1 00:00:00,873 --> 00:00:03,075 Tôi sẽ bắt đầu bằng việc kể về một email 2 00:00:03,075 --> 00:00:04,968 mà tôi thấy trong hộp thư đến gần đây. 3 00:00:05,342 --> 00:00:08,167 Tôi có một hộp thư đến khá lạ 4 00:00:08,191 --> 00:00:09,627 vì tôi là bác sĩ trị liệu 5 00:00:09,651 --> 00:00:13,095 và tôi tạo một mục cho lời khuyên gọi là "Bác sĩ trị liệu thân mến," 6 00:00:13,119 --> 00:00:15,563 nên bạn có thể tưởng tượng trong đó có gì. 7 00:00:15,587 --> 00:00:19,818 Ý tôi là tôi đã đọc hàng ngàn bức thư cá nhân 8 00:00:19,842 --> 00:00:22,161 từ nhiều người trên thế giới. 9 00:00:22,339 --> 00:00:24,572 Và những là thư này từ tan vỡ và mất mát, 10 00:00:24,572 --> 00:00:27,222 cho tới những cuộc cãi nhau với cha mẹ hoặc anh chị em. 11 00:00:27,246 --> 00:00:29,731 Tôi lưu chúng vào một thư mục trong máy tính của tôi 12 00:00:29,731 --> 00:00:32,404 và đặt tên là "Những vấn đề trong cuộc sống." 13 00:00:32,428 --> 00:00:35,833 Tôi đã nhận được rất nhiều email như thế này, 14 00:00:35,857 --> 00:00:38,215 và tôi muốn đưa bạn thăm thế giới của tôi một lát 15 00:00:38,239 --> 00:00:40,468 và đọc bạn nghe một trong những lá thư đó. 16 00:00:40,492 --> 00:00:42,026 Thư viết thế này. 17 00:00:46,698 --> 00:00:48,475 "Bác sĩ thân mến, 18 00:00:48,499 --> 00:00:49,936 tôi đã kết hôn được mười năm 19 00:00:49,960 --> 00:00:52,642 và mọi thứ vẫn tốt đẹp cho đến vài năm trước. 20 00:00:52,666 --> 00:00:55,437 Đó là khi chồng không còn muốn làm tình với tôi nhiều nữa, 21 00:00:55,461 --> 00:00:57,310 và giờ chúng tôi làm điều đó rất ít." 22 00:00:57,334 --> 00:00:59,349 Tôi nghĩ các bạn không mong điều này đâu. 23 00:00:59,373 --> 00:01:00,374 (Cười) 24 00:01:00,398 --> 00:01:03,637 "Tối qua, tôi mới phát hiện ra rằng trong vài tháng qua, 25 00:01:03,661 --> 00:01:06,202 anh ấy có những cuộc điện thoại lén lút lúc đêm muộn 26 00:01:06,226 --> 00:01:07,992 với một phụ nữ ở công ty. 27 00:01:08,016 --> 00:01:10,472 Tôi lục ảnh cô ấy, và cô ấy thật xinh đẹp. 28 00:01:10,496 --> 00:01:12,390 Tôi không thể tin điều này lại xảy ra. 29 00:01:12,390 --> 00:01:14,988 Bố tôi đã ngoại tình với đồng nghiệp khi tôi còn nhỏ 30 00:01:15,012 --> 00:01:17,115 và điều đó làm gia đình tôi tan vỡ. 31 00:01:17,139 --> 00:01:19,328 Không cần phải nói nhiều, tôi đã rất suy sụp. 32 00:01:19,328 --> 00:01:21,065 Nếu tôi tiếp tục cuộc hôn nhân này, 33 00:01:21,065 --> 00:01:23,200 tôi sẽ chẳng thể tin chồng mình một lần nữa. 34 00:01:23,200 --> 00:01:25,613 Nhưng tôi không muốn bọn trẻ nhìn thấy bố mẹ li dị, 35 00:01:25,613 --> 00:01:27,278 và phải rơi vào cảnh mẹ kế,... 36 00:01:27,302 --> 00:01:28,722 Tôi nên làm gì bây giờ?" 37 00:01:30,743 --> 00:01:33,901 Bạn nghĩ cô ấy nên làm gì? 38 00:01:34,727 --> 00:01:35,965 Nếu bạn nhận lá thư này, 39 00:01:35,989 --> 00:01:39,457 bạn có thể nghĩ rằng bị phản bội thật là đau khổ. 40 00:01:39,802 --> 00:01:42,937 Hoặc có thể nỗi đau của cô ấy đặc biệt hơn ở chỗ 41 00:01:42,961 --> 00:01:45,627 cô đã có trải nghiệm đó khi lớn lên với bố của mình. 42 00:01:46,040 --> 00:01:48,902 Và giống tôi, bạn có thể đồng cảm với người phụ nữ này, 43 00:01:48,926 --> 00:01:50,162 và bạn có thể có, 44 00:01:50,162 --> 00:01:51,556 tôi nên nói thế nào đây nhỉ, 45 00:01:51,556 --> 00:01:55,064 hãy gọi nó là "cái nhìn không tốt đẹp" với người chồng. 