1 00:00:08,259 --> 00:00:09,529 Chào mọi người. 2 00:00:10,959 --> 00:00:13,759 Tôi sẽ bắt đầu với một câu hỏi. 3 00:00:14,749 --> 00:00:19,469 Bao nhiêu người trong các bạn biết người ngồi kế bên trước hôm nay? 4 00:00:21,648 --> 00:00:22,682 Thú vị thật. 5 00:00:22,682 --> 00:00:26,988 Vậy, bạn có nhớ cuộc nói chuyện đầu tiên với người đó không? 6 00:00:28,374 --> 00:00:31,251 Bạn biết đó, hội thoại tạo ra sự liên kết. 7 00:00:32,151 --> 00:00:35,551 Hãy tưởng tượng mỗi cuộc nói chuyện là một liên kết kim loại bé tí. 8 00:00:35,551 --> 00:00:38,121 Và mỗi lần bạn nói chuyện với một người lạ, 9 00:00:38,121 --> 00:00:39,781 một liên kết kim loại hình thành. 10 00:00:41,019 --> 00:00:43,741 Và mỗi cuộc nói chuyện bạn có sau đó, 11 00:00:43,741 --> 00:00:46,986 sự liên kết càng ngày càng vững mạnh hơn. 12 00:00:46,986 --> 00:00:51,882 Và mỗi ngày, mỗi người trong chúng ta gặp rất nhiều người lạ: 13 00:00:51,882 --> 00:00:54,441 người ở cửa hàng tiện lợi, người lái xe, 14 00:00:54,441 --> 00:00:57,511 có thể là tiếp tân ở một văn phòng mới bạn đã đến. 15 00:00:58,391 --> 00:01:01,311 Và với mỗi cuộc trò chuyện chúng ta tạo nên các liên kết mới. 16 00:01:02,361 --> 00:01:04,238 Đến cuối cùng, 17 00:01:05,318 --> 00:01:12,082 chúng ta đã tạo nên mạng lưới trò chuyện toàn cầu khổng lồ. 18 00:01:12,922 --> 00:01:14,348 Mạng lưới toàn cầu. 19 00:01:14,348 --> 00:01:17,518 Một từ thật quyến rũ. Tôi nghĩ tôi đã nghe ở đâu đó. 20 00:01:19,178 --> 00:01:22,805 Phải vậy không? Một cuộc trò chuyện. Đó là điều thú vị. 21 00:01:22,805 --> 00:01:25,565 Trò chuyện là một cuộc phiêu lưu. 22 00:01:25,565 --> 00:01:28,635 Trò chuyện cho bạn một cái nhìn hoàn toàn mới. 23 00:01:28,635 --> 00:01:31,095 Trò chuyện mở ra cánh cửa. 24 00:01:32,225 --> 00:01:36,765 Trò chuyện có thể gây ra chiến tranh hay tạo nên hòa bình. 25 00:01:36,765 --> 00:01:41,865 Và cuộc trò chuyện định nghĩa chúng ta là ai trong nhân loại. 26 00:01:43,107 --> 00:01:44,607 Hãy nghĩ về nó. 27 00:01:44,607 --> 00:01:48,207 Mỗi một con người trong cuộc đời bạn từng là một người lạ đối với bạn. 28 00:01:49,277 --> 00:01:55,387 Và bạn chẳng biết gì về họ cả đến khi bạn lần đầu nói chuyện với họ. 29 00:01:56,697 --> 00:02:00,227 Vì thế tôi ở đây hôm này để kêu gọi bạn hãy nói chuyện với người lạ đi, 30 00:02:01,397 --> 00:02:03,218 hãy có một cuộc trò chuyện. 31 00:02:03,218 --> 00:02:05,934 Và tôi ở đây để nói cho bạn cách thực hiện. 32 00:02:05,934 --> 00:02:10,124 Bảy cách để bạn có thể nói chuyện với bất kì ai. 33 00:02:12,550 --> 00:02:15,190 Tôi là người dẫn chương trình trên đài 34 00:02:15,190 --> 00:02:17,380 và tôi yêu việc nói chuyện với mọi người. 