Return to Video

Charlie Todd : Trải nghiệm chung của sự hài hước.

  • 0:00 - 0:03
    Tôi thành lập nhóm Improv Everywhere khoảng 10 năm trước
  • 0:03 - 0:06
    khi tôi chuyển đến New York với niềm yêu thích diễn xuất và hài kịch.
  • 0:06 - 0:09
    Vì tôi mới đến thành phố nên tôi không có cách nào lên được sàn diễn,
  • 0:09 - 0:12
    vì thế tôi quyết định tạo sàn diễn của mình ở những nơi công cộng.
  • 0:12 - 0:14
    Cái màn đầu tiên mà chúng ta sắp thấy
  • 0:14 - 0:16
    là chuyến đi tàu điện không quần lần đầu tiên.
  • 0:16 - 0:18
    Đoạn phim này xảy ra vào tháng 1 năm 2002.
  • 0:18 - 0:20
    Và người phụ nữ này là ngôi sao của đoạn phim này.
  • 0:20 - 0:22
    Cô ấy không biết mình đang bị quay phim.
  • 0:22 - 0:24
    Cô ấy bị quay bằng chiếc máy quay trộm.
  • 0:24 - 0:26
    Đây là chuyến tàu số 6 ở thành phố New York.
  • 0:26 - 0:28
    Và đây là trạm dừng đầu tiên trên tuyến.
  • 0:28 - 0:30
    Có hai người đàn ông Đan Mạch
  • 0:30 - 0:33
    bước lên và ngồi cạnh chiếc máy quay trộm đó.
  • 0:33 - 0:35
    Và đó là tôi trong chiếc áo khoác nâu.
  • 0:35 - 0:37
    Lúc đó nhiệt độ khoảng 30 độ F ở bên ngoài.
  • 0:37 - 0:39
    Tôi đội mũ và quàng khăn.
  • 0:39 - 0:42
    Và cô gái kia đang để ý đến tôi kìa.
  • 0:44 - 0:50
    (Cười)
  • 0:50 - 0:52
    Và như các bạn thấy đấy, tôi không mặc quần.
  • 0:52 - 0:55
    (Cười)
  • 0:55 - 0:57
    Và ngay lúc đó --
  • 0:57 - 0:59
    ngay lúc đó cô ấy nhìn thấy tôi,
  • 0:59 - 1:01
    nhưng ở New York luôn có những gã kì dị trên bất cứ toa tàu nào.
  • 1:01 - 1:03
    Một người thì đâu có gì bất thường.
  • 1:03 - 1:06
    Cô ta quay lại đọc cuốn sách của mình, trớ trêu thay cuốn sách tựa là "Cưỡng hiếp."
  • 1:06 - 1:10
    (Cười)
  • 1:10 - 1:12
    Vậy là cô ấy phát hiện điều bất thường,
  • 1:12 - 1:14
    nhưng cô ấy quay lại với cuộc sống bình thường của mình.
  • 1:14 - 1:16
    Trong lúc đó, tôi có 6 người bạn
  • 1:16 - 1:19
    đang đợi ở 6 trạm kế tiếp cũng chỉ với chiếc quần lót như tôi.
  • 1:20 - 1:22
    Họ sẽ bước vào từng người một.
  • 1:22 - 1:25
    Chúng tôi sẽ giả vờ như chúng tôi không hề biết nhau.
  • 1:25 - 1:28
    Chúng tôi giả vờ như thể đó chỉ là một sai lầm rủi ro chúng tôi đã phạm phải,
  • 1:28 - 1:31
    quên mặc quần trong tháng một lạnh thế này.
  • 1:31 - 1:56
    (Cười)
  • 1:56 - 1:58
    Và vào lúc này,
  • 1:58 - 2:00
    cô ta quyết định cất cuốn sách "cưỡng hiếp" đi.
  • 2:00 - 2:02
    (Cười)
  • 2:02 - 2:06
    Và cô ta quyết định để ý hơn về những gì xung quanh.
  • 2:06 - 2:08
    Trong lúc ấy, hai người đàn ông Đan Mạch bên trái chiếc máy quay
  • 2:08 - 2:10
    họ đang cười sặc sụa.
  • 2:10 - 2:12
    Họ nghĩ đây là việc buồn cười nhất từ trước đến giờ.
  • 2:12 - 2:15
    Và để ý xem cô ta giao tiếp bằng mắt với họ ngay lúc này.