46 00:01:55,108 --> 00:01:57,988 Hiện giờ có một vài suy nghĩ trong đầu tôi 47 00:01:57,988 --> 00:02:00,096 khi đọc những bức thư như vậy trong hộp thư, 48 00:02:00,120 --> 00:02:03,199 Nhưng tôi phải thận trọng khi hồi âm những bức thư đó 49 00:02:03,223 --> 00:02:07,198 vì tôi biết rằng mỗi bức thư tôi nhận được thực sự là một câu chuyện 50 00:02:07,222 --> 00:02:09,150 được viết bởi những tác giả đặc biệt. 51 00:02:09,174 --> 00:02:12,222 Và cũng có một phiên bản khác của câu chuyện này. 52 00:02:12,246 --> 00:02:13,666 Nó luôn luôn xảy ra. 53 00:02:14,166 --> 00:02:15,326 Và tôi biết điều đó 54 00:02:15,350 --> 00:02:17,602 vì với tư cách là nhà vật lí trị liệu, 55 00:02:17,626 --> 00:02:20,957 chúng ta là những người không đáng tin khi kể về cuộc sống của mình. 56 00:02:21,306 --> 00:02:22,456 Tôi cũng thế. 57 00:02:22,973 --> 00:02:24,123 Và bạn cũng vậy. 58 00:02:24,497 --> 00:02:26,730 Và tất cả những người bạn biết cũng đều như thế. 59 00:02:26,754 --> 00:02:28,714 Đáng ra đây là điều tôi không nên kể 60 00:02:28,738 --> 00:02:31,222 vì như thế các bạn sẽ không tin bài diễn thuyết này. 61 00:02:31,246 --> 00:02:33,611 Ý tôi không phải là chúng ta cố ý nói sai sự thật. 62 00:02:33,635 --> 00:02:36,747 Hầu hết những gì mọi người kể cho tôi đều là sự thật, 63 00:02:36,771 --> 00:02:39,032 theo quan điểm của họ. 64 00:02:39,056 --> 00:02:41,484 Phụ thuộc vào cách họ nhấn mạnh hay giảm nhẹ sự việc 65 00:02:41,508 --> 00:02:43,417 cách họ đến và rời đi, 66 00:02:43,441 --> 00:02:45,457 cái họ thấy và muốn tôi thấy, 67 00:02:45,481 --> 00:02:48,155 họ kể câu chuyện của mình theo những cách khác nhau. 68 00:02:48,179 --> 00:02:51,268 Nhà tâm lí học Jerome Bruner mô tả điều này rất hoa mỹ -- ông nói, 69 00:02:51,268 --> 00:02:55,601 "Để kể một câu chuyện chắc chắn phải có lập trường đạo đức." 70 00:02:55,966 --> 00:02:58,701 Chúng ta đều luẩn quẩn với câu chuyện cuộc sống của mình. 71 00:02:58,701 --> 00:03:01,161 Tại sao ta chọn thế này, tại sao mọi sự lại tồi tệ, 72 00:03:01,161 --> 00:03:02,958 tại sao ta đối xử với ai đó như vậy - 73 00:03:02,982 --> 00:03:04,975 vì rõ ràng, họ đáng bị như thế -- 74 00:03:04,999 --> 00:03:07,037 hoặc một số người đối xử với ta thế này - 75 00:03:07,037 --> 00:03:08,699 dù rõ ràng ta không như thế. 76 00:03:08,723 --> 00:03:11,675 Câu chuyện là cách ta định hình cuộc sống của mình. 77 00:03:11,699 --> 00:03:14,389 Nhưng chuyện gì xảy ra khi câu chuyện ta kể 78 00:03:14,413 --> 00:03:17,936 có thể lừa dối người khác hoặc chưa đầy đủ hoặc sai hoàn toàn? 79 00:03:18,929 --> 00:03:20,609 Thay vì cung cấp sự rõ ràng, 80 00:03:20,633 --> 00:03:22,491 câu chuyện này khiến ta thấy khó hiểu. 81 00:03:22,515 --> 00:03:25,737 Ta phải thừa nhận rằng hoàn cảnh hình thành nên câu chuyện của ta. 82 00:03:26,110 --> 00:03:28,263 Nhưng cái tôi luôn tìm được trong công việc 83 00:03:28,287 --> 00:03:30,238 đó là những thứ đối lập cứ xảy ra. 84 00:03:30,262 --> 00:03:33,857 Cách ta kể về cuộc sống của mình hình thành nên cuộc sống của ta. 85 00:03:34,989 --> 00:03:36,568 Đó là sự nguy hiểm của câu chuyện 86 00:03:36,592 --> 00:03:38,274 vì chúng có thể khiến ta rối bời, 87 00:03:38,298 --> 00:03:39,544 nhưng cũng là sức mạnh. 88 00:03:39,568 --> 00:03:42,552 Vì nếu ta có thể thay đổi câu chuyện của ta, 89 00:03:42,576 --> 00:03:44,631 tức là ta có thể thay đổi được cuộc sống. 90 00:03:44,655 --> 00:03:46,552 Và giờ tôi sẽ chỉ bạn cách làm điều đó. 91 00:03:47,624 --> 00:03:49,457 Tôi là bác sĩ trị liệu, 92 00:03:49,481 --> 00:03:52,354 và thực sự tôi không phải là người kể chuyện đáng tin cậy. 93 00:03:52,378 --> 00:03:54,584 Và nếu tôi ở trên máy bay, 94 00:03:54,608 --> 00:03:56,489 và ai đó hỏi nghề nghiệp của tôi, 95 00:03:56,513 --> 00:03:58,637 tôi thường nói tôi là một biên tập viên. 96 00:03:59,017 --> 00:04:01,589 Nói như vậy một phần là vì nếu nói tôi là nhà trị liệu, 97 00:04:01,613 --> 00:04:04,597 tôi luôn luôn nhận được những rắc rối, kiểu như, 98 00:04:04,621 --> 00:04:06,296 "Oh, bác sĩ trị liệu. 99 00:04:06,320 --> 00:04:08,468 Bạn sẽ thôi miên tôi đúng không?" 