 --> 00:08:58,812 Đừng làm vậy. 189 00:08:58,812 --> 00:09:00,906 Nguyên tắc 8: Đừng nói thứ không cần thiết. 190 00:09:00,906 --> 00:09:03,786 Thẳng thắn thì mọi người không quan tâm 191 00:09:03,786 --> 00:09:06,381 về tuổi tác, tên họ, 192 00:09:06,381 --> 00:09:08,672 ngày tháng, tất cả tiểu tiết 193 00:09:08,672 --> 00:09:11,360 bạn đang vất vả nghĩ ra trong đầu. 194 00:09:11,360 --> 00:09:13,658 Họ lại không quan tâm. 195 00:09:13,658 --> 00:09:15,771 Họ quan tâm bạn như thế nào, 196 00:09:15,771 --> 00:09:17,814 bạn có điểm chung gì với họ. 197 00:09:17,814 --> 00:09:20,514 Bởi thế, hãy quên đi những tiểu tiết. Bỏ chúng đi. 198 00:09:20,854 --> 00:09:22,201 Nguyên tắc 9: 199 00:09:22,201 --> 00:09:25,320 Đây không phải là điều cuối cùng, nhưng là điều quan trọng nhất. 200 00:09:25,320 --> 00:09:26,727 Lắng nghe. 201 00:09:27,115 --> 00:09:30,306 Tôi không thể đếm xuể bao nhiêu nhân vật quan trọng đã nói 202 00:09:30,306 --> 00:09:34,412 lắng nghe có lẽ là kỹ năng quan trọng nhất 203 00:09:34,412 --> 00:09:35,639 mà bạn có thể phát triển. 204 00:09:35,639 --> 00:09:37,318 Buddha nói, tôi xin diễn đạt lại, 205 00:09:37,318 --> 00:09:39,744 "Nếu mở miệng thì bạn đang không học hỏi." 206 00:09:39,744 --> 00:09:44,205 Calvin Coolidge nói: "Chưa có ai bị mất việc vì lắng nghe cả." 207 00:09:44,893 --> 00:09:46,818 (Tiếng cười) 208 00:09:46,818 --> 00:09:48,792 Tại sao chúng ta không lắng nghe nhau? 209 00:09:48,792 --> 00:09:51,270 Thứ nhất, chúng ta thích nói hơn. 210 00:09:51,270 --> 00:09:53,098 Khi nói, tôi nắm quyền kiểm soát. 211 00:09:53,098 --> 00:09:55,797 Tôi không phải nghe bất cứ thứ gì mình không hứng thú. 212 00:09:55,797 --> 00:09:57,320 Tôi là trung tâm của sự chú ý. 213 00:09:57,320 --> 00:09:59,956 Tôi có thể phát huy bản sắc riêng của mình. 214 00:09:59,956 --> 00:10:01,485 Nhưng có một lí do khác: 215 00:10:01,485 --> 00:10:03,002 chúng ta bị xao nhãng. 216 00:10:03,002 --> 00:10:06,076 Một người bình thường nói khoảng 225 từ/phút, 217 00:10:06,076 --> 00:10:10,317 nhưng ta có thể nghe đến 500 từ/phút. 218 00:10:10,588 --> 00:10:14,495 Vậy là tâm trí ta bị 275 từ khác lấp đầy. 219 00:10:14,495 --> 00:10:17,818 Và tôi biết, cần nhiều sự cố gắng và năng lượng 220 00:10:17,818 --> 00:10:20,140 để thật sự tập trung chú ý ai đó, 221 00:10:20,140 --> 00:10:22,662 nếu không làm được như thế, bạn đang không đối thoại. 222 00:10:22,662 --> 00:10:25,540 Đó chỉ là hai người đang hét ra những câu nói có liên quan 223 00:10:25,540 --> 00:10:26,972 ở cùng một địa điểm. 224 00:10:26,972 --> 00:10:28,745 (Tiếng cười) 225 00:10:28,745 --> 00:10:31,460 Bạn phải lắng nghe người kia. 226 00:10:31,460 --> 00:10:33,886 Stenphen Covey nói lắng nghe là điều vô cùng đẹp đẽ. 227 00:10:33,886 --> 00:10:37,323 Ông nói: "Hầu hết chúng ta không lắng nghe với thiện chí để thấu hiểu. 228 00:10:37,323 --> 00:10:40,234 Chúng ta lắng nghe chỉ để phản hồi." 229 00:10:41,376 --> 00:10:45,701 Một nguyên tắc nữa, nguyên tắc 10: Hãy ngắn gọn. 230 00:10:46,735 --> 00:10:50,306 [Cuộc đối thoại thú vị như chiếc váy ngắn, đủ ngắn để khơi gợi sự thích thú, 231 00:10:50,306 --> 00:10:52,978 nhưng đủ dài để bao trùm được chủ thể - chị tôi nói] 232 00:10:52,978 --> 00:10:54,584 (Tiếng cười) 233 00:10:54,584 --> 00:10:56,350 (Tiếng vỗ tay) 234 00:11:00,317 --> 00:11:04,611 Tất cả những điều này đều quy về cùng một ý tưởng căn bản, và đó là: 235 00:11:04,611 --> 00:11:07,330 hãy quan tâm đến người khác. 236 00:11:08,196 --> 00:11:10,657 Tôi lớn lên với người ông rất nổi tiếng, 237 00:11:10,657 --> 00:11:12,927 và có một nghi thức trong nhà tôi. 238 00:11:12,927 --> 00:11:15,433 Mọi người đến nói chuyện với ông bà tôi, 239 00:11:15,433 --> 00:11:18,308 sau khi họ rời khỏi, mẹ tôi sẽ đến chỗ chúng tôi 240 00:11:18,308 --> 00:11:20,515 và hỏi: "Các con có biết đó là ai không?" 241 00:11:20,515 --> 00:11:22,433 Bà ấy là Á hậu Mỹ. 242 00:11:22,433 --> 00:11:23,959 Ông ấy là Thị trưởng Sacramento. 243 00:11:23,959 --> 00:11:26,956 Bà ấy từng đạt giải Pulitzer. Ông ấy là vũ công ballet Nga." 244 00:11:27,149 --> 00:11:29,811 Và tôi lớn lên với tâm niệm rằng 245 00:11:30,434 --> 00:11:33,398 mỗi người đều có những điều bí ẩn, đáng ngạc nhiên về họ. 246 00:11:33,735 --> 00:11:37,149 Thật lòng, tôi nghĩ đó là điều khiến tôi trở thành người dẫn tốt hơn. 247 00:11:37,559 --> 00:11:40,412 Tôi giữ im lặng thường xuyên nhất có thể, 248 00:11:40,412 --> 00:11:42,018 giữ cho tâm trí rộng mở, 249 00:11:42,018 --> 00:11:44,006 luôn sẵn sàng để đón nhận bất ngờ, 250 00:11:44,006 --> 00:11:46,622 và chưa bao giờ thất vọng. 251 00:11:47,087 --> 00:11:48,604 Bạn hãy làm điều tương tự. 252 00:11:48,604 --> 00:11:51,221 Ra ngoài, trò chuyện với mọi người, 253 00:11:51,221 --> 00:11:52,566 lắng nghe họ, 254 00:11:52,566 --> 00:11:55,901 và quan trọng nhất là sẵn sàng để đón nhận bất ngờ. 255 00:11:56,452 --> 00:11:57,776 Xin cảm ơn. 256 00:11:57,776 --> 00:11:59,764 (Tiếng vỗ tay)