Nhựa.
Thực sự là phát minh tuyệt vời.
Nó giúp cho cuộc sống
thuận tiện hơn rất nhiều:
từ bàn chải đánh răng hàng ngày
đến ống lọc độc tố
trong nguồn nước của bạn.
Nhưng với mức độ sử dụng nhựa hiện nay,
ta sẽ không thể cứu Trái Đất được nữa.
Chúng ta sử dụng nhựa hàng ngày.
Nhưng một điều mà ta không nhận ra
là phải mất khoảng 450 năm
để một chai nhựa thông thường
có thể phân huỷ sinh học,
và nhiều khi nó thậm chí
còn không phân hủy;
thay vào đó, nó trở thành
những mảnh nhựa nhỏ gọi là vi nhựa.
Những hạt vi nhưa này
và các loại rác thải nhựa khác
tích tụ ở giữa đại dương
tạo thành các đảo rác lớn.
Những đảo rác này có thể lớn
gấp ba đến bốn lần kích thước của Texas.
Bây giờ, tôi muốn đưa các bạn
vào một cuộc hành trình
của một chai nhựa thông thường.
Vòng đời của chai nhựa
bắt đầu tại nhà máy,
nơi dầu và các vật liệu thô khác
được trộn lẫn với nhau
tạo thành nguyên liệu thô
để sản xuất chai nhựa.
Rồi nó được chuyển đến nhà máy khác,
nơi nó được đúc theo khuôn và
tạo thành một cái chai.
Sau đó, ở một nhà máy khác,
những cái chai sẽ được đổ đầy
các loại nước ngọt mà ai cũng đều mê mẩn.
Rồi chúng được chuyển đến cửa hàng,
nơi bạn và tôi có thể mua nó,
và chúng ta sẽ dùng nó chỉ trong 15 phút.
Đó là một phần rất nhỏ trong
cuộc sống của ta và chai nhựa đó.
Sau đó, chúng ta vứt nó đi
như thể chẳng có gì to tát cả.
Điều này làm tôi buồn và phẫn nộ
rằng đôi khi con người chúng ta
phớt lờ việc mình đối xử
với môi trường như thế nào.
Trở lại với hành trình của chúng ta.
Bằng cách nào đó, chai nhựa
trôi đến Sông Mississippi
và chảy theo dòng sông đến Vịnh Mexico.
Từ đây nó bị cuốn theo dòng chảy
phía bắc Đại Tây Dương,
trôi ra giữa đại dương lớn,
và đến đảo rác Bắc Đại Tây Dương.
Ở đây, mỗi ngày có đến
hàng trăm loài động vật chết vì nhựa.
Ví nhụ như rùa biển.
Rùa biển rất dễ nhầm lẫn
túi nhựa là sứa biển
và sẽ ăn túi nhựa đó
như thức ăn của chúng.
Và miếng nhựa đó sẽ khiến
con rùa lầm tưởng rằng mình đã no,
nhưng trên thực tế, rùa biển không
hấp thụ được những dưỡng chất cần thiết
và sẽ sớm chết đói.
Khi tôi biết được điều này,
tôi rất đau buồn,
và từ đó về sau, tôi luôn muốn
cứu giúp hành tinh của chúng ta.
Tôi biết nó nghe như một bài thuyết trình
về việc chúng ta tồi tệ như thế nào
và chúng ta không thể
làm việc gì để bảo vệ Trái Đất,
nhưng tôi cam đoan rằng
bây giờ vẫn chưa quá trễ đâu.
Kể cả việc chọn lon kim loại
thay vì chai nhựa
hay chọn trái cây
thay vì túi bim bim,
chỉ một hành động nhỏ
cũng tạo nên sự khác biệt.
Thế hệ chúng ta cần phải bảo vệ đại dương.
Vì vậy, hãy hành động.
Xin cảm ơn.
(Vỗ tay)