Tôi nhớ nhiều năm trước
khi mà chuông báo thức reo vào buổi sáng
Điều đầu tiên tôi làm là lăn qua
và ấn nút "hoãn báo thức".
Trong khoảng khắc đó bạn có một lựa chọn
lựa chọn ấn nút "hoãn báo thức"
và quay lại ngủ tiếp
trong chiếc giường ấm cúng, mềm mại
hoặc mở mắt và ra khỏi giường
Đó là một lựa chọn cần sự kỷ luật.
Giờ đây tôi đã không có kỷ luật gì cả.
Tôi luôn chọn con đường dễ dàng.
Thoải mái nhất
Vấn đề là khi bạn đưa ra lựa chọn này
bởi vì đó là điều đầu tiên bạn quyết định
ngay trong khoảnh khắc bạn mới thức dậy
bạn đang tự giải thoát bản thân
bạn thật sự đang rèn luyện tâm trí mình
chọn cách dễ dàng
xuyên suốt cả ngày
điều này khiến cho bạn
luôn chọn cách dễ dàng suốt cả tháng
cả năm!
Kỉ luật không phải là cái sinh ra đã có
Nó như một cái cơ bắp mà chúng ta phải tập luyện
và tôi không quan tâm ai nói gì
tất cả bắt đầu vào giây đầu tiên đấy
Cách bạn bắt đầu một ngày mới
và quyết định bạn đưa ra vào khoảnh khắc đó
quan trọng hơn việc bạn
có thức dậy hay không.
Đó là quyết định mà có thể định hình
phần còn lại cuộc đời bạn
[nhạc kịch tính]
Đây không phải mấy cái truyền động lực,
cảm hứng vớ vẩn.
Đây là sự thật.
Khi tôi còn trẻ, tôi đã mơ ước
sau này sẽ có một công việc
trả lương 50 nghìn đô la một năm.
Điều đó-- với một cậu nhóc như tôi
đã là một giấc mơ thành hiện thực
Nếu thời đó bạn nói với tôi rằng
tôi sẽ điều hành 1 công ty thu nhập 7 con số
và tự xây dựng một doanh nghiệp riêng
tôi chắc hẳn đã cười vào mặt bạn.
Cho đến khi tôi bắt đầu tin rằng
chính tôi có thể tự định hình thế giới riêng
rằng tôi đã bắt đầu đạt được
bất cứ thứ gì tôi từng muốn.
Cái quyết định nhỏ đó vào buổi sáng
Nếu bạn mở mắt và ra khỏi giường
quyết định tiếp theo bạn đối diện
vào ngày đó
bạn giờ sẽ có kỷ luật
để không chọn cách dễ dàng nhất.
Mọi người không nhận ra nhưng chiếc giường đó
có thể tượng trưng cho cả cuộc đời bạn
Nếu bạn nằm trên giường,
bạn thật sự đang đứng trong vùng an toàn
có nghĩa là cả ngày của bạn
sẽ luôn nằm trong vùng an toàn
và cả tháng, cả năm
và trước khi bạn biết điều đó
bạn đã dành cả cuộc đời
nằm trong vùng an toàn
không bao giờ vươn tới tầm cao mới,
không bao giờ thử điều gì mới
đón nhận mạo hiểm, tiến về phía trước.
Tất cả bắt đầu từ giây đầu tiên đó
trong ngày của bạn.
Vì vậy đừng xem thường nó.
Bắt đầu xây dựng kỷ luật.
Đó là điều tôi đã bắt đầu làm
và nó đã giúp tôi rất nhiều.
Tuy không dễ dàng nhưng xứng đáng.
Một trong những cụm từ tệ nhất
mà chúng ta từng nghĩ ra
là "Bạn phải thấy mới tin."
Đó là một cụm từ nghĩ ra bởi những người
hoài nghi với trí óc hạn hẹp
mà không hề có hi vọng gì
về việc mọi thứ có thể trở nên tốt hơn
Bạn có tưởng tượng nổi
thế giới sẽ như thế nào
nếu mọi người đều tin đó là sự thật?
Chúng ta sẽ không hề có ô tô, máy bay,
không đèn điện
Chúng ta sẽ không bao giờ có máy tính
hay điện thoại di động
Chúng ta sẽ không bao giờ leo núi,
phá kỷ lục hay lên tới mặt trăng.
Tôi đã từng tin vào điều rác rưởi này.
