Return to Video

Chiếc khăn trùm đầu của tôi gợi cho bạn điều gì?

  • 0:02 - 0:06
    Khi ai đó lướt qua bạn trong bộ
    trang phục giống tôi trên phố.
  • 0:07 - 0:09
    Bạn nghĩ họ là ai,
    một người mẹ,
  • 0:09 - 0:10
    Một người tị nạn
  • 0:10 - 0:12
    Hay nạn nhân của áp bức.
  • 0:12 - 0:14
    Hay một bác sĩ chuyên khoa tim,
  • 0:14 - 0:15
    một luật sư,
  • 0:15 - 0:17
    hay một chính trị gia địa phương
  • 0:18 - 0:20
    Bạn có nhìn tôi từ trên xuống dưới,
  • 0:20 - 0:22
    và tự hỏi liệu
    tôi có thấy nóng bức không
  • 0:22 - 0:26
    hoặc tôi bị chồng bắt mặc
    bộ trang phục này phải không?
  • 0:26 - 0:29
    Nếu tôi choàng khăn như thế này thì sao?
  • 0:32 - 0:35
    Tôi có thể dạo phố cùng
    bộ trang phục thế này
  • 0:35 - 0:37
    và những gì thế giới nghĩ về tôi
    và cách đối xử
  • 0:37 - 0:41
    dựa vào cách tôi khoác mảnh vải này.
  • 0:41 - 0:44
    Nhưng đây sẽ không phải lại là
    bài độc thoại về khăn trùm đầu hijab
  • 0:44 - 0:48
    bởi Thượng đế biết phụ nữ Hồi giáo
    không đơn thuần là miếng vải
  • 0:48 - 0:52
    họ tự chọn, hoặc không,
    để che kín đầu.
  • 0:52 - 0:56
    Hôm nay, tôi muốn nói về
    cách vượt qua thành kiến cá nhân.
  • 0:56 - 0:58
    Nếu tôi lướt qua các bạn và sau đó
  • 0:58 - 1:02
    bạn biết được
    tôi là kĩ sư về xe đua,
  • 1:02 - 1:05
    tôi tự thiết kế chiếc xe của mình
    và điều hành đội xe đua của trường,
  • 1:05 - 1:07
    vì đó là sự thật.
  • 1:07 - 1:12
    Nếu tôi nói rằng tôi có 5 năm luyện tập
    như một vận động viên đấm bốc,
  • 1:12 - 1:14
    và đó cũng là sự thật.
  • 1:14 - 1:17
    Những điều đó có làm bạn bất ngờ?
  • 1:17 - 1:19
    Tại sao?
  • 1:19 - 1:21
    Các bạn thân mến, thật ra,
  • 1:21 - 1:24
    Sự bất ngờ đó và
    hành vi kèm theo nó
  • 1:24 - 1:27
    là sản phẩm của thành kiến vô thức,
  • 1:27 - 1:28
    hay là một định kiến ngầm.
  • 1:28 - 1:32
    Và chính nó gây ra
    một cách vô lý, thiếu hụt tai hại
  • 1:32 - 1:33
    về sự đa đạng
    trong lực lượng lao động
  • 1:33 - 1:36
    đặc biệt trong các lĩnh vực gây ảnh hưởng.
  • 1:36 - 1:38
    Xin chào,
    Nội các Liên bang Úc.
  • 1:38 - 1:40
    (vỗ tay)
  • 1:40 - 1:43
    Trước tiên, tôi muốn làm rõ một điều rằng
  • 1:43 - 1:47
    Thành kiến vô thức không phải
    sự kỳ thị có ý thức.
  • 1:47 - 1:50
    Tôi không nói trong tất cả chúng ta,
    sự kỳ thị giới tính, chủng tộc,
  • 1:50 - 1:53
    hay tuổi tác,
    đang chờ đợi để bộc phát ra ngoài.
  • 1:53 - 1:55
    Tôi không nói như vậy.
