Bjorn Lomborg đặt các ưu tiên cho thế giới
-
0:00 - 0:04Điều mà tôi sắp trình bày thực sự là những vấn đề lớn nhất của thế giới.
-
0:04 - 0:06Tôi sẽ không nói về cuốn 'Những nhà môi trường hay nghi ngờ'
-
0:06 - 0:08-- có thể cũng rất hay.
-
0:08 - 0:09(Tiếng cười)
-
0:09 - 0:12Nhưng tôi sẽ trình bày về: điều gì đang là những vấn đề lớn nhất hiện nay?
-
0:12 - 0:15Trước khi tiếp tục, xin được phép mời mọi người
-
0:15 - 0:17lấy giấy bút ra
-
0:17 - 0:20vì tôi sẽ nhờ các bạn giúp đỡ thực hiện công việc này.
-
0:20 - 0:22Vì vậy hãy lấy ra một cái bút và tờ giấy.
-
0:22 - 0:24Luận điểm chính là, có rất nhiều vấn đề đang tồn tại trên thế giới.
-
0:24 - 0:26Tôi sẽ chỉ nêu tên một vài trong số đó.
-
0:26 - 0:28Có 800 triệu người đang chết đói.
-
0:28 - 0:30Một tỉ người không có nước sạch.
-
0:30 - 0:32Hai tỉ người không được sống trong môi trường hợp vệ sinh.
-
0:32 - 0:35Có vài triệu người đang chết vì HIV/AIDS.
-
0:35 - 0:37Danh sách cứ kéo dài mãi.
-
0:37 - 0:42Có 2 tỉ người sẽ chịu ảnh hưởng nặng nề từ biến đổi khí hậu -- vân vân.
-
0:42 - 0:44Có rất nhiều, rất nhiều vấn đề ngoài kia.
-
0:44 - 0:48Trong một thế giới lý tưởng, chúng ta sẽ giải quyết hết tất cả, nhưng thực sự thì không thể.
-
0:48 - 0:50Chúng ta không thật sự giải quyết hết được tất cả các vấn đề.
-
0:50 - 0:54Và nếu chúng ta không làm được,
-
0:54 - 0:57tôi cho rằng chúng ta cần tự hỏi --
-
0:57 - 1:00chúng ta cần tự hỏi,
-
1:00 - 1:02vấn đề nào ta sẽ giải quyết trước?
-
1:02 - 1:04Và đó cũng chính là câu hỏi tôi muốn hỏi các bạn.
-
1:04 - 1:09Nếu chúng ta có 50 tỉ đô trong 4 năm tới
-
1:09 - 1:12để cải thiện thế giới, nên tiêu số tiền đó vào đâu?
-
1:12 - 1:15Chúng ta đã xác định được 10 thách thức lớn nhất toàn cầu,
-
1:15 - 1:17và tôi sẽ đọc qua tất cả.
-
1:17 - 1:19Biến đổi khí hậu, bệnh dịch, xung đột, giáo dục,
-
1:19 - 1:21bất ổn kinh tế, chính quyền và tham nhũng,
-
1:21 - 1:24suy dinh dưỡng và nạn đói, di cư,
-
1:24 - 1:27nguồn nước và vấn đề vệ sinh, hỗ trợ tài chánh và rào cản thương mại.
-
1:27 - 1:29Chúng ta tin rằng danh sách này
-
1:29 - 1:31bao gồm những vấn đề khó khăn nhất toàn cầu.
-
1:31 - 1:33Câu hỏi rõ ràng là,
-
1:33 - 1:35bạn nghĩ đâu là vấn đề lớn nhất?
-
1:35 - 1:38Chúng ta bắt đầu giải quyết những vấn đề này từ đâu?
-
1:38 - 1:40Nhưng đó là một câu hỏi sai.
-
1:40 - 1:43Đó chính xác là câu hỏi xuất hiện tại Davos vào tháng Một.
-
1:43 - 1:46Tuy nhiên, có vấn đề với việc yêu cầu mọi người tập trung vào các vấn đề.
-
1:46 - 1:49Bởi vì ta không thể giải quyết các vấn đề.
-
1:49 - 1:52Chắc chắn rằng vấn đề lớn nhất là chúng ta đều sẽ chết.
-
1:52 - 1:54Và ta không có công nghệ để giải quyết vấn đề đó, đúng không?
-
1:54 - 1:57Vì vậy, điểm mấu chốt ở đây không phải là ưu tiên các vấn đề,
-
1:57 - 2:01mà là ưu tiên giải pháp cho các vấn đề.