100 00:04:08,492 --> 00:04:10,056 Và tôi sẽ nghĩ, "A: Không, 101 00:04:10,080 --> 00:04:12,484 và B: Tại sao tôi lại làm điều đó ở đây? 102 00:04:12,508 --> 00:04:14,008 Nếu nói tôi là bác sĩ phụ khoa, 103 00:04:14,032 --> 00:04:16,699 bạn sẽ hỏi tôi rằng tôi định khám vùng chậu cho bạn sao?" 104 00:04:16,723 --> 00:04:18,698 (Cười) 105 00:04:19,207 --> 00:04:21,469 Nhưng lý do chính tôi nói mình là biên tập viên 106 00:04:21,493 --> 00:04:23,017 là vì sự thật là như thế. 107 00:04:23,041 --> 00:04:25,722 Công việc của nhà trị liệu là giúp mọi người chỉnh sửa 108 00:04:25,746 --> 00:04:28,556 nhưng điều thú vị trong vai trò là nhà trị liệu 109 00:04:28,556 --> 00:04:31,290 là khi chỉnh sửa, tôi không chỉ sửa cho một người. 110 00:04:31,290 --> 00:04:33,689 Tôi đang cố gắng dạy một nhóm người đọc cách sửa, 111 00:04:33,689 --> 00:04:36,301 sử dụng một bức thư mỗi tuần làm ví dụ. 112 00:04:36,325 --> 00:04:37,968 Nên tôi đang nghĩ như này, 113 00:04:37,992 --> 00:04:39,770 "Cái gì không liên quan đến vấn đề?" 114 00:04:39,794 --> 00:04:43,040 "Nhân vật chính đang tiến lên hay trong vòng luẩn quẩn, 115 00:04:43,064 --> 00:04:46,207 có thực sự quan trọng hay là nhân tố gây xao nhãng?" 116 00:04:46,231 --> 00:04:48,364 "Các tình tiết có cùng kể về một chủ đề?" 117 00:04:48,699 --> 00:04:50,254 Và điều tôi lưu tâm 118 00:04:50,278 --> 00:04:54,278 là hầu hết câu chuyện của mọi người xoay quanh hai chủ đề chính. 119 00:04:54,302 --> 00:04:55,778 Đầu tiên là sự tự do, 120 00:04:55,802 --> 00:04:57,579 và thứ hai là sự thay đổi. 121 00:04:57,603 --> 00:04:58,833 Và khi tôi chỉnh sửa, 122 00:04:58,857 --> 00:05:00,949 đó là những chủ đề tôi bắt đầu. 123 00:05:00,973 --> 00:05:03,671 Hãy cùng bắt đầu với sự tự do trước. 124 00:05:03,695 --> 00:05:06,449 Các câu chuyện về sự tự do sẽ như thế này: 125 00:05:06,473 --> 00:05:08,338 ta thường tin rằng 126 00:05:08,362 --> 00:05:11,750 ta có sự tự do vô cùng lớn. 127 00:05:12,317 --> 00:05:14,397 Ngoại trừ những vấn đề trong tầm tay, 128 00:05:14,421 --> 00:05:16,851 trong trường hợp đó ta cảm thấy ta không có gì cả. 129 00:05:16,851 --> 00:05:20,103 Các câu chuyện của ta thường là về cảm giác bị mắc kẹt, đúng không? 130 00:05:20,103 --> 00:05:22,402 Ta cảm thấy bị giam cầm bởi gia đình, công việc, 131 00:05:22,402 --> 00:05:24,238 các mối quan hệ, quá khứ của mình. 132 00:05:24,599 --> 00:05:27,886 Thỉnh thoảng, ta bị giam cầm bởi chính ta bằng việc tự hành hạ mình -- 133 00:05:27,886 --> 00:05:29,725 Các bạn chắc đều biết câu chuyện này. 134 00:05:29,725 --> 00:05:31,952 Câu chuyện "Cuộc sống của ai cũng tốt hơn tôi" 135 00:05:31,952 --> 00:05:33,268 vô cùng phổ biến. 136 00:05:33,268 --> 00:05:35,840 Câu chuyện "Tôi là kẻ lừa đảo", "Tôi khó được yêu", 137 00:05:35,840 --> 00:05:38,038 "Chẳng có điều gì tốt đẹp xảy ra với tôi". 138 00:05:38,038 --> 00:05:40,595 và "Khi tôi nói, 'Hey, Siri,' và cô ấy không trả lời, 139 00:05:40,595 --> 00:05:42,092 tức là cô ấy ghét tôi." 140 00:05:42,096 --> 00:05:44,277 Tôi thấy chúng và bạn cũng thấy. 141 00:05:45,532 --> 00:05:47,437 Người phụ nữ viết bức thư này, 142 00:05:47,461 --> 00:05:49,349 cô ấy cũng cảm thấy mình bị lừa dối. 143 00:05:49,373 --> 00:05:52,222 Nếu tiếp tục sống với chồng, cô sẽ không thể tin anh lần nữa 144 00:05:52,246 --> 00:05:54,651 nhưng nếu ly hôn, các con của cô sẽ bị ảnh hưởng. 