  • 1:55 - 1:57
    Chúng ta đều có thành kiến riêng.
  • 1:57 - 2:00
    Đó là màng lọc mà thông qua đó
    chúng ta nhìn nhận thế giới xung quanh
  • 2:00 - 2:02
    Tôi không buộc tội bất kỳ ai.
  • 2:02 - 2:03
    Định kiến không phải tội ác.
  • 2:03 - 2:06
    Nhưng nó cần được xác định rõ
  • 2:06 - 2:09
    được mọi người biết đến và giảm dần.
  • 2:09 - 2:10
    Định kiến có thể
    là về chủng tộc.
  • 2:10 - 2:12
    hoặc về giới tính.
  • 2:12 - 2:15
    Về tầng lớp xã hội, trình độ học vấn
    hay khuyết tật cá nhân.
  • 2:15 - 2:18
    Thật ra, chúng ta thường có thành kiến
    với những thứ khác lạ
  • 2:18 - 2:21
    những cái khác với chuẩn mực xã hội
    trước giờ của chúng ta
  • 2:21 - 2:24
    Nhưng vấn đề là
    nếu muốn sống trong một thế giới
  • 2:24 - 2:27
    mà hoàn cảnh ra đời của bạn
  • 2:27 - 2:30
    không quyết định tương lai của bạn
  • 2:30 - 2:32
    nơi mà cơ hội bình đẳng dành cho tất cả,
  • 2:32 - 2:36
    mỗi người chúng ta
    có một vai trò phải làm tròn
  • 2:36 - 2:39
    nhằm đảm bảo định kiến không quyết định
    cuộc sống của chính mình.
  • 2:40 - 2:44
    Có một thí nghiệm nổi tiếng
    về thành kiến vô thức
  • 2:44 - 2:48
    trong lĩnh vực giới vào giữa năm 1970-1980
  • 2:48 - 2:52
    Vào thời điểm đó, hầu hết các thành viên
    trong giàn nhạc giao hưởng là nam
  • 2:52 - 2:54
    chỉ có 5% trong số đó là phụ nữ.
  • 2:54 - 2:58
    Và dĩ nhiên là bởi
    nam giới chơi nhạc khác biệt
  • 2:58 - 3:01
    có vẻ như tốt hơn, chỉ là có vẻ thôi.
  • 3:01 - 3:04
    Vào năm 1952, giàn nhạc giao hưởng Boston
  • 3:04 - 3:05
    bắt đầu một thí nghiệm
  • 3:05 - 3:07
    Họ thực hiện tuyển chọn giấu mặt.
  • 3:07 - 3:11
    Thay vì chơi nhạc trước ban giám khảo,
    nhạc công sẽ trình diễn sau một bức màn.
  • 3:11 - 3:12
    Có vẻ kì quặc,
  • 3:12 - 3:15
    nhưng kết quả không khác biệt.
  • 3:15 - 3:18
    cho đến khi các nhạc công
    được yêu cầu cởi giày
  • 3:18 - 3:20
    trước khi họ bước vào phòng.
  • 3:20 - 3:22
    bởi vì tiếng gót giày "Cồm cộp!"
  • 3:22 - 3:24
    chạm vào sàn nhà
  • 3:24 - 3:26
    đã chỉ ra đó là một người phụ nữ.
  • 3:26 - 3:27
    Và bạn có biết rằng,
  • 3:27 - 3:29
    khi kết quả được công bố
  • 3:29 - 3:32
    khả năng phụ nữ vượt qua vòng sơ loại
  • 3:32 - 3:35
    tăng 50%
  • 3:35 - 3:40
    Và cơ hội được nhận vào giàn nhạc
    tăng gấp 3 lần.
  • 3:40 - 3:41
    Chúng ta thấy được gì từ đó?
  • 3:41 - 3:45
    Đáng tiếc cho nam giới, họ thật sự
    không chơi khác biệt
  • 3:45 - 3:48
    người ta chỉ có cảm giác
    là họ chơi nhạc hay hơn.