-
2:01 - 2:04Tất nhiên sẽ phức tạp hơn.
-
2:04 - 2:06Giải quyết biến đổi khí hậu sẽ như nghị định thư Kyoto.
-
2:06 - 2:09Bệnh dịch, có thể là cơ sở khám chữa bệnh hoặc màn chống muỗi.
-
2:09 - 2:12Đối với xung đột, giải pháp sẽ là lực lượng gìn giữ hòa bình Liên Hợp Quốc, vân vân.
-
2:12 - 2:17Điều mà tôi muốn các bạn thử thực hiện
-
2:17 - 2:20đó là chỉ trong 30 giây -- và tôi biết khá bất khả thi --
-
2:20 - 2:22viết ra những điều bạn cho rằng
-
2:22 - 2:24cần được ưu tiên nhất.
-
2:24 - 2:27Và đồng thời viết ra
-
2:27 - 2:30những điều chúng ta không nên làm trước tiên.
-
2:30 - 2:32Điều gì sẽ nằm ở cuối danh sách?
-
2:32 - 2:35Vui lòng, trong 30 giây, có thể trao đổi với người ngồi cạnh,
-
2:35 - 2:37tìm ra những vấn đề chính
-
2:37 - 2:39và những giải pháp chính
-
2:39 - 2:41cho những vấn đề lớn nhất của thế giới.
-
2:41 - 2:44Điều tuyệt vời của quá trình này -- tất nhiên
-
2:44 - 2:46tôi cũng rất thích - đó là tôi chỉ có 18 phút,
-
2:46 - 2:48tôi đã cho các bạn một phần thời gian đáng kể của tôi đúng không?
-
2:48 - 2:52Tôi rất muốn thâm nhập và khơi dậy suy nghĩ của các bạn về quá trình này,
-
2:52 - 2:54đó cũng là những gì chúng ta vừa làm.
-
2:54 - 2:56Tôi đặc biệt khuyến khích các bạn suy nghĩ về,
-
2:56 - 2:58và chắc chắc chúng ta sẽ thảo luận sau,
-
2:58 - 3:00về cách chúng ta đặt ưu tiên như thế nào?
-
3:00 - 3:02Tất nhiên, các bạn sẽ phải tự hỏi
-
3:02 - 3:04tại sao từ trước tới nay chưa ai lên một danh sách như thế này?
-
3:04 - 3:09Và một nguyên nhân nằm ở sự khó khăn khi đặt ưu tiên.
-
3:09 - 3:11Không ai muốn làm việc này.
-
3:11 - 3:14Đương nhiên, mọi tổ chức muốn đứng đầu một danh sách như thế.
-
3:14 - 3:17Nhưng mọi tổ chức cũng đều không muốn phải xếp sau.
-
3:17 - 3:21Vì có rất nhiều kẻ-đứng-sau trong danh sách
-
3:21 - 3:24hơn là số kẻ đứng đầu,
-
3:24 - 3:26đó cũng là điều dễ hiểu nếu không ai muốn lập một danh sách như vậy.
-
3:26 - 3:28Liên hợp quốc đã tồn tại được gần 60 năm,
-
3:28 - 3:31nhưng chúng ta chưa bao giờ thực sự lên một danh sách nền tảng
-
3:31 - 3:33về tất cả những việc lớn ta có thể làm,
-
3:33 - 3:36hoặc việc nào ta nên làm trước.
-
3:36 - 3:39Điều này không có nghĩa là chúng ta không có bất kỳ sự ưu tiên nào --
-
3:39 - 3:43mọi quyết định đều là một ưu tiên, thế nên đương nhiên ta vẫn đang xét ưu tiên
-
3:43 - 3:46ngầm -- và cách này khó có thể sáng suốt
-
3:46 - 3:48như khi chúng ta thực sự đặt ra ưu tiên,
-
3:48 - 3:50đào sâu và trao đổi về nó.
-
3:50 - 3:52Điều mà tôi đề xuất là
-
3:52 - 3:56từ lâu ta đã có rất nhiều lựa chọn.
-
3:56 - 3:58Có rất nhiều việc chúng ta có thể làm,
-
3:58 - 4:01nhưng ta không có bảng giá, không có kích cỡ.
-
4:01 - 4:03Không biết bất cứ điều gì.
-
4:03 - 4:06Tưởng tưởng bạn đi vào một nhà hàng và thấy một thực đơn rất đồ sộ,
-
4:06 - 4:08nhưng không biết gì về giá cả.