145 00:05:55,040 --> 00:05:57,920 Có một phim hoạt hình tôi nghĩ là một ví dụ hoàn hảo 146 00:05:57,944 --> 00:06:00,468 về những gì đang xảy ra ở các câu chuyện này. 147 00:06:00,492 --> 00:06:02,898 Phim kể về một tù nhân đang rung cái chốt 148 00:06:02,922 --> 00:06:04,944 liều lĩnh cố thoát ra ngoài. 149 00:06:04,968 --> 00:06:07,159 Nhưng bằng cách nào đó, cửa mở. 150 00:06:07,183 --> 00:06:08,944 Không hề có chốt. 151 00:06:08,968 --> 00:06:11,174 Người đó không hề ở trong tù. 152 00:06:11,977 --> 00:06:13,152 Đó là hầu hết chúng ta. 153 00:06:13,176 --> 00:06:14,779 Ta cảm thấy hoàn toàn bị lừa dối, 154 00:06:14,803 --> 00:06:16,898 mắc kẹt trong vòng xoáy của cảm xúc. 155 00:06:16,922 --> 00:06:19,041 Nhưng ta không mở chốt để đến với sự tự do 156 00:06:19,065 --> 00:06:21,199 vì ta biết đó là một cái bẫy. 157 00:06:21,223 --> 00:06:23,489 Sự tự do đi liền với trách nhiệm. 158 00:06:23,802 --> 00:06:27,651 Nếu ta chịu trách nhiệm với chính ta trong câu chuyện này, 159 00:06:27,675 --> 00:06:29,794 ta có thể đã thay đổi. 160 00:06:29,818 --> 00:06:33,056 Và chủ đề khác tôi thường thấy trong các câu chuyện: sự thay đổi. 161 00:06:33,080 --> 00:06:34,556 Các câu chuyện đó sẽ như này: 162 00:06:34,580 --> 00:06:36,786 một người nói, "Tôi muốn thay đổi." 163 00:06:36,810 --> 00:06:38,777 Nhưng ý của họ là, 164 00:06:38,801 --> 00:06:42,024 "Tôi muốn nhân vật khác trong câu chuyện thay đổi." 165 00:06:42,476 --> 00:06:44,206 Nhà trị liệu mô tả tình thế này như: 166 00:06:44,230 --> 00:06:46,738 "Nếu nữ hoàng có quả bóng, bà sẽ trở thành nhà vua." 167 00:06:46,762 --> 00:06:47,921 Ý tôi là -- 168 00:06:47,945 --> 00:06:48,945 (Cười) 169 00:06:48,969 --> 00:06:50,873 Điều này thật khó hiểu phải không? 170 00:06:51,923 --> 00:06:53,907 Tại sao ta lại không muốn nhân vật chính, 171 00:06:53,931 --> 00:06:56,336 là linh hồn của câu chuyện thay đổi? 172 00:06:56,360 --> 00:06:57,987 Nó có thể là vì sự thay đổi, 173 00:06:58,011 --> 00:06:59,741 thậm chí là sự thay đổi tích cực, 174 00:06:59,765 --> 00:07:02,357 bao gồm lượng lớn sự mất mát. 175 00:07:02,381 --> 00:07:03,992 Mất đi sự thân thuộc. 176 00:07:04,016 --> 00:07:07,349 Mặc dù sự thân thuộc đó không dễ chịu hoặc nói hẳn ra là đau khổ, 177 00:07:07,373 --> 00:07:09,857 ít nhất ta biết nhân vật, sự sắp đặt các tình tiết, 178 00:07:09,881 --> 00:07:12,294 và vòng tuần hoàn của cuộc đối thoại trong truyện. 179 00:07:12,318 --> 00:07:13,636 "Anh chưa bao giờ giặt đồ!" 180 00:07:13,660 --> 00:07:14,873 "Anh đã làm rồi!" 181 00:07:14,897 --> 00:07:16,061 "Oh, yeah? Khi nào thế?" 182 00:07:16,085 --> 00:07:17,816 Khá kì cục khi ta cảm thấy thoải mái 183 00:07:17,840 --> 00:07:20,190 khi biết mọi chuyện sẽ diễn ra như thế nào 184 00:07:20,214 --> 00:07:21,666 vào mỗi lần như vậy. 185 00:07:22,170 --> 00:07:25,686 Để viết một chương mới cần sự liều lĩnh. 186 00:07:25,710 --> 00:07:27,916 Đó là dám bắt đầu ở một trang mới. 187 00:07:27,940 --> 00:07:29,503 Nhà văn nào cũng nói như này, 188 00:07:29,527 --> 00:07:32,098 chẳng có điều gì đáng sợ hơn là một trang giấy trắng. 189 00:07:32,476 --> 00:07:33,913 Nhưng đây mới là vấn đề: 190 00:07:33,937 --> 00:07:35,960 khi ta viết một câu chuyện, 191 00:07:35,984 --> 00:07:39,118 chương tiếp theo sẽ dễ viết hơn rất nhiều. 