  • 3:48 - 3:51
    Và chính cảm giác cá nhân quyết định
    kết quả của họ.
  • 3:51 - 3:54
    Vì thế, điều chúng ta làm ở đây
    xác định rõ và công nhận rằng
  • 3:54 - 3:55
    trong mỗi chúng ta
    đều tồn tại thành kiến.
  • 3:55 - 3:57
    Nhìn xem, tất cả đều như vậy.
  • 3:57 - 3:59
    Tôi sẽ cho bạn một ví dụ.
  • 3:59 - 4:02
    Cha và con trai bị thương trong
    một vụ tai nạn giao thông nghiêm trọng.
  • 4:02 - 4:04
    Người cha chết ngay tại hiện trường
  • 4:04 - 4:08
    và người con bị thương nghiêm trọng
    được đưa đến bệnh viện.
  • 4:08 - 4:11
    Bác sĩ phẫu thuật nhìn người con và nói
  • 4:11 - 4:14
    "Tôi không thể phẫu thuật được"
  • 4:14 - 4:16
    Tại sao?
  • 4:16 - 4:19
    "Đứa trẻ này là con tôi."
  • 4:19 - 4:20
    Làm sao có thể như vậy được?
  • 4:20 - 4:21
    Các bạn thân mến,
  • 4:21 - 4:24
    Bác sĩ phẫu thuật là mẹ đứa bé.
  • 4:24 - 4:26
    Nào, hãy giơ tay - không sao cả -
    nhưng xin hãy giơ tay
  • 4:26 - 4:30
    nếu ban đầu bạn nghĩ
    bác sĩ phẫu thuật là đàn ông.
  • 4:31 - 4:34
    Điều đó cho thấy ở bạn có
    thành kiến vô thức,
  • 4:34 - 4:37
    và chúng ta phải thừa thận rằng
    nó thật sự tồn tại
  • 4:37 - 4:40
    Và khi nhìn nhận vấn đề theo hướng đó
  • 4:40 - 4:42
    chúng ta mới có thể tìm ra giải pháp.
  • 4:43 - 4:45
    Một điều thú vị là
  • 4:45 - 4:48
    Khi nói về thành kiến vô thức
    thì sẽ nhắc đến khái niệm hạn ngạch.
  • 4:48 - 4:51
    Điều này thỉnh thoảng
    cũng được đề cập tới.
  • 4:51 - 4:54
    Khái niệm về thành quả
    cũng nhận được nhiều bình luận.
  • 4:54 - 4:57
    Giống như, tôi không muốn được chọn
    bởi vì tôi là phụ nữ,
  • 4:57 - 4:59
    Tôi muốn được chọn vì
    tôi đạt nhiều thành tích
  • 4:59 - 5:02
    vì tôi là người phù hợp nhất
    cho công việc đó.
  • 5:02 - 5:05
    Đó là suy nghĩ thường thấy
    ở các nữ kỹ sư
  • 5:05 - 5:06
    mà tôi từng biết và làm việc với .
  • 5:06 - 5:08
    Đúng vậy, tôi biết, tôi từng ở đó.
  • 5:08 - 5:11
    Nhưng nếu khái niệm
    thành quả đó đúng,
  • 5:11 - 5:15
    tại sao nghiên cứu của Yale
    năm 2012 cho thấy
  • 5:15 - 5:20
    trong những bộ hồ sơ giống nhau
    cho vị trí kỹ thuật viên phòng lab
  • 5:20 - 5:23
    tại sao hồ sơ của Jennifers
    lại có vẻ thiếu tính cạnh tranh
  • 5:23 - 5:25
    lại ít có khả năng được chọn,
  • 5:25 - 5:29
    và được trả lương ít hơn Johns?
  • 5:30 - 5:32
    Đó là do thành kiến vô thức
  • 5:32 - 5:34
    Và chúng ta phải
    tìm cách vượt qua nó.