-
4:08 - 4:10Nếu bạn gọi pizza và không biết giá của nó,
-
4:10 - 4:12nó có thể tốn 1 đô, hoặc 1000 đô.
-
4:12 - 4:14Có thể là một pizza cỡ gia đình
-
4:14 - 4:16hoặc cũng có thể là pizza cho một người ăn.
-
4:16 - 4:18Chúng ta muốn biết những thông tin đó.
-
4:18 - 4:20Và đó cũng là điều Hiệp ước Copenhagen đang cố gắng thực hiện --
-
4:20 - 4:23định giá cho những vấn đề này.
-
4:23 - 4:26Và cơ bản, đó cũng là quá trình của Hiệp ước Copenhagen.
-
4:26 - 4:30Chúng ta có 30 nhà kinh tế đứng đầu thế giới, 3 đại diện mỗi khu vực.
-
4:30 - 4:333 nhà kinh tế hàng đầu thế giới viết về biến đổi khí hậu.
-
4:33 - 4:36Ta có thể làm gì? Giá cần trả là gì?
-
4:36 - 4:37Và việc đó đem lại lợi ích gì?
-
4:37 - 4:39Tương tự đối với bệnh truyền nhiễm,
-
4:39 - 4:42Ba trong số các chuyên gia hàng đầu thế giới thảo luận, ta có thể làm gì?
-
4:42 - 4:43Giá là gì?
-
4:43 - 4:46Chúng ta nên làm gì để thay đổi điều này, và kết quả sẽ là gì?
-
4:46 - 4:47Và tương tự.
-
4:47 - 4:49Các nhà kinh tế học hàng đầu thế giới,
-
4:49 - 4:53tám nhà kinh tế học, bao gồm 3 người đoạt giải Nobel Kinh tế,
-
4:53 - 4:56họp tại Copenhagen tháng 5 năm 2004.
-
4:56 - 4:58Chúng tôi đặt tên cho họ là nhóm mơ ước.
-
4:58 - 5:01Các trưởng khoa Đại học Cambridge quyết định gọi họ là
-
5:01 - 5:03Real Madrid của ngành kinh tế học.
-
5:03 - 5:05Điều đó rất có hiệu quả ở châu Âu nhưng không thực sự ở đây.
-
5:05 - 5:09Họ về cơ bản lập được một danh sách với thứ tự ưu tiên.
-
5:09 - 5:11Có thể bạn sẽ hỏi: tại sao lại là các nhà kinh tế học?
-
5:11 - 5:13Và đương nhiên, tôi rất vui vì bạn đã hỏi câu đó -- (Tiếng cười) --
-
5:13 - 5:15vì nó thực sự là một câu hỏi hay.
-
5:15 - 5:18Điều đáng nói ở đây là, nếu bạn muốn tìm hiểu về bệnh sốt rét,
-
5:18 - 5:20bạn hỏi một chuyên gia về sốt rét.
-
5:20 - 5:22Nếu bạn muốn biết về khí hậu, bạn hỏi một nhà khí tượng.
-
5:22 - 5:25Nhưng nếu bạn muốn biết nên giải quyết cái nào trước trong hai vấn đề,
-
5:25 - 5:28bạn không thể hỏi ai trong số hai người vừa rồi -- vì đó không phải là nghề của họ.
-
5:28 - 5:30Đó là việc của các nhà kinh tế học.
-
5:30 - 5:31Họ đặt ra thứ tự ưu tiên.
-
5:31 - 5:36Họ làm cái việc mà chúng ta cho là đáng ghê tởm, quyết định điều gì nên làm trước,
-
5:36 - 5:38điều gì làm sau.
-
5:38 - 5:41Và đây chính là danh sách, đây chính là thứ tôi muốn chia sẻ với các bạn.
-
5:41 - 5:43Tất nhiên tất cả các bạn đều có thể xem trên website,
-
5:43 - 5:46và chắc chắn chúng ta sẽ tiếp tục trao đổi về nó trong ngày hôm nay.
-
5:46 - 5:48Họ về cơ bản lập ra một danh sách của những dự án,
-
5:48 - 5:51trong đó có những dự án tồi
-
5:51 - 5:54mà nếu anh đầu tư 1 đô, anh lấy lại được ít hơn 1 đô.
-
5:54 - 5:58Còn có cả các dự án khá, dự án tốt và dự án xuất sắc.