  • 2:20 - 2:22
    (Cười)
  • 2:22 - 2:24
    Tôi thích giây phút đó trong đoạn băng,
  • 2:24 - 2:27
    bởi vì trước khi nó trở thành một trải nghiệm chung,
  • 2:27 - 2:30
    nó là một thứ gì đó có lẽ hơi chút đáng sợ.
  • 2:30 - 2:32
    hoặc ít nhất một cái gì đó khó hiểu đối với cô ấy.
  • 2:32 - 2:34
    Và một khi nó đã trở thành một trải nghiệm chung
  • 2:34 - 2:36
    nó hài hước và là một cái gì đó mà cô ấy có thể cười.
  • 2:36 - 2:38
    Và bây giờ chuyến tàu đang sắp đến
  • 2:38 - 2:40
    trạm dừng thứ 3 trên tuyến số 6
  • 2:54 - 2:57
    (Cười)
  • 2:57 - 2:59
    Cuốn băng không chiếu tất cả.
  • 2:59 - 3:01
    Nó quay tiếp hết 4 trạm dừng tiếp theo.
  • 3:01 - 3:05
    Tổng cộng 7 người đàn ông nặc danh bước vào đều chỉ mặc quần lót.
  • 3:05 - 3:07
    Tại trạm dừng thứ 8, một cô gái bước vào đeo một cái túi vải lớn
  • 3:07 - 3:10
    và thông báo rằng cô ta có nhiều quần giảm giá 1 đôla --
  • 3:10 - 3:13
    giống như người ta bán pin hay kẹo trên tàu.
  • 3:13 - 3:16
    Tất cả chúng tôi đều điềm nhiên mua một cái quần và mặc vào
  • 3:16 - 3:19
    và nói "Cảm ơn. Đây là chính là cái tôi cần hôm nay,"
  • 3:19 - 3:22
    và xuống tàu mà không để lộ chuyện gì đang diễn ra
  • 3:22 - 3:24
    và đi về những hướng khác nhau.
  • 3:24 - 3:26
    (Vỗ tay)
  • 3:26 - 3:28
    Cảm ơn.
  • 3:30 - 3:32
    Đây vẫn là từ cuộn băng đó.
  • 3:32 - 3:34
    Tôi rất thích phản ứng của cô gái đó.
  • 3:34 - 3:36
    Và xem lại đoạn băng đó
  • 3:36 - 3:38
    đã truyền cảm hứng cho tôi tiếp tục làm cái tôi làm.
  • 3:38 - 3:41
    Và một trong những mục tiêu của Improv Everywhere
  • 3:41 - 3:43
    là dàng cảnh ngay ở những nơi công cộng
  • 3:43 - 3:45
    để tạo một trải nghiệm tích cực cho mọi người.
  • 3:45 - 3:48
    Đó là một trò đùa tinh quái, nhưng là một trò đùa đem đến cho ai đó một câu chuyện tuyệt vời để kể.
  • 3:48 - 3:50
    Và phản ứng của cô ta truyền cảm hứng cho tôi
  • 3:50 - 3:52
    để làm chuyền đi tàu điện không quần hàng năm lần thứ hai.
  • 3:52 - 3:54
    Và chúng tôi tiếp tục làm nó mỗi năm.
  • 3:54 - 3:56
    Tháng một này, chúng tôi đã làm chuyến đi tàu điện không quần hàng năm lần thứ 10
  • 3:56 - 3:59
    với một nhóm đa dạng khoảng 3500 người
  • 3:59 - 4:01
    lên tàu chỉ với quần lót ở New York --
  • 4:01 - 4:03
    trên hầu hết các tuyến tàu trong thành phố.
  • 4:03 - 4:05
    Và ở 50 thành phố khác khắp thế giới,
  • 4:05 - 4:07
    người ta cũng tham gia.
  • 4:07 - 4:09
    (Cười)
  • 4:09 - 4:12
    Khi tôi bắt đầu học lớp hài kịch ứng khẩu ở nhà hát Upright Citizens Brigade
  • 4:12 - 4:15
    và gặp những con người sáng tạo khác và những nghệ sĩ, diễn viên hài khác,
  • 4:15 - 4:17
    tôi bắt đầu tích luỹ một danh sách địa chỉ email
  • 4:17 - 4:19
    của những người muốn làm những dự án loại này.