35 00:02:18,470 --> 00:02:20,040 Thật vậy, tôi yêu việc đó. 36 00:02:20,040 --> 00:02:23,110 Và tôi rất vui khi mình có thể kiếm sống bằng việc đó. 37 00:02:23,110 --> 00:02:24,940 Một ngày của tôi như thế này. 38 00:02:24,940 --> 00:02:27,790 Mỗi sáng, tôi bước vào căn phòng trống, 39 00:02:27,790 --> 00:02:29,210 chuẩn bị micro, 40 00:02:29,210 --> 00:02:33,783 và tôi nói chuyện với 1,6 triệu người... 41 00:02:35,183 --> 00:02:36,513 mà tôi không thể thấy. 42 00:02:37,943 --> 00:02:39,063 Vâng. 43 00:02:39,783 --> 00:02:42,143 Bạn biết phần khó nhất là gì không? 44 00:02:42,143 --> 00:02:43,456 Là thời gian. 45 00:02:43,456 --> 00:02:47,276 Trong một chương trình bốn tiếng đồng hồ, tôi có 20 phút. 46 00:02:48,546 --> 00:02:50,386 Để nói hết những câu chuyện. 47 00:02:50,386 --> 00:02:54,856 Và trong 20 phút đó tôi phải thuyết phục bạn rằng tôi là bạn thân của bạn. 48 00:02:56,208 --> 00:02:58,188 Tôi đã làm như thế nào? 49 00:02:58,188 --> 00:03:01,097 Làm thế nào tôi có thể tạo dựng được sự kết nối? 50 00:03:01,097 --> 00:03:06,307 Tôi có 20 phút để truyền tin cho bạn, tạo hứng thú cho bạn và kết nối với bạn 51 00:03:06,307 --> 00:03:07,837 nhưng quan trọng nhất, 52 00:03:07,837 --> 00:03:10,697 Trong 20 lần, trọn vẹn 20 lần tôi bật mic, 53 00:03:10,697 --> 00:03:13,777 tôi phải mang nụ cười đến với gương mặt bạn. 54 00:03:15,356 --> 00:03:18,791 Trừ việc tôi không thể thấy bạn, tôi không biết gì về bạn, 55 00:03:18,791 --> 00:03:22,491 và tôi không có cách nào để xác định được phản ứng của bạn. 56 00:03:22,491 --> 00:03:25,510 Bạn làm như thế nào? Bạn nói chuyện với người lạ như thế nào? 57 00:03:26,490 --> 00:03:31,470 Chín năm làm ở đài phát thanh đã dạy tôi những mẹo nhỏ đơn giản. 58 00:03:34,206 --> 00:03:35,319 Người lạ, 59 00:03:36,299 --> 00:03:37,789 họ ở khắp nơi. 60 00:03:38,849 --> 00:03:42,399 Và chúng ta luôn được bảo rằng: "Đừng nói chuyện với người lạ!" 61 00:03:42,399 --> 00:03:45,159 Nhưng tôi xin được khác biệt. 62 00:03:45,159 --> 00:03:49,409 Mỗi người lạ đến với một cơ hội, 63 00:03:49,409 --> 00:03:51,709 một cơ hội để học điều mới, 64 00:03:51,709 --> 00:03:54,592 một cơ hội để có trải nghiệm mà bạn chưa từng có 65 00:03:54,592 --> 00:03:57,532 hoặc nghe một câu chuyện mà bạn chưa từng nghe trước đó. 66 00:03:59,062 --> 00:04:01,855 Bạn từng có khoảnh khắc đó, phải không? 67 00:04:01,855 --> 00:04:04,295 Bạn ở trong phòng với một ai đó mà bạn không biết, 68 00:04:04,295 --> 00:04:08,285 và bạn nhìn qua căn phòng, bạn thấy một người lạ, và bạn nghĩ: 69 00:04:08,285 --> 00:04:10,385 "Tôi muốn nói chuyện với người này." 70 00:04:10,385 --> 00:04:14,175 Và bạn gần như có thể nghe từ đầu tiên nhưng nó không thể bật ra, 71 00:04:14,175 --> 00:04:16,409 nó bị nghẹn ở đây, 72 00:04:16,409 --> 00:04:18,659 nó lên rồi lại xuống 73 00:04:18,659 --> 00:04:20,729 và bạn không biết. 74 00:04:20,729 --> 00:04:22,089 Bạn biết gì không? 