-
5:58 - 6:00Và tất nhiên, ta nên bắt đầu thực hiện từ những dự án xuất sắc.
-
6:00 - 6:02Tôi sẽ đi ngược lại.
-
6:02 - 6:04chúng ta đang có những dự án tốt nhất.
-
6:04 - 6:06Đây là những cái tệ nhất.
-
6:06 - 6:10Như bạn có thể thấy ở đáy danh sách là biến đổi khí hậu.
-
6:10 - 6:14Nó làm mất lòng rất nhiều người, và đó có thể là một trong những thứ
-
6:14 - 6:16người ta bảo tôi không nên nhắc lại.
-
6:16 - 6:18Tôi thì lại rất thích nói về chuyện đó, rất đáng tò mò.
-
6:18 - 6:20Tại sao nó xuất hiện ở đây?
-
6:20 - 6:22Tôi sẽ quay lai điểm này
-
6:22 - 6:24bởi vì nó là một trong những điểm thuộc danh sách của các bạn
-
6:24 - 6:26mà chúng ta sẽ không đồng ý với nhau.
-
6:26 - 6:29Lí do họ cho rằng nghị định thư Kyoto --
-
6:29 - 6:31hay những việc quy mô lớn hơn nghị định thư Kyoto -- là một việc làm không tốt
-
6:31 - 6:33là bởi vì nó không hiệu quả.
-
6:33 - 6:35Không phải không có nóng lên toàn cầu
-
6:35 - 6:37Không phải nóng lên toàn cầu không là một vấn đề lớn.
-
6:37 - 6:39Họ cho rằng những điều chúng ta đang làm
-
6:39 - 6:42là rất ít ỏi, và phải trả một giá quá cao.
-
6:42 - 6:46Họ cho thấy với các mô hình kinh tế vĩ mô trung bình,
-
6:46 - 6:51nếu mọi người đều đồng ý, nghị định thư Kyoto sẽ tốn khoảng 150 tỉ đô la mỗi năm.
-
6:51 - 6:53Một số tiền đáng kể.
-
6:53 - 6:55Gấp 2 đến 3 lần số trợ cấp phát triển
-
6:55 - 6:57ta cung cấp cho các nước Thế giới Thứ ba mỗi năm.
-
6:57 - 6:59Song khoản tiền đó làm được rất ít.
-
6:59 - 7:03Mọi mô hình cho thấy tới năm 2100 nó sẽ đẩy lùi sự nóng lên khoảng 6 năm.
-
7:03 - 7:07Vì thế, người dân ở Bangladesh thay vì bị lũ năm 2100 có thể đợi đến 2106.
-
7:07 - 7:09Khá tốt, nhưng không phải rất tốt.
-
7:09 - 7:14Chúng ta tốn quá nhiều tiền bạc để đem lại quá ít lợi ích.
-
7:14 - 7:16Để cung cấp cho các bạn một sự tham khảo,
-
7:16 - 7:18Liên hợp quốc ước tính với nửa số tiền đó,
-
7:18 - 7:20khoảng 75 tỉ đô mỗi năm,
-
7:20 - 7:23chúng ta có thể giải quyết mọi vấn đề cơ bản trên thế giới.
-
7:23 - 7:26Ta có thể cung cấp nước sạch, điều kiện vệ sinh, dịch vụ y tế
-
7:26 - 7:29và giáo dục tới mọi con người trên hành tinh.
-
7:29 - 7:33Hãy tự hỏi bản thân chúng ta, ta có muốn dành gấp đôi số tiền đó
-
7:33 - 7:34để làm một việc nhỏ bé như thế?
-
7:34 - 7:37Hay một nửa khoản tiền đó để làm những điều tốt đẹp khác?
-
7:37 - 7:40Đó chính là lí do nó trở thành một dự án hỏng.
-
7:40 - 7:43Song điều này không có nghĩa là nếu có rất nhiều tiền ta không muốn thực hiện nó.
-
7:43 - 7:47Mà là khi chúng ta không làm, đơn giản là vì nó không thuộc ưu tiên tối cao của ta.
-
7:47 - 7:50Những dự án khá -- lưu ý tôi sẽ không nhận xét hết --
-
7:50 - 7:54ngoại trừ bệnh truyền nhiễm, quy mô các dịch vụ y tế cơ bản - đưa vào
-
7:54 - 7:57đơn giản vì quy mô dịch vụ y tế là một điều rất tốt.
-
7:57 - 8:00Nó sẽ rất hữu dụng nhưng cũng rất tốn kém.