  • 5:34 - 5:36
    Và bạn biết đấy,
    một điều thú vị là
  • 5:36 - 5:37
    có những nghiên cứu về
  • 5:37 - 5:40
    trường hợp này và nó được gọi là
    nghịch lý thành quả.
  • 5:40 - 5:43
    Thật mỉa mai là trong những công ty
  • 5:43 - 5:47
    luôn nói rằng thành quả
    là giá trị cốt lõi chủ yếu
  • 5:47 - 5:48
    đối với người nhân viên
  • 5:48 - 5:52
    thì lại thường tuyển nhân viên nam
    và trả lương cho họ nhiều hơn
  • 5:52 - 5:55
    bởi vì thành quả có vẻ như
    là đặc trưng của phái mạnh.
  • 5:55 - 5:56
    Nhưng
  • 5:56 - 5:59
    Bạn đã hiểu hết về tôi
  • 5:59 - 6:02
    bạn biết những gì tiếp theo.
  • 6:02 - 6:06
    Bạn có nghĩ tôi đang điều hành
    một trong những thứ này?
  • 6:06 - 6:08
    Bạn có tưởng tượng được tôi bước vào
    và làm như thế này,
  • 6:08 - 6:11
    "Này các cậu, là thế này này.
    Phải làm như thế này."
  • 6:11 - 6:14
    Vâng, tôi rất vui khi bạn nghĩ vậy.
  • 6:19 - 6:22
    (vỗ tay)
  • 6:25 - 6:28
    Bởi vì, các bạn à,
    đây là công việc thường ngày của tôi.
  • 6:28 - 6:31
    Và một điều tuyệt vời là
    tôi rất thoải mái khi làm nó.
  • 6:31 - 6:33
    Thật ra, ở những nước như Malaysia,
  • 6:33 - 6:35
    Phụ nữ Hồi giáo trên giàn khoan
    không là một điều đáng chú ý.
  • 6:35 - 6:37
    Có rất nhiều người phụ nữ như vậy.
  • 6:37 - 6:38
    Nhưng, điều đó rất thú vị.
  • 6:38 - 6:40
    Tôi vẫn nhớ khi tôi nói
    với một người bạn nam,
  • 6:40 - 6:43
    "Hey, tôi rất muốn học lướt sóng"
  • 6:43 - 6:45
    Và anh ta nói "Yassmin, tôi không biết
    làm sao cô có thể lướt sóng được
  • 6:45 - 6:48
    với tất cả các thiết bị trên người cô,
  • 6:48 - 6:50
    Và tôi cũng không biết bãi biển nào
    chỉ dành cho phụ nữ."
  • 6:50 - 6:53
    Sau đó, người bạn đó đề nghị
    một ý tưởng tuyệt vời
  • 6:53 - 6:55
    Anh ta nói "Tôi biết rồi,
    cô điều hành tổ chức
  • 6:55 - 6:57
    Tuổi Trẻ Không Biên Giới phải không?
  • 6:57 - 7:01
    Sao cô không làm một chuỗi sản phẩm
    đi biển dành cho phụ nữ Hồi giáo.
  • 7:01 - 7:04
    Cô có thể gọi nó là
    Tuổi Trẻ Không Quần Đùi."
  • 7:04 - 7:05
    (Cười lớn)
  • 7:05 - 7:07
    Tôi nói "Cảm ơn, bạn của tôi."
  • 7:07 - 7:10
    Cũng có một người
    nam khác nói với tôi
  • 7:10 - 7:12
    Tôi nên ăn càng nhiều sữa chua càng tốt
  • 7:12 - 7:15
    bởi vì đó là nền văn hóa mà
    tôi sẽ truyền bá ở đây.
  • 7:17 - 7:20
    Nhưng vấn đề là, điều đó có vẻ đúng
  • 7:20 - 7:24
    bởi chúng ta thiếu hụt nghiêm trọng
    sự đa dạng ở nơi làm việc
  • 7:24 - 7:26
    đặc biệt ở những lĩnh vực
    cần sự ảnh hưởng.