192 00:07:39,459 --> 00:07:42,753 Ta nói rất nhiều về việc phải hiểu bản thân mình hơn. 193 00:07:42,777 --> 00:07:46,364 Nhưng để hiểu được bản thân thì trước hết phải không biết về nó. 194 00:07:46,388 --> 00:07:49,976 Để bỏ một phiên bản bạn kể về chính mình 195 00:07:50,000 --> 00:07:51,826 để bạn có thể sống cuộc đời của mình, 196 00:07:51,850 --> 00:07:54,246 chứ không phải là câu chuyện bạn kể cho mình nghe 197 00:07:54,270 --> 00:07:55,420 về cuộc đời bạn. 198 00:07:55,897 --> 00:07:58,733 Và đó là cách chúng tôi mở cái chốt kia. 199 00:07:59,297 --> 00:08:02,638 Tôi muốn quay lại lá thư của người phụ nữ kia, về vấn đề của cô ấy. 200 00:08:02,662 --> 00:08:04,773 Cô ấy hỏi tôi mình nên làm thế nào. 201 00:08:04,797 --> 00:08:07,246 Có một cụm từ tôi học được ở công ty: 202 00:08:07,270 --> 00:08:09,254 ultracrepidarianism. 203 00:08:09,278 --> 00:08:13,873 Thói quen cho lời khuyên hoặc ý kiến về vấn đề không phải thế mạnh của mình. 204 00:08:13,897 --> 00:08:15,175 Một từ thú vị, phải không? 205 00:08:15,199 --> 00:08:17,160 Bạn có thể dùng nó ở ngữ cảnh khác nhau, 206 00:08:17,184 --> 00:08:19,595 và chắc bạn sẽ dùng nó sau bài diễn thuyết này. 207 00:08:19,619 --> 00:08:22,530 Tôi dùng nó vì nó nhắc tôi rằng, với tư cách là nhà trị liệu, 208 00:08:22,554 --> 00:08:24,936 tôi giúp mọi người chọn ra những gì họ muốn, 209 00:08:24,960 --> 00:08:27,428 nhưng tôi không thể lựa chọn cuộc sống cho họ. 210 00:08:27,754 --> 00:08:30,373 Chỉ bạn mới có thể viết câu chuyện của mình, 211 00:08:30,397 --> 00:08:32,500 và tất cả các bạn đều cần một số công cụ. 212 00:08:32,524 --> 00:08:33,815 Những gì tôi muốn làm là 213 00:08:33,839 --> 00:08:36,632 biên tập lại lá thư của người phụ nữ kia, 214 00:08:36,656 --> 00:08:39,688 như một cách để chỉ ra ta có thể thay đổi câu chuyện đó thế nào. 215 00:08:39,998 --> 00:08:42,172 Và tôi muốn bắt đầu bằng việc yêu cầu các bạn 216 00:08:42,196 --> 00:08:45,632 nghĩ về một câu chuyện liên quan đến mình bây giờ, 217 00:08:45,656 --> 00:08:47,777 nó có thể không tốt đẹp. 218 00:08:47,801 --> 00:08:50,865 Nó có thể về một hoàn cảnh bạn đã trải qua, 219 00:08:50,889 --> 00:08:53,317 có thể về một người nào đó trong cuộc đời, 220 00:08:53,341 --> 00:08:55,309 hoặc thậm chí là về chính bạn. 221 00:08:55,793 --> 00:08:58,725 Và tôi muốn các bạn nhìn vào các nhân vật khác. 222 00:08:58,749 --> 00:09:00,574 Ai là người cùng bạn 223 00:09:00,598 --> 00:09:03,677 tán thành phiên bản sai trái của câu chuyện này? 224 00:09:04,202 --> 00:09:06,066 Ví dụ, người phụ nữ gửi tôi bức thư đó 225 00:09:06,066 --> 00:09:07,640 đã kể chuyện này cho bạn của cô. 226 00:09:07,640 --> 00:09:10,545 Họ có thể tặng cô cái gọi là "sự thương hại ngu ngốc." 227 00:09:11,215 --> 00:09:13,715 Với sự thương hại ngu ngốc, ta tán thành câu chuyện, 228 00:09:13,739 --> 00:09:16,095 ta nói, "Bạn đúng, điều đó thật không công bằng," 229 00:09:16,119 --> 00:09:19,120 khi một người bạn kể rằng anh ấy không thăng tiến như mong muốn, 230 00:09:19,120 --> 00:09:21,494 mặc dù ta biết điều này đã xảy ra vài lần trước đó 231 00:09:21,494 --> 00:09:23,722 vì anh ấy thực sự không nỗ lực, 232 00:09:24,121 --> 00:09:26,188 và cũng có thể ăn cắp tài sản công ty. 233 00:09:26,212 --> 00:09:27,212 (Cười) 234 00:09:27,236 --> 00:09:29,782 Ta nói, "Yeah, bạn đúng, anh ta thật ngu ngốc," 235 00:09:29,806 --> 00:09:32,803 khi một người bạn kể rằng bạn trai của cô ấy chia tay với cô ta, 236 00:09:32,827 --> 00:09:35,033 mặc dù ta biết có nhiều nguyên do liên quan đến 237 00:09:35,057 --> 00:09:36,841 việc cô ấy cư xử trong mối quan hệ, 238 00:09:36,865 --> 00:09:39,691 như nhắn tin liên tục hoặc lục lọi ngăn kéo của anh ấy, 239 00:09:39,715 --> 00:09:41,405 có thể dẫn đến sự tan vỡ. 240 00:09:41,429 --> 00:09:43,079 Ta nhìn thấy vấn đề giống như này, 241 00:09:43,103 --> 00:09:45,508 nếu có ẩu đả ở mọi quán bar bạn đến, 242 00:09:45,532 --> 00:09:47,283 rất có thể nguyên nhân chính là bạn. 243 00:09:47,283 --> 00:09:48,968 (Cười) 244 00:09:48,992 --> 00:09:52,691 