  • 4:19 - 4:21
    Như thế tôi có thể làm những dự án tầm cỡ hơn.
  • 4:21 - 4:23
    Một ngày tôi đang đi bộ qua quãng trường Union,
  • 4:23 - 4:25
    thì tôi nhìn thấy toà nhà này,
  • 4:25 - 4:27
    nó được xây năm 2005.
  • 4:27 - 4:30
    Có một cô bé đứng sau một cái cửa sổ và cô ta đang nhảy múa.
  • 4:30 - 4:32
    Cảnh đó rất kì lạ,
  • 4:32 - 4:34
    bởi vì lúc đó trời đã tối, nhưng cô bé được bao bọc bởi ánh đèn huỳnh quang,
  • 4:34 - 4:36
    và cô bé giống như đang trên sân khấu vậy,
  • 4:36 - 4:38
    và tôi không biết tại sao cô bé lại làm như thế.
  • 4:38 - 4:40
    Sau khoảng 15 giây, bạn cô bé xuất hiện
  • 4:40 - 4:42
    cô bé đã ẩn náu sau một màn hình --
  • 4:42 - 4:44
    và bọn trẻ cười, ôm nhau rồi chạy đi.
  • 4:44 - 4:46
    Có vẻ là cô bẻ đã bị thách để làm điều đó.
  • 4:46 - 4:48
    Và tôi được truyền cảm hứng.
  • 4:48 - 4:50
    Hãy nhìn toàn cảnh -- có tới 70 cửa sổ
  • 4:50 - 4:52
    và tôi biết mình phải làm gì.
  • 4:52 - 4:54
    (Cười)
  • 4:54 - 4:57
    Và dư án này được gọi là "Look Up More" (Nhìn lên nữa). Chúng tôi có 70 diễn viên mặc đồ đen.
  • 4:57 - 4:59
    Điều này hoàn toàn không được cho phép.
  • 4:59 - 5:01
    Chúng tôi không cho các cửa hàng biết chúng tôi đang đến.
  • 5:01 - 5:03
    Và tôi đứng ở công viên làm dấu.
  • 5:03 - 5:06
    Dấu hiệu đầu tiên là báo mọi người giơ cao dòng chữ lớn này lên
  • 5:06 - 5:08
    nó đánh vần "Look Up More"
  • 5:08 - 5:11
    tên của dự án này.
  • 5:11 - 5:14
    Dấu hiệu thứ hai là cho mọi người nhảy.
  • 5:14 - 5:17
    Bạn sẽ thấy nó bắt đầu ngay đây.
  • 5:17 - 5:19
    (Cười)
  • 5:19 - 5:21
    Rồi chúng tôi nhảy. Tất cả mọi người cùng nhảy.
  • 5:21 - 5:23
    Rồi chúng tôi để từng người nhảy một mình
  • 5:23 - 5:25
    và những người còn lại chỉ vào người đó.
  • 5:25 - 5:32
    (Cười)
  • 5:32 - 5:34
    Rồi tôi đưa ra dấu hiệu mới
  • 5:34 - 5:37
    cho người nhảy đơn tiếp theo phía dưới trong Forever 21
  • 5:37 - 5:39
    và anh ta nhảy.
  • 5:39 - 5:41
    Còn vài hoạt động khác.
  • 5:41 - 5:43
    Chúng tôi có người nhảy lên xuống,
  • 5:43 - 5:45
    có người ngã xuống sàn.
  • 5:45 - 5:47
    Còn tôi thì đứng một cách nặc danh mặc một chiếc áo len,
  • 5:47 - 5:49
    bỏ tay lên và xuống một cái thùng rác
  • 5:49 - 5:51
    để ra dấu hoạt động kế tiếp.
  • 5:51 - 5:53
    Vì đó là ở công viên quãng trường Union, ngay ga tàu điện ngầm,
  • 5:53 - 5:55
    nên có hàng trăm người
  • 5:55 - 5:57
    dừng lại và nhìn lên
  • 5:57 - 6:00
    xem chúng tôi đang làm gì.
  • 6:01 - 6:03
    Đây là một bức ảnh đẹp hơn về hoạt động này.
  • 6:03 - 6:05
    Sự kiện này
  • 6:05 - 6:07
    được khơi dậy bằng một khoảnh khắc
  • 6:07 - 6:09
    mà tôi tình cờ bắt gặp.