Mọi người đã hoàn toàn hiểu sai.
Không thể đạt được, nghĩ được điều gì
nếu ngay từ đầu chúng ta không tin tưởng.
Bạn phải tin thì mới thấy được.
Nếu có điều gì đó bạn muốn làm
trong cuộc đời
rằng điều đó sâu thẳm trong bạn
nhủ thầm suốt ngày đêm
nó sẽ mãi luôn chỉ là một ý tưởng
cho đến khi bạn lựa chọn tin rằng nó có thể
Bạn phải tin nhiều đến nỗi
bạn nghĩ rằng nó đã xảy ra rồi.
Bạn phải bước đi như thể nó đã ở đó
nói chuyện như thể nó ở đó, tin là nó ở đó
Mọi người sẽ nghĩ là bạn điên rồi,
họ sẽ nhìn bạn
và nghĩ bạn dở hơi.
Họ sẽ nói với bạn những điều vớ vẩn như là
"Không làm nổi đâu, đó là chơi liều đấy.
Bạn không nên làm đâu.
Hãy cẩn trọng, cứ làm những cái bạn đã biết,
cứ làm những cái đang làm."
Dẹp hết đi. Hãy theo đuổi giấc mơ của bạn.
Những người này phải thấy mới tin
nhưng bạn thì phải tin để thấy nó.
Tôi từng ở trong hoàn cảnh khó khăn,
đứa trẻ 19 tuổi
kiếm được 27 bảng Anh một ngày.
Tôi lẽ ra đã chọn cách tập trung vào
tất cả những vấn đề sẽ phải đối diện,
tất cả nỗi đau.
Thay vào đó, tôi đã quyết định đổi mệnh.
Tôi đã quyết định nói thế là đủ rồi
và tập trung vào cách thay đổi chúng.
Rất dễ khi nói rằng
"Tôi sẽ thử vào ngày mai"
hay "Tôi sẽ làm vào ngày mai."
"Một ngày nào đó tôi sẽ có thân hình đẹp."
"Một ngày nào đó tôi sẽ nói với người ấy
tôi cảm thấy thế nào."
"Một ngày nào đó tôi sẽ bắt đầu kinh doanh",
"Một ngày nào đó tôi sẽ bỏ việc này"
"Một ngày nào đó tôi sẽ rời khỏi
mối quan hệ lạm dụng này."
Tất cả chúng ta đều từng có những lúc thấy
bản thân liên tục tự nhủ rằng
một ngày nào đó chúng ta sẽ làm điều đó.
Vấn đề là chúng ta nhìn tất cả những
cơ hội xung quanh
và cho rằng như vậy là liều lĩnh
Điều bạn phải nhận ra đó là
cuộc sống vốn dĩ phải liều lĩnh.
Không quan trọng bạn sống bao lâu
mà quan trọng là cách bạn sống.
Khi cuộc sống khiến bạn không chịu nổi
và bạn cảm thấy như thể choáng ngợp
rất dễ để mọi thứ mất kiểm soát nhanh chóng.
Tôi đã từng như vậy.
Đó là khi bạn cảm thấy
gánh nặng thế giới đè lên đôi vai
mọi thứ không như ý muốn,
không đạt được thăng tiến công việc,
bạn không được chọn vào nhóm,
người bạn thích từ chối bạn,
công việc kinh doanh khó khăn,
hóa đơn ngập mặt.
Tất cả chúng ta đều trải qua quãng
thời gian đen tối.
Lời khuyên của tôi cho bạn là
hãy tập trung vào việc tìm ánh sáng.
Nếu bạn dành tất cả thời gian
tập trung vào tất cả vấn đề trên thế giới
và tất cả những vấn đề trong cuộc đời
bạn sẽ không hạnh phúc được đâu.
Trong thế giới chúng ta đang sống ngày nay,
rất dễ để
bị hấp thụ bởi tất cả
những tiêu cực từ truyền thông thế giới
Không lúc nào bật TV lên mà không thấy
những câu chuyện tiêu cực
tất cả những điều tệ hại.
Mọi người đều có những vấn đề riêng.
Sự khác biệt giữa người hạnh phúc và
người không hạnh phúc
đó là những người hạnh phúc
chọn cách tập trung vào những giải pháp
của những vấn đề họ đối diện,
thay vì tập trung vào những vấn đề đó.
Bạn luôn có một lựa chọn.