  • 7:26 - 7:27
    Ngày nay, vào năm 2010,
  • 7:27 - 7:30
    đại học Quốc gia Úc làm một thí nghiệm.
  • 7:30 - 7:33
    Họ gửi hơn
    4000 đơn tuyển dụng giống nhau
  • 7:33 - 7:37
    chủ yếu là công việc
    không yêu cầu kinh nghiệm.
  • 7:37 - 7:41
    Để có được số lượt phỏng vấn bằng
    với người có tên gốc Anglo-Saxon,
  • 7:41 - 7:46
    nếu bạn là người Trung Quốc, bạn phải gửi
    thêm 68% số đơn xin việc.
  • 7:46 - 7:48
    Nếu bạn là người Trung Đông,
    như Abdel-Magied,
  • 7:48 - 7:50
    bạn phải gửi thêm 64% số đơn xin việc
  • 7:50 - 7:53
    và nếu bạn là người Ý,
    thì bạn khá may mắn
  • 7:53 - 7:55
    bạn chỉ phải gửi thêm 12%.
  • 7:55 - 7:58
    Ở những nơi như Thung lũng Silicon,
    thực trạng cũng không khá hơn.
  • 7:58 - 8:00
    Ở Google, họ đưa ra
    một số kết quả về sự đa dạng
  • 8:00 - 8:07
    61% là người da trắng, 30% người gốc Á,
    9% là người da đen, gốc Tây Ban Nha
  • 8:07 - 8:09
    kiểu như thế.
  • 8:09 - 8:11
    Những công ty công nghệ khác
    cũng không khá hơn.
  • 8:11 - 8:13
    và họ đều biết như vậy.
  • 8:13 - 8:15
    nhưng tôi không chắc
    họ đang làm gì với vấn đề này.
  • 8:15 - 8:17
    Vấn đề ở đây là
    chúng ta không thể thay đổi được nó.
  • 8:17 - 8:19
    Một nghiên cứu của Green Park
  • 8:19 - 8:23
    Một nhà cung ứng
    quản lý cấp cao người Anh
  • 8:23 - 8:28
    nói rằng hơn một nửa
    trên tổng số 100 công ty của FTSE
  • 8:28 - 8:30
    không có lãnh đạo người da màu
    ở mức hội đồng quản trị,
  • 8:30 - 8:32
    giữ vai trò điều hành hoặc không điều hành
  • 8:32 - 8:36
    Và trong 3 người
    không có quyền điều hành
  • 8:36 - 8:38
    thì có 2 người thuộc nhóm thiểu số.
  • 8:38 - 8:41
    Và hầu hết những người thuộc
    nhóm thiểu số đều
  • 8:41 - 8:42
    là giám đốc không điều hành.
  • 8:42 - 8:45
    Vì thế, những ảnh hưởng của họ không lớn.
  • 8:45 - 8:47
    Tôi đã từng nghe
    hàng đống những điều tệ hại.
  • 8:47 - 8:51
    Bạn có thể "Lạy Chúa, nó tệ đến vậy sao?
    Tôi có thể làm gì để giúp bạn?"
  • 8:52 - 8:54
    Vâng, may mắn là,
  • 8:54 - 8:56
    chúng ta đã xác định được
    đó là một vấn đề nghiêm trọng.
  • 8:56 - 9:01
    Và thành kiếm vô thức đã lấy đi
    cơ hội cho mọi người.
  • 9:02 - 9:04
    Nhưng bạn có thể ngồi đây và nghĩ rằng
  • 9:04 - 9:07
    "Tôi không phải người da màu.
    Việc đó có ảnh hưởng gì đến tôi?"
  • 9:08 - 9:10
    Để tôi đưa cho bạn một giải giáp.