75 00:04:22,089 --> 00:04:24,629 Đây là lời khuyên của tôi: cứ nói đi. 76 00:04:25,649 --> 00:04:27,245 Điều tệ nhất nào có thể xảy ra? 77 00:04:27,245 --> 00:04:30,590 Họ muốn nói chuyện với bạn. À, bây giờ họ không nói chuyện với bạn. 78 00:04:31,830 --> 00:04:33,750 Từ đầu tiên như cánh cửa xả lũ. 79 00:04:33,750 --> 00:04:36,570 Tôi thật sự tin rằng từ đầu tiên đó tựa như cửa xả lũ. 80 00:04:36,570 --> 00:04:41,171 Bạn biết đó, một khi bạn nói từ đầu tiên mọi thứ sẽ trôi theo sau. 81 00:04:41,171 --> 00:04:42,416 Vậy nên hãy đơn giản thôi. 82 00:04:42,416 --> 00:04:45,776 Một từ "Chào", "Này", "Xin chào." 83 00:04:47,086 --> 00:04:49,286 Và làm điều mà người chơi ném banh giỏi làm. 84 00:04:49,286 --> 00:04:53,721 Chỉ cần tập trung nhiệt huyết, sự tích cực và năng lượng, 85 00:04:53,721 --> 00:04:57,211 nở nụ cười thật tươi và nói "Xin chào!" 86 00:04:59,095 --> 00:05:02,555 Tôi biết. Đó sẽ là khoảnh khắc kì lạ. 87 00:05:02,555 --> 00:05:06,065 Quay sang người ngồi kế bên bạn, chìa tay ra và nói xin chào đi nào. 88 00:05:06,065 --> 00:05:07,115 Làm đi nào. 89 00:05:08,130 --> 00:05:11,130 (Tiếng cười) 90 00:05:11,130 --> 00:05:13,600 Tôi yêu những tiếng cười ngại ngùng. 91 00:05:13,600 --> 00:05:16,800 "Tại sao cô ấy khiến chúng ta làm thế?" 92 00:05:16,803 --> 00:05:18,993 Từ đầu tiên là cửa xả lũ. 93 00:05:21,386 --> 00:05:24,806 Bạn biết đó, đây là thử thách mà chúng ta đối mặt hàng ngày. 94 00:05:24,806 --> 00:05:25,776 Thời gian. 95 00:05:25,776 --> 00:05:27,656 Chúng ta có 90 giây trên đài, 96 00:05:27,656 --> 00:05:31,416 và chúng ta phải tạo ra cuộc nói chuyện đáng nhớ với một người lạ. 97 00:05:31,416 --> 00:05:32,993 Vậy làm như thế nào? 98 00:05:34,023 --> 00:05:36,483 Thử thách lớn nhất là gì? 99 00:05:36,483 --> 00:05:37,473 Thật ra thì, 100 00:05:38,423 --> 00:05:40,763 chúng ta bị bế tắc với những thứ như: 101 00:05:40,763 --> 00:05:42,503 "Chào!" "Này!" 102 00:05:42,503 --> 00:05:44,587 "Bạn thế nào?" "Tôi khỏe." 103 00:05:44,587 --> 00:05:47,037 "Mọi chuyện sao rồi?" "Không có gì." 104 00:05:47,037 --> 00:05:49,057 "Vẫn thế." "Vậy có gì mới không?" 105 00:05:49,057 --> 00:05:52,597 Thế là bạn tiếp tục, 45 giây trôi qua bị lãng phí. 106 00:05:52,597 --> 00:05:53,790 Phải không? 107 00:05:53,790 --> 00:05:55,020 Vậy đây là lời khuyên: 108 00:05:55,020 --> 00:05:59,023 bỏ qua chuyện tầm phào và hỏi ngay những câu hỏi thật sự mang tính cá nhân. 109 00:05:59,023 --> 00:06:00,333 Và đừng sợ. 110 00:06:00,333 --> 00:06:01,753 Tin tôi đi. 111 00:06:01,753 --> 00:06:06,793 Chỉ cần hỏi và bạn sẽ ngạc nhiên với số người sẵn sàng chia sẻ. 112 00:06:07,929 --> 00:06:10,009 Vậy hãy hỏi những câu hỏi mang tính cá nhân. 113 00:06:10,009 --> 00:06:12,929 Có thể là: tên bạn hay đấy. 114 00:06:12,929 --> 00:06:15,831 Làm sao ba mẹ bạn đặt tên đó? Có câu chuyện đằng sau không? 