-
8:00 - 8:02Một lần nữa, nó nhắc ta rằng
-
8:02 - 8:04bỗng nhiên ta bắt đầu cân nhắc hai bên của đẳng thức.
-
8:04 - 8:08Nếu bạn xem xét, có thể thấy có rất nhiều các dự án tốt về vệ sinh và nước sạch
-
8:08 - 8:10Xin nhắc lại, vấn đề vệ sinh và nước sạch là rất quan trọng,
-
8:10 - 8:13nhưng cũng tốn kém về cơ sở hạ tầng.
-
8:13 - 8:15Giờ tôi muốn trình bày về bốn ưu tiên hàng đầu
-
8:15 - 8:18những vấn đề nên được giải quyết đầu tiên
-
8:18 - 8:21khi ta thảo luận về cách đương đầu với các vấn đề của thế giới.
-
8:21 - 8:25Vấn đề thứ 4 là bệnh sốt rét - giải quyết sốt rét.
-
8:25 - 8:29Có khoảng vài triệu người mắc bệnh mỗi năm.
-
8:29 - 8:33Nó có thể tốn kém một số phần trăm GDP
-
8:33 - 8:35mỗi năm của những nước bị ảnh hưởng.
-
8:35 - 8:39Nếu ta đầu tư 13 tỉ đô trong 4 năm tiếp theo,
-
8:39 - 8:41ta có thể giảm mức ảnh hưởng xuống còn một nửa.
-
8:41 - 8:44Ta có thể tránh cho 500 nghìn người không phải chết,
-
8:44 - 8:47quan trọng hơn, khoảng 1 tỉ người không
-
8:47 - 8:48bị lây nhiễm mỗi năm.
-
8:48 - 8:50Ta có thể tăng đáng kể khả năng
-
8:50 - 8:53giải quyết các vấn đề khác của họ.
-
8:53 - 8:56Tất nhiên, về lâu về dài, sẽ giải quyết sự ấm lên toàn cầu.
-
8:57 - 9:00Vấn đề thứ 3 là tự do thương mại.
-
9:00 - 9:03Về cơ bản, mô hình cho thấy nếu ta có thể có tự do thương mại,
-
9:03 - 9:06và đặc biệt cắt giảm trợ cấp ở Mỹ và châu Âu,
-
9:06 - 9:10chúng ta có thể làm vực nền kinh tế toàn cầu.
-
9:10 - 9:14lên tới con số đáng kinh ngạc là 2,400 tỉ đô mỗi năm,
-
9:14 - 9:16một nửa trong số đó sẽ đi tới Thế giới Thứ ba.
-
9:16 - 9:19Một lần nữa nhắc lại, ta có thể đưa
-
9:19 - 9:22hai tới ba trăm triệu người thoát nghèo,
-
9:22 - 9:25rất nhanh chóng, trong vòng 2 tới 5 năm.
-
9:25 - 9:27Đó là việc hữu ích thứ 3 ta có thể làm.
-
9:27 - 9:31Việc thứ hai là tập trung vào suy dinh dưỡng.
-
9:31 - 9:34Không phải suy dinh dưỡng chung chung mà có một cách đỡ tốn kém hơn
-
9:34 - 9:37để xử lý suy dinh dưỡng, hay thiếu vi chất dinh dưỡng.
-
9:37 - 9:40Một nửa thế giới đang thiếu
-
9:40 - 9:42sắt, kẽm, i-ốt và vitamin A.
-
9:42 - 9:44Nếu đầu tư 12 tỉ đô
-
9:44 - 9:47chúng ta có thể giải quyết phần lớn vấn đề.
-
9:47 - 9:50Đó là điều hữu ích thứ hai.
-
9:50 - 9:55Về kế hoạch tốt nhất sẽ tập trung vào HIV/AIDS.
-
9:55 - 9:59Nếu đầu tư 27 tỉ đô trong vòng 8 năm,
-
9:59 - 10:03ta có thể ngăn chặn 28 triệu ca HIV/AIDS.
-
10:03 - 10:07Điều này tập trung vào việc
-
10:07 - 10:10có hai cách giải quyết HIV/AIDS.
-
10:10 - 10:13Một là chữa trị, cách còn lại là phòng chống.
-
10:13 - 10:16Tại thế giới lý tưởng ta sẽ làm cả hai.