  • 9:10 - 9:12
    Như tôi đã nói lúc trước,
  • 9:12 - 9:16
    chúng ta đang sống trong một thế giới
    nơi chúng ta tìm kiếm một lý tưởng
  • 9:16 - 9:17
    Và nếu chúng ta muốn tạo ra một thế giới
  • 9:17 - 9:20
    mà bất kể bạn sinh ra ở đâu
    cũng không quan trọng
  • 9:20 - 9:22
    chúng ta phải chung sức vào
    thực hiện giải pháp này.
  • 9:22 - 9:25
    Và một điều thú vị là, người khởi xướng
    thí nghiệm về đơn xin việc phòng lab
  • 9:25 - 9:27
    đã đưa ra một giải pháp.
  • 9:27 - 9:30
    Cô ấy nói rằng có một thứ đã mang
    những người phụ nữ thành công đến với nhau,
  • 9:30 - 9:32
    điểm chung giữa bọn họ,
  • 9:32 - 9:35
    đó chính là một người cố vấn tốt.
  • 9:35 - 9:37
    Cố vấn, chúng ta đã nghe nhắc đến từ lâu
  • 9:37 - 9:40
    nó ở trong tiếng mẹ đẻ của chúng ta.
  • 9:40 - 9:43
    Đây là một thách thức khác dành cho bạn.
  • 9:43 - 9:47
    Tôi khuyến khích mỗi người trong các bạn
    hãy hướng dẫn cho một người khác.
  • 9:48 - 9:49
    Hãy nghĩ về nó.
  • 9:49 - 9:52
    Ai cũng muốn hướng dẫn
    một người thân thiết với mình,
  • 9:52 - 9:53
    một người giống mình
  • 9:53 - 9:54
    cùng chia sẻ kinh nghiệm.
  • 9:54 - 9:57
    Nếu tôi nhìn thấy một phụ nữ Hồi giáo
    có dáng dấp của mình
  • 9:57 - 9:59
    Tôi sẽ "Chào! Cùng đi ra ngoài nhé!"
  • 9:59 - 10:02
    Bạn bước vào 1 căn phòng, trong đó,
    có người học cùng trường với bạn,
  • 10:02 - 10:03
    chơi cùng 1 môn thể thao,
  • 10:03 - 10:07
    nhiều khả năng bạn sẽ
    muốn giúp đỡ người đó.
  • 10:07 - 10:11
    Nhưng đối với những người
    không có điểm chung nào với bạn
  • 10:11 - 10:13
    sẽ rất khó khăn để tìm một mối kiên kết.
  • 10:13 - 10:16
    Hướng dẫn cho ai đó khác mình
  • 10:16 - 10:19
    người không có hoàn cảnh tương tự,
  • 10:19 - 10:20
    bất kể xuất thân của người đó như thế nào,
  • 10:20 - 10:23
    chính là mở cửa
    cho những người
  • 10:23 - 10:25
    ngay cả hành lang cũng không thể chạm tới.
  • 10:26 - 10:30
    Bởi vì các bạn à,
    thế giới này không công bằng.
  • 10:30 - 10:32
    Con người không được sinh ra
    với những cơ hội bình đẳng như nhau.
  • 10:32 - 10:35
    Tôi sinh ra tại một trong những
    thành phố nghèo nhất thế giới, Khartoum.
  • 10:35 - 10:37
    Tôi sinh ra là người da màu.
    tôi sinh ra là phụ nữ,
  • 10:37 - 10:41
    và tôi sinh ra là người Hồi giáo
    sống trong một thế giới mà mọi người nghi ngờ tôi
  • 10:41 - 10:44
    vì những lý do mà tôi không tự làm chủ được.
  • 10:44 - 10:48
    Tuy nhiên, tôi biết rằng
    tôi được sinh ra trong đặc ân.
  • 10:48 - 10:50
    Tôi có những người cha người mẹ tuyệt vời.
  • 10:50 - 10:51
    Tôi được đi học
  • 10:51 - 10:54
    và được ban cho cơ hội
    di cư đến Úc.