Để trở thành một biên tập viên tốt, ta cần phải biết thương cảm đúng chỗ, 245 00:09:52,715 --> 00:09:55,216 không chỉ là với bạn bè, mà còn với chính ta. 246 00:09:55,240 --> 00:09:58,193 Nó được gọi là -- có lẽ là một khái niệm chuyên môn -- 247 00:09:58,217 --> 00:10:00,684 "giúp người khác nhận ra cái sai của mình" 248 00:10:00,924 --> 00:10:02,677 Và những cái sai này rất có giá trị, 249 00:10:02,677 --> 00:10:05,956 vì chúng giúp ta biết ta đã bỏ qua điều gì trong câu chuyện của mình. 250 00:10:05,956 --> 00:10:07,040 Sự thật là, 251 00:10:07,064 --> 00:10:10,086 ta không biết có thật là chồng của người phụ nữ kia ngoại tình, 252 00:10:10,086 --> 00:10:12,858 vì sao đời sống tình dục của họ thay đổi từ hai năm trước, 253 00:10:12,858 --> 00:10:15,709 hay nội dung của các cuộc điện thoại vào đêm muộn. 254 00:10:15,733 --> 00:10:17,844 Và nó có thể là vì tuổi thơ của cô ấy, 255 00:10:17,868 --> 00:10:20,579 nên cô đang viết những câu chuyện riêng lẻ về sự phản bội, 256 00:10:20,579 --> 00:10:22,405 nhưng có lẽ có một thứ 257 00:10:22,429 --> 00:10:25,373 cô ấy sẽ không kể cho tôi trong lá thư của cô ấy 258 00:10:25,397 --> 00:10:27,397 hoặc thậm chí là để bản thân mình thấy. 259 00:10:27,873 --> 00:10:30,476 Nó giống như một người làm bài kiểm tra của Rorschach. 260 00:10:30,476 --> 00:10:32,426 Bạn biết bài kiểm tra của Rorschach chứ? 261 00:10:32,426 --> 00:10:35,434 Một nhà tâm lí học sẽ cho bạn nhìn những vết mực giống như này, 262 00:10:35,434 --> 00:10:37,844 và hỏi, "Bạn đã nhìn thấy gì?" 263 00:10:38,287 --> 00:10:40,763 Và người đó nhìn vào vết mực và nói, 264 00:10:40,787 --> 00:10:44,304 "Tôi hoàn toàn không nhìn thấy máu." 265 00:10:45,675 --> 00:10:47,334 Và người kiểm tra nói, 266 00:10:47,358 --> 00:10:50,812 "Kể tôi nghe bạn không nhìn thấy cái gì nữa." 267 00:10:51,622 --> 00:10:53,932 Trong viết lách, nó gọi là quan điểm. 268 00:10:53,956 --> 00:10:56,709 Người kể chuyện không muốn kể điều gì? 269 00:10:56,733 --> 00:10:59,709 Tôi muốn đọc một bức thư nữa. 270 00:11:00,797 --> 00:11:03,042 Nó như này. 271 00:11:04,860 --> 00:11:06,503 "Bác sĩ thân mến, 272 00:11:07,701 --> 00:11:09,597 Tôi cần cô tư vấn vấn đề với vợ tôi. 273 00:11:09,621 --> 00:11:11,525 Gần đây cô ấy tức giận về mọi thứ tôi làm 274 00:11:11,549 --> 00:11:14,621 kể cả những điều nhỏ nhất, như âm thanh phát ra khi tôi nhai. 275 00:11:15,214 --> 00:11:16,397 Trong bữa sáng, 276 00:11:16,421 --> 00:11:19,731 tôi để ý cô ấy còn bí mật cho thêm sữa vào món bánh granola của tôi 277 00:11:19,755 --> 00:11:21,041 nên nó không còn giòn nữa." 278 00:11:21,065 --> 00:11:22,445 (Cười) 279 00:11:22,469 --> 00:11:26,580 "Tôi cảm giác cô ấy khó tính với tôi từ khi bố tôi mất hai năm trước. 280 00:11:26,604 --> 00:11:27,882 Tôi rất gần gũi với ông ấy 281 00:11:27,906 --> 00:11:29,794 và bố cô ấy mất khi cô ấy còn nhỏ, 282 00:11:29,818 --> 00:11:32,481 nên cô ấy không cảm nhận được những gì tôi đã trải qua. 283 00:11:32,481 --> 00:11:35,238 Có một người bạn công ty có bố mất cách đây vài tháng, 284 00:11:35,262 --> 00:11:36,952 và họ hiểu được nỗi đau của tôi. 285 00:11:36,976 --> 00:11:40,064 Tôi ước tôi cũng có thể nói chuyện với vợ mình như với bạn kia, 286 00:11:40,088 --> 00:11:42,818 nhưng tôi cảm thấy cô ấy không bao giờ thông cảm cho tôi. 287 00:11:42,842 --> 00:11:44,708 Làm sao để vợ tôi quay trở về như cũ?" 288 00:11:45,318 --> 00:11:46,468 OK. 289 00:11:46,961 --> 00:11:49,326 Bạn có thể cho rằng 290 00:11:49,350 --> 00:11:52,278 nó giống như câu chuyện của người phụ nữ kia, 291 00:11:52,302 --> 00:11:54,873 chỉ là được kể bởi một người khác. 