-
10:16 - 10:19Nhưng trong một thế giới mà ta không thể làm cả hai, hoặc không thể làm tốt
-
10:19 - 10:23ít nhất chúng ta cần tự hỏi nên đầu tư vào đâu trước.
-
10:23 - 10:26Điều trị tốn kém hơn phòng tránh rất, rất nhiều.
-
10:26 - 10:30Về cơ bản, điều này tập trung vào hiện thực rằng chúng ta có thể làm nhiều hơn
-
10:30 - 10:32bằng cách đầu tư vào phòng chống bệnh.
-
10:32 - 10:34Với số tiền chúng ta đang chi tiêu,
-
10:34 - 10:37chúng ta có thể sử dụng chúng hữu ích gấp X lần trong việc điều trị,
-
10:37 - 10:40và 10 lần trong việc phòng chống bệnh.
-
10:40 - 10:43Vì vậy, trước hết chúng ta cần tập trung vào phòng bệnh
-
10:43 - 10:44hơn là chữa bệnh.
-
10:44 - 10:48Điều này thực sự gây nhiều suy nghĩ về các ưu tiên của chúng ta.
-
10:48 - 10:52Tôi muốn bạn xem lại danh sách của bản thân và hỏi
-
10:52 - 10:54liệu mình đã tìm đúng chưa?
-
10:54 - 10:56Hay cũng gần gần như những gì chúng ta có ở đây?
-
10:56 - 11:00Dĩ nhiên sẽ tồn tại biến đổi khí hậu.
-
11:00 - 11:03Tôi thấy rất nhiều người cho rằng chúng ta không nên giải quyết cái đó.
-
11:03 - 11:05Chúng ta nên giải quyết biến đổi khí hậu.
-
11:05 - 11:08nếu không vì lí do nào khác thì đơn giản là vì đó là một vấn đề lớn.
-
11:08 - 11:11Nhưng tất nhiên, chúng ta không xử lý hết được tất cả.
-
11:11 - 11:13Có quá nhiều vấn đề thế giới đang phải đối mặt.
-
11:13 - 11:17Và tôi muốn chắc chắn rằng, khi chúng ta thực sự tập trung vào các vấn đề,
-
11:17 - 11:19chúng ta tập trung vào đúng thứ cần tập trung.
-
11:19 - 11:22Những thứ mà ta có thể cải thiện đáng kể chứ không chỉ là một chút tiến bộ.
-
11:22 - 11:25Và tôi cho rằng, thực ra -- Thomas Schelling,
-
11:25 - 11:29một trong số các thành viên của đội mơ ước, ông ta đã nói rất chính xác rằng
-
11:29 - 11:32Một trong những thứ mà mọi người quên mất, đó là trong 100 năm nữa,
-
11:32 - 11:35khi mà chúng ta đang bàn luận về các hậu quả của biến đổi khí hậu,
-
11:35 - 11:37người ta đã trở nên giàu hơn rất, rất nhiều.
-
11:37 - 11:41Ngay cả những viễn cảnh tồi tệ nhất mà LHQ đưa ra
-
11:41 - 11:44ước lượng rằng một người trung bình ở những nước đang phát triển năm 2100
-
11:44 - 11:46sẽ giàu có như chúng ta bây giờ.
-
11:46 - 11:50Rất có thể họ sẽ giàu hơn chúng ta bây giờ hai đến bốn lần.
-
11:50 - 11:52Và đương nhiên, chúng ta sẽ còn giàu có hơn thế nữa.
-
11:52 - 11:56Có nghĩa là, khi chúng ta nói về cứu giúp
-
11:56 - 11:59người dân Bangladesh vào năm 2100
-
11:59 - 12:01chúng ta không nói về một Bangladesh nghèo nàn lạc hậu.
-
12:01 - 12:03Chúng ta đang nói về những người khá giàu có.
-
12:03 - 12:05Và đương nhiên,
-
12:05 - 12:09chúng ta có muốn giành một số tiền khổng lồ để giúp một phần nhỏ bé
-
12:09 - 12:11cho một đại gia sống sau chúng ta 100 năm?
-
12:11 - 12:16Hay chúng ta muốn giúp những người thực sự khốn khổ ở Bangladesh bây giờ?
-
12:16 - 12:19ai đang thực sự cần được giúp đỡ, và ai chúng ta có thể giúp đỡ mà không tốn kém?