115 00:06:15,831 --> 00:06:16,831 Hoặc... 116 00:06:16,831 --> 00:06:18,671 Bạn sống ở thành phố này bao lâu rồi? 117 00:06:18,671 --> 00:06:21,531 Và bạn có nhớ ngày đầu bạn đặt chân đến đây không? 118 00:06:23,071 --> 00:06:25,701 Câu trả lời cho các câu hỏi đó luôn là độc nhất, 119 00:06:25,701 --> 00:06:27,641 luôn mang tính cá nhân. 120 00:06:28,601 --> 00:06:31,621 Câu yêu thích của tôi là: 121 00:06:31,621 --> 00:06:34,351 Bạn đến từ đâu? Và gia đình bạn sống ở đâu? 122 00:06:34,351 --> 00:06:35,431 Lúc nào cũng vậy, 123 00:06:35,431 --> 00:06:38,351 mỗi khi tôi ngồi trên xe taxi, tôi đều làm như thế. 124 00:06:38,351 --> 00:06:39,701 Tôi hỏi câu đó. 125 00:06:39,701 --> 00:06:42,381 Bạn đến từ đâu? Và gia đình bạn sống ở đâu? 126 00:06:42,381 --> 00:06:43,991 Để tôi kể bạn một câu chuyện nhỏ. 127 00:06:43,991 --> 00:06:46,641 Tôi về nhà vào một đêm nọ... 128 00:06:46,641 --> 00:06:50,167 tôi đón taxi, mở cửa, ngồi xuống và tôi nói: 129 00:06:50,167 --> 00:06:52,541 "Ông đến từ đâu? Và gia đình ông sống ở đâu?" 130 00:06:52,541 --> 00:06:55,301 Và người tài xế 60 tuổi người Pakistan đã tiếp lời tôi 131 00:06:55,301 --> 00:06:57,571 kể về cuộc sống của ông ấy ở Peshawar. 132 00:06:57,571 --> 00:06:59,278 Chúng tôi đã nói về chính trị, 133 00:06:59,278 --> 00:07:03,598 về âm nhạc, gia đình, vợ và trang trại của ông ấy. 134 00:07:04,328 --> 00:07:09,438 Và 20 phút sau, ông ấy đã bị thuyết phục rằng tôi là cô dâu tuyệt vời 135 00:07:09,438 --> 00:07:12,402 cho cậu con trai 26 tuổi tốt nghiệp đại học của ông ở Peshawar. 136 00:07:12,402 --> 00:07:13,572 (Tiếng cười) 137 00:07:13,572 --> 00:07:15,250 Và khi tôi bước xuống taxi, 138 00:07:15,250 --> 00:07:20,326 ông ấy rút một tấm hình cỡ ảnh thẻ với vẻ mặt nhiệt tình. 139 00:07:20,326 --> 00:07:23,057 Phải nói rằng, thật khó để chào tạm biệt. 140 00:07:23,057 --> 00:07:25,082 Nhưng tinh thần của câu chuyện, thật sự 141 00:07:25,082 --> 00:07:29,482 là bắt đầu với "Xin chào" có thể kết thúc với một lời hứa hôn. 142 00:07:29,482 --> 00:07:32,158 Và đó là một lời cảnh báo trước. 143 00:07:32,158 --> 00:07:34,018 (Tiếng cười) 144 00:07:34,018 --> 00:07:35,038 Bước 3. 145 00:07:36,458 --> 00:07:38,548 Tìm những điều "Tôi cũng vậy". 146 00:07:39,308 --> 00:07:40,912 Bạn có bao giờ gặp một ai đó 147 00:07:40,912 --> 00:07:44,118 mà người đó bắt đầu nói chuyện như thể họ bắt đầu tranh cãi không? 148 00:07:44,118 --> 00:07:46,238 "Tôi đến từ Delhi." "Tôi ghét Delhi." 