292 00:11:54,897 --> 00:11:57,294 Câu chuyện trước đó là về người chồng phản bội, 293 00:11:57,318 --> 00:12:00,666 còn câu chuyện này là về người vợ không cảm được nỗi đau của anh ấy. 294 00:12:01,159 --> 00:12:04,477 Nhưng đáng chú ý là, ngoài những sự khác nhau ra, 295 00:12:04,501 --> 00:12:08,405 cả hai câu chuyện đều nói về sự kết nối. 296 00:12:08,825 --> 00:12:11,206 Nhưng nếu có thể tạm quên đi người kể đầu tiên 297 00:12:11,230 --> 00:12:13,952 và viết câu chuyện từ góc nhìn của nhân vật khác, 298 00:12:13,976 --> 00:12:16,849 tình cờ là nhân vật này dễ thông cảm hơn, 299 00:12:16,873 --> 00:12:18,674 và các nút thắt được mở. 300 00:12:19,342 --> 00:12:22,143 Đó là bước khó nhất trong quá trình biên tập, 301 00:12:22,167 --> 00:12:24,434 nhưng cũng là nơi sự thay đổi bắt đầu. 302 00:12:24,786 --> 00:12:28,326 Điều gì sẽ xảy ra nếu bạn nhìn câu chuyện của mình 303 00:12:28,350 --> 00:12:31,238 và viết nó từ góc nhìn của một người khác? 304 00:12:31,667 --> 00:12:35,127 Bạn sẽ học được điều gì từ góc nhìn này? 305 00:12:35,911 --> 00:12:38,113 Đó là lý do khi nhìn những người bị trầm cảm, 306 00:12:38,113 --> 00:12:38,835 tôi thường nói, 307 00:12:38,835 --> 00:12:42,038 "Bạn không là người tốt nhất để nói chuyện với mình về vấn đề này," 308 00:12:42,038 --> 00:12:45,106 vì sự trầm cảm xuyên tạc câu chuyện sang một hướng khác. 309 00:12:45,106 --> 00:12:46,822 Nó hạn chế các góc nhìn của ta. 310 00:12:47,250 --> 00:12:50,583 Điều này cũng đúng khi ta cảm thấy cô đơn, đau đớn hoặc bị từ chối. 311 00:12:50,607 --> 00:12:52,226 Ta sáng tạo nhiều câu chuyện, 312 00:12:52,250 --> 00:12:54,029 xuyên tạc chúng dưới góc nhìn hạn hẹp 313 00:12:54,053 --> 00:12:56,370 thậm chí ta còn không biết ta đang xem xét chúng. 314 00:12:56,680 --> 00:13:00,434 Và sau đó, ta nghiễm nhiên trở thành những người truyền tin giả của chính mình. 315 00:13:01,482 --> 00:13:03,348 Tôi có một lời thổ lộ. 316 00:13:03,998 --> 00:13:07,016 Tôi đã viết phiên bản câu chuyện của người chồng kia. 317 00:13:07,040 --> 00:13:08,865 Bạn không biết tôi đã dành bao lâu 318 00:13:08,889 --> 00:13:11,326 để cân nhắc giữa món granola và pita chips đâu. 319 00:13:11,350 --> 00:13:14,488 Tôi viết nó dựa trên cáck kể của những nhân vật khác mà 320 00:13:14,512 --> 00:13:15,956 tôi đã gặp trong nhiều năm qua 321 00:13:15,980 --> 00:13:19,699 không chỉ là bệnh nhân đến khám mà còn trong chuyên mục nữa. 322 00:13:19,723 --> 00:13:20,960 Khi điều đó xảy ra 323 00:13:20,984 --> 00:13:23,830 khi cả hai người trong cùng một câu chuyện viết thư cho tôi, 324 00:13:23,830 --> 00:13:25,930 cả hai đều không biết là người kia cũng viết, 325 00:13:25,930 --> 00:13:27,946 thế là tôi có hai phiên bản của câu chuyện 326 00:13:27,946 --> 00:13:29,393 được gửi đến hộp thư của mình. 327 00:13:29,546 --> 00:13:31,234 Nó thực sự đã diễn ra. 328 00:13:31,901 --> 00:13:34,828 Tôi không biết phiên bản khác của bức thư của người phụ nữ kia 329 00:13:34,852 --> 00:13:36,321 nhưng tôi biết một điều: 330 00:13:36,345 --> 00:13:37,678 cô ấy phải viết nó. 331 00:13:38,082 --> 00:13:40,127 Vì chỉ khi có can đảm để sửa lại, 332 00:13:40,151 --> 00:13:43,953 cô ấy mới có thể viết một bản khác so với bản cô ấy đã gửi cho tôi. 333 00:13:43,977 --> 00:13:46,603 Kể cả chồng cô ấy có ngoại tình đi chăng nữa -- 334 00:13:46,627 --> 00:13:48,357 và cũng có thể là vậy -- 335 00:13:48,381 --> 00:13:51,444 cô ấy không cần phải biết tình tiết sẽ như thế nào. 336 00:13:52,096 --> 00:13:54,984 Vì thông qua việc chỉnh sửa, 337 00:13:55,008 --> 00:13:58,320 cô sẽ phải tưởng tượng ra khả năng tiếp theo của diễn biến câu chuyện. 