Return to Video

"Snollygoster" là gì ? Bài học ngắn về ngôn từ chính trị

  • 0:00 - 0:03
    Một trong những từ
    mà tôi thích
  • 0:03 - 0:06
    trong từ điển Oxford là
    "snollygoster".
  • 0:06 - 0:12
    Vì nó nghe ngồ ngộ.
  • 0:12 - 0:17
    Snollygoster nghĩa là
  • 0:17 - 0:22
    "một chính trị gia không trung thực."
  • 0:22 - 0:24
    Vào thế kỷ 19,
  • 0:24 - 0:26
    một nhà báo đã định nghĩa
    khái niệm này hay hơn,
  • 0:26 - 0:30
    "Một snollygoster là
    kẻ tìm kiếm sự nghiệp chính trị
  • 0:30 - 0:31
    bất chấp đảng phái,
    cương lĩnh hoặc nguyên tắc,
  • 0:31 - 0:32
    là kẻ, khi thắng,
  • 0:32 - 0:33
    đã thắng bởi sức mạnh thuần túy
  • 0:33 - 0:33
    của tài bốc giời ba hoa sáo rỗng."
  • 0:33 - 0:34
    (Cười)
  • 0:34 - 0:34
    Giờ tôi cũng không biết
    "talknophical" nghĩa là gì.
  • 0:34 - 0:34
    Tôi cho là nó là chuyện câu chữ.
  • 0:34 - 0:35
    Cần hiểu rằng từ ngữ
    là tâm điểm của chính trị,
  • 0:35 - 0:38
    và các nhà chính trị biết
    họ phải kiểm soát ngôn từ
  • 0:38 - 0:42
    Phải đến năm 1771,
  • 0:42 - 0:44
    Nghị Viện Anh mới cho phép
    các báo tường thuật lại
  • 0:44 - 0:49
    chính xác những từ được nói ra
    khi tranh luận tại nghị trường.
  • 0:49 - 0:52
    Và điều này có được
    nhờ vào sự dũng cảm
  • 0:52 - 0:55
    của một người có tên khác thường
    là Brass Crosby,
  • 0:55 - 0:58
    người đã cả gan
    chống lại Nghị viện.
  • 0:58 - 1:00
    Và ông đã bị nhốt
    vào tòa tháp London
  • 1:00 - 1:02
    và bị bỏ tù,
  • 1:02 - 1:03
    nhưng ông rất dũng cảm,
  • 1:03 - 1:06
    dũng cảm để đương đầu với họ,
  • 1:06 - 1:08
    và cuối cùng, nhờ sự ủng hộ rộng rãi
    của người dân London ông đã thắng.
  • 1:08 - 1:11
    Và chỉ vài năm sau đó,
  • 1:11 - 1:14
    chúng ta thấy tài liệu lưu trữ ghi lại
    sự xuất hiện lần đầu tiên của cụm từ
  • 1:14 - 1:16
    "rắn như đồng."
  • 1:16 - 1:19
    Hầu hết mọi người nghĩ rằng
    người ta nói về kim loại
  • 1:19 - 1:21
    Nhưng không phải.
    Đó là nói về người đấu tranh
  • 1:21 - 1:23
    cho tự do báo chí.
  • 1:23 - 1:26
    Để cho các bạn thấy
  • 1:26 - 1:27
    từ ngữ và chính trị
    quan hệ với nhau ra sao,
  • 1:27 - 1:30
    tôi muốn đưa mọi người
    trở lại nước Mỹ,
  • 1:30 - 1:32
    ngay sau khi giành được độc lập.
  • 1:32 - 1:35
    Và họ phải đối mặt với câu hỏi:
  • 1:35 - 1:37
    sẽ gọi George Washington,
    người lãnh đạo của họ, là gì?
  • 1:37 - 1:40
    Họ không biết.
  • 1:40 - 1:41
    Người đứng đầu một nước cộng hòa
    được gọi là gì?
  • 1:41 - 1:44
    Điều này được tranh luận
    ở Nghị viện trong nhiều năm.
  • 1:44 - 1:47
    Và có nhiều ý kiến được đề xuất,
  • 1:47 - 1:49
    các ý kiến xem ra đều có lý.
  • 1:49 - 1:51
    Một vài người muốn gọi ông là
  • 1:51 - 1:53
    Thẩm phán trưởng Washington
  • 1:53 - 1:55
    và người khác, Hoàng thân George Washington.
  • 1:55 - 1:57
    người khác nữa, Người bảo vệ Tự do
    cho người dân Hợp chủng quốc Hoa Kỳ.
  • 1:57 - 2:04
    Kêu quá.
  • 2:04 - 2:06
    Một số người chỉ muốn
    gọi ông là Vua.
  • 2:06 - 2:09
    Họ nghĩ rằng cái tên ấy đã được
    lịch sử thử thách và kiểm nghiệm.
  • 2:09 - 2:10