  • 10:54 - 10:57
    Không chỉ như vậy, Thượng đế ban tặng tôi
    những người cố vấn tuyệt vời
  • 10:57 - 11:00
    người đã mở giúp tôi những cảnh cửa mà
    chính tôi cũng không biết nó nằm ở đâu.
  • 11:00 - 11:01
    Một người hướng dẫn đã nói với tôi
  • 11:01 - 11:03
    "Câu chuyện của em rất hay.
  • 11:03 - 11:06
    Hãy viết về nó để tôi
    có thể chia sẻ với mọi người."
  • 11:06 - 11:07
    Một người hướng dẫn đã nói
  • 11:07 - 11:10
    "Tôi biết em là những thứ không thuộc về giàn khoan Úc
  • 11:10 - 11:12
    những hãy tiếp tục cố gắng."
  • 11:12 - 11:13
    Và tôi ở đây, nói chuyện với các bạn.
  • 11:13 - 11:14
    Và tôi không phải là người duy nhất.
  • 11:14 - 11:17
    Có đủ loại người
    trong cộng đồng của tôi
  • 11:17 - 11:19
    mà chính mắt tôi thấy đã được giúp đỡ
    bởi những người cố vấn.
  • 11:19 - 11:21
    Một thanh niên Hồi giáo trẻ ở Sydney
  • 11:21 - 11:24
    người từ chối sự giúp đỡ
    từ người hướng dẫn
  • 11:24 - 11:27
    để tự mình khởi xướng
    một cuộc thi đọc thơ ở Bankstown
  • 11:27 - 11:29
    và nó giờ đây đã trở thành
    một cuộc thi lớn.
  • 11:29 - 11:32
    Và anh ta có thể thay đổi cuộc sống
    của rất nhiều thanh niên khác.
  • 11:32 - 11:34
    Hay một phụ nữ ở Brisbane,
  • 11:34 - 11:35
    một người Afganistan tỵ nạn
  • 11:35 - 11:38
    cô không thể nói một từ
    tiếng Anh khi đến Úc
  • 11:38 - 11:40
    và người cố vấn đã giúp cô trở thành một bác sĩ
  • 11:40 - 11:43
    và cô ấy đạt được giải thưởng của năm của cộng đồng Queensland năm 2008
  • 11:43 - 11:46
    Cô ấy là nguồn cảm hứng
    cho tất cả mọi người.
  • 11:50 - 11:52
    Có vẻ không thuận lợi lắm nhỉ.
  • 11:54 - 11:57
    Cô gái ấy là tôi.
  • 11:57 - 12:00
    Nhưng tôi cũng là người phụ nữ trong
    bộ trang phục của giàn khoan,
  • 12:00 - 12:04
    và cũng chính tôi là người mặc bộ abaya lúc đầu.
  • 12:04 - 12:07
    Liệu bạn sẽ chọn hướng dẫn tôi nếu bạn nhìn thấy tôi
  • 12:07 - 12:09
    trong một trong những hóa thân khác nhau của chính tôi?
  • 12:09 - 12:11
    Bởi vì tôi luôn luôn chỉ là một người.
  • 12:12 - 12:15
    Chúng ta phải quên đi cái thành kiến vô thức trong mỗi chúng ta
  • 12:15 - 12:18
    tìm một người hướng dẫn hoàn toàn khác với chính mình
  • 12:18 - 12:21
    bởi vì những thay đổi cơ cấu tốn nhiều thời gian
  • 12:21 - 12:25
    và tôi không có nhiều kiên nhẫn.
  • 12:25 - 12:26
    Vì thế, nếu chúng ta muốn
    tạo nên sự thay đổi,
  • 12:26 - 12:28
    nếu chúng ta muốn tạo ra một thế giới
  • 12:28 - 12:30
    nơi mà tất cả chúng ta đều có những cơ hội
  • 12:30 - 12:33
    thì hãy chọn đi mở cửa cho người khác.