-
12:19 - 12:24Hay theo như Schelling, tưởng tượng nếu bạn trở thành một đại gia -- vì chắc chắn sẽ thành --
-
12:24 - 12:29một đại gia người Hoa, người Bolivian, người Congo năm 2100
-
12:29 - 12:35nghĩ lại về năm 2005 và nói, "Thật kỳ cục khi họ quá quan tâm
-
12:35 - 12:39để giúp đỡ tôi chút đỉnh bằng cách ngăn chặn biến đổi khí hậu,
-
12:39 - 12:43trong khi gần như không đoái hoài giúp đỡ ông cha,
-
12:43 - 12:46tổ tiên của tôi, những người mà họ có thể giúp đỡ nhiều hơn,
-
12:46 - 12:49và cần giúp đỡ hơn rất nhiều?"
-
12:49 - 12:52Điều này giải thích tại sao
-
12:52 - 12:54chúng ta cần rõ ràng về các ưu tiên trước mắt.
-
12:54 - 12:57Ngay cả khi điều đó không tuân theo cách chúng ta nhìn nhận vấn đề.
-
12:57 - 13:02Đương nhiên là bởi vì biến đổi khí hậu có rất nhiều viễn cảnh tươi sáng.
-
13:02 - 13:05"Vì một ngày mai tốt đẹp hơn" - rất tuyệt, đúng không?
-
13:05 - 13:08Đây là một cuốn phim tuyệt vời
-
13:08 - 13:11tôi chắc chắn muốn xem nó, nhưng không hi vọng Emmerich
-
13:11 - 13:14sẽ để Brad Pitt
-
13:14 - 13:16đi đào hố tiêu ở Tanzania trong bộ phim sắp tới của anh ta. (Tiếng cười)
-
13:16 - 13:18Nó đơn giản là không hợp với điện ảnh.
-
13:18 - 13:20Vì vậy, tôi cho rằng Hiệp ước Copenhagen
-
13:20 - 13:22và những thảo luận về ưu tiên
-
13:22 - 13:25cũng giống như một cách bào chữa cho những vấn đề không gây hứng thú.
-
13:25 - 13:29Phải đảm bảo mọi người hiểu rằng đây không phải chỉ để chúng ta thấy hài lòng
-
13:29 - 13:34không phải chỉ để thu hút báo chí,
-
13:34 - 13:37mà là làm sao làm được nhiều việc thiện nhất.
-
13:37 - 13:40Những mối ngăn trở khác, tôi nghĩ cũng nên nói ra,
-
13:40 - 13:44đó là dường như tôi - hay dường như chúng ta - đang lựa chọn sai.
-
13:44 - 13:46Đương nhiên chúng ta nên xử lý tất cả,
-
13:46 - 13:48trong một xã hội lý tưởng -- tôi chắc chắn sẽ đồng ý.
-
13:48 - 13:50Tôi nghĩ chúng ta nên giải quyết mọi vấn đề, nhưng chúng ta không thể.
-
13:50 - 13:54Năm 1970, các nước phát triển quyết định chi
-
13:54 - 14:00gấp đôi số tiền chúng ta đang chi bây giờ cho những nước đang phát triển.
-
14:00 - 14:02Từ đó đến nay số trợ cấp đó đã giảm còn một nửa.
-
14:02 - 14:05Không phải vì bất thình lình
-
14:05 - 14:07mọi vấn đề đều được giải quyết.
-
14:07 - 14:10Tương tự, mọi người nói, thế còn chiến tranh Iraq thì sao?
-
14:10 - 14:12Chúng ta tốn 100 tỉ đô.
-
14:12 - 14:14Tại sao không đem số tiền đó đi cải thiện thế giới?
-
14:14 - 14:15Tôi ủng hộ tất cả những điều đó.
-
14:15 - 14:17Nếu ai đó có thể thuyết phục Bush đi làm chuyện đó, được thôi.
-
14:17 - 14:19Nhưng điểm mấu chốt ở đây vẫn là
-
14:19 - 14:21nếu ta có 100 tỉ đô nữa,
-
14:21 - 14:24ta vẫn muốn đem dùng nó một cách hợp lí nhất, đúng không?
-
14:24 - 14:26Vấn đề cốt lõi nằm ở việc chúng ta tự vấn bản thân
-
14:26 - 14:28đâu mới là những ưu tiên xác đáng.
-
14:28 - 14:32Như tôi mới đề cập ở trên, đây có phải là danh sách chính xác không?
-
14:32 - 14:35Khi bạn hỏi các nhà kinh tế hàng đầu,
-
14:35 - 14:38bạn chắc chắn sẽ gặp một người Mỹ da trắng già dặn.