  • 6:09 - 6:11
    Hoạt động tiếp theo mà tôi muốn giới thiệu
  • 6:11 - 6:13
    đến với tôi qua một email từ một người lạ.
  • 6:13 - 6:16
    Một cậu bé học trung học ở Texas viết cho tôi năm 2006
  • 6:16 - 6:18
    và nói "Anh nên kiếm thật nhiều người càng nhiều càng tốt
  • 6:18 - 6:21
    cho họ mắc áo thun sơ mi xanh và quần khaki
  • 6:21 - 6:23
    đi vào một cửa hàng Best Buy và đứng loanh quanh ở đó."
  • 6:23 - 6:27
    (Cười)
  • 6:27 - 6:29
    (Vỗ tay)
  • 6:29 - 6:31
    Và tôi trả lời cậu bé đó ngay lập tức,
  • 6:31 - 6:33
    tôi nói "Đúng thế. Em đúng đó.
  • 6:33 - 6:35
    Anh nghĩ anh sẽ làm thử ngay cuối tuần này. Cảm ơn."
  • 6:35 - 6:37
    Và đây là đoạn video.
  • 6:37 - 6:39
    Một lần nữa, đây là năm 2005.
  • 6:39 - 6:42
    Đây là một cửa hàng Best Buy ở thành phố New York.
  • 6:42 - 6:44
    Chúng tôi có khoảng 80 người xuất hiện để tham gia
  • 6:44 - 6:46
    bước vào cửa hàng từng người một.
  • 6:46 - 6:48
    Có một cô bé 8 tuổi, một cô bé 10 tuổi.
  • 6:48 - 6:50
    Có cả một cụ 65 tuổi
  • 6:50 - 6:52
    đến tham gia.
  • 6:52 - 6:54
    Đó là một nhóm người rất đa dạng.
  • 6:54 - 6:57
    Và tôi bảo họ, "Đừng làm việc. Đừng thực sự làm việc."
  • 6:57 - 6:59
    Nhưng cũng đừng mua sắm.
  • 6:59 - 7:01
    Chỉ đứng loang quanh đó và đừng nhìn vào các sản phẩm."
  • 7:01 - 7:03
    Bạn có thể nhìn thấy những nhân viên bình thường
  • 7:03 - 7:05
    là những người có bảng tên màu vàng trên áo họ.
  • 7:05 - 7:07
    Những người còn lại đều là diễn viên của chúng tôi.
  • 7:07 - 7:09
    (Cười)
  • 7:09 - 7:11
    Nhưng nhân viên cấp dưới nghĩ điều này rất hài hước.
  • 7:11 - 7:13
    Thực tế, nhiều người trong số họ còn đi lấy máy ảnh từ phòng nghỉ
  • 7:13 - 7:15
    và chụp hình với chúng tôi.
  • 7:15 - 7:18
    Nhiều người trong số họ còn đùa là dắt chúng tôi vào kho hàng
  • 7:18 - 7:21
    để lấy những chiếc tivi nặng cho khách hàng.
  • 7:21 - 7:24
    Những người quản lý và nhân viên bảo vệ thì ngược lại,
  • 7:24 - 7:26
    không thấy hài hước chút nào.
  • 7:26 - 7:28
    Bạn có thể thấy họ trong đoạn phim này.
  • 7:28 - 7:31
    Họ mặc áo vàng hoặc áo đen.
  • 7:31 - 7:33
    Và chúng tôi ở đó khoảng 10 phút
  • 7:33 - 7:35
    trước khi những người quản lý quyết định gọi 911.
  • 7:35 - 7:38
    (Cười)
  • 7:38 - 7:40
    Thế là họ bắt đầu chạy vòng vòng
  • 7:40 - 7:43
    báo với mọi người rằng cảnh sát đang tới đó, cẩn thận, cảnh sát đang tới đó.
  • 7:43 - 7:46
    Và bạn có thể thấy cảnh sát ở cảnh này ngay đây.
  • 7:46 - 7:49
    Đó là một cảnh sát mặc đồ đen ngay đây đang bị quay trộm.
  • 7:49 - 7:51
    Cuối cùng thì cảnh sát phải báo với quản lý của Best Buy rằng
  • 7:51 - 7:53
    thực tế là mặc áo thun polo xanh và quần khaki
  • 7:53 - 7:55
    không hề phạm pháp.
  • 7:55 - 7:57
    (Cười)
  • 7:57 - 8:01
    (Vỗ tay)
  • 8:01 - 8:03
    Cảm ơn.