    Cả khi không có chế độ quân chủ,
  • 2:10 - 2:12
    họ nghĩ rằng có thể
    trở thành vị vua được dân bầu
  • 2:12 - 2:13
    trong một nhiệm kỳ nhất định.
  • 2:13 - 2:15
    Và, bạn biết đấy,
    có khi thế cũng nên.
  • 2:15 - 2:17
    Tất cả mọi người
    thực sự đã chán ngấy
  • 2:17 - 2:19
    vì cuộc tranh cãi
    đã kéo dài ba tuần
  • 2:19 - 2:21
    Tôi đã đọc nhật kí
    của một Thượng Nghị sĩ tội nghiệp,
  • 2:21 - 2:23
    ông cứ ghi trở đi trở lại,
    "Vẫn là về chủ đề này."
  • 2:23 - 2:25
    Và lí do cho sự trì hoãn
    và nhàm chán này là
  • 2:25 - 2:28
    Hạ Viện đã chống lại Thượng Viện.
  • 2:28 - 2:31
    Hạ Viện không muốn Washington
  • 2:31 - 2:35
    say đắm trong quyền lực.
  • 2:35 - 2:36
    Họ không muốn gọi ông là Vua
  • 2:36 - 2:36
    e rằng ông, hoặc người kế thừa ông
    lên mình kiêu ngạo.
  • 2:36 - 2:37
    họ muốn dành cho ông
    danh hiệu khiêm nhường nhất,
  • 2:37 - 2:41
    cảm động nhất
    mà họ có thể nghĩ ra.
  • 2:41 - 2:44
    Danh hiệu đó là "Tổng thống."
  • 2:44 - 2:47
    Tổng thống. Họ không nghĩ ra danh hiệu đó,
    nó đã có trước đó,
  • 2:47 - 2:53
    nhưng nó chỉ có nghĩa
    người chủ tọa một cuộc họp.
  • 2:53 - 2:56
    Như chủ tịch ban hội thẩm
    của một phiên tòa.
  • 2:56 - 2:59
    Và nó không oai hơn gì mấy
  • 2:59 - 3:01
    so với chức "chủ tịch ban hội thẩm"
    hay "đốc công"
  • 3:01 - 3:02
    Có một vài tổng thống
    lãnh đạo các hội đồng thuộc địa nhỏ
  • 3:02 - 3:05
    và một số chính phủ,
    nhưng đó không phải là chức danh.
  • 3:05 - 3:07
    Và đó là lí do vì sao
    Thượng Viện phản đối.
  • 3:07 - 3:11
    Họ nói, chuyện nực cười,
    ai lại gọi ông ấy là Tổng thống.
  • 3:11 - 3:13
    Ông ấy sẽ phải kí hiệp định quốc tế,
    gặp quan chức nước ngoài.
  • 3:13 - 3:16
    Và ai sẽ nể trọng ông
  • 3:16 - 3:20
    nếu ông mang
    một danh hiệu ngớ ngẩn
  • 3:20 - 3:22
    như "Tổng thống Hợp chủng quốc Hoa Kì"?
  • 3:22 - 3:23
    Sau ba tuần tranh cãi, cuối cùng
  • 3:23 - 3:28
    Thượng Viện không thể chống lại nữa.
  • 3:28 - 3:31
    Thay vào đó, họ đồng ý sử dụng
    danh hiệu "Tổng thống"
  • 3:31 - 3:35
    nhưng họ muốn nói rõ
  • 3:35 - 3:40
    rằng họ hoàn toán không đồng ý,
  • 3:40 - 3:44
    xét từ sự tôn trọng đúng mực
    với ý kiến và hành xử của các quốc gia văn minh,
  • 3:44 - 3:47
    dù dưới thể chế cộng hòa hay quân chủ
  • 3:47 - 3:52
    đều tuân theo tập quán
    dành danh hiệu trang trọng,
  • 3:52 - 3:56
    cho Thẩm Phán Toàn Quyền,
  • 3:56 - 3:58
    chứ không phải là
    Tổng Thống chết tiệt -
  • 3:58 - 4:02
    và trong quan hệ
    với các quốc gia khác,
  • 4:02 - 4:04
    người đứng đầu
    của nhân dân Hoa Kỳ
  • 4:04 - 4:08
    sẽ không lâm vào tình trạng nguy hiểm
    gây ra bởi cái tên lập dị kỳ cục,
  • 4:08 - 4:12
    nghĩa là, chúng ta không muốn người khác
    nhìn mình như kẻ ngây ngô lập dị.
  • 4:12 - 4:16
    Bạn có thể học được
    ba điều thú vị từ đây.
  • 4:16 - 4:20
    Thứ nhất,
    đây cũng là điều mà tôi thích,
  • 4:20 - 4:23
    theo như những gì tôi hiểu được,
  • 4:23 - 4:25
    Thượng Viện chưa bao giờ chính thức
    công nhận danh hiệu Tổng thống.
  • 4:25 - 4:28
    Barack Obama, Tổng thống Obama,