338 00:13:59,277 --> 00:14:02,832 Thi thoảng tôi nhìn thấy mọi người đang phải cam chịu, 339 00:14:02,856 --> 00:14:05,784 và họ thực sự bị chìm trong cảm xúc đó quá lâu. 340 00:14:06,126 --> 00:14:08,702 Họ là những người phàn nàn nhưng từ chối sự giúp đỡ. 341 00:14:08,726 --> 00:14:10,400 Các bạn chắc biết kiểu người này. 342 00:14:10,424 --> 00:14:13,180 Họ là người mà khi bạn cố đưa ra một đề nghị giúp đỡ 343 00:14:13,180 --> 00:14:18,219 họ từ chối, "Yeah, không, nó không hiệu quả đâu, vì..." 344 00:14:18,801 --> 00:14:22,119 "Yeah, không, điều đó là không thể vì tôi không làm được." 345 00:14:22,143 --> 00:14:26,349 "Đúng là tôi muốn có nhiều bạn, nhưng mọi người thật phiền hà." 346 00:14:26,373 --> 00:14:28,421 (Cười) 347 00:14:28,445 --> 00:14:30,222 Cái họ thực sự từ chối 348 00:14:30,246 --> 00:14:33,646 là chỉnh sửa câu chuyện về sự đau khổ và cam chịu của mình. 349 00:14:34,300 --> 00:14:37,514 Và với những người như vậy, tôi thường tiếp cận bằng một cách khác. 350 00:14:37,538 --> 00:14:40,197 Và tôi chọn nói một điều gì khác. 351 00:14:40,221 --> 00:14:42,228 Tôi nói với họ, 352 00:14:42,252 --> 00:14:44,148 "Chúng ta đều sẽ chết." 353 00:14:44,734 --> 00:14:48,103 Tôi cá bạn là bạn đang mừng vì tôi không phải là nhà trị liệu của bạn. 354 00:14:48,103 --> 00:14:49,285 Bởi cách họ nhìn tôi 355 00:14:49,285 --> 00:14:51,010 giống như cách bạn nhìn tôi bây giờ, 356 00:14:51,010 --> 00:14:52,669 đó là một ánh nhìn đầy hoang mang. 357 00:14:52,907 --> 00:14:55,002 Nhưng khi tôi nói rằng có một câu chuyện 358 00:14:55,326 --> 00:14:58,103 được viết bởi tất cả chúng ta. 359 00:14:58,127 --> 00:14:59,727 Nó được gọi là cáo phó. 360 00:15:00,603 --> 00:15:05,016 Và thay vì là chủ nhân phải chịu những đau khổ, 361 00:15:05,040 --> 00:15:08,325 chúng ta sẽ viết những câu chuyện đó khi vẫn còn sống. 362 00:15:09,016 --> 00:15:11,643 Ta sẽ là anh hùng thay vì là nạn nhân của câu chuyện đó, 363 00:15:11,667 --> 00:15:14,572 Ta chọn những gì trên trang giấy mà ở trong đầu của mình 364 00:15:14,596 --> 00:15:16,263 và hình thành nên hiện tại. 365 00:15:17,096 --> 00:15:20,959 Tôi nói với họ rằng cuộc sống vốn là lựa chọn nghe câu chuyện nào 366 00:15:20,983 --> 00:15:22,665 và câu chuyện nào cần phải sửa. 367 00:15:22,689 --> 00:15:25,705 Và nó xứng đáng với sự nỗ lực cho một sự thay đổi 368 00:15:25,729 --> 00:15:28,715 vì chẳng có gì quan trọng với chất lượng cuộc sống của ta 369 00:15:28,715 --> 00:15:31,103 hơn là những câu chuyện của bản thân mình. 370 00:15:31,127 --> 00:15:34,468 Tôi nói vậy là để khi có chuyện xảy ra với mình, 371 00:15:34,492 --> 00:15:38,373 chính ta trở thành chủ nhân của giải Pulitzer của riêng mình. 372 00:15:38,397 --> 00:15:41,266 Hầu hết ta không là người phàn nàn nhưng từ chối được giúp đỡ 373 00:15:41,290 --> 00:15:43,643 hoặc ít nhất ta không tin bản thân mình. 374 00:15:43,667 --> 00:15:46,294 Nhưng có một cách rất dễ để vượt qua 375 00:15:46,318 --> 00:15:49,529 cảm giác lo lắng, tức giận hoặc bị tổn thương. 376 00:15:49,553 --> 00:15:52,116 Đó là lần tiếp theo bạn hãy chiến đấu với điều gì đó, 377 00:15:52,140 --> 00:15:53,569 nhớ rằng, 378 00:15:53,593 --> 00:15:55,116 chúng ta đều sẽ chết. 379 00:15:55,140 --> 00:15:56,569 (Cười) 380 00:15:56,593 --> 00:15:59,101 Sau đó hãy sử dụng công cụ chỉnh sửa 381 00:15:59,125 --> 00:16:00,744 và hỏi bản thân mình: 382 00:16:00,768 --> 00:16:03,720 Tôi muốn câu chuyện của mình như thế nào? 383 00:16:04,929 --> 00:16:08,335 Sau đó, hãy viết nên tác phẩm của mình. 384 00:16:08,716 --> 00:16:09,875 Xin cảm ơn. 385 00:16:09,899 --> 00:16:12,526 (Vỗ tay)