  • 8:03 - 8:06
    (Vỗ tay)
  • 8:06 - 8:09
    Thế là chúng tôi ở đó khoảng 20 phút; chúng tôi sẵn sàng vui vẻ ra khỏi tiệm.
  • 8:09 - 8:11
    Một điều mà mấy người quản lý cố làm
  • 8:11 - 8:13
    là tìm lấy những chiếc máy quay của chúng tôi.
  • 8:13 - 8:16
    Họ bắt được một số người của chúng tôi giấu những chiếc máy quay trong túi.
  • 8:16 - 8:18
    Nhưng có một chiếc máy quay họ không bao giờ phát hiện được
  • 8:18 - 8:20
    là một người đã vào với một cuộn băng trắng
  • 8:20 - 8:22
    đi lướt đến khu máy quay của Best Buy
  • 8:22 - 8:24
    và bỏ cuộn băng vào một trong những chiếc máy quay của họ
  • 8:24 - 8:27
    và giả vờ đang mua sắm.
  • 8:27 - 8:30
    Tôi thích khái niệm dùng chính kỹ thuật của họ để chống lại họ
  • 8:30 - 8:32
    (Cười)
  • 8:32 - 8:34
    Tôi nghĩ những dự án hay nhất của chúng tôi là những dự án tại những địa điểm rõ ràng
  • 8:34 - 8:36
    và xảy ra ở một chỗ nhất định vì một lý do nào đó.
  • 8:36 - 8:38
    Và một buổi sáng, tôi đang đi trên tàu điện.
  • 8:38 - 8:40
    Tôi phải chuyển tàu ở trạm 53rd St.
  • 8:40 - 8:42
    nơi có hai cái thang cuốn khổng lồ này.
  • 8:42 - 8:45
    Và nó là một nơi rất buồn rầu vào buổi sáng, nó rất đông.
  • 8:45 - 8:47
    Vì thế tôi quyết định thử và diễn một cái gì đó
  • 8:47 - 8:50
    để làm một buổi sáng ở đây vui đến mức có thể.
  • 8:51 - 8:53
    Đây là mùa đông năm 2009 --
  • 8:53 - 8:55
    8:30 sáng.
  • 8:55 - 8:57
    Đó là giờ cao điểm vào buổi sáng.
  • 8:57 - 8:59
    Bên ngoài rất lạnh.
  • 8:59 - 9:01
    Người người đang đi vào từ Queens,
  • 9:01 - 9:04
    đang đổi từ chuyến tàu E sang chuyến tàu số 6.
  • 9:04 - 9:06
    Và họ đang đi lên chiếc thang cuốn to lớn này
  • 9:06 - 9:09
    trên đường đi làm.
  • 9:19 - 9:29
    (Cười)
  • 9:31 - 9:33
    (Cười)
  • 9:33 - 9:39
    (Vỗ tay)
  • 9:39 - 9:41
    Cảm ơn.
  • 9:41 - 9:44
    Đây là một tấm ảnh minh họa cảnh này tốt hơn một chút.
  • 9:44 - 9:46
    Anh ta đã đánh tay với khoảng 2000 người ngày hôm đó,
  • 9:46 - 9:48
    anh ta có rửa tay trước và sau đó
  • 9:48 - 9:50
    và không hề bị bệnh.
  • 9:50 - 9:52
    Và hoạt động đó cũng được làm mà không có giấy phép,
  • 9:52 - 9:54
    mặc dù chẳng ai có vẻ quan tâm đến chuyện đó.
  • 9:54 - 9:56
    Vì thế tôi nói là qua nhiều năm
  • 9:56 - 9:59
    một trong những phê bình thông thường nhất về Improv Everywhere
  • 9:59 - 10:01
    trên Youtube
  • 10:01 - 10:04
    là :"Mấy người này thật là dư thời gian."
  • 10:04 - 10:07
    Và bạn biết rồi đấy, không phải ai cũng thích điều bạn làm
  • 10:07 - 10:09
    và tôi chắc chắn đã có được một bản mặt dày nhờ những lời phê bình trên Internet,
  • 10:09 - 10:11
    nhưng điều đó lúc nào cũng làm tôi bực mình,
  • 10:11 - 10:13
    bởi vì chúng tôi không có nhiều thời gian cho lắm.