149 00:07:46,238 --> 00:07:47,860 (Tiếng cười) 150 00:07:47,860 --> 00:07:51,733 Phải không? Không gì hủy hoại một cuộc trò chuyện như sự tiêu cực. 151 00:07:51,733 --> 00:07:53,696 Khi bạn gặp ai đó lần đầu 152 00:07:53,696 --> 00:07:55,836 hãy cố gắng tìm ra điều gì đó 153 00:07:55,836 --> 00:07:59,056 mà bạn và người đó có thể có điểm chung. 154 00:07:59,056 --> 00:08:03,208 Khi bạn bắt đầu với điều đó và sau đó tiếp tục mở rộng, 155 00:08:03,215 --> 00:08:07,904 bạn sẽ thấy rằng đột nhiên, cuộc trò chuyện trở nên dễ dàng hơn nhiều. 156 00:08:07,904 --> 00:08:13,485 Và đó là bởi cả hai bạn ngay lập tức đồng thuận về cùng một vấn đề. 157 00:08:14,695 --> 00:08:17,744 Và đó là cảm giác thật sự rất mạnh mẽ. 158 00:08:18,394 --> 00:08:23,276 Bây giờ, bạn tự hỏi mình có thể có điểm chung nào với người lạ? 159 00:08:23,276 --> 00:08:24,720 Có thể là bất cứ thứ gì nhỉ? 160 00:08:24,720 --> 00:08:27,934 Hai bạn ở cùng một nơi tại cùng một thời điểm, 161 00:08:27,934 --> 00:08:29,894 có thể hai bạn là đồng hương, 162 00:08:29,894 --> 00:08:32,314 có thể hai bạn đều thích mùa đông 163 00:08:32,314 --> 00:08:34,372 hoặc hai bạn đang mong mỏi trời đổ mưa. 164 00:08:34,372 --> 00:08:36,612 Tôi không biết, bạn có thể tìm ra cái gì đó. 165 00:08:37,703 --> 00:08:39,323 Khi bạn tìm ra điểm tương đồng, 166 00:08:39,323 --> 00:08:43,750 bạn tự động có được sự đồng tình từ người kia. 167 00:08:43,750 --> 00:08:45,800 Tin tôi đi, rất hữu ích đấy. 168 00:08:47,368 --> 00:08:49,828 Hãy dành tặng lời khen độc đáo. 169 00:08:51,820 --> 00:08:54,260 Tôi đọc đâu đó rằng người ta sẽ quên điều bạn làm 170 00:08:54,260 --> 00:08:55,860 và họ sẽ quên những gì bạn nói, 171 00:08:55,860 --> 00:08:58,557 nhưng họ sẽ không bao giờ quên cảm xúc mà bạn mang lại. 172 00:08:59,517 --> 00:09:01,488 Vậy nên hãy thật hào phóng. 173 00:09:01,488 --> 00:09:07,023 Ra ngoài kia, dành tặng ai đó một lời khen thật đẹp đẽ. 174 00:09:08,113 --> 00:09:12,404 Và, tôi có một niềm tin về "thước đo sự miễn nhiễm lời khen" 175 00:09:12,404 --> 00:09:14,684 và nó đến từ một trải nghiệm mà tôi có 176 00:09:14,684 --> 00:09:17,070 khi tôi gặp cô siêu mẫu xinh đẹp này. 177 00:09:17,070 --> 00:09:18,420 Tôi nhìn cô ấy và nói: 178 00:09:18,420 --> 00:09:20,270 "Ôi chao, bạn thật đẹp!" 179 00:09:21,380 --> 00:09:24,090 Và không có một phản ứng nào trên gương mặt cô ấy cả. 180 00:09:24,090 --> 00:09:27,403 Và tôi tự nghĩ: "Sao lại thế?" 181 00:09:27,403 --> 00:09:28,993 Đó là khi tôi nhận ra, 182 00:09:28,993 --> 00:09:32,163 cô ấy miễn nhiễm với từ "đẹp." 183 00:09:32,163 --> 00:09:34,953 Cô ấy chắc đã nghe nó 100.000 lần trong hôm nay rồi. 184 00:09:34,953 --> 00:09:36,934 Nếu cô ấy trên phương tiện truyền thông, 185 00:09:36,934 --> 00:09:39,958 thì cô ấy đã nghe nó một triệu lần trong hôm nay. 186 00:09:40,328 --> 00:09:43,488 Có một số từ mà mỗi người trong chúng ta đã miễn nhiễm. 