    hiện bây giờ cũng còn phải chờ đợi,
  • 4:28 - 4:33
    cho Thượng Viện hành động.
  • 4:33 - 4:36
    Điều thứ hai
    bạn có thể học được
  • 4:36 - 4:40
    là khi một chính phủ nói rằng
    đây là một biện pháp tạm thời,
  • 4:40 - 4:42
    (Cười)
  • 4:42 - 4:44
    bạn có thể sẽ phải đợi
    thêm 223 năm nữa.
  • 4:44 - 4:48
    Điều thứ ba
    bạn có thể học được
  • 4:48 - 4:52
    đây mới là điều
    đặc biệt quan trọng,
  • 4:52 - 4:54
    và là điều các bạn đừng quên,
  • 4:54 - 4:55
    là ngày nay danh hiệu này,
    Tổng thống Hoa Kỳ,
  • 4:55 - 4:57
    nghe không hề khiêm nhường,
    đúng không?
  • 4:57 - 5:02
    Ông ấy có trong tay
  • 5:02 - 5:06
    hơn 5000 đầu đạn hạt nhân
  • 5:06 - 5:09
    và nền kinh tế lớn nhất thế giới
  • 5:09 - 5:11
    cộng với các hàng không mẫu hạm
    cùng tất cả các thể loại hàng.
  • 5:11 - 5:14
    Thực tế và lịch sử đã ban cho
    danh hiệu đó sự vinh quang.
  • 5:14 - 5:17
    Chính vì vậy mà Thượng viện
    cuối cùng đã thắng.
  • 5:17 - 5:24
    Họ có được danh hiệu
    của sự kính trọng.
  • 5:24 - 5:26
    Thượng viên có nỗi lo khác
    đó là sự lập dị của chức danh,
  • 5:26 - 5:29
    công nhận, nó đã từng kì quặc.
  • 5:29 - 5:32
    Nhưng giờ, liệu ban có biết
    bao nhiêu nước có tổng thống không?
  • 5:32 - 5:34
    Một trăm bốn mươi bảy.
  • 5:34 - 5:37
    Bởi vì người ta muốn
    nghe cho nó oách như ai,
  • 5:37 - 5:39
    như một người
    có 5000 đầu đạn hạt nhân và v.v.
  • 5:39 - 5:41
    Thế là, cuối cùng,
    Thượng viện đã thắng
  • 5:41 - 5:46
    Hạ viện đã thua,
  • 5:46 - 5:48
    bởi không ai cảm thấy khiêm nhường
  • 5:48 - 5:52
    nếu giờ có người bảo họ
  • 5:52 - 5:55
    anh là Tổng thống Hoa Kỳ.
  • 5:55 - 5:56
    Đây là bài học quan trọng
    mà các bạn nhận được hôm nay
  • 5:56 - 6:01
    và tôi muốn các bạn ghi nhớ.
  • 6:01 - 6:03
    Các chính trị gia chọn từ ngữ
    và sử dụng từ ngữ để tạo ra thực tế
  • 6:03 - 6:05
    và kiểm soát thực tế,
    nhưng thực ra,
  • 6:05 - 6:08
    thực tế thay đổi từ ngữ nhiều hơn
  • 6:08 - 6:11
    là từ ngữ có thể thay đổi thực tế.
  • 6:11 - 6:14
    Cảm ơn các bạn rất nhiều.
Title:
"Snollygoster" là gì ? Bài học ngắn về ngôn từ chính trị
Speaker:
Mark Forsyth
Description:

Hầu hết các nhà chính trị lựa chọn từ ngữ thận trọng để tạo ra một thực tế mà họ trông đợi. Liệu làm như thế có được không? Nhà từ nguyên học Mark Forsyth kể cho chúng ta nghe câu chuyện thú vị trong lịch sử nước Anh và nước Mỹ (chẳng hạn, đã bao giờ ta hỏi George Washington đã trở thành "tổng thống" như thế nào?) và ông đã đưa ra một kết luận khiến ta kinh ngạc. (Trích từ TEDxHousesofParliament tại London)

more » « less
Video Language:
English
Team:
closed TED
Project:
TEDTalks
Duration:
07:04
  • Bạn thân mến,

    Mình góp một ý như sau: ở mỗi khung tiếng việt, bạn làm ơn dịch sao cho nghĩa tiếng việt bám đúng nghĩa của câu tiếng Anh ở khung tương ứng. Ý mình là bạn đừng nên tóm ý của cả một đoạn nói và đưa vào các khung, mà bản dịch cần phải trung thành với mạch của người nói.

    Cảm ơn bạn rất nhiều.
    Nam

  • Bạn dịch chuẩn quá. chỉ sửa một số lỗi chính tả và lỗi đánh máy

Vietnamese subtitles

Revisions