  • 10:13 - 10:16
    Những người tham gia hoạt động của Improv Everywhere
  • 10:16 - 10:18
    có lượng thời gian thư giãn như bất kì người New York nào
  • 10:18 - 10:20
    họ chỉ thỉnh thoảng quyết định
  • 10:20 - 10:22
    dùng nó một cách hơi khác thường.
  • 10:22 - 10:24
    Bạn biết đấy, mỗi thứ 7 và chủ nhật
  • 10:24 - 10:26
    hành trăm nghìn người mỗi mùa thu
  • 10:26 - 10:28
    tụ tập đến sân vận động bóng bầu dục để xem các trận đấu.
  • 10:28 - 10:31
    Và tôi chưa thấy ai phê bình, khi xem một trận bóng bầu dục,
  • 10:31 - 10:34
    nói là "Tất cả mọi người trong sân vận động thật dư thời gian."
  • 10:34 - 10:36
    Và dĩ nhiên họ không hề có lắm thời gian.
  • 10:36 - 10:38
    Nó hoàn toàn là một cách tuyệt vời dành cho buổi chiều cuối tuần,
  • 10:38 - 10:41
    xem bóng bầu dục ở sân vận động.
  • 10:41 - 10:43
    Nhưng tôi nghĩ nó cũng là một hoạt cách hoàn toàn đúng
  • 10:43 - 10:46
    khi dành một buổi trưa đứng bất động tại chỗ với 200 người
  • 10:46 - 10:48
    ở nhà ga Grand Central
  • 10:48 - 10:51
    hoặc ăn mặc như "ghostbuster"
  • 10:51 - 10:53
    và chạy trong thư viện công cộng New York.
  • 10:53 - 10:55
    (Cười)
  • 10:55 - 10:58
    Hoặc cùng nghe một cái MP3 giống như 3000 người khác
  • 10:58 - 11:01
    và nhảy một cách im lặng trong công viên,
  • 11:01 - 11:03
    hoặc huýt sáo một bài hát trong cửa hàng rau quả
  • 11:03 - 11:05
    trong một phần của một vở nhạc kịch tự phát,
  • 11:05 - 11:08
    hoặc nhảy vào biển ở đảo Coney với bộ quần áo chỉn chu.
  • 11:08 - 11:11
    Bạn biết đấy, khi là trẻ con, chúng ta được dạy là phải chơi đùa.
  • 11:11 - 11:13
    Và chúng ta chưa bao giờ được nói cho lý do tại sao chúng ta nên chơi đùa.
  • 11:13 - 11:16
    Chúng ta chỉ chấp nhận là chơi đùa là một điều tốt.
  • 11:16 - 11:19
    Tôi nghĩ đó chính là ý chính của Improv Everywhere.
  • 11:19 - 11:21
    Nó có nghĩa là không có lý do gì hết, và không cần phải có một lý do.
  • 11:21 - 11:23
    Chúng tôi không cần có lý do.
  • 11:23 - 11:25
    Miễn là nó vui
  • 11:25 - 11:27
    và có vẻ sẽ là một ý tưởng hài hước
  • 11:27 - 11:30
    và có vẻ những người chứng kiến nó cũng có một thời gian vui vẻ
  • 11:30 - 11:32
    thế là đủ với chúng tôi.
  • 11:32 - 11:34
    Và tôi nghĩ rằng, là người lớn, chúng ta cần biết
  • 11:34 - 11:36
    rằng không có đúng hay sai khi chơi đùa.
  • 11:36 - 11:38
    Cảm ơn rất nhiều.
  • 11:38 - 11:43
    (Vỗ tay)
Title:
Charlie Todd : Trải nghiệm chung của sự hài hước.
Speaker:
Charlie Todd
Description:

Charlie Todd tạo ra nhiều cảnh kỳ lạ, hài hước và bất ngờ ở những nơi công cộng. Bảy mươi người nhảy đồng bộ trước các cửa sổ của một cửa hàng, những "ghostbusters" (người diệt ma) chạy trong thư viện công cộng New York, hay chuyến đi tàu điện không quần hàng năm. Tại TEDxBloomington, anh đã chia sẻ cách làm thế nào mà nhóm Improv Everywhere dùng những cảnh này để mang mọi người đến với nhau.

more » « less
Video Language:
English
Team:
closed TED
Project:
TEDTalks
Duration:
11:44
Ha Thu Hai added a translation

Vietnamese subtitles

Revisions