187 00:09:43,488 --> 00:09:47,367 Đó có thể là "tốt", là "tuyệt vời", có thể là "tuyệt"... 188 00:09:47,367 --> 00:09:49,542 Tránh xa những từ đó ra. 189 00:09:49,542 --> 00:09:53,227 Hãy thử và tạo ra lời khen nào đó độc đáo và chân thành, 190 00:09:53,227 --> 00:09:55,677 và bạn không phải nói dối. 191 00:09:55,677 --> 00:09:56,876 Thật đó. 192 00:09:56,876 --> 00:09:58,847 Khi bạn nhìn thấy ai đó và nói: 193 00:09:58,847 --> 00:10:00,913 "Tôi thích cách bạn cười, 194 00:10:00,913 --> 00:10:03,973 như thể chiếc mũi và đôi mắt bạn cũng cười theo, 195 00:10:03,973 --> 00:10:06,293 và tai bạn cười, thậm chí cả trán bạn cũng cười 196 00:10:06,293 --> 00:10:09,193 và ngay lập tức toàn bộ người đó cười." 197 00:10:09,473 --> 00:10:10,473 Bạn thấy đó, 198 00:10:10,473 --> 00:10:13,736 tôi hy vọng đó là lời khen bạn sẽ không quên ngay lập tức. 199 00:10:15,346 --> 00:10:18,546 Hãy dành tặng lời khen độc đáo và chân thành. 200 00:10:20,316 --> 00:10:21,977 Hãy hỏi ý kiến. 201 00:10:23,297 --> 00:10:25,757 Tất cả chúng ta đều có ý kiến, tin tôi đi. 202 00:10:25,757 --> 00:10:27,611 Ta muốn ý kiến của mình được lắng nghe 203 00:10:27,611 --> 00:10:30,311 và ai cũng muốn được thừa nhận. 204 00:10:31,351 --> 00:10:33,252 Vậy nên hãy chủ động và hỏi ý kiến, 205 00:10:33,252 --> 00:10:37,262 và đó là khi bạn mở ra con đường hai chiều. 206 00:10:37,262 --> 00:10:40,062 Đó là khi cuộc nói chuyện thực sự bắt đầu, 207 00:10:40,062 --> 00:10:43,382 và bạn sẽ ngạc nhiên rằng bạn biết được bao nhiêu về một người 208 00:10:43,382 --> 00:10:47,231 chỉ bằng cách hỏi ý kiến của họ về một điều chung chung nào đó. 209 00:10:48,671 --> 00:10:51,661 Có một lỗi mà vài người hay mắc phải. 210 00:10:51,661 --> 00:10:55,111 Họ hỏi ý kiến của bạn về điều gì đó rất khó. 211 00:10:55,111 --> 00:10:57,318 Cảm giác rất đáng sợ. 212 00:10:57,318 --> 00:11:00,749 Đâu đó trong phòng, đầy những người trí thức, 213 00:11:00,749 --> 00:11:03,126 và một người đến chỗ tôi và nói: 214 00:11:03,126 --> 00:11:05,576 "Bạn nghĩ gì về cách 215 00:11:05,576 --> 00:11:09,935 mà giá dầu ảnh hưởng đến thị trường bất động sản ở Dubai?" 216 00:11:11,165 --> 00:11:12,975 Tôi cảm giác có chút bị dồn vào thế bí. 217 00:11:12,975 --> 00:11:15,465 Tôi cảm thấy bị thất bại và đó là một bài kiểm tra, 218 00:11:15,465 --> 00:11:16,685 và đó là bài học. 219 00:11:16,685 --> 00:11:20,215 Không ai cần phải thất bại trong cuộc nói chuyện đầu tiên. 220 00:11:21,285 --> 00:11:23,746 Chỉ hỏi về điều gì đó đơn giản, chung chung thôi. 221 00:11:23,746 --> 00:11:25,206 Bạn thích uống cafe kiểu nào? 222 00:11:25,206 --> 00:11:28,026 Lần cuối bạn xem phim là khi nào? Bạn nghĩ gì về nó? 223 00:11:28,026 --> 00:11:30,646 Và khi một người cho bạn biết ý kiến của họ: 224 00:11:30,646 --> 00:11:32,583 hãy thật sự lắng nghe. 225 00:11:33,443 --> 00:11:36,503 Đừng nghe để trả lời. Nghe là để nghe. 226 00:11:36,503 --> 00:11:37,763 Đó là một sự khác biệt. 227 00:11:38,823 --> 00:11:40,902 Và nó dẫn đến luận điểm tiếp theo của tôi. 228 00:11:42,062 --> 00:11:43,262 Hãy tập trung. 