  • 12:33 - 12:36
    Bởi vì bạn có thể nghĩ rằng sự đa dạng
    không liên quan gì đến bạn
  • 12:36 - 12:38
    nhưng tất cả chúng ta là một phần trong hệ thống
  • 12:38 - 12:40
    và chúng ta làm một phần trong giải pháp.
  • 12:40 - 12:43
    Và nếu bạn không biết đi đâu
    để tìm một người khác biệt
  • 12:43 - 12:45
    hãy đi đến những nơi mà bạn không thường đến
  • 12:45 - 12:47
    Nếu bạn đăng kí trở thành gia sư ở trường tư,
  • 12:47 - 12:48
    hãy đến trường công ở khu vực của bạn
  • 12:48 - 12:52
    hoặc chỉ cần ghé qua trung tâm gia sư
    dành cho người tị nạn ở khu vực của bạn.
  • 12:52 - 12:54
    Hoặc nếu bạn làm việc trong văn phòng.
  • 12:54 - 12:57
    chọn một người vừa mới tốt nghiệp
    trông lạc lõng với những người còn lại.
  • 12:57 - 12:58
    bởi vì đó chính là tôi
  • 12:58 - 12:59
    và mở cánh cửa cho họ,
  • 12:59 - 13:02
    không phải làm một cách tượng trưng,
    bởi chúng ta không phải nạn nhân,
  • 13:02 - 13:04
    nhưng hãy chỉ cho họ cơ hội
  • 13:04 - 13:06
    bởi vì khi mở cửa thế giới của chính mình
  • 13:06 - 13:09
    bạn sẽ nhận ra rằng bạn có thể đi đến những cánh cửa
  • 13:09 - 13:11
    mà họ không biết nó có tồn tại
  • 13:11 - 13:14
    hay không tồn tại.
  • 13:14 - 13:16
    Các bạn thân mến,
  • 13:16 - 13:20
    Vấn đề trong xã hội của chúng ta là thiếu cơ hội
  • 13:20 - 13:22
    đặc biệt là do thành kiến vô thức.
  • 13:22 - 13:26
    Nhưng mỗi người trong chúng ta có khả năng thay đổi nó.
  • 13:26 - 13:29
    Tôi biến bạn đã có nhiều thách thức trong ngày hôm nay
  • 13:29 - 13:32
    nhưng nếu bạn hiểu và nghĩ khác đi về nó
  • 13:32 - 13:36
    bởi vì sự đa dạng chính là phép màu.
  • 13:36 - 13:40
    Và nếu tôi kêu gọi các bạn
    quên đi những cảm nhận ban đầu
  • 13:40 - 13:41
    bởi vì tôi chắc chắn với bạn rằng,
  • 13:41 - 13:43
    chúng có lẽ đã sai.
  • 13:43 - 13:46
    Cảm ơn các bạn đã lắng nghe.
  • 13:46 - 13:49
    (Vỗ tay)
Title:
Chiếc khăn trùm đầu của tôi gợi cho bạn điều gì?
Speaker:
Yassmin Abdel-Magied
Description:

Thành kiến vô thức là một nhân tố phổ biến tác động đến văn hóa, khiến tất cả chúng ta đặt giả định dựa trên sự dạy dỗ và ảnh hưởng mà chúng ta nhận được. Những định kiến ngầm ấy ảnh hưởng tất cả mọi thứ, và đã đến lúc chúng ta cần nghĩ nhiều hơn, thông minh hơn, tiến bộ hơn. Trong bài nói chuyện hài hước và chân thật này, Yassmin Abdel-Magied sử dụng một sách thức trình bày đáng ngạc nhiên để thách thức chúng ta nhìn ra khỏi những nhận thức ban đầu của mình.

more » « less
Video Language:
English
Team:
closed TED
Project:
TEDTalks
Duration:
14:01

Vietnamese subtitles

Revisions