-
14:38 - 14:40Và họ không chắc chắn là có cái nhìn
-
14:40 - 14:44toàn diện về thế giới.
-
14:44 - 14:46Vì thế, chúng tôi đã mời 80 người từ khắp nơi trên thế giới
-
14:46 - 14:48cùng giải quyết một vấn đề.
-
14:48 - 14:52Hai yêu cầu duy nhất là họ đang nghiên cứu tại đại học
-
14:52 - 14:54và nói tiếng Anh
-
14:54 - 14:57Đa số đó đến từ những nước đang phát triển.
-
14:57 - 14:59Họ có vốn tư liệu như nhau nhưng có thể đi rất xa
-
14:59 - 15:02vượt ngoài tầm của vấn đề thảo luận, và họ chắc chắn đã làm thế,
-
15:02 - 15:04để tự thiết lập danh sách của bản thân.
-
15:04 - 15:06Điều đáng ngạc nhiên là các danh sách rất giống nhau --
-
15:06 - 15:09gồm suy dinh dưỡng và bệnh dịch đứng đầu
-
15:09 - 15:11và biến đổi khí hậu cuối cùng.
-
15:11 - 15:12Chúng tôi đã tiến hành như thể rất nhiều lần
-
15:12 - 15:15với nhiều hội thảo khác, các sinh viên khác và các thứ khác.
-
15:15 - 15:18Họ đều đưa ra một danh sách không khác nhau là mấy.
-
15:18 - 15:22Điều đó cho phép tôi tin tưởng
-
15:22 - 15:27rằng có một cách để chúng ta cùng bắt đầu suy nghĩ về các ưu tiên.
-
15:27 - 15:29và các vấn đề quan trọng của thế giới.
-
15:29 - 15:32Tât nhiên, trong xã hội lý tưởng, chúng ta sẽ muốn giải quyết mọi thứ.
-
15:32 - 15:36Nhưng chúng ta không thể, khi đó ta nên bắt đầu nghĩ xem nên bắt đầu từ đâu?
-
15:36 - 15:38Tôi cho rằng Hiệp ước Copenhagen là một quá trình.
-
15:38 - 15:40Chúng tôi tiến hành nó năm 2004,
-
15:40 - 15:41và chúng tôi muốn kêu gọi nhiều người hơn nữa,
-
15:41 - 15:45thu thập được nhiều thông tin bổ ích hơn nữa cho năm 2008, 2012.
-
15:45 - 15:47TÌm ra con đường đúng đắn cho thế giới.
-
15:47 - 15:50Nhưng để bắt đầu nghĩ về bộ ba chính trị.
-
15:50 - 15:52Đề bắt đầu nghĩ về việc tuyên bố "Đừng làm
-
15:52 - 15:55những điều cỏn con với giá ngất ngưởng
-
15:55 - 15:57hay những điều chúng ta không biết làm,
-
15:57 - 16:00mà hãy làm những việc đem lại lợi ích lớn lao
-
16:00 - 16:04với chi phí rất thấp, ngay bây giờ.
-
16:04 - 16:06Cuối ngày hôm nay, các bạn có thể không đồng tình
-
16:06 - 16:08với cuộc thảo luận về các bước lập ưu tiên như thế nào,
-
16:08 - 16:11nhưng chúng ta đều phải thẳng thắn nói rằng
-
16:11 - 16:13nếu có điều gì chúng ta thực hiện, thì cũng có những điều khác ta không thực hiện.
-
16:14 - 16:16Nếu chúng ta lo lắng quá nhiều về một số thứ,
-
16:16 - 16:18chúng ta sẽ chết vì không lo cho những thứ khác.
-
16:18 - 16:20Tôi mong rằng điều này sẽ giúp chúng ta đặt ưu tiên hiệu quả hơn,
-
16:20 - 16:22và suy nghĩ về cách xây dựng thế giới tốt đẹp hơn.
-
16:22 - 16:23Cảm ơn.
- Title:
- Bjorn Lomborg đặt các ưu tiên cho thế giới
- Speaker:
- Bjorn Lomborg
- Description:
-
Có trong tay 50 tỉ đô la, bạn sẽ giải quyết đại dịch AIDS hay sự nóng lên toàn cầu trước? Nhà khoa học chính trị người Đan Mạch Bjorn Lomborg đưa ra một số câu trả lời đáng ngạc nhiên.
- Video Language:
- English
- Team:
- closed TED
- Project:
- TEDTalks
- Duration:
- 16:24