229 00:11:44,812 --> 00:11:46,342 Tôi biết bạn đã trải qua nó. 230 00:11:46,342 --> 00:11:47,362 Tôi cũng vậy. 231 00:11:47,362 --> 00:11:49,522 Bạn đang trút bầu tâm sự với một ai đó, 232 00:11:49,522 --> 00:11:50,622 và họ như thế này, 233 00:11:50,622 --> 00:11:52,762 "Ừ, ừ, tiếp tục đi, cứ nói đi." 234 00:11:53,192 --> 00:11:54,842 Tôi làm nhiều việc cùng lúc được! 235 00:11:55,252 --> 00:11:56,812 Wifi bị làm sao thế nhỉ?" 236 00:11:57,092 --> 00:11:58,862 (Tiếng cười) 237 00:11:59,182 --> 00:12:01,804 Bạn biết đấy, khi ai đó đang cố gắng giao tiếp với bạn, 238 00:12:01,804 --> 00:12:04,624 chí ít điều bạn có thể làm là tập trung vào cuộc nói chuyện. 239 00:12:04,624 --> 00:12:06,884 Chỉ cần sự tập trung toàn tâm toàn ý, 240 00:12:06,884 --> 00:12:09,164 chỉ ở đó thôi. 241 00:12:09,884 --> 00:12:13,780 Và - Ô! - phần yêu thích của tôi: giao tiếp bằng ánh mắt. 242 00:12:13,780 --> 00:12:18,350 Tin tôi đi, giao tiếp bằng ánh mắt là nơi mọi điều kì diệu xảy ra. 243 00:12:18,350 --> 00:12:21,240 Bạn có thể cảm nhận được cuộc nói chuyện. 244 00:12:21,240 --> 00:12:24,030 Và tin tôi, khi bạn nhìn vào mắt ai đó, 245 00:12:24,030 --> 00:12:28,940 chín trên mười lần, họ sẽ không dám nhìn đi chỗ khác, phải không nào? 246 00:12:28,940 --> 00:12:30,380 (Tiếng cười) 247 00:12:30,380 --> 00:12:34,307 Bây giờ, giá như tôi có thể nhìn vào mắt của 1,6 triệu người, 248 00:12:34,307 --> 00:12:39,360 tôi sẽ không phải lo lắng về việc các bạn bỏ đi trong thời gian nghỉ quảng cáo. 249 00:12:41,480 --> 00:12:46,850 Điều đó dẫn dắt đến luận điểm yêu thích của tôi bởi tôi nghĩ nó có cái tên hay. 250 00:12:46,850 --> 00:12:49,100 Tên, nơi chốn, con vật, đồ đạc. 251 00:12:50,179 --> 00:12:51,829 Bạn nhớ trò chơi này chứ? 252 00:12:52,709 --> 00:12:55,156 Nhớ các chi tiết nhỏ về một ai đó. 253 00:12:55,156 --> 00:12:57,886 Nhớ tên của họ. Rất quan trọng đấy. 254 00:12:57,886 --> 00:13:01,266 Thật tệ khi bạn gặp một ai đó lần thứ 18, và bạn nói, 255 00:13:01,266 --> 00:13:07,141 "Bạn hẳn là Paul, không Peter. Tên gì đó bắt đầu với P và kết thúc với..." 256 00:13:08,761 --> 00:13:12,231 Thật tệ. Hãy nhớ tên của một ai đó và nói lại với họ. 257 00:13:13,141 --> 00:13:16,178 Bạn không biết bạn làm họ cảm thấy quan trọng như thế nào đâu, 258 00:13:16,178 --> 00:13:17,757 và không chỉ là một chi tiết. 259 00:13:17,757 --> 00:13:19,737 Nhớ luôn cả các chi tiết khác nữa. 260 00:13:19,737 --> 00:13:23,287 Nơi họ thích đến, nơi họ đã đến, 261 00:13:23,287 --> 00:13:26,837 nơi họ muốn đến, tên thú cưng của họ. 262 00:13:26,837 --> 00:13:30,473 Thú cưng của họ dạo này thế nào? Những thứ mà họ thích. 263 00:13:30,473 --> 00:13:33,477 Nhớ tên con của họ, bạn chiến thắng rồi đấy. 264 00:13:33,477 --> 00:13:36,027 Nhớ tên vợ họ, tên bạn gái của họ. 265 00:13:36,027 --> 00:13:39,077 Đừng nhầm hai điều cuối bởi vì nó có thể rất tai hại. 266 00:13:39,077 --> 00:13:41,277 (Tiếng cười) 267 00:13:41,277 --> 00:13:44,659 Nhớ những điều nhỏ ấy về mọi người và nhắc lại với họ, 268 00:13:44,659 --> 00:13:47,269 hỏi với sự quan tâm chân thành, 269 00:13:47,269 --> 00:13:51,249 và tự động bạn sẽ giống như nhà đầu tư sáng giá với họ, 270 00:13:51,249 --> 00:13:55,509 vậy nên họ sẽ cảm thấy có trách nhiệm tiếp tục cuộc nói chuyện này với bạn. 271 00:13:56,989 --> 00:13:58,189 Vậy đó. 272 00:13:58,189 --> 00:14:02,009 Bảy cách tuyệt diệu để bạn có thể nói chuyện với bất kì ai, 273 00:14:02,009 --> 00:14:04,839 và bảy lý do tại sao bạn nên sử dụng giờ nghỉ sắp tới 274 00:14:04,839 --> 00:14:08,649 để đến nói chuyện với một người lạ mà bạn không biết. 275 00:14:09,759 --> 00:14:12,752 Tôi sẽ kết thúc bằng một sự so sánh tương đồng. 276 00:14:14,402 --> 00:14:17,582 Một cuộc nói chuyện giống như đọc một quyển sách. 277 00:14:17,582 --> 00:14:19,772 Bạn có thể lật sang trang nào bạn muốn. 278 00:14:20,872 --> 00:14:23,282 Bạn có thể nhảy sang chương yêu thích của bạn. 279 00:14:24,292 --> 00:14:28,430 Bạn có thể đọc chừng nào bạn muốn, và bạn có thể đọc những gì bạn muốn, 280 00:14:28,430 --> 00:14:32,290 và mỗi người, tin tôi đi, thật sự là một quyển sách hay. 281 00:14:33,170 --> 00:14:36,059 Và tôi rất buồn rằng 282 00:14:36,059 --> 00:14:39,179 toàn bộ cuộc sống của con người đang bị thu hẹp lại 283 00:14:39,179 --> 00:14:43,239 thành 140 kí tự và những tiêu đề hấp dẫn. 284 00:14:43,239 --> 00:14:46,009 Vì đó không phải là chúng ta. 285 00:14:46,009 --> 00:14:48,559 Chúng ta không phải là những bản tóm tắt. 286 00:14:49,209 --> 00:14:51,789 Chúng ta là những câu chuyện toàn cảnh của loài người. 287 00:14:51,789 --> 00:14:54,059 Chúng ta xứng đáng có được từ nhau nhiều hơn. 288 00:14:54,059 --> 00:14:58,199 Vậy ta sẽ làm gì trong thế giới rộng lớn mà chúng ta gọi là thư viện? 289 00:14:59,049 --> 00:15:01,244 Bạn sẽ đi vòng quanh, 290 00:15:01,244 --> 00:15:04,724 nhìn vào những bản sao bó buộc và đọc các tiêu đề? 291 00:15:05,914 --> 00:15:09,734 Hay bạn sẽ thực sự chạm tới một cuốn sách, 292 00:15:10,804 --> 00:15:14,154 mở trang sách ra và bắt đầu đọc truyện? 293 00:15:16,234 --> 00:15:17,484 Bạn quyết định đi. 294 00:15:17,484 --> 00:15:18,491 Cảm ơn các bạn. 295 00:15:18,491 --> 00:15:21,